Tuyết Nguyệt cung.“Jae Jae, thế nào bụng lại lớn nhiều như vậy?’’ Yunho nhìn bụng Jaejoong kinh ngạc hỏi, lần trước hắn tới thì bụng cậu chỉ hơi hơi nhô ra, lần này lại lớn không chỉ một vòng hai vòng. “Ưm, đệ cũng không biết nữa, hay do ăn nhiều quá?’’ Jaejoong nghiêng đầu nói, cậu cũng không hiểu sao lại nhanh như vậy.“A, hay là thai đôi?’’
Jaejoong liếc xéo người ngồi cạnh, nói:“Huynh đang nghĩ đi đâu vậy?’’“Ây, ta nghi lắm nhé.’’ Yunho tay sờ sờ cằm nói.“Nhìn huynh xem, nào có giống hoàng đế một nước đâu chứ?’’“Ha ha !’’Yunho bật cười rồi đứng dậy, bước ra đằng sau Jaejoong, vòng tay qua người cậu, nheo nheo mắt nhìn, phát biểu tiếp:“Đây, mọi lần ta chỉ vòng tay qua là ôm trọn đệ, giờ thì khó khăn hơn nhiều, lại vướng víu nữa!’’Nghe thế, Jaejoong thật không biết nên cười hay không nữa. Lúc này, Min Hae ở ngoài vào, trên tay bưng một khay bánh, thưa:“Hoàng thượng, bây giờ là thời gian chủ tử ăn điểm tâm ạ’’ Yunho ngước mắt nhìn Min Hae:“Đem điểm tâm bưng lên đây đi.’’ “Chủ tử,người rửa tay ạ!’’Jaejoong nhéo tay Yunho đang cố vòng qua người mình, khi thấy hắn ngoan ngoãn thu tay về, cậu mỉm cười, cúi đầu rửa tay, sau đó lại cẩn thận lau lại, lúc này mới cầm lên điểm tâm bên cạnh đã được ba vị ma ma cùng với người bên cạnh Yunho kiểm tra không có vấn đề gì.“Yunnie, huynh có muốn dùng điểm tâm không?’’ “Không cần đâu, đệ ăn đi, ăn từ từ thôi không nghẹn!’’ Yunho mỉm cười vừa nói vừa lắc đầu, hắn chỉ là nghe thấy cái mùi vị đó đã cảm thấy chua, thật không biết sao Jaejoong lại ăn có vẻ ngon lành đến thế.Bỗng dưng, Jaejoong dừng lại, nhíu mi. Thấy vậy, Min Hae nghi hoặc tiến lên hỏi:“Chủ tử sao vậy? Ăn không ngon sao?’’ “Ta thế nào cảm giác bụng có chút không thoải mái?’’ Jaejoong đặt bánh xuống, một tay sờ sờ bụng nói.“CÁI GÌ?’’ Yunho sửng sốt nhìn Jaejoong.“Nhanh đi thỉnh thái y!’’ Một vị ma ma nhanh miệng quay sang ra lệnh cho thị nữ đứng gần đấy.Yunho sững sờ ôm Jaejoong, chẳng lẽ có kẻ lớn gan dám ở trước mặt của hắn hạ độc?Lúc này Jaejoong đã mặt tái nhợt ôm bụng, cậu cảm thấy bụng càng ngày càng đau, tự hỏi đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nói bánh ngọt có vấn đề cậu không tin, dù sao bánh này cũng trải qua ba ma ma kiểm tra, lại trải qua nội thị bên cạnh Yunho thử độc sau mới đến trước mặt cậu“Tham kiến hoàng thượng’’ Yoo thái y vào Tuyết Nguyệt cung trong lòng cũng khẩn trương, lại thấy hoàng thượng ở đây lại càng cuống quýt.“Mau xem cho Kim quân!’’ Yunho ngăn việc hành lễ của thái y lại, nôn nóng nói.Yoo thái y nghe thế liền vội vàng tiến đến, nhìn sắc mặt Jaejoong thật sự không được tốt lắm, tay run run vươn tới để bắt mạch, ôm tâm tình thấp thỏm bắt mạch cho cậu.“Đúng…đúng là xạ hương.’’Yoo thái y thật ngạc nhiên vô cùng, thế nào mà Kim quân lại ăn vào ? “Chủ tử mới vừa ăn hai khối bánh ngọt.” Min Hae đem bánh ngọt lấy ra đưa tới trước mặt thái y. Sắc mặt của ba ma ma cũng rất khó coi, họ cũng không nghĩ tới thậm chí có người có thể ở dưới mắt ba người họ bỏ thuốc! “Bánh ngọt không có vấn đề.’’ Yoo thái y sau khi cẩn thận kiểm tra bánh ngọt, nói rất chân thành. Ba ma ma vừa nghe thái y lời nói thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại căng thẳng, bánh ngọt không thành vấn đề? Vậy cái gì có vấn đề?Yunho nhíu mày, hắn quan sát tất cả biểu tình của những người hiên tại đang có mặt, rồi lại nhìn xuống Jaejoong nhợt nhạt nằm trên giường, cúi xuống nhìn qua cậu một lượt, ánh mắt dừng ở đôi tay cậu, lên tiếng:“ An ma ma, ngươi đối với hương liệu tương đối nhạy cảm, ngươi tới xem tay của Jaejoong xem!’’An ma ma nghe vậy, trong đầu chợt lóe lên, nhanh chóng đi tới bên người Jaejoong, cúi đầu ngửi tay cậu, rồi ngẩng lên nói:“Là ở trên tay của chủ tử, nước rửa tay có vấn đề.’’“Hoàng thượng, nước này là nô tỳ tự mình lấy, tuyệt đối không thể nào có vấn đề được ạ!’’ Min Hae đột nhiên quỳ trên mặt đất nói. Jaejoong nghe thế liền mở mắt ngước mắt nhìn Min Hae, trong lòng cậu hoàn toàn tin tưởng, chuyện này không thể nào là nàng ấy làm. “Yunnie, đệ tin tưởng Min Hae vô tội’’Yunho trầm ngâm không nói gì, hắn không phải không tin tưởng lời nói của Jaejoong, nhưng thân là đế vương, nghi ngờ là một loại bản năng, trừ Jaejoong ra, hắn không hoàn toàn đặt niềm tin vào ai. Trước mắt, điều cần làm là phải điều tra ra được ai đã động tay với nước rửa tay của Jaejoong hay còn phương thức nào khác mà hắn chưa nghĩ ra!“Được rồi, tạm thời để Han công công hỏi riêng Min Hae một vài vấn đề đã!’’Lúc này ở một nơi khác rong hậu cung.“Đồ ngu ngốc này! Ngươi thế nhưng lại để người của ta hạ thủ ở ngay trước mặt hoàng thượng! Đầu óc của ngươi là bài trí sao?’’“Nương nương, bây giờ không phải là trách mắng việc của nàng ta, chúng ta phải xử lý nhanh chuyện này!’’
Jaejoong liếc xéo người ngồi cạnh, nói:“Huynh đang nghĩ đi đâu vậy?’’“Ây, ta nghi lắm nhé.’’ Yunho tay sờ sờ cằm nói.“Nhìn huynh xem, nào có giống hoàng đế một nước đâu chứ?’’“Ha ha !’’Yunho bật cười rồi đứng dậy, bước ra đằng sau Jaejoong, vòng tay qua người cậu, nheo nheo mắt nhìn, phát biểu tiếp:“Đây, mọi lần ta chỉ vòng tay qua là ôm trọn đệ, giờ thì khó khăn hơn nhiều, lại vướng víu nữa!’’Nghe thế, Jaejoong thật không biết nên cười hay không nữa. Lúc này, Min Hae ở ngoài vào, trên tay bưng một khay bánh, thưa:“Hoàng thượng, bây giờ là thời gian chủ tử ăn điểm tâm ạ’’ Yunho ngước mắt nhìn Min Hae:“Đem điểm tâm bưng lên đây đi.’’ “Chủ tử,người rửa tay ạ!’’Jaejoong nhéo tay Yunho đang cố vòng qua người mình, khi thấy hắn ngoan ngoãn thu tay về, cậu mỉm cười, cúi đầu rửa tay, sau đó lại cẩn thận lau lại, lúc này mới cầm lên điểm tâm bên cạnh đã được ba vị ma ma cùng với người bên cạnh Yunho kiểm tra không có vấn đề gì.“Yunnie, huynh có muốn dùng điểm tâm không?’’ “Không cần đâu, đệ ăn đi, ăn từ từ thôi không nghẹn!’’ Yunho mỉm cười vừa nói vừa lắc đầu, hắn chỉ là nghe thấy cái mùi vị đó đã cảm thấy chua, thật không biết sao Jaejoong lại ăn có vẻ ngon lành đến thế.Bỗng dưng, Jaejoong dừng lại, nhíu mi. Thấy vậy, Min Hae nghi hoặc tiến lên hỏi:“Chủ tử sao vậy? Ăn không ngon sao?’’ “Ta thế nào cảm giác bụng có chút không thoải mái?’’ Jaejoong đặt bánh xuống, một tay sờ sờ bụng nói.“CÁI GÌ?’’ Yunho sửng sốt nhìn Jaejoong.“Nhanh đi thỉnh thái y!’’ Một vị ma ma nhanh miệng quay sang ra lệnh cho thị nữ đứng gần đấy.Yunho sững sờ ôm Jaejoong, chẳng lẽ có kẻ lớn gan dám ở trước mặt của hắn hạ độc?Lúc này Jaejoong đã mặt tái nhợt ôm bụng, cậu cảm thấy bụng càng ngày càng đau, tự hỏi đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nói bánh ngọt có vấn đề cậu không tin, dù sao bánh này cũng trải qua ba ma ma kiểm tra, lại trải qua nội thị bên cạnh Yunho thử độc sau mới đến trước mặt cậu“Tham kiến hoàng thượng’’ Yoo thái y vào Tuyết Nguyệt cung trong lòng cũng khẩn trương, lại thấy hoàng thượng ở đây lại càng cuống quýt.“Mau xem cho Kim quân!’’ Yunho ngăn việc hành lễ của thái y lại, nôn nóng nói.Yoo thái y nghe thế liền vội vàng tiến đến, nhìn sắc mặt Jaejoong thật sự không được tốt lắm, tay run run vươn tới để bắt mạch, ôm tâm tình thấp thỏm bắt mạch cho cậu.“Đúng…đúng là xạ hương.’’Yoo thái y thật ngạc nhiên vô cùng, thế nào mà Kim quân lại ăn vào ? “Chủ tử mới vừa ăn hai khối bánh ngọt.” Min Hae đem bánh ngọt lấy ra đưa tới trước mặt thái y. Sắc mặt của ba ma ma cũng rất khó coi, họ cũng không nghĩ tới thậm chí có người có thể ở dưới mắt ba người họ bỏ thuốc! “Bánh ngọt không có vấn đề.’’ Yoo thái y sau khi cẩn thận kiểm tra bánh ngọt, nói rất chân thành. Ba ma ma vừa nghe thái y lời nói thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại căng thẳng, bánh ngọt không thành vấn đề? Vậy cái gì có vấn đề?Yunho nhíu mày, hắn quan sát tất cả biểu tình của những người hiên tại đang có mặt, rồi lại nhìn xuống Jaejoong nhợt nhạt nằm trên giường, cúi xuống nhìn qua cậu một lượt, ánh mắt dừng ở đôi tay cậu, lên tiếng:“ An ma ma, ngươi đối với hương liệu tương đối nhạy cảm, ngươi tới xem tay của Jaejoong xem!’’An ma ma nghe vậy, trong đầu chợt lóe lên, nhanh chóng đi tới bên người Jaejoong, cúi đầu ngửi tay cậu, rồi ngẩng lên nói:“Là ở trên tay của chủ tử, nước rửa tay có vấn đề.’’“Hoàng thượng, nước này là nô tỳ tự mình lấy, tuyệt đối không thể nào có vấn đề được ạ!’’ Min Hae đột nhiên quỳ trên mặt đất nói. Jaejoong nghe thế liền mở mắt ngước mắt nhìn Min Hae, trong lòng cậu hoàn toàn tin tưởng, chuyện này không thể nào là nàng ấy làm. “Yunnie, đệ tin tưởng Min Hae vô tội’’Yunho trầm ngâm không nói gì, hắn không phải không tin tưởng lời nói của Jaejoong, nhưng thân là đế vương, nghi ngờ là một loại bản năng, trừ Jaejoong ra, hắn không hoàn toàn đặt niềm tin vào ai. Trước mắt, điều cần làm là phải điều tra ra được ai đã động tay với nước rửa tay của Jaejoong hay còn phương thức nào khác mà hắn chưa nghĩ ra!“Được rồi, tạm thời để Han công công hỏi riêng Min Hae một vài vấn đề đã!’’Lúc này ở một nơi khác rong hậu cung.“Đồ ngu ngốc này! Ngươi thế nhưng lại để người của ta hạ thủ ở ngay trước mặt hoàng thượng! Đầu óc của ngươi là bài trí sao?’’“Nương nương, bây giờ không phải là trách mắng việc của nàng ta, chúng ta phải xử lý nhanh chuyện này!’’
/70
|