Địa bàn của Thần Huyền tông chiến cứ lục dịa trăm vạn dặm, tông địa bàn có sông lớn chảy ra, tượng tượng vô cùng dại khí.
Đứng bên ngoai Thần Huyền tông, thời điểm nhìn Thần Huyền tông xa xa, toàn bộ Thần Huyền tông giống như là một con thần thú —— Huyền Vũ cực lớn.
Tại Thần Huyền tông tông thổ nội, có mấy trăm tòa cao điểm, thấp bé ngọn núi, càng là vô số.
Ngọn núi cao nhất Thần Huyền tông chính là Tổ phong, này Tổ phong nằm trong cùng Thần Huyền tông, Tổ phong cao ngất, giống như đầu lâu Huyền Vũ đang nhìn xa, giống như Huyền Vũ ngẩng cao đầu thét dài.
Trong Thần Huyền tông có con sông lớn khung bố vây quanh Tổ phong, giống như Huyền Vũ linh xà đang vòng quanh địa bàn của mình.
Bên trong Thần Huyền phong có mấy trăm tòa ngọn núi phập phồng chằng chịt, trừ Tổ phong cao nhất ra, còn có năm tòa ngọn núi khác, đây chính là năm tòa chủ phong nổi danh của Thần Huyền tông.
Thêm Tổ phong, đây chính là sáu ngọn núi đại danh đỉnh đỉnh của Thần Huyền tông, mỗi một ngọn núi đại biểu cho một mạch của Thần Huyền tông, cho nên trừ Tổ phong ra, Thần Huyền tông có năm mạch truyền thừa.
Mặc dù Thần Huyền tông có rất nhiều cửa vào, cũng có rất nhiều địa phương có thể tiến vào tông môn, nhưng cửa chính của Thần Huyền tông nằm ở hướng nam, từ chỉnh thể của Thần Huyền tông, cửa vào của Thần Huyền tông chính là cái đuôi của Huyền Vũ.
Tiến vào Thần Huyền tông, bọn họ bắt đầu từ cái đuôi Huyền Vũ và bò lên mai rùa, cuối cùng mới có thể leo lên Tổ phong cao nhất, từ đó nhìn toàn cảnh Thần Huyền tông.
Lưu Lôi Long mang theo đám trẻ Lưu thôn lặn lội đường xa tới đây, rốt cục đi vào cửa chính nam của Thần Huyền tông, đứng dưới ngẩng đầu nhìn lên Thần Huyền tông, đám nhỏ sợ hãi thán phục kêu lên.
Nhìn ngọn núi cao ngất của Thần Huyền tông ẩn vào đám mây, nhìn thềm đá kéo dài ra ngoài, nhìn cường giả bên trong Thần Huyền tông bay vào bay ra, ngồi kỳ thú, đạp bảo khí... Cảnh tượng như thế không khác gì tiên cảnh.
- Oa, đây là Thần Huyền tông nha, thật xinh đẹp.
Có hài tử lớn tuổi nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi thán phục kêu lên một tiếng, những hài tử khác cũng gật đầu phụ họa.
- Thấy không, tông môn chúng ta giống như thần thú Huyền Vũ.
Lúc này Lưu Lôi Long cũng giải thích tổng quan của Thần Huyền tông.
- Mặt đất Thần Huyền tông do tổ sư biến thành sao?
Nhìn thấy cả ngàn dặm nơi này giống như Huyền Vũ, bọn nhỏ vô cùng hiếu kỳ.
Lưu Lôi Long cười cười, khẽ lắc đầu, nói ra:
- Ta không rõ ràng, nghe đồn thời điểm tổ sư gia sáng tạo Thần Huyền tông đã dời núi lấp biển, tố thiên địa, tạo đại thế, cho nên Thần Huyền tông chúng ta có được đại thế thiên hạ vô song.
