Mấy năm trước khi Thần Dạ tiến vào Tang Hồn Sơn Mạch thì tu vị của Tử Huyên là Tôn Huyền bát trọng.
Lại lần nữa gặp mặt, Tử Huyên liền đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, dùng thiên phu tu luyện của nàng, Thần Dạ tin tưởng, qua mấy năm thì cái này cũng không phải việc gì khó đối với Tử Huyên.
Trước giờ hắn vẫn không hề hoài nghi, hiện giờ nghe người trẻ tuổi nhắc nhở như vậy, Thần Dạ mới lấy lại tinh thần, Tử Huyên nếu chỉ là cảnh giới Thánh Huyền bình thường thì không thể gạt được linh hồn cảm giác lực của hắn được.
Lúc ấy còn có thể nói, tu vị Thần Dạ có chút yếu, nhưng bây giờ, đã là Tôn Huyền đỉnh phong, nếu không phải cổ năng lượng trong cơ thể kia bị phong ấn lấy, Thần Dạ đã là Thánh Huyền chi cảnh, nhưng dưới loại tình huống này, hắn vẫn không thể cảm ứng được tu vị chân thật của Tử Huyên.
Đây cũng chính là nói, Tử Huyên ít nhất đã ngoài Thánh Huyền ngũ trọng, như thế, mới có thể không bị Thần Dạ phát giác được.
Thiên phu tu luyện của Tử Huyên là việc không thể nghi ngờ, nhưng mà, mấy năm đã đạt đến bước này, cái này thật sự như người trẻ tuổi theo nói, quả thật là thần tốc.
- Tu vị chân thật của Tử Huyên cô nương hiện giờ có lẽ là Thánh Huyền bát trọng, ta cũng không thể không cảm thán thiên phú tu luyện của Tử Huyên cô nương!
Người trẻ tuổi thở dài, lời này không phải nịnh nọt, mà là chân tâm thật ý.
Đi Đế Hoàng Cung một chuyến, Tử Huyên dùng tu vị Thánh Huyền lục trọng sinh sinh tăng lên hai cấp độ, quả thật khiến người phải sợ hãi thán phục, phải biết rằng, những người khác, hơn mười năm cũng chưa hẳn làm được như thế.
Nhưng lời này rơi vào Thần Dạ chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang, giống như Lôi Đình oanh kích xuống, Thánh Huyền bát trọng, điều này sao có thể?
Mặc dù là bản thân Thần Dạ hắn, không thành toàn bổn mạng hồn phách, lấy Hồn Biến và bản thân tu luyện với tốc độ cao nhất cũng khó có khả năng trong vài năm có thành tựu lớn như vậy.
Tốc độ tu luyện của Tử Huyên thật sự quá là nhanh, nhanh đến không bình thường.
- Tử Huyên nàng, đến cùng làm sao vậy?
Thần Dạ thanh âm khàn khàn nói.
Tu luyện như vậy, nếu là bình thường thì trên thế gian này Thần Dạ chỉ tin Linh Nhi là có thể làm đạt được, còn những người khác, tuyệt đối không thể.
Thấy Thần Dạ cơ hồ đại biến, Tử Huyên vội nói:
- Ta không có chuyện gì đâu, thật sự không có chuyện gì, ngươi đừng như vậy được không.
- Tử Huyên.
Tay nắm lấy Tử Huyên bất giác tăng thêm vài phần khí lực, ánh mắt Thần Dạ run rẩy, giống như đã dùng hết khí lực toàn thân nói:
- Nói tình hình thực tế cho ta biết đi.
Người trẻ tuổi nhẹ gật đầu, nói:
- Thân thể Tử Huyên cô nương vốn không tốt, nàng trúng Tà Tâm Chủng, điểm ấy các ngươi rõ ràng nhất, tuy rằng sau khi trung Tà Tâm Chủng các ngươi từng mấy lần sử dụng các biện pháp hữu hiệu có thể khiến Tà Tâm Chủng trì hoãn thời gian phát tatcs, nhưng một loại gần như là thiên phú thần thông của Tử Huyên cô nương lại khiến Tà Tâm Chủng trở nên càng thêm quỷ dị.
- Thiên phú thần thông, quỷ dị?
Thần Dạ khàn giọng nói:
- Chẳng lẽ là, Tử Huyên hóa tà khí của Tà Tâm Chủng cho mình dung, do đó đã xảy ra dị biến?
- Đại khái là như vậy đi.
Người trẻ tuổi cũng lần đầu dùng ngữ khí không xác định, sau khi dừng chốc lát liền tiếp tục nói:
- Tử Huyên cô nương hóa tà khí cho mình dùng, thời gian dần trôi qua liền sinh ra một loại liên hệ kỳ diệu với Tà Tâm Chủng, Tử Huyên cô nương, ta nói có đúng không?
