Tiếng cười lạnh vừa dứt, linh hồn lực bàng bạc không giữ lại chút nào từ bên trong hồn phách như cuồng phong xâm nhập mà ra, trong nháy mắt về sau liền ở phương thế giới trong cơ thể Linh nhi triển khai một màn sinh tử đấu trước nay chưa từng có!
- Bồng!
Lực lượng linh hồn bàng bạc cùng với năng lượng kỳ dị trong hào quang nhàn nhạt kia lan tràn ra, hai cái giống như là phong bạo, sau sát na hung hăng đụng vào nhau!
May mà Thần Dạ không muốn thương hại đến thân thể của Linh nhi, tuy toàn lực ứng phó nhưng cũng là bảo vệ khắp nơi thân thể của nàng, vòng xoáy hắc ám kia ở tình hình lúc này cũng không muốn thân thể của Linh nhi hỏng mất, để cho chính nó trực tiếp hiện lên ở trong thiên địa này.
Vì vậy trùng kích kịch liệt với nhau cũng không để cho thân thể của Linh nhi có tổn hại mảy may.
Lực đạo trùng kích cường đại ở lúc hung hăng đụng vào nhau, mi tâm của Thần Dạ chợt ngưng tụ, theo đạo lý mà nói, dưới trùng kích như vậy, trừ phi là lực lượng vượt xa đối thủ, nếu không công kích chính diện nhất định sẽ bị đẩy lui.
Song, hồn phách của Thần Dạ từ nhận được thương tổn của phản trùng chi lực ra, thế nhưng vẫn không nhúc nhích!
Xem ra gia hỏa này là quết định chủ ý rồi, muốn đem hồn phách của chính mình thôn phệ hoặc là tiêu tan sạch.
Như vậy càng tốt, Thần Dạ cũng không hi vọng bị đánh lui, chỉ cần hồn phách một mực ở trên độc đan, như vậy bất kể là bị trùng kích như thế nào, tóm lại là có một tia cơ hội luyện hóa nó.
Nếu không bị đánh đánh lui, lại muốn một lần nữa trùng dũng tiến tới, trước không nói là phải lãng phí thời gian, riêng cỗ áp lực cường đại trùng dũng mà tới kia cũng để cho người ta khó thừa nhận.
- Bồng bồng bồng!
Năng lượng trong vòng xoáy hắc ám một lần lại một lần lấy lực lượng cường thịnh hung hăng đánh thẳng vào hồn phách của Thần Dạ, bộ dáng như vậy thề phải đem Thần Dạ hoàn toàn mai một ở trong đó.
Mà đối mặt với lực trùng kích như thế, Thần Dạ lộ ra vẻ vô cùng tỉnh táo, cơ hồ tất cả linh hồn lực, tất cả đều hóa thành bình chướng vô hình đi bảo vệ hồn phách tự thân.
Vẻn vẹn có một tia, một tia không chút thu hút nào, khi năng lượng của vòng xoáy hắc ám trùng kích vào, ở sát na mới vừa kết thúc tiến công và tiến công tiếp theo sắp tới liền nhanh như tia chớp hướng độc đan dữ dội lướt đi.
Thần Dạ tin tưởng độc đan này mặc dù là do vòng xoáy hắc ám thao túng, nhưng nếu như có thể đem nó khống chế cùng luyện hóa, như vậy đối với vòng xoáy hắc ám mà nói nhất định là thương tổn cực lớn.
Tuy khả năng muốn làm được là vô cùng thấp, nhưng mà Thần Dạ không ngại đi làm như vậy.
Ở bên trong tiến công trùng điệp không dứt. Thần Dạ thủy chung là đang kiên trì, phân hóa ra một tia lực lượng linh hồn đi thẩm thấu vào mai độc đan kia, nhưng hiệu quả cũng không phải là rất tốt.
Mỗi khi vừa mới tiếp cận, độc đan cảm nhận được nguy hiểm liền là tự hành ở trong đó hiện ra một đạo lực thôn phệ nhàn nhạt, cảm ứng đến cũng không phải là quá cường đại nhưng tổng có thể đem linh hồn lực thẩm thấu mà đến ngăn cản ở phía ngoài.
Cứ như thế, Thần Dạ muốn làm không chỉ là nửa phần không đến được, hồn phách tự thân ở dưới lực đạo trùng kích cường đại của vòng xoáy hắc ám dần dần hào quang nhàn nhạt của nó đã tạo thành một tấm lưới lớn từ trên trời giáng xuống, hung hãn đè xuống.
Hồn phách không thể tránh khỏi, giờ khắc này phương pháp duy nhất để không bị vòng xoáy hắc ám trói buộc chính là lập tức rời đi nơi này.
