Nghe vậy, ở chỗ sâu trong con ngươi của Chung Kỳ có một sự đau đớn không để cho những người khác phát hiện ra, nàng nhẹ nhàng nói:
- Vô Yểm, giữa chúng ta, tại sao lại đi tới tình trạng như hôm nay vậy ?
- Đó là bởi vì, ngươi rất chủ quan tùy tiện. Hãy nhớ lại, phải khống chế tất cả mọi chuyện đều ở trong tay mình. Phải biết, một người nam nhân tuyệt không cách nào trường kỳ chịu được, mà Tiêu Vô Yểm ta lại há là loại nam nhân bình thường này?
Bạch y thanh niên khẽ nhếch khóe miệng lại nói tiếp:
- Có thể không cần ở cùng ngươi nhiều năm, cũng đủ để nhìn ra, ta thật sự là thích ngươi. Cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì ta không có khả năng từ bỏ ngươi. Chung Kỳ, chính mình suy nghĩ rõ ràng thật tốt đi một chút !
Nói dứt lời, bạch y thanh niên liền phóng nhanh về hướng vầng sáng ở phía dưới...
Đưa mắt nhìn theo hắn đang lao xuống, Chung Kỳ nhẹ nhàng thở dài, hạ giọng thì thào:
- Vô Yểm, quả thật, ta có được khả năng khống chế dục vọng mà người khác không có. Nhưng đối với ngươi ta lại chưa từng có, về điểm này, ngươi hẳn là cảm nhận được. Về phần, một mực ta chưa tự giao chính mình đầy đủ cho ngươi, thực sự không phải là ta không muốn, mà là tạm thời ta không thể.
- Vẻn vẹn chỉ nguyên nhân này, mà ngươi muốn đoạn tuyệt tình cảm ngày trước cùng ta. Ngươi còn nói, ngươi là thật sự thích ta, cái này không đáng cười sao? Thì ra là ta nhìn lầm rồi. Khó trách năm đó, ngươi có khả năng dứt khoát kiên quyết từ bỏ Tử Huyên, bởi vì bản tính của ngươi chính là hạng người bạc bẽo, mà không phải nguyên nhân là con gái của ngươi.
- Vô Yểm a, ngươi ngàn vạn lần không nên ép ta đối với ngươi... Lại lần nữa phóng ra Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật!
Nhìn kia bạch y thanh niên đã xoay quanh chỗ vầng sáng, ánh mắt trong con ngươi Chung Kỳ lập tức trở nên cực kì đẹp đẽ. Khoảnh khắc này, phảng phất như nàng đã trở thành yêu tinh kia đủ để màng tai họa lại cho chúng sinh!
Đáng tiếc một màn này, bạch y thanh niên cũng không nhìn thấy...
Thần Dạ tất nhiên không hề nghe thấy câu chuyện giữa Chung Kỳ cùng bạch y thanh niên. Giờ phút này hắn cũng không có nhìn thấy vẻ mặt Chung Kỳ, bởi toàn bộ tâm thần của hắn, tất cả đều dồn vào trên người bạch y thanh niên.
Hoặc là nói, hắn là đang hết sức chăm chú để ý tới quá trình bạch y thanh niên tiếp xúc vầng sáng !
Bạch y thanh niên đáp xuống đối diện vầng sáng, toàn thân được năng lượng Huyền Khí hùng hậu bao bọc kín quanh người. Bằng mắt thường có thể thấy được, từng đợt kích động lăn tăn từ từ không ngừng chợt bùng nổ ở quanh người hắn. Hiển nhiên, vầng sáng cho dù đã yên tĩnh trở lại, nhưng cũng không hoàn toàn tiêu tan tính công kích.
Hơn nữa xem ra, lực đạo công kích này còn không yếu. Nếu không, bạch y thanh niên cũng sẽ không như gặp phải đại địch.
Đồng thời với việc hắn ngăn cản vầng sáng công kích thì Linh Hồn Chi Lực, cũng là nhanh chóng tuôn trào dữ dội ra từ trong mi tâm của hắn, rồi bao phủ kín cả vầng sáng, cố gắng để thu phục cái đó...
Hiển nhiên bạch y thanh niên đang lúc hành động, những người thuộc về thế lực Tiết gia, vẻ mặt mọi người đều cực kỳ tức giận. Trong lúc đó, cũng là có một số người đột phá bỏ qua đối thủ rồi nhanh chóng tiến về hướng hố sâu.
Chỉ có điều là, có Chung Kỳ đang ngăn cản, nên không có người nào có thể xông tới đó. Mà đấy cũng là để cho Thần Dạ từ một phương diện khác được hiểu rõ Chung Kỳ nhiều hơn.
