Tốc độ này…
- Quả thật không cần lo lắng cho Thần Dạ, hiện tại hắn đã tới tu vi hoàng huyền cảnh giới, bằng vào thực lực của hắn Thanh Mộc không lưu được hắn.
Chỉ trong nháy mắt Tần Tân Nguyệt rõ ràng cảm ứng được trạng thái của mình đang mạnh mẽ khôi phục lại.
Loại khôi phục này không phải khôi phục thương thế, mà Tần Tân Nguyệt cảm ứng được trong thân thể mình lại khởi động sinh cơ, cảm giác uy hiếp trí mạng trong dĩ vãng đã biến mất không còn nhìn thấy.
Biến hóa như vậy làm Tần Tân Nguyệt giật mình, bà rõ ràng đây là thủ đoạn của Thần Dạ, chưa đầy nửa năm thời gian thanh niên nhân kia thật sự làm người càng thêm giật mình.
Phu thê Tôn Vĩ càng thêm khiếp sợ, tốc độ tinh tiến tu vi của Thần Dạ thật là khủng bố.
- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai!
Thanh âm Thanh Mộc khàn khàn, thần sắc dữ tợn như dã thú, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu truyền thừa nhiều năm như vậy, hắn nằm mơ cũng chưa từng nghĩ qua tới thời đại của mình thậm chí bị hủy diệt cả căn cơ.
- Thanh Mộc tông chủ phải không!
Thần Dạ cười nhạt nói:
- Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu các ngươi làm ra trận thế lớn như vậy, vì Tần Tân Nguyệt không tiếc trở mặt với Kiếm Tông, Thanh Mộc tông chủ, dụng ý chân chính là gì lòng dạ ngươi biết rõ, ta cũng biết, cho nên ta là ai ngươi không khó đoán được ra đi!
Tà Đế Điện thông tập Thần Dạ khắp Bắc Vực, đầu tiên là Thiên Kiếm Môn, hiện tại là Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, bắt Tần Tân Nguyệt lấy Hỗn Thiên Lăng làm mồi, còn lấy bổn nguyên đại địa làm mồi, có lẽ bọn hắn không biết rõ kỳ vật chính là bổn nguyên đại địa, nhưng cuối cùng vẫn sẽ cho người điều tra thử một phen.
Những cạm bẫy này cuối cùng chỉ vì Thần Dạ cùng Huyền Lăng.
Mà hôm nay hắn xuất hiện không thể tiếp tục giấu diếm thân phận, nếu không trải qua hôm nay, Kiếm Tông sẽ bị liệt vào sổ đen của Tà Đế Điện, chuyện này Thần Dạ không muốn nhìn thấy.
- Ngươi là Thần Dạ!
Một lát sau Thanh Mộc kêu lên sợ hãi.
- Thần Dạ!
Chẳng những Thanh Mộc khiếp sợ, rất nhiều người chưa từng nhận thức Thần Dạ nhưng giờ phút này đều chấn kinh, tên người này trong gần một năm nay có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh, hiện tại đã gặp được chân thân xuất hiện trước mắt.
- Chính là ta!
Thần Dạ cười nói:
- Thanh Mộc tông chủ, hiện tại cá đã vào rãnh, lập tức mời người ta xuất hiện đi, nếu không mà nói cá lớn như ta, chỉ một Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu các ngươi chưa chắc có thể nuốt trôi!
- Cuồng vọng, muốn chết!
Thanh Mộc giận dữ, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có hôm nay đều do thanh niên nhân này ban tặng, cỗ sát ý trong người hắn lập tức tràn lên.
- Thanh Mộc, cuộc chiến giữa ngươi cùng lão phu chỉ mới bắt đầu, chúng ta hoàn thành cho xong đi.
Phi Vân bay xuống đứng bên cạnh Thần Dạ lẳng lặng nhìn hắn.
Tên của Thần Dạ không ai hiểu biết nhiều hơn người của Kiếm Tông, không phải vì Tà Đế Điện truy tung hắn, mà là tiểu tử này từ lúc bắt đầu đã lấy mất trái tim của truyền nhân ưu tú nhất Kiếm Tông.
Tuổi còn trẻ như thế đã tới tu vi cảnh giới hoàng huyền, làm Phi Vân thật giật mình, Huyền Lăng dựa vào vô thượng kiếm thể mà tăng tu vi, nhưng tới nay chỉ đạt tới địa huyền thất trọng mà thôi.
- Vị Kiếm Tông tiền bối này, đây là ân oán giữa ta cùng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, ngài không cần phải nhúng tay.
Thần Dạ thu hồi ánh mắt nói.
Ánh mắt Phi Vân co rụt lại, nói thật nếu như có thể hiện tại Tần Tân Nguyệt đã không sao, hắn cũng không muốn thành kẻ địch của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.
