30 vạn đại quân, cơ hồ trong vòng một đêm bị tàn sát cái sạch sẽ, ngay cả là phụ thân phóng binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều tiến vào thì cũng khó có thể làm được, chi đại quân này, chính là quân đội tinh nhuệ của hoàng triều, mặc dù không có nửa điểm phòng bị cũng đừng mơ giết sạch mọi người trong đó.
Cho nên, trong đó nhất định có ẩn tình không muốn người biết.
Nhưng đến lúc này, Thần Dạ đã có thể đoán được, đến tột cùng là ai đạo diễn tất cả chuyện này, nhưng cuối cùng cũng không có đủ căn cứ chính xác, hơn nữa, Cửu Trọng Quan hiện giờ rất có thể người làm chủ chính thức cũng không phải là là phụ thân của mình.
Nếu mình bị phát hiện sẽ khó tránh khỏi một hồi giết chóc nhắm vào mình. Việc cấp bách, đầu tiên là phải bảo trụ tánh mạng phụ thân, sau đó, mới có thể liên thủ với phụ thân trừ khử trận âm mưu trực tiếp nhằm vào Thần gia trong vô hình.
Sau khi vào thành, khắp nơi im lặng, đường đi cũng không rộng lắm không có một người đi đường nào, khắp nơi đều tràn ngập một cổ hào khí áp lực.
Thần Dạ một đường thông suốt, rất nhanh đã đi đến cuối thành.
Cửa thành nơi đó đã sớm đóng cửa, Thần Dạ chỉ có thể đi vào khu vực đêm tối, mượn nhờ lấy đêm tối, nhảy lên tường thành, sau khi bay qua liền rất nhanh lao vào trong sơn mạch.
Đại chiến của Cửu Trọng Quan sẽ diễn ra ở tòa núi thứ năm, tới gần chỗ chân núi Đại Thương Hoàng Triều, nơi đó đã bị nhét vào trong bản đồ của Đại Hoa Hoàng Triều.
Cho nên, nơi trú quân của phụ thân Thần Sư nhất định cũng được đóng ở đó Thần Dạ phải dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới, bất luận trì hoãn mỗi một giây phút nào, có lẽ đều sẽ gây ra một hồi đại nạn không cách nào vãn hồi.
Núi non trùng điệp, ngọn núi tương liên, trong trời đất lộ rõ vẻ hùng vỹ!
Núi cao đường xa, cho dù chạy đi với tốc độ cao nhất thì trước hừng đông sáng cũng chưa chắc có thể đến được dưới chân ngọn núi thứ năm, mà lúc đi đến đỉnh ngọn núi thứ hai, Thần Dạ liền trông thấy ở xa xa có một đạo ánh sáng, vạch phá phía chân trời!
Chỉ một phút đồng hồ thời gian qua đi, ánh sáng càng ngày càng thịnh, rốt cục khiến Thần Dạ trông thấy, cái gọi là ánh sáng kia chính là bó đuốc!
Đến cuối cùng, Thần Dạ thình lình trông thấy đó là vô số người tay cầm bó duốc đang hăng hái hướng về phía mình mà đến.
Nhìn từ đàng xa giống như có một đầu Hỏa Long cực lớn đang uốn lượn trong sơn mạch vậy.
Mi tâm Thần Dạ không khỏi nhíu lại một cái, để tạo thành một đầu Hỏa Long thế này phải cần nhân số lớn đến thế nào chứ, nơi này là Cửu Trọng Quan, có thể hành tẩu dưới đêm tối như thế thì không phải binh sĩ thì không thể là thế lực nào khác cả
Mà có thể ở trong phiến bản đồ này thì không phải binh sĩ Đại Hoa Hoàng Triều thì là ai nữa.
Nhưng nếu như là binh sĩ Đại Hoa Hoàng Triều, vì sao lại phải cấp tốc hành quân trong đêm tối.?
Ngay cả là có hành động gì, vậy cũng không nên hành quân hướng về chỗ này chứ, như vậy không khỏi quá kỳ quái đi?
Trong nội tâm Thần Dạ đột nhiên run lên, trong giây lát đã có ý niệm bất an, những binh lính này, sẽ không phải là. . . .
Thần Dạ chợt không dám nghĩ nhiều, thả người nhảy lên, đẩy nhanh tốc độ, chạy lướt về trước nhanh như thiểm điện.
Hơn một canh giờ sau, Thần Dạ yên lặng ẩn nấp ở một khu vực đen tối. . . .
Rốt cục, Hỏa Long rõ ràng đến trong mắt, cũng khiến tâm Thần Dạ trong khoảnh khắc tiêu tán tất cả tỉnh táo, theo sau đó là một cổ sát cơ vô cùng vô tận!