Nghe lời này, bọn nhỏ Lưu thôn sợ hãi thán phục, trong mắt bọn họ, tổ sư Thần Huyền tông chính là tiên nhân cao cao tại thượng, không gì làm không được, ngay cả chuyện dời núi lấp biển cũng làm được, trong tâm linh đám trẻ, đây là việc chỉ có tiên nhân làm được.
Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu, lúc này mới mở mắt ra, giống như vừa tỉnh ngủ, hắn nhìn mặt đất Thần Huyền tông.
Nhìn Huyền Vũ lớn ngàn dặm, Lý Thất Dạ bật cười, nói:
- Ngược lại có vài phần bộ dáng, thật không nghĩ tới.
- Tốt, nhanh lên kẻo trễ.
Lưu Lôi Long nhìn đám trẻ trước mặt, hắn phân phó một tiếng, mang theo hài tử trong thôn tiến lên phía trước.
Hài tử trong thôn nhanh chóng đuổi theo Lưu Lôi Long, may mắn có Lưu Lôi Long dẫn đường, bằng không chỉ dựa vào bọn trẻ, bọn trẻ thật không biết nên làm thế nào.
Trên thực tế, hôm nay là ngày Thần Huyền tông phá núi thu đồ đệ, hơn nữa đây không phải ngày đầu tiên, đã trải qua vài ngày như thế.
Cho nên, vào lúc này, chân núi chính nam của Thần Huyền tông có đội ngũ thật dài, không biết có bao nhiêu người đang xếp hàng.
Trong đội ngũ xếp hàng đều là những người muốn gia nhập Thần Huyền tông, có phàm nhân vô cùng bình thường, cũng có không ít yêu quái, kỳ thú.
Trong đội ngũ xếp hàng có không ít hài tử tuổi như đám trẻ Lưu thôn, bọn chúng dùng ánh mắt ngây thơ đánh giá chung quanh, đa số bọn trẻ đều là cư dân trong lãnh thổ Thần Huyền tông, đương nhiên, cũng có chút thanh niên lớn tuổi, bọn hắn cũng là con dân trong địa bàn của Thần Huyền tông, bọn họ cũng tới đây bái nhập tông môn.
Trừ những dân chúng bình thường chưa tu luyện ra, cũng có một ít tu sĩ trẻ tuổi, những tu sĩ này đều là tán tu hoặc đệ tử xuất thân tiểu môn phái trong phạm vi Thần Huyền tông.
Bởi vì trong phạm vi Thần Huyền tông, những tán tu hoặc đệ tử tiểu môn tiểu phái đều nằm trong phạm vi quản lý của Thần Huyền tông, xem như đệ tử ngoại môn của Thần Huyền tông, thậm chí có chút ít tiểu môn tiểu phái vốn là tiền bối Thần Huyền tông sáng tạo ra, cho nên xem như bàng chi của Thần Huyền tông.
Những tán tu hoặc đệ tử tiểu môn tiểu phái đều mang nghệ nhập môn, nếu như điều kiện thích hợp cũng có thể bái nhập Thần Huyền tông.
Đương nhiên, trừ tiểu hài tử tuổi còn trẻ hoặc thanh niên ra, cũng có một ít lão nhân tóc trắng xóa bái sư học nghệ Thần Huyền tông.
Trong đám người, có lão nhân bảy tám mươi tuổi, đi đường cũng run rẩy, nhưng cháu trai của hắn đang đỡ xếp hạng trong đội ngũ.
Việc này làm cho không ít người nhìn chằm chằm, bên cạnh có đệ tử Thần Huyền tông nhìn thấy lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Hoàng Lâm, đây là lần thứ ba mươi lăm ngươi tới đây, ngươi còn chưa từ bỏ ý định sao?
Thì ra lão nhân sống ở thành thị gần đây, hắn là người gia đình giàu có, sau khi tuổi già một lòng tu đạo, một lần lại một lần bái nhập Thần Huyền tông, đều bị cự tuyệt.
