Lúc này, bóng dáng độc nhất vô nhị đứng trong tiên quang biến thành tồn tại duy nhất trên thế gian, cái gì Thuỷ tổ, cái gì tiên nhân, tất cả mọi thứ so sánh với hắn đều vô nghĩa, hắn chính là Chân Tiên duy nhất trong lòng mọi người.
- Vạn cổ đệ nhất tổ, là đệ nhất tổ!
Trong Tam Tiên giới có tồn tại cổ xưa nhận ra Lý Thất Dạ, hắn kích động hét lớn.
- Đệ nhất tổ, hắn lại cứu vớt tam giới.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả sinh linh Tam Tiên giới đều kích động rơi lệ đầy mặt, bọn họ đều quỳ xuống dập đầu cảm tạ ân đức của hắn.
- Đệ nhất tổ!
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng hô to vang vọng Tam Tiên giới, tất cả sinh linh đều ghi nhớ công lao truyền kỳ của đệ nhất tổ.
Cuối cùng, một tiếng nổ lớn vang lên, Lý Thất Dạ không chỉ dùng một kích đánh tan hắc ám, sau khi hắn xuất quyền cũng là lúc hắn bước vào thế giới khác.
Lý Thất Dạ dùng tư thái vô địch tiến vào thế giới tràn ngập không biết, hắn không chút do dự, không chút sợ hãi, khí thôn sơn hà, bóng người vượt qua không gian, trong quá trình đó, hắn không quay đầu nhìn Tam Tiên giới, dường như trên thế gian này không có thứ gì có thể ngăn cản quyết tâm của hắn, cũng không có thứ gì làm hắn lưu luyến.
Đó là đạo tâm kiên định nhất, hắn dùng tư thế vô thượng giết vào thế giới khác, hắn muốn trực đảo hoàng long.
- Đóng lại!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước vào thế giới khác, Tam Tiên thét dài một tiếng, bọn họ liên thủ, dùng lực lượng vô cùng cường đại thôi động vách tường không gian, khe hở trên cao bắt đầu thu nhỏ.
Tiếng nổ mạnh vang vọng toàn bộ, Tam Tiên giới, thiên địa lắc lư, thời điểm khe hở càng ngày càng nhỏ, vô số sinh linh Tam Tiên giới thở dài như thoát được kiếp nạn, Thủy tổ trong Bất Độ Hải cũng thả lỏng tâm thần.
Bọn họ đều biết khe hở có ý nghĩa như thế nào, thời điểm khe hở này khép lại, vậy thì ý nghĩa Tam Tiên giới đã an toàn.
Sau khi khe hở khép lại, toàn bộ Tam Tiên giới sẽ bị đóng kín, đương nhiên, trong quá trình không ai biết Tam Tiên đã tốn hao bao nhiêu lực lượng và tâm huyết mới đóng khe hở này lại.
Vào lúc khe hở thu nhỏ như lông trâu, Tam Tiên lại trồng Tam Tiên thụ trong tinh đấu.
Ngay sau đó tinh đấu như sống lại, tinh đấu không ngừng di chuyển có quy luật, kế tiếp có lực lượng sinh mệnh truyền khắp mỗi góc của thế giới.
Sinh mệnh lực rất nhỏ đang thẩm thấu thế gian, vô số sinh linh Tam Tiên giới không có phát hiện ra, nhưng có tồn tại cường đại phát hiện.
- Đây là…
Có Thuỷ tổ cường đại còn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ bị lực lượng sinh mệnh bao phủ thế giới làm giật mình.
- Đây là thiên địa sống lại sao?
Cũng có tồn tại vô địch suy đoán.
Đương nhiên, trong phi địa, các cự đầu không quan tâm biến hóa như thế, ánh mắt bọn họ đều nhìn vào sâu trong không gian.
- Sắp tới rồi, ở kiếp này, sẽ là ai vẫn lạc?
Có cự đầu thì thào trong phi địa.
Tất cả cường giả như Tam Tiên đều nhìn vào sâu trong bầu trời, bọn họ đang bày trận địa đối địch, bọn họ biết rõ, tất cả chỉ vừa bắt đầu, chuyện đáng sợ hơn sắp diễn ra.
