Đại Việt, Lý Anh Tú vừa ăn tối xong cùng Ỷ Lan thái hậu liền nhận được hệ thống thông báo.
“Đinh, tướng lĩnh của ký chủ là Phạm Ngũ Lão, Trần Quốc Toản tổ chức hoàn mỹ một cuộc phục kích, ban thương năm mươi điểm chiến công”.
Lý Anh Tú khẽ mỉm cười, có hệ thống như vậy dù là có muốn ăn gian chiến công cũng không thể. Ỷ Lan nhìn thấy Lý Anh Tú nở nụ cười liền hỏi.
- Tú, con có chuyện gì vui vẻ hay sao?
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Đúng vậy mẹ, tiền tuyến xem như cũng thắng trận đầu, hi vọng sẽ sớm có tin đại quân khải hoàn trở về.
Quần đảo Sắt, đại bản doanh quân đội Đại Việt, bên trong Soái trướng Lê Phụng Hiểu nhìn bản báo cáo thẩm vấn của Halsey lông mày nhíu chặt lại. Crow công tước vậy mà tăng viện thêm hai ngàn quân quyết tiêu diệt tận gốc Lazson công tước. Hơn nửa tám ngàn binh sĩ trong điều kiện Đại Việt chưa quen thủy thổ càng làm khó khăn hơn tình hình của bọn hắn lúc này.
Nguyễn Cảnh Chân nói.
- Chủ tướng, trong tình hình này chúng ta không thể không chia binh đi cứu viện bọn hắn.
Phạm Ngũ Lão gật đầu đồng ý.
- Crow tăng binh tám ngàn, xem chừng Lazson công tước cũng không chịu được bao lâu. Không ngờ bị thiệt hại tại Đại Việt nặng như vậy Crow công tước còn có thể vận dụng được tám ngàn binh lính. Quả thực không thể xem thường.
Lê Phụng Hiểu nói.
- Được rồi. Trần Chỉ huy sứ, ta muốn ngươi thống lĩnh sáu ngàn phủ binh ngay trong đêm nay lập tức lên thuyền đi cứu viện cho Lazson, lập tức đi ngay, không được chậm trễ.
- Thuộc hạ tuân lệnh.
Trần Quốc Toản vâng một tiếng liền vác thương đi ra bên ngoài điểm binh. Trần Nhật Duật nói.
- Bẩm chủ tướng, ngài nghĩ hai ngàn quân tăng viện Crow lấy ra từ đâu?
Lê Phụng Hiểu nghe vậy liền nói.
- Đương nhiên sẽ có hai đường một là từ các chư hầu, hai là từ lãnh địa của hắn. Trong trường hợp này ta nghĩ phương án thứ hai là có khả năng hơn, dù sao các chư hầu của hắn cũng không có nhiều binh lính như vậy.
Trần Nhật Duật gật đầu nói.
- Thuộc hạ đã tính qua, tại Đại Việt Crow công tước mất đến gần một vạn quân, giờ đi đánh Lazson hết ba ngàn quân, lại tăng viện thêm hai ngàn. Như vậy tại Crow lãnh địa còn nhiều nhất cũng chỉ là năm ngàn quân. Đây là cơ hội ngàn năm có một để chúng ta đánh vào lãnh địa của hắn.
Lê Phụng Hiểu nghe vậy đôi mắt liền híp lại cân nhắc. Lát sau hắn nói.
- Tốt, nhưng trước tiên chúng ta cần đánh nơi này trước.
Bàn tay hắn chỉ xuống trên bản đồ có viết một chữ: Holf.
Holf là một bá tước phong thần của Crow công tước, nắm giữ một tòa cảng thị nằm phía Bắc hòn đảo lớn ở giữa quần đảo Sắt. Nơi này chính là tiếp địa giữa vùng đất mà Crow quản lý và Lazson công tước chiếm đóng, do đó nơi này tập trung phần lớn tàu thuyền của Crow và chư hầu, bình thường làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực tiếp tế. Trong tám ngàn quân viễn chinh của Crow thì có đến hai ngàn quân đóng tại Holf đủ thấy tầm quan trọng của nó đối với Crow.
Sáng sớm binh sĩ canh gác trên đầu thành Holf liền thấy trong màn sương một đội quân tiến lại gần liền gõ chuông cảnh báo. Phải biết hiện tại trong thời chiến bất kỳ đội quân nào đến gần thành trì đều cũng phải đề phòng, nhất là trọng thành như là Holf.
Binh sĩ trong Holf thành lòng căng như dây đàn, cung đã lắp tên chỉ chờ phía dưới xuất hiện là địch nhân liền phóng tên. Nhưng chợt thấy một lá cờ hình bông hoa Bỉ Ngạn bọn hắn liền thở phào. Hóa ra là Halsey gia tộc vận lương đến.
Dẫn đầu đoàn tải lương là một vị kỵ sĩ mặc giáp Sắt bên trên khắc hình gia huy hoa Bỉ Ngạn thúc ngựa lên trước sát thành dùng tiếng bản địa to rõ nói.
- Ta là người của Halsey gia tộc, phụng mệnh bá tước đại nhân vận chuyển lương thực đến, mời mở cửa thành ra.
Binh sĩ nhìn xuống phía dưới thấy kỵ sĩ đưa lên một cái lệnh bài đúng là lệnh bài vận lương của Crow công tước liền nói.
- Kỵ sĩ đại nhân chờ một chút, ta lập tức mở cổng thành.
Kẹt, kẹt, kẹt.
Lát sau cổng thành Holf liền mở ra, cổng thành được làm bằng hai lớp, một lớp là cửa sập làm bằng thiết mộc, một lớp là cửa đóng được bọc sắt đủ thấy độ vững chắc của thành Holf. Nếu một đội quân cường công vào đây không biết cần phải trả giá bao nhiêu sinh mạng mới đánh hạ được nó.
Cổng thành mở ra, đoàn vận lương liền đi vào thành, đón bọn họ cũng là một viên kỵ sĩ mặc giáp sắt thúc ngựa đi ra. Viện kỵ sĩ nhà Halsey cũng dở ra mặt nạ, nhưng bên trong có một lớp khăn choàng cổ che hết nửa mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt đen. Viên kỵ sĩ nhà Holf thúc ngựa đi đến cười nói.
- Người anh em vất vả rồi. Ta cứ tưởng đêm qua sẽ đến, không ngờ đến sáng này lại mới đến được đây. Bá tước nhà các ngươi đâu lại để ngươi áp tải lương?
Nghe giọng nghi vấn viên kỵ sĩ nhà Halsey liền nói.
- Vốn bá tước đại nhân đích thân vận lương để tỏ lòng trung thành với công tước, nhưng nào ngờ đến ngày khởi hành liền bị bệnh không thể xuống giường được. Ân, ngươi hiểu. Cũng vì vậy mà bọn ta chậm mất nửa ngày.
Viên kỵ sĩ nhà Halsey đánh mắt ra dấu đoạn không xuống giường được viên kỵ sĩ nhà Holf liền tỏ vẻ đã hiểu. Trong giới quý tộc đa số tên nào không hoang dâm, bọn hắn thê thiếp, tình nhân đến đầu ngón chân còn đếm không hết, mỗi tháng ngủ một người còn kịp. Nói không đâu xa, chính Holf lãnh chúa, chủ nhân của hắn đến giờ vẫn còn nằm trên giường của vị tình nhân nào không biết đây. Viên kỵ sĩ nhà Holf liền nói.
- Vậy cho ta gửi lời thăm đến bá tước đại nhân. Mà ngươi cũng nhắc nhở chủ nhân nhà ngươi, kẻo có ngày hắn chết trên bụng nữ nhân ngươi lại trở thành kỵ sĩ lang thang.
Viên kỵ sĩ nhà Halsey cười nói.
- Chuyện của bá tước đại nhân cũng không đến lượt ta quan tâm đây. Người anh em có thể sắp xếp cho chúng ta chỗ nghỉ ngơi được không, đi xuống đêm quả thực thể lực cũng chống đỡ sắp không nổi.
Viên kỵ sĩ kia gật đầu nói.
- Chỗ ở đã sớm chuẩn bị tốt. Các ngươi đi theo ta.
Trong thành Holf có một tòa lâu đài nằm ở trung tâm, đây chính là nơi ở của Holf bá tước. Holf bá tước có một thân hình khá mập mạp với cái bụng mỡ đầy lông. Hắn có một thân phận mà mọi người khác không biết chính là hắn là em vợ của Crow công tước, chính vì vậy tài năng của hắn có hạn nhưng một mực được công tước tin tưởng, thực lực cũng mạnh hơn những bá tước bình thường khác.
- Bá tước đại nhân, ngài dậy sớm như vậy sao?
Bên cạnh hắn một mỹ nữ da trăng, tóc vàng liền ỏn à, ỏn ẻn nói, mặc dù giờ mặt trời đã lên đến ba sào. Holf nhìn mỹ nữ tinh tế da trắn nộn thịt, bàn tay to liền vỗ xuống mông nàng một cái làm mỹ nữ phát ra tiếng kêu to, duyên dáng, kiều mỵ.
- Tiểu yêu tinh, đêm qua còn chưa muốn đủ sao. Hôm nay bản bá tước có chuyện bận rộn. Đêm nay lại tiếp tục sủng hạnh ngươi.
Nói rồi Holf liền mặc quần áo đi ra ngoài. Lát sau viên kỵ sĩ đón tiếp đoàn lương đã đi vào gặp hắn.
- Bái kiến bá tước đại nhân.
Holf gật đầu hỏi.
- Đoàn lương đêm qua đã đến chưa?
Mặc dù vô dụng nhưng hắn biết tầm quan trọng của lương thực đối với đại quân là như thế nào, nên một mực rất quan tâm. Hắn cũng sợ bị anh rể trách tội đây. Viên kỵ sĩ liền gật đầu nói.
- Bẩm bá tước đoàn lương sáng sớm nay đã đến.
- Ồ, vậy ta liền đi gặp Halsey một chút, nghe nói hôm nay hắn đích thân áp tải đây.
Quan hệ của Holf và Halsey một mực rất tốt, nên cũng biết Halsey đi tải lương. Viên kỵ sĩ liền nói.
- Bẩm công tước, áp tải cũng không phải là Halsey bá tước mà là một viên kỵ sĩ nhà hắn.
Holf kỳ quái nói.
- Halsey nói với ta hắn đích thân tải lương để ăn điểm trước mặt công tước, sao giờ lại đổi ý rồi.
Viên kỵ sĩ liền giải thích.
- Nghe nói Halsey công tước ngủ dậy liền không xuống giường được, lên ngựa không được nên mới…ngài hiểu.
Holf đương nhiên hiểu liền cười to nói.
- Ha ha, tên Halsey đó một mực chê cười ta yếu ớt, vậy mà hắn lại không xuống nổi giường, ha ha, cười chết ta.
Cười một hồi Holf mới nói.
- Dù sao cũng chiêu đãi bọn hắn cẩn thận, kẻo tên yếu sinh lý đó lại nói người nhà Holf chúng ta không biết đạo đãi khách.
Nghe nói Halsey không đến Holf cũng mất đi hứng thú, dù sao một kỵ sĩ cũng chưa đến mức tự thân hắn phải đi chào hỏi. Holf không biết rằng bên trong nơi trú quân của Halsey gia tộc, một binh sĩ liền bước vào trong phòng của viên kỵ sĩ nhà Halsey nói.
- Bẩm Trần Chỉ huy thiêm sự, anh em đã chuẩn bị hoàn tất.
Viên kỵ sĩ mở ra khăn quàng cổ lộ ra một gương mặt phương Đông khẽ nhếch miện cười nói.
- Nói anh em nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ phối hợp với Yết Kiêu tướng quân.
“Đinh, tướng lĩnh của ký chủ là Phạm Ngũ Lão, Trần Quốc Toản tổ chức hoàn mỹ một cuộc phục kích, ban thương năm mươi điểm chiến công”.
Lý Anh Tú khẽ mỉm cười, có hệ thống như vậy dù là có muốn ăn gian chiến công cũng không thể. Ỷ Lan nhìn thấy Lý Anh Tú nở nụ cười liền hỏi.
- Tú, con có chuyện gì vui vẻ hay sao?
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Đúng vậy mẹ, tiền tuyến xem như cũng thắng trận đầu, hi vọng sẽ sớm có tin đại quân khải hoàn trở về.
Quần đảo Sắt, đại bản doanh quân đội Đại Việt, bên trong Soái trướng Lê Phụng Hiểu nhìn bản báo cáo thẩm vấn của Halsey lông mày nhíu chặt lại. Crow công tước vậy mà tăng viện thêm hai ngàn quân quyết tiêu diệt tận gốc Lazson công tước. Hơn nửa tám ngàn binh sĩ trong điều kiện Đại Việt chưa quen thủy thổ càng làm khó khăn hơn tình hình của bọn hắn lúc này.
Nguyễn Cảnh Chân nói.
- Chủ tướng, trong tình hình này chúng ta không thể không chia binh đi cứu viện bọn hắn.
Phạm Ngũ Lão gật đầu đồng ý.
- Crow tăng binh tám ngàn, xem chừng Lazson công tước cũng không chịu được bao lâu. Không ngờ bị thiệt hại tại Đại Việt nặng như vậy Crow công tước còn có thể vận dụng được tám ngàn binh lính. Quả thực không thể xem thường.
Lê Phụng Hiểu nói.
- Được rồi. Trần Chỉ huy sứ, ta muốn ngươi thống lĩnh sáu ngàn phủ binh ngay trong đêm nay lập tức lên thuyền đi cứu viện cho Lazson, lập tức đi ngay, không được chậm trễ.
- Thuộc hạ tuân lệnh.
Trần Quốc Toản vâng một tiếng liền vác thương đi ra bên ngoài điểm binh. Trần Nhật Duật nói.
- Bẩm chủ tướng, ngài nghĩ hai ngàn quân tăng viện Crow lấy ra từ đâu?
Lê Phụng Hiểu nghe vậy liền nói.
- Đương nhiên sẽ có hai đường một là từ các chư hầu, hai là từ lãnh địa của hắn. Trong trường hợp này ta nghĩ phương án thứ hai là có khả năng hơn, dù sao các chư hầu của hắn cũng không có nhiều binh lính như vậy.
Trần Nhật Duật gật đầu nói.
- Thuộc hạ đã tính qua, tại Đại Việt Crow công tước mất đến gần một vạn quân, giờ đi đánh Lazson hết ba ngàn quân, lại tăng viện thêm hai ngàn. Như vậy tại Crow lãnh địa còn nhiều nhất cũng chỉ là năm ngàn quân. Đây là cơ hội ngàn năm có một để chúng ta đánh vào lãnh địa của hắn.
Lê Phụng Hiểu nghe vậy đôi mắt liền híp lại cân nhắc. Lát sau hắn nói.
- Tốt, nhưng trước tiên chúng ta cần đánh nơi này trước.
Bàn tay hắn chỉ xuống trên bản đồ có viết một chữ: Holf.
Holf là một bá tước phong thần của Crow công tước, nắm giữ một tòa cảng thị nằm phía Bắc hòn đảo lớn ở giữa quần đảo Sắt. Nơi này chính là tiếp địa giữa vùng đất mà Crow quản lý và Lazson công tước chiếm đóng, do đó nơi này tập trung phần lớn tàu thuyền của Crow và chư hầu, bình thường làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực tiếp tế. Trong tám ngàn quân viễn chinh của Crow thì có đến hai ngàn quân đóng tại Holf đủ thấy tầm quan trọng của nó đối với Crow.
Sáng sớm binh sĩ canh gác trên đầu thành Holf liền thấy trong màn sương một đội quân tiến lại gần liền gõ chuông cảnh báo. Phải biết hiện tại trong thời chiến bất kỳ đội quân nào đến gần thành trì đều cũng phải đề phòng, nhất là trọng thành như là Holf.
Binh sĩ trong Holf thành lòng căng như dây đàn, cung đã lắp tên chỉ chờ phía dưới xuất hiện là địch nhân liền phóng tên. Nhưng chợt thấy một lá cờ hình bông hoa Bỉ Ngạn bọn hắn liền thở phào. Hóa ra là Halsey gia tộc vận lương đến.
Dẫn đầu đoàn tải lương là một vị kỵ sĩ mặc giáp Sắt bên trên khắc hình gia huy hoa Bỉ Ngạn thúc ngựa lên trước sát thành dùng tiếng bản địa to rõ nói.
- Ta là người của Halsey gia tộc, phụng mệnh bá tước đại nhân vận chuyển lương thực đến, mời mở cửa thành ra.
Binh sĩ nhìn xuống phía dưới thấy kỵ sĩ đưa lên một cái lệnh bài đúng là lệnh bài vận lương của Crow công tước liền nói.
- Kỵ sĩ đại nhân chờ một chút, ta lập tức mở cổng thành.
Kẹt, kẹt, kẹt.
Lát sau cổng thành Holf liền mở ra, cổng thành được làm bằng hai lớp, một lớp là cửa sập làm bằng thiết mộc, một lớp là cửa đóng được bọc sắt đủ thấy độ vững chắc của thành Holf. Nếu một đội quân cường công vào đây không biết cần phải trả giá bao nhiêu sinh mạng mới đánh hạ được nó.
Cổng thành mở ra, đoàn vận lương liền đi vào thành, đón bọn họ cũng là một viên kỵ sĩ mặc giáp sắt thúc ngựa đi ra. Viện kỵ sĩ nhà Halsey cũng dở ra mặt nạ, nhưng bên trong có một lớp khăn choàng cổ che hết nửa mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt đen. Viên kỵ sĩ nhà Holf thúc ngựa đi đến cười nói.
- Người anh em vất vả rồi. Ta cứ tưởng đêm qua sẽ đến, không ngờ đến sáng này lại mới đến được đây. Bá tước nhà các ngươi đâu lại để ngươi áp tải lương?
Nghe giọng nghi vấn viên kỵ sĩ nhà Halsey liền nói.
- Vốn bá tước đại nhân đích thân vận lương để tỏ lòng trung thành với công tước, nhưng nào ngờ đến ngày khởi hành liền bị bệnh không thể xuống giường được. Ân, ngươi hiểu. Cũng vì vậy mà bọn ta chậm mất nửa ngày.
Viên kỵ sĩ nhà Halsey đánh mắt ra dấu đoạn không xuống giường được viên kỵ sĩ nhà Holf liền tỏ vẻ đã hiểu. Trong giới quý tộc đa số tên nào không hoang dâm, bọn hắn thê thiếp, tình nhân đến đầu ngón chân còn đếm không hết, mỗi tháng ngủ một người còn kịp. Nói không đâu xa, chính Holf lãnh chúa, chủ nhân của hắn đến giờ vẫn còn nằm trên giường của vị tình nhân nào không biết đây. Viên kỵ sĩ nhà Holf liền nói.
- Vậy cho ta gửi lời thăm đến bá tước đại nhân. Mà ngươi cũng nhắc nhở chủ nhân nhà ngươi, kẻo có ngày hắn chết trên bụng nữ nhân ngươi lại trở thành kỵ sĩ lang thang.
Viên kỵ sĩ nhà Halsey cười nói.
- Chuyện của bá tước đại nhân cũng không đến lượt ta quan tâm đây. Người anh em có thể sắp xếp cho chúng ta chỗ nghỉ ngơi được không, đi xuống đêm quả thực thể lực cũng chống đỡ sắp không nổi.
