- Tử Huyên, chiêu thức ấy của ngươi khiến lão phu thật chấn kinh, đừng nói là đệ tử Khiếu Lôi Tông mà ngay cả lão phu chỉ sợ cũng không làm được. Cho nên, ngươi không ngại để lão phu đến tự mình nhận thức một chút chứ?
Lúc chữ cuối cùng rơi xuống, cả phiến Thiên Địa tựa hồ đang run rẩy thoáng một phát, coi như là Lôi Đình chi lực nồng đậm chung quanh đều giống như gặp khắc tinh, lướt về phía xa xa.
Nhị trưởng lão tuy rằng vẫn không thể giống như Tử Huyên, xem Lôi Trì vi nhà của mình, nhưng tốt xấu gì cũng đã ở Khiếu Lôi Tông nhiều năm, Lôi Đình lực lượng quanh mình tất nhiên sẽ không tạo thành uy hiếp gì cho hắn.
Nhưng mà, thế công ác liệt của Nhị trưởng lão vừa mới bắt đầu ngưng tụ lấy, chấn động trong thiên địa đã đột nhiên trở nên hung mãnh, sau một khắc, một đạo chùm sáng lôi điện đã từ trong kết giới kia mãnh liệt bắn ra.
Oanh!
Nương theo chùm sáng lôi điện xông ra, dùng Nhị trưởng lão làm trung tâm, tất cả Lôi Đình chi lực trong không gian tất cả đều điên cuồng tràn ngập tới, sau đó dung hợp lẫn nhau.
Vẻn vẹn chỉ nháy mắt, một đạo chùm sáng lôi điện cực lớn chừng trăm trượng như một đầu Lôi Long thức tỉnh, chậm rãi ngẩng đầu lên, thân thể uốn lượn lấy, đột nhiên bạo lướt ra ngoài.
Ngay nó hắn lướt qua, không gian phía trước lại sinh sinh bị xé nứt ra!
Nhị trưởng lão sắc mặt không khỏi biến đổi, hai tay trảo một cái, huyền khí năng lượng bàng bạc lập tức biến hóa trong lòng bàn tay hắn, một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa bắt đầu khởi động lấy kiếm quang lăng lệ ác liệt, nộ bắn xuyên qua.
Lúc trường kiếm cùng Lôi Đình Nộ Long chạm nhau, trường kiếm dù là do cao thủ Lực Huyền cửu trọng toàn lực ngưng tụ thành nhưng ở trước mặt Lôi Đình Nộ Long nó vẫn như một cọng cỏ non cực kỳ yếu hơn, lập tức tan thành mây khói!
Nhị trưởng lão sắc mặt lại lần nữa đại biến, nhìn Nộ Long sắp đến gần, thân thể hắn phi tốc lui về sau.
Bị một hậu bối sinh sinh bức lui, loại tư vị này tuyệt đối không dễ chịu, nhưng mà, một kích toàn lực đã không ngăn được, vậy cũng nói lên, ít nhất ở chỗ này, hắn không phải là đối thủ của Tử Huyên.
Chỉ cần là nơi có Lôi Đình qua lại, sức chiến đấu của Tử Huyên sẽ vượt xa bình thường, mà ở trong đó chính là Lôi Trì. . . . Nhị trưởng lão vừa lui, Lôi Đình Nộ Long đã đuổi sát mà đến, bá đạo chi lực cực hạn vào thời khắc này liền có giận dữ ngập trời, hiển nhiên, Tử Huyên cũng không muốn buông tha cho hắn
Nếu như không phải ở chỗ này, nếu như không phải mình có thiên phú dị bẩm, căn bản không cản được Nhị trưởng lão, như vậy, hắn khẳng định sẽ ảnh hưởng đến Thần Dạ, đây là việc Tử Huyên không thể dễ dàng tha thứ được.
