Lý Thất Dạ nhìn dung nham dập dờn trong cổng vòm, hắn cười cười nhấc chân đi vào cổng. Xèo một tiếng cả người Lý Thất Dạ đều bị dung nham bao lấy.
Lý Thất Dạ đi vào cổng vòm, bị dung nham nhấn chìm, chợt có tiếng xèo xèo, dung nham tốc độ nguội lạnh như có nước lạnh tạt vào dung nham.
Sau khi dung nham biến lạnh thì tảng đá trở về hình dạng cũ, không có dung nham, không có cổng vòm. Nếu không thấy tận mắt thấy cảnh tượng vừa rồi thì sẽ không biết tại đây còn có một cánh cửa bí ẩn.
Lý Thất Dạ đi vào dung nham không bị đốt thành tro, ngược lại sau khi vào dung nham cảm giác mát mẻ.
Rất nhanh Lý Thất Dạ bước ra khỏi dung nham, trước mắt hắn là đất đai rộng mênh mông. Đưa mắt nhìn đất rộng dày dường như có thể chịu đựng ức vạn trời sao, ba ngàn thế giới.
Dù ngươi đứng trên mặt đất này vẫn rõ ràng cảm nhận đất dày nặng, nó có thể chịu được mọi lực lượng, có thể chịu tải hết thảy sức nặng.
Nhưng mặt đất không có hoa cỏ xanh gì, đưa mắt nhìn một mảnh đất đỏ rực, đất đỏ thẫm như sa mạc bị lửa nóng đốt cháy. Đất đỏ tỏa ra khí nóng như miếng đá bị phơi thật lâu dưới ánh mặt trời, ngươi giẫm một chân lên cảm giác cháy bỏng.
Nhìn đất đỏ trước mắt, Lý Thất Dạ cười cười đi vào trong.
Đi trên đất đỏ Lý Thất Dạ không đi quá mau, cảm nhận lực lượng đất đỏ, lực lượng thuần túy tràn ngập trong đất, đó là lực lượng cực kỳ trung chính. Tuy lực lượng này thuộc lửa nhưng không có độ nóng của lửa mắt rất ôn hòa.
Lý Thất Dạ đi tới, mặt đất mấp máy, có thứ gì bò lên bàn chân hắn.
Nếu ngươi cúi đầu nhìn sẽ sợ hết hồn, đó là những con giống sâu ngàn chân đang mấp máy, bò qua bò lại trên bàn chân Lý Thất Dạ. Hắn đi càng mau thì thứ bò trên mặt đất tụ lại càng nhiều. Nếu ngươi nhìn kỹ sẽ sợ rợn tóc gáy.
Đây không phải đất đỏ gì, mặt đất phủ kín các con sâu quái đỏ thẫm, mỗi con chỉ cỡ móng tay, hơi giống sâu ngàn chân. Vô số loài sâu quái này trải đầy đất.
Tưởng tượng xem đất rộng mênh mông cỡ ức vạn dặm, mặt đất toàn là sâu quái. Nơi này dường như đã thành thế giới của sâu quái, đập vào mắt ngươi đầy ắp sâu quái là chuyện khủng bố biết bao, khiến người rợn tóc gáy cỡ nào. Người nhát gan có lẽ sợ đến nhũn chân ngồi bệch dưới đất.
Lý Thất Dạ không hề kinh dị ngược lại có vẻ rất hưởng thụ:
- Thật dày nặng.
Đặc biệt cảm giác mềm mại dưới chân làm hắn thở hắt ra, rất dễ chịu.
Đây không chỉ vì trên mặt đất trải sâu quái, thật ra con sâu phủ kín đất dày cỡ một trượng, rất có thể dày mấy chục trượng.
Nói đơn giản là ngươi nhìn đất đỏ cực kỳ dày nặng thật ra là do những sâu quái đếm hoài không hết trải ra.
Tưởng tượng xem vô số sâu quái trải thành đất đỏ ức vạn dặm, không ai biết nó dày cỡ nào. Đất đỏ dày vạn trượng có lẽ là từ vô số sâu quái từng con chồng lên nhau.
Tưởng tượng xem mặt đất làm bằng nhiều con sâu quái là cảm giác thế nào? Sợ là đa số người đứng ở đây sẽ sợ đến rợn tóc gáy, hai chân run run.
Lúc này có sâu quái bò lên bàn tay Lý Thất Dạ, hắn cười cười bắt lấy nó đặt ở trước mắt xem.