- A, a, a, tiểu ca, ta dựa theo quy củ tông môn, đã bước vào khóa môn, đã là bước vào Phàm Thai Nhục Thân, lúc này có thể bái nhập tông môn.
Lão nhân cười nói hòa ái.
Đối với lão nhân như thế, đệ tử Thần Huyền tông cũng không nói gì, vị đệ tử này khoát tay, nói ra:
- Không phải ta nói mới tính, sư huynh xem qua là biết rồi.
Tán tu mang nghệ nhập môn, Thần Huyền tông có tiêu chuẩn thấp nhất, ít nhất cũng là Phàm Thai Nhục Thân trở lên, đương nhiên, đây chỉ là quy định cơ bản nhất, nếu như không thích hợp, Thần Huyền tông cũng không tuyển nhận.
Trừ Nhân tộc có đủ người bái sư học nghệ, trong đội ngũ có rất nhiều Yêu tộc, những Yêu tộc này có xuất thân tiểu thế gia Yêu tộc, hoặc tới từ tiểu môn phái, sau khi tu luyện dài đằng đẳng cũng mở ra linh trí.
Cho nên, xếp hàng trong đám người, có thể nhìn thấy rất nhiều Yêu tộc thân người đầu thú hoặc là đầu thú thân người.
Trong đám người, có thụ nhân đầy trạc cây, cũng có xà yêu phun đầu lưỡi, còn có Hổ Đầu Nhân thân hổ yêu...
Dù sao Thần Huyền tông chính là tông môn Yêu tộc, có rất nhiều Yêu tộc mộ danh đến đây, dục bái nhập Thần Huyền tông.
Nhiều Yêu tộc xen lẫn trong đội ngũ, như vậy có không ít hài tử gặp phải cũng kinh hãi, hoảng sợ không nhẹ.
Nơi này là Thần Huyền tông, sẽ không có chuyện đả thương người, cho nên qua một lúc đám trẻ lại hiếu kỳ đánh giá Yêu tộc bái sư học nghệ.
So sánh với những người bái sư học nghệ, hài tử Lưu thôn có ưu thế rất lớn, bởi vì có Lưu Lôi Long dẫn đường, hơn nữa Lưu Lôi Long còn đi trong đội ngũ.
Bởi vì có Lưu Lôi Long dẫn đường, tất cả đều dễ dàng.
- Sư huynh, rốt cục ngươi đã đến, hoan nghênh ngươi trở về.
Thời điểm đám người Lưu Lôi Long đi tới chân núi, Hoàng Kiệt tự mình đến nghênh đón.
Hoàng Kiệt và Lưu Lôi Long ôm nhau, bọn họ lại tiến vào trong tông môn, điều này cũng làm cho Lưu Lôi Long cảm khái không nhỏ.
Hoàng Kiệt nhìn hài tử Lưu thôn, cảm khái nói:
- Đám hài tử này không tệ, tương lai là nhân tài của Bát Trượng phong chúng ta.
- Hiện tại nói còn quá sớm, nói còn quá sớm.
Lưu Lôi Long cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu.
- Đây là…
Thời điểm ánh mắt Hoàng Kiệt đảo qua đám người, hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu mềm, do vài hài tử nâng kiệu, hắn nằm trên đó nhắm mắt dưỡng thần, giống như đang ngủ, dáng vẻ của hắn giống như đại thiếu gia!
- Quá không hợp thói thường…
Sắc mặt Hoàng Kiệt trầm xuống, đến Thần Huyền tông là bái sư cầu nghệ, tương lai có rất nhiều cực khổ, không biết có bao nhiêu vất vả cần phải ma luyện, hiện tại Lý Thất Dạ hưởng thụ như thế, đến đây bái sư cầu nghệ, lại còn cần hài tử khác nâng kiệu, có chuyện không hợp thói thường như thế không?
Thời điểm sắc mặt Hoàng Kiệt trầm xuống, Lưu Lôi Long kéo Hoàng Kiệt qua một bên, hắn lắc đầu ý bảo hắn không nên nói lung tung.
