Quang Minh Thánh Viện, cuối cùng nó chính là đạo thống số một số hai trong Tiên Thống giới, thực lực vô cùng cường đại, trong thời gian ngắn, ngăn cản địch nhân tiến công cũng là chuyện bình thường.
Nhưng có đạo thống không may mắn như vậy.
Mục tiêu bị hạm đối phía tây chọn trúng, chỉ trong nháy mắt, ngàn vạn chiến hạm vây quanh đạo thống.
Ông!
Một âm thanh vang lên, sau khi vây quanh đạo thống, phòng ngự cả đạo thống mở ra, phòng ngự đạo thống giống như vách tường bằng tinh thể, nó ngăn cách địch nhân ra bên ngoài.
- Lăng Không đạo thống!
Nhìn thấy mục tiêu bị hạm đội phía tây vây quanh, rất nhiều người rung động, Lăng Không đạo thống, thực lực của nó không rõ ràng, hơn nữa, đạo thống này có thể đi tới đi lui, đạo thống thường tới lui như sương mù, thậm chí có không ít tu sĩ cường giả tìm không thấy tung tích của Lăng Không đạo thống.
Vào lúc này, Lăng Không đạo thống đã bị hạm đội phía tây khóa chặt, cả đạo thống muốn chạy trốn cũng không có cơ hội, có thể nghĩ địch nhân đã nhìn ra tung tích của Lăng Không đạo thống.
So sánh với Bát Bảo đạo thống, Kim Biến Thần Đình, Lăng Không đạo thống không có đãi ngộ ba trụ hương.
Một tiếng nổ lớn vang lên, một rễ cây to lớn màu đen chui ra khỏi hạm đội, rễ cây vừa thô vừa to như sơn mạch, thời điểm xuất hiện đã đánh nát phòng ngự của Lăng Không đạo thống.
Rễ cây bị khói đen bao phủ, cùng lúc đó, khí tức hỗn độn bao phủ, cả rễ cây giống như sinh trưởng trăm triệu năm, trên rễ cây tỏa ra uy áp Thủy tổ.
Rễ cây cực lớn cắm vào mặt đất Lăng Không đạo thống, một rễ cây đã đáng sợ như thế, thời điểm này mặt đất như hóa thành sa mạc, núi sông không ngừng khô cạn và sụp đổ, mặt đất vạn dặm không còn sinh cơ.
Đáng sợ hơn là, tất cả sinh linh trong vạn dặm, cho dù là chim bay cá nhảy hay tu sĩ phàm nhân, cho dù là Chân Thần cường đại cũng bị hút khô tinh huyết, tất cả đều biến thành thây khô.
Rễ cây vừa chui vào trong đất đã hút khô tất cả sinh mệnh, không có bất cứ người nào hay vật nào thoát khỏi kết cục bị hút khô tinh huyết.
Việc như thế quá kinh khủng, cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, vạn dặm khô nứt, mọi người có thể nghe thấy âm thanh khô nứt vỡ ra, còn có vô số thây khô nằm trên mặt đất.
Bất kể là ai nhìn thấy cảnh này cũng nổi da gà, việc này giống như địa ngục, thậm chí còn khủng bố hơn cả địa ngục.
Rốt cuộc rễ cây cũng lộ ra chân thân, nó sinh trưởng trên vị trí của Lăng Không đạo thống.
Đó là một cây trúc che khuất thiên địa, toàn thân có khói đen lượn lờ, đáng sợ nhất là, trên người nó có pháp tắc Thuỷ tổ, mỗi một đạo pháp tắc Thuỷ tổ có thể đè sập chư thiên.
- Văn Trúc!
Nhìn thấy cây trúc kia, có lão tổ Trường Tồn nhận ra, hít khí lạnh, hắn run rẩy nói:
- Là Văn Trúc Thuỷ tổ!
- Văn Trúc Thuỷ tổ!
Sau khi biết rõ lai lịch của gốc trúc kia, không biết có bao nhiêu người run rẩy, đây chính là một vị Thuỷ tổ, nó cắm rễ trên đạo thống, đạo thống tan vỡ.
Cùng lúc đó, mặt đất ngàn vạn dặm chung quanh Lăng Không đạo thống phát ra tiếng kêu thảm thiết, bởi vì trong nháy mắt, Văn Trúc đã sinh trưởng khắp Lăng Không đạo thống, Văn Trúc đã hút khô tinh huyết của tất cả sinh linh chung quanh.