Hắn nhận biết nàng đã lâu như vậy, nhưng tới nay nữ nhân này cũng không từng ra tay.
Mà nay, quả nhiên là thủ đoạn cao siêu. Nàng liền đứng ở giữa không trung, bất kể là ai lại đây, hoặc là vài người cùng vượt qua đến, thì nàng chỉ cần xuất một chiêu là những người hành động mưu toan muốn cản phá bạch y thanh niên đó, nếu không chịu tổn thương thì chỉ còn chết.
Trong khoảnh khắc, điều ấy đã khiến cho những người đó càng căm tức hơn.
Tuy nhiên, với thực lực của Chung Kỳ, trừ phi là đối thủ của đám người Chung Khiếu đến đây, hoặc là bọn họ mang theo cao thủ cùng nhau vượt qua. Nếu không chỉ hai ba người thì căn bản sẽ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Chung Kỳ.
Nếu cứ tiếp tục như thế, thì thực sự có khả năng sẽ để cho bạch y thanh niên thành công đem vầng sáng đi đồng thời luyện hóa!
- Ha hả, lão bằng hữu, lần này đây, các ngươi không có bất cứ cơ hội gì. Có lẽ rút lui đi, để tránh làm tăng thương vong nhiều hơn.
Giữa không trung, Liễu Hàn Sơn cười nhẹ nhõm, một bộ nắm chắc thắng lợi trong tay. Có điều mặc dù lão đang cười, nhưng dáng vẻ cũng không phải thập phần vui thích, mà giống như một người nào đó đang rất bất mãn.
Người ở đối diện nghe nói như thế, vẻ mặt có hơi do dự một chút...
Vào đúng thời điểm này, trong hố sâu ở phía dưới kia, tựa hồ hành động của bạch y thanh niên đã nhận được hiệu quả nhất định, dưới sự bao bọc của lực lượng linh hồn hắn, cụm vầng sáng kia đang nhẹ nhàng di động về hướng hắn.
Thấy vậy, trong lòng bạch y thanh niên lập tức vui vẻ, hắn chợt cắn mạnh đầu lưỡi, một giọt máu huyết liền bắn về phía vầng sáng.
- Xong, sắp bị hắn luyện hóa !
Tiết Hàm Hương gương mặt có hơi trắng bệch, ở chỗ này, cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ chỉ có một chiếc. Cho dù là bên trận doanh của nàng thu được, cũng chưa chắc là Tiết Hàm Hương nàng có cơ hội đi luyện hóa. Thế nhưng rơi vào trong tay bốn thế lực lớn thì không nghi ngờ, sẽ làm cho thực lực của một người nào đó bên phía bọn họ có sự thay đổi long trời lở đất.
Liền giống như bạch y thanh niên này mà nói, hắn liền có khả năng dựa vào điều này, mà một bước liền bước vào cảnh giới Địa Huyền. Điều này đối với bên phe Tiết Hàm Hương mà nói, chẳng những hiện nay cực kỳ bất lợi mà đối với tương lai, cũng có uy hiếp càng lớn hơn nữa.
Mặc dù bốn thế lực lớn được gọi là bốn thế lực đại bá chủ hải vực Phong Thành, nhưng cũng không có bất cứ người nào lại nguyện ý vĩnh viễn thần phục dưới người khác.
Thần Dạ đúng là hiểu rất rõ ràng tâm tình của Tiết Hàm Hương, hắn mỉm cười hỏi:
- Luyện hóa vầng sáng, phải cần thời gian bao lâu ?
Tiết Hàm Hương ánh mắt liền căng thẳng, nàng không hiểu lúc này tại sao Thần Dạ lại hỏi như vậy, nhưng nàng vẫn trả lời:
- Hiện nay luyện hóa chỉ là sơ bộ, ước chừng một khắc canh giờ là cũng đã đủ. Còn muốn có được ẩn chứa bên trong năng lượng thuần khiết, ít nhất phải cần thời gian ba ngày.
- Một khắc canh giờ sao, vậy là đủ rồi!
Thần Dạ lần thứ hai cười một tiếng, nhưng mà ánh mắt dần dần nguội lạnh đi.
Thời gian trôi qua, do tập trung hết sức chuyên chú luyện hóa, hơn nữa bạch y thanh niên có tu vi vốn là phi phàm nên tiến độ luyện hóa, đối với chính hắn mà nói thì thập phần đáng mừng. Mà lọt vào trong mắt những người khác thì cũng là phi thường nhanh.
Hiện nay vầng sáng, đã là chỉ còn có khoảng cách gần tiếp xúc được đối với cùng bạch y thanh niên. Hắn chỉ cần vươn tay, liền có khả năng thu lấy nó vào.
