Chỉ tiếc bọn họ không rõ ràng một chuyện, đó chính là lá bài tẩy của Thần Dạ cùng với tu vi chân thực của Tử Huyên!
Năng lượng của cao thủ Lực Huyền cửu trọng quả thật đủ cường đại, muốn dùng một đạo năng lượng không phải là do bản thân trực tiếp công kích ra có lẽ có thể làm bị thương Thần Dạ, nhưng tuyệt đối không đả thương được Tử Huyên.
Sau khi dễ dàng đánh tan đạo năng lượng này, Tử Huyên vẻn vẹn là nhẹ nhàng động một cái, binh khí trong tay kia liền hoàn toàn báo hỏng, mà đồng thời một luồng linh tính từ bên trong binh khí tổn hại lóe lên mà ra.
Không ra ngoài dự đoán của Thần Dạ, khi linh tính này sắp biến mất, đồng dạng có một điểm hào quang cũng là từ thiên ngoại mà đến đem nó bao vây vào trong.
- Đợi ngươi đã lâu!
Thần Dạ tà tà cười một tiếng, Cổ Đế điện cùng Thiên Đao đồng thời hành động, cái trước trói buộc điểm hào quang chạy trốn này, mà Thiên Đao lại là hơi biến đổi, sau khi mạnh mẽ đem hào quang kia đánh tan mới dần dần hấp thu luồng linh tính kia.
- Thần Dạ, ngươi làm như vậy sợ là muốn chọc giận người nọ.
Hiện tại Tử Huyên không cao hứng được nổi rồi, lo lắng nói.
Nghe vậy Thần Dạ yên tâm cười nói:
- Cho dù chúng ta không làm một cái gì, chỉ là phá hủy những binh khí này, ngươi cho là người nọ có tức giận hay không? Cho dù chúng ta đi vào chỉ lấy Lôi Kình Diệt Thế Thương, Tử Huyên, bọn họ cũng chắc chắn không cho chugns ta còn sống mà rời đi.
- Đã như vậy...
Thần Dạ lạnh lùng nói:
- Chúng ta cần gì phải băn khoăn nhiều như vậy?
Bách Binh các giống như là một tôn thiết tháp, tầng tầng tiến dần lên, ở trong lòng Thần Dạ, Bách Binh các ngược lại giống như là một tôn thiết tháp bị đảo ngược, mặc dù cũng chưa chắc diện tích khi tiến vào mỗi một tầng sẽ rộng rãi hơn so với tầng trước đó, nhưng số lượng binh khí cũng là đang không ngừng gia tăng.
Đồng dạng, phẩm chất của binh khí cũng là đang từ từ tăng lên!
Một đường tới đây, hiện tại mới là tầng thứ ba cũng đã để cho trong lòng Thần Dạ rung động không cách nào hình dung được rồi.
May nhờ Bách Binh các cũng không phải là do Khiếu Lôi tông sáng chế, nếu không cho dù tu vi của Tử Huyên bất phàm, Thần Dạ hắn cũng có hai đại thần vật là Thần Dạ cùng Cổ Đế điện cũng không thể thông thuận đi lên hai tầng như thế.
Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là thần vật không sai, nhưng là thần vật có trạng thái cực độ uể oải, nếu như đối mặt với vật có chủ tuyệt không làm được dễ dàng như thế!
Hôm nay tầng thứ ba chính là một phiến hoang vu địa đái, binh khí trôi nổi giữa không trung, khí tức mà bọn chúng phát ra cũng không phải là sát khí mà là hoang vu chi khí...
Đó là một phiến đủ để cho một phiến ốc đảo lớn ở trong sát na đều muốn hóa thành khí tức hoang vu hư vô!
- Từ nơi này bắt đầu mới xem như chân chính bước vào Bách Binh các đi?
Cảm thụ được khí tức kinh người, Thần Dạ nghiêng đầu cười hỏi.
Tử Huyên gật đầu nói:
- Hai tầng trước chỉ cần đạt tới cảnh giới Thông Huyền liền có thể chống cự được sát khí mà đi tới, mà từ nơi này bắt đầu, tu vi không tới cảnh giới Lực Huyền, bước vào Binh trận chết ngay lập tức!
- Binh trận?
Tầm mắt của Thần Dạ hơi hơi ngưng tụ, phóng nhãn nhìn tới, chỗ thông thoáng ở phái trước, tất cả binh khí không ngoài dự tính đều huyền phù giữa không trung, giữa lẫn nhau có khí cơ tương liên, hồn nhiên nhất thể.