Tại Cửu giới, thập tam châu, những tồn tại đáng sợ không biết việc xảy ra tại đây, bọn họ lại có thể cảm nhận được lực lượng chấn động đáng sợ sinh ra.
- Hi vọng là kết quả tốt.
Sâu trong không gian, tại nơi cực kỳ tối tăm có cự đầu lẩm bẩm.
- Lưỡng bại câu thương hoặc đồng quy vu tận mới là kết quả tốt nhất.
Có cự đầu khác lẩm bẩm, hắn chỉ hơi mở mắt ra, không dám mở mắt quá lớn.
Đương nhiên, cũng có tồn tại đáng sợ dùng diệu pháp nói:
- Có lẽ, không chỉ như thế, nếu như hắn quét ngang, lại làm lão tặc thiên thì không tốt, cả hai đồng quy vu tận mới tốt.
Đối với những tồn tại này mà nói, Lý Thất Dạ là uy hiếp đáng sợ, nhưng trên bầu trời còn có uy hiếp đáng sợ hơn, đó là kẻ làm bọn họ phải giấu mặt suốt trăm vạn năm, cho nên, bọn họ hi vọng hai bên đồng quy vu tận.
Ầm!
Lý Thất Dạ đạp phá hư không, hắn dùng tư thế vô địch giết vào thế giới này.
Vừa tiến vào trong thế giới khác, Lý Thất Dạ đứng sừng sững trong thiên địa, vạn đạo thần phục, đại đạo tùy tùng, ta là vô địch.
Khi đã tiến vào thế giới khác, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn khắp nơi, hắn nhìn tất cả mọi thứ chung quanh, đôi mắt hắn tỏa sáng nhìn tất cả mọi việc, tất cả đều nằm trong phạm vi suy diễn của hắn.
Tĩnh mịch, tĩnh mịch tuyệt đối, đây là thế giới tử vong, một thế giới khô héo, một thế giới không có sinh cơ, trong thế giới này, trừ tử vong thì chỉ còn lại tử vong.
Thế giới này, không chỉ có tính mạng tử vong! Thời gian, không gian, đại đạo, thiên địa vạn vật... Tất cả đều tử vong!
Tử vong ở đây không phải là khô héo hay hư thối, càng không phải già yếu tử vong, tử vong chính là bị hút khô, chỉ cần thứ gì có chút hữu dụng đều bị hút khô.
Ở chỗ này, thời gian bị hút khô, không gian bị hút khô, đại đạo bị hút khô... Thiên địa vạn vật đều bị hút khô, đây là một thế giới rỗng, trừ cãi xác rỗng thì không còn thứ gì khác.
Nói không quá lời, cho dù là một tảng đá thì tinh túy nhất trong tảng đá cũng bị hút cạn, thứ lưu lại chỉ là cặn bã không đáng chú ý.
Nhìn thế giới này, chung quanh đầy tro tàn, không có bất kỳ tia sáng nào chiếu vào, cũng không phải bởi vì thế giới này tối tăm, mà là vì ánh sáng cũng bị hút khô.
Mặt trời, mặt trăng và ngôi sao trên cao bị hút khô, thứ còn lơ lửng chỉ là cái xác ngoài, hơn nữa có không ít ngôi sao bị hút khô đã rơi xuống mặt đất.
Nơi này rộng lớn không thể tưởng tượng nổi, Tam Tiên giới, Cửu giới, thập tam châu... Cho dù là ba ngàn thế giới cũng không lớn bằng thế giới này, thế giới rộng lớn như thế lại không có sinh cơ, cho dù là chất dinh dưỡng trong đất cũng không còn.
Đây là thế giới tử vong chân chính.
Vào lúc Lý Thất Dạ xuất hiện, có mắt mở ra, ánh mắt này tỏa sáng nhưng không mang lại ánh sáng.
Ánh sáng từ đôi mắt không dại biểu cho sinh cơ, nó không chiếu sáng thế giới này, nó chỉ làm thế giới này tối tăm hơn trước.
Không đúng, phải nói là càng u ám hơn. Nếu như nói hắc ám là một loại lực lượng, như vậy khi hắc ám bị hút khô sẽ chỉ còn lại u ám của tử vong.