Đầu Hỏa Long này, chính là do người tạo thành, mà những người này. . . . Tất cả đều là binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều cả!
Đây là ý gì?
Cái này ý nghĩa, thân ở tiền tuyến, 30 vạn quân Đại Hoa Hoàng Triều đều đã bị diệt rồi, bằng không há có thể để đám binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều này tiến quân thần tốc như thế chứ?
Tiền tuyến binh sĩ bị giết, như vậy, chuyện phụ thân phản quốc đã thật sự xuất hiện trong thời không này rồi, kế tiếp, chính là chuyện hoàng thất coi đây là lý do, lau đi toàn bộ Thần gia.
Hôm nay Thần Dạ trọng sinh, một thân thiên phú tu luyện lại lần nữa trở về, hắn tất nhiên là không sợ cử động đại quy mô của hoàng thất, mặc dù bởi vì tội ‘ phản bội quốc ’ của phụ thân sẽ khiến cho Thần gia gặp phải lời thóa mạ và phản đối của dân chúng trong toàn thiên hạ, Thần gia cũng không có khả năng sẽ giống như tiền thế, trong vòng một đêm Thần gia sẽ biến mất sạch sẽ khỏi Đại Hoa Hoàng Triều.
Thần Dạ lo lắng chính là phụ thân hiện giờ thế nào rồi?
Thần Dạ phẫn nộ là, 30 vạn người, quả nhiên vẫn bị giết. Nhất tướng công thành vạn cốt khô, trên con đường võ đạo, cũng có không biết bao nhiêu tánh mạng đã phải trải đường cho cường giả bước lên con đường vô thượng.
Nhưng mà, một lần hành động chôn giết 30 vạn người vô tội, thủ bút bực này, Thần Dạ tự nhận làm không được.
Hỏa Long mấy trăm trượng, rốt cục hạo hạo đãng đãng biến mất trong mắt, Thần Dạ liền nhanh chóng chạy tới chỗ mục đích.
Dần dần, mùi máu tươi bắt đầu ở xuất hiện trong cảm giác, sau đó càng ngày càng thịnh, cùng ngày sáng hôm sau, hắn mặc dù ở trên ngọn núi vẫn có thể trông thấy phía dưới chân núi, trong sơn cốc trống trải kia, chồng chất lấy vô số cổ thi thể.
- Phụ thân!
Thần Dạ như nổi điên lao xuống chân núi!
Binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều đã toàn diện tiến nhập vào bản đồ Đại Hoa Hoàng Triều, nơi hiểm yếu này từ nay về sau sẽ thuộc về Đại Thương Hoàng Triều, bọn hắn tất nhiên cũng không cần trú binh phòng thủ ở đây làm gì nữa.
Trong sơn cốc hiện giờ, không có gì ngoài thi thể, trong quân doanh trống rỗng, không cảm ứng được một tia sinh cơ, Thần Dạ tìm lần lượt tất cả lều vải, lật tất cả thi thể qua một lượt, nhưng cũng không có thân ảnh mà hắn quen thuộc.
Như thế, lòng của hắn, cuối cùng cũng thoáng có thể yên ổn một chút, chỉ cần phụ thân không ở chỗ này, vậy thì dù mất tích nhưng chung quy vẫn có một đường sinh cơ.
Lòng Thần Dạ cũng an định một chút, nhưng, các thân nhân bằng hữu c ủa 30 vạn đại quân này, lòng của bọn hắn làm sao yên ổn đây?
Nhắm mắt lại, Thần Dạ cũng có thể cảm nhận được, trong vùng trời này, có vô số oan hồn đang gào khóc, đang bi phẫn, thậm chí đang hò hét!
Thần Dạ cùng bọn họ vô thân vô cố, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sâu trong lòng hắn bắt đầu khởi động lấy sát cơ lạnh thấu xương.
Nhiều tánh mạng chết đi như vậy, cũng chỉ vì đối phó Thần gia.
Ha ha, Thần gia sao lại may mắn đến thế, có được gặp gỡ cỡ này? Thần gia thật bi ai, mặc kệ việc này là ai làm đấy, thủy chung, đó cũng đều chỉ vì Thần gia!
Trận nhân quả này, Thần gia nhất định phải đeo rồi.
Nhìn lên trời xanh, Thần Dạ quỳ một chân trên đất:
- Chư vị, mối thù của các ngươi, ta nhất định sẽ báo, cái chết của các ngươi, ta cũng sẽ cho các ngươi biết rõ, các ngươi đến tột cùng là chết thế nào?
. . . .
Lúc Thần Dạ dọc theo đường phản hồi, đến tòa thành trì ở bên ngoài vốn thuộc về Đại Hoa Hoàng Triều kia, ở đây, đã bị Đại Thương Hoàng Triều chiếm cứ, toàn bộ Cửu Trọng Quan, đến tận đây, toàn bộ đều đã thuộc về Đại Thương Hoàng Triều.