Viên kỵ sĩ kia gật đầu nói.
- Chỗ ở đã sớm chuẩn bị tốt. Các ngươi đi theo ta.
Trong thành Holf có một tòa lâu đài nằm ở trung tâm, đây chính là nơi ở của Holf bá tước. Holf bá tước có một thân hình khá mập mạp với cái bụng mỡ đầy lông. Hắn có một thân phận mà mọi người khác không biết chính là hắn là em vợ của Crow công tước, chính vì vậy tài năng của hắn có hạn nhưng một mực được công tước tin tưởng, thực lực cũng mạnh hơn những bá tước bình thường khác.
- Bá tước đại nhân, ngài dậy sớm như vậy sao?
Bên cạnh hắn một mỹ nữ da trăng, tóc vàng liền ỏn à, ỏn ẻn nói, mặc dù giờ mặt trời đã lên đến ba sào. Holf nhìn mỹ nữ tinh tế da trắn nộn thịt, bàn tay to liền vỗ xuống mông nàng một cái làm mỹ nữ phát ra tiếng kêu to, duyên dáng, kiều mỵ.
- Tiểu yêu tinh, đêm qua còn chưa muốn đủ sao. Hôm nay bản bá tước có chuyện bận rộn. Đêm nay lại tiếp tục sủng hạnh ngươi.
Nói rồi Holf liền mặc quần áo đi ra ngoài. Lát sau viên kỵ sĩ đón tiếp đoàn lương đã đi vào gặp hắn.
- Bái kiến bá tước đại nhân.
Holf gật đầu hỏi.
- Đoàn lương đêm qua đã đến chưa?
Mặc dù vô dụng nhưng hắn biết tầm quan trọng của lương thực đối với đại quân là như thế nào, nên một mực rất quan tâm. Hắn cũng sợ bị anh rể trách tội đây. Viên kỵ sĩ liền gật đầu nói.
- Bẩm bá tước đoàn lương sáng sớm nay đã đến.
- Ồ, vậy ta liền đi gặp Halsey một chút, nghe nói hôm nay hắn đích thân áp tải đây.
Quan hệ của Holf và Halsey một mực rất tốt, nên cũng biết Halsey đi tải lương. Viên kỵ sĩ liền nói.
- Bẩm công tước, áp tải cũng không phải là Halsey bá tước mà là một viên kỵ sĩ nhà hắn.
Holf kỳ quái nói.
- Halsey nói với ta hắn đích thân tải lương để ăn điểm trước mặt công tước, sao giờ lại đổi ý rồi.
Viên kỵ sĩ liền giải thích.
- Nghe nói Halsey công tước ngủ dậy liền không xuống giường được, lên ngựa không được nên mới…ngài hiểu.
Holf đương nhiên hiểu liền cười to nói.
- Ha ha, tên Halsey đó một mực chê cười ta yếu ớt, vậy mà hắn lại không xuống nổi giường, ha ha, cười chết ta.
Cười một hồi Holf mới nói.
- Dù sao cũng chiêu đãi bọn hắn cẩn thận, kẻo tên yếu sinh lý đó lại nói người nhà Holf chúng ta không biết đạo đãi khách.
Nghe nói Halsey không đến Holf cũng mất đi hứng thú, dù sao một kỵ sĩ cũng chưa đến mức tự thân hắn phải đi chào hỏi. Holf không biết rằng bên trong nơi trú quân của Halsey gia tộc, một binh sĩ liền bước vào trong phòng của viên kỵ sĩ nhà Halsey nói.
- Bẩm Trần Chỉ huy thiêm sự, anh em đã chuẩn bị hoàn tất.
Viên kỵ sĩ mở ra khăn quàng cổ lộ ra một gương mặt phương Đông khẽ nhếch miện cười nói.
- Nói anh em nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ phối hợp với Yết Kiêu tướng quân.
/299
|