Tình huống như thế ở hai tàng trước cũng là như vậy, cũng không có chỗ kỳ lạ, song, ở sau khi Tử Huyên nhắc nhở, Thần Dạ lập tức cẩn thận quan sát mấy phút đồng hồ, rốt cục...
Mỗi một chuôi binh khí nhìn như khí cơ tương liên tiến tới khí tức tan ra làm một thể, bọn chúng cũng còn bảo lưu lấy khí tức của riêng mình, vừa có thể một mình đối phó với địch, vừa ở trong nhánh mắt dung thành nhất thể giết địch.
Mà cái gắn bó để cho bọn chúng làm được đến tình trạng như vậy chính là... Ánh mắt của Thần Dạ bỗng nhiên nhìn về chính giữa của đông đảo nhưng binh khí kia.
Nơi đó lơ lửng một thanh phủ đầu cự đại, nhìn khí tức chỉ từ trong thể nội của nó phát ra mà đến xem cũng không phải là rất cường đại, nhiều nhất cũng chỉ là tầng thứ Tiên thiên linh bảo, nhưng mà khí tức của tất cả binh khí lưu chuyển đều lấy nó làm trung tâm.
Theo lý mà nói, trong mỗi một tầng của Bách Binh các đều có một thanh binh khí tuyệt đối cường đại làm chủ đạo, ở chỗ này thế nhưng phát sinh biến hóa.
Tử Huyên nói:
- Năm đó ta muốn vào Bách Binh các, hi vọng mượn chỗ này trùng tiến vào cảnh giới Thông Huyền, cho nên sư phụ từng nói cho ta biết, thời điểm khi gặp Binh trận, như vậy liền không thể khinh thường tất cả binh khí, bởi vì chỉ một mình bọn chúng có lẽ chỉ là linh bảo bình thường, nhưng ở chỗ này có lẽ tất cả đều là tiên thiên linh bảo!
Nghe vậy mi tâm của Thần Dạ chấn động, đều là Tiên thiên linh bảo...
Một thanh Tiên thiên linh bảo đối với Thần Dạ hiện tại mà nói thật sự là không đáng để lo lắng, hai, ba thanh cũng là đạo lý đồng dạng, nhưng nếu như trên trăm chuôi Tiên thiên linh bảo, vậy cho dù là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện cũng có chút không chịu nổi, dù sao hai gia hỏa này cũng không ở thời kỳ toàn thịnh.
Khi số lượng Tiên thiên linh bảo hư thế hợp lại chung một chỗ, uy lực có thể phát huy ra cho dù là Thần binh bình thường cũng phải hơi bị lùi bước!
- Thần Dạ, làm sao bây giờ, là dùng phương pháp trước đó của ngươi hay là chúng ta cứng rắn mà tới?
Tử Huyên cười hỏi, trong con mắt hơi thoáng qua ý ranh mãnh.
Liên tục vào hai tầng, thủ đoạn của Thần Dạ không thể nói là không sắc bén, nếu như có thể vẫn làm được như vậy mà nói, hắn muốn đem Bách Binh các biến thành một cái xác không hồn.
Chính là như vậy, trong lòng của Tử Huyên mới buông lỏng rất nhiều, theo thời gian dần qua mục đích đang hoàn thành, tâm tình của nàng càng ngày càng tốt, áp lực ở trên lưng cũng yếu bớt, nhu tình cùng hỡn dỗi của nữ nhi cũng không biết mà bất giác phóng thích ra.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm vào, trong lòng Thần Dạ không nhịn được mà run lên, sau một hồi sững sờ mới lên tiếng:
- Tử Huyên, ngươi trấn định như vậy nhất định là có phương pháp phá Binh trận rồi đúng không?
Tử Huyên thản nhiên cười, chỉ tay vào chuôi cự đại phủ đầu ở giữa những binh khí kia nói:
- Gia hỏa này chính là sợi dây gắn bó để duy trì Binh trận này, chỉ cần đem nó tiêu diệt, Binh trận tự phá!
- Lời tuy như thế, một khi tiến vào binh trận, đại rận sẽ kích động, chúng ta không thể dễ dàng đi tới gần phủ đầu kia như vậy được a?
Thần Dạ nhăn mặt cau mày nói.
- Xem ta!
Trong tiếng cười, thân ảnh của Tử Huyên xoay mình giống như tiên tử, nhanh như tia chớp hướng về phía trước lao đi.
Chỉ là sau sát na liền đã lướt tới chỗ có Binh trận kia.
Bóng người vừa mới vào Binh trận, trận pháp lập tức khởi động, Thần Dạ thân ở phía xa nhìn thấy, đông đảo binh khí này nhất tề quấn một cái, chợt có khí tức giống như nước gợn, một đạo lại một đạo liền giống như sóng triều phô thiên cái địa hướng Tử Huyên dữ dội lướt đi.