Song, nếu như rút đi mà nói, trong lòng Thần Dạ hiểu được rất rõ ràng, lần đầu tiên thất bại, từ nay về sau hắn cũng không nhất định có cơ hội thành công.
Vòng xoáy hắc ám tùy thời đều sẽ hấp thu sinh cơ của Linh nhi mà lớn mạnh, Thần Dạ cho dù là tự thân tu vi đang không lúc nào là không có tinh tiến nhưng thủy chung cũng chưa chắc nhanh hơn tốc độ của vòng xoáy hắc ám, càng chủ yếu chính là luyện hóa độc đan thủy chung cần có lực lượng linh hồn, mà cũng không phải là tu vi huyền cảnh của bản thân.
Hồn biến ngũ đại cảnh giới, dưới cơ duyên xảo hợp Thần Dạ mới đạt đến giai đoạn sơ hình, còn không biết cần phải bao lâu mới có thể tiến giai đến tầng thứ ngưng hình, cho nên sẽ ở trong một thời gian rất dài, đối mặt với hết thảy trong cơ thể của Linh nhi hắn đều sẽ giống như hôm nay, sẽ không có cái chiến tích gì.
Cho nên cho dù hôm nay rút đi, ngày sau cũng chưa chắc có thể thành công hóa giai đau đớn của Linh nhi.
Thần Dạ đợi không được, căn bản là không thể lại đợi hồn phách lớn mạnh đến cảnh giới ngưng hình lại trợ giúp Linh nhi, có lẽ đến khi đó Linh nhi đã không còn ở trong thiên địa này rồi.
Đã như vậy thì cần gì phải đợi?
Một niệm đến đây, hàm răng của Thần Dạ khẽ cắn lại:
- Mẹ kiếp, liều mạng!
Thanh âm tàn nhẫn hạ xuống, tâm thần của Thần Dạ chợt động, một đạo u mang từ trong hồn phách dữ dội lướt ra, chợt u mang đại thịnh, một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn trong đó dũng động liền là điên cuồng tịch quyển mà ra.
Khí tức này chính là lực lượng bổn nguyên của hồn phách, nói cách khác chính là lực lượng tinh khiết nhất của hồn phách, đồng thời cũng là lực lượng căn bản nhất của hồn phách.
Cường đại tất nhiên là không cần phải nhiều lời, song, nếu như có chút tiêu hao nào, như vậy đối với Thần Dạ mà nói sẽ là đả kích khổng lồ, có lẽ sẽ không để cho hồn phách lập tức tiêu tán, nhưng nhất định sẽ để cho tầng thứ hồn biến của hắn rơi xuống giai đoạn xuất sinh, thậm chí loại dị biến hồn biến này cũng có thể bị đánh tan.
Hồn biến được xưng là loại phương thức tu luyện thứ ba, chẳng những sau khi hồn biến đạt tới giai đoạn hóa hình là có thể hóa hình mà ra, biến thành một cái Thần Dạ khác để trợ giúp Thần Dạ cùng kẻ địch đánh một trận.
Tồn tại của bản thân hồn biến đó cũng là có thể để cho tu luyện làm ít mà công to!
Chỗ tốt như vậy, tất cả võ giả trong thiên hạ không khỏi là đều sẽ động tâm, bất kể là ai, chỉ cần có từng tia cơ hội có thể ngưng tụ ra hồn biến như vậy, tin tưởng sẽ không có người nào nguyện ý buông tha.
Nhưng giờ khắc này vì Linh nhi, Thần Dạ không có lựa chọn nào khác!
Nếu như buông tha cho hồn biến, có thể vãn hồn tính mạng của Linh nhi, khiến cho nàng có một tương lai hoàn toàn mới, Thần Dạ nguyện ý dứt bỏ.
Hồn biến mà thôi, không có hồn biến, Thần Dạ đồng dạng có tự tin thật lớn, bằng vào thiên phú tu luyện của hắn, bằng vào tâm tính cùng nghị lực của hắn, bằng vào kiên trì của hắn, ngày sau như cũ có thể bước lên võ đạo đỉnh phong!
Giống như trong hắc ám nhất kia có quang mang xuất hiện, trực tiếp xé rách đen tối trong không gian, để cho chân trời hiện ra ánh rạng đông kỳ dị.
Sau sát na, u mang đại thịnh, không nhìn tới lưới lớn của vòng xoáy hắc ám phô thiên cái địa mà đến, chợt lóe một cái liền là trực tiếp xuất hiện ở trên độc đen, chợt đem nó gắt gao bao vây lại.