Sau lưng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu là ai, trong lòng Phi Vân rất rõ ràng, thế lực khổng lồ kia Kiếm Tông không thể ứng phó, cho dù sau khi Huyền Lăng đại thành vô thượng kiếm thể, Phi Vân cũng không muốn thành kẻ địch của thế lực nọ.
Tà Đế Điện cường đại, với thân phận của Phi Vân đương nhiên là hiểu biết đến.
Nhưng hắn thật không nghĩ ra dưới tình hình như thế Thần Dạ còn dám nói ra lời như vậy, phần đảm lượng này thật khiến người rung động.
- Người trẻ tuổi…
Đảm lượng của Thần Dạ làm Phi Vân rất hài lòng, nếu vẫn chưa tới thời gian khai chiến chân chính, hắn cũng không lộ ra diễn cảm thân cận làm gì, đối mặt Tà Đế Điện, bất luận là ai hay thế lực nào đều phải vạn phần cẩn thận.
Thần Dạ khoát tay, nói:
- Tiền bối, ngài nhanh tránh ra đi, bằng không chỉ sợ Thanh Mộc tông chủ sắp nổi điên!
Thần sắc Phi Vân căng thẳng, bất kể thế nào Thanh Mộc cũng có tu vi hoàng huyền cửu trọng, mà nay đang ở trạng thái phẫn nộ cùng cực, thực lực sẽ không thua kém cao thủ tôn huyền, nếu để một mình Thần Dạ chống lại…
Thanh Mộc đã không đợi được nữa, cảm ứng Phi Vân không còn tập trung hắn, thân hình vừa động, khoảng cách vài trăm thước đã bị hắn vượt qua.
- Ông!
Nhìn thấy Thanh Mộc bay tới, Thần Dạ cười lạnh, thân ảnh như u linh lập tức biến mất ngay tại chỗ.
- Ah!
Đột nhiên một tiếng kêu to thê lương từ trên đống hoang tàn vang vọng, mọi người vội vàng đưa mắt nhìn qua, nguyên lai thân ảnh biến mất kia lại xuất hiện, mà tiếng kêu thê lương kia lại xuất ra từ miệng cao thủ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.
Nói thật lòng Thần Dạ cũng không có ác cảm quá lớn với Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, cho dù năm đó bởi vì Hoàng gia bán đứng làm Tần Tân Nguyệt bị trọng thương, khiến phụ thân cùng gia gia của Hoàng Vũ đều bỏ mình.
Theo Thần Dạ xem ra, mọi việc đều có nhân quả, Tần Tân Nguyệt vì muốn ở chung một chỗ với phụ thân của Hoàng Vũ, cầm đi chí bảo trong tông môn, vì vậy trong mắt Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu đây đích thật là phản bội.
Đối với kẻ phản bội nếu đổi lại là Thần Dạ, chỉ sợ hắn đã xuống tay càng thêm tàn nhẫn, điều này chẳng thể trách Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, muốn trách chỉ trách Hoàng gia đều là thân nhân lại bán rẻ người thân của mình.
Nhưng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu lại cấu kết với Tà Đế Điện, tội không thể tha.
Đây không chỉ đơn thuần là vì Thần Dạ đối địch với Tà Đế Điện, mà là vì…
Vô số năm trước Tà Đế Điện làm hại thiên hạ, do Cổ Đế dẫn đầu kêu gọi Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế cùng đối chiến với Tà Đế, còn kêu gọi thiên hạ võ giả cùng nhau đối kháng Tà Đế Điện.
Mà hôm nay mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng lịch sử vẫn chưa ma diệt, tin tưởng cho đến ngày nay mọi người đều biết nếu để Tà Đế Điện cường đại trở lại, tình cảnh năm xưa có thể sẽ phát sinh lần thứ hai.
Thần Dạ cũng không có giác ngộ làm chúa cứu thế, nhưng nếu nhóm người Cổ Đế không màng sống chết sáng tạo thời đại an bình cho toàn bộ sinh linh trên thế gian này, đại nghĩa của họ làm Thần Dạ phải thật sự kính nể.
Người đời sau không cảm tạ đại nghĩa của chư vị tiền bối thì cũng thôi, còn muốn cấu kết với Tà Đế Điện, vậy chết cũng không gì đáng tiếc.
Lòng người tuy dễ thay đổi, nhưng phải có điểm mấu chốt.
Thủ đoạn của Tà Đế Điện, Thần Dạ từng kiến thức qua nhiều lần, không thể tưởng được một khi thế giới này bị bọn hắn thống trị, thật không biết sẽ phát sinh tình hình như thế nào.
Chính vì thế hắn muốn tiêu diệt Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, xem như mượn việc này cảnh cáo các thế lực khác trong Bắc Vực.