Sâu quái như vậy không có máu, thịt, trông như có chân, có xúc tu nhưng xem kỹ sẽ thấy quái trùng chẳng qua là một dúm lửa. Dúm lửa trông như sâu quái ngàn chân, mỗi xúc tu, cái chân là những vằn lửa nhỏ xíu nối liền, giống như mỗi tộc hỏa diễm có một cái hỏa phù.
Khi ngươi thấy rõ sẽ hiểu rằng thứ trải trên mặt đất không phải sâu quái mà là những dúm lửa, các dúm lửa đều có sự sống, là một cá thể độc lập, chúng như có sự sống tồn tại độc lập.
Rất thần kỳ, rất ảo diệu, đánh phá ấn tượng của mọi người về lửa.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng đặt dúm lửa này trên vai mình, mỉm cười nói:
- Tẩu Hỏa.
Dúm lửa nằm trên vai Lý Thất Dạ còn mấp máy, nhiều lửa ở dưới đất dường như cảm nhận được gì cũng bò lên người hắn.
Tẩu Hỏa là tên của các dúm lửa này, chúng nó tên Tẩu Hỏa, một loại hỏa chung vạn cổ đến nay vô cùng hiếm thấy. Ở nơi khác rất khó gặp hỏa chủng này, chỉ có tại đây mới nhiều như vậy.
Tẩu Hỏa, cái tên nghe như bình thường, nghe thoáng qua còn tưởng là mồi lửa.
Nhưng Tẩu Hỏa còn có tên khác, đó là Sinh Mệnh Phù Hỏa.
Đương nhiên không nhiều người biết cái tên này.
Tẩu Hỏa, cái tên rất chính xác, vì các dúm lửa tự mấp máy như sâu bò nên người ta gọi tắt là Tẩu Hỏa.
Sinh Mệnh Phù Hỏa càng hình dung kỹ hơn, nghe tên này là biết đó là một loại phù hỏa tuyệt thế vô song, phù hỏa mỗi tộc đều có sinh mệnh của nó.
Thiên Tiệm xây trên đất biên hoang, nó có thể sừng sững vạn cổ không ngã trừ tài liệu xây dựng là các tài liệu vô cùng quý giá như thần kim, cự cổ, tiên thạch, còn vì có nhiều tồn tại vô địch gia cố cho nó. Nhưng đây chưa phải quan trọng nhất, trăm ngàn vạn năm nay Thiên Tiệm trải qua thời gian đằng đẳng, qua bao nhiêu mưa gió. Quan trọng nhất là phòng ngự của Thiên Tiệm mà dựng lên sẽ có lực lượng cường đại không gì sánh bằng, chịu đựng công kích siêu mạnh. Dù là Thủy Tổ cũng không cách nào phá vỡ Thiên Tiệm.
Lực lượng siêu mạnh như vậy không chỉ trông vào tài liệu hay vô địch gia cố, quan trọng hơn nguồn lực cho Thiên Tiệm sừng sững không ngã, có được lực lượng vô tận là vì nguồn sức mạnh của Thiên Tiệm: Tẩu Hỏa.
Trong ngọn nguồn này có Tẩu Hỏa nhiều vô số kể, có vô số sự sống. Sinh Mệnh Chi Hỏa tụ tập lại với nhau có lực lượng không thể đo lường, khiến Thiên Tiệm sừng sững ngàn vạn năm không ngã.
Đưa mắt nhìn khắp nơi là Tẩu Hỏa, tức là Sinh Mệnh Phù Hỏa. Nơi này là thế giới của Sinh Mệnh Phù Hỏa, dường như tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa trên cõi đời đều ra từ đây.
Khi ngươi giương mắt nhìn, đập vào mắt toàn là Sinh Mệnh Phù Hỏa, đặc biệt vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa như sâu ngàn chân mấp máy, cảnh tượng đó khiến người rợn tóc gáy.
Đặc biệt là chân đạp Sinh Mệnh Phù Hỏa dày nặng, Sinh Mệnh Phù Hỏa dưới đất có lẽ chất chồng mấy trăm trượng, thậm chí mấy vạn trượng. Nhiều Sinh Mệnh Phù Hỏa như vậy đều như sâu ngàn chân, cảm nhận đó khiến người thấy khủng bố. Vì ngươi sẽ ảo giác nghĩ mình đang đạp lên núi sâu ức vạn con, chuyện đó khủng bố biết bao. Nhiều người đi trên đất đỏ, hoặc nên nói là bước trên vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa thì hai chân sẽ run cầm cập, hoặc thấy buồn nôn.
Nhưng sau khi ngươi thói quen Sinh Mệnh Phù Hỏa rồi sẽ có cảm giác khác, đặc biệt dễ chịu.
