- Muốn, muốn, muốn, như thế nào không muốn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Người trẻ tuổi nên quý trọng eo, bằng không, về sau lại không được.
Nói xong, hắn đặt mông ngồi xuống.
Cũng không phải lần thứ nhất Lý Thất Dạ ngồi xuống, trước đó, nếu như Lý Thất Dạ nói muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, một ít đệ tử sẽ cười nhạo hắn, cũng cho rằng Lý Thất Dạ ngồi xuống sẽ không đứng lên nổi.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại ngồi xuống liên tục, sau đó hắn lại leo lên, mọi người đều chết lặng.
- Thật có huyền cơ sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi mười bậc thang lại nghỉ ngơi một lần.
- Có lẽ hắn nắm giữ huyền cơ của Thiên giai.
Có chút đệ tử không phục Lý Thất Dạ đang tìm kiếm các loại lấy cớ, trong nội tâm bọn họ không muốn thừa nhận Lý Thất Dạ thật sự có bản lĩnh leo cao như thế.
Cho dù Lý Thất Dạ hiện tại leo lên cao như vậy, bọn họ cũng tìm lý do phủ nhận tài năng chân thật của Lý Thất Dạ.
- Tuyệt đối không có khả năng, bằng không, bằng vào thực lực Thiết Bì Cường Thể của hắn, hắn làm sao có thể leo lên cao như vậy.
Một đệ tử Yêu tộc cười lạnh nói:
- Hắn nhất định đã mưu lợi, hắn nhất định là tìm được sơ hở của Thiên giai, có lẽ, đây chính là nguyên nhân hắn đi mười bước nghỉ ngơi một lần, có khả năng trèo lên mười bậc nghỉ ngơi một lần, đây là thời điểm thích hợp chuyển đổi huyết khí nhất...
- Ngươi đi lên.
Tên đệ tử này chưa nói xong, Trương Việt vẫn lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi đã biết đây là sơ hở, trèo lên cho mọi người xem đi, có phải ngươi cũng có tài năng hay không.
- Ta, ta, ta...
Tên đệ tử Yêu tộc bị Trương Việt quát như thế, sắc mặt hắn đỏ lên, trong nội tâm luống cuống.
Trên thực tế, hắn cũng chỉ nói hưu nói vượn mà thôi, hắn không thừa nhận Lý Thất Dạ có thực lực leo lên cao như thế, cho nên hắn tùy tiện tìm một cái cớ phủ nhận thành quả của Lý Thất Dạ.
- Đi!
Ánh mắt Trương Việt phóng đại, khí thế khinh người, với tư cách phong chủ Thúy Điểu phong, hắn có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, thời điểm hắn quát sẽ tỏa ra uy áp kinh người, nội tâm của tên đệ tử lạnh buốt.
Tên đệ tử không dám phản kháng mệnh lệnh của Trương Việt, hắn đành phải ngoan ngoãn đi lên Thiên giai, hắn cũng học Lý Thất Dạ, từng lên mười bước sau đó ngồi xuống.
Tên đệ tử này có thành tích miễn cưỡng mười bậc thang, hiện tại hắn vừa ngồi xuống, rốt cuộc hắn không leo lên nổi, hắn kêu thật lớn, dùng khí lực lớn nhất giãy dụa, phản kháng lực lượng trấn áp, nhưng mà, hắn không làm nên chuyện gì, lực lượng trấn áp vẫn trấn áp hắn, hắn chỉ có thể ngồi xuống và không leo lên nổi.
Các đệ tử ở đây trơ mắt nhìn, trong nội tâm các đệ tử sợ hãi, hiện tại xem ra, nói cái gì sơ hở, nói cái gì mưu lợi, tất cả đều không tồn tại.
Trên thực tế, leo lên Thiên giai, nhất cổ tác khí là lựa chọn tốt nhất, một khi ngừng lại trên Thiên giai sẽ gây bất lợi cho mình, hơn nữa thời gian dừng lại càng lâu, lực lượng trấn áp trên người sẽ càng mạnh, tới trình độ nhất định, một khi đã ngồi xuống, rốt cuộc sẽ không thể leo lên nổi.
Cuối cùng, tên đệ tử đành phải nhận thức vứt bỏ, hắn xám xịt bước xuống, gương mặt đỏ bừng.