Mắt thấy Lôi Đình Nộ Long mang theo sát cơ đầy trời tiếp tục mà đến, tâm Nhị trưởng lão cũng ngưng trọng tới cực điểm, khẽ cắn môi, gầm lên:
- Lão Tam, lão Tứ, đồng loạt ra tay, phá Lôi Đình kết giới, xem tiểu tử kia đến cùng đang làm gì!
- Vâng!
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng lướt tới.
Nhưng vào lúc này, trong Lôi Đình kết giới, thân ảnh uyển chuyển như Tiên Tử hạ phàm xuất hiện, nhìn qua hai người lướt đến, nàng sâm lãnh cười, hai giơ tay lên, không chỉ có hào quang màu tím xỏ xuyên qua Thiên Địa, một đạo chấn động nóng bỏng cũng lập tức trôi nổi mà ra.
Rầm rầm rầm!
Tử mang bá đạo cùng hỏa mang cuồng bạo, trong nháy mắt dung hợp lại, hào quang màu nâu tím vừa hiện đã che đậy tất cả nhan sắc ở đây lại, khiến người có thể cảm ứng được rõ ràng, chẳng những Lôi Đình lực lượng chung quanh Lôi Trì đột nhiên giảm bớt rất nhiều mà Lôi Đình lực lượng ẩn hàm trong toàn bộ Khiếu Lôi Sơn Mạch phảng phất cũng bị người rút đi rất nhiều.
Chùm sáng màu nâu tím gần như kéo qua toàn bộ phía chân trời từ trên chín tầng trời bạo xông xuống, giận dữ xông tới hai vị trưởng lão Khiếu Lôi Tông, mà Tử Huyên cũng không thèm nhìn bọn hắn, thân ảnh khẽ động, xuất hiện ở phía trên Lôi Đình Nộ Long.
- Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Trong tử mang chói mắt, Tử Huyên cầm trong tay Lôi Kình Diệt Thế Thương, chân đạp Lôi Đình Nộ Long, như một Lôi trung chi đế, lướt tới Nhị trưởng lão.
- Tử Huyên, ngươi thực muốn trở mặt với Khiếu Lôi Tông sao?
Sự cường đại của Tử Huyên hiện giờ dù là Nhị trưởng lão hắn cũng cảm nhận được uy hiếp thật lớn, nhìn qua thân ảnh càng ngày càng gần kia, tóc gáy toàn thân hắn đều dựng đứng lên.
Đúng lúc này, còn nói những lời nhảm nhí này, những người này, đều tự cho là đúng vậy sao?
Cảm thụ được sát ý càng thêm đầm đặc, Nhị trưởng lão cũng kinh hãi vạn phần, bất quá, hắn cuối cùng vẫn là một cao thủ, còn không đến mức ngay cả lòng đnáh một trận cũng không có.
Dưới áp bách tử vong, trong mắt hắn cũng hiện ra một tia điên cuồng, chợt trong cơ thể hắn, huyền khí năng lượng bàng bạc dốc sức liều mạng tuôn ra, nương theo một chút máu huyết từ đầu lưỡi, một đạo quang đoàn khổng lồ đỏ như máu nhanh chóng hình thành trước người hắn, từ xa nhìn lại, như i nắng gắt trên bầu trờ rơi xuống vậy.
Bồng!
Nháy mắt sau, Lôi Đình Nộ Long chở Tử Huyên, dùng xu thế bá đạo, hung hăng tiến vào trong đạo quang đoàn kia.
Năng lượng rung động áng sợ điên cuồng lan tràn ra, quang đoàn vốn khổng lồ, trực tiếp bị sinh sinh vỡ ra, phạm vi chung quanh đều vào thời điểm này trở nên bừa bộn không chịu nổi.
Ở trong huyết sắc quang mang, tử sắc quang mang như diệt thế chi quang, thỏa thích đi cắn nuốt huyết sắc quanh mình, chỉ mấy giây ngắn ngủi trôi qua, phiến địa phương này đã lại lần nữa chỉ còn lại một loại nhan sắc.