Năng lượng của cao thủ Lực Huyền cửu trọng quả thật đủ cường đại, muốn dùng một đạo năng lượng không phải là do bản thân trực tiếp công kích ra có lẽ có thể làm bị thương Thần Dạ, nhưng tuyệt đối không đả thương được Tử Huyên.
Sau khi dễ dàng đánh tan đạo năng lượng này, Tử Huyên vẻn vẹn là nhẹ nhàng động một cái, binh khí trong tay kia liền hoàn toàn báo hỏng, mà đồng thời một luồng linh tính từ bên trong binh khí tổn hại lóe lên mà ra.
Không ra ngoài dự đoán của Thần Dạ, khi linh tính này sắp biến mất, đồng dạng có một điểm hào quang cũng là từ thiên ngoại mà đến đem nó bao vây vào trong.
- Đợi ngươi đã lâu!
Thần Dạ tà tà cười một tiếng, Cổ Đế điện cùng Thiên Đao đồng thời hành động, cái trước trói buộc điểm hào quang chạy trốn này, mà Thiên Đao lại là hơi biến đổi, sau khi mạnh mẽ đem hào quang kia đánh tan mới dần dần hấp thu luồng linh tính kia.
- Thần Dạ, ngươi làm như vậy sợ là muốn chọc giận người nọ.
Hiện tại Tử Huyên không cao hứng được nổi rồi, lo lắng nói.
Nghe vậy Thần Dạ yên tâm cười nói:
- Cho dù chúng ta không làm một cái gì, chỉ là phá hủy những binh khí này, ngươi cho là người nọ có tức giận hay không? Cho dù chúng ta đi vào chỉ lấy Lôi Kình Diệt Thế Thương, Tử Huyên, bọn họ cũng chắc chắn không cho chugns ta còn sống mà rời đi.
- Đã như vậy...
Thần Dạ lạnh lùng nói:
- Chúng ta cần gì phải băn khoăn nhiều như vậy?
Bách Binh các giống như là một tôn thiết tháp, tầng tầng tiến dần lên, ở trong lòng Thần Dạ, Bách Binh các ngược lại giống như là một tôn thiết tháp bị đảo ngược, mặc dù cũng chưa chắc diện tích khi tiến vào mỗi một tầng sẽ rộng rãi hơn so với tầng trước đó, nhưng số lượng binh khí cũng là đang không ngừng gia tăng.
Đồng dạng, phẩm chất của binh khí cũng là đang từ từ tăng lên!
Một đường tới đây, hiện tại mới là tầng thứ ba cũng đã để cho trong lòng Thần Dạ rung động không cách nào hình dung được rồi.
May nhờ Bách Binh các cũng không phải là do Khiếu Lôi tông sáng chế, nếu không cho dù tu vi của Tử Huyên bất phàm, Thần Dạ hắn cũng có hai đại thần vật là Thần Dạ cùng Cổ Đế điện cũng không thể thông thuận đi lên hai tầng như thế.
Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là thần vật không sai, nhưng là thần vật có trạng thái cực độ uể oải, nếu như đối mặt với vật có chủ tuyệt không làm được dễ dàng như thế!
Hôm nay tầng thứ ba chính là một phiến hoang vu địa đái, binh khí trôi nổi giữa không trung, khí tức mà bọn chúng phát ra cũng không phải là sát khí mà là hoang vu chi khí...
Đó là một phiến đủ để cho một phiến ốc đảo lớn ở trong sát na đều muốn hóa thành khí tức hoang vu hư vô!
- Từ nơi này bắt đầu mới xem như chân chính bước vào Bách Binh các đi?
Cảm thụ được khí tức kinh người, Thần Dạ nghiêng đầu cười hỏi.
Tử Huyên gật đầu nói:
- Hai tầng trước chỉ cần đạt tới cảnh giới Thông Huyền liền có thể chống cự được sát khí mà đi tới, mà từ nơi này bắt đầu, tu vi không tới cảnh giới Lực Huyền, bước vào Binh trận chết ngay lập tức!
- Binh trận?
Tầm mắt của Thần Dạ hơi hơi ngưng tụ, phóng nhãn nhìn tới, chỗ thông thoáng ở phái trước, tất cả binh khí không ngoài dự tính đều huyền phù giữa không trung, giữa lẫn nhau có khí cơ tương liên, hồn nhiên nhất thể.
Tình huống như thế ở hai tàng trước cũng là như vậy, cũng không có chỗ kỳ lạ, song, ở sau khi Tử Huyên nhắc nhở, Thần Dạ lập tức cẩn thận quan sát mấy phút đồng hồ, rốt cục...