- Sư huynh, đã xảy ra chuyện gì?
Hoàng Kiệt thấy Lưu Lôi Long trịnh trọng như vậy, hắn cảm thấy kỳ quái.
Trên thực tế, hai lần trước đi Lưu thôn, Hoàng Kiệt đã nhìn thấy Lý Thất Dạ, chỉ có điều Lý Thất Dạ quá bình thường, hơn nữa lớn tuổi như vậy mới tu đạo không bao lâu, tối đa cũng chính là Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh mà thôi, cho nên hắn không lưu ý bao nhiêu.
Nhưng lúc này còn cần người mang đến, việc này quá không hợp thói thường.
- Là thiếu gia.
Lưu Lôi Long hạ giọng nói nhỏ.
- Thiếu gia, cái gì thiếu gia?
Hoàng Kiệt đều ngơ ngác, sư huynh hắn đang nói quá khó hiểu.
- Đã là thiếu gia…
Lưu Lôi Long nói:
- Không thể không cung kính.
- Sư huynh, rốt cuộc đã xả ra chuyện gì?
Hoàng Kiệt ngây người, sư huynh hắn chính là người từng trải, không phải người bị hù dọa là sợ.
- Thương thế của ta đã khỏi rồi.
Lưu Lôi Long chăm chú, nói:
- Vương Giả Phách Thể Đại viên mãn, qua một đoạn thời gian, ta chuẩn bị bước vào Chân Nhân Bảo Thân.
- Thật!
Nghe tin tức như thế, Hoàng Kiệt vui mừng, hắn lập tức cao hứng vì Lưu Lôi Long.
- Đây đều là công lao của thiếu gia, là hắn chỉ điểm và trị liệu thương thế cho ta.
Lưu Lôi Long trịnh trọng nói ra.
- Hắn…
Hoàng Kiệt ngây người, hắn nhìn Lý Thất Dạ thêm vài lần, cao thấp dò xét Lý Thất Dạ một phen, hắn vẫn không thể tin nổi.
Đứng bên ngoai Thần Huyền tông, thời điểm nhìn Thần Huyền tông xa xa, toàn bộ Thần Huyền tông giống như là một con thần thú —— Huyền Vũ cực lớn.
Tại Thần Huyền tông tông thổ nội, có mấy trăm tòa cao điểm, thấp bé ngọn núi, càng là vô số.
Ngọn núi cao nhất Thần Huyền tông chính là Tổ phong, này Tổ phong nằm trong cùng Thần Huyền tông, Tổ phong cao ngất, giống như đầu lâu Huyền Vũ đang nhìn xa, giống như Huyền Vũ ngẩng cao đầu thét dài.
Trong Thần Huyền tông có con sông lớn khung bố vây quanh Tổ phong, giống như Huyền Vũ linh xà đang vòng quanh địa bàn của mình.
Bên trong Thần Huyền phong có mấy trăm tòa ngọn núi phập phồng chằng chịt, trừ Tổ phong cao nhất ra, còn có năm tòa ngọn núi khác, đây chính là năm tòa chủ phong nổi danh của Thần Huyền tông.
Thêm Tổ phong, đây chính là sáu ngọn núi đại danh đỉnh đỉnh của Thần Huyền tông, mỗi một ngọn núi đại biểu cho một mạch của Thần Huyền tông, cho nên trừ Tổ phong ra, Thần Huyền tông có năm mạch truyền thừa.
Mặc dù Thần Huyền tông có rất nhiều cửa vào, cũng có rất nhiều địa phương có thể tiến vào tông môn, nhưng cửa chính của Thần Huyền tông nằm ở hướng nam, từ chỉnh thể của Thần Huyền tông, cửa vào của Thần Huyền tông chính là cái đuôi của Huyền Vũ.
Tiến vào Thần Huyền tông, bọn họ bắt đầu từ cái đuôi Huyền Vũ và bò lên mai rùa, cuối cùng mới có thể leo lên Tổ phong cao nhất, từ đó nhìn toàn cảnh Thần Huyền tông.