Có tồn tại thức tỉnh, sau khi tồn tại này thức tỉnh giống như một cái vực sâu đáng sợ, vực sâu như vậy có thể thôn phệ tất cả, có thể thôn phệ bất kỳ vật gì, cho dù một tảng đá rơi xuống cũng bị hút khô, sẽ không lãng phí một chút tinh túy nào, thứ còn lại chỉ là cặn bã.
Sau khi ngươi đi tới nơi này, ngươi sẽ hiểu hắc ám không phải đáng sợ nhất, u ám mới là đáng sợ nhất.
Ít nhất hắc ám còn đại biểu cho một loại hình thức tánh mạng, nhưng, ở chỗ này không có hình thức tính mạng, chỉ có tử vong, còn có một loại —— thôn phệ!
Sau khi hiểu rõ sẽ biết tại sao nơi này tối tăm, đó là bởi vì u ám đạt tới trình độ nồng đậm nhất định, u ám sẽ biến thành hắc ám!
Cho nên, ở chỗ này, hắc ám không phải đáng sợ nhất, u ám mới đáng sợ nhất.
Đứng ở nơi này, không cần biết ngươi là ai, là tồn tại vô thượng hay Thủy tổ vô địch, ngươi đứng ở nơi này sẽ sợ hãi từ bản năng, không cần động thủ cũng biết rõ kết cục của mình..
Nhưng Lý Thất Dạ không có, hắn đứng sừng sững như tồn tại tuyên cổ, cho dù u ám và lực lượng thôn phệ đáng sợ cũng không làm gì được hắn.
Lý Thất Dạ cất bước tiến lên, đột nhiên có một con quái vật xuất hiện, đó chính là vô thượng khủng bố xâm nhập Tam Tiên giới lúc nãy, hắn vốn muốn xâm nhập Tam Tiên giới nhưng đáng tiếc lại bị Lý Thất Dạ đánh lui.
- Đã lâu rồi mới có khách tới thăm.
Giọng nói của vô thượng khủng bố quanh quẩn thiên địa.
Hắn nói là cổ ngữ, là cổ ngữ quá xa xưa, bởi vì dùng thần niệm truyền tới nên không hiểu cổ ngữ cũng có thể nghe rõ ràng.
- Vạn cổ đệ nhất tổ, là đệ nhất tổ!
Trong Tam Tiên giới có tồn tại cổ xưa nhận ra Lý Thất Dạ, hắn kích động hét lớn.
- Đệ nhất tổ, hắn lại cứu vớt tam giới.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả sinh linh Tam Tiên giới đều kích động rơi lệ đầy mặt, bọn họ đều quỳ xuống dập đầu cảm tạ ân đức của hắn.
- Đệ nhất tổ!
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng hô to vang vọng Tam Tiên giới, tất cả sinh linh đều ghi nhớ công lao truyền kỳ của đệ nhất tổ.
Cuối cùng, một tiếng nổ lớn vang lên, Lý Thất Dạ không chỉ dùng một kích đánh tan hắc ám, sau khi hắn xuất quyền cũng là lúc hắn bước vào thế giới khác.
Lý Thất Dạ dùng tư thái vô địch tiến vào thế giới tràn ngập không biết, hắn không chút do dự, không chút sợ hãi, khí thôn sơn hà, bóng người vượt qua không gian, trong quá trình đó, hắn không quay đầu nhìn Tam Tiên giới, dường như trên thế gian này không có thứ gì có thể ngăn cản quyết tâm của hắn, cũng không có thứ gì làm hắn lưu luyến.
Đó là đạo tâm kiên định nhất, hắn dùng tư thế vô thượng giết vào thế giới khác, hắn muốn trực đảo hoàng long.
- Đóng lại!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước vào thế giới khác, Tam Tiên thét dài một tiếng, bọn họ liên thủ, dùng lực lượng vô cùng cường đại thôi động vách tường không gian, khe hở trên cao bắt đầu thu nhỏ.
Tiếng nổ mạnh vang vọng toàn bộ, Tam Tiên giới, thiên địa lắc lư, thời điểm khe hở càng ngày càng nhỏ, vô số sinh linh Tam Tiên giới thở dài như thoát được kiếp nạn, Thủy tổ trong Bất Độ Hải cũng thả lỏng tâm thần.
