Thiên Cửu Dư, đó là cổ thú vô cùng dũng mãnh, khí tức của con mãnh thú này làm thiên địa sợ hãi, cũng làm người ta nổi da gà, chỉ sợ là lực lượng cấp bậc Thuỷ tổ.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, vào lúc đónày, đầu lâu Thiên Cửu Dư như mũi khoan.
Mũi khoan đâm thẳng vào Thiên Tiệm, cái sừng sắc bén đâm vào Thiên Tiệm, tia lửa bắn ra tung tóe, tia lửa bắn ra ngoài như thác nước, cái sừng ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa.
Trong tiếng nổ khi va chạm, tất cả mọi người cảm giác Thiên Tiệm như lùi về phía sau khi bị va chạm, giống như có lực lượng đáng sợ trùng kích làm đại lục phải di chuyển.
Không chỉ Thiên Tiệm như thế, toàn bộ Tiên Thống giới bị trùng kích nên rung động không dứt, địa hình dưới chân cũng lùi lại, tất cả mọi người bị tiếng động đáng sợ làm bừng tỉnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa chấn động, tất cả mọi người bị lực lượng trùng kích đáng sợ làm khí huyết quay cuồng.
Phanh, phanh, phanh…
Từng tiếng va chạm vang lên không dứt bên tai, thời điểm sừng của Thiên Cửu Dư đâm vào Thiên Tiệm, Tha Lôi Long cũng đập mạnh vào Thiên Tiệm lần nữa, long chùy to lớn nện mạnh vào Thiên Tiệm.
Hai cự thú khủng bố không ngừng va chạm với Thiên Tiệm, thiên địa cũng bị chúng làm rung chuyển, cả Tiên Thống giới lay động, gà bay chó chạy, không được an bình.
Hai con cự thú đều có lực lượng cấp bậc Thuỷ tổ, thời điểm chúng bạo phát sẽ có lực lượng đáng sợ sinh ra, có uy lực hủy diệt mọi thứ.
Hai con cự thú thay phiên nhau công kích, hàng tỉ sinh linh Tiên Thống giới sợ hãi sắc mặt trắng bệch, dường như tận thế sắp hàng lâm thế gian.
- Tận thế sắp tới.
Vào lúc này, có không ít tu sĩ cường giả tuyệt vọng, những Thuỷ tổ kia vẫn không động thủ, hai đầu cổ thú đã đáng sợ như thế, thử nghĩ một chút, nếu như cố nhân trở về đều ra tay, Thiên Tiệm có thể chịu đựng được sao? Tiên Thống giới có người đỡ nổi sao?
Vào lúc đó, cũng có không ít tu sĩ cường giả âm thầm cầu nguyện, hi vọng Thiên Tiệm có thể sáng tạo kỳ tích, ngăn trở địch nhân tiến công!
Phanh, phanh, phanh, trong va chạm liên tục, Thiên Tiệm tỏa ra hào quang sáng ngời, mỗi một lần va chạm sẽ có dấu chấm khuếch tán, sau đó là ngưng tụ phù văn.
Đây là cảnh tượng đồ sộ, mỗi khi va chạm một lần, đường vân trên Thiên Tiệm sẽ hóa thành tinh bích, tầng tinh bích kia sẽ hạn chế công kích tất lớn, từ đó tránh chúng đánh vào vách tường.
Chính tầng tinh bích này đã ngăn cản Thiên Cửu Dư và Tha Lôi Long công kích, cũng làm chúng va chạm nhưng không thể tổn thương đến Thiên Tiệm.
Có thể nói, bản thân Thiên Tiệm có hai tầng phòng ngự, trừ vách tường ra, còn có lực lượng của đại địa gắn kết thành vách tường bằng tinh thể.
Cũng chính bởi vì có phòng ngự như vậy, Thiên Tiệm càng khó phá, bởi vì vách tường bằng tinh thể liên tục sinh trưởng, cho dù bị công phá cũng sẽ khôi phục như ban đầu.
Vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới đều hãi hùng khiếp vía, ít nhất nhìn thấy Thiên Tiệm vẫn đứng vững không ngã, vẫn gánh được hai con cự thú oanh kích, lúc này cường giả trong thiên hạ đều thở ra một hơi.
- May mắn có Thiên Tiệm.
Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người hợp tay thành chữ thập, trong nội tâm âm thầm cầu nguyện.
Nếu như không có Thiên Tiệm tồn tại, hậu quả đáng sợ không chịu nổi, chỉ nói hai con cổ thú vô cùng cường đại, chúng có thể hủy diệt vô số đạo thống.
- Tổ tiên tài đức sáng suốt, thành lập Thiên Tiệm không gì phá nổi.
Cũng có cường giả cảm kích vạn phần, thậm chí lệ nóng doanh tròng.
Nhưng, bọn họ cũng kịp phản ứng, lại cảm thấy lời này giống như không đúng chỗ nào đó, nếu như nói, Thiên Tiệm là các tổ tiên xây dựng lên, như vậy, bây giờ các tổ tiên lại đang động thủ với chính Tiên Thống giới.
Nghĩ đến điểm này, không biết có bao nhiêu người cảm thấy mâu thuẫn.
- Cũng không phải mỗi một tổ tiên đều rơi vào tay giặc, không phải mỗi một tổ tiên cũng rơi vào trong bóng tối.
Có một trí giả nói lời này dẫn dắt người trong thiên hạ:
- Tiên Thống giới có an bình hôm nay, đó là kết quả phấn đấu quên mình của các vị tổ tiên. Có lẽ trong Bất Độ Hải xa xôi, chúng ta còn có tổ tiên người trước ngã xuống, người sau tiến lên đấu với bóng tối, thủ hộ Tiên Thống giới chúng ta an toàn.
Nghe trí giả nói như thế, trong nội tâm các tu sĩ lại sinh ra hi vọng, dấy lên ý chí chiến đấu.
Sau khi biết tổ tiên rơi vào bóng tối, lại còn binh phát Tiên Thống giới, không biết đã tạo thành đả kích nặng đáng sợ lên tâm cảnh của tu sĩ Tiên Thống giới, làm rất nhiều tu sĩ cảm thấy tuyệt vọng.
Cho dù Thủy tổ vô địch cũng rơi vào tay giặc, rơi vào hắc ám, bọn họ dựa vào cái gì chống lại bây giờ?
Nhưng hiện tại, trong Bất Độ Hải xa xôi còn có từng vị tổ tiên, từng vị Thuỷ tổ người trước ngã xuống, người sau tiến lên tác chiến, bọn họ đang canh giữ tiền tuyến quan trọng nhất của Tiên Thống giới, bọn họ có lý do gì lùi bước?
Vào lúc này, trong nội tâm vô số tu sĩ cường giả Tiên Thống giới lại dấy lên ý chí chiến đấu, chiến ý thiêu đốt hừng hực.
Cho dù Thiên Tiệm ngăn cản công kích của hai con cổ thú, nhưng mỗi một binh sĩ quân đoàn Thiên Tiệm không dám sơ suất, đều thủ vững cương vị, dùng lực lượng mạnh nhất của mình thủ vệ mỗi cứ điểm Thiên Tiệm, phát huy lực lượng cường đại nhất của bản thân.
Mặc dù nói Thiên Tiệm ngăn cản Tha Lôi Long cùng Thiên Cửu Dư, nhưng thần thái Thái Duẫn Hỉ vô cùng ngưng trọng, trong nội tâm không tốt chút nào.
Bởi vì hắn hiểu, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, đằng sau còn có công kích càng kinh khủng hơn chờ bọn họ, hắn cũng không biết Thiên Tiệm có thể kiên trì được bao lâu.