Thần Dạ thế nhưng bỏ qua ngăn cản, trực tiếp dùng lực lượng hồn phách tinh khiết nhất đi mưu đồ luyện hóa độc đan!
- Bồng!
Lực lượng linh hồn bàng bạc cùng với năng lượng kỳ dị trong hào quang nhàn nhạt kia lan tràn ra, hai cái giống như là phong bạo, sau sát na hung hăng đụng vào nhau!
May mà Thần Dạ không muốn thương hại đến thân thể của Linh nhi, tuy toàn lực ứng phó nhưng cũng là bảo vệ khắp nơi thân thể của nàng, vòng xoáy hắc ám kia ở tình hình lúc này cũng không muốn thân thể của Linh nhi hỏng mất, để cho chính nó trực tiếp hiện lên ở trong thiên địa này.
Vì vậy trùng kích kịch liệt với nhau cũng không để cho thân thể của Linh nhi có tổn hại mảy may.
Lực đạo trùng kích cường đại ở lúc hung hăng đụng vào nhau, mi tâm của Thần Dạ chợt ngưng tụ, theo đạo lý mà nói, dưới trùng kích như vậy, trừ phi là lực lượng vượt xa đối thủ, nếu không công kích chính diện nhất định sẽ bị đẩy lui.
Song, hồn phách của Thần Dạ từ nhận được thương tổn của phản trùng chi lực ra, thế nhưng vẫn không nhúc nhích!
Xem ra gia hỏa này là quết định chủ ý rồi, muốn đem hồn phách của chính mình thôn phệ hoặc là tiêu tan sạch.
Như vậy càng tốt, Thần Dạ cũng không hi vọng bị đánh lui, chỉ cần hồn phách một mực ở trên độc đan, như vậy bất kể là bị trùng kích như thế nào, tóm lại là có một tia cơ hội luyện hóa nó.
Nếu không bị đánh đánh lui, lại muốn một lần nữa trùng dũng tiến tới, trước không nói là phải lãng phí thời gian, riêng cỗ áp lực cường đại trùng dũng mà tới kia cũng để cho người ta khó thừa nhận.
- Bồng bồng bồng!
Năng lượng trong vòng xoáy hắc ám một lần lại một lần lấy lực lượng cường thịnh hung hăng đánh thẳng vào hồn phách của Thần Dạ, bộ dáng như vậy thề phải đem Thần Dạ hoàn toàn mai một ở trong đó.
Mà đối mặt với lực trùng kích như thế, Thần Dạ lộ ra vẻ vô cùng tỉnh táo, cơ hồ tất cả linh hồn lực, tất cả đều hóa thành bình chướng vô hình đi bảo vệ hồn phách tự thân.
Vẻn vẹn có một tia, một tia không chút thu hút nào, khi năng lượng của vòng xoáy hắc ám trùng kích vào, ở sát na mới vừa kết thúc tiến công và tiến công tiếp theo sắp tới liền nhanh như tia chớp hướng độc đan dữ dội lướt đi.
Thần Dạ tin tưởng độc đan này mặc dù là do vòng xoáy hắc ám thao túng, nhưng nếu như có thể đem nó khống chế cùng luyện hóa, như vậy đối với vòng xoáy hắc ám mà nói nhất định là thương tổn cực lớn.
Tuy khả năng muốn làm được là vô cùng thấp, nhưng mà Thần Dạ không ngại đi làm như vậy.
Ở bên trong tiến công trùng điệp không dứt. Thần Dạ thủy chung là đang kiên trì, phân hóa ra một tia lực lượng linh hồn đi thẩm thấu vào mai độc đan kia, nhưng hiệu quả cũng không phải là rất tốt.
Mỗi khi vừa mới tiếp cận, độc đan cảm nhận được nguy hiểm liền là tự hành ở trong đó hiện ra một đạo lực thôn phệ nhàn nhạt, cảm ứng đến cũng không phải là quá cường đại nhưng tổng có thể đem linh hồn lực thẩm thấu mà đến ngăn cản ở phía ngoài.
Cứ như thế, Thần Dạ muốn làm không chỉ là nửa phần không đến được, hồn phách tự thân ở dưới lực đạo trùng kích cường đại của vòng xoáy hắc ám dần dần hào quang nhàn nhạt của nó đã tạo thành một tấm lưới lớn từ trên trời giáng xuống, hung hãn đè xuống.
Hồn phách không thể tránh khỏi, giờ khắc này phương pháp duy nhất để không bị vòng xoáy hắc ám trói buộc chính là lập tức rời đi nơi này.
Song, nếu như rút đi mà nói, trong lòng Thần Dạ hiểu được rất rõ ràng, lần đầu tiên thất bại, từ nay về sau hắn cũng không nhất định có cơ hội thành công.