Lưu Lôi Long mang theo đám trẻ Lưu thôn lặn lội đường xa tới đây, rốt cục đi vào cửa chính nam của Thần Huyền tông, đứng dưới ngẩng đầu nhìn lên Thần Huyền tông, đám nhỏ sợ hãi thán phục kêu lên.
Nhìn ngọn núi cao ngất của Thần Huyền tông ẩn vào đám mây, nhìn thềm đá kéo dài ra ngoài, nhìn cường giả bên trong Thần Huyền tông bay vào bay ra, ngồi kỳ thú, đạp bảo khí... Cảnh tượng như thế không khác gì tiên cảnh.
- Oa, đây là Thần Huyền tông nha, thật xinh đẹp.
Có hài tử lớn tuổi nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi thán phục kêu lên một tiếng, những hài tử khác cũng gật đầu phụ họa.
- Thấy không, tông môn chúng ta giống như thần thú Huyền Vũ.
Lúc này Lưu Lôi Long cũng giải thích tổng quan của Thần Huyền tông.
- Mặt đất Thần Huyền tông do tổ sư biến thành sao?
Nhìn thấy cả ngàn dặm nơi này giống như Huyền Vũ, bọn nhỏ vô cùng hiếu kỳ.
Lưu Lôi Long cười cười, khẽ lắc đầu, nói ra:
- Ta không rõ ràng, nghe đồn thời điểm tổ sư gia sáng tạo Thần Huyền tông đã dời núi lấp biển, tố thiên địa, tạo đại thế, cho nên Thần Huyền tông chúng ta có được đại thế thiên hạ vô song.
Nghe lời này, bọn nhỏ Lưu thôn sợ hãi thán phục, trong mắt bọn họ, tổ sư Thần Huyền tông chính là tiên nhân cao cao tại thượng, không gì làm không được, ngay cả chuyện dời núi lấp biển cũng làm được, trong tâm linh đám trẻ, đây là việc chỉ có tiên nhân làm được.
Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu, lúc này mới mở mắt ra, giống như vừa tỉnh ngủ, hắn nhìn mặt đất Thần Huyền tông.
Nhìn Huyền Vũ lớn ngàn dặm, Lý Thất Dạ bật cười, nói:
- Ngược lại có vài phần bộ dáng, thật không nghĩ tới.
- Tốt, nhanh lên kẻo trễ.
Lưu Lôi Long nhìn đám trẻ trước mặt, hắn phân phó một tiếng, mang theo hài tử trong thôn tiến lên phía trước.
Hài tử trong thôn nhanh chóng đuổi theo Lưu Lôi Long, may mắn có Lưu Lôi Long dẫn đường, bằng không chỉ dựa vào bọn trẻ, bọn trẻ thật không biết nên làm thế nào.
Trên thực tế, hôm nay là ngày Thần Huyền tông phá núi thu đồ đệ, hơn nữa đây không phải ngày đầu tiên, đã trải qua vài ngày như thế.
Cho nên, vào lúc này, chân núi chính nam của Thần Huyền tông có đội ngũ thật dài, không biết có bao nhiêu người đang xếp hàng.
Trong đội ngũ xếp hàng đều là những người muốn gia nhập Thần Huyền tông, có phàm nhân vô cùng bình thường, cũng có không ít yêu quái, kỳ thú.
Trong đội ngũ xếp hàng có không ít hài tử tuổi như đám trẻ Lưu thôn, bọn chúng dùng ánh mắt ngây thơ đánh giá chung quanh, đa số bọn trẻ đều là cư dân trong lãnh thổ Thần Huyền tông, đương nhiên, cũng có chút thanh niên lớn tuổi, bọn hắn cũng là con dân trong địa bàn của Thần Huyền tông, bọn họ cũng tới đây bái nhập tông môn.