Trước đó, hắn cười nhạo Lý Thất Dạ mưu lợi, dùng sơ hở leo lên Thiên giai, sự thật chứng minh cái gọi là phương pháp mưu lợi không tồn tại, sự thật như vậy đang tát vào mặt hắn, đặc biệt ở trước mặt các đệ tử khác, hắn càng mất mặt không nhỏ.
Tên đệ tử này thất bại, cũng chứng minh Lý Thất Dạ không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, trái lại, đối với bất cứ kẻ nào mà thôi, ngồi xuống nghỉ ngơi, còn muốn leo lên sẽ thừa nhận áp lực cường đại hơn..
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn nhau, nói như vậy, Lý Thất Dạ hoàn toàn không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, tại sao hắn lại làm thế?
Vào lúc đó, có đệ tử ý thức được vấn đề, Lý Thất Dạ ngồi xuống nghỉ ngơi là cố ý trêu đùa bọn họ.
Thời điểm Lý Thất Dạ keo lên bậc thang, bao nhiêu người cười nhạo và xem thường hắn…
Hiện tại Lý Thất Dạ còn trêu đùa bọn họ, ngược lại bọn họ còn liều mạng cười nhạo, trên thực tế, tốt người sáng suốt sẽ hiểu ra ai mới là kẻ ngu xuẩn.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, sắc mặt các đệ tử đỏ bừng, vẻ mặt hết sức khó xử, thậm chí có đệ tử mắc cỡ không biết giấu mặt vào đâu.
Ngược lại l Trương Việt và các trưởng lão đã sớm nhìn ra mánh khóe, dùng tính cách thành tinh của Lý Thất Dạ, trêu đùa hí lộng tất cả mọi người ở đây, không đặt người khác vào trong mắt, đây là việc nằm trong dự kiến.
Chỉ có điều, Trương Việt và các trưởng lão nghĩ mãi mà không rõ, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì một Thiết Bì Cường Thể có thể leo lên cao như thế, vậy mà có thể thừa nhận lực lượng trấn áp cường đại, đây chính là việc không thể tưởng tượng nổi.
Thiên giai không có bất cứ vấn đề gì, cũng không cơ mưu lợi và sơ hở, Trương Việt và các trưởng lão cũng có thể khẳng định chuyện này, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại không bị ảnh hưởng, hắn càng leo càng cao.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Việt và các trưởng lão nhìn nhau, bọn họ đều không rõ vấn đề nằm ở nơi nào, đương nhiên, vấn đề nhất định nằm trên người Lý Thất Dạ, chỉ có điều, bọn họ hoàn toàn nghĩ không ra, thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì có thể trèo lên cao như vậy, quả thật đây là bí ẩn lớn nhất của Thần Huyền tông tới nay.
- Tà môn, thật sự tà môn, tiểu tử này đã tà môn tới mức khó dùng lời lẽ hình dung.
Cuối cùng, có một vị trưởng lão phải thừa nhận như vậy.
-... Chín mươi mốt, chín mười hai, chín mươi ba, chín mươi bốn...
Cùng lúc đó, phía dưới có tiếng hoan hô vang lên.
Ngay từ đầu là bọn nhỏ Lưu thôn đếm số thay Lý Thất Dạ, một ít đệ tử đằng sau đều chậm rãi đếm theo, lúc này không có đệ tử nào dám cười nhạo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ hiện tại leo lên hơn chín mươi Thiên giai, còn có nào đệ tử dám đi cười nhạo hắn? Bọn họ không leo cao như vậy mà dám đi cười nhạo Lý Thất Dạ, chẳng phải nói rõ bọn họ ngu xuẩn và không biết tự lượng sức mình.
Khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng cao, không ít đệ tử ở đây đều khẩn trương, đặc biệt là những đệ tử đứng về phía Hoàng Trữ, những đệ tử Yêu tộc ủng hộ Hoàng Trữ càng khẩn trương.
Bởi vì một khi Lý Thất Dạ vượt qua Hoàng Trữ, vậy thì bọn họ phải nuốt trở về những lời kia trở về, cũng tương đương bị Lý Thất Dạ tát một cái, mặt mũi không cón sót lại chút nào.
