Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 265: Hố sâu cực lớn.

/292


- Chưa đến một tuần đâu. Chúng tôi nhận được một nguồn tin tức báo rằng Bát Hắc Đào lần này bằng bất cứ giá nào cũng sẽ hành động triệt để, bọn họ phái ra một tổ hợp chuyên nghiệp nhất định bụng mai phục anh. Cho nên các bậc lãnh đạo phía trên đã tổ chức một đội ngũ khẩn cấp để đối phó, giúp đỡ anh.

Người thanh niên tóc dài dừng một chút rồi nói tiếp.

- Biển người mênh mông, chúng tôi biết chỗ nào mà tìm bọn họ cho được. Cho nên đành phải lấy anh làm mồi nhử, mục tiêu của bọn họ là Trương Dương anh nên chúng tôi chỉ cần lén lút đi theo chân anh là gặp chúng thôi.

- Lấy tôi làm mồi câu?

Trương Dương chán nản một hồi.

- Được rồi, được rồi. Tôi biết là trong lòng anh không có thoải mái, nhưng mà hiện tại không phải là đã bảo toàn được cái mạng nhỏ của mình rồi hay sao. Tám người trong Bát Hắc Đào này giờ chỉ còn lại có ba người mà thôi, không phải là anh không có cảm giác tự hào đấy chứ?

- Một cảm giác tự hào?

Trương Dương lần thứ hai không nói gì, không biết bị đám người này truy đuổi khổ sở thế nào hay sao mà còn có cảm giác tự hào cho được. Chỉ có điều khi nghe hắn nói tám tên trùm sò Bát Hắc Đào giờ chỉ còn lại có ba người thì trong lòng hắn không khỏi chấn động một hồi.

- Nói cách khác hiện tại những người muốn giết tôi chỉ còn lại có ba người thôi?

- Ừ, đúng, cũng có thể nói như vậy đấy. Nhưng mà bọn họ có năm nhóm tám người như vậy cơ, đỏ, cam, vàng, xanh, lục. Nhóm mà anh đã xử lý được gần hết này là nhóm “Cam”…

- Ặc!

Trương Dương nghe vậy liền thối một hơi, năm nhóm, năm nhân tám là bốn mươi, vậy không phải là có ít nhất bốn mươi người đang lùng sục cái mạng Trương Dương hắn hay sao? Khó trách lần trước muốn hệ thống Nữ Oa kia cho ra một cái phương án hoàn toàn tiêu diệt được tổ chức Bát Hắc Đào này lại có thể yêu cầu một số điểm tích phân “trên trời” như thế.

Xem ra đường phải đi còn dài lắm đây!

- Đi đây!

Người thanh niên tóc dài sau cùng lại đưa mắt liếc nhìn mấy người đang la liệt trên đất một cái, thấp giọng nói.

- Có người đến đây, tôi đi trước. Những cái xác trên mặt đất này tôi đã nói qua với người bên cục công an rồi, anh tùy thời mà lo liệu.

Nói xong, hắn phủi phủi cái mông không biết từ khi nào lại dính đầy bụi bặm, rất tự nhiên mà bước đi.

- Từ từ đã.

Trương Dương vội vàng gọi với theo để hắn dừng bước.

- Không cần cảm ơn, tôi là Lôi Phong...

- Ai nói là cảm ơn anh? Đây không phải là chuyện các anh phải làm hay sao? Anh... Các anh khi nào mới chịu lấy thiết bị theo dõi trên xe của tôi xuống đây?

Người thanh niên tóc dài thiếu chút nữa là cắm đầu xuống đất được, quay đầu lại nhìn nhìn Trương Dương, phát cáu mà nói lại.

- Anh không sợ bị người ta đuổi giết?

- Tất nhiên có sợ!

- Đã sợ vậy còn muốn gỡ xuống để làm gì?

Sau một chốc lát nhìn nhìn Trương Dương, người thanh niên tóc dài dường như hiểu được điều gì đó, lại nói.

- Anh yên tâm. Cái thứ đó không có được trang bị thiết bị nghe trộm hay thiết bị ghi hình gì đâu, cho nên những cái gì mờ ám, những chuyện chấn động trên xe, vân vân… thì chúng tôi không có biết được đâu.

