- Ngươi dám đả thương hắn?
Mắt thấy Thần Dạ trọng thương, Tử Huyên không khỏi lớn tiếng quát lên, dưới bao phủ của năng lượng huyền khí, khí tức lăng lệ giống như cuồng phong tịch quyển ở trong thiên địa này, một đầu tóc trắng cũng là vào thời khắc này phá tan trói buộc, tựa như bông tuyết xuất hiện ở trong thiên địa.
Mà phiến thiên địa này lại càng vì vậy mà nhiệt độ chợt giảm xuống, phảng phất hàn băng phủ xuống cả đại địa.
- Dạ Minh chi chủ?
Ánh mắt của Tà Cuồng hơi run lên, một lát sau nói:
- Ngươi quả nhiên là có mấy phần bản lĩnh, lời đồn của thế gian đối với ngươi đúng là không có bất kỳ chỗ nào là không thật, chỉ là ngươi bây giờ như cũ còn không phải là đối thủ của ta.
- Ta hôm nay sẽ đem ngươi giết đi!
Lệ khí ngập trời không có chút dấu hiệu nào từ trong cơ thể Tử Huyên dữ dội tuôn ra, sát ý như vậy so sánh với lúc đại chiến cùng Mục Tử Mão phải nồng đậm hơn vô số lần.
Ba năm, Tử Huyên mỗi một ngày đều ở trong hận cùng giận vô cùng vô tận mà vượt qua, vì trợ giúp Thần Dạ hoàn thành tâm nguyện, vì có thể không chút tiếc nuối nào đi đến một cái thế giới khác làm bạn với Thần Dạ, trong ba năm, Tử Huyên làm ra rất nhiều chuyện.
Mà trong vô số chuyện, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ nhất chính là tính tính của Tử Huyên đại biến, nàng trước đó ôn nhu uyển ước, giống như nữ tử trong tranh vẽ, cho dù là đối mặt với những người đã từng bán đứng qua nàng cũng chưa từng có thủ đoạn quá kịch liệt đi trả thù.
Nhưng kể từ sau khi Thần Dạ thân hãm Táng Hồn sơn mạch sinh tử không biết, cả người nàng, tâm của nàng liền phảng phất như bị băng phong, tính tình của nàng cũng không còn nhu hòa giống như trước, còn thừa lại cũng chỉ có hận cùng giận không thể tản ra kia.
Ngoại trừ tu luyện ra, giết chóc chính là thủ đoạn phát tiết tốt nhất của Tử Huyên.
Thời gian mấy năm, Dạ Minh đông chinh tây thảo, phàm là thế lực cùng cá nhân không tuân theo Dạ Minh, tất cả đều ở dưới trấn áp mạnh mẽ của Tử Huyên mà hóa thành hôi phi yên diệt, danh tiếng Tu La ma nữ từ đó trên thế giới này trử thành một đại danh từ đáng sợ.
Ở bên trong Liễu chi nhất tộc, Thần Dạ trở về bình an để cho tâm của Tử Huyên từ trong đóng băng, thậm chí tĩnh mịch kia dần dần khôi phục lại như cũ.
Nhưng cái gọi là khôi phục cũng không phải là Tử Huyên biến trở về bộ dáng trước kia, ba năm hoàn toàn quên đi quá khí của chính mình, như thế nào trong khoảng thời gian ngắn có đủ khả năng phục hồi được?
Cho dù xuân đến đại địa, tươi mát muốn đem trời đông giá rét đẩy lui cũng cần tốn hao một đoạn thời gian ngắn, huống chi là nhân tâm?
Ma nay nhìn thấy Thần Dạ bị trọng thương, hơn nữa đối thủ là cao thủ của Tà Đế điện, trái tim kia của Tử Huyên chính là lần nữa trở lại trong băng phong tĩnh mịch trước kia.
Có lẽ ở sâu trong nội tâm của Tử Huyên rất rõ ràng, chỉ có như vậy nàng mới có thể trợ giúp Thần Dạ, để cho hắn còn sống mà rời đi chỗ này.
Thời gian chính mình còn thừa lại không nhiều lắm, mặc dù người trẻ tuổi thần bí kia đã nói ở bên trong thế gian này còn có một thứ thuốc có thể cứu nàng một mạng, nhưng mà vô luận là Thiên chi bản nguyên ở đỉnh tuyết sơn, Thiên Địa Huyền Hoàng quả hay cái gọi là Huyết Bồ Đề kia đều chỉ là tồn tại ở trong truyền thuyết.
Người trẻ tuổi thần bí tuy là chỉ ra một con đường sáng, Thiên Địa Huyền Hoàng quả đang ở trên đỉnh tuyết sơn, song, Thiên chi bản nguyên như thế nào dễ dàng lấy được như vậy?
Về phần Huyết Bồ Đề, lấy thực lực áp đảo thiên địa kia của người trẻ tuổi thần bí đến hiện tại cũng chưa từng có được, bọn họ cho dù có Trạc Ly hỗ trợ, như thế nào lại dễ dàng thu vào tay như thế?
Thiên Địa Huyền Hoàng quả còn dễ nói, dù sao có địa chỉ xác thực, nhưng Huyết Bồ Đề... Không có Huyết Bồ Đề, Tử Huyên cuối cùng khó thoát khỏi kết cục tối hậu.
Những thứu này trong lòng Tử Huyên đều rất rõ ràng, chỉ là Thần Dạ đang kiên trì, nàng không đành lòng buông tha cho, nhưng Tử Huyên tự có quyết đoán của mình, hiện tại bất kể Thần Dạ làm cái gì, nàng đều sẽ ở bên cạnh hắn.
Nhưng mà Tử Huyên cũng là đang chuẩn bị có một ngày kia, sau khi chính mình rời đi cái thế giới này, Thần Dạ sẽ phát hiện chính mình tuy không còn nữa, nhưng lưu lại như cũ có thể giúp hắn một tay.
Nhưng tất cả điều kiện tiên quyết là Thần Dạ không thể xảy ra bất cứ chuyện gì.
Dưới nguy cơ trước mắt, Tử Huyên liền cũng liều lĩnh rồi.
Lệ khí khiếp người, thanh âm lăng lệ ở lúc lướt qua không gian mang đến giống như vô số tu la ác quỷ đang gào thét, từng đạo năng lượng huyền khí bôn đằng, không gian vỡ nhỏ, xu thế kinh người xông thẳng lên chín tầng trời.
Thần sắc của Thần Dạ bỗng nhiên kinh hãi, thẳng đến hiện tại hắn mới biết được nguyên lai Tử Huyên thế nhưng đã là cường đại như thế.
- Tử Huyên, không cần!
Thần Dạ chợt thò tay ra đem Tử Huyên kéo về, loại trạng thái này, thực lực của Tử Huyên đúng là sẽ mạnh hơn rất nhiều, nhưng từ trên một loại trình độ nào đó mà nói sẽ càng thêm ảnh hưởng tới tâm tính của bản thân, đó mới là đáng sợ nhất.
Chính mình trước kia, phụ thân trước kia cũng đã có qua một đoạn kinh lịch như thế, vì vậy Thần Dạ hiểu được vô cùng rõ ràng, nếu như lại tiếp tục mà nói, thương tổn đối với một người sẽ vô cùng đáng sợ.
Tử Huyên quay người lại, thản nhiên cười:
- Chỉ cần ngươi ở bên người, bất kể ta xảy ra chuyện gì, ta vẫn là Tử Huyên của ngươi!
- Không được!
Tử Huyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ngươi cũng không thể để cho ta trơ mắt nhìn ngươi bị thương tiến vào nguy cơ lại giả vờ như cái gì cũng không biết, nói như vậy ta sẽ càng thêm đau lòng.
- Ngươi là nữ nhân của ta, trừ phi ta chết, nếu không sẽ không để cho ngươi đứng ở phía trước che gió che mưa cho ta.
Thần Dạ bá đạo nói:
- Chủ nghĩa nam nhân của ta rất lớn, cho nên ngươi không nên chọc cho ta tức giận!
Thấy kiên định không tản đi trong nụ cười kia của Thần Dạ, Tử Huyên chỉ đành phải nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Như vậy ta với ngươi cùng lên, được không? Không cho phép không đáp ứng, nếu không, ta tức giận!
- Tốt, nhưng ngươi phải nghe lời ta!
Thần Dạ cũng chỉ có thể đáp như vậy, hắn hiểu được Tử Huyên, nàng nếu như đã có quyết định rồi, cũng là không dễ dàng bị thay đổi như vậy.
Nhìn thấy Thần Dạ gật đầu, nụ cười trên dung nhan xinh đẹp của Tử Huyên rực rỡ rất nhiều, bất quá khi nàng chậm rãi quay người lại nhìn về phía Tà Cuồng, lệ khí tuy bị áp chế, nhưng lạnh lẽo kia trong con ngươi đã đủ đóng băng phương thế giới này rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Tử Huyên, mí mắt cả Tà Cuồng không tự chủ được mà nảy lên một cái, mặc dù đối với hắn mà nói tu vi của Tử Huyên vẫn là yếu một chút, nhưng những năm này đại danh của Dạ Minh chi chủ thật sự là quá vang dội một ít.
Thời gian mấy năm liền là nhảy từ cảnh giới Tôn Huyền đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, mà cho dù là sau khi đạt tới cảnh giới Thánh Huyền, tốc độ tu luyện của Tử Huyên vẫn là để cho thế nhân vì đó mà khiếp sợ.
Mắt thấy Thần Dạ trọng thương, Tử Huyên không khỏi lớn tiếng quát lên, dưới bao phủ của năng lượng huyền khí, khí tức lăng lệ giống như cuồng phong tịch quyển ở trong thiên địa này, một đầu tóc trắng cũng là vào thời khắc này phá tan trói buộc, tựa như bông tuyết xuất hiện ở trong thiên địa.
Mà phiến thiên địa này lại càng vì vậy mà nhiệt độ chợt giảm xuống, phảng phất hàn băng phủ xuống cả đại địa.
- Dạ Minh chi chủ?
Ánh mắt của Tà Cuồng hơi run lên, một lát sau nói:
- Ngươi quả nhiên là có mấy phần bản lĩnh, lời đồn của thế gian đối với ngươi đúng là không có bất kỳ chỗ nào là không thật, chỉ là ngươi bây giờ như cũ còn không phải là đối thủ của ta.
- Ta hôm nay sẽ đem ngươi giết đi!
Lệ khí ngập trời không có chút dấu hiệu nào từ trong cơ thể Tử Huyên dữ dội tuôn ra, sát ý như vậy so sánh với lúc đại chiến cùng Mục Tử Mão phải nồng đậm hơn vô số lần.
Ba năm, Tử Huyên mỗi một ngày đều ở trong hận cùng giận vô cùng vô tận mà vượt qua, vì trợ giúp Thần Dạ hoàn thành tâm nguyện, vì có thể không chút tiếc nuối nào đi đến một cái thế giới khác làm bạn với Thần Dạ, trong ba năm, Tử Huyên làm ra rất nhiều chuyện.
Mà trong vô số chuyện, làm cho người ta cảm thấy đáng sợ nhất chính là tính tính của Tử Huyên đại biến, nàng trước đó ôn nhu uyển ước, giống như nữ tử trong tranh vẽ, cho dù là đối mặt với những người đã từng bán đứng qua nàng cũng chưa từng có thủ đoạn quá kịch liệt đi trả thù.
Nhưng kể từ sau khi Thần Dạ thân hãm Táng Hồn sơn mạch sinh tử không biết, cả người nàng, tâm của nàng liền phảng phất như bị băng phong, tính tình của nàng cũng không còn nhu hòa giống như trước, còn thừa lại cũng chỉ có hận cùng giận không thể tản ra kia.
Ngoại trừ tu luyện ra, giết chóc chính là thủ đoạn phát tiết tốt nhất của Tử Huyên.
Thời gian mấy năm, Dạ Minh đông chinh tây thảo, phàm là thế lực cùng cá nhân không tuân theo Dạ Minh, tất cả đều ở dưới trấn áp mạnh mẽ của Tử Huyên mà hóa thành hôi phi yên diệt, danh tiếng Tu La ma nữ từ đó trên thế giới này trử thành một đại danh từ đáng sợ.
Ở bên trong Liễu chi nhất tộc, Thần Dạ trở về bình an để cho tâm của Tử Huyên từ trong đóng băng, thậm chí tĩnh mịch kia dần dần khôi phục lại như cũ.
Nhưng cái gọi là khôi phục cũng không phải là Tử Huyên biến trở về bộ dáng trước kia, ba năm hoàn toàn quên đi quá khí của chính mình, như thế nào trong khoảng thời gian ngắn có đủ khả năng phục hồi được?
Cho dù xuân đến đại địa, tươi mát muốn đem trời đông giá rét đẩy lui cũng cần tốn hao một đoạn thời gian ngắn, huống chi là nhân tâm?
Ma nay nhìn thấy Thần Dạ bị trọng thương, hơn nữa đối thủ là cao thủ của Tà Đế điện, trái tim kia của Tử Huyên chính là lần nữa trở lại trong băng phong tĩnh mịch trước kia.
Có lẽ ở sâu trong nội tâm của Tử Huyên rất rõ ràng, chỉ có như vậy nàng mới có thể trợ giúp Thần Dạ, để cho hắn còn sống mà rời đi chỗ này.
Thời gian chính mình còn thừa lại không nhiều lắm, mặc dù người trẻ tuổi thần bí kia đã nói ở bên trong thế gian này còn có một thứ thuốc có thể cứu nàng một mạng, nhưng mà vô luận là Thiên chi bản nguyên ở đỉnh tuyết sơn, Thiên Địa Huyền Hoàng quả hay cái gọi là Huyết Bồ Đề kia đều chỉ là tồn tại ở trong truyền thuyết.
Người trẻ tuổi thần bí tuy là chỉ ra một con đường sáng, Thiên Địa Huyền Hoàng quả đang ở trên đỉnh tuyết sơn, song, Thiên chi bản nguyên như thế nào dễ dàng lấy được như vậy?
Về phần Huyết Bồ Đề, lấy thực lực áp đảo thiên địa kia của người trẻ tuổi thần bí đến hiện tại cũng chưa từng có được, bọn họ cho dù có Trạc Ly hỗ trợ, như thế nào lại dễ dàng thu vào tay như thế?
Thiên Địa Huyền Hoàng quả còn dễ nói, dù sao có địa chỉ xác thực, nhưng Huyết Bồ Đề... Không có Huyết Bồ Đề, Tử Huyên cuối cùng khó thoát khỏi kết cục tối hậu.
Những thứu này trong lòng Tử Huyên đều rất rõ ràng, chỉ là Thần Dạ đang kiên trì, nàng không đành lòng buông tha cho, nhưng Tử Huyên tự có quyết đoán của mình, hiện tại bất kể Thần Dạ làm cái gì, nàng đều sẽ ở bên cạnh hắn.
Nhưng mà Tử Huyên cũng là đang chuẩn bị có một ngày kia, sau khi chính mình rời đi cái thế giới này, Thần Dạ sẽ phát hiện chính mình tuy không còn nữa, nhưng lưu lại như cũ có thể giúp hắn một tay.
Nhưng tất cả điều kiện tiên quyết là Thần Dạ không thể xảy ra bất cứ chuyện gì.
Dưới nguy cơ trước mắt, Tử Huyên liền cũng liều lĩnh rồi.
Lệ khí khiếp người, thanh âm lăng lệ ở lúc lướt qua không gian mang đến giống như vô số tu la ác quỷ đang gào thét, từng đạo năng lượng huyền khí bôn đằng, không gian vỡ nhỏ, xu thế kinh người xông thẳng lên chín tầng trời.
Thần sắc của Thần Dạ bỗng nhiên kinh hãi, thẳng đến hiện tại hắn mới biết được nguyên lai Tử Huyên thế nhưng đã là cường đại như thế.
- Tử Huyên, không cần!
Thần Dạ chợt thò tay ra đem Tử Huyên kéo về, loại trạng thái này, thực lực của Tử Huyên đúng là sẽ mạnh hơn rất nhiều, nhưng từ trên một loại trình độ nào đó mà nói sẽ càng thêm ảnh hưởng tới tâm tính của bản thân, đó mới là đáng sợ nhất.
Chính mình trước kia, phụ thân trước kia cũng đã có qua một đoạn kinh lịch như thế, vì vậy Thần Dạ hiểu được vô cùng rõ ràng, nếu như lại tiếp tục mà nói, thương tổn đối với một người sẽ vô cùng đáng sợ.
Tử Huyên quay người lại, thản nhiên cười:
- Chỉ cần ngươi ở bên người, bất kể ta xảy ra chuyện gì, ta vẫn là Tử Huyên của ngươi!
- Không được!
Tử Huyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ngươi cũng không thể để cho ta trơ mắt nhìn ngươi bị thương tiến vào nguy cơ lại giả vờ như cái gì cũng không biết, nói như vậy ta sẽ càng thêm đau lòng.
- Ngươi là nữ nhân của ta, trừ phi ta chết, nếu không sẽ không để cho ngươi đứng ở phía trước che gió che mưa cho ta.
Thần Dạ bá đạo nói:
- Chủ nghĩa nam nhân của ta rất lớn, cho nên ngươi không nên chọc cho ta tức giận!
Thấy kiên định không tản đi trong nụ cười kia của Thần Dạ, Tử Huyên chỉ đành phải nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Như vậy ta với ngươi cùng lên, được không? Không cho phép không đáp ứng, nếu không, ta tức giận!
- Tốt, nhưng ngươi phải nghe lời ta!
Thần Dạ cũng chỉ có thể đáp như vậy, hắn hiểu được Tử Huyên, nàng nếu như đã có quyết định rồi, cũng là không dễ dàng bị thay đổi như vậy.
Nhìn thấy Thần Dạ gật đầu, nụ cười trên dung nhan xinh đẹp của Tử Huyên rực rỡ rất nhiều, bất quá khi nàng chậm rãi quay người lại nhìn về phía Tà Cuồng, lệ khí tuy bị áp chế, nhưng lạnh lẽo kia trong con ngươi đã đủ đóng băng phương thế giới này rồi.
Nhìn thấy ánh mắt của Tử Huyên, mí mắt cả Tà Cuồng không tự chủ được mà nảy lên một cái, mặc dù đối với hắn mà nói tu vi của Tử Huyên vẫn là yếu một chút, nhưng những năm này đại danh của Dạ Minh chi chủ thật sự là quá vang dội một ít.
Thời gian mấy năm liền là nhảy từ cảnh giới Tôn Huyền đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, mà cho dù là sau khi đạt tới cảnh giới Thánh Huyền, tốc độ tu luyện của Tử Huyên vẫn là để cho thế nhân vì đó mà khiếp sợ.
/1432
|