Bọn họ đều biết khe hở có ý nghĩa như thế nào, thời điểm khe hở này khép lại, vậy thì ý nghĩa Tam Tiên giới đã an toàn.
Sau khi khe hở khép lại, toàn bộ Tam Tiên giới sẽ bị đóng kín, đương nhiên, trong quá trình không ai biết Tam Tiên đã tốn hao bao nhiêu lực lượng và tâm huyết mới đóng khe hở này lại.
Vào lúc khe hở thu nhỏ như lông trâu, Tam Tiên lại trồng Tam Tiên thụ trong tinh đấu.
Ngay sau đó tinh đấu như sống lại, tinh đấu không ngừng di chuyển có quy luật, kế tiếp có lực lượng sinh mệnh truyền khắp mỗi góc của thế giới.
Sinh mệnh lực rất nhỏ đang thẩm thấu thế gian, vô số sinh linh Tam Tiên giới không có phát hiện ra, nhưng có tồn tại cường đại phát hiện.
- Đây là…
Có Thuỷ tổ cường đại còn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ bị lực lượng sinh mệnh bao phủ thế giới làm giật mình.
- Đây là thiên địa sống lại sao?
Cũng có tồn tại vô địch suy đoán.
Đương nhiên, trong phi địa, các cự đầu không quan tâm biến hóa như thế, ánh mắt bọn họ đều nhìn vào sâu trong không gian.
- Sắp tới rồi, ở kiếp này, sẽ là ai vẫn lạc?
Có cự đầu thì thào trong phi địa.
Tất cả cường giả như Tam Tiên đều nhìn vào sâu trong bầu trời, bọn họ đang bày trận địa đối địch, bọn họ biết rõ, tất cả chỉ vừa bắt đầu, chuyện đáng sợ hơn sắp diễn ra.
Tại Cửu giới, thập tam châu, những tồn tại đáng sợ không biết việc xảy ra tại đây, bọn họ lại có thể cảm nhận được lực lượng chấn động đáng sợ sinh ra.
- Hi vọng là kết quả tốt.
Sâu trong không gian, tại nơi cực kỳ tối tăm có cự đầu lẩm bẩm.
- Lưỡng bại câu thương hoặc đồng quy vu tận mới là kết quả tốt nhất.
Có cự đầu khác lẩm bẩm, hắn chỉ hơi mở mắt ra, không dám mở mắt quá lớn.
Đương nhiên, cũng có tồn tại đáng sợ dùng diệu pháp nói:
- Có lẽ, không chỉ như thế, nếu như hắn quét ngang, lại làm lão tặc thiên thì không tốt, cả hai đồng quy vu tận mới tốt.
Đối với những tồn tại này mà nói, Lý Thất Dạ là uy hiếp đáng sợ, nhưng trên bầu trời còn có uy hiếp đáng sợ hơn, đó là kẻ làm bọn họ phải giấu mặt suốt trăm vạn năm, cho nên, bọn họ hi vọng hai bên đồng quy vu tận.
Ầm!
Lý Thất Dạ đạp phá hư không, hắn dùng tư thế vô địch giết vào thế giới này.
Vừa tiến vào trong thế giới khác, Lý Thất Dạ đứng sừng sững trong thiên địa, vạn đạo thần phục, đại đạo tùy tùng, ta là vô địch.
Khi đã tiến vào thế giới khác, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn khắp nơi, hắn nhìn tất cả mọi thứ chung quanh, đôi mắt hắn tỏa sáng nhìn tất cả mọi việc, tất cả đều nằm trong phạm vi suy diễn của hắn.
Tĩnh mịch, tĩnh mịch tuyệt đối, đây là thế giới tử vong, một thế giới khô héo, một thế giới không có sinh cơ, trong thế giới này, trừ tử vong thì chỉ còn lại tử vong.
Thế giới này, không chỉ có tính mạng tử vong! Thời gian, không gian, đại đạo, thiên địa vạn vật... Tất cả đều tử vong!