Một việc đáng sợ nhất xuất hiện bên trong Lăng Không đạo thống, chỉ thấy ranh giới ngàn vạn dặm của Lăng Không đạo thống hóa thành đất khô cằn, tốc độ đất khô cằn hủ hóa đã không thể tưởng tượng nổi, màu xanh sinh cơ đã biến mất.
Việc như thế khủng bố đến mức làm cho người ta sởn hết cả gai ốc, chỉ trong nháy mắt, Lăng Không đạo thống có hàng tỉ sinh linh bị hút khô, hóa thành xương khô.
- Trốn, chạy mau!
Thời điểm này, các cường giả, lão tổ may mắn còn sống sót cũng đã chẳng quan tâm thủ vệ đạo thống của mình, bởi vì bọn họ không thể cản nổi Văn Trúc Thuỷ tổ xâm lấn, chỉ trong nháy mắt, đạo thổ đã thất thủ, vô số sinh linh hóa thành xương khô, các lão tổ cũng không cản nổi, nếu ở lại chỉ có chết mà thôi.
Cho nên, thời điểm này, lão tổ may mắn còn sống sót liên tục mở đạo môn, dựng cầu vượt bỏ chạy.
Nhưng thời điểm các lão tổ muốn bỏ chạy, hạm đội trên cao mở cửa, vô số bóng đen xuất hiện.
Các bóng đen kia trắng trợn đồ sát, tất cả lão tổ cường giả đào tẩu đều vội vàng ứng chiến.
- Ah!
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp Lăng Không đạo thống, lão tổ cường giả đào tẩu vội vàng ứng chiến, căn bản không nói có lực chiến đấu hay không, cường địch tới quá đột ngột, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều lão tổ cường giả đào tẩu bị giết hầu như không còn.
Cùng lúc đó, trong Lăng Không đạo thống phát ra âm thanh tư tư tư, cả đạo thống đang bốc cháy cực nhanh, trong khoảng thời gian ngắn, đại địa ngàn vạn dặm hóa thành đất khô cằn.
- Lăng Không đạo thống sắp xong đời.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều lão tổ, Trường Tồn trong Tiên Thống giới hít khí lạnh.
Bọn họ biết rõ, Lăng Không đạo thống xong đời, bất kể ai đi trợ giúp cũng không làm nên chuyện gì.
- Thời gian ba trụ hương đã đến.
Đúng vào lúc này, trong hạm đội phía nam và phía bắc đều phát ra tiếng nói giống nhau.
Lúc này, Kim Quang thần đình và Bát Bảo đạo thống đều gặp phải lựa chọn giống nhau.
- Bát Bảo đạo thống, cho dù chết trận đến người cuối cùng cũng không đầu hàng!
Đối mặt với địch nhân vô cùng cường đại, Bát Bảo Cổ Đế của Bát Bảo đạo thống rất quyết đoán, hắn sẽ không lùi bước.
- Thành toàn ngươi!
Một giọng nói cứng rắn vang lên.
Cánh cửa hạm đội mở ra, vô số bóng đen rơi xuống che khuất cả bầu trời, giống như muốn bao phủ toàn bộ Bát Bảo đạo thống vào trong bóng tối.
- Giết!
Thời điểm này, Bát Bảo Cổ Đế điên cuồng hét lên một tiếng, tự mình chủ trì thần đỉnh cường đại nhất trong Bát Bảo, hắn canh giữ trong đạo nguyên của đạo thống, thần đỉnh lập tức tỏa ra ánh sáng Thủy tổ giống ngàn vạn núi lửa bộc phát, cũng oanh kích thẳng vào địch nhân.
Cùng lúc đó, hơn một ngàn lão tổ trong đạo thống liên thủ chưởng chấp bảy kiện trọng bảo khác, thúc dục ánh sáng Thủy tổ công kích địch nhân.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kiếm minh và âm thanh va chạm vang lên không dứt bên tai...
Bát Bảo đạo thống lựa chọn tử chiến, cả đạo thống có ngàn vạn đệ tử đều dung hợp với tám kiện bảo vật đối chiến cường địch.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Bát Bảo đạo thống bị âm thanh bao phủ, bị Bảo Quang vô cùng vô tận thôn phệ, máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, chiến hỏa thiêu đốt toàn bộ Bát Bảo đạo thống, thiêu đốt mỗi một góc của Bát Bảo đạo thống.