Cho nên, trong đó nhất định có ẩn tình không muốn người biết.
Nhưng đến lúc này, Thần Dạ đã có thể đoán được, đến tột cùng là ai đạo diễn tất cả chuyện này, nhưng cuối cùng cũng không có đủ căn cứ chính xác, hơn nữa, Cửu Trọng Quan hiện giờ rất có thể người làm chủ chính thức cũng không phải là là phụ thân của mình.
Nếu mình bị phát hiện sẽ khó tránh khỏi một hồi giết chóc nhắm vào mình. Việc cấp bách, đầu tiên là phải bảo trụ tánh mạng phụ thân, sau đó, mới có thể liên thủ với phụ thân trừ khử trận âm mưu trực tiếp nhằm vào Thần gia trong vô hình.
Sau khi vào thành, khắp nơi im lặng, đường đi cũng không rộng lắm không có một người đi đường nào, khắp nơi đều tràn ngập một cổ hào khí áp lực.
Thần Dạ một đường thông suốt, rất nhanh đã đi đến cuối thành.
Cửa thành nơi đó đã sớm đóng cửa, Thần Dạ chỉ có thể đi vào khu vực đêm tối, mượn nhờ lấy đêm tối, nhảy lên tường thành, sau khi bay qua liền rất nhanh lao vào trong sơn mạch.
Đại chiến của Cửu Trọng Quan sẽ diễn ra ở tòa núi thứ năm, tới gần chỗ chân núi Đại Thương Hoàng Triều, nơi đó đã bị nhét vào trong bản đồ của Đại Hoa Hoàng Triều.
Cho nên, nơi trú quân của phụ thân Thần Sư nhất định cũng được đóng ở đó Thần Dạ phải dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới, bất luận trì hoãn mỗi một giây phút nào, có lẽ đều sẽ gây ra một hồi đại nạn không cách nào vãn hồi.
Núi non trùng điệp, ngọn núi tương liên, trong trời đất lộ rõ vẻ hùng vỹ!
Núi cao đường xa, cho dù chạy đi với tốc độ cao nhất thì trước hừng đông sáng cũng chưa chắc có thể đến được dưới chân ngọn núi thứ năm, mà lúc đi đến đỉnh ngọn núi thứ hai, Thần Dạ liền trông thấy ở xa xa có một đạo ánh sáng, vạch phá phía chân trời!
Chỉ một phút đồng hồ thời gian qua đi, ánh sáng càng ngày càng thịnh, rốt cục khiến Thần Dạ trông thấy, cái gọi là ánh sáng kia chính là bó đuốc!
Đến cuối cùng, Thần Dạ thình lình trông thấy đó là vô số người tay cầm bó duốc đang hăng hái hướng về phía mình mà đến.
Nhìn từ đàng xa giống như có một đầu Hỏa Long cực lớn đang uốn lượn trong sơn mạch vậy.
Mi tâm Thần Dạ không khỏi nhíu lại một cái, để tạo thành một đầu Hỏa Long thế này phải cần nhân số lớn đến thế nào chứ, nơi này là Cửu Trọng Quan, có thể hành tẩu dưới đêm tối như thế thì không phải binh sĩ thì không thể là thế lực nào khác cả
Mà có thể ở trong phiến bản đồ này thì không phải binh sĩ Đại Hoa Hoàng Triều thì là ai nữa.
Nhưng nếu như là binh sĩ Đại Hoa Hoàng Triều, vì sao lại phải cấp tốc hành quân trong đêm tối.?
Ngay cả là có hành động gì, vậy cũng không nên hành quân hướng về chỗ này chứ, như vậy không khỏi quá kỳ quái đi?
Trong nội tâm Thần Dạ đột nhiên run lên, trong giây lát đã có ý niệm bất an, những binh lính này, sẽ không phải là. . . .
Thần Dạ chợt không dám nghĩ nhiều, thả người nhảy lên, đẩy nhanh tốc độ, chạy lướt về trước nhanh như thiểm điện.
Hơn một canh giờ sau, Thần Dạ yên lặng ẩn nấp ở một khu vực đen tối. . . .
Rốt cục, Hỏa Long rõ ràng đến trong mắt, cũng khiến tâm Thần Dạ trong khoảnh khắc tiêu tán tất cả tỉnh táo, theo sau đó là một cổ sát cơ vô cùng vô tận!
Đầu Hỏa Long này, chính là do người tạo thành, mà những người này. . . . Tất cả đều là binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều cả!
Đây là ý gì?