Mặc dù nói Thái Duẫn Hỉ rất có lòng tin vào Thiên Tiệm, hắn biết, thế gian không có phòng ngự không gì phá nổi, cách nói này có tác dụng với kẻ yếu, bọn họ đang đối mặt với Thuỷ tổ, một lúc sau, Thiên Tiệm kiên cố nhưng cũng bị các Thuỷ tổ tìm ra sơ hở.
Đã đến thời điểm này, đột nhiên có một chiến hạm thoát ly đội ngũ, nó bay về phía Thiên Tiệm.
Sau khi chiến hạm thoát ly khỏi đội ngũ và bay về phía Thiên Tiệm, rất nhiều người vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, nhưng Thái Duẫn Hỉ lại có cảm giác không ổn.
Bởi vì chiến hạm bay dán vào Thiên Tiệm, hình như đang tìm kiếm cái gì đó, thời điểm Tha Lôi Long và Thiên Cửu Dư công kích Thiên Tiệm, lực lượng Thiên Tiệm cũng sinh ra chấn động, hơn nữa đạo vân sóng lên như gợn sóng.
Lúc này chiến hạm bay tới chỗ gợn sóng, nó đang tìm kiếm cái gì đó.
- Không tốt!
Thời điểm này, Thái Duẫn Hỉ nghĩ ra một vấn đề, nội tâm hắn kinh ngạc và hoảng sợ.
Thời điểm Thái Duẫn Hỉ kinh ngạc, chiếc chiến hạm này đã dừng ở một góc của Thiên Tiệm, trên chiến hạm dựng lên một đạo đài to lớn.
Đạo đài tỏa ra ánh sáng rực rỡ, một cái gương lõm xuất hiện.
Cái gương đang tìm kiếm một ít khe hở của Thiên Tiệm.
- Đại sự không ổn.
Thái Duẫn Hỉ nổi da gà, chuyện hắn sợ hãi đã phát sinh, hắn lập tức hét lớn một tiếng, nói ra:
- Cuối cùng vẫn có lỗ hổng sao?
- Bẩm đại nhân, còn kém một gạch!
Một đám tài liệu cuối cùng đang trên đường tới đây!
Một vị phó tướng cũng biến sắc, trả lời nói ra.
- Không tốt!
Thái Duẫn Hỉ biết rõ sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra, nhưng hắn lại bất lực.
Trước đây thật lâu, Lý Thất Dạ đã từng vạch ra cho hắn, Thiên Tiệm có phá động, hơn nữa phá động không chỉ có một. Vào lúc ấy, Lý Thất Dạ vạch ra những khu vực bị vỡ và liệt kê phương pháp tu bổ.
Hơn nữa, khi đó, bọn họ nhận được Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền ủng hộ, Ngũ Hành sơn trợ giúp đại lượng thần tài tài nguyên, các đạo thống khác cũng xuất lực.
Nhưng Thiên Tiệm là công trình thế nào, cho dù tu bổ những khu vực vỡ ra, số lượng tài nguyên bỏ ra nhiều kinh người, nếu như không có Ngũ Hành sơn trợ giúp, chỉ cần dựa vào quân đoàn Thiên Tiệm, căn bản không thể làm xong.
Có thể nói, trong khoảng thời gian này, đám người Thái Duẫn Hỉ đã đẩy nhanh tốc độ, trên cơ bản đều bổ sung tất cả phá động, chỉ còn lại một cái phá động chưa tu bổ vì thiếu tài liệu.
Không hề nghi ngờ, lúc này địch nhân dùng Tha Lôi Long và Thiên Cửu Dư va chạm Thiên Tiệm, bọn họ không trông cậy hai con cổ thú công phá Thiên Tiệm, mà là mượn công kích, từ lực lượng chấn động tìm ra sơ hở của Thiên Tiệm.
Không hề nghi ngờ, những tổ tiên trở về biết chuyện sơ hở của Thiên Tiệm, hôm nay, bọn họ muốn mượn sơ hở công phá Tiên Thống giới.