Cùng lúc đó, bên kia của Kim Biến Thần Đình, trên thiên trụ xuất hiện một thân ảnh khác, hắn lạnh lùng nói:
- Vậy thì chiến đi!
- Chiến đến cùng, tuyệt không đầu hàng.
Trên phi thiền đồ đằng, phía trên đạo nguyên Kim Biến Thần Đình xuất hiện một bóng người khác, thái dương tinh hỏa phun ra nuốt vào.
- Hàn Băng U Thần, Thái Dương Cuồng Thần!
Nhìn thấy hai lão tổ đồng thời xuất hiện, sĩ khí của tất cả đệ tử Kim Biến Thần Đình tăng vọt.
Xuất hiện trên thiên trụ chính là một cự đầu khác của Kim Biến tộc, hắn tên là Hàn Băng U Thần, chỉ có điều, hắn không phải xuất thân từ môn phái nào trong Kim Biến Thần Đình, hắn là người Kim Biến tộc.
Thái Dương Cuồng Thần, hắn được xưng là lão tổ mạnh nhất Kim Biến Thần Đình, ngày đó Kim Biến Chiến Thần vây quét Lý Thất Dạ, hắn tránh được một kiếp, cũng không có tham gia hỗn chiến cuối cùng.
Tại Tiên Thống giới, rất nhiều người đều biết, trước đây thật lâu, Thái Dương Cuồng Thần và Hàn Băng U Thần tranh đoạt quyền hành cả đạo thống, cuối cùng Hàn Băng U Thần kém một chiêu nên thua Thái Dương Cuồng Thần.
Hơn nữa, hai người bọn họ một dương một âm, trời sinh chính là đối thủ một mất một còn, vào ngày bình thường, vừa thấy mặt đã liều ngươi chết ta sống.
Nhưng hôm nay, cả đạo thống gặp phải sinh tử tồn vong, Thái Dương Cuồng Thần và Hàn Băng U Thần đã vứt bỏ người ân oán và liên thủ đối địch.
Vào lúc đó, Hàn Băng U Thần mang theo tất cả cường giả Kim Biến tộc chủ trì thiên trụ, Thái Dương Cuồng Thần dẫn đầu tất cả lão tổ, cường giả Kim Biến Thần Đình chủ trì phi thiền đồ đằng, chưởng khống đạo nguyên.
- Không biết tự lượng sức mình, tự tìm đường chết.
Trên chiến hạm truyền ra giọng nói lạnh lùng, giọng nói lạnh lùng tràn ngập giết chóc, bất cứ ai nghe thấy cũng ngửi được mùi máu tươi.
- Giết!
Lúc giọng nói vừa vang lên, cánh cửa phía trên hạm đội mở ra, có ngàn vạn bóng đen lao ra ngoài.
Chỉ trong một chớp mắt, một cường giả hắc ám từ trên trời giáng xuống, tất cả cường giả hắc ám đều bị hắc khí bao phủ, tất cả đều đằng đằng sát khí, lực lượng hắc ám của bọn họ có thể thôn phệ tất cả.
Các cường giả hắc ám vừa đáp xuống, lập tức bôn tập các truyền thừa và đại giáo trong Kim Biến Thần Đình.
- Ah, ah, ah…
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết vang lên từ các đạo thống bên trong Kim Biến Thần Đình, máu tươi bao phủ khắp các vùng đất.
- Giết!
Cùng lúc đó, đồ đằng phi thiền trên thiên trụ cũng bộc phát lực lượng, dưới sự chủ trì của Hàn Băng U Thần và Thái Dương Cuồng Thần, từng tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ Kim Biến Thần Đình bộc phát vòng xoáy kim loại, vòng xoáy bao phủ tất cả cường giả hắc ám vào trong.
- Giãy chết mà thôi.
Đối mặt vòng xoáy kim loại như vậy, địch nhân không sợ hãi, cùng lúc đó, trong hạm đội lại thả cường giả hắc ám ra ngoài.
Nhắc tới cũng cổ quái, thời điểm cánh cửa hạm đội mở ra, phòng ngự của Kim Biến Thần Đình lại không ngăn cản địch nhân, dường như phòng ngự của Kim Biến Thần Đình không có tác dụng với kẻ địch.