Cái này ý nghĩa, thân ở tiền tuyến, 30 vạn quân Đại Hoa Hoàng Triều đều đã bị diệt rồi, bằng không há có thể để đám binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều này tiến quân thần tốc như thế chứ?
Tiền tuyến binh sĩ bị giết, như vậy, chuyện phụ thân phản quốc đã thật sự xuất hiện trong thời không này rồi, kế tiếp, chính là chuyện hoàng thất coi đây là lý do, lau đi toàn bộ Thần gia.
Hôm nay Thần Dạ trọng sinh, một thân thiên phú tu luyện lại lần nữa trở về, hắn tất nhiên là không sợ cử động đại quy mô của hoàng thất, mặc dù bởi vì tội ‘ phản bội quốc ’ của phụ thân sẽ khiến cho Thần gia gặp phải lời thóa mạ và phản đối của dân chúng trong toàn thiên hạ, Thần gia cũng không có khả năng sẽ giống như tiền thế, trong vòng một đêm Thần gia sẽ biến mất sạch sẽ khỏi Đại Hoa Hoàng Triều.
Thần Dạ lo lắng chính là phụ thân hiện giờ thế nào rồi?
Thần Dạ phẫn nộ là, 30 vạn người, quả nhiên vẫn bị giết. Nhất tướng công thành vạn cốt khô, trên con đường võ đạo, cũng có không biết bao nhiêu tánh mạng đã phải trải đường cho cường giả bước lên con đường vô thượng.
Nhưng mà, một lần hành động chôn giết 30 vạn người vô tội, thủ bút bực này, Thần Dạ tự nhận làm không được.
Hỏa Long mấy trăm trượng, rốt cục hạo hạo đãng đãng biến mất trong mắt, Thần Dạ liền nhanh chóng chạy tới chỗ mục đích.
Dần dần, mùi máu tươi bắt đầu ở xuất hiện trong cảm giác, sau đó càng ngày càng thịnh, cùng ngày sáng hôm sau, hắn mặc dù ở trên ngọn núi vẫn có thể trông thấy phía dưới chân núi, trong sơn cốc trống trải kia, chồng chất lấy vô số cổ thi thể.
- Phụ thân!
Thần Dạ như nổi điên lao xuống chân núi!
Binh sĩ Đại Thương Hoàng Triều đã toàn diện tiến nhập vào bản đồ Đại Hoa Hoàng Triều, nơi hiểm yếu này từ nay về sau sẽ thuộc về Đại Thương Hoàng Triều, bọn hắn tất nhiên cũng không cần trú binh phòng thủ ở đây làm gì nữa.
Trong sơn cốc hiện giờ, không có gì ngoài thi thể, trong quân doanh trống rỗng, không cảm ứng được một tia sinh cơ, Thần Dạ tìm lần lượt tất cả lều vải, lật tất cả thi thể qua một lượt, nhưng cũng không có thân ảnh mà hắn quen thuộc.
Như thế, lòng của hắn, cuối cùng cũng thoáng có thể yên ổn một chút, chỉ cần phụ thân không ở chỗ này, vậy thì dù mất tích nhưng chung quy vẫn có một đường sinh cơ.
Lòng Thần Dạ cũng an định một chút, nhưng, các thân nhân bằng hữu c ủa 30 vạn đại quân này, lòng của bọn hắn làm sao yên ổn đây?
Nhắm mắt lại, Thần Dạ cũng có thể cảm nhận được, trong vùng trời này, có vô số oan hồn đang gào khóc, đang bi phẫn, thậm chí đang hò hét!
Thần Dạ cùng bọn họ vô thân vô cố, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sâu trong lòng hắn bắt đầu khởi động lấy sát cơ lạnh thấu xương.
Nhiều tánh mạng chết đi như vậy, cũng chỉ vì đối phó Thần gia.
Ha ha, Thần gia sao lại may mắn đến thế, có được gặp gỡ cỡ này? Thần gia thật bi ai, mặc kệ việc này là ai làm đấy, thủy chung, đó cũng đều chỉ vì Thần gia!
Trận nhân quả này, Thần gia nhất định phải đeo rồi.
Nhìn lên trời xanh, Thần Dạ quỳ một chân trên đất:
- Chư vị, mối thù của các ngươi, ta nhất định sẽ báo, cái chết của các ngươi, ta cũng sẽ cho các ngươi biết rõ, các ngươi đến tột cùng là chết thế nào?
. . . .
Lúc Thần Dạ dọc theo đường phản hồi, đến tòa thành trì ở bên ngoài vốn thuộc về Đại Hoa Hoàng Triều kia, ở đây, đã bị Đại Thương Hoàng Triều chiếm cứ, toàn bộ Cửu Trọng Quan, đến tận đây, toàn bộ đều đã thuộc về Đại Thương Hoàng Triều.
/1432
|