Thời điểm không ít đệ tử căm giận bất bình vì Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt không có chút tức giận nào, nàng càng không trách móc Lý Thất Dạ, nàng chỉ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ.
Đối mặt với đệ tử chung quanh cười nhạo, Lý Thất Dạ bình thản ngồi đó, hắn tùy tâm sở dục.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, đột nhiên nàng cảm thấy Lý Thất Dạ giống như sương mù, một đám sương mù nhìn không thấu, hình như tất cả mọi thứ của hắn đều giấu trong sương mù.
- Nếu như ta thua thì thế nào?
Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói.
Cung Thiên Nguyệt đã mở miệng, các đệ tử khác đang cười nhạo Lý Thất Dạ cũng câm miệng, mặc dù là như thế, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lý Thất Dạ, ánh mắt cực kỳ bất thiện, thậm chí có đệ tử kích động, rất muốn giáo huấn Lý Thất Dạ.
- Nếu như ngươi thua…
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Cung Thiên Nguyệt, hắn cười nói:
- Hiện tại ta đang thiếu nha đầu rửa chân, ngươi làm nha đầu rửa chân của ta đi
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, các đệ tử có mặt ở nơi này ngây ngốc, thời điểm bọn họ khôi phục tinh thần thì ánh mắt bắn ra lửa giận đáng sợ, đặc biệt là những người ái môn Cung Thiên Nguyệt càng nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Cung Thiên Nguyệt không có tức giận, nàng chỉ ngạc nhiên nhìn hắn, lúc Lý Thất Dạ nhìn nàng từ trên xuống dưới, trong nội tâm nàng hoặc nhiều hoặc ít dự liệu được đáp án của Lý Thất Dạ, trong lòng nàng sẽ cho rằng, Lý Thất Dạ sẽ nói nếu nàng thua thì nàng phải gả cho hắn.
Đây cũng không phải là Cung Thiên Nguyệt tự kỷ hoặc tự ngạo, dù sao, trong Thần Huyền tông thậm chí là cả bắc Tây Hoàng, có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi ái mộ nàng, không biết có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi muốn ôm mỹ nhân quay về.
Nhưng thời điểm Lý Thất Dạ nói ra yêu cầu của hắn, Cung Thiên Nguyệt phản ứng đầu tiên không phải giận dữ, mà là ngạc nhiên.
Nàng cũng không nghĩ tới, Lý Thất Dạ đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy làm cho nàng không kịp phản ứng, yêu cầu đột ngột như thế vượt qua dự kiến của nàng.
- Vương bát đản, có tin ta làm thịt ngươi hay không?
Lúc này đệ tử luôn tranh công trước mặt Cung Thiên Nguyệt đã biến sắc, hai mắt bắn ra lửa, khuôn mặt vặn vẹo quát lớn Lý Thất Dạ.
- Đúng thế, Lưu sư huynh, nên giáo huấn vương bát đản này, xé hắn thành mảnh nhỏ.
Đệ tử ái mộ Cung Thiên Nguyệt cũng lên tiếng phụ họa.
.....................
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu nam đệ tử tức giận, bọn họ nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Thất Dạ, đều hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Trong suy nghĩ không biết bao nhiêu nam đệ tử Thần Huyền tông, Cung Thiên Nguyệt giống như nữ thần, hôm nay, Lý Thất Dạ cũng dám miệng cuồng vọng, rất là bất kính, dám nói muốn Cung Thiên Nguyệt làm nha đầu rửa chân cho hắn, các nam đệ tử làm sao không giận chứ, bọn họ hận không thể hiện tại xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
- Câm miệng!
Đối với các nam đệ tử bất bình, Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng quát một tiếng.
Cung Thiên Nguyệt quát lớn, nàng quát tràn ngập lực lượng, uy hiếp nhân tâm, không giận mà uy, các đệ tử ở đây cảm giác nội tâm lạnh lẽo, lúc này bọn họ ngậm miệng không nói gì nữa.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong nội tâm nàng vẫn không nghĩ ra, Lý Thất Dạ dựa vào cái gì mà tự tin như thế.
Tuy Lý Thất Dạ nói là chuyện đầm rồng hang hổ, nhưng dáng vẻ tùy tâm giống như nắm tất cả trong tay.