Nhưng có đạo thống không may mắn như vậy.
Mục tiêu bị hạm đối phía tây chọn trúng, chỉ trong nháy mắt, ngàn vạn chiến hạm vây quanh đạo thống.
Ông!
Một âm thanh vang lên, sau khi vây quanh đạo thống, phòng ngự cả đạo thống mở ra, phòng ngự đạo thống giống như vách tường bằng tinh thể, nó ngăn cách địch nhân ra bên ngoài.
- Lăng Không đạo thống!
Nhìn thấy mục tiêu bị hạm đội phía tây vây quanh, rất nhiều người rung động, Lăng Không đạo thống, thực lực của nó không rõ ràng, hơn nữa, đạo thống này có thể đi tới đi lui, đạo thống thường tới lui như sương mù, thậm chí có không ít tu sĩ cường giả tìm không thấy tung tích của Lăng Không đạo thống.
Vào lúc này, Lăng Không đạo thống đã bị hạm đội phía tây khóa chặt, cả đạo thống muốn chạy trốn cũng không có cơ hội, có thể nghĩ địch nhân đã nhìn ra tung tích của Lăng Không đạo thống.
So sánh với Bát Bảo đạo thống, Kim Biến Thần Đình, Lăng Không đạo thống không có đãi ngộ ba trụ hương.
Một tiếng nổ lớn vang lên, một rễ cây to lớn màu đen chui ra khỏi hạm đội, rễ cây vừa thô vừa to như sơn mạch, thời điểm xuất hiện đã đánh nát phòng ngự của Lăng Không đạo thống.
Rễ cây bị khói đen bao phủ, cùng lúc đó, khí tức hỗn độn bao phủ, cả rễ cây giống như sinh trưởng trăm triệu năm, trên rễ cây tỏa ra uy áp Thủy tổ.
Rễ cây cực lớn cắm vào mặt đất Lăng Không đạo thống, một rễ cây đã đáng sợ như thế, thời điểm này mặt đất như hóa thành sa mạc, núi sông không ngừng khô cạn và sụp đổ, mặt đất vạn dặm không còn sinh cơ.
Đáng sợ hơn là, tất cả sinh linh trong vạn dặm, cho dù là chim bay cá nhảy hay tu sĩ phàm nhân, cho dù là Chân Thần cường đại cũng bị hút khô tinh huyết, tất cả đều biến thành thây khô.
Rễ cây vừa chui vào trong đất đã hút khô tất cả sinh mệnh, không có bất cứ người nào hay vật nào thoát khỏi kết cục bị hút khô tinh huyết.
Việc như thế quá kinh khủng, cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, vạn dặm khô nứt, mọi người có thể nghe thấy âm thanh khô nứt vỡ ra, còn có vô số thây khô nằm trên mặt đất.
Bất kể là ai nhìn thấy cảnh này cũng nổi da gà, việc này giống như địa ngục, thậm chí còn khủng bố hơn cả địa ngục.
Rốt cuộc rễ cây cũng lộ ra chân thân, nó sinh trưởng trên vị trí của Lăng Không đạo thống.
Đó là một cây trúc che khuất thiên địa, toàn thân có khói đen lượn lờ, đáng sợ nhất là, trên người nó có pháp tắc Thuỷ tổ, mỗi một đạo pháp tắc Thuỷ tổ có thể đè sập chư thiên.
- Văn Trúc!
Nhìn thấy cây trúc kia, có lão tổ Trường Tồn nhận ra, hít khí lạnh, hắn run rẩy nói:
- Là Văn Trúc Thuỷ tổ!
- Văn Trúc Thuỷ tổ!
Sau khi biết rõ lai lịch của gốc trúc kia, không biết có bao nhiêu người run rẩy, đây chính là một vị Thuỷ tổ, nó cắm rễ trên đạo thống, đạo thống tan vỡ.
Cùng lúc đó, mặt đất ngàn vạn dặm chung quanh Lăng Không đạo thống phát ra tiếng kêu thảm thiết, bởi vì trong nháy mắt, Văn Trúc đã sinh trưởng khắp Lăng Không đạo thống, Văn Trúc đã hút khô tinh huyết của tất cả sinh linh chung quanh.
