Cái bí mật này bao hàm vẫn lạc của nguyên chủ nhân hai người, cùng với Thiên Đao từng đề cập đến, tràng đại chiến kinh thiên thời kỳ viễn cổ kia.
Tuy nói đại chiến đã qua vô số năm, nhưng hôm nay xem ra có chút chuyện tựa hồ xuyên qua giới hạn không gian cùng thời gian, liền đang luân hồi.
Ở trong truyền thừa chi địa, vô luận là chủ nhân Thanh Đế của Tam túc Hỏa Long, hay là Huyền Đế, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, trong ánh mắt nhìn về chính mình đều có thêm phức tạp khác thường, điều này khiến cho Thần Dạ biết có một số việc rất có thể cũng chưa kết thúc.
Cho nên Thần Dạ nghĩ trước tiên biết một chút, do đó có thể chuẩn bị sẵn sàng!
Mà cho dù những thứ này không có, vì quan hệ giữa hắn cùng với hai kiện bảo vật này, Thần Dạ cũng phải vì bọn nó mà phục hồi như cũ!
Sau khi tiếng cười vừa dứt, Thần Dạ nghiêm mặt nói:
- Tử Huyên, theo ý của ngươi là tiến vào Chúng Thần chi mộ, chẳng lẽ không phải là không có nửa điểm cơ hội?
- Thế thì không hẳn vậy!
Tử Huyên trầm giọng nói:
- Ở trong cái thế giới này không thiếu nhất chính là người mạo hiểm, chỉ cần có đầy đủ chỗ tốt cùng ích lợi, người nào đều dám mạo hiểm. Mà thế gian thiếu nhất vĩnh viễn là những thiên tài địa bảo kia.
- Truyền thuyết trong Chúng Thần chi mộ, khắp nơi đều là bảo vật...
Nghe vậy Thần Dạ hiểu ý mà cười, có lời đồn như vậy thì rất tốt, như vậy hắn có thể người trước trồng cây người sau hái quả rồi.
- Chỗ sâu biển rộng, ngoài Chúng Thần chi mộ có một phương kết giới vô cùng cường đại, bởi vì có kết giới tồn tại, đừng nói là nhân loại chúng ta, chính là yêu thú tộc quần ở trong biển rộng cũng là đừng mơ mà tiến vào đó lấy được chỗ tốt.
Thần Dạ gật đầu, nếu như không có thêm kết giới, Chúng Thần chi mộ lại làm sao có thể được kiến tạo ở dưới chỗ sâu đáy biển.
Tử Huyên nói:
- Mà thường cách một đoạn thời gian, Chúng Thần chi mộ kia liền sẽ phát sinh một chút biến cố, cũng không ai biết đây là cái gì, bất quá ở sau khi biến cố phát sinh sẽ có năm đạo quang mang từ trong mộ địa xuyên qua mặt biển, rơi xuống khắp mặt đất.
- Cuối cùng được một số người cùng yêu thú tộc quần trong biển phát hiện, năm đạo quang mang này chính là chìa khóa mở ra Chúng Thần chi mộ, có thể đạt được một cái trong đó, như vậy mới là có thêm cơ hội tiến vào Chúng Thần chi mộ.
- Chìa khóa mở ra?
Thần Dạ nhíu nhíu mày hỏi:
- Không biết bao lâu cái gọi là chìa khóa này mới sẽ xuất hiện, mà nay lại cần chờ thêm bao lâu chúng ta mới có cơ hội này?
Nếu như là mấy chục năm một lần, cho dù là mấy năm một lần, hơn nữa lại bỏ lỡ thời gian như vậy, trước một cửa trời cao, không thể nghi ngờ là không có cơ hội đem Thiên Đao chữa trị.
- Tính toán thời gian, cách lần mở ra tiếp theo của Chúng Thần chi mộ ước chừng hai tháng sau, cho nên ngươi yên tâm, chúng ta còn có thời gian.
Lời nói có chút dừng lại, Tử Huyên ngưng trọng nói:
- Nhưng mà Thần Dạ, cái chìa khóa này cũng mới là bước đầu tiên mà thôi, đối với chúng ta mà nói, đây còn không phải là một chỗ mấu chốt nhất.
- Vậy chỗ mấu chốt nhất là cái gì?
Thần Dạ liền vội vàng hỏi, trên thời gian chênh lệch không nhiều lắm, còn có cơ hội, đã có cơ hội này hắn nhưng không muốn bỏ qua.
- Mấu chốt chính là chúng ta phải như thế nào mới đi xuống đáy biển được.