Vào lúc này có ánh sáng chói mắt và sóng xung kích đáng sợ xuất hiện.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiếng nổ vang lên không dứt bên tai, vào lúc đónày, đầu lâu Thiên Cửu Dư như mũi khoan.
Mũi khoan đâm thẳng vào Thiên Tiệm, cái sừng sắc bén đâm vào Thiên Tiệm, tia lửa bắn ra tung tóe, tia lửa bắn ra ngoài như thác nước, cái sừng ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa.
Trong tiếng nổ khi va chạm, tất cả mọi người cảm giác Thiên Tiệm như lùi về phía sau khi bị va chạm, giống như có lực lượng đáng sợ trùng kích làm đại lục phải di chuyển.
Không chỉ Thiên Tiệm như thế, toàn bộ Tiên Thống giới bị trùng kích nên rung động không dứt, địa hình dưới chân cũng lùi lại, tất cả mọi người bị tiếng động đáng sợ làm bừng tỉnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa chấn động, tất cả mọi người bị lực lượng trùng kích đáng sợ làm khí huyết quay cuồng.
Phanh, phanh, phanh…
Từng tiếng va chạm vang lên không dứt bên tai, thời điểm sừng của Thiên Cửu Dư đâm vào Thiên Tiệm, Tha Lôi Long cũng đập mạnh vào Thiên Tiệm lần nữa, long chùy to lớn nện mạnh vào Thiên Tiệm.
Hai cự thú khủng bố không ngừng va chạm với Thiên Tiệm, thiên địa cũng bị chúng làm rung chuyển, cả Tiên Thống giới lay động, gà bay chó chạy, không được an bình.
Hai con cự thú đều có lực lượng cấp bậc Thuỷ tổ, thời điểm chúng bạo phát sẽ có lực lượng đáng sợ sinh ra, có uy lực hủy diệt mọi thứ.
Hai con cự thú thay phiên nhau công kích, hàng tỉ sinh linh Tiên Thống giới sợ hãi sắc mặt trắng bệch, dường như tận thế sắp hàng lâm thế gian.
- Tận thế sắp tới.
Vào lúc này, có không ít tu sĩ cường giả tuyệt vọng, những Thuỷ tổ kia vẫn không động thủ, hai đầu cổ thú đã đáng sợ như thế, thử nghĩ một chút, nếu như cố nhân trở về đều ra tay, Thiên Tiệm có thể chịu đựng được sao? Tiên Thống giới có người đỡ nổi sao?
Vào lúc đó, cũng có không ít tu sĩ cường giả âm thầm cầu nguyện, hi vọng Thiên Tiệm có thể sáng tạo kỳ tích, ngăn trở địch nhân tiến công!
Phanh, phanh, phanh, trong va chạm liên tục, Thiên Tiệm tỏa ra hào quang sáng ngời, mỗi một lần va chạm sẽ có dấu chấm khuếch tán, sau đó là ngưng tụ phù văn.
Đây là cảnh tượng đồ sộ, mỗi khi va chạm một lần, đường vân trên Thiên Tiệm sẽ hóa thành tinh bích, tầng tinh bích kia sẽ hạn chế công kích tất lớn, từ đó tránh chúng đánh vào vách tường.
Chính tầng tinh bích này đã ngăn cản Thiên Cửu Dư và Tha Lôi Long công kích, cũng làm chúng va chạm nhưng không thể tổn thương đến Thiên Tiệm.
Có thể nói, bản thân Thiên Tiệm có hai tầng phòng ngự, trừ vách tường ra, còn có lực lượng của đại địa gắn kết thành vách tường bằng tinh thể.
Cũng chính bởi vì có phòng ngự như vậy, Thiên Tiệm càng khó phá, bởi vì vách tường bằng tinh thể liên tục sinh trưởng, cho dù bị công phá cũng sẽ khôi phục như ban đầu.
Vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới đều hãi hùng khiếp vía, ít nhất nhìn thấy Thiên Tiệm vẫn đứng vững không ngã, vẫn gánh được hai con cự thú oanh kích, lúc này cường giả trong thiên hạ đều thở ra một hơi.
- May mắn có Thiên Tiệm.
Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người hợp tay thành chữ thập, trong nội tâm âm thầm cầu nguyện.
Nếu như không có Thiên Tiệm tồn tại, hậu quả đáng sợ không chịu nổi, chỉ nói hai con cổ thú vô cùng cường đại, chúng có thể hủy diệt vô số đạo thống.
- Tổ tiên tài đức sáng suốt, thành lập Thiên Tiệm không gì phá nổi.
Cũng có cường giả cảm kích vạn phần, thậm chí lệ nóng doanh tròng.
Nhưng, bọn họ cũng kịp phản ứng, lại cảm thấy lời này giống như không đúng chỗ nào đó, nếu như nói, Thiên Tiệm là các tổ tiên xây dựng lên, như vậy, bây giờ các tổ tiên lại đang động thủ với chính Tiên Thống giới.
Nghĩ đến điểm này, không biết có bao nhiêu người cảm thấy mâu thuẫn.
- Cũng không phải mỗi một tổ tiên đều rơi vào tay giặc, không phải mỗi một tổ tiên cũng rơi vào trong bóng tối.
Có một trí giả nói lời này dẫn dắt người trong thiên hạ:
- Tiên Thống giới có an bình hôm nay, đó là kết quả phấn đấu quên mình của các vị tổ tiên. Có lẽ trong Bất Độ Hải xa xôi, chúng ta còn có tổ tiên người trước ngã xuống, người sau tiến lên đấu với bóng tối, thủ hộ Tiên Thống giới chúng ta an toàn.
Nghe trí giả nói như thế, trong nội tâm các tu sĩ lại sinh ra hi vọng, dấy lên ý chí chiến đấu.
Sau khi biết tổ tiên rơi vào bóng tối, lại còn binh phát Tiên Thống giới, không biết đã tạo thành đả kích nặng đáng sợ lên tâm cảnh của tu sĩ Tiên Thống giới, làm rất nhiều tu sĩ cảm thấy tuyệt vọng.
Cho dù Thủy tổ vô địch cũng rơi vào tay giặc, rơi vào hắc ám, bọn họ dựa vào cái gì chống lại bây giờ?
Nhưng hiện tại, trong Bất Độ Hải xa xôi còn có từng vị tổ tiên, từng vị Thuỷ tổ người trước ngã xuống, người sau tiến lên tác chiến, bọn họ đang canh giữ tiền tuyến quan trọng nhất của Tiên Thống giới, bọn họ có lý do gì lùi bước?
Vào lúc này, trong nội tâm vô số tu sĩ cường giả Tiên Thống giới lại dấy lên ý chí chiến đấu, chiến ý thiêu đốt hừng hực.
Cho dù Thiên Tiệm ngăn cản công kích của hai con cổ thú, nhưng mỗi một binh sĩ quân đoàn Thiên Tiệm không dám sơ suất, đều thủ vững cương vị, dùng lực lượng mạnh nhất của mình thủ vệ mỗi cứ điểm Thiên Tiệm, phát huy lực lượng cường đại nhất của bản thân.
Mặc dù nói Thiên Tiệm ngăn cản Tha Lôi Long cùng Thiên Cửu Dư, nhưng thần thái Thái Duẫn Hỉ vô cùng ngưng trọng, trong nội tâm không tốt chút nào.
Bởi vì hắn hiểu, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, đằng sau còn có công kích càng kinh khủng hơn chờ bọn họ, hắn cũng không biết Thiên Tiệm có thể kiên trì được bao lâu.
Mặc dù nói Thái Duẫn Hỉ rất có lòng tin vào Thiên Tiệm, hắn biết, thế gian không có phòng ngự không gì phá nổi, cách nói này có tác dụng với kẻ yếu, bọn họ đang đối mặt với Thuỷ tổ, một lúc sau, Thiên Tiệm kiên cố nhưng cũng bị các Thuỷ tổ tìm ra sơ hở.