Mỗi một chuôi binh khí nhìn như khí cơ tương liên tiến tới khí tức tan ra làm một thể, bọn chúng cũng còn bảo lưu lấy khí tức của riêng mình, vừa có thể một mình đối phó với địch, vừa ở trong nhánh mắt dung thành nhất thể giết địch.
Mà cái gắn bó để cho bọn chúng làm được đến tình trạng như vậy chính là... Ánh mắt của Thần Dạ bỗng nhiên nhìn về chính giữa của đông đảo nhưng binh khí kia.
Nơi đó lơ lửng một thanh phủ đầu cự đại, nhìn khí tức chỉ từ trong thể nội của nó phát ra mà đến xem cũng không phải là rất cường đại, nhiều nhất cũng chỉ là tầng thứ Tiên thiên linh bảo, nhưng mà khí tức của tất cả binh khí lưu chuyển đều lấy nó làm trung tâm.
Theo lý mà nói, trong mỗi một tầng của Bách Binh các đều có một thanh binh khí tuyệt đối cường đại làm chủ đạo, ở chỗ này thế nhưng phát sinh biến hóa.
Tử Huyên nói:
- Năm đó ta muốn vào Bách Binh các, hi vọng mượn chỗ này trùng tiến vào cảnh giới Thông Huyền, cho nên sư phụ từng nói cho ta biết, thời điểm khi gặp Binh trận, như vậy liền không thể khinh thường tất cả binh khí, bởi vì chỉ một mình bọn chúng có lẽ chỉ là linh bảo bình thường, nhưng ở chỗ này có lẽ tất cả đều là tiên thiên linh bảo!
Nghe vậy mi tâm của Thần Dạ chấn động, đều là Tiên thiên linh bảo...
Một thanh Tiên thiên linh bảo đối với Thần Dạ hiện tại mà nói thật sự là không đáng để lo lắng, hai, ba thanh cũng là đạo lý đồng dạng, nhưng nếu như trên trăm chuôi Tiên thiên linh bảo, vậy cho dù là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện cũng có chút không chịu nổi, dù sao hai gia hỏa này cũng không ở thời kỳ toàn thịnh.
Khi số lượng Tiên thiên linh bảo hư thế hợp lại chung một chỗ, uy lực có thể phát huy ra cho dù là Thần binh bình thường cũng phải hơi bị lùi bước!
- Thần Dạ, làm sao bây giờ, là dùng phương pháp trước đó của ngươi hay là chúng ta cứng rắn mà tới?
Tử Huyên cười hỏi, trong con mắt hơi thoáng qua ý ranh mãnh.
Liên tục vào hai tầng, thủ đoạn của Thần Dạ không thể nói là không sắc bén, nếu như có thể vẫn làm được như vậy mà nói, hắn muốn đem Bách Binh các biến thành một cái xác không hồn.
Chính là như vậy, trong lòng của Tử Huyên mới buông lỏng rất nhiều, theo thời gian dần qua mục đích đang hoàn thành, tâm tình của nàng càng ngày càng tốt, áp lực ở trên lưng cũng yếu bớt, nhu tình cùng hỡn dỗi của nữ nhi cũng không biết mà bất giác phóng thích ra.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm vào, trong lòng Thần Dạ không nhịn được mà run lên, sau một hồi sững sờ mới lên tiếng:
- Tử Huyên, ngươi trấn định như vậy nhất định là có phương pháp phá Binh trận rồi đúng không?
Tử Huyên thản nhiên cười, chỉ tay vào chuôi cự đại phủ đầu ở giữa những binh khí kia nói:
- Gia hỏa này chính là sợi dây gắn bó để duy trì Binh trận này, chỉ cần đem nó tiêu diệt, Binh trận tự phá!
- Lời tuy như thế, một khi tiến vào binh trận, đại rận sẽ kích động, chúng ta không thể dễ dàng đi tới gần phủ đầu kia như vậy được a?
Thần Dạ nhăn mặt cau mày nói.
- Xem ta!
Trong tiếng cười, thân ảnh của Tử Huyên xoay mình giống như tiên tử, nhanh như tia chớp hướng về phía trước lao đi.
Chỉ là sau sát na liền đã lướt tới chỗ có Binh trận kia.
Bóng người vừa mới vào Binh trận, trận pháp lập tức khởi động, Thần Dạ thân ở phía xa nhìn thấy, đông đảo binh khí này nhất tề quấn một cái, chợt có khí tức giống như nước gợn, một đạo lại một đạo liền giống như sóng triều phô thiên cái địa hướng Tử Huyên dữ dội lướt đi.
/1432
|