Chân mày của Thần Dạ khẽ giãn ra, thở dài ra một hơi nói:
- Đúng vậy a, cái vấn đề này phải nghĩ biện pháp giải quyết xong, nếu không chiếm được chìa khóa cũng là vô ích.
Tử Huyên nhẹ nhàng cười một tiếng, nói:
- Xem ra cái vấn đề này đối với ngươi cũng không phải là quá nghiêm trọng?
- Ha hả, dĩ nhiên!
Thần Dạ cười nói:
- Đều có biện pháp mở ra Chúng Thần chi mộ, chỉ là đáy biển sẽ ngăn cản được cao thủ nhân loại sao? Bọn họ có biện pháp đi xuống, đến lúc đó chúng ta cũng có biện pháp.
- Biện pháp là có, nhưng rất khó.
Tử Huyên nói:
- Ở bên trong Vô Tận chi hải, có một yêu thú quân tên là Định Hải thần thú. Chỉ cần có một con thần thú như vậy, như thế chúng ta ở trong đáy biển liền giống như đi lại trên đất bằng. Chỉ bất quá số lượng của Định Hải thần thú vô cùng ít ỏi không nói, nếu muốn thuần phục một đầu Định Hải thần thú cũng không đơn giản như vậy.
- Chỉ cần có một tia cơ hội, ta sẽ sử dụng toàn bộ tâm lực đi hoàn thành...
Thần Dạ ngay thẳng nói.
- Còn có một điểm, cho dù chúng ta chiếm được chìa khóa, cũng thuần phục được một đầu Định Hải thần thú, Thần Dạ, hành tẩu ở trong hải vực, trình độ nguy hiểm cũng là tăng thêm gấp mấy lần, những yêu thú trong biển kia tuyệt sẽ không dễ dàng để cho chúng ta đi tới chỗ có Chúng Thần chi mộ.
Tử Huyên đột nhiên cười cười nói:
- Ta đem những lời này đều nói ra cũng không phải là muốn đánh vào lòng tự tin của ngươi nha!
Ngược lại là rất khó biểu tình như vậy của Tử Huyên, nếu như không phải ngại Linh nhi ở bên người, Thần Dạ khẳng định sẽ sắc tâm đại động, nhưng trước mắt hắn chỉ có nhún vai cười nói:
- Khó khăn đủ lớn, áp lực đủ lớn, đồng dạng động lực mới có thể càng thêm lớn, Chúng Thần chi mộ, lần này ta là không vào không được!
- Linh nhi, chúng ta lại muốn lên đường rồi.
Ôm lấy Linh nhi, Thần Dạ nhìn về phía Tử Huyên, hắn biết lúc này hẳn là muốn nói với Tử Huyên một ít lời.
Tử Huyên tựa hồ biết Thần Dạ muốn nói cái gì, không có để ý tới hắn, tung người nhảy lên, hướng về phương hướng Vô Tận chi hải bắn ra ngoài giống như điện.
- Thần Dạ, có lời gì ngươi liền khai báo cho Linh nhi đi, xem một chút tiểu nha đầu này có để ý tới ngươi hay không, nếu như nàng đáp ứng, ta khẳng định cũng đáp ứng.
Thần Dạ có chút bất đắc dĩ cười cười, cúi đầu nói:
- Linh nhi, ngươi cảm thấy thế nào?
- Nằm mơ đi Đại ca ca?
Linh nhi ngẩng đầu lên nói:
- Đại ca ca, ngươi còn không mau đuổi kịp mẹ tầm nói, ngươi cũng đừng có hối hận!
Ách? Lời này một câu hai ý nghĩa, tâm tư của tiểu nha đầu này lúc nào trở nên không thuần khiết như vậy rồi?
Trong tiếng cười, Thần Dạ âm thầm đè nén những xao động trong lòng kia, truy theo Tử Huyên nhanh chóng mà đi!
Dọc theo đường đi ngoại trừ Tử Huyên phải chữa thương ra, ba người đem hết toàn lực lên đường, đông vực lớn vô cùng, chỗ của Vô Tận chi hải cách địa phương mà ba người lên đường chừng vạn dặm.
Hơn nữa ước chừng hai tháng sau, chìa khóa của Chúng Thần chi mộ sẽ hiện trên thế gian, đi chạm sợ là chìa khóa đều bị người ta lấy hết.
Ở trong lên đường như vậy, Tử Huyên cũng như nàng nói, rốt cuộc sau nửa tháng, thương thế của nàng liền toàn bộ đều tốt, không còn giữ lại một điểm di chứng, rốt cuộc liền để cho Thần Dạ yên tâm rất nhiều.
Nhưng đáng tiếc chính là dọc đường, nhiều lần Thần Dạ đều nhắc tới lời trong lòng hắn muốn nói đều bị Tử Huyên cùng Linh nhi lấy các loại đề tài cùng phương thức tránh qua.