Một việc đáng sợ nhất xuất hiện bên trong Lăng Không đạo thống, chỉ thấy ranh giới ngàn vạn dặm của Lăng Không đạo thống hóa thành đất khô cằn, tốc độ đất khô cằn hủ hóa đã không thể tưởng tượng nổi, màu xanh sinh cơ đã biến mất.
Việc như thế khủng bố đến mức làm cho người ta sởn hết cả gai ốc, chỉ trong nháy mắt, Lăng Không đạo thống có hàng tỉ sinh linh bị hút khô, hóa thành xương khô.
- Trốn, chạy mau!
Thời điểm này, các cường giả, lão tổ may mắn còn sống sót cũng đã chẳng quan tâm thủ vệ đạo thống của mình, bởi vì bọn họ không thể cản nổi Văn Trúc Thuỷ tổ xâm lấn, chỉ trong nháy mắt, đạo thổ đã thất thủ, vô số sinh linh hóa thành xương khô, các lão tổ cũng không cản nổi, nếu ở lại chỉ có chết mà thôi.
Cho nên, thời điểm này, lão tổ may mắn còn sống sót liên tục mở đạo môn, dựng cầu vượt bỏ chạy.
Nhưng thời điểm các lão tổ muốn bỏ chạy, hạm đội trên cao mở cửa, vô số bóng đen xuất hiện.
Các bóng đen kia trắng trợn đồ sát, tất cả lão tổ cường giả đào tẩu đều vội vàng ứng chiến.
- Ah!
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp Lăng Không đạo thống, lão tổ cường giả đào tẩu vội vàng ứng chiến, căn bản không nói có lực chiến đấu hay không, cường địch tới quá đột ngột, chỉ trong nháy mắt, rất nhiều lão tổ cường giả đào tẩu bị giết hầu như không còn.
Cùng lúc đó, trong Lăng Không đạo thống phát ra âm thanh tư tư tư, cả đạo thống đang bốc cháy cực nhanh, trong khoảng thời gian ngắn, đại địa ngàn vạn dặm hóa thành đất khô cằn.
- Lăng Không đạo thống sắp xong đời.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều lão tổ, Trường Tồn trong Tiên Thống giới hít khí lạnh.
Bọn họ biết rõ, Lăng Không đạo thống xong đời, bất kể ai đi trợ giúp cũng không làm nên chuyện gì.
- Thời gian ba trụ hương đã đến.
Đúng vào lúc này, trong hạm đội phía nam và phía bắc đều phát ra tiếng nói giống nhau.
Lúc này, Kim Quang thần đình và Bát Bảo đạo thống đều gặp phải lựa chọn giống nhau.
- Bát Bảo đạo thống, cho dù chết trận đến người cuối cùng cũng không đầu hàng!
Đối mặt với địch nhân vô cùng cường đại, Bát Bảo Cổ Đế của Bát Bảo đạo thống rất quyết đoán, hắn sẽ không lùi bước.
- Thành toàn ngươi!
Một giọng nói cứng rắn vang lên.
Cánh cửa hạm đội mở ra, vô số bóng đen rơi xuống che khuất cả bầu trời, giống như muốn bao phủ toàn bộ Bát Bảo đạo thống vào trong bóng tối.
- Giết!
Thời điểm này, Bát Bảo Cổ Đế điên cuồng hét lên một tiếng, tự mình chủ trì thần đỉnh cường đại nhất trong Bát Bảo, hắn canh giữ trong đạo nguyên của đạo thống, thần đỉnh lập tức tỏa ra ánh sáng Thủy tổ giống ngàn vạn núi lửa bộc phát, cũng oanh kích thẳng vào địch nhân.
Cùng lúc đó, hơn một ngàn lão tổ trong đạo thống liên thủ chưởng chấp bảy kiện trọng bảo khác, thúc dục ánh sáng Thủy tổ công kích địch nhân.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kiếm minh và âm thanh va chạm vang lên không dứt bên tai...
Bát Bảo đạo thống lựa chọn tử chiến, cả đạo thống có ngàn vạn đệ tử đều dung hợp với tám kiện bảo vật đối chiến cường địch.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Bát Bảo đạo thống bị âm thanh bao phủ, bị Bảo Quang vô cùng vô tận thôn phệ, máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, chiến hỏa thiêu đốt toàn bộ Bát Bảo đạo thống, thiêu đốt mỗi một góc của Bát Bảo đạo thống.