Trừ những dân chúng bình thường chưa tu luyện ra, cũng có một ít tu sĩ trẻ tuổi, những tu sĩ này đều là tán tu hoặc đệ tử xuất thân tiểu môn phái trong phạm vi Thần Huyền tông.
Bởi vì trong phạm vi Thần Huyền tông, những tán tu hoặc đệ tử tiểu môn tiểu phái đều nằm trong phạm vi quản lý của Thần Huyền tông, xem như đệ tử ngoại môn của Thần Huyền tông, thậm chí có chút ít tiểu môn tiểu phái vốn là tiền bối Thần Huyền tông sáng tạo ra, cho nên xem như bàng chi của Thần Huyền tông.
Những tán tu hoặc đệ tử tiểu môn tiểu phái đều mang nghệ nhập môn, nếu như điều kiện thích hợp cũng có thể bái nhập Thần Huyền tông.
Đương nhiên, trừ tiểu hài tử tuổi còn trẻ hoặc thanh niên ra, cũng có một ít lão nhân tóc trắng xóa bái sư học nghệ Thần Huyền tông.
Trong đám người, có lão nhân bảy tám mươi tuổi, đi đường cũng run rẩy, nhưng cháu trai của hắn đang đỡ xếp hạng trong đội ngũ.
Việc này làm cho không ít người nhìn chằm chằm, bên cạnh có đệ tử Thần Huyền tông nhìn thấy lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Hoàng Lâm, đây là lần thứ ba mươi lăm ngươi tới đây, ngươi còn chưa từ bỏ ý định sao?
Thì ra lão nhân sống ở thành thị gần đây, hắn là người gia đình giàu có, sau khi tuổi già một lòng tu đạo, một lần lại một lần bái nhập Thần Huyền tông, đều bị cự tuyệt.
- A, a, a, tiểu ca, ta dựa theo quy củ tông môn, đã bước vào khóa môn, đã là bước vào Phàm Thai Nhục Thân, lúc này có thể bái nhập tông môn.
Lão nhân cười nói hòa ái.
Đối với lão nhân như thế, đệ tử Thần Huyền tông cũng không nói gì, vị đệ tử này khoát tay, nói ra:
- Không phải ta nói mới tính, sư huynh xem qua là biết rồi.
Tán tu mang nghệ nhập môn, Thần Huyền tông có tiêu chuẩn thấp nhất, ít nhất cũng là Phàm Thai Nhục Thân trở lên, đương nhiên, đây chỉ là quy định cơ bản nhất, nếu như không thích hợp, Thần Huyền tông cũng không tuyển nhận.
Trừ Nhân tộc có đủ người bái sư học nghệ, trong đội ngũ có rất nhiều Yêu tộc, những Yêu tộc này có xuất thân tiểu thế gia Yêu tộc, hoặc tới từ tiểu môn phái, sau khi tu luyện dài đằng đẳng cũng mở ra linh trí.
Cho nên, xếp hàng trong đám người, có thể nhìn thấy rất nhiều Yêu tộc thân người đầu thú hoặc là đầu thú thân người.
Trong đám người, có thụ nhân đầy trạc cây, cũng có xà yêu phun đầu lưỡi, còn có Hổ Đầu Nhân thân hổ yêu...
Dù sao Thần Huyền tông chính là tông môn Yêu tộc, có rất nhiều Yêu tộc mộ danh đến đây, dục bái nhập Thần Huyền tông.
Nhiều Yêu tộc xen lẫn trong đội ngũ, như vậy có không ít hài tử gặp phải cũng kinh hãi, hoảng sợ không nhẹ.
Nơi này là Thần Huyền tông, sẽ không có chuyện đả thương người, cho nên qua một lúc đám trẻ lại hiếu kỳ đánh giá Yêu tộc bái sư học nghệ.
So sánh với những người bái sư học nghệ, hài tử Lưu thôn có ưu thế rất lớn, bởi vì có Lưu Lôi Long dẫn đường, hơn nữa Lưu Lôi Long còn đi trong đội ngũ.