- Quả thật không cần lo lắng cho Thần Dạ, hiện tại hắn đã tới tu vi hoàng huyền cảnh giới, bằng vào thực lực của hắn Thanh Mộc không lưu được hắn.
Chỉ trong nháy mắt Tần Tân Nguyệt rõ ràng cảm ứng được trạng thái của mình đang mạnh mẽ khôi phục lại.
Loại khôi phục này không phải khôi phục thương thế, mà Tần Tân Nguyệt cảm ứng được trong thân thể mình lại khởi động sinh cơ, cảm giác uy hiếp trí mạng trong dĩ vãng đã biến mất không còn nhìn thấy.
Biến hóa như vậy làm Tần Tân Nguyệt giật mình, bà rõ ràng đây là thủ đoạn của Thần Dạ, chưa đầy nửa năm thời gian thanh niên nhân kia thật sự làm người càng thêm giật mình.
Phu thê Tôn Vĩ càng thêm khiếp sợ, tốc độ tinh tiến tu vi của Thần Dạ thật là khủng bố.
- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai!
Thanh âm Thanh Mộc khàn khàn, thần sắc dữ tợn như dã thú, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu truyền thừa nhiều năm như vậy, hắn nằm mơ cũng chưa từng nghĩ qua tới thời đại của mình thậm chí bị hủy diệt cả căn cơ.
- Thanh Mộc tông chủ phải không!
Thần Dạ cười nhạt nói:
- Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu các ngươi làm ra trận thế lớn như vậy, vì Tần Tân Nguyệt không tiếc trở mặt với Kiếm Tông, Thanh Mộc tông chủ, dụng ý chân chính là gì lòng dạ ngươi biết rõ, ta cũng biết, cho nên ta là ai ngươi không khó đoán được ra đi!
Tà Đế Điện thông tập Thần Dạ khắp Bắc Vực, đầu tiên là Thiên Kiếm Môn, hiện tại là Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, bắt Tần Tân Nguyệt lấy Hỗn Thiên Lăng làm mồi, còn lấy bổn nguyên đại địa làm mồi, có lẽ bọn hắn không biết rõ kỳ vật chính là bổn nguyên đại địa, nhưng cuối cùng vẫn sẽ cho người điều tra thử một phen.
Những cạm bẫy này cuối cùng chỉ vì Thần Dạ cùng Huyền Lăng.
Mà hôm nay hắn xuất hiện không thể tiếp tục giấu diếm thân phận, nếu không trải qua hôm nay, Kiếm Tông sẽ bị liệt vào sổ đen của Tà Đế Điện, chuyện này Thần Dạ không muốn nhìn thấy.
- Ngươi là Thần Dạ!
Một lát sau Thanh Mộc kêu lên sợ hãi.
- Thần Dạ!
Chẳng những Thanh Mộc khiếp sợ, rất nhiều người chưa từng nhận thức Thần Dạ nhưng giờ phút này đều chấn kinh, tên người này trong gần một năm nay có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh, hiện tại đã gặp được chân thân xuất hiện trước mắt.
- Chính là ta!
Thần Dạ cười nói:
- Thanh Mộc tông chủ, hiện tại cá đã vào rãnh, lập tức mời người ta xuất hiện đi, nếu không mà nói cá lớn như ta, chỉ một Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu các ngươi chưa chắc có thể nuốt trôi!
- Cuồng vọng, muốn chết!
Thanh Mộc giận dữ, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có hôm nay đều do thanh niên nhân này ban tặng, cỗ sát ý trong người hắn lập tức tràn lên.
- Thanh Mộc, cuộc chiến giữa ngươi cùng lão phu chỉ mới bắt đầu, chúng ta hoàn thành cho xong đi.
Phi Vân bay xuống đứng bên cạnh Thần Dạ lẳng lặng nhìn hắn.
Tên của Thần Dạ không ai hiểu biết nhiều hơn người của Kiếm Tông, không phải vì Tà Đế Điện truy tung hắn, mà là tiểu tử này từ lúc bắt đầu đã lấy mất trái tim của truyền nhân ưu tú nhất Kiếm Tông.
Tuổi còn trẻ như thế đã tới tu vi cảnh giới hoàng huyền, làm Phi Vân thật giật mình, Huyền Lăng dựa vào vô thượng kiếm thể mà tăng tu vi, nhưng tới nay chỉ đạt tới địa huyền thất trọng mà thôi.
- Vị Kiếm Tông tiền bối này, đây là ân oán giữa ta cùng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, ngài không cần phải nhúng tay.
Thần Dạ thu hồi ánh mắt nói.
Ánh mắt Phi Vân co rụt lại, nói thật nếu như có thể hiện tại Tần Tân Nguyệt đã không sao, hắn cũng không muốn thành kẻ địch của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.