Việc này làm Cung Thiên Nguyệt không rõ, nàng là người có thực lực Tam Muội Chân Thân, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể mà thôi, thực lực cách biệt như thế, không có thủ đoạn nào có thể san bằng.
Bất cứ kẻ nào cũng biết chênh lệch trong đó không thể vượt qua, nhưng Lý Thất Dạ vẫn bình thản, vẫn mười phần tự tin, hắn không có chút lo lắng gì, còn chưa bắt đầu nhưng hắn lại làm như nắm chắc thắng lợi trong tay.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng xem ra, Lý Thất Dạ thực sự không phải cố làm ra vẻ, hắn tự tại tùy tâm, hắn bình thản không quan tâm, dường như hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay... Tất cả những thứ này không thể làm giả được.
Nếu như Lý Thất Dạ cố làm ra vẻ, nếu như tất cả đều là giả vờ chống đỡ sẽ không thoát ra khỏi ánh mắt của nàng, nàng cũng có thể nhìn ra.
Nhưng Lý Thất Dạ thực sự không phải giả ra, việc này càng làm Cung Thiên Nguyệt khó hiểu, nàng hoàn toàn nghĩ không ra Lý Thất Dạ đang dựa vào cái gì.
Lúc này, các đệ tử ở đây ngừng thở, trong nội tâm không ít đệ tử cũng hả hê, bọn họ ước gì Cung Thiên lập tức giận dữ trảm Lý Thất Dạ.
Nếu như Cung Thiên Nguyệt hiện tại trảm Lý Thất Dạ, chỉ sợ hắn có gọi ai cũng không được, chỉ sợ trong Thần Huyền tông không có ai đứng ra che chở cho hắn.
Cung Thiên Nguyệt không có ra tay, nàng chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ trong chốc lát, cuối cùng nàng lạnh lùng nói:
- Tốt, ta cho ngươi thời gian, trong kỳ thi cuối năm, ta chờ ngươi!
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử ở đây đều tránh đường.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử cũng không rời đi, không ít đệ tử lườm Lý Thất Dạ, ánh mắt của bọn họ như muốn ăn tươi Lý Thất Dạ.
Đối với chuyện này, Lý Thất Dạ làm như không thấy, hắn vẫn lười biếng nằm trên ghé đại sư và nhắm mắt dưỡng thần, giống như hắn đang ngủ.
- Phi!
Có đệ tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, khinh thường, nói:
- Không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết, con kiến hôi cũng dám khiêu chiến Thiên Nguyệt sư tỷ.
- Hắc, chờ xem, đến lúc đó Thiên Nguyệt sư tỷ sẽ đích thân trảm hắn.
Cũng có đệ tử cười lạnh một tiếng, nói:
- Thực lực yếu kém như vậy, chỉ cần Thiên Nguyệt sư tỷ động ngón tay cũng có thể đánh chết hắn tại chỗ.
Tên gọi là Lưu sư huynh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong ánh mắt lộ ra sát cơ, hắn ba phen mấy bận bị Cung Thiên Nguyệt trách móc, tất cả đều là do Lý Thất Dạ.
- Cho dù Thiên Nguyệt sư muội nhân từ không giết ngươi, nhưng một ngày nào đó, Lưu Văn Dũng ta cũng giải quyết ngươi.
Tên đệ tử này căm tức nói một câu, sau đó hắn xoay người rời đi.
Ở bên cạnh, Chiến Hổ chỉ khoanh tay đứng nhìn, hắn lạnh nhạt quan sát toàn bộ quá trình, lúc này, hắn nhìn Lý Thất Dạ và cười nói:
- Ăn cho tốt vào, thời gian không nhiều lắm, chỉ cần Tam Muội Chân Hỏa của Thiên Nguyệt sư muội bắn trúng một tia, chỉ sợ ngươi sẽ biến thành tro tàn.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Vào lúc này, Chiến Hổ chẳng muốn gây phiền toái cho Lý Thất Dạ, hắn cho rằng Lý Thất Dạ không khác gì người chết.
