Đây là nữ tử đẹp tới tận cùng, hai mắt của nàng thâm thúy như nhìn thấu nhân gian biến ảo, mặc dù là bức tranh, nhưng mà cả thiên địa như ảm đạm thất sắc trước nó.
Nữ tử mặc quần áo trắng, không có trang điểm, lông mày lá liễu, lưng áo hết sức nhỏ giống như một gang tay là có thể bao trọn, ánh mắt lưu chuyển cho cảm giác linh hoạt kỳ ảo.
- Huyền Đế tiền bối!
Nhìn chằm chằm vào bức họa, Thần Dạ nhịn không được cung kính hô.
- Huyền Đế?
U Nhi chấn động, nàng không ngờ rằng Thần Dạ lại có thể nhận ra sư phó của mình, hơn nữa nhìn biểu lộ của hắn giống như từng tới nơi đây.
Tử Huyên và long hoàng, Trạc Ly cũng chấn kinh, bọn họ đã biết rõ chủ nhân nơi truyền thừa này là tồn tại phi thường cường đại, thế nhưng mà vẫn không ngờ đây là nơi truyền thừa của Huyền Đế.
Tử Huyên cùng Trạc Ly cảm thụ có lẽ không sâu, bởi vì bọn họ dù sao vẫn phi thường mơ hồ với đại chiến thời viễn cổ, dù cho Tử Huyên nghe nói qua, nhưng vẫn không có quan tâm nhiều.
Nhưng long hoàng thì khác!
Đại chiến viễn cổ, long tộc dưới sự dẫn dắt của hỏa long ba chân, dốc lực toàn tộc, dù trải qua vô số năm nhưng tràng cảnh đó vẫn được truyền lưu trong long tộc, không có bị hậu bối quên đi.
- Hậu bối tử tôn Ngao Hư, bái kiến Huyền Đế bệ hạ!
Long hoàng quỳ lạy trên đất!
Hỏa long ba chân là tọa kỵ của Thanh Đế, năm đó đi theo Thanh Đế nam chinh bắc chiến, không chỉ vì long tộc, cộng thêm thanh danh của Thanh Đế to lớn, lập nên công lao hiển hách.
Thanh Đế cùng Huyền Đế có quan hệ với nhau, trong ngũ đế đại chiến có chuyện gì thì long tộc rõ ràng, trước mặt Huyền Đế, toàn bộ long tộc từ trên xuống dưới đều phải hành lễ tử tôn!
- Ngươi là long hoàng thế hệ này a, ha ha, rất không tồi, nhanh đứng lên đi.
Một đạo năng lượng nhu hòa lướt qua, nhẹ nhàng nâng long hoàng lên, giọng nói lại biến đổi:
- Ngao Hư, thực xin lỗi ah, năm đó liên lụy long tộc của ngươi vào, khiến long tộc của ngươi phải lánh đời nhiều năm...
Long hoàng vội nói:
- Hậu bối không đảm đương nổi bệ hạ nói như thế, hậu bối tử tôn có xấu hổ, nhiều năm qua mà không thể chấn hưng tộc loại, không thể kéo dài vinh quang của tiền bối.
- Đây là chúng ta sai, không quan hệ tới các ngươi.
Giọng nói mang theo thở dài, một chìm tia sáng như thiểm điện lọt vào trong tay long hoàng.
- Đây là vật của long tộc các ngươi, hôm nay vật quy nguyên chủ, Ngao Hư, đại loạn hàng lâm, không thể nói trước còn phải phiền toái long tộc các ngươi, hy vọng thứ này có thể trợ giúp long tộc.
- Đa tạ bệ hạ!
Long hoàng lại không chần chờ, há miệng nuốt chùm sáng kia vào bụng, chợt ngồi xếp bằng xuống trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện.