Nghe hắn nói vậy rồi Trương Dương mới thoáng thở phào được một hơi, vậy vẫn là bình thường rồi.

- Đi đây!

Người thanh niên tóc dài lúc này xóc thật mạnh cái hộp đàn trên vai, giống như một người hát rong đường phố, chậm rãi tập tễnh hướng đến phía đầu con hẻm nhỏ.

- Này này, anh tên là gì?

- Ngạo thiên!

- Ngạo thiên?

Trương Dương thoáng trầm tư một chút, như vậy có phải là…

- Anh có phải là người họ Long hay không? Long Ngạo Thiên à?

Người thanh niên tóc dài nghe vậy, thân mình liền lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã nhào…

Nhưng mà hắn không có trả lời lại, thẳng người mà bước đi.

Trương Dương bất đắc dĩ mà bĩu môi, ngoảnh đầu lại nhìn nhìn người duy nhất còn sống trên mặt đất - cô nàng mỹ nữ sát thủ với cái miệng anh đào nhỏ nhắn nọ.

Hắn bước lên phía trước, nhìn ngắm cô vài lần, bộ dạng cô này thiệt tình xinh đẹp, chỉ có điều nếu để cho cô nàng tiếp tục sống thì chính mình sẽ chuốc thêm nhiều mối nguy hại. Trong lòng hắn buộc phải lạnh lùng, liền chậm rãi hướng về phía cô nàng mà bước tới, cứ giết cô này rồi tính.

Đi được một nửa đường, hắn đột nhiên ý thức được một cái vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, cúi đầu nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay mình, bây giờ không phải vừa vặn là thời gian hệ thống Nữ Oa tự động làm mới hay sao? Khốn thật, vậy chẳng phải là cái hệ thống chết tiệt này đang đào cho hắn một cái hố cực đại hay sao?

Trương Dương ngồi xổm người xuống, vươn tay sờ thử động mạch cảnh của cô nàng sát thủ xinh đẹp, xem ra không có vấn đề gì trở ngại cả.

Đều nói là người đẹp ngủ trong rừng này, người đẹp ngủ trong rừng nọ nhưng chưa từng biết dung nhan ra sao. Còn cái cô nàng bất tỉnh nhân sự trước mắt này với hàng lông mi cong dài đen nhánh, khuôn mặt tinh xảo, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi nhếch lên một chút, cái mũi rất mực thanh tú hít thở đều đều, phía dưới một chút là núi non cao chót vót, vòng eo mảnh mai uyển chuyển, cặp đùi thon dài phía dưới chiếc quần bò bó sát người gắt gao ôm lấy toàn bộ đôi chân… có thể nói là từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài hoàn toàn xứng đáng được coi là một người đẹp ngủ trong rừng. Chỉ có điều chắc chắn là người đẹp ngủ trong rừng này chính là một ly rượu siêu độc đối với Trương Dương.

Có thể tưởng tượng ngay nếu mà cô nàng này tỉnh dậy thì phản ứng đầu tiên của cô chính là giết chết Trương Dương, bởi đây chính là một sát thủ xinh đẹp chuyên tâm đoạt cái mạng nhỏ của hắn mà.

Trương Dương không phải là thằng mê gái, đương nhiên, bên cạnh hắn cũng chẳng có thiếu đàn bà con gái xinh đẹp. Cho nên, đối mặt với một cô nàng xinh đẹp nhưng lại muốn đoạt cái mạng của hắn thì hắn hiển nhiên cũng sẽ không nhân từ nương tay, trong đầu vừa nghĩ vậy thì tay hắn cũng không tự chủ được mà đưa tới gần cái cổ nhỏ thon dài trắng nõn nà của cô gái.

Hắn nhìn nhìn chính đôi tay của mình, mười ngón tay thon dài chỉ cần tiến về phía trước thêm một chút, bóp lấy cái cổ trắng như tuyết kia của cô, dùng thêm một chút lực thì nhiều lắm là năm giây sau đã có thể khiến cho cô nàng hồn xiêu phách lạc, từ nay về sau sẽ không còn hậu họa nữa.

