Nói tới chỗ này, gương mặt La Linh có hơi căng thẳng, rồi chợt giãn ra mà hạ giọng nói nhỏ:
- Công tử không xuất hiện, chỉ sợ là muốn rèn luyện tính cách của ta. Cũng phải thôi, công tử không có khả năng thường xuyên ở tại trấn Thanh Dương. Ta thân là truyền nhân duy nhất của La gia, cũng nên tự mình gánh vác trách nhiệm chấn hưng La gia. Công tử yên tâm, ngươi cho La gia cơ hội hồi sinh, như vậy, La Linh tự sẽ không để ngươi thất vọng. Càng sẽ không để cho cha mẹ thất vọng!
- Lâm bá, đi!
Sau khi La Linh lần thứ hai nhìn qua căn nhà nhỏ, nàng xoay người bước nhanh rời đi. Liền trong khoảnh khắc xoay người, toàn thân nàng phảng phất như đã đích thực trưởng thành trong một cái chớp mắt. Trong thần sắc không còn có sự yếu đuối, mà thay vào đó, là sự kiên nghị từ trước đến nay cũng không có !
Trong đại sảnh có hơi ồn ào, cùng với La Linh tiến vào thì trong nháy mắt trở nên cực kỳ im lặng. Mà mỗi một đạo ánh mắt, hiện nay, cũng là phi thường phức tạp.
Những người đang ngồi ở đây, có một người nào mà không phải nhân vật có được quyền nói năng ở trấn Thanh Dương. Chỉ có điều là ngày trước, ở trên có Thu gia và Cuồng Đao Quán áp chế, cho nên bất đắc dĩ phải khuất phục.
Với tu vi của Thu Chấn và Võ Cuồng và thực lực của hai nhà, bọn họ chỉ còn có thể đành chịu thua. Thế nhưng vừa nghĩ tới, sau này trấn Thanh Dương sẽ phải coi thiếu nữ trước mặt này là cao nhất, thì ngay cả có người thiếu niên kia chống đỡ ở sau lưng, trong lòng mọi người vẫn khó tránh khỏi xuất hiện một chút ý không phục.
Thật sự là, thiếu nữ này vẫn còn rất trẻ tuổi !
***
Trong gian phòng, Thần Dạ vẫn đang tu luyện. Nhưng mà, linh khí thiên địa quanh thân đang dần dần tiêu tan. Nó cũng biểu thị, ba ngày tu luyện sắp kết thúc.
Sau khi nương theo một đạo linh khí thiên địa cuối cùng tiến vào thân thể bị luyện hóa, thân thể Thần Dạ cũng có hơi động đậy, hai mắt sắp sửa mở ra.
Chính là đúng vào lúc này, tâm thần hắn đột nhiên chấn động. Ở trong cơ thể, lại có một đạo dao động cường đại, từ chỗ sâu thẳm nhanh chóng trào ra với tốc độ thập phần mau lẹ. Vào lúc Thần Dạ vừa mới phát hiện, thì dao động kia đã truyền khắp toàn thân....
Nhưng mà Thần Dạ thật không có bởi vậy mà bối rối gì cả. Cỗ dao động này đối với hắn hiện tại mà nói, đã là không xa lạ. Bởi vì là nó đến từ Cổ Đế Điện, hơn nữa....
Có dao động bao bọc, tia sáng tím biếc tuôn trào dữ dội. Chỉ trong một cái chớp mắt, cảnh tượng chung quanh Thần Dạ đã không còn phải ở trong phòng La gia. Mà là, tại địa phương Thần Dạ đã từng đến, nơi này hẳn chính là trong Cổ Đế Điện !
- Rốt cục, lại một lần nữa đi vào trong Cổ Đế Điện.
Thần Dạ bất giác thổn thức một tiếng. Cổ Đế Điện này, nếu so với Thiên Đao thì vết thương của nó nghiêm trọng hơn rất nhiều. Sau khi có được nó, cho tới nay thì cũng mới là lần thứ ba chính mình tiến vào.
Xem ra, vết thương của Cổ Đế Điện đã được khôi phục một chút. Mà Thần Dạ biết rõ ràng, nguyên nhân không phải tu vi của chính mình tiến nhanh. Đó là nhờ có năng lượng của Quỷ Chân Nhân mới để cho Cổ Đế Điện lần này đây trông đã khá hơn rất nhiều.
Khung cảnh giống nhau như đúc, so cùng hai lần trước đã được chứng kiến thì cũng không có chút xíu khác nhau. Ở trên bình nguyên mênh mông trước mặt, có một tòa cung điện to lớn không cách nào hình dung....