Tuy nói đại chiến đã qua vô số năm, nhưng hôm nay xem ra có chút chuyện tựa hồ xuyên qua giới hạn không gian cùng thời gian, liền đang luân hồi.
Ở trong truyền thừa chi địa, vô luận là chủ nhân Thanh Đế của Tam túc Hỏa Long, hay là Huyền Đế, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, trong ánh mắt nhìn về chính mình đều có thêm phức tạp khác thường, điều này khiến cho Thần Dạ biết có một số việc rất có thể cũng chưa kết thúc.
Cho nên Thần Dạ nghĩ trước tiên biết một chút, do đó có thể chuẩn bị sẵn sàng!
Mà cho dù những thứ này không có, vì quan hệ giữa hắn cùng với hai kiện bảo vật này, Thần Dạ cũng phải vì bọn nó mà phục hồi như cũ!
Sau khi tiếng cười vừa dứt, Thần Dạ nghiêm mặt nói:
- Tử Huyên, theo ý của ngươi là tiến vào Chúng Thần chi mộ, chẳng lẽ không phải là không có nửa điểm cơ hội?
- Thế thì không hẳn vậy!
Tử Huyên trầm giọng nói:
- Ở trong cái thế giới này không thiếu nhất chính là người mạo hiểm, chỉ cần có đầy đủ chỗ tốt cùng ích lợi, người nào đều dám mạo hiểm. Mà thế gian thiếu nhất vĩnh viễn là những thiên tài địa bảo kia.
- Truyền thuyết trong Chúng Thần chi mộ, khắp nơi đều là bảo vật...
Nghe vậy Thần Dạ hiểu ý mà cười, có lời đồn như vậy thì rất tốt, như vậy hắn có thể người trước trồng cây người sau hái quả rồi.
- Chỗ sâu biển rộng, ngoài Chúng Thần chi mộ có một phương kết giới vô cùng cường đại, bởi vì có kết giới tồn tại, đừng nói là nhân loại chúng ta, chính là yêu thú tộc quần ở trong biển rộng cũng là đừng mơ mà tiến vào đó lấy được chỗ tốt.
Thần Dạ gật đầu, nếu như không có thêm kết giới, Chúng Thần chi mộ lại làm sao có thể được kiến tạo ở dưới chỗ sâu đáy biển.
Tử Huyên nói:
- Mà thường cách một đoạn thời gian, Chúng Thần chi mộ kia liền sẽ phát sinh một chút biến cố, cũng không ai biết đây là cái gì, bất quá ở sau khi biến cố phát sinh sẽ có năm đạo quang mang từ trong mộ địa xuyên qua mặt biển, rơi xuống khắp mặt đất.
- Cuối cùng được một số người cùng yêu thú tộc quần trong biển phát hiện, năm đạo quang mang này chính là chìa khóa mở ra Chúng Thần chi mộ, có thể đạt được một cái trong đó, như vậy mới là có thêm cơ hội tiến vào Chúng Thần chi mộ.
- Chìa khóa mở ra?
Thần Dạ nhíu nhíu mày hỏi:
- Không biết bao lâu cái gọi là chìa khóa này mới sẽ xuất hiện, mà nay lại cần chờ thêm bao lâu chúng ta mới có cơ hội này?
Nếu như là mấy chục năm một lần, cho dù là mấy năm một lần, hơn nữa lại bỏ lỡ thời gian như vậy, trước một cửa trời cao, không thể nghi ngờ là không có cơ hội đem Thiên Đao chữa trị.
- Tính toán thời gian, cách lần mở ra tiếp theo của Chúng Thần chi mộ ước chừng hai tháng sau, cho nên ngươi yên tâm, chúng ta còn có thời gian.
Lời nói có chút dừng lại, Tử Huyên ngưng trọng nói:
- Nhưng mà Thần Dạ, cái chìa khóa này cũng mới là bước đầu tiên mà thôi, đối với chúng ta mà nói, đây còn không phải là một chỗ mấu chốt nhất.
- Vậy chỗ mấu chốt nhất là cái gì?
Thần Dạ liền vội vàng hỏi, trên thời gian chênh lệch không nhiều lắm, còn có cơ hội, đã có cơ hội này hắn nhưng không muốn bỏ qua.
- Mấu chốt chính là chúng ta phải như thế nào mới đi xuống đáy biển được.
Chân mày của Thần Dạ khẽ giãn ra, thở dài ra một hơi nói:
- Đúng vậy a, cái vấn đề này phải nghĩ biện pháp giải quyết xong, nếu không chiếm được chìa khóa cũng là vô ích.