Sau khi Lý Thất Dạ leo lên chín mười Thiên giai, sắc mặt Hoàng Trữ hết sức khó coi, bởi vì hắn ý thức được Lý Thất Dạ sắp vượt qua hắn.
Một khi hắn bị Lý Thất Dạ vượt qua, không chỉ mất đi một kiện bảo vật vô cùng trân quý, hắn càng mất mặt trước Cung Thiên Nguyệt.
Trước đó, hắn leo lên chín mươi chín bậc thang, trở thành người xếp thứ hai trong khảo hạch, không thua kém Cung Thiên Nguyệt, từ đó nói rõ hắn thiên tài hơn người, cũng giúp hắn chiếm hết danh tiếng.
Hắn muốn mượn thành tích này hấp dẫn Cung Thiên Nguyệt chú ý, dẫn tới Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
Hơn nữa, hắn đánh bại Lý Thất Dạ trong khảo hạch, không chỉ làm Lý Thất Dạ rời khỏi Thần Huyền tông, nói không chừng thực lực hắn cường đại như thế, thành tích ưu tú như thế sẽ thắng được tâm hồn thiếu nữ.
Nhưng mà, khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng tiếp cận chín mươi chín bậc thang, mộng đẹp của hắn đã hóa thành nước, cũng làm Hoàng Trữ chật vật xấu hổ.
-... Chín mươi chín!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước lên bậc thang thứ chín mươi chín, có đệ tử gào lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều ngừng thở và nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Bởi vì Lý Thất Dạ lúc này đã trèo lên độ cao giống Hoàng Trữ, Hoàng Trữ và Lý Thất Dạ đánh cược, mọi người đều biết, một khi Lý Thất Dạ bước thêm một bước, Hoàng Trữ thua chắc.
Vào lúc đó, cho dù là đệ tử nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt cũng khẩn trương.
- Ai, thực mệt mỏi, nghỉ ngơi thật tốt.
Lúc này đây, Lý Thất Dạ lại không nghỉ ngơi ở bậc thang thứ một trăm, mà là nghỉ ngơi ở bậc thang thứ chín mươi chín.
Khi Lý Thất Dạ ngồi ở bậc thang thứ chín mươi chín nghỉ ngơi, các đệ tử đều im lặng, đôi mắt nhìn sang Lý Thất Dạ, cùng đợi Lý Thất Dạ nghỉ ngơi xong.
Nhưng mà, lúc này Lý Thất Dạ nghỉ ngơi thật lâu, hắn lắc lắc chân ngồi tại đó.
- Ai, cái chân này không nghe sai sử.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn đấm bóp chân của mình và cảm khái nói.
- Nếu như Lý sư đệ cảm thấy thực khó khăn, cũng không nên miễn cưỡng, Lý sư đệ có thể leo lên thứ chín mươi chín bậc thang, đây là chuyện hiếm có, làm sư huynh, ta bội phục sát đất.
Hoàng Trữ lúc này mở miệng nói, dáng vẻ rất thân mật.
Hoàng Trữ nói:
- Lực lượng Thiên giai trấn áp không phải chuyện đùa, nếu cưỡng ép gượng chống, nói không chừng sẽ làm tổn thương đạo cơ, cả đời cũng khó khôi phục.
Lúc này Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, hoàn toàn suy nghĩ vì Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Hoàng Trữ đang suy nghĩ vì mình, vào lúc đó, hắn không biết hi vọng Lý Thất Dạ vứt bỏ không tiến lên cỡ nào, nếu như Lý Thất Dạ dừng lại ở thứ chín mươi chín bậc thang, hắn còn có thể giữ lại thể diện, bọn họ tối đa chỉ hòa nhau mà thôi.
Nhưng mà, đối với Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, Lý Thất Dạ không nhìn, hắn nói với Cung Thiên Nguyệt:
- Nha đầu, cái chân già của ta mệt mỏi không nghe sai sử, ngươi nên đấm bóp cho thiếu gia.
Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, các đệ tử ngây người.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Người trẻ tuổi nên quý trọng eo, bằng không, về sau lại không được.
Nói xong, hắn đặt mông ngồi xuống.