Cung điện trông vẫn cũ nát như trước, khắp nơi là những bức tường với các vết rách kéo dài, nơi nơi có dấu vết tàn phá!
Tuy nhiên, Thần Dạ rõ ràng từ bên ngoài cung điện kia đã cảm nhận được một cỗ khí tức mà trước đây cho tới bây giờ vẫn chưa hề nhận thấy. Khí tức này thuộc về sức sống!
Cổ Đế Điện, lại đã tuôn ra sức sống!
Trước kia, ở trong Cổ Đế Điện xác thật có thể cảm ứng được sự vô tận, phảng phất uy thế thiên địa. Do uy thế này bao phủ mà Cổ Đế Điện cũng xác xác thực thực phô bày ra sức sống ngoan cường.
Tuy nhiên, sức sống tịnh không có nghĩa là khả năng sống. Trong dĩ vãng Cổ Đế Điện gây ra cho Thần Dạ cảm giác, giống như nó đang giãy dụa!
Mà nay, sức sống xuất hiện, điều này đại biểu cho cái gì. Thân là chủ nhân, Thần Dạ biết rõ ràng nhất.... Chỉ cần có được sức sống, vậy liền có ý nghĩa, từ nay về sau, Cổ Đế Điện cũng sẽ như Thiên Đao, có khả năng tự động thu lấy năng lượng từ trong thiên địa để khôi phục bản thân.
Có lẽ tốc độ sẽ không nhanh chóng, nhưng hy vọng đã xuất hiện. Nếu cứ tiếp tục như thế, coi như không có Thần Dạ hỗ trợ chút xíu nào, cứ trực tiếp để Cổ Đế Điện ở chỗ không người thì rốt cuộc sẽ có một ngày, nó cũng sẽ đích thực phục hồi như cũ.
Sức sống chậm rãi phát ra, từ từ, vùng đất ở gần cung điện hơn mười thước liền bị sức sống bao phủ. Lập tức, cả vùng đất bình nguyên hoang vu, ở chỗ được sức sống này bao phủ, mắt thường có thể thấy được những cây cỏ nhỏ bắt đầu thong thả nhô lên từ trong lòng đất. Nhưng mà chỉ chốc lát, đã khiến cho người cảm giác được màu xanh dạt dào của mặt đất sau khi hồi xuân....
Nhìn cung điện, tâm tình Thần Dạ thật tốt!
Đao Linh từng nói qua, hắn là vũ khí của chủ nhân cũ, mà Cổ Đế Điện, chính là nhà!
Nhà của một vị cao thủ chí cao vô thượng trước kia, thì ở bên trong, thu hoạch không nghi ngờ phải là tồn tại quý giá nhất trong thiên địa.
Mặc dù là Thần Dạ có tính cách phi phàm, ở trong khoảng thời gian này hắn đã chiếm được rất nhiều cơ may. Nhưng nay đối với Cổ Đế Điện ở tình trạng hiện tại thì hắn vẫn thật kích động.
- Thử một chút, nhìn một chút hiện tại rốt cuộc có thể đi vào trong Cổ Đế Điện hay không!
Sau khi khẽ lẩm bẩm, Thần Dạ tăng tốc độ, nhanh như sấm sét mà chạy về hướng cung điện to lớn nhìn như chỉ ở cách đó không xa !
Trên bình nguyên rộng lớn vô biên vô tận, có một bóng người đang lướt đi cực kì nhanh chóng hướng về phía trước. Ở phía trước hắn, chính là một tòa cung điện cực lớn, lớn đến mức không cách nào hình dung được.
Nhìn thì như chỉ cách cung điện không xa. Tuy nhiên, bất kể Thần Dạ dùng tốc độ như thế nào thì tình hình, đều giống nhau như đúc với trong dĩ vãng. Từ đầu đến cuối cũng không thể tới gần cung điện!
Có điều, mặc dù không thể tới gần, nhưng Thần Dạ cũng là phát hiện, khoảng cách giữa hắn cùng với cung điện đã trong vô hình ngắn lại một chút.
Cứ như vậy, liệu có đúng liền ý nghĩa, chỉ cần tốc độ của chính mình tăng lên rất nhanh. Như vậy là có thể đủ chạm đến cung điện ? Đương nhiên, nếu như cự li hiện tại tới cung điện cứ cố định ở chỗ này như thế, vậy thì cũng chỉ có chờ đợi lần tu vi thăng tiến sau, sau khi lại lần nữa tiến vào trong không gian chứa Cổ Đế Điện thì mới có thể có cơ hội chạm vào nó.
Nhưng cho dù thế nào, hôm nay, dù sao cũng phải thử thêm một lần. Để nhìn một chút, liệu chính mình có thể chạm vào được đến nó hay không !
- Công tử không xuất hiện, chỉ sợ là muốn rèn luyện tính cách của ta. Cũng phải thôi, công tử không có khả năng thường xuyên ở tại trấn Thanh Dương. Ta thân là truyền nhân duy nhất của La gia, cũng nên tự mình gánh vác trách nhiệm chấn hưng La gia. Công tử yên tâm, ngươi cho La gia cơ hội hồi sinh, như vậy, La Linh tự sẽ không để ngươi thất vọng. Càng sẽ không để cho cha mẹ thất vọng!
- Lâm bá, đi!
Sau khi La Linh lần thứ hai nhìn qua căn nhà nhỏ, nàng xoay người bước nhanh rời đi. Liền trong khoảnh khắc xoay người, toàn thân nàng phảng phất như đã đích thực trưởng thành trong một cái chớp mắt. Trong thần sắc không còn có sự yếu đuối, mà thay vào đó, là sự kiên nghị từ trước đến nay cũng không có !
Trong đại sảnh có hơi ồn ào, cùng với La Linh tiến vào thì trong nháy mắt trở nên cực kỳ im lặng. Mà mỗi một đạo ánh mắt, hiện nay, cũng là phi thường phức tạp.
Những người đang ngồi ở đây, có một người nào mà không phải nhân vật có được quyền nói năng ở trấn Thanh Dương. Chỉ có điều là ngày trước, ở trên có Thu gia và Cuồng Đao Quán áp chế, cho nên bất đắc dĩ phải khuất phục.
Với tu vi của Thu Chấn và Võ Cuồng và thực lực của hai nhà, bọn họ chỉ còn có thể đành chịu thua. Thế nhưng vừa nghĩ tới, sau này trấn Thanh Dương sẽ phải coi thiếu nữ trước mặt này là cao nhất, thì ngay cả có người thiếu niên kia chống đỡ ở sau lưng, trong lòng mọi người vẫn khó tránh khỏi xuất hiện một chút ý không phục.
Thật sự là, thiếu nữ này vẫn còn rất trẻ tuổi !
***
Trong gian phòng, Thần Dạ vẫn đang tu luyện. Nhưng mà, linh khí thiên địa quanh thân đang dần dần tiêu tan. Nó cũng biểu thị, ba ngày tu luyện sắp kết thúc.
Sau khi nương theo một đạo linh khí thiên địa cuối cùng tiến vào thân thể bị luyện hóa, thân thể Thần Dạ cũng có hơi động đậy, hai mắt sắp sửa mở ra.
Chính là đúng vào lúc này, tâm thần hắn đột nhiên chấn động. Ở trong cơ thể, lại có một đạo dao động cường đại, từ chỗ sâu thẳm nhanh chóng trào ra với tốc độ thập phần mau lẹ. Vào lúc Thần Dạ vừa mới phát hiện, thì dao động kia đã truyền khắp toàn thân....
Nhưng mà Thần Dạ thật không có bởi vậy mà bối rối gì cả. Cỗ dao động này đối với hắn hiện tại mà nói, đã là không xa lạ. Bởi vì là nó đến từ Cổ Đế Điện, hơn nữa....
Có dao động bao bọc, tia sáng tím biếc tuôn trào dữ dội. Chỉ trong một cái chớp mắt, cảnh tượng chung quanh Thần Dạ đã không còn phải ở trong phòng La gia. Mà là, tại địa phương Thần Dạ đã từng đến, nơi này hẳn chính là trong Cổ Đế Điện !
- Rốt cục, lại một lần nữa đi vào trong Cổ Đế Điện.
Thần Dạ bất giác thổn thức một tiếng. Cổ Đế Điện này, nếu so với Thiên Đao thì vết thương của nó nghiêm trọng hơn rất nhiều. Sau khi có được nó, cho tới nay thì cũng mới là lần thứ ba chính mình tiến vào.
Xem ra, vết thương của Cổ Đế Điện đã được khôi phục một chút. Mà Thần Dạ biết rõ ràng, nguyên nhân không phải tu vi của chính mình tiến nhanh. Đó là nhờ có năng lượng của Quỷ Chân Nhân mới để cho Cổ Đế Điện lần này đây trông đã khá hơn rất nhiều.
Khung cảnh giống nhau như đúc, so cùng hai lần trước đã được chứng kiến thì cũng không có chút xíu khác nhau. Ở trên bình nguyên mênh mông trước mặt, có một tòa cung điện to lớn không cách nào hình dung....
Cung điện trông vẫn cũ nát như trước, khắp nơi là những bức tường với các vết rách kéo dài, nơi nơi có dấu vết tàn phá!
Tuy nhiên, Thần Dạ rõ ràng từ bên ngoài cung điện kia đã cảm nhận được một cỗ khí tức mà trước đây cho tới bây giờ vẫn chưa hề nhận thấy. Khí tức này thuộc về sức sống!
Cổ Đế Điện, lại đã tuôn ra sức sống!
Trước kia, ở trong Cổ Đế Điện xác thật có thể cảm ứng được sự vô tận, phảng phất uy thế thiên địa. Do uy thế này bao phủ mà Cổ Đế Điện cũng xác xác thực thực phô bày ra sức sống ngoan cường.
Tuy nhiên, sức sống tịnh không có nghĩa là khả năng sống. Trong dĩ vãng Cổ Đế Điện gây ra cho Thần Dạ cảm giác, giống như nó đang giãy dụa!
Mà nay, sức sống xuất hiện, điều này đại biểu cho cái gì. Thân là chủ nhân, Thần Dạ biết rõ ràng nhất.... Chỉ cần có được sức sống, vậy liền có ý nghĩa, từ nay về sau, Cổ Đế Điện cũng sẽ như Thiên Đao, có khả năng tự động thu lấy năng lượng từ trong thiên địa để khôi phục bản thân.
Có lẽ tốc độ sẽ không nhanh chóng, nhưng hy vọng đã xuất hiện. Nếu cứ tiếp tục như thế, coi như không có Thần Dạ hỗ trợ chút xíu nào, cứ trực tiếp để Cổ Đế Điện ở chỗ không người thì rốt cuộc sẽ có một ngày, nó cũng sẽ đích thực phục hồi như cũ.
Sức sống chậm rãi phát ra, từ từ, vùng đất ở gần cung điện hơn mười thước liền bị sức sống bao phủ. Lập tức, cả vùng đất bình nguyên hoang vu, ở chỗ được sức sống này bao phủ, mắt thường có thể thấy được những cây cỏ nhỏ bắt đầu thong thả nhô lên từ trong lòng đất. Nhưng mà chỉ chốc lát, đã khiến cho người cảm giác được màu xanh dạt dào của mặt đất sau khi hồi xuân....
Nhìn cung điện, tâm tình Thần Dạ thật tốt!
Đao Linh từng nói qua, hắn là vũ khí của chủ nhân cũ, mà Cổ Đế Điện, chính là nhà!
Nhà của một vị cao thủ chí cao vô thượng trước kia, thì ở bên trong, thu hoạch không nghi ngờ phải là tồn tại quý giá nhất trong thiên địa.
Mặc dù là Thần Dạ có tính cách phi phàm, ở trong khoảng thời gian này hắn đã chiếm được rất nhiều cơ may. Nhưng nay đối với Cổ Đế Điện ở tình trạng hiện tại thì hắn vẫn thật kích động.
- Thử một chút, nhìn một chút hiện tại rốt cuộc có thể đi vào trong Cổ Đế Điện hay không!
Sau khi khẽ lẩm bẩm, Thần Dạ tăng tốc độ, nhanh như sấm sét mà chạy về hướng cung điện to lớn nhìn như chỉ ở cách đó không xa !
Trên bình nguyên rộng lớn vô biên vô tận, có một bóng người đang lướt đi cực kì nhanh chóng hướng về phía trước. Ở phía trước hắn, chính là một tòa cung điện cực lớn, lớn đến mức không cách nào hình dung được.
Nhìn thì như chỉ cách cung điện không xa. Tuy nhiên, bất kể Thần Dạ dùng tốc độ như thế nào thì tình hình, đều giống nhau như đúc với trong dĩ vãng. Từ đầu đến cuối cũng không thể tới gần cung điện!
Có điều, mặc dù không thể tới gần, nhưng Thần Dạ cũng là phát hiện, khoảng cách giữa hắn cùng với cung điện đã trong vô hình ngắn lại một chút.
Cứ như vậy, liệu có đúng liền ý nghĩa, chỉ cần tốc độ của chính mình tăng lên rất nhanh. Như vậy là có thể đủ chạm đến cung điện ? Đương nhiên, nếu như cự li hiện tại tới cung điện cứ cố định ở chỗ này như thế, vậy thì cũng chỉ có chờ đợi lần tu vi thăng tiến sau, sau khi lại lần nữa tiến vào trong không gian chứa Cổ Đế Điện thì mới có thể có cơ hội chạm vào nó.
Nhưng cho dù thế nào, hôm nay, dù sao cũng phải thử thêm một lần. Để nhìn một chút, liệu chính mình có thể chạm vào được đến nó hay không !
/1432
|