Nhưng chính vào lúc này, sự việc khiến hắn lo lắng nhất đã xảy ra, thanh âm của hệ thống Nữ Oa vang lên.

- Hệ thống Nữ Oa chuyên chở kỳ hạn bốn tháng, số liệu hệ thống tự động làm mới. Trương Dương, cấp độ dự bị cứu vớt giả, nhiệm vụ đầu mối chính xác xuất thành công là 2. 1 PPM, đã hoàn thành sáu cái nhiệm vụ cấp M, số điểm tích phân hệ thống hiện tại là ba mươi điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn, chỉ số thể năng hiện tại là 68 điểm, chỉ số vận may là 3. Căn cứ tình trạng điểm tích phân hiện nay, chủ nhân hệ thống được phân phối thêm 1 điểm chỉ số cho tháng này.

Chính là đã đến giờ hệ thống Nữ Oa tự động làm mới số liệu, Trương Dương bất đắc dĩ đành phải thu đôi tay mình vể, đem 1 điểm chỉ số được phân phối thêm của tháng cộng vào chỉ số vận may.

Mấy ngày nay cũng chính là dựa vào cái chỉ số vận may này cùng với cảnh báo nguy hiểm tính mạng của hệ thống Nữ Oa hắn mới có thể hết lần này đến lần khác tránh được cái kiếp tận số. Cho nên, mỗi một điểm gia tăng cho chỉ số vận may của hắn chẳng khác nào việc gia tăng cho hắn cơ hội tiếp tục sống sót cả.

- Nhắc nhở nhiệm vụ cấp M, nhiệm vụ đường nhánh tìm kiếm bổ tinh sử. Xét thấy hệ thống Nữ Oa đã có thời gian hoạt động là bốn tháng, mỗi tháng đã khởi động một lần nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử, nhân vật mục tiêu cho nhiệm vụ đã xuất hiện trong phạm vi một mét phía trước. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành chủ nhân hệ thống có quyền được chọn tiếp nhận nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử kế tiếp. Nhiệm vụ đã được nhập vào lịch trình, kỳ hạn hoàn thành còn một năm chín tháng.

- Nhân vật mục tiêu trong phạm vi một mét phía trước???

Trương Dương không nói gì được một hồi, có phải là hệ thống này lừa đảo người ta hay không đây.

Bình thường phạm vi tìm kiếm nếu không phải là hai mươi mét thì ít nhất cũng là mười mét hay sao?

Một mét? Thế có khác nào hệ thống ngươi nói thẳng là cái cô sát thủ xinh đẹp này chính là mục tiêu nhiệm vụ? Lại còn nói vòng vo…

Đôi khi trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ đều dường như chống lại bạn, đến nỗi bạn có cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm một phút nào nữa. Nhưng hãy cố đừng buông xuôi và bỏ cuộc, vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ thay đổi.

Lúc đầu hắn chính là định sau khi chia tay cùng Hứa Đan Đồng và Hứa Đan Oánh, nhìn đồng hồ hắn cũng tính toán được, nếu như mà hắn không có gặp phải đám sát thủ kia thì hiện vào thời khắc này hắn đã ở bên cạnh Kiều Hi Nhi rồi.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính mà, cái này không những trì hoãn việc mình giết chết cô nàng sát thủ xinh đẹp muốn mạng hắn mà lại còn biến cô nàng thành đối tượng mục tiêu, chuyện này có khác nào là đồ phá hoại đâu chứ?

- Coi như ngươi gặp may mắn đi!

Trương Dương bất đắc dĩ mà đứng lên, nghĩ nghĩ hồi lâu, nhịn không được mà hỏi lại hệ thống.

- Hệ thống trợ thủ, nếu ta giết chết bổ tinh sử thì chuyện sẽ như thế nào?

- Xét thấy chủ nhân hệ thống nếu làm vậy thì thực là ngu xuẩn!

Hệ thống trợ thủ tỏ vẻ thương hại mà chẳng buồn khấu trừ điểm tích phân cho câu trả lời vấn đề của Trương Dương.

- Nếu chủ nhân hệt hống không cẩn thận ngộ sát bổ tinh sử mục tiêu thì nