- Á!
Khi mọi người chưa phản ứng lại Quản Vân Bằng đã bị Lý Thất Dạ bóp cổ nhấc lên.
Bị Lý Thất Dạ siết cổ làm Quản Vân Bằng không nhúc nhích được, mắt trợn trắng, hai chân co giật.
Thấy Quản Vân Bằng rơi vào tay Lý Thất Dạ, Thất Hoàn Lãnh Thần giật mình kêu lên:
- Không được bị thương người!
Ong ong ong ong ong!
Thất Hoàn Lãnh Thần bộc phát ra bảy thần hoàn, khoảnh khắc thần hoàn biến lớn như mở ra vạn vực.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng thấy vậy trầm giọng quát, phật hiệu động trời:
- Nghiệt chướng, không được hành hung!
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng tỏa phật quang ngút trời, phật quang cuồn cuộn ập hướng Lý Thất Dạ.
Trong phật quang ngập trời Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng lộ ra chân thân. Minh Vương Tả Đồng là một thông tí viên, Minh Vương Hữu Đồng là hắc kim cương, sau đầu có vòng phần như đại yêu đắc đạo.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng cùng rống to:
- Hú!
Hai người cầm phục ma xử như trăm vạn núi cao đập hướng Lý Thất Dạ.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, dường như trời sao cũng tan vỡ. Phục ma xử đập xuống, phật quang ngập trời, tiếng phật tụng không dứt bên tai như có ngàn vạn đại phật cùng cầm phục ma xử nghiền áp Lý Thất Dạ.
Thất Hoàn Lãnh Thần cứu người sốt ruột rống to:
- Giết!
Thất Hoàn Lãnh Thần ôm thần ấn hòa cùng bảy vòng tròn.
Bùm!
Thần ấn hóa thành ngọn núi to tuyệt thế vô thượng kéo theo thần hoàn oanh sát Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ đì đùng, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần cùng tấn công. Lâu vũ rung rinh như sắp sập, nhiều cường giả sợ hết hồn.
Ba người Minh Vương Tả Đồng rất mạnh, không phải thùng rỗng kêu to.
Nhưng đối diện ba người oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm nhìn chiêu thức, lạnh nhạt nói:
- Tự tìm đường chết, thành toàn các ngươi.
Lý Thất Dạ tùy tay bắt pháp ấn, lật tay đè xuống.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ tùy tay bắt pháp ấn đã trấn áp chư thiên thần ma, tuyên cổ vô địch. Pháp ấn trấn áp mọi tồn tại đều thành tro.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc vòng phật quang nát, thần hoàn hủy diệt, pháp ấn với thế vô thượng trấn sát Thất Hoàn Lãnh Thần, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng.
Ba người hét rầm lên:
- Không!!!
Thất Hoàn Lãnh Thần, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng hoảng sợ lấy ra báu vật mạnh nhất của mình, thi triển công pháp mạnh nhất gầm rống đánh hướng pháp ấn ập tới.
Nhưng tất cả vô dụng, đom đóm sao có thể tranh tỏa sáng với trăng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, máu phun tung tóe.
Có tiếng hét thảm:
- A!
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần bị pháp ấn của Lý Thất Dạ oanh sát.
Xèo!
Ba người bị đánh thành huyết vũ.
Phụt!
Vòi máu phun cao, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần thân chết đạo tiêu, chớp mắt bị Lý Thất Dạ oanh sát.
Bị Lý Thất Dạ trấn sát, sự chống cự của ba người yếu ớt mong manh.
Máu rơi như mưa bắn vào lan can cột gỗ lâu vũ, kinh tâm bắt mắt.
Mùi máu tràn ngập trong lâu vũ, mọi người ngửi mùi máu tanh nồng thật lâu không tán đi.
Không gian nồng mùi máu, không khí đặc quánh, nặng nề, đám cường giả ngó nhau.
Đánh chó phải nhìn mặt chủ nhân, Lý Thất Dạ đánh chết Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, hai người là sa di theo bên Minh Vương Phật. Giết Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng tức là chống đối với Minh Vương Phật, với Lăng Gia Tự, đối địch với nguyên đạo thống Phật Thổ.
Huống chi giết Thất Hoàn Lãnh Thần là đắc tội với Kình Thảo đạo thống, cũng tức là muốn đối địch với Kình Thảo đạo thống.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, họ chợt nhận ra Lý Thập Ức không chỉ nhiều tiền mà thực lực cũng mạnh. Đáng sợ hơn nữa hắn là loại người ác, ra tay quyết đoán sát phạt, nói chuyện không hợp liền chém người.
Quản Vân Bằng đã có thể thở, gã hét chói tai:
- Ngươi... ngươi... ngươi muốn làm gì!?
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Ngươi nói xem? Mới rồi ngươi đòi chém ta mà, bây giờ là ai chém ai?
Quản Vân Bằng sợ vỡ mật:
- Ngươi... ngươi... ngươi đừng làm bậy!
Mạng sống của mình nằm trong tay người khác, bình thường Quản Vân Bằng kiêu căng ngang ngược lúc này cũng sợ đến hồn vía lên mây.
Quản Vân Bằng sợ hãi mặt không chút máu, lôi ra núi dựa của mình:
- Ta... ta... ta là truyền nhân của Kình Thảo đạo thống, phụ thân của ta là Quản Vân Thần, sư huynh của ta là Lan Thư Tài Thánh...
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Bao cỏ như ngươi dù có Lan Thư Tài Thánh là sư huynh thì sao? E rằng Lan Thư Tài Thánh cũng chẳng thích bao cỏ như ngươi.
Thấy Lý Thất Dạ không bị uy hiêm, Quản Vân Bằng hét chói tai:
- Ngươi... ngươi... ngươi dám giết ta thì sư huynh của ta chắc chắn sẽ báo thù cho ta! Kình Thảo đạo thống chúng ta nhất định sẽ truy sát ngươi, trong thiên hạ không có chỗ cho ngươi ẩn náu!
Quản Vân Bằng nói câu này chỉ là cáo mượn oai hùm, nhưng người ta nghe tên Lan Thư Tài Thánh thì thót tim, vì Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ vô địch.
Có người nói nhỏ:
- Lan Thư Tài Thánh từng nhận ơn lớn của Quản Vân Thần.
Ai đều biết chuyện này. Lan Thư Tài Thánh từng được Quản Vân Thần chỉ điểm, có ơn lớn. Người ta mà giết nhi tử của Quản Vân Thần thì Lan Thư Tài Thánh sẽ đòi lại lẽ công bằng, xem như báo ơn.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ. Vì một Quản Vân Bằng bình thường mà đối địch với Lan Thư Tài Thánh là hành động không khôn ngoan, không ai muốn làm chuyện như vậy, đó là đâm vào tổ ong.
Lý Thất Dạ cười siết năm ngón tay:
- Ta muốn nhìn xem có phải thật vậy không?
Quản Vân Bằng sợ hãi mặt trắng bệch:
- Ngươi...!
Quản Vân Bằng cảm nhận năm ngón tay Lý Thất Dạ siết lại, gã sợ hãi tè ra quần, hét to:
- Sư huynh, cứu ta!!!
Quản Vân Bằng muốn cầu cứu sư huynh Lan Thư Tài Thánh.
Bụp!
Quản Vân Bằng mới la lên đã bị Lý Thất Dạ bóp nát bấy, không kịp hét thảm.
Huyết vụ tán đi, không khí yên tĩnh, mọi người nhìn nhau.
Mấy ngày gần đây Lý Thập Ức nổi tiếng như cồn trong Thiên Hùng quan, mọi người biết Lý Thập Ức có tiền, hở chút là mười ức, mỗi lần ra tay hù chết người.
Nhưng chưa từng có người nghĩ rằng Lý Thập Ức là hung nhân như vậy, ra tay giết Minh Vương Hữu Đồng, Minh Vương Tả Đồng, Quản Vân Bằng, một hơi đắc tội hai đạo thống thực lực cường đại trong Tiên Thống Giới, quá mạnh mẽ.
Giết nhóm Quản Vân Bằng xong Lý Thất Dạ hờ hững phất tay áo, nhẹ nhàng như hắn mới chỉ đập chết vài con ruồi.
Khi mọi người chưa phản ứng lại Quản Vân Bằng đã bị Lý Thất Dạ bóp cổ nhấc lên.
Bị Lý Thất Dạ siết cổ làm Quản Vân Bằng không nhúc nhích được, mắt trợn trắng, hai chân co giật.
Thấy Quản Vân Bằng rơi vào tay Lý Thất Dạ, Thất Hoàn Lãnh Thần giật mình kêu lên:
- Không được bị thương người!
Ong ong ong ong ong!
Thất Hoàn Lãnh Thần bộc phát ra bảy thần hoàn, khoảnh khắc thần hoàn biến lớn như mở ra vạn vực.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng thấy vậy trầm giọng quát, phật hiệu động trời:
- Nghiệt chướng, không được hành hung!
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng tỏa phật quang ngút trời, phật quang cuồn cuộn ập hướng Lý Thất Dạ.
Trong phật quang ngập trời Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng lộ ra chân thân. Minh Vương Tả Đồng là một thông tí viên, Minh Vương Hữu Đồng là hắc kim cương, sau đầu có vòng phần như đại yêu đắc đạo.
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng cùng rống to:
- Hú!
Hai người cầm phục ma xử như trăm vạn núi cao đập hướng Lý Thất Dạ.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, dường như trời sao cũng tan vỡ. Phục ma xử đập xuống, phật quang ngập trời, tiếng phật tụng không dứt bên tai như có ngàn vạn đại phật cùng cầm phục ma xử nghiền áp Lý Thất Dạ.
Thất Hoàn Lãnh Thần cứu người sốt ruột rống to:
- Giết!
Thất Hoàn Lãnh Thần ôm thần ấn hòa cùng bảy vòng tròn.
Bùm!
Thần ấn hóa thành ngọn núi to tuyệt thế vô thượng kéo theo thần hoàn oanh sát Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ đì đùng, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần cùng tấn công. Lâu vũ rung rinh như sắp sập, nhiều cường giả sợ hết hồn.
Ba người Minh Vương Tả Đồng rất mạnh, không phải thùng rỗng kêu to.
Nhưng đối diện ba người oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm nhìn chiêu thức, lạnh nhạt nói:
- Tự tìm đường chết, thành toàn các ngươi.
Lý Thất Dạ tùy tay bắt pháp ấn, lật tay đè xuống.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ tùy tay bắt pháp ấn đã trấn áp chư thiên thần ma, tuyên cổ vô địch. Pháp ấn trấn áp mọi tồn tại đều thành tro.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc vòng phật quang nát, thần hoàn hủy diệt, pháp ấn với thế vô thượng trấn sát Thất Hoàn Lãnh Thần, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng.
Ba người hét rầm lên:
- Không!!!
Thất Hoàn Lãnh Thần, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng hoảng sợ lấy ra báu vật mạnh nhất của mình, thi triển công pháp mạnh nhất gầm rống đánh hướng pháp ấn ập tới.
Nhưng tất cả vô dụng, đom đóm sao có thể tranh tỏa sáng với trăng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, máu phun tung tóe.
Có tiếng hét thảm:
- A!
Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần bị pháp ấn của Lý Thất Dạ oanh sát.
Xèo!
Ba người bị đánh thành huyết vũ.
Phụt!
Vòi máu phun cao, Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, Thất Hoàn Lãnh Thần thân chết đạo tiêu, chớp mắt bị Lý Thất Dạ oanh sát.
Bị Lý Thất Dạ trấn sát, sự chống cự của ba người yếu ớt mong manh.
Máu rơi như mưa bắn vào lan can cột gỗ lâu vũ, kinh tâm bắt mắt.
Mùi máu tràn ngập trong lâu vũ, mọi người ngửi mùi máu tanh nồng thật lâu không tán đi.
Không gian nồng mùi máu, không khí đặc quánh, nặng nề, đám cường giả ngó nhau.
Đánh chó phải nhìn mặt chủ nhân, Lý Thất Dạ đánh chết Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng, hai người là sa di theo bên Minh Vương Phật. Giết Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng tức là chống đối với Minh Vương Phật, với Lăng Gia Tự, đối địch với nguyên đạo thống Phật Thổ.