Tử Huyên nhẹ nhàng cười một tiếng, nói:
- Xem ra cái vấn đề này đối với ngươi cũng không phải là quá nghiêm trọng?
- Ha hả, dĩ nhiên!
Thần Dạ cười nói:
- Đều có biện pháp mở ra Chúng Thần chi mộ, chỉ là đáy biển sẽ ngăn cản được cao thủ nhân loại sao? Bọn họ có biện pháp đi xuống, đến lúc đó chúng ta cũng có biện pháp.
- Biện pháp là có, nhưng rất khó.
Tử Huyên nói:
- Ở bên trong Vô Tận chi hải, có một yêu thú quân tên là Định Hải thần thú. Chỉ cần có một con thần thú như vậy, như thế chúng ta ở trong đáy biển liền giống như đi lại trên đất bằng. Chỉ bất quá số lượng của Định Hải thần thú vô cùng ít ỏi không nói, nếu muốn thuần phục một đầu Định Hải thần thú cũng không đơn giản như vậy.
- Chỉ cần có một tia cơ hội, ta sẽ sử dụng toàn bộ tâm lực đi hoàn thành...
Thần Dạ ngay thẳng nói.
- Còn có một điểm, cho dù chúng ta chiếm được chìa khóa, cũng thuần phục được một đầu Định Hải thần thú, Thần Dạ, hành tẩu ở trong hải vực, trình độ nguy hiểm cũng là tăng thêm gấp mấy lần, những yêu thú trong biển kia tuyệt sẽ không dễ dàng để cho chúng ta đi tới chỗ có Chúng Thần chi mộ.
Tử Huyên đột nhiên cười cười nói:
- Ta đem những lời này đều nói ra cũng không phải là muốn đánh vào lòng tự tin của ngươi nha!
Ngược lại là rất khó biểu tình như vậy của Tử Huyên, nếu như không phải ngại Linh nhi ở bên người, Thần Dạ khẳng định sẽ sắc tâm đại động, nhưng trước mắt hắn chỉ có nhún vai cười nói:
- Khó khăn đủ lớn, áp lực đủ lớn, đồng dạng động lực mới có thể càng thêm lớn, Chúng Thần chi mộ, lần này ta là không vào không được!
- Linh nhi, chúng ta lại muốn lên đường rồi.
Ôm lấy Linh nhi, Thần Dạ nhìn về phía Tử Huyên, hắn biết lúc này hẳn là muốn nói với Tử Huyên một ít lời.
Tử Huyên tựa hồ biết Thần Dạ muốn nói cái gì, không có để ý tới hắn, tung người nhảy lên, hướng về phương hướng Vô Tận chi hải bắn ra ngoài giống như điện.
- Thần Dạ, có lời gì ngươi liền khai báo cho Linh nhi đi, xem một chút tiểu nha đầu này có để ý tới ngươi hay không, nếu như nàng đáp ứng, ta khẳng định cũng đáp ứng.
Thần Dạ có chút bất đắc dĩ cười cười, cúi đầu nói:
- Linh nhi, ngươi cảm thấy thế nào?
- Nằm mơ đi Đại ca ca?
Linh nhi ngẩng đầu lên nói:
- Đại ca ca, ngươi còn không mau đuổi kịp mẹ tầm nói, ngươi cũng đừng có hối hận!
Ách? Lời này một câu hai ý nghĩa, tâm tư của tiểu nha đầu này lúc nào trở nên không thuần khiết như vậy rồi?
Trong tiếng cười, Thần Dạ âm thầm đè nén những xao động trong lòng kia, truy theo Tử Huyên nhanh chóng mà đi!
Dọc theo đường đi ngoại trừ Tử Huyên phải chữa thương ra, ba người đem hết toàn lực lên đường, đông vực lớn vô cùng, chỗ của Vô Tận chi hải cách địa phương mà ba người lên đường chừng vạn dặm.
Hơn nữa ước chừng hai tháng sau, chìa khóa của Chúng Thần chi mộ sẽ hiện trên thế gian, đi chạm sợ là chìa khóa đều bị người ta lấy hết.
Ở trong lên đường như vậy, Tử Huyên cũng như nàng nói, rốt cuộc sau nửa tháng, thương thế của nàng liền toàn bộ đều tốt, không còn giữ lại một điểm di chứng, rốt cuộc liền để cho Thần Dạ yên tâm rất nhiều.
Nhưng đáng tiếc chính là dọc đường, nhiều lần Thần Dạ đều nhắc tới lời trong lòng hắn muốn nói đều bị Tử Huyên cùng Linh nhi lấy các loại đề tài cùng phương thức tránh qua.
/1432
|