Mà mũi thương vô cùng sắc bén trước nhan sắc kia lại tiếp tục thế như chẻ tre, phóng tới Nhị trưởng lão đã bị thương
Giờ khắc này, Nhị trưởng lão chính thức cảm nhận được uy hiếp trí mạng, không khỏi la lớn:
- Vô Nghịch, mau tới cứu lão phu!
Tiết Vô Nghịch cách đó không xa đồng tử sớm đã chăm chú ngưng lại, lấy một địch ba, không chỉ ó vây khốn hai người, còn khiến Nhị trưởng lão lâm vào nguy cơ tử vong. . . . Cho dù có Lôi Đình chi lực giúp đỡ, Tử Huyên, thực lực của ngươi, vậy mà đã đáng sợ đến thế sao?
- Hôm nay, ai cũng cứu không được ngươi!
Người sau Lôi Kình Diệt Thế Thương trực tiếp hóa thành một đạo Lôi Đình, bá đạo Vô Song trùng kích ra ngoài, một sát na này, không gian phảng phất cứng lại. . . .
Trường thương thẳng tắp hóa thành Lôi Đình đâm tới lồng ngực Nhị trưởng lão. . . .
Lôi Đình đầy trời đều phảng phất vào thời khắc này hóa thành tử thần lực bám vào trên mũi Lôi Kình Diệt Thế Thương, mà người cầm thương càng như Lôi Đế hạ phàm, cảm giác bá đạo vô song trùng kích lấy Nhị trưởng lão, ngay cả ý niệm chạy trốn cũng hạ xuống thấp nhất!
- Nghiệt đồ, làm càn!
Một đạo thân ảnh, đột nhiên phá không mà đến.
Nghe được thanh âm này, Nhị trưởng lão đã tuyệt vọng đột nhiên nổi lên ý niệm muốn sống, không khỏi hô to:
- Đại sư tỷ, cứu ta!
- Ta nói rồi, hôm nay bất kể là ai đến, ngươi cũng mơ sống sót rời đi.
Phía sau Lôi Đình, tốc độ bóng người kia phảng phất nhanh hơn một tia, mũi nhọn trường thương và khí tức bá đạo giờ phút này, dĩ nhiên quanh quẩn trên lồng ngực Nhị trưởng lão.
Lúc chữ cuối cùng rơi xuống, cả phiến Thiên Địa tựa hồ đang run rẩy thoáng một phát, coi như là Lôi Đình chi lực nồng đậm chung quanh đều giống như gặp khắc tinh, lướt về phía xa xa.
Nhị trưởng lão tuy rằng vẫn không thể giống như Tử Huyên, xem Lôi Trì vi nhà của mình, nhưng tốt xấu gì cũng đã ở Khiếu Lôi Tông nhiều năm, Lôi Đình lực lượng quanh mình tất nhiên sẽ không tạo thành uy hiếp gì cho hắn.
Nhưng mà, thế công ác liệt của Nhị trưởng lão vừa mới bắt đầu ngưng tụ lấy, chấn động trong thiên địa đã đột nhiên trở nên hung mãnh, sau một khắc, một đạo chùm sáng lôi điện đã từ trong kết giới kia mãnh liệt bắn ra.
Oanh!
Nương theo chùm sáng lôi điện xông ra, dùng Nhị trưởng lão làm trung tâm, tất cả Lôi Đình chi lực trong không gian tất cả đều điên cuồng tràn ngập tới, sau đó dung hợp lẫn nhau.
Vẻn vẹn chỉ nháy mắt, một đạo chùm sáng lôi điện cực lớn chừng trăm trượng như một đầu Lôi Long thức tỉnh, chậm rãi ngẩng đầu lên, thân thể uốn lượn lấy, đột nhiên bạo lướt ra ngoài.
Ngay nó hắn lướt qua, không gian phía trước lại sinh sinh bị xé nứt ra!
Nhị trưởng lão sắc mặt không khỏi biến đổi, hai tay trảo một cái, huyền khí năng lượng bàng bạc lập tức biến hóa trong lòng bàn tay hắn, một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa bắt đầu khởi động lấy kiếm quang lăng lệ ác liệt, nộ bắn xuyên qua.