Bởi vì có Lưu Lôi Long dẫn đường, tất cả đều dễ dàng.
- Sư huynh, rốt cục ngươi đã đến, hoan nghênh ngươi trở về.
Thời điểm đám người Lưu Lôi Long đi tới chân núi, Hoàng Kiệt tự mình đến nghênh đón.
Hoàng Kiệt và Lưu Lôi Long ôm nhau, bọn họ lại tiến vào trong tông môn, điều này cũng làm cho Lưu Lôi Long cảm khái không nhỏ.
Hoàng Kiệt nhìn hài tử Lưu thôn, cảm khái nói:
- Đám hài tử này không tệ, tương lai là nhân tài của Bát Trượng phong chúng ta.
- Hiện tại nói còn quá sớm, nói còn quá sớm.
Lưu Lôi Long cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu.
- Đây là…
Thời điểm ánh mắt Hoàng Kiệt đảo qua đám người, hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ ngồi trên kiệu mềm, do vài hài tử nâng kiệu, hắn nằm trên đó nhắm mắt dưỡng thần, giống như đang ngủ, dáng vẻ của hắn giống như đại thiếu gia!
- Quá không hợp thói thường…
Sắc mặt Hoàng Kiệt trầm xuống, đến Thần Huyền tông là bái sư cầu nghệ, tương lai có rất nhiều cực khổ, không biết có bao nhiêu vất vả cần phải ma luyện, hiện tại Lý Thất Dạ hưởng thụ như thế, đến đây bái sư cầu nghệ, lại còn cần hài tử khác nâng kiệu, có chuyện không hợp thói thường như thế không?
Thời điểm sắc mặt Hoàng Kiệt trầm xuống, Lưu Lôi Long kéo Hoàng Kiệt qua một bên, hắn lắc đầu ý bảo hắn không nên nói lung tung.
- Sư huynh, đã xảy ra chuyện gì?
Hoàng Kiệt thấy Lưu Lôi Long trịnh trọng như vậy, hắn cảm thấy kỳ quái.
Trên thực tế, hai lần trước đi Lưu thôn, Hoàng Kiệt đã nhìn thấy Lý Thất Dạ, chỉ có điều Lý Thất Dạ quá bình thường, hơn nữa lớn tuổi như vậy mới tu đạo không bao lâu, tối đa cũng chính là Phàm Thai Nhục Thân trung cảnh mà thôi, cho nên hắn không lưu ý bao nhiêu.
Nhưng lúc này còn cần người mang đến, việc này quá không hợp thói thường.
- Là thiếu gia.
Lưu Lôi Long hạ giọng nói nhỏ.
- Thiếu gia, cái gì thiếu gia?
Hoàng Kiệt đều ngơ ngác, sư huynh hắn đang nói quá khó hiểu.
- Đã là thiếu gia…
Lưu Lôi Long nói:
- Không thể không cung kính.
- Sư huynh, rốt cuộc đã xả ra chuyện gì?
Hoàng Kiệt ngây người, sư huynh hắn chính là người từng trải, không phải người bị hù dọa là sợ.
- Thương thế của ta đã khỏi rồi.
Lưu Lôi Long chăm chú, nói:
- Vương Giả Phách Thể Đại viên mãn, qua một đoạn thời gian, ta chuẩn bị bước vào Chân Nhân Bảo Thân.
- Thật!
Nghe tin tức như thế, Hoàng Kiệt vui mừng, hắn lập tức cao hứng vì Lưu Lôi Long.
- Đây đều là công lao của thiếu gia, là hắn chỉ điểm và trị liệu thương thế cho ta.
Lưu Lôi Long trịnh trọng nói ra.
- Hắn…
Hoàng Kiệt ngây người, hắn nhìn Lý Thất Dạ thêm vài lần, cao thấp dò xét Lý Thất Dạ một phen, hắn vẫn không thể tin nổi.
/5110
|