Không gian quanh thân của hắn rung động thật nhỏ, thân ảnh long hoàng dưới ánh mắt mọi người chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Long hoàng vừa mới không thấy, lại một chùm tia sáng từ trong bức họa bắn ra, bao phủ Trạc Ly, Huyền Đế lúc này nói chuyện:
- Kỳ Lân nhất tộc, hôm nay chỉ còn lại một đạo huyết mạch là ngươi. Năm đó tộc của ngươi xuống dốc ta cũng có nghe thấy, những chuyện này có quan hệ tới Tà Đế, ngươi bây giờ đã ở cùng một chỗ với Thần Dạ, ngày sau đối kháng Tà Đế điện, có lẽ còn có cơ hội tìm Kỳ Lân Châu trở về.
- Là Tà Đế điện làm?
Thân hình Trạc Ly rung động, quỳ rạp xuống đất, rung giọng nói:
- Van cầu Huyền Đế bệ hạ giúp ta, Kỳ Lân nhất tộc sẽ cảm kích trọn đời, Trạc Ly thề, chưa trừ diệt Tà Đế điện, thề không rời khỏi công tử!
- Đứng lên đi!
Huyền Đế than nhẹ nói:
- Trạc Ly, ta khi còn sống còn không phải đối thủ của Tà Đế, huống chi là bộ dạng hiện tại? Nếu ngươi đã tới đây cũng phải tặng cho ngươi một hồi tạo hóa.
Đạo hào quang bao phủ lấy Trạc Ly, đột nhiên nổ tung, mà thân ảnh của hắn khi hào quang nổ tung cũng biến mất.
- Ngươi gọi là Huyền Vũ đúng không?
Sau một lát, Huyền Đế nhìn qua phía Huyền Vũ, cười hỏi.
- Đúng vậy, ta chính là Huyền Vũ.
Huyền Vũ cười hắc hắc, chỉ vào bức họa nói:
- Huyền Đế tỷ tỷ, ngươi nên đi ra khỏi bức họa đi, như vậy xem ra quá lạ...
Thần Dạ, Tử Huyên, U Nhi, và Hóa U Côn Bằng nghe vậy cũng kinh hồn táng đảm, thằng này đúng là quá trâu bò... Còn tỷ tỷ, còn quá lạ nữa!
Nghe nói như thế, Huyền Đế giống như phi thường vui vẻ, trong âm thanh đều tràn ngập vui vẻ:
- Tiểu gia hỏa, ngươi có ý tứ hơn cả Thần Dạ!
- Đó là tự nhiên!
Huyền Vũ cười ngạo nghễ, sau đó lại nói:
- Huyền Đế tỷ tỷ, ý là vô dụng hơn so với hắn sao, người khác có nhân duyên tốt hơn ta, muội muội ta, Trường Tôn Nhiên và Tử Huyên và U Nhi cô nương đều ưa thích Thần Dạ, chỉ có ta là đáng thương nhất...
...
Mọi người lập tức im lặng!
Ngược lại Huyền Đế vẫn cười vui vẻ như trước:
- Thế gian này khó có được người như ngươi, còn bảo trì tấm lòng son như vậy, khó được ah, mặc dù là bị thương... Thần Dạ, điểm này ngươi phải học Huyên Vũ đấy.
Nghe vậy Thần Dạ cười khổ không thôi, học gì ở tên này?
- Tiểu gia hỏa, ngươi tới!
Huyền Đế hiển nhiên rất ưa thích Huyền Vũ, đợi đến bảo hắn tiến lên, hào quang lập loè trực tiếp tiến vào trong người của hắn.
Qua một lát sau, Huyền Đế từ trong bức họa bay ra.
- Sư phó!
U Nhi vội vàng nhào tới, nhưng mà có một đạo hư ảnh, U Nhi từ trong hư ảnh xuyên ra ngoài, Huyền Đế vẫn là Huyền Đế, nửa điểm biến hóa đều không có.
- Sư phó...
Huyền Đế đồng tử buồn bả, một lát sau cười nói:
- Tâm nguyện của sư phó chính là hôm nay, ngươi nên vui vẻ cho sư phó.
- Ta không nỡ sư phó ngài!
U Nhi rưng rưng, hai tay duỗi ra nhưng ôm không thể ôm.
Huyền Đế cười phất phất tay, cười cười đi qua, thần sắc hư ảnh sâm lãnh hơn nhiều, uy nghiêm của Huyền Đế ngập trời:
- Hóa U, đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn khiến bổn đế thất vọng!
- Bệ hạ tha mạng ah!
Không giống với U Nhi, trước mặt U Nhi, Hóa U Côn Bằng cho dù cung kính nhưng vì thực lực hai bên kém nhau quá xa, nếu không có hồn phách bị khống chế, Hóa U Côn Bằng không có khả năng cung kính với U Nhi.
Huyền Đế thì khác, nàng chính là những người mạnh nhất thế gian này, cho dù là hiện tại, thực lực không bằng ngày xưa nhưng không phải nó có thể chống lại..
Hóa U Côn Bằng cho tới bây giờ tu luyện thế nào cũng không có thực lực như Huyền Đế.
Cho dù hôm nay lưu lại một đạo ý niệm, nhưng mà Hóa U Côn Bằng biết rõ, Huyền Đế nếu muốn nổi sát tâm, đừng nói Thánh Huyền như nó, cho dù là Thiên Huyền vẫn không ngăn nổi một kích của Huyền Đế.
- Tha mạng?
Huyền Đế giọng nói lạnh lùng:
- Có lẽ ngươi biết rất rõ, long tộc có quan hệ với bổn đế, trong nơi bổn đế tọa hóa, ngươi muốn nuốt Ngao Hư, ngươi nói bổn đế làm sao tha cho ngươi đây?
- Bệ hạ, bệ hạ...
Hóa U Côn Bằng vội nói:
- Thuộc hạ nguyện ý dâng một tia hồn phách cho tiểu thư, từ đó về sau sẽ nghe lời tiểu thư, trung thành và tận tâm, tuyệt không hai lòng!
Nữ tử mặc quần áo trắng, không có trang điểm, lông mày lá liễu, lưng áo hết sức nhỏ giống như một gang tay là có thể bao trọn, ánh mắt lưu chuyển cho cảm giác linh hoạt kỳ ảo.
- Huyền Đế tiền bối!
Nhìn chằm chằm vào bức họa, Thần Dạ nhịn không được cung kính hô.
- Huyền Đế?
U Nhi chấn động, nàng không ngờ rằng Thần Dạ lại có thể nhận ra sư phó của mình, hơn nữa nhìn biểu lộ của hắn giống như từng tới nơi đây.
Tử Huyên và long hoàng, Trạc Ly cũng chấn kinh, bọn họ đã biết rõ chủ nhân nơi truyền thừa này là tồn tại phi thường cường đại, thế nhưng mà vẫn không ngờ đây là nơi truyền thừa của Huyền Đế.
Tử Huyên cùng Trạc Ly cảm thụ có lẽ không sâu, bởi vì bọn họ dù sao vẫn phi thường mơ hồ với đại chiến thời viễn cổ, dù cho Tử Huyên nghe nói qua, nhưng vẫn không có quan tâm nhiều.
Nhưng long hoàng thì khác!
Đại chiến viễn cổ, long tộc dưới sự dẫn dắt của hỏa long ba chân, dốc lực toàn tộc, dù trải qua vô số năm nhưng tràng cảnh đó vẫn được truyền lưu trong long tộc, không có bị hậu bối quên đi.
- Hậu bối tử tôn Ngao Hư, bái kiến Huyền Đế bệ hạ!
Long hoàng quỳ lạy trên đất!
Hỏa long ba chân là tọa kỵ của Thanh Đế, năm đó đi theo Thanh Đế nam chinh bắc chiến, không chỉ vì long tộc, cộng thêm thanh danh của Thanh Đế to lớn, lập nên công lao hiển hách.
Thanh Đế cùng Huyền Đế có quan hệ với nhau, trong ngũ đế đại chiến có chuyện gì thì long tộc rõ ràng, trước mặt Huyền Đế, toàn bộ long tộc từ trên xuống dưới đều phải hành lễ tử tôn!
- Ngươi là long hoàng thế hệ này a, ha ha, rất không tồi, nhanh đứng lên đi.
Một đạo năng lượng nhu hòa lướt qua, nhẹ nhàng nâng long hoàng lên, giọng nói lại biến đổi:
- Ngao Hư, thực xin lỗi ah, năm đó liên lụy long tộc của ngươi vào, khiến long tộc của ngươi phải lánh đời nhiều năm...
Long hoàng vội nói:
- Hậu bối không đảm đương nổi bệ hạ nói như thế, hậu bối tử tôn có xấu hổ, nhiều năm qua mà không thể chấn hưng tộc loại, không thể kéo dài vinh quang của tiền bối.
- Đây là chúng ta sai, không quan hệ tới các ngươi.
Giọng nói mang theo thở dài, một chìm tia sáng như thiểm điện lọt vào trong tay long hoàng.
- Đây là vật của long tộc các ngươi, hôm nay vật quy nguyên chủ, Ngao Hư, đại loạn hàng lâm, không thể nói trước còn phải phiền toái long tộc các ngươi, hy vọng thứ này có thể trợ giúp long tộc.
- Đa tạ bệ hạ!
Long hoàng lại không chần chờ, há miệng nuốt chùm sáng kia vào bụng, chợt ngồi xếp bằng xuống trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện.
Không gian quanh thân của hắn rung động thật nhỏ, thân ảnh long hoàng dưới ánh mắt mọi người chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
Long hoàng vừa mới không thấy, lại một chùm tia sáng từ trong bức họa bắn ra, bao phủ Trạc Ly, Huyền Đế lúc này nói chuyện:
- Kỳ Lân nhất tộc, hôm nay chỉ còn lại một đạo huyết mạch là ngươi. Năm đó tộc của ngươi xuống dốc ta cũng có nghe thấy, những chuyện này có quan hệ tới Tà Đế, ngươi bây giờ đã ở cùng một chỗ với Thần Dạ, ngày sau đối kháng Tà Đế điện, có lẽ còn có cơ hội tìm Kỳ Lân Châu trở về.
- Là Tà Đế điện làm?
Thân hình Trạc Ly rung động, quỳ rạp xuống đất, rung giọng nói:
- Van cầu Huyền Đế bệ hạ giúp ta, Kỳ Lân nhất tộc sẽ cảm kích trọn đời, Trạc Ly thề, chưa trừ diệt Tà Đế điện, thề không rời khỏi công tử!
- Đứng lên đi!
Huyền Đế than nhẹ nói:
- Trạc Ly, ta khi còn sống còn không phải đối thủ của Tà Đế, huống chi là bộ dạng hiện tại? Nếu ngươi đã tới đây cũng phải tặng cho ngươi một hồi tạo hóa.
Đạo hào quang bao phủ lấy Trạc Ly, đột nhiên nổ tung, mà thân ảnh của hắn khi hào quang nổ tung cũng biến mất.
- Ngươi gọi là Huyền Vũ đúng không?
Sau một lát, Huyền Đế nhìn qua phía Huyền Vũ, cười hỏi.
- Đúng vậy, ta chính là Huyền Vũ.
Huyền Vũ cười hắc hắc, chỉ vào bức họa nói:
- Huyền Đế tỷ tỷ, ngươi nên đi ra khỏi bức họa đi, như vậy xem ra quá lạ...
Thần Dạ, Tử Huyên, U Nhi, và Hóa U Côn Bằng nghe vậy cũng kinh hồn táng đảm, thằng này đúng là quá trâu bò... Còn tỷ tỷ, còn quá lạ nữa!