Tử vong ở đây không phải là khô héo hay hư thối, càng không phải già yếu tử vong, tử vong chính là bị hút khô, chỉ cần thứ gì có chút hữu dụng đều bị hút khô.
Ở chỗ này, thời gian bị hút khô, không gian bị hút khô, đại đạo bị hút khô... Thiên địa vạn vật đều bị hút khô, đây là một thế giới rỗng, trừ cãi xác rỗng thì không còn thứ gì khác.
Nói không quá lời, cho dù là một tảng đá thì tinh túy nhất trong tảng đá cũng bị hút cạn, thứ lưu lại chỉ là cặn bã không đáng chú ý.
Nhìn thế giới này, chung quanh đầy tro tàn, không có bất kỳ tia sáng nào chiếu vào, cũng không phải bởi vì thế giới này tối tăm, mà là vì ánh sáng cũng bị hút khô.
Mặt trời, mặt trăng và ngôi sao trên cao bị hút khô, thứ còn lơ lửng chỉ là cái xác ngoài, hơn nữa có không ít ngôi sao bị hút khô đã rơi xuống mặt đất.
Nơi này rộng lớn không thể tưởng tượng nổi, Tam Tiên giới, Cửu giới, thập tam châu... Cho dù là ba ngàn thế giới cũng không lớn bằng thế giới này, thế giới rộng lớn như thế lại không có sinh cơ, cho dù là chất dinh dưỡng trong đất cũng không còn.
Đây là thế giới tử vong chân chính.
Vào lúc Lý Thất Dạ xuất hiện, có mắt mở ra, ánh mắt này tỏa sáng nhưng không mang lại ánh sáng.
Ánh sáng từ đôi mắt không dại biểu cho sinh cơ, nó không chiếu sáng thế giới này, nó chỉ làm thế giới này tối tăm hơn trước.
Không đúng, phải nói là càng u ám hơn. Nếu như nói hắc ám là một loại lực lượng, như vậy khi hắc ám bị hút khô sẽ chỉ còn lại u ám của tử vong.
Có tồn tại thức tỉnh, sau khi tồn tại này thức tỉnh giống như một cái vực sâu đáng sợ, vực sâu như vậy có thể thôn phệ tất cả, có thể thôn phệ bất kỳ vật gì, cho dù một tảng đá rơi xuống cũng bị hút khô, sẽ không lãng phí một chút tinh túy nào, thứ còn lại chỉ là cặn bã.
Sau khi ngươi đi tới nơi này, ngươi sẽ hiểu hắc ám không phải đáng sợ nhất, u ám mới là đáng sợ nhất.
Ít nhất hắc ám còn đại biểu cho một loại hình thức tánh mạng, nhưng, ở chỗ này không có hình thức tính mạng, chỉ có tử vong, còn có một loại —— thôn phệ!
Sau khi hiểu rõ sẽ biết tại sao nơi này tối tăm, đó là bởi vì u ám đạt tới trình độ nồng đậm nhất định, u ám sẽ biến thành hắc ám!
Cho nên, ở chỗ này, hắc ám không phải đáng sợ nhất, u ám mới đáng sợ nhất.
Đứng ở nơi này, không cần biết ngươi là ai, là tồn tại vô thượng hay Thủy tổ vô địch, ngươi đứng ở nơi này sẽ sợ hãi từ bản năng, không cần động thủ cũng biết rõ kết cục của mình..
Nhưng Lý Thất Dạ không có, hắn đứng sừng sững như tồn tại tuyên cổ, cho dù u ám và lực lượng thôn phệ đáng sợ cũng không làm gì được hắn.
Lý Thất Dạ cất bước tiến lên, đột nhiên có một con quái vật xuất hiện, đó chính là vô thượng khủng bố xâm nhập Tam Tiên giới lúc nãy, hắn vốn muốn xâm nhập Tam Tiên giới nhưng đáng tiếc lại bị Lý Thất Dạ đánh lui.
- Đã lâu rồi mới có khách tới thăm.
Giọng nói của vô thượng khủng bố quanh quẩn thiên địa.
Hắn nói là cổ ngữ, là cổ ngữ quá xa xưa, bởi vì dùng thần niệm truyền tới nên không hiểu cổ ngữ cũng có thể nghe rõ ràng.
/5110
|