Cùng lúc đó, bên kia của Kim Biến Thần Đình, trên thiên trụ xuất hiện một thân ảnh khác, hắn lạnh lùng nói:
- Vậy thì chiến đi!
- Chiến đến cùng, tuyệt không đầu hàng.
Trên phi thiền đồ đằng, phía trên đạo nguyên Kim Biến Thần Đình xuất hiện một bóng người khác, thái dương tinh hỏa phun ra nuốt vào.
- Hàn Băng U Thần, Thái Dương Cuồng Thần!
Nhìn thấy hai lão tổ đồng thời xuất hiện, sĩ khí của tất cả đệ tử Kim Biến Thần Đình tăng vọt.
Xuất hiện trên thiên trụ chính là một cự đầu khác của Kim Biến tộc, hắn tên là Hàn Băng U Thần, chỉ có điều, hắn không phải xuất thân từ môn phái nào trong Kim Biến Thần Đình, hắn là người Kim Biến tộc.
Thái Dương Cuồng Thần, hắn được xưng là lão tổ mạnh nhất Kim Biến Thần Đình, ngày đó Kim Biến Chiến Thần vây quét Lý Thất Dạ, hắn tránh được một kiếp, cũng không có tham gia hỗn chiến cuối cùng.
Tại Tiên Thống giới, rất nhiều người đều biết, trước đây thật lâu, Thái Dương Cuồng Thần và Hàn Băng U Thần tranh đoạt quyền hành cả đạo thống, cuối cùng Hàn Băng U Thần kém một chiêu nên thua Thái Dương Cuồng Thần.
Hơn nữa, hai người bọn họ một dương một âm, trời sinh chính là đối thủ một mất một còn, vào ngày bình thường, vừa thấy mặt đã liều ngươi chết ta sống.
Nhưng hôm nay, cả đạo thống gặp phải sinh tử tồn vong, Thái Dương Cuồng Thần và Hàn Băng U Thần đã vứt bỏ người ân oán và liên thủ đối địch.
Vào lúc đó, Hàn Băng U Thần mang theo tất cả cường giả Kim Biến tộc chủ trì thiên trụ, Thái Dương Cuồng Thần dẫn đầu tất cả lão tổ, cường giả Kim Biến Thần Đình chủ trì phi thiền đồ đằng, chưởng khống đạo nguyên.
- Không biết tự lượng sức mình, tự tìm đường chết.
Trên chiến hạm truyền ra giọng nói lạnh lùng, giọng nói lạnh lùng tràn ngập giết chóc, bất cứ ai nghe thấy cũng ngửi được mùi máu tươi.
- Giết!
Lúc giọng nói vừa vang lên, cánh cửa phía trên hạm đội mở ra, có ngàn vạn bóng đen lao ra ngoài.
Chỉ trong một chớp mắt, một cường giả hắc ám từ trên trời giáng xuống, tất cả cường giả hắc ám đều bị hắc khí bao phủ, tất cả đều đằng đằng sát khí, lực lượng hắc ám của bọn họ có thể thôn phệ tất cả.
Các cường giả hắc ám vừa đáp xuống, lập tức bôn tập các truyền thừa và đại giáo trong Kim Biến Thần Đình.
- Ah, ah, ah…
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kêu thảm thiết vang lên từ các đạo thống bên trong Kim Biến Thần Đình, máu tươi bao phủ khắp các vùng đất.
- Giết!
Cùng lúc đó, đồ đằng phi thiền trên thiên trụ cũng bộc phát lực lượng, dưới sự chủ trì của Hàn Băng U Thần và Thái Dương Cuồng Thần, từng tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ Kim Biến Thần Đình bộc phát vòng xoáy kim loại, vòng xoáy bao phủ tất cả cường giả hắc ám vào trong.
- Giãy chết mà thôi.
Đối mặt vòng xoáy kim loại như vậy, địch nhân không sợ hãi, cùng lúc đó, trong hạm đội lại thả cường giả hắc ám ra ngoài.
Nhắc tới cũng cổ quái, thời điểm cánh cửa hạm đội mở ra, phòng ngự của Kim Biến Thần Đình lại không ngăn cản địch nhân, dường như phòng ngự của Kim Biến Thần Đình không có tác dụng với kẻ địch.
/5110
|