Nghe nói như thế, Huyền Đế giống như phi thường vui vẻ, trong âm thanh đều tràn ngập vui vẻ:
- Tiểu gia hỏa, ngươi có ý tứ hơn cả Thần Dạ!
- Đó là tự nhiên!
Huyền Vũ cười ngạo nghễ, sau đó lại nói:
- Huyền Đế tỷ tỷ, ý là vô dụng hơn so với hắn sao, người khác có nhân duyên tốt hơn ta, muội muội ta, Trường Tôn Nhiên và Tử Huyên và U Nhi cô nương đều ưa thích Thần Dạ, chỉ có ta là đáng thương nhất...
...
Mọi người lập tức im lặng!
Ngược lại Huyền Đế vẫn cười vui vẻ như trước:
- Thế gian này khó có được người như ngươi, còn bảo trì tấm lòng son như vậy, khó được ah, mặc dù là bị thương... Thần Dạ, điểm này ngươi phải học Huyên Vũ đấy.
Nghe vậy Thần Dạ cười khổ không thôi, học gì ở tên này?
- Tiểu gia hỏa, ngươi tới!
Huyền Đế hiển nhiên rất ưa thích Huyền Vũ, đợi đến bảo hắn tiến lên, hào quang lập loè trực tiếp tiến vào trong người của hắn.
Qua một lát sau, Huyền Đế từ trong bức họa bay ra.
- Sư phó!
U Nhi vội vàng nhào tới, nhưng mà có một đạo hư ảnh, U Nhi từ trong hư ảnh xuyên ra ngoài, Huyền Đế vẫn là Huyền Đế, nửa điểm biến hóa đều không có.
- Sư phó...
Huyền Đế đồng tử buồn bả, một lát sau cười nói:
- Tâm nguyện của sư phó chính là hôm nay, ngươi nên vui vẻ cho sư phó.
- Ta không nỡ sư phó ngài!
U Nhi rưng rưng, hai tay duỗi ra nhưng ôm không thể ôm.
Huyền Đế cười phất phất tay, cười cười đi qua, thần sắc hư ảnh sâm lãnh hơn nhiều, uy nghiêm của Huyền Đế ngập trời:
- Hóa U, đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn khiến bổn đế thất vọng!
- Bệ hạ tha mạng ah!
Không giống với U Nhi, trước mặt U Nhi, Hóa U Côn Bằng cho dù cung kính nhưng vì thực lực hai bên kém nhau quá xa, nếu không có hồn phách bị khống chế, Hóa U Côn Bằng không có khả năng cung kính với U Nhi.
Huyền Đế thì khác, nàng chính là những người mạnh nhất thế gian này, cho dù là hiện tại, thực lực không bằng ngày xưa nhưng không phải nó có thể chống lại..
Hóa U Côn Bằng cho tới bây giờ tu luyện thế nào cũng không có thực lực như Huyền Đế.
Cho dù hôm nay lưu lại một đạo ý niệm, nhưng mà Hóa U Côn Bằng biết rõ, Huyền Đế nếu muốn nổi sát tâm, đừng nói Thánh Huyền như nó, cho dù là Thiên Huyền vẫn không ngăn nổi một kích của Huyền Đế.
- Tha mạng?
Huyền Đế giọng nói lạnh lùng:
- Có lẽ ngươi biết rất rõ, long tộc có quan hệ với bổn đế, trong nơi bổn đế tọa hóa, ngươi muốn nuốt Ngao Hư, ngươi nói bổn đế làm sao tha cho ngươi đây?
- Bệ hạ, bệ hạ...
Hóa U Côn Bằng vội nói:
- Thuộc hạ nguyện ý dâng một tia hồn phách cho tiểu thư, từ đó về sau sẽ nghe lời tiểu thư, trung thành và tận tâm, tuyệt không hai lòng!
/1432
|