Huống chi giết Thất Hoàn Lãnh Thần là đắc tội với Kình Thảo đạo thống, cũng tức là muốn đối địch với Kình Thảo đạo thống.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, họ chợt nhận ra Lý Thập Ức không chỉ nhiều tiền mà thực lực cũng mạnh. Đáng sợ hơn nữa hắn là loại người ác, ra tay quyết đoán sát phạt, nói chuyện không hợp liền chém người.
Quản Vân Bằng đã có thể thở, gã hét chói tai:
- Ngươi... ngươi... ngươi muốn làm gì!?
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Ngươi nói xem? Mới rồi ngươi đòi chém ta mà, bây giờ là ai chém ai?
Quản Vân Bằng sợ vỡ mật:
- Ngươi... ngươi... ngươi đừng làm bậy!
Mạng sống của mình nằm trong tay người khác, bình thường Quản Vân Bằng kiêu căng ngang ngược lúc này cũng sợ đến hồn vía lên mây.
Quản Vân Bằng sợ hãi mặt không chút máu, lôi ra núi dựa của mình:
- Ta... ta... ta là truyền nhân của Kình Thảo đạo thống, phụ thân của ta là Quản Vân Thần, sư huynh của ta là Lan Thư Tài Thánh...
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Bao cỏ như ngươi dù có Lan Thư Tài Thánh là sư huynh thì sao? E rằng Lan Thư Tài Thánh cũng chẳng thích bao cỏ như ngươi.
Thấy Lý Thất Dạ không bị uy hiêm, Quản Vân Bằng hét chói tai:
- Ngươi... ngươi... ngươi dám giết ta thì sư huynh của ta chắc chắn sẽ báo thù cho ta! Kình Thảo đạo thống chúng ta nhất định sẽ truy sát ngươi, trong thiên hạ không có chỗ cho ngươi ẩn náu!
Quản Vân Bằng nói câu này chỉ là cáo mượn oai hùm, nhưng người ta nghe tên Lan Thư Tài Thánh thì thót tim, vì Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ vô địch.
Có người nói nhỏ:
- Lan Thư Tài Thánh từng nhận ơn lớn của Quản Vân Thần.
Ai đều biết chuyện này. Lan Thư Tài Thánh từng được Quản Vân Thần chỉ điểm, có ơn lớn. Người ta mà giết nhi tử của Quản Vân Thần thì Lan Thư Tài Thánh sẽ đòi lại lẽ công bằng, xem như báo ơn.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ. Vì một Quản Vân Bằng bình thường mà đối địch với Lan Thư Tài Thánh là hành động không khôn ngoan, không ai muốn làm chuyện như vậy, đó là đâm vào tổ ong.
Lý Thất Dạ cười siết năm ngón tay:
- Ta muốn nhìn xem có phải thật vậy không?
Quản Vân Bằng sợ hãi mặt trắng bệch:
- Ngươi...!
Quản Vân Bằng cảm nhận năm ngón tay Lý Thất Dạ siết lại, gã sợ hãi tè ra quần, hét to:
- Sư huynh, cứu ta!!!
Quản Vân Bằng muốn cầu cứu sư huynh Lan Thư Tài Thánh.
Bụp!
Quản Vân Bằng mới la lên đã bị Lý Thất Dạ bóp nát bấy, không kịp hét thảm.
Huyết vụ tán đi, không khí yên tĩnh, mọi người nhìn nhau.
Mấy ngày gần đây Lý Thập Ức nổi tiếng như cồn trong Thiên Hùng quan, mọi người biết Lý Thập Ức có tiền, hở chút là mười ức, mỗi lần ra tay hù chết người.
Nhưng chưa từng có người nghĩ rằng Lý Thập Ức là hung nhân như vậy, ra tay giết Minh Vương Hữu Đồng, Minh Vương Tả Đồng, Quản Vân Bằng, một hơi đắc tội hai đạo thống thực lực cường đại trong Tiên Thống Giới, quá mạnh mẽ.
Giết nhóm Quản Vân Bằng xong Lý Thất Dạ hờ hững phất tay áo, nhẹ nhàng như hắn mới chỉ đập chết vài con ruồi.
/5110
|