Lúc trường kiếm cùng Lôi Đình Nộ Long chạm nhau, trường kiếm dù là do cao thủ Lực Huyền cửu trọng toàn lực ngưng tụ thành nhưng ở trước mặt Lôi Đình Nộ Long nó vẫn như một cọng cỏ non cực kỳ yếu hơn, lập tức tan thành mây khói!
Nhị trưởng lão sắc mặt lại lần nữa đại biến, nhìn Nộ Long sắp đến gần, thân thể hắn phi tốc lui về sau.
Bị một hậu bối sinh sinh bức lui, loại tư vị này tuyệt đối không dễ chịu, nhưng mà, một kích toàn lực đã không ngăn được, vậy cũng nói lên, ít nhất ở chỗ này, hắn không phải là đối thủ của Tử Huyên.
Chỉ cần là nơi có Lôi Đình qua lại, sức chiến đấu của Tử Huyên sẽ vượt xa bình thường, mà ở trong đó chính là Lôi Trì. . . . Nhị trưởng lão vừa lui, Lôi Đình Nộ Long đã đuổi sát mà đến, bá đạo chi lực cực hạn vào thời khắc này liền có giận dữ ngập trời, hiển nhiên, Tử Huyên cũng không muốn buông tha cho hắn
Nếu như không phải ở chỗ này, nếu như không phải mình có thiên phú dị bẩm, căn bản không cản được Nhị trưởng lão, như vậy, hắn khẳng định sẽ ảnh hưởng đến Thần Dạ, đây là việc Tử Huyên không thể dễ dàng tha thứ được.
Mắt thấy Lôi Đình Nộ Long mang theo sát cơ đầy trời tiếp tục mà đến, tâm Nhị trưởng lão cũng ngưng trọng tới cực điểm, khẽ cắn môi, gầm lên:
- Lão Tam, lão Tứ, đồng loạt ra tay, phá Lôi Đình kết giới, xem tiểu tử kia đến cùng đang làm gì!
- Vâng!
Hai đạo thân ảnh nhanh chóng lướt tới.
Nhưng vào lúc này, trong Lôi Đình kết giới, thân ảnh uyển chuyển như Tiên Tử hạ phàm xuất hiện, nhìn qua hai người lướt đến, nàng sâm lãnh cười, hai giơ tay lên, không chỉ có hào quang màu tím xỏ xuyên qua Thiên Địa, một đạo chấn động nóng bỏng cũng lập tức trôi nổi mà ra.
Rầm rầm rầm!
Tử mang bá đạo cùng hỏa mang cuồng bạo, trong nháy mắt dung hợp lại, hào quang màu nâu tím vừa hiện đã che đậy tất cả nhan sắc ở đây lại, khiến người có thể cảm ứng được rõ ràng, chẳng những Lôi Đình lực lượng chung quanh Lôi Trì đột nhiên giảm bớt rất nhiều mà Lôi Đình lực lượng ẩn hàm trong toàn bộ Khiếu Lôi Sơn Mạch phảng phất cũng bị người rút đi rất nhiều.
Chùm sáng màu nâu tím gần như kéo qua toàn bộ phía chân trời từ trên chín tầng trời bạo xông xuống, giận dữ xông tới hai vị trưởng lão Khiếu Lôi Tông, mà Tử Huyên cũng không thèm nhìn bọn hắn, thân ảnh khẽ động, xuất hiện ở phía trên Lôi Đình Nộ Long.
- Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Trong tử mang chói mắt, Tử Huyên cầm trong tay Lôi Kình Diệt Thế Thương, chân đạp Lôi Đình Nộ Long, như một Lôi trung chi đế, lướt tới Nhị trưởng lão.
- Tử Huyên, ngươi thực muốn trở mặt với Khiếu Lôi Tông sao?
Sự cường đại của Tử Huyên hiện giờ dù là Nhị trưởng lão hắn cũng cảm nhận được uy hiếp thật lớn, nhìn qua thân ảnh càng ngày càng gần kia, tóc gáy toàn thân hắn đều dựng đứng lên.