- Không biết.
Tử Huyên cứng rắn đáp, nếu giờ phút này nàng có thực lực thì tất nhiên sẽ giết người trẻ tuổi này, những chuyện này Thần Dạ vốn không biết, cũng không cần biết rõ.
Thời gian vừa đến, tự mình sẽ tìm một lý do rời đi, rồi sau đó, lưu lại cho Thần Dạ một cái niệm tưởng, để mình im im lặng lặng rời đi.
Nhưng bây giờ bị Thần Dạ đã biết, nếu tổn thương của mình không cách nào trị liệu khỏi hẳn, Thần Dạ kiếp nầy sẽ phải vượt qua trong thống khổ vô tận mất.
Tình yêu của Thần Dạ đối với Tử Huyên cũng không hề ít hơn Tử Huyên đối với hắn, năm đó lẻ loi một mình, tu vị cảnh giới Lực Huyền đã dám xông vào Lăng Tiêu Thành, ngày sau vì Tử Huyên nàng, Diêm Vương Sâm La Điện hắn cũng đi.
- Vậy ta đoán đúng rồi.
Người trẻ tuổi trầm giọng cười cười, nói:
- Tà Tâm Chủng không phải mật pháp bình thường, chính là Tà Đế tự tay sáng tạo, ở trong Tà Đế Điện có một phương Huyết Trì, mỗi người gia nhập vào Tà Đế Điện đều cần từ đó hấp thu một chút huyết dịch, rồi sau đó giọt huyết dịch này sẽ dần dần tương dung với từng người, cái gọi là Tà Tâm Chủng, chính là kích hoạt giọt huyết dịch này, dùng phương thức đặc thù đánh vào trong thân thể người khác, ngày sau không chỉ không chế toàn thân huyết dịch người này, mà thậm chí là bổn mạng hồn phách.
Thần Dạ lông mày ngưng tụ, sự đáng sợ của Tà Tâm Chủng những năm này tiếp xúc với Tử Huyên, mặc dù là hắn cũng rất khó tiến vào trong ý thức không gian của nàng.
Nhưng mà người trẻ tuổi lại nói, ảnh hưởng không chỉ là bổn mạng hồn phách.
Liếc nhìn Thần Dạ, người trẻ tuổi cười nói:
- Các ngươi sẽ không biết, huyết dịch trong Tà Đế Điện chính là Tà Đế chi huyết, dùng thực lực của Tà Đế, bất luận vật nào trên người đều có được linh tính siêu cường.
- Tà Đế chi huyết.
Thần Dạ ánh mắt cực kỳ rung động.
Người trẻ tuổi nói:
- Tử Huyên cô nương thiên phú thần thông cực kỳ bất phàm, tăng thêm đủ loại gặp gỡ sau này của các ngươi, nếu cứ vượt qua bình thường quả thật có thể trì hoãn thời gian Tà Tâm Chủng phát tác, nhưng, bởi vì Thần Dạ ngươi thân hãm Tang Hồn Sơn Mạch, khiến tâm thần Tử Huyên cô nương chấn động, vì giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, bởi vậy dưới sự kích thích, vì đạt được thực lực nên nàng không tiếc dùng sinh mệnh lực bản thân làm đại giá, tuy, những năm này trôi qua tu vi của nàng tăng tiến, coi như là ta vào lúc đó cũng không theo kịp, không những sinh mệnh lực xói mòn, đồng thời cũng khiến Tà Đế chi huyết bắt đầu từng bước tương dung với huyết dịch bản thân Tử Huyên cô nương. . . .
- Sau khi hoàn toàn tương dung, Tử Huyên nàng, sẽ như thế nào, là chết sao?
Thanh âm Thần Dạ càng thêm run rẩy, một cổ cảm giác vô lực lan tỏa khắp toàn thân.
Một cái Tà Tâm Chủng đã khiến Thần Dạ buông tha cho tu luyện huyền khí bản thân, toàn tâm đi tu luyện Hồn Biến, dù vậy, không có mười năm thì Thần Dạ cũng không dám cam đoan có thể tu luyện Hồn Biến đến cảnh giới đại thành.
Theo một ít gặp gỡ những năm gần đây, cùng với Dạ Minh lớn mạnh hiện giờ, cùng tu vị của Ngao Thiên, Thần Dạ cho rằng, nhất định có thể tìm được đầy đủ tài nguyên, ngăn chặn Tà Tâm Chủng cho Tử Huyên, khiến hắn và bản thân Tử Huyên đều có đủ thời gian chậm rãi hóa giải Tà Tâm Chủng.
Nhưng bây giờ. . . .
- Không nhất định sẽ chết, nhưng nhất định là sống không bằng chết.
Lại lần nữa gặp mặt, Tử Huyên liền đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, dùng thiên phu tu luyện của nàng, Thần Dạ tin tưởng, qua mấy năm thì cái này cũng không phải việc gì khó đối với Tử Huyên.
Trước giờ hắn vẫn không hề hoài nghi, hiện giờ nghe người trẻ tuổi nhắc nhở như vậy, Thần Dạ mới lấy lại tinh thần, Tử Huyên nếu chỉ là cảnh giới Thánh Huyền bình thường thì không thể gạt được linh hồn cảm giác lực của hắn được.
Lúc ấy còn có thể nói, tu vị Thần Dạ có chút yếu, nhưng bây giờ, đã là Tôn Huyền đỉnh phong, nếu không phải cổ năng lượng trong cơ thể kia bị phong ấn lấy, Thần Dạ đã là Thánh Huyền chi cảnh, nhưng dưới loại tình huống này, hắn vẫn không thể cảm ứng được tu vị chân thật của Tử Huyên.
Đây cũng chính là nói, Tử Huyên ít nhất đã ngoài Thánh Huyền ngũ trọng, như thế, mới có thể không bị Thần Dạ phát giác được.
Thiên phu tu luyện của Tử Huyên là việc không thể nghi ngờ, nhưng mà, mấy năm đã đạt đến bước này, cái này thật sự như người trẻ tuổi theo nói, quả thật là thần tốc.
- Tu vị chân thật của Tử Huyên cô nương hiện giờ có lẽ là Thánh Huyền bát trọng, ta cũng không thể không cảm thán thiên phú tu luyện của Tử Huyên cô nương!
Người trẻ tuổi thở dài, lời này không phải nịnh nọt, mà là chân tâm thật ý.
Đi Đế Hoàng Cung một chuyến, Tử Huyên dùng tu vị Thánh Huyền lục trọng sinh sinh tăng lên hai cấp độ, quả thật khiến người phải sợ hãi thán phục, phải biết rằng, những người khác, hơn mười năm cũng chưa hẳn làm được như thế.
Nhưng lời này rơi vào Thần Dạ chẳng khác nào sấm sét giữa trời quang, giống như Lôi Đình oanh kích xuống, Thánh Huyền bát trọng, điều này sao có thể?
Mặc dù là bản thân Thần Dạ hắn, không thành toàn bổn mạng hồn phách, lấy Hồn Biến và bản thân tu luyện với tốc độ cao nhất cũng khó có khả năng trong vài năm có thành tựu lớn như vậy.
Tốc độ tu luyện của Tử Huyên thật sự quá là nhanh, nhanh đến không bình thường.
- Tử Huyên nàng, đến cùng làm sao vậy?
Thần Dạ thanh âm khàn khàn nói.
Tu luyện như vậy, nếu là bình thường thì trên thế gian này Thần Dạ chỉ tin Linh Nhi là có thể làm đạt được, còn những người khác, tuyệt đối không thể.
Thấy Thần Dạ cơ hồ đại biến, Tử Huyên vội nói:
- Ta không có chuyện gì đâu, thật sự không có chuyện gì, ngươi đừng như vậy được không.
- Tử Huyên.
Tay nắm lấy Tử Huyên bất giác tăng thêm vài phần khí lực, ánh mắt Thần Dạ run rẩy, giống như đã dùng hết khí lực toàn thân nói:
- Nói tình hình thực tế cho ta biết đi.
Người trẻ tuổi nhẹ gật đầu, nói:
- Thân thể Tử Huyên cô nương vốn không tốt, nàng trúng Tà Tâm Chủng, điểm ấy các ngươi rõ ràng nhất, tuy rằng sau khi trung Tà Tâm Chủng các ngươi từng mấy lần sử dụng các biện pháp hữu hiệu có thể khiến Tà Tâm Chủng trì hoãn thời gian phát tatcs, nhưng một loại gần như là thiên phú thần thông của Tử Huyên cô nương lại khiến Tà Tâm Chủng trở nên càng thêm quỷ dị.
- Thiên phú thần thông, quỷ dị?
Thần Dạ khàn giọng nói:
- Chẳng lẽ là, Tử Huyên hóa tà khí của Tà Tâm Chủng cho mình dung, do đó đã xảy ra dị biến?
- Đại khái là như vậy đi.
Người trẻ tuổi cũng lần đầu dùng ngữ khí không xác định, sau khi dừng chốc lát liền tiếp tục nói:
- Tử Huyên cô nương hóa tà khí cho mình dùng, thời gian dần trôi qua liền sinh ra một loại liên hệ kỳ diệu với Tà Tâm Chủng, Tử Huyên cô nương, ta nói có đúng không?
- Không biết.
Tử Huyên cứng rắn đáp, nếu giờ phút này nàng có thực lực thì tất nhiên sẽ giết người trẻ tuổi này, những chuyện này Thần Dạ vốn không biết, cũng không cần biết rõ.
Thời gian vừa đến, tự mình sẽ tìm một lý do rời đi, rồi sau đó, lưu lại cho Thần Dạ một cái niệm tưởng, để mình im im lặng lặng rời đi.
Nhưng bây giờ bị Thần Dạ đã biết, nếu tổn thương của mình không cách nào trị liệu khỏi hẳn, Thần Dạ kiếp nầy sẽ phải vượt qua trong thống khổ vô tận mất.
Tình yêu của Thần Dạ đối với Tử Huyên cũng không hề ít hơn Tử Huyên đối với hắn, năm đó lẻ loi một mình, tu vị cảnh giới Lực Huyền đã dám xông vào Lăng Tiêu Thành, ngày sau vì Tử Huyên nàng, Diêm Vương Sâm La Điện hắn cũng đi.
- Vậy ta đoán đúng rồi.
Người trẻ tuổi trầm giọng cười cười, nói:
- Tà Tâm Chủng không phải mật pháp bình thường, chính là Tà Đế tự tay sáng tạo, ở trong Tà Đế Điện có một phương Huyết Trì, mỗi người gia nhập vào Tà Đế Điện đều cần từ đó hấp thu một chút huyết dịch, rồi sau đó giọt huyết dịch này sẽ dần dần tương dung với từng người, cái gọi là Tà Tâm Chủng, chính là kích hoạt giọt huyết dịch này, dùng phương thức đặc thù đánh vào trong thân thể người khác, ngày sau không chỉ không chế toàn thân huyết dịch người này, mà thậm chí là bổn mạng hồn phách.
Thần Dạ lông mày ngưng tụ, sự đáng sợ của Tà Tâm Chủng những năm này tiếp xúc với Tử Huyên, mặc dù là hắn cũng rất khó tiến vào trong ý thức không gian của nàng.
Nhưng mà người trẻ tuổi lại nói, ảnh hưởng không chỉ là bổn mạng hồn phách.
Liếc nhìn Thần Dạ, người trẻ tuổi cười nói:
- Các ngươi sẽ không biết, huyết dịch trong Tà Đế Điện chính là Tà Đế chi huyết, dùng thực lực của Tà Đế, bất luận vật nào trên người đều có được linh tính siêu cường.
- Tà Đế chi huyết.
Thần Dạ ánh mắt cực kỳ rung động.
Người trẻ tuổi nói:
- Tử Huyên cô nương thiên phú thần thông cực kỳ bất phàm, tăng thêm đủ loại gặp gỡ sau này của các ngươi, nếu cứ vượt qua bình thường quả thật có thể trì hoãn thời gian Tà Tâm Chủng phát tác, nhưng, bởi vì Thần Dạ ngươi thân hãm Tang Hồn Sơn Mạch, khiến tâm thần Tử Huyên cô nương chấn động, vì giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, bởi vậy dưới sự kích thích, vì đạt được thực lực nên nàng không tiếc dùng sinh mệnh lực bản thân làm đại giá, tuy, những năm này trôi qua tu vi của nàng tăng tiến, coi như là ta vào lúc đó cũng không theo kịp, không những sinh mệnh lực xói mòn, đồng thời cũng khiến Tà Đế chi huyết bắt đầu từng bước tương dung với huyết dịch bản thân Tử Huyên cô nương. . . .
- Sau khi hoàn toàn tương dung, Tử Huyên nàng, sẽ như thế nào, là chết sao?
Thanh âm Thần Dạ càng thêm run rẩy, một cổ cảm giác vô lực lan tỏa khắp toàn thân.
Một cái Tà Tâm Chủng đã khiến Thần Dạ buông tha cho tu luyện huyền khí bản thân, toàn tâm đi tu luyện Hồn Biến, dù vậy, không có mười năm thì Thần Dạ cũng không dám cam đoan có thể tu luyện Hồn Biến đến cảnh giới đại thành.
Theo một ít gặp gỡ những năm gần đây, cùng với Dạ Minh lớn mạnh hiện giờ, cùng tu vị của Ngao Thiên, Thần Dạ cho rằng, nhất định có thể tìm được đầy đủ tài nguyên, ngăn chặn Tà Tâm Chủng cho Tử Huyên, khiến hắn và bản thân Tử Huyên đều có đủ thời gian chậm rãi hóa giải Tà Tâm Chủng.
Nhưng bây giờ. . . .
- Không nhất định sẽ chết, nhưng nhất định là sống không bằng chết.
/1432
|