Sinh Mệnh Phù Hỏa là một loại hỏa chủng cực kỳ hiếm thấy, ít có, ở một mức độ nào đó nó rất bá đạo.
Lý Thất Dạ đi vào cổng vòm, bị dung nham nhấn chìm, chợt có tiếng xèo xèo, dung nham tốc độ nguội lạnh như có nước lạnh tạt vào dung nham.
Sau khi dung nham biến lạnh thì tảng đá trở về hình dạng cũ, không có dung nham, không có cổng vòm. Nếu không thấy tận mắt thấy cảnh tượng vừa rồi thì sẽ không biết tại đây còn có một cánh cửa bí ẩn.
Lý Thất Dạ đi vào dung nham không bị đốt thành tro, ngược lại sau khi vào dung nham cảm giác mát mẻ.
Rất nhanh Lý Thất Dạ bước ra khỏi dung nham, trước mắt hắn là đất đai rộng mênh mông. Đưa mắt nhìn đất rộng dày dường như có thể chịu đựng ức vạn trời sao, ba ngàn thế giới.
Dù ngươi đứng trên mặt đất này vẫn rõ ràng cảm nhận đất dày nặng, nó có thể chịu được mọi lực lượng, có thể chịu tải hết thảy sức nặng.
Nhưng mặt đất không có hoa cỏ xanh gì, đưa mắt nhìn một mảnh đất đỏ rực, đất đỏ thẫm như sa mạc bị lửa nóng đốt cháy. Đất đỏ tỏa ra khí nóng như miếng đá bị phơi thật lâu dưới ánh mặt trời, ngươi giẫm một chân lên cảm giác cháy bỏng.
Nhìn đất đỏ trước mắt, Lý Thất Dạ cười cười đi vào trong.
Đi trên đất đỏ Lý Thất Dạ không đi quá mau, cảm nhận lực lượng đất đỏ, lực lượng thuần túy tràn ngập trong đất, đó là lực lượng cực kỳ trung chính. Tuy lực lượng này thuộc lửa nhưng không có độ nóng của lửa mắt rất ôn hòa.
Lý Thất Dạ đi tới, mặt đất mấp máy, có thứ gì bò lên bàn chân hắn.
Nếu ngươi cúi đầu nhìn sẽ sợ hết hồn, đó là những con giống sâu ngàn chân đang mấp máy, bò qua bò lại trên bàn chân Lý Thất Dạ. Hắn đi càng mau thì thứ bò trên mặt đất tụ lại càng nhiều. Nếu ngươi nhìn kỹ sẽ sợ rợn tóc gáy.
Đây không phải đất đỏ gì, mặt đất phủ kín các con sâu quái đỏ thẫm, mỗi con chỉ cỡ móng tay, hơi giống sâu ngàn chân. Vô số loài sâu quái này trải đầy đất.
Tưởng tượng xem đất rộng mênh mông cỡ ức vạn dặm, mặt đất toàn là sâu quái. Nơi này dường như đã thành thế giới của sâu quái, đập vào mắt ngươi đầy ắp sâu quái là chuyện khủng bố biết bao, khiến người rợn tóc gáy cỡ nào. Người nhát gan có lẽ sợ đến nhũn chân ngồi bệch dưới đất.
Lý Thất Dạ không hề kinh dị ngược lại có vẻ rất hưởng thụ:
- Thật dày nặng.
Đặc biệt cảm giác mềm mại dưới chân làm hắn thở hắt ra, rất dễ chịu.
Đây không chỉ vì trên mặt đất trải sâu quái, thật ra con sâu phủ kín đất dày cỡ một trượng, rất có thể dày mấy chục trượng.
Nói đơn giản là ngươi nhìn đất đỏ cực kỳ dày nặng thật ra là do những sâu quái đếm hoài không hết trải ra.
Tưởng tượng xem vô số sâu quái trải thành đất đỏ ức vạn dặm, không ai biết nó dày cỡ nào. Đất đỏ dày vạn trượng có lẽ là từ vô số sâu quái từng con chồng lên nhau.
Tưởng tượng xem mặt đất làm bằng nhiều con sâu quái là cảm giác thế nào? Sợ là đa số người đứng ở đây sẽ sợ đến rợn tóc gáy, hai chân run run.
Lúc này có sâu quái bò lên bàn tay Lý Thất Dạ, hắn cười cười bắt lấy nó đặt ở trước mắt xem.
Sâu quái như vậy không có máu, thịt, trông như có chân, có xúc tu nhưng xem kỹ sẽ thấy quái trùng chẳng qua là một dúm lửa. Dúm lửa trông như sâu quái ngàn chân, mỗi xúc tu, cái chân là những vằn lửa nhỏ xíu nối liền, giống như mỗi tộc hỏa diễm có một cái hỏa phù.