Đúng lúc này, còn nói những lời nhảm nhí này, những người này, đều tự cho là đúng vậy sao?
Cảm thụ được sát ý càng thêm đầm đặc, Nhị trưởng lão cũng kinh hãi vạn phần, bất quá, hắn cuối cùng vẫn là một cao thủ, còn không đến mức ngay cả lòng đnáh một trận cũng không có.
Dưới áp bách tử vong, trong mắt hắn cũng hiện ra một tia điên cuồng, chợt trong cơ thể hắn, huyền khí năng lượng bàng bạc dốc sức liều mạng tuôn ra, nương theo một chút máu huyết từ đầu lưỡi, một đạo quang đoàn khổng lồ đỏ như máu nhanh chóng hình thành trước người hắn, từ xa nhìn lại, như i nắng gắt trên bầu trờ rơi xuống vậy.
Bồng!
Nháy mắt sau, Lôi Đình Nộ Long chở Tử Huyên, dùng xu thế bá đạo, hung hăng tiến vào trong đạo quang đoàn kia.
Năng lượng rung động áng sợ điên cuồng lan tràn ra, quang đoàn vốn khổng lồ, trực tiếp bị sinh sinh vỡ ra, phạm vi chung quanh đều vào thời điểm này trở nên bừa bộn không chịu nổi.
Ở trong huyết sắc quang mang, tử sắc quang mang như diệt thế chi quang, thỏa thích đi cắn nuốt huyết sắc quanh mình, chỉ mấy giây ngắn ngủi trôi qua, phiến địa phương này đã lại lần nữa chỉ còn lại một loại nhan sắc.
Mà mũi thương vô cùng sắc bén trước nhan sắc kia lại tiếp tục thế như chẻ tre, phóng tới Nhị trưởng lão đã bị thương
Giờ khắc này, Nhị trưởng lão chính thức cảm nhận được uy hiếp trí mạng, không khỏi la lớn:
- Vô Nghịch, mau tới cứu lão phu!
Tiết Vô Nghịch cách đó không xa đồng tử sớm đã chăm chú ngưng lại, lấy một địch ba, không chỉ ó vây khốn hai người, còn khiến Nhị trưởng lão lâm vào nguy cơ tử vong. . . . Cho dù có Lôi Đình chi lực giúp đỡ, Tử Huyên, thực lực của ngươi, vậy mà đã đáng sợ đến thế sao?
- Hôm nay, ai cũng cứu không được ngươi!
Người sau Lôi Kình Diệt Thế Thương trực tiếp hóa thành một đạo Lôi Đình, bá đạo Vô Song trùng kích ra ngoài, một sát na này, không gian phảng phất cứng lại. . . .
Trường thương thẳng tắp hóa thành Lôi Đình đâm tới lồng ngực Nhị trưởng lão. . . .
Lôi Đình đầy trời đều phảng phất vào thời khắc này hóa thành tử thần lực bám vào trên mũi Lôi Kình Diệt Thế Thương, mà người cầm thương càng như Lôi Đế hạ phàm, cảm giác bá đạo vô song trùng kích lấy Nhị trưởng lão, ngay cả ý niệm chạy trốn cũng hạ xuống thấp nhất!
- Nghiệt đồ, làm càn!
Một đạo thân ảnh, đột nhiên phá không mà đến.
Nghe được thanh âm này, Nhị trưởng lão đã tuyệt vọng đột nhiên nổi lên ý niệm muốn sống, không khỏi hô to:
- Đại sư tỷ, cứu ta!
- Ta nói rồi, hôm nay bất kể là ai đến, ngươi cũng mơ sống sót rời đi.
Phía sau Lôi Đình, tốc độ bóng người kia phảng phất nhanh hơn một tia, mũi nhọn trường thương và khí tức bá đạo giờ phút này, dĩ nhiên quanh quẩn trên lồng ngực Nhị trưởng lão.
/1432
|