Bởi vì, hắn biết rõ Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ, Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới Tam Muội Chân Thân, chỉ cần người cảnh giới thấp hơn nàng sẽ không đỡ nổi Tam Muội Chân Hỏa, một khi bị Tam Muội Chân Hỏa của nàng đánh trúng sẽ biến thành tro tàn.
Về phần Lý Thất Dạ không nói cái gì, đúng như lời Chiến Hổ nói, chỉ cần trúng một tia Tam Muội Chân Hỏa thì hắn cũng chết.
Đệ tử khác liên tục rời đi, không ít đệ tử tràn ngập địch ý với Lý Thất Dạ, cho dù đó là đệ tử Nhân tộc hay đệ tử Yêu tộc.
Trước đó, Lý Thất Dạ bị Chiến Hổ gây khó dễ, hoặc nhiều hoặc ít có một số đệ tử ôm thái độ xem náo nhiệt, hiện tại Lý Thất Dạ lại đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, ngay cả đệ tử Nhân tộc cũng sẽ không đứng về phía Lý Thất Dạ, càng không đồng tình với Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đã biến thành địch nhân của thế hệ trẻ trong Thần Huyền tông.
Phải biết rằng, Cung Thiên Nguyệt không chỉ là đệ nhất mỹ nữ Thần Huyền tông, đồng thời nàng cũng là thần tượng của đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông, Lý Thất Dạ đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, như vậy chẳng khác gì đối địch với đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông.
Trong một đêm, chỉ vì Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ đã trở thành cả công địch của đệ tử trẻ tuổi trong Thần Huyền tông.
Đối với việc này, Lý Thất Dạ không đặt trong lòng, hắn nằm trên ghế như đang ngủ gật.
Sau khi rất nhiều đệ tử rời đi, bọn nhỏ Lưu thôn cũng thấp giọng thảo luận, bọn trẻ vô cùng hiếu kỳ, trong nội tâm bọn chúng đang sinh ra ngọn lửa hiếu kỳ.
- Thiếu gia và sư tỷ đấu với nhau, ai sẽ thắng?
Có một hài tử tò mò hỏi
Một nữ hài tử nhỏ tuổi ngây thơ nói:
- Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là thiếu gia? Thiếu gia tất thắng, thiếu gia tất thắng...
Tiểu cô nương này này đã sùng bái Lý Thất Dạ đến mức không có thuốc chữa.
- Nhưng nghe nói sư tỷ chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Thần Huyền tông hiện tại.
Hài tử hơi lớn tuổi lo lắng.
- Thì thế nào?
Tiểu nữ hài nói:
- Thiếu gia không gì làm không được, vấn đề gì lọt vào tay thiếu gia đều giải quyết dễ dàng, không có nghe huấn luyện viên nói sao? Không có chuyện gì làm khó thiếu gia.
Tiểu cô nương nói nhỏ, cũng học dáng vẻ nói chuyện của Lưu Lôi Long, cảnh này làm Lưu Lôi Long chưa rời đi hết sức khó xử, hắn ho khan một tiếng, rời đi.
- Nếu như thiếu gia thắng, sư tỷ sẽ biến thành thiếu phu nhân của chúng ta?
Một tiểu nam hài khác hỏi một câu ngây thơ đáng yêu.
Tiểu cô nương kia lườm hắn, nói:
- Ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao? Không nghe thấy thiếu gia nói sao? Thiếu gia nói thu sư tỷ làm nha đầu rửa chân, là nha đầu rửa chân, nghe rõ chưa, còn thiếu phu nhân cái gì?
Tiểu cô nương này đặc biệt nhấn mạnh mấy chữ “nha đầu rửa chân”.
Một ít hài tử khác gật đầu, tại Thần Huyền tông, cho dù đệ tử khác đều xem thường Lý Thất Dạ, đều cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng đối với những hài tử này mắt, Lý Thất Dạ hay chính là thiếu gia không gì làm không được, là người cải biến vận mệnh của Lưu thôn, có thể cải biến vận mệnh bọn họ.
- Tốt, các ngươi đừng nói thầm nữa, nhanh luyện đi.
Lúc này Lý Thất Dạ mở mắt cười mắng.
Bọn nhỏ nghe thế liền đứng vào vị trí của mình.