Sau lưng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu là ai, trong lòng Phi Vân rất rõ ràng, thế lực khổng lồ kia Kiếm Tông không thể ứng phó, cho dù sau khi Huyền Lăng đại thành vô thượng kiếm thể, Phi Vân cũng không muốn thành kẻ địch của thế lực nọ.
Tà Đế Điện cường đại, với thân phận của Phi Vân đương nhiên là hiểu biết đến.
Nhưng hắn thật không nghĩ ra dưới tình hình như thế Thần Dạ còn dám nói ra lời như vậy, phần đảm lượng này thật khiến người rung động.
- Người trẻ tuổi…
Đảm lượng của Thần Dạ làm Phi Vân rất hài lòng, nếu vẫn chưa tới thời gian khai chiến chân chính, hắn cũng không lộ ra diễn cảm thân cận làm gì, đối mặt Tà Đế Điện, bất luận là ai hay thế lực nào đều phải vạn phần cẩn thận.
Thần Dạ khoát tay, nói:
- Tiền bối, ngài nhanh tránh ra đi, bằng không chỉ sợ Thanh Mộc tông chủ sắp nổi điên!
Thần sắc Phi Vân căng thẳng, bất kể thế nào Thanh Mộc cũng có tu vi hoàng huyền cửu trọng, mà nay đang ở trạng thái phẫn nộ cùng cực, thực lực sẽ không thua kém cao thủ tôn huyền, nếu để một mình Thần Dạ chống lại…
Thanh Mộc đã không đợi được nữa, cảm ứng Phi Vân không còn tập trung hắn, thân hình vừa động, khoảng cách vài trăm thước đã bị hắn vượt qua.
- Ông!
Nhìn thấy Thanh Mộc bay tới, Thần Dạ cười lạnh, thân ảnh như u linh lập tức biến mất ngay tại chỗ.
- Ah!
Đột nhiên một tiếng kêu to thê lương từ trên đống hoang tàn vang vọng, mọi người vội vàng đưa mắt nhìn qua, nguyên lai thân ảnh biến mất kia lại xuất hiện, mà tiếng kêu thê lương kia lại xuất ra từ miệng cao thủ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.
Nói thật lòng Thần Dạ cũng không có ác cảm quá lớn với Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, cho dù năm đó bởi vì Hoàng gia bán đứng làm Tần Tân Nguyệt bị trọng thương, khiến phụ thân cùng gia gia của Hoàng Vũ đều bỏ mình.
Theo Thần Dạ xem ra, mọi việc đều có nhân quả, Tần Tân Nguyệt vì muốn ở chung một chỗ với phụ thân của Hoàng Vũ, cầm đi chí bảo trong tông môn, vì vậy trong mắt Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu đây đích thật là phản bội.
Đối với kẻ phản bội nếu đổi lại là Thần Dạ, chỉ sợ hắn đã xuống tay càng thêm tàn nhẫn, điều này chẳng thể trách Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, muốn trách chỉ trách Hoàng gia đều là thân nhân lại bán rẻ người thân của mình.
Nhưng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu lại cấu kết với Tà Đế Điện, tội không thể tha.
Đây không chỉ đơn thuần là vì Thần Dạ đối địch với Tà Đế Điện, mà là vì…
Vô số năm trước Tà Đế Điện làm hại thiên hạ, do Cổ Đế dẫn đầu kêu gọi Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế cùng đối chiến với Tà Đế, còn kêu gọi thiên hạ võ giả cùng nhau đối kháng Tà Đế Điện.
Mà hôm nay mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng lịch sử vẫn chưa ma diệt, tin tưởng cho đến ngày nay mọi người đều biết nếu để Tà Đế Điện cường đại trở lại, tình cảnh năm xưa có thể sẽ phát sinh lần thứ hai.
Thần Dạ cũng không có giác ngộ làm chúa cứu thế, nhưng nếu nhóm người Cổ Đế không màng sống chết sáng tạo thời đại an bình cho toàn bộ sinh linh trên thế gian này, đại nghĩa của họ làm Thần Dạ phải thật sự kính nể.
Người đời sau không cảm tạ đại nghĩa của chư vị tiền bối thì cũng thôi, còn muốn cấu kết với Tà Đế Điện, vậy chết cũng không gì đáng tiếc.
Lòng người tuy dễ thay đổi, nhưng phải có điểm mấu chốt.
Thủ đoạn của Tà Đế Điện, Thần Dạ từng kiến thức qua nhiều lần, không thể tưởng được một khi thế giới này bị bọn hắn thống trị, thật không biết sẽ phát sinh tình hình như thế nào.
Chính vì thế hắn muốn tiêu diệt Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, xem như mượn việc này cảnh cáo các thế lực khác trong Bắc Vực.
/1432
|