Võ sư!
Cố Trường Võ này cũng không phải võ sư bình thường, ông ấy là võ sư của tất cả quân đội Thần Quốc, bao gồm cả Thần Võ quân thần bí nhất và Ám Vệ quân của Thần Quốc!
Quan trọng nhất là ông ấy cũng là một trong những người thầy của Tiểu Thất!
Advertisement
Thủy Nguyên Đế liếc nhìn Cố Trường Võ: "Sang nơi khác đi!"
Vừa nói xong, lão đã biến mất không thấy đâu.
Cố Trường Võ nhìn cô gái tóc trắng ở cách đó không xa: "Bệ hạ nên cẩn thận".
Nói xong, ông ấy cũng biến mất.
Xung quanh chỉ còn lại ba người.
Diệp Huyên, Tiểu Thất và cô gái tóc trắng.
Cô gái tóc trắng vẫn treo nụ cười nhạt, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Tiếp hai chiêu?"
Diệp Huyên trầm mặc.
Cô gái tóc trắng cười nói: "Không dám?"
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Có phải ngươi thấy ta dễ ức hiếp lắm đúng không?"
Cô gái tóc trắng gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Sang nơi khác đánh?"
Cô gái tóc trắng cười hỏi: "Đến đâu?"
Diệp Huyên đáp: "Vào tháp của ta đánh đi! Ta đảm bảo không đánh chết ngươi!"
Tiểu Thất: "..."
Vào tháp đánh!
Cô gái tóc trắng đột nhiên cười ha ha: “Diệp Huyên, ngươi đúng là không biết xấu hổ!”
Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Nhưng ta bằng lòng vào tháp với ngươi”.
Vào tháp!
Diệp Huyên trầm ngâm một lúc.
Hắn không ngờ rằng, cô gái tóc trắng này lại thật sự bằng lòng vào trong tháp với hắn,
Là đối phương quá tự tin hay quá ngạo mạn!
Chắc chắn là quá tự tin!
Bởi vì cô gái tóc trắng này xem ra cũng không giống với một kẻ ngu dốt cho lắm.
Cố Trường Võ này cũng không phải võ sư bình thường, ông ấy là võ sư của tất cả quân đội Thần Quốc, bao gồm cả Thần Võ quân thần bí nhất và Ám Vệ quân của Thần Quốc!
Quan trọng nhất là ông ấy cũng là một trong những người thầy của Tiểu Thất!
Advertisement
Thủy Nguyên Đế liếc nhìn Cố Trường Võ: "Sang nơi khác đi!"
Vừa nói xong, lão đã biến mất không thấy đâu.
Cố Trường Võ nhìn cô gái tóc trắng ở cách đó không xa: "Bệ hạ nên cẩn thận".
Nói xong, ông ấy cũng biến mất.
Xung quanh chỉ còn lại ba người.
Diệp Huyên, Tiểu Thất và cô gái tóc trắng.
Cô gái tóc trắng vẫn treo nụ cười nhạt, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Tiếp hai chiêu?"
Diệp Huyên trầm mặc.
Cô gái tóc trắng cười nói: "Không dám?"
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Có phải ngươi thấy ta dễ ức hiếp lắm đúng không?"
Cô gái tóc trắng gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Sang nơi khác đánh?"
Cô gái tóc trắng cười hỏi: "Đến đâu?"
Diệp Huyên đáp: "Vào tháp của ta đánh đi! Ta đảm bảo không đánh chết ngươi!"
Tiểu Thất: "..."
Vào tháp đánh!
Cô gái tóc trắng đột nhiên cười ha ha: “Diệp Huyên, ngươi đúng là không biết xấu hổ!”
Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Nhưng ta bằng lòng vào tháp với ngươi”.
Vào tháp!
Diệp Huyên trầm ngâm một lúc.
Hắn không ngờ rằng, cô gái tóc trắng này lại thật sự bằng lòng vào trong tháp với hắn,
Là đối phương quá tự tin hay quá ngạo mạn!
Chắc chắn là quá tự tin!
Bởi vì cô gái tóc trắng này xem ra cũng không giống với một kẻ ngu dốt cho lắm.
/3144
|