Đối mặt với đệ tử chung quanh cười nhạo, Lý Thất Dạ bình thản ngồi đó, hắn tùy tâm sở dục.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, đột nhiên nàng cảm thấy Lý Thất Dạ giống như sương mù, một đám sương mù nhìn không thấu, hình như tất cả mọi thứ của hắn đều giấu trong sương mù.
- Nếu như ta thua thì thế nào?
Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói.
Cung Thiên Nguyệt đã mở miệng, các đệ tử khác đang cười nhạo Lý Thất Dạ cũng câm miệng, mặc dù là như thế, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lý Thất Dạ, ánh mắt cực kỳ bất thiện, thậm chí có đệ tử kích động, rất muốn giáo huấn Lý Thất Dạ.
- Nếu như ngươi thua…
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn Cung Thiên Nguyệt, hắn cười nói:
- Hiện tại ta đang thiếu nha đầu rửa chân, ngươi làm nha đầu rửa chân của ta đi
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, các đệ tử có mặt ở nơi này ngây ngốc, thời điểm bọn họ khôi phục tinh thần thì ánh mắt bắn ra lửa giận đáng sợ, đặc biệt là những người ái môn Cung Thiên Nguyệt càng nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Cung Thiên Nguyệt không có tức giận, nàng chỉ ngạc nhiên nhìn hắn, lúc Lý Thất Dạ nhìn nàng từ trên xuống dưới, trong nội tâm nàng hoặc nhiều hoặc ít dự liệu được đáp án của Lý Thất Dạ, trong lòng nàng sẽ cho rằng, Lý Thất Dạ sẽ nói nếu nàng thua thì nàng phải gả cho hắn.
Đây cũng không phải là Cung Thiên Nguyệt tự kỷ hoặc tự ngạo, dù sao, trong Thần Huyền tông thậm chí là cả bắc Tây Hoàng, có không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi ái mộ nàng, không biết có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi muốn ôm mỹ nhân quay về.
Nhưng thời điểm Lý Thất Dạ nói ra yêu cầu của hắn, Cung Thiên Nguyệt phản ứng đầu tiên không phải giận dữ, mà là ngạc nhiên.
Nàng cũng không nghĩ tới, Lý Thất Dạ đột nhiên đưa ra yêu cầu như vậy làm cho nàng không kịp phản ứng, yêu cầu đột ngột như thế vượt qua dự kiến của nàng.
- Vương bát đản, có tin ta làm thịt ngươi hay không?
Lúc này đệ tử luôn tranh công trước mặt Cung Thiên Nguyệt đã biến sắc, hai mắt bắn ra lửa, khuôn mặt vặn vẹo quát lớn Lý Thất Dạ.
- Đúng thế, Lưu sư huynh, nên giáo huấn vương bát đản này, xé hắn thành mảnh nhỏ.
Đệ tử ái mộ Cung Thiên Nguyệt cũng lên tiếng phụ họa.
.....................
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu nam đệ tử tức giận, bọn họ nghiến răng nghiến lợi nhìn Lý Thất Dạ, đều hận không thể lập tức xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
Trong suy nghĩ không biết bao nhiêu nam đệ tử Thần Huyền tông, Cung Thiên Nguyệt giống như nữ thần, hôm nay, Lý Thất Dạ cũng dám miệng cuồng vọng, rất là bất kính, dám nói muốn Cung Thiên Nguyệt làm nha đầu rửa chân cho hắn, các nam đệ tử làm sao không giận chứ, bọn họ hận không thể hiện tại xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.
- Câm miệng!
Đối với các nam đệ tử bất bình, Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng quát một tiếng.
Cung Thiên Nguyệt quát lớn, nàng quát tràn ngập lực lượng, uy hiếp nhân tâm, không giận mà uy, các đệ tử ở đây cảm giác nội tâm lạnh lẽo, lúc này bọn họ ngậm miệng không nói gì nữa.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong nội tâm nàng vẫn không nghĩ ra, Lý Thất Dạ dựa vào cái gì mà tự tin như thế.
Tuy Lý Thất Dạ nói là chuyện đầm rồng hang hổ, nhưng dáng vẻ tùy tâm giống như nắm tất cả trong tay.
Việc này làm Cung Thiên Nguyệt không rõ, nàng là người có thực lực Tam Muội Chân Thân, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể mà thôi, thực lực cách biệt như thế, không có thủ đoạn nào có thể san bằng.