- Vô Yểm, giữa chúng ta, tại sao lại đi tới tình trạng như hôm nay vậy ?
- Đó là bởi vì, ngươi rất chủ quan tùy tiện. Hãy nhớ lại, phải khống chế tất cả mọi chuyện đều ở trong tay mình. Phải biết, một người nam nhân tuyệt không cách nào trường kỳ chịu được, mà Tiêu Vô Yểm ta lại há là loại nam nhân bình thường này?
Bạch y thanh niên khẽ nhếch khóe miệng lại nói tiếp:
- Có thể không cần ở cùng ngươi nhiều năm, cũng đủ để nhìn ra, ta thật sự là thích ngươi. Cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì ta không có khả năng từ bỏ ngươi. Chung Kỳ, chính mình suy nghĩ rõ ràng thật tốt đi một chút !
Nói dứt lời, bạch y thanh niên liền phóng nhanh về hướng vầng sáng ở phía dưới...
Đưa mắt nhìn theo hắn đang lao xuống, Chung Kỳ nhẹ nhàng thở dài, hạ giọng thì thào:
- Vô Yểm, quả thật, ta có được khả năng khống chế dục vọng mà người khác không có. Nhưng đối với ngươi ta lại chưa từng có, về điểm này, ngươi hẳn là cảm nhận được. Về phần, một mực ta chưa tự giao chính mình đầy đủ cho ngươi, thực sự không phải là ta không muốn, mà là tạm thời ta không thể.
- Vẻn vẹn chỉ nguyên nhân này, mà ngươi muốn đoạn tuyệt tình cảm ngày trước cùng ta. Ngươi còn nói, ngươi là thật sự thích ta, cái này không đáng cười sao? Thì ra là ta nhìn lầm rồi. Khó trách năm đó, ngươi có khả năng dứt khoát kiên quyết từ bỏ Tử Huyên, bởi vì bản tính của ngươi chính là hạng người bạc bẽo, mà không phải nguyên nhân là con gái của ngươi.
- Vô Yểm a, ngươi ngàn vạn lần không nên ép ta đối với ngươi... Lại lần nữa phóng ra Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật!
Nhìn kia bạch y thanh niên đã xoay quanh chỗ vầng sáng, ánh mắt trong con ngươi Chung Kỳ lập tức trở nên cực kì đẹp đẽ. Khoảnh khắc này, phảng phất như nàng đã trở thành yêu tinh kia đủ để màng tai họa lại cho chúng sinh!
Đáng tiếc một màn này, bạch y thanh niên cũng không nhìn thấy...
Thần Dạ tất nhiên không hề nghe thấy câu chuyện giữa Chung Kỳ cùng bạch y thanh niên. Giờ phút này hắn cũng không có nhìn thấy vẻ mặt Chung Kỳ, bởi toàn bộ tâm thần của hắn, tất cả đều dồn vào trên người bạch y thanh niên.
Hoặc là nói, hắn là đang hết sức chăm chú để ý tới quá trình bạch y thanh niên tiếp xúc vầng sáng !
Bạch y thanh niên đáp xuống đối diện vầng sáng, toàn thân được năng lượng Huyền Khí hùng hậu bao bọc kín quanh người. Bằng mắt thường có thể thấy được, từng đợt kích động lăn tăn từ từ không ngừng chợt bùng nổ ở quanh người hắn. Hiển nhiên, vầng sáng cho dù đã yên tĩnh trở lại, nhưng cũng không hoàn toàn tiêu tan tính công kích.
Hơn nữa xem ra, lực đạo công kích này còn không yếu. Nếu không, bạch y thanh niên cũng sẽ không như gặp phải đại địch.
Đồng thời với việc hắn ngăn cản vầng sáng công kích thì Linh Hồn Chi Lực, cũng là nhanh chóng tuôn trào dữ dội ra từ trong mi tâm của hắn, rồi bao phủ kín cả vầng sáng, cố gắng để thu phục cái đó...
Hiển nhiên bạch y thanh niên đang lúc hành động, những người thuộc về thế lực Tiết gia, vẻ mặt mọi người đều cực kỳ tức giận. Trong lúc đó, cũng là có một số người đột phá bỏ qua đối thủ rồi nhanh chóng tiến về hướng hố sâu.
Chỉ có điều là, có Chung Kỳ đang ngăn cản, nên không có người nào có thể xông tới đó. Mà đấy cũng là để cho Thần Dạ từ một phương diện khác được hiểu rõ Chung Kỳ nhiều hơn.
Hắn nhận biết nàng đã lâu như vậy, nhưng tới nay nữ nhân này cũng không từng ra tay.