Đã đến thời điểm này, đột nhiên có một chiến hạm thoát ly đội ngũ, nó bay về phía Thiên Tiệm.
Sau khi chiến hạm thoát ly khỏi đội ngũ và bay về phía Thiên Tiệm, rất nhiều người vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, nhưng Thái Duẫn Hỉ lại có cảm giác không ổn.
Bởi vì chiến hạm bay dán vào Thiên Tiệm, hình như đang tìm kiếm cái gì đó, thời điểm Tha Lôi Long và Thiên Cửu Dư công kích Thiên Tiệm, lực lượng Thiên Tiệm cũng sinh ra chấn động, hơn nữa đạo vân sóng lên như gợn sóng.
Lúc này chiến hạm bay tới chỗ gợn sóng, nó đang tìm kiếm cái gì đó.
- Không tốt!
Thời điểm này, Thái Duẫn Hỉ nghĩ ra một vấn đề, nội tâm hắn kinh ngạc và hoảng sợ.
Thời điểm Thái Duẫn Hỉ kinh ngạc, chiếc chiến hạm này đã dừng ở một góc của Thiên Tiệm, trên chiến hạm dựng lên một đạo đài to lớn.
Đạo đài tỏa ra ánh sáng rực rỡ, một cái gương lõm xuất hiện.
Cái gương đang tìm kiếm một ít khe hở của Thiên Tiệm.
- Đại sự không ổn.
Thái Duẫn Hỉ nổi da gà, chuyện hắn sợ hãi đã phát sinh, hắn lập tức hét lớn một tiếng, nói ra:
- Cuối cùng vẫn có lỗ hổng sao?
- Bẩm đại nhân, còn kém một gạch!
Một đám tài liệu cuối cùng đang trên đường tới đây!
Một vị phó tướng cũng biến sắc, trả lời nói ra.
- Không tốt!
Thái Duẫn Hỉ biết rõ sẽ có chuyện đáng sợ xảy ra, nhưng hắn lại bất lực.
Trước đây thật lâu, Lý Thất Dạ đã từng vạch ra cho hắn, Thiên Tiệm có phá động, hơn nữa phá động không chỉ có một. Vào lúc ấy, Lý Thất Dạ vạch ra những khu vực bị vỡ và liệt kê phương pháp tu bổ.
Hơn nữa, khi đó, bọn họ nhận được Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền ủng hộ, Ngũ Hành sơn trợ giúp đại lượng thần tài tài nguyên, các đạo thống khác cũng xuất lực.
Nhưng Thiên Tiệm là công trình thế nào, cho dù tu bổ những khu vực vỡ ra, số lượng tài nguyên bỏ ra nhiều kinh người, nếu như không có Ngũ Hành sơn trợ giúp, chỉ cần dựa vào quân đoàn Thiên Tiệm, căn bản không thể làm xong.
Có thể nói, trong khoảng thời gian này, đám người Thái Duẫn Hỉ đã đẩy nhanh tốc độ, trên cơ bản đều bổ sung tất cả phá động, chỉ còn lại một cái phá động chưa tu bổ vì thiếu tài liệu.
Không hề nghi ngờ, lúc này địch nhân dùng Tha Lôi Long và Thiên Cửu Dư va chạm Thiên Tiệm, bọn họ không trông cậy hai con cổ thú công phá Thiên Tiệm, mà là mượn công kích, từ lực lượng chấn động tìm ra sơ hở của Thiên Tiệm.
Không hề nghi ngờ, những tổ tiên trở về biết chuyện sơ hở của Thiên Tiệm, hôm nay, bọn họ muốn mượn sơ hở công phá Tiên Thống giới.
Vào lúc này có ánh sáng chói mắt và sóng xung kích đáng sợ xuất hiện.
/5110
|