Bất cứ kẻ nào cũng biết chênh lệch trong đó không thể vượt qua, nhưng Lý Thất Dạ vẫn bình thản, vẫn mười phần tự tin, hắn không có chút lo lắng gì, còn chưa bắt đầu nhưng hắn lại làm như nắm chắc thắng lợi trong tay.
Cung Thiên Nguyệt nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nàng xem ra, Lý Thất Dạ thực sự không phải cố làm ra vẻ, hắn tự tại tùy tâm, hắn bình thản không quan tâm, dường như hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay... Tất cả những thứ này không thể làm giả được.
Nếu như Lý Thất Dạ cố làm ra vẻ, nếu như tất cả đều là giả vờ chống đỡ sẽ không thoát ra khỏi ánh mắt của nàng, nàng cũng có thể nhìn ra.
Nhưng Lý Thất Dạ thực sự không phải giả ra, việc này càng làm Cung Thiên Nguyệt khó hiểu, nàng hoàn toàn nghĩ không ra Lý Thất Dạ đang dựa vào cái gì.
Lúc này, các đệ tử ở đây ngừng thở, trong nội tâm không ít đệ tử cũng hả hê, bọn họ ước gì Cung Thiên lập tức giận dữ trảm Lý Thất Dạ.
Nếu như Cung Thiên Nguyệt hiện tại trảm Lý Thất Dạ, chỉ sợ hắn có gọi ai cũng không được, chỉ sợ trong Thần Huyền tông không có ai đứng ra che chở cho hắn.
Cung Thiên Nguyệt không có ra tay, nàng chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ trong chốc lát, cuối cùng nàng lạnh lùng nói:
- Tốt, ta cho ngươi thời gian, trong kỳ thi cuối năm, ta chờ ngươi!
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử ở đây đều tránh đường.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt rời đi, các đệ tử cũng không rời đi, không ít đệ tử lườm Lý Thất Dạ, ánh mắt của bọn họ như muốn ăn tươi Lý Thất Dạ.
Đối với chuyện này, Lý Thất Dạ làm như không thấy, hắn vẫn lười biếng nằm trên ghé đại sư và nhắm mắt dưỡng thần, giống như hắn đang ngủ.
- Phi!
Có đệ tử lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, khinh thường, nói:
- Không biết tự lượng sức mình, không biết sống chết, con kiến hôi cũng dám khiêu chiến Thiên Nguyệt sư tỷ.
- Hắc, chờ xem, đến lúc đó Thiên Nguyệt sư tỷ sẽ đích thân trảm hắn.
Cũng có đệ tử cười lạnh một tiếng, nói:
- Thực lực yếu kém như vậy, chỉ cần Thiên Nguyệt sư tỷ động ngón tay cũng có thể đánh chết hắn tại chỗ.
Tên gọi là Lưu sư huynh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trong ánh mắt lộ ra sát cơ, hắn ba phen mấy bận bị Cung Thiên Nguyệt trách móc, tất cả đều là do Lý Thất Dạ.
- Cho dù Thiên Nguyệt sư muội nhân từ không giết ngươi, nhưng một ngày nào đó, Lưu Văn Dũng ta cũng giải quyết ngươi.
Tên đệ tử này căm tức nói một câu, sau đó hắn xoay người rời đi.
Ở bên cạnh, Chiến Hổ chỉ khoanh tay đứng nhìn, hắn lạnh nhạt quan sát toàn bộ quá trình, lúc này, hắn nhìn Lý Thất Dạ và cười nói:
- Ăn cho tốt vào, thời gian không nhiều lắm, chỉ cần Tam Muội Chân Hỏa của Thiên Nguyệt sư muội bắn trúng một tia, chỉ sợ ngươi sẽ biến thành tro tàn.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Vào lúc này, Chiến Hổ chẳng muốn gây phiền toái cho Lý Thất Dạ, hắn cho rằng Lý Thất Dạ không khác gì người chết.
Bởi vì, hắn biết rõ Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ, Cung Thiên Nguyệt đã đạt tới Tam Muội Chân Thân, chỉ cần người cảnh giới thấp hơn nàng sẽ không đỡ nổi Tam Muội Chân Hỏa, một khi bị Tam Muội Chân Hỏa của nàng đánh trúng sẽ biến thành tro tàn.
Về phần Lý Thất Dạ không nói cái gì, đúng như lời Chiến Hổ nói, chỉ cần trúng một tia Tam Muội Chân Hỏa thì hắn cũng chết.
Đệ tử khác liên tục rời đi, không ít đệ tử tràn ngập địch ý với Lý Thất Dạ, cho dù đó là đệ tử Nhân tộc hay đệ tử Yêu tộc.
Trước đó, Lý Thất Dạ bị Chiến Hổ gây khó dễ, hoặc nhiều hoặc ít có một số đệ tử ôm thái độ xem náo nhiệt, hiện tại Lý Thất Dạ lại đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, ngay cả đệ tử Nhân tộc cũng sẽ không đứng về phía Lý Thất Dạ, càng không đồng tình với Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đã biến thành địch nhân của thế hệ trẻ trong Thần Huyền tông.
Phải biết rằng, Cung Thiên Nguyệt không chỉ là đệ nhất mỹ nữ Thần Huyền tông, đồng thời nàng cũng là thần tượng của đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông, Lý Thất Dạ đối nghịch với Cung Thiên Nguyệt, như vậy chẳng khác gì đối địch với đệ tử Nhân tộc trong Thần Huyền tông.
Trong một đêm, chỉ vì Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ đã trở thành cả công địch của đệ tử trẻ tuổi trong Thần Huyền tông.
Đối với việc này, Lý Thất Dạ không đặt trong lòng, hắn nằm trên ghế như đang ngủ gật.
Sau khi rất nhiều đệ tử rời đi, bọn nhỏ Lưu thôn cũng thấp giọng thảo luận, bọn trẻ vô cùng hiếu kỳ, trong nội tâm bọn chúng đang sinh ra ngọn lửa hiếu kỳ.
- Thiếu gia và sư tỷ đấu với nhau, ai sẽ thắng?
Có một hài tử tò mò hỏi
Một nữ hài tử nhỏ tuổi ngây thơ nói:
- Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là thiếu gia? Thiếu gia tất thắng, thiếu gia tất thắng...
Tiểu cô nương này này đã sùng bái Lý Thất Dạ đến mức không có thuốc chữa.
- Nhưng nghe nói sư tỷ chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Thần Huyền tông hiện tại.
Hài tử hơi lớn tuổi lo lắng.
- Thì thế nào?
Tiểu nữ hài nói:
- Thiếu gia không gì làm không được, vấn đề gì lọt vào tay thiếu gia đều giải quyết dễ dàng, không có nghe huấn luyện viên nói sao? Không có chuyện gì làm khó thiếu gia.
Tiểu cô nương nói nhỏ, cũng học dáng vẻ nói chuyện của Lưu Lôi Long, cảnh này làm Lưu Lôi Long chưa rời đi hết sức khó xử, hắn ho khan một tiếng, rời đi.
- Nếu như thiếu gia thắng, sư tỷ sẽ biến thành thiếu phu nhân của chúng ta?
Một tiểu nam hài khác hỏi một câu ngây thơ đáng yêu.
Tiểu cô nương kia lườm hắn, nói:
- Ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao? Không nghe thấy thiếu gia nói sao? Thiếu gia nói thu sư tỷ làm nha đầu rửa chân, là nha đầu rửa chân, nghe rõ chưa, còn thiếu phu nhân cái gì?
Tiểu cô nương này đặc biệt nhấn mạnh mấy chữ “nha đầu rửa chân”.
Một ít hài tử khác gật đầu, tại Thần Huyền tông, cho dù đệ tử khác đều xem thường Lý Thất Dạ, đều cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng đối với những hài tử này mắt, Lý Thất Dạ hay chính là thiếu gia không gì làm không được, là người cải biến vận mệnh của Lưu thôn, có thể cải biến vận mệnh bọn họ.
- Tốt, các ngươi đừng nói thầm nữa, nhanh luyện đi.
Lúc này Lý Thất Dạ mở mắt cười mắng.
Bọn nhỏ nghe thế liền đứng vào vị trí của mình.
/5110
|