Vòng xoáy hắc ám tùy thời đều sẽ hấp thu sinh cơ của Linh nhi mà lớn mạnh, Thần Dạ cho dù là tự thân tu vi đang không lúc nào là không có tinh tiến nhưng thủy chung cũng chưa chắc nhanh hơn tốc độ của vòng xoáy hắc ám, càng chủ yếu chính là luyện hóa độc đan thủy chung cần có lực lượng linh hồn, mà cũng không phải là tu vi huyền cảnh của bản thân.
Hồn biến ngũ đại cảnh giới, dưới cơ duyên xảo hợp Thần Dạ mới đạt đến giai đoạn sơ hình, còn không biết cần phải bao lâu mới có thể tiến giai đến tầng thứ ngưng hình, cho nên sẽ ở trong một thời gian rất dài, đối mặt với hết thảy trong cơ thể của Linh nhi hắn đều sẽ giống như hôm nay, sẽ không có cái chiến tích gì.
Cho nên cho dù hôm nay rút đi, ngày sau cũng chưa chắc có thể thành công hóa giai đau đớn của Linh nhi.
Thần Dạ đợi không được, căn bản là không thể lại đợi hồn phách lớn mạnh đến cảnh giới ngưng hình lại trợ giúp Linh nhi, có lẽ đến khi đó Linh nhi đã không còn ở trong thiên địa này rồi.
Đã như vậy thì cần gì phải đợi?
Một niệm đến đây, hàm răng của Thần Dạ khẽ cắn lại:
- Mẹ kiếp, liều mạng!
Thanh âm tàn nhẫn hạ xuống, tâm thần của Thần Dạ chợt động, một đạo u mang từ trong hồn phách dữ dội lướt ra, chợt u mang đại thịnh, một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn trong đó dũng động liền là điên cuồng tịch quyển mà ra.
Khí tức này chính là lực lượng bổn nguyên của hồn phách, nói cách khác chính là lực lượng tinh khiết nhất của hồn phách, đồng thời cũng là lực lượng căn bản nhất của hồn phách.
Cường đại tất nhiên là không cần phải nhiều lời, song, nếu như có chút tiêu hao nào, như vậy đối với Thần Dạ mà nói sẽ là đả kích khổng lồ, có lẽ sẽ không để cho hồn phách lập tức tiêu tán, nhưng nhất định sẽ để cho tầng thứ hồn biến của hắn rơi xuống giai đoạn xuất sinh, thậm chí loại dị biến hồn biến này cũng có thể bị đánh tan.
Hồn biến được xưng là loại phương thức tu luyện thứ ba, chẳng những sau khi hồn biến đạt tới giai đoạn hóa hình là có thể hóa hình mà ra, biến thành một cái Thần Dạ khác để trợ giúp Thần Dạ cùng kẻ địch đánh một trận.
Tồn tại của bản thân hồn biến đó cũng là có thể để cho tu luyện làm ít mà công to!
Chỗ tốt như vậy, tất cả võ giả trong thiên hạ không khỏi là đều sẽ động tâm, bất kể là ai, chỉ cần có từng tia cơ hội có thể ngưng tụ ra hồn biến như vậy, tin tưởng sẽ không có người nào nguyện ý buông tha.
Nhưng giờ khắc này vì Linh nhi, Thần Dạ không có lựa chọn nào khác!
Nếu như buông tha cho hồn biến, có thể vãn hồn tính mạng của Linh nhi, khiến cho nàng có một tương lai hoàn toàn mới, Thần Dạ nguyện ý dứt bỏ.
Hồn biến mà thôi, không có hồn biến, Thần Dạ đồng dạng có tự tin thật lớn, bằng vào thiên phú tu luyện của hắn, bằng vào tâm tính cùng nghị lực của hắn, bằng vào kiên trì của hắn, ngày sau như cũ có thể bước lên võ đạo đỉnh phong!
Giống như trong hắc ám nhất kia có quang mang xuất hiện, trực tiếp xé rách đen tối trong không gian, để cho chân trời hiện ra ánh rạng đông kỳ dị.
Sau sát na, u mang đại thịnh, không nhìn tới lưới lớn của vòng xoáy hắc ám phô thiên cái địa mà đến, chợt lóe một cái liền là trực tiếp xuất hiện ở trên độc đen, chợt đem nó gắt gao bao vây lại.
Thần Dạ thế nhưng bỏ qua ngăn cản, trực tiếp dùng lực lượng hồn phách tinh khiết nhất đi mưu đồ luyện hóa độc đan!
/1432
|