Mà nay, quả nhiên là thủ đoạn cao siêu. Nàng liền đứng ở giữa không trung, bất kể là ai lại đây, hoặc là vài người cùng vượt qua đến, thì nàng chỉ cần xuất một chiêu là những người hành động mưu toan muốn cản phá bạch y thanh niên đó, nếu không chịu tổn thương thì chỉ còn chết.
Trong khoảnh khắc, điều ấy đã khiến cho những người đó càng căm tức hơn.
Tuy nhiên, với thực lực của Chung Kỳ, trừ phi là đối thủ của đám người Chung Khiếu đến đây, hoặc là bọn họ mang theo cao thủ cùng nhau vượt qua. Nếu không chỉ hai ba người thì căn bản sẽ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Chung Kỳ.
Nếu cứ tiếp tục như thế, thì thực sự có khả năng sẽ để cho bạch y thanh niên thành công đem vầng sáng đi đồng thời luyện hóa!
- Ha hả, lão bằng hữu, lần này đây, các ngươi không có bất cứ cơ hội gì. Có lẽ rút lui đi, để tránh làm tăng thương vong nhiều hơn.
Giữa không trung, Liễu Hàn Sơn cười nhẹ nhõm, một bộ nắm chắc thắng lợi trong tay. Có điều mặc dù lão đang cười, nhưng dáng vẻ cũng không phải thập phần vui thích, mà giống như một người nào đó đang rất bất mãn.
Người ở đối diện nghe nói như thế, vẻ mặt có hơi do dự một chút...
Vào đúng thời điểm này, trong hố sâu ở phía dưới kia, tựa hồ hành động của bạch y thanh niên đã nhận được hiệu quả nhất định, dưới sự bao bọc của lực lượng linh hồn hắn, cụm vầng sáng kia đang nhẹ nhàng di động về hướng hắn.
Thấy vậy, trong lòng bạch y thanh niên lập tức vui vẻ, hắn chợt cắn mạnh đầu lưỡi, một giọt máu huyết liền bắn về phía vầng sáng.
- Xong, sắp bị hắn luyện hóa !
Tiết Hàm Hương gương mặt có hơi trắng bệch, ở chỗ này, cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ chỉ có một chiếc. Cho dù là bên trận doanh của nàng thu được, cũng chưa chắc là Tiết Hàm Hương nàng có cơ hội đi luyện hóa. Thế nhưng rơi vào trong tay bốn thế lực lớn thì không nghi ngờ, sẽ làm cho thực lực của một người nào đó bên phía bọn họ có sự thay đổi long trời lở đất.
Liền giống như bạch y thanh niên này mà nói, hắn liền có khả năng dựa vào điều này, mà một bước liền bước vào cảnh giới Địa Huyền. Điều này đối với bên phe Tiết Hàm Hương mà nói, chẳng những hiện nay cực kỳ bất lợi mà đối với tương lai, cũng có uy hiếp càng lớn hơn nữa.
Mặc dù bốn thế lực lớn được gọi là bốn thế lực đại bá chủ hải vực Phong Thành, nhưng cũng không có bất cứ người nào lại nguyện ý vĩnh viễn thần phục dưới người khác.
Thần Dạ đúng là hiểu rất rõ ràng tâm tình của Tiết Hàm Hương, hắn mỉm cười hỏi:
- Luyện hóa vầng sáng, phải cần thời gian bao lâu ?
Tiết Hàm Hương ánh mắt liền căng thẳng, nàng không hiểu lúc này tại sao Thần Dạ lại hỏi như vậy, nhưng nàng vẫn trả lời:
- Hiện nay luyện hóa chỉ là sơ bộ, ước chừng một khắc canh giờ là cũng đã đủ. Còn muốn có được ẩn chứa bên trong năng lượng thuần khiết, ít nhất phải cần thời gian ba ngày.
- Một khắc canh giờ sao, vậy là đủ rồi!
Thần Dạ lần thứ hai cười một tiếng, nhưng mà ánh mắt dần dần nguội lạnh đi.
Thời gian trôi qua, do tập trung hết sức chuyên chú luyện hóa, hơn nữa bạch y thanh niên có tu vi vốn là phi phàm nên tiến độ luyện hóa, đối với chính hắn mà nói thì thập phần đáng mừng. Mà lọt vào trong mắt những người khác thì cũng là phi thường nhanh.
Hiện nay vầng sáng, đã là chỉ còn có khoảng cách gần tiếp xúc được đối với cùng bạch y thanh niên. Hắn chỉ cần vươn tay, liền có khả năng thu lấy nó vào.
/1432
|