Khi ngươi thấy rõ sẽ hiểu rằng thứ trải trên mặt đất không phải sâu quái mà là những dúm lửa, các dúm lửa đều có sự sống, là một cá thể độc lập, chúng như có sự sống tồn tại độc lập.
Rất thần kỳ, rất ảo diệu, đánh phá ấn tượng của mọi người về lửa.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng đặt dúm lửa này trên vai mình, mỉm cười nói:
- Tẩu Hỏa.
Dúm lửa nằm trên vai Lý Thất Dạ còn mấp máy, nhiều lửa ở dưới đất dường như cảm nhận được gì cũng bò lên người hắn.
Tẩu Hỏa là tên của các dúm lửa này, chúng nó tên Tẩu Hỏa, một loại hỏa chung vạn cổ đến nay vô cùng hiếm thấy. Ở nơi khác rất khó gặp hỏa chủng này, chỉ có tại đây mới nhiều như vậy.
Tẩu Hỏa, cái tên nghe như bình thường, nghe thoáng qua còn tưởng là mồi lửa.
Nhưng Tẩu Hỏa còn có tên khác, đó là Sinh Mệnh Phù Hỏa.
Đương nhiên không nhiều người biết cái tên này.
Tẩu Hỏa, cái tên rất chính xác, vì các dúm lửa tự mấp máy như sâu bò nên người ta gọi tắt là Tẩu Hỏa.
Sinh Mệnh Phù Hỏa càng hình dung kỹ hơn, nghe tên này là biết đó là một loại phù hỏa tuyệt thế vô song, phù hỏa mỗi tộc đều có sinh mệnh của nó.
Thiên Tiệm xây trên đất biên hoang, nó có thể sừng sững vạn cổ không ngã trừ tài liệu xây dựng là các tài liệu vô cùng quý giá như thần kim, cự cổ, tiên thạch, còn vì có nhiều tồn tại vô địch gia cố cho nó. Nhưng đây chưa phải quan trọng nhất, trăm ngàn vạn năm nay Thiên Tiệm trải qua thời gian đằng đẳng, qua bao nhiêu mưa gió. Quan trọng nhất là phòng ngự của Thiên Tiệm mà dựng lên sẽ có lực lượng cường đại không gì sánh bằng, chịu đựng công kích siêu mạnh. Dù là Thủy Tổ cũng không cách nào phá vỡ Thiên Tiệm.
Lực lượng siêu mạnh như vậy không chỉ trông vào tài liệu hay vô địch gia cố, quan trọng hơn nguồn lực cho Thiên Tiệm sừng sững không ngã, có được lực lượng vô tận là vì nguồn sức mạnh của Thiên Tiệm: Tẩu Hỏa.
Trong ngọn nguồn này có Tẩu Hỏa nhiều vô số kể, có vô số sự sống. Sinh Mệnh Chi Hỏa tụ tập lại với nhau có lực lượng không thể đo lường, khiến Thiên Tiệm sừng sững ngàn vạn năm không ngã.
Đưa mắt nhìn khắp nơi là Tẩu Hỏa, tức là Sinh Mệnh Phù Hỏa. Nơi này là thế giới của Sinh Mệnh Phù Hỏa, dường như tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa trên cõi đời đều ra từ đây.
Khi ngươi giương mắt nhìn, đập vào mắt toàn là Sinh Mệnh Phù Hỏa, đặc biệt vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa như sâu ngàn chân mấp máy, cảnh tượng đó khiến người rợn tóc gáy.
Đặc biệt là chân đạp Sinh Mệnh Phù Hỏa dày nặng, Sinh Mệnh Phù Hỏa dưới đất có lẽ chất chồng mấy trăm trượng, thậm chí mấy vạn trượng. Nhiều Sinh Mệnh Phù Hỏa như vậy đều như sâu ngàn chân, cảm nhận đó khiến người thấy khủng bố. Vì ngươi sẽ ảo giác nghĩ mình đang đạp lên núi sâu ức vạn con, chuyện đó khủng bố biết bao. Nhiều người đi trên đất đỏ, hoặc nên nói là bước trên vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa thì hai chân sẽ run cầm cập, hoặc thấy buồn nôn.
Nhưng sau khi ngươi thói quen Sinh Mệnh Phù Hỏa rồi sẽ có cảm giác khác, đặc biệt dễ chịu.
Sinh Mệnh Phù Hỏa là một loại hỏa chủng cực kỳ hiếm thấy, ít có, ở một mức độ nào đó nó rất bá đạo.
/5110
|