Cũng không phải lần thứ nhất Lý Thất Dạ ngồi xuống, trước đó, nếu như Lý Thất Dạ nói muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, một ít đệ tử sẽ cười nhạo hắn, cũng cho rằng Lý Thất Dạ ngồi xuống sẽ không đứng lên nổi.
Hiện tại Lý Thất Dạ lại ngồi xuống liên tục, sau đó hắn lại leo lên, mọi người đều chết lặng.
- Thật có huyền cơ sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi mười bậc thang lại nghỉ ngơi một lần.
- Có lẽ hắn nắm giữ huyền cơ của Thiên giai.
Có chút đệ tử không phục Lý Thất Dạ đang tìm kiếm các loại lấy cớ, trong nội tâm bọn họ không muốn thừa nhận Lý Thất Dạ thật sự có bản lĩnh leo cao như thế.
Cho dù Lý Thất Dạ hiện tại leo lên cao như vậy, bọn họ cũng tìm lý do phủ nhận tài năng chân thật của Lý Thất Dạ.
- Tuyệt đối không có khả năng, bằng không, bằng vào thực lực Thiết Bì Cường Thể của hắn, hắn làm sao có thể leo lên cao như vậy.
Một đệ tử Yêu tộc cười lạnh nói:
- Hắn nhất định đã mưu lợi, hắn nhất định là tìm được sơ hở của Thiên giai, có lẽ, đây chính là nguyên nhân hắn đi mười bước nghỉ ngơi một lần, có khả năng trèo lên mười bậc nghỉ ngơi một lần, đây là thời điểm thích hợp chuyển đổi huyết khí nhất...
- Ngươi đi lên.
Tên đệ tử này chưa nói xong, Trương Việt vẫn lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi đã biết đây là sơ hở, trèo lên cho mọi người xem đi, có phải ngươi cũng có tài năng hay không.
- Ta, ta, ta...
Tên đệ tử Yêu tộc bị Trương Việt quát như thế, sắc mặt hắn đỏ lên, trong nội tâm luống cuống.
Trên thực tế, hắn cũng chỉ nói hưu nói vượn mà thôi, hắn không thừa nhận Lý Thất Dạ có thực lực leo lên cao như thế, cho nên hắn tùy tiện tìm một cái cớ phủ nhận thành quả của Lý Thất Dạ.
- Đi!
Ánh mắt Trương Việt phóng đại, khí thế khinh người, với tư cách phong chủ Thúy Điểu phong, hắn có được thực lực Âm Dương Tinh Thể, thời điểm hắn quát sẽ tỏa ra uy áp kinh người, nội tâm của tên đệ tử lạnh buốt.
Tên đệ tử không dám phản kháng mệnh lệnh của Trương Việt, hắn đành phải ngoan ngoãn đi lên Thiên giai, hắn cũng học Lý Thất Dạ, từng lên mười bước sau đó ngồi xuống.
Tên đệ tử này có thành tích miễn cưỡng mười bậc thang, hiện tại hắn vừa ngồi xuống, rốt cuộc hắn không leo lên nổi, hắn kêu thật lớn, dùng khí lực lớn nhất giãy dụa, phản kháng lực lượng trấn áp, nhưng mà, hắn không làm nên chuyện gì, lực lượng trấn áp vẫn trấn áp hắn, hắn chỉ có thể ngồi xuống và không leo lên nổi.
Các đệ tử ở đây trơ mắt nhìn, trong nội tâm các đệ tử sợ hãi, hiện tại xem ra, nói cái gì sơ hở, nói cái gì mưu lợi, tất cả đều không tồn tại.
Trên thực tế, leo lên Thiên giai, nhất cổ tác khí là lựa chọn tốt nhất, một khi ngừng lại trên Thiên giai sẽ gây bất lợi cho mình, hơn nữa thời gian dừng lại càng lâu, lực lượng trấn áp trên người sẽ càng mạnh, tới trình độ nhất định, một khi đã ngồi xuống, rốt cuộc sẽ không thể leo lên nổi.
Cuối cùng, tên đệ tử đành phải nhận thức vứt bỏ, hắn xám xịt bước xuống, gương mặt đỏ bừng.
Trước đó, hắn cười nhạo Lý Thất Dạ mưu lợi, dùng sơ hở leo lên Thiên giai, sự thật chứng minh cái gọi là phương pháp mưu lợi không tồn tại, sự thật như vậy đang tát vào mặt hắn, đặc biệt ở trước mặt các đệ tử khác, hắn càng mất mặt không nhỏ.
Tên đệ tử này thất bại, cũng chứng minh Lý Thất Dạ không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, trái lại, đối với bất cứ kẻ nào mà thôi, ngồi xuống nghỉ ngơi, còn muốn leo lên sẽ thừa nhận áp lực cường đại hơn..
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu đệ tử nhìn nhau, nói như vậy, Lý Thất Dạ hoàn toàn không cần ngồi xuống nghỉ ngơi, tại sao hắn lại làm thế?
Vào lúc đó, có đệ tử ý thức được vấn đề, Lý Thất Dạ ngồi xuống nghỉ ngơi là cố ý trêu đùa bọn họ.
Thời điểm Lý Thất Dạ keo lên bậc thang, bao nhiêu người cười nhạo và xem thường hắn…
Hiện tại Lý Thất Dạ còn trêu đùa bọn họ, ngược lại bọn họ còn liều mạng cười nhạo, trên thực tế, tốt người sáng suốt sẽ hiểu ra ai mới là kẻ ngu xuẩn.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, sắc mặt các đệ tử đỏ bừng, vẻ mặt hết sức khó xử, thậm chí có đệ tử mắc cỡ không biết giấu mặt vào đâu.
Ngược lại l Trương Việt và các trưởng lão đã sớm nhìn ra mánh khóe, dùng tính cách thành tinh của Lý Thất Dạ, trêu đùa hí lộng tất cả mọi người ở đây, không đặt người khác vào trong mắt, đây là việc nằm trong dự kiến.
Chỉ có điều, Trương Việt và các trưởng lão nghĩ mãi mà không rõ, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì một Thiết Bì Cường Thể có thể leo lên cao như thế, vậy mà có thể thừa nhận lực lượng trấn áp cường đại, đây chính là việc không thể tưởng tượng nổi.
Thiên giai không có bất cứ vấn đề gì, cũng không cơ mưu lợi và sơ hở, Trương Việt và các trưởng lão cũng có thể khẳng định chuyện này, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại không bị ảnh hưởng, hắn càng leo càng cao.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Việt và các trưởng lão nhìn nhau, bọn họ đều không rõ vấn đề nằm ở nơi nào, đương nhiên, vấn đề nhất định nằm trên người Lý Thất Dạ, chỉ có điều, bọn họ hoàn toàn nghĩ không ra, thực lực Thiết Bì Cường Thể, vì cái gì có thể trèo lên cao như vậy, quả thật đây là bí ẩn lớn nhất của Thần Huyền tông tới nay.
- Tà môn, thật sự tà môn, tiểu tử này đã tà môn tới mức khó dùng lời lẽ hình dung.
Cuối cùng, có một vị trưởng lão phải thừa nhận như vậy.
-... Chín mươi mốt, chín mười hai, chín mươi ba, chín mươi bốn...
Cùng lúc đó, phía dưới có tiếng hoan hô vang lên.
Ngay từ đầu là bọn nhỏ Lưu thôn đếm số thay Lý Thất Dạ, một ít đệ tử đằng sau đều chậm rãi đếm theo, lúc này không có đệ tử nào dám cười nhạo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ hiện tại leo lên hơn chín mươi Thiên giai, còn có nào đệ tử dám đi cười nhạo hắn? Bọn họ không leo cao như vậy mà dám đi cười nhạo Lý Thất Dạ, chẳng phải nói rõ bọn họ ngu xuẩn và không biết tự lượng sức mình.
Khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng cao, không ít đệ tử ở đây đều khẩn trương, đặc biệt là những đệ tử đứng về phía Hoàng Trữ, những đệ tử Yêu tộc ủng hộ Hoàng Trữ càng khẩn trương.
Bởi vì một khi Lý Thất Dạ vượt qua Hoàng Trữ, vậy thì bọn họ phải nuốt trở về những lời kia trở về, cũng tương đương bị Lý Thất Dạ tát một cái, mặt mũi không cón sót lại chút nào.
Sau khi Lý Thất Dạ leo lên chín mười Thiên giai, sắc mặt Hoàng Trữ hết sức khó coi, bởi vì hắn ý thức được Lý Thất Dạ sắp vượt qua hắn.
Một khi hắn bị Lý Thất Dạ vượt qua, không chỉ mất đi một kiện bảo vật vô cùng trân quý, hắn càng mất mặt trước Cung Thiên Nguyệt.
Trước đó, hắn leo lên chín mươi chín bậc thang, trở thành người xếp thứ hai trong khảo hạch, không thua kém Cung Thiên Nguyệt, từ đó nói rõ hắn thiên tài hơn người, cũng giúp hắn chiếm hết danh tiếng.
Hắn muốn mượn thành tích này hấp dẫn Cung Thiên Nguyệt chú ý, dẫn tới Cung Thiên Nguyệt ưu ái.
Hơn nữa, hắn đánh bại Lý Thất Dạ trong khảo hạch, không chỉ làm Lý Thất Dạ rời khỏi Thần Huyền tông, nói không chừng thực lực hắn cường đại như thế, thành tích ưu tú như thế sẽ thắng được tâm hồn thiếu nữ.
Nhưng mà, khi Lý Thất Dạ leo lên Thiên giai càng ngày càng tiếp cận chín mươi chín bậc thang, mộng đẹp của hắn đã hóa thành nước, cũng làm Hoàng Trữ chật vật xấu hổ.
-... Chín mươi chín!
Thời điểm Lý Thất Dạ bước lên bậc thang thứ chín mươi chín, có đệ tử gào lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều ngừng thở và nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Bởi vì Lý Thất Dạ lúc này đã trèo lên độ cao giống Hoàng Trữ, Hoàng Trữ và Lý Thất Dạ đánh cược, mọi người đều biết, một khi Lý Thất Dạ bước thêm một bước, Hoàng Trữ thua chắc.
Vào lúc đó, cho dù là đệ tử nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt cũng khẩn trương.
- Ai, thực mệt mỏi, nghỉ ngơi thật tốt.
Lúc này đây, Lý Thất Dạ lại không nghỉ ngơi ở bậc thang thứ một trăm, mà là nghỉ ngơi ở bậc thang thứ chín mươi chín.
Khi Lý Thất Dạ ngồi ở bậc thang thứ chín mươi chín nghỉ ngơi, các đệ tử đều im lặng, đôi mắt nhìn sang Lý Thất Dạ, cùng đợi Lý Thất Dạ nghỉ ngơi xong.
Nhưng mà, lúc này Lý Thất Dạ nghỉ ngơi thật lâu, hắn lắc lắc chân ngồi tại đó.
- Ai, cái chân này không nghe sai sử.
Lý Thất Dạ lắc đầu, hắn đấm bóp chân của mình và cảm khái nói.
- Nếu như Lý sư đệ cảm thấy thực khó khăn, cũng không nên miễn cưỡng, Lý sư đệ có thể leo lên thứ chín mươi chín bậc thang, đây là chuyện hiếm có, làm sư huynh, ta bội phục sát đất.
Hoàng Trữ lúc này mở miệng nói, dáng vẻ rất thân mật.
Hoàng Trữ nói:
- Lực lượng Thiên giai trấn áp không phải chuyện đùa, nếu cưỡng ép gượng chống, nói không chừng sẽ làm tổn thương đạo cơ, cả đời cũng khó khôi phục.
Lúc này Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, hoàn toàn suy nghĩ vì Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Hoàng Trữ đang suy nghĩ vì mình, vào lúc đó, hắn không biết hi vọng Lý Thất Dạ vứt bỏ không tiến lên cỡ nào, nếu như Lý Thất Dạ dừng lại ở thứ chín mươi chín bậc thang, hắn còn có thể giữ lại thể diện, bọn họ tối đa chỉ hòa nhau mà thôi.
Nhưng mà, đối với Hoàng Trữ tận tình khuyên bảo, Lý Thất Dạ không nhìn, hắn nói với Cung Thiên Nguyệt:
- Nha đầu, cái chân già của ta mệt mỏi không nghe sai sử, ngươi nên đấm bóp cho thiếu gia.
Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, các đệ tử ngây người.
/5110
|