Ánh mắt Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ sắc bén lạnh lùng nói:
- Thứ không biết sống chết! Ngươi là sư tổ của Hộ Sơn tông thì nên suy nghĩ cho phúc lợi của Hộ Sơn tông, không thì Trung Vực Thánh Địa ta tùy tiện có thể cho Hộ Sơn tông thành tro, cho Hộ Sơn tông không còn tồn tại!
Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ không phải vì bao che nên trực tiếp uy hiếp Hộ Sơn tông, cũng không xem Hộ Sơn tông ra gì. Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ nói khó nghe, chói tai nhưng mọi người ngoài giáo trường cảm thấy nếu lúc này Lý Thất Dạ hại Hộ Sơn tông cứng rắn va chạm Trung Vực Thánh Địa là hành động không sáng suốt, tự tìm diệt vong. Vì người trong thiên hạ đều biết Trung Vực Thánh Địa mạnh cỡ nào.
Lý Thất Dạ là sư tổ Hộ Sơn tông có mạnh đến đâu nhưng muốn đối kháng Trung Vực Thánh Địa thì như lấy trứng chọi đá, bằng vào sức mạnh cá nhân không thể lay động Trung Vực Thánh Địa, chẳng qua là chịu chết.
Lý Thất Dạ lười quan tâm Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, hờ hững nói:
- Trung Vực Thánh Địa là cái thá gì, chọc ta khó chịu chỉ nhấc ngón út là diệt Trung Vực Thánh Địa các ngươi.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, mọi người ngoài giáo trường nhìn nhau.
Một số cường giả buồn cười lắc đầu nói:
- Tiểu tử này bị bệnh điên rồi.
Có trưởng lão địa giáo nghe Lý Thất Dạ kiêu căng nói thì lắc đầu bảo:
- Tuy tiểu tử này này gọi là sư tổ Hộ Sơn tông nhưng thật là ếch ngồi đáy giếng, một mình hắn mà muốn lay động Trung Vực Thánh Địa, không biết tự lượng sức mình. Hắn quen thói ngang ngược trong Hộ Sơn tông, hắn mạnh nhất trong Hộ Sơn tông thì tưởng mình vô địch thiên hạ sao?
Nghe Lý Thất Dạ nói, Chu Tư Tình hét to một tiếng:
- Thứ không biết sống chết!
Chu Tư Tình không bỏ qua cơ hội, quay sang nói với Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ:
- Đàn chủ, hắn vũ nhục Trung Vực Thánh Địa chúng ta, không xem Trung Vực Thánh Địa ra gì, đáng giết!
Chu Tư Tình chịu thiệt lớn trong tay Lý Thất Dạ, bị hắn tát miệng, nàng xem đó là nhục nhã lớn nên ôm hận trong lòng. Giờ bắt được cơ hội trả thù, Chu Tư Tình tranh thủ xúi giục.
Ánh mắt Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ lạnh lùng lộ ra sát khí đáng sợ, dù Chu Tư Tình không xúi gã cũng sẽ không bỏ qua cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhục nhã Trung Vực Thánh Địa trước mặt người trong thiên hạ, Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ không bỏ qua được, huống chi gã không thèm để Hộ Sơn tông vào mắt.
Một sư tổ không biết tên trong Hộ Sơn tông mà dám buông lời nhục nhã Trung Vực Thánh Địa là tự tìm chết.
Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ vung tay, một đống người ngoài giáo trường chạy nhanh đến. Đội người mặc đồng phục, không ai yếu. Bọn họ xông vào bao vây nhóm Quách Giai Tuệ.
- Thứ không biết sống chết! Ngươi là sư tổ của Hộ Sơn tông thì nên suy nghĩ cho phúc lợi của Hộ Sơn tông, không thì Trung Vực Thánh Địa ta tùy tiện có thể cho Hộ Sơn tông thành tro, cho Hộ Sơn tông không còn tồn tại!
Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ không phải vì bao che nên trực tiếp uy hiếp Hộ Sơn tông, cũng không xem Hộ Sơn tông ra gì. Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ nói khó nghe, chói tai nhưng mọi người ngoài giáo trường cảm thấy nếu lúc này Lý Thất Dạ hại Hộ Sơn tông cứng rắn va chạm Trung Vực Thánh Địa là hành động không sáng suốt, tự tìm diệt vong. Vì người trong thiên hạ đều biết Trung Vực Thánh Địa mạnh cỡ nào.
Lý Thất Dạ là sư tổ Hộ Sơn tông có mạnh đến đâu nhưng muốn đối kháng Trung Vực Thánh Địa thì như lấy trứng chọi đá, bằng vào sức mạnh cá nhân không thể lay động Trung Vực Thánh Địa, chẳng qua là chịu chết.
Lý Thất Dạ lười quan tâm Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, hờ hững nói:
- Trung Vực Thánh Địa là cái thá gì, chọc ta khó chịu chỉ nhấc ngón út là diệt Trung Vực Thánh Địa các ngươi.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, mọi người ngoài giáo trường nhìn nhau.
Một số cường giả buồn cười lắc đầu nói:
- Tiểu tử này bị bệnh điên rồi.
Có trưởng lão địa giáo nghe Lý Thất Dạ kiêu căng nói thì lắc đầu bảo:
- Tuy tiểu tử này này gọi là sư tổ Hộ Sơn tông nhưng thật là ếch ngồi đáy giếng, một mình hắn mà muốn lay động Trung Vực Thánh Địa, không biết tự lượng sức mình. Hắn quen thói ngang ngược trong Hộ Sơn tông, hắn mạnh nhất trong Hộ Sơn tông thì tưởng mình vô địch thiên hạ sao?
Nghe Lý Thất Dạ nói, Chu Tư Tình hét to một tiếng:
- Thứ không biết sống chết!
Chu Tư Tình không bỏ qua cơ hội, quay sang nói với Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ:
- Đàn chủ, hắn vũ nhục Trung Vực Thánh Địa chúng ta, không xem Trung Vực Thánh Địa ra gì, đáng giết!
Chu Tư Tình chịu thiệt lớn trong tay Lý Thất Dạ, bị hắn tát miệng, nàng xem đó là nhục nhã lớn nên ôm hận trong lòng. Giờ bắt được cơ hội trả thù, Chu Tư Tình tranh thủ xúi giục.
Ánh mắt Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ lạnh lùng lộ ra sát khí đáng sợ, dù Chu Tư Tình không xúi gã cũng sẽ không bỏ qua cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhục nhã Trung Vực Thánh Địa trước mặt người trong thiên hạ, Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ không bỏ qua được, huống chi gã không thèm để Hộ Sơn tông vào mắt.
Một sư tổ không biết tên trong Hộ Sơn tông mà dám buông lời nhục nhã Trung Vực Thánh Địa là tự tìm chết.
Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ vung tay, một đống người ngoài giáo trường chạy nhanh đến. Đội người mặc đồng phục, không ai yếu. Bọn họ xông vào bao vây nhóm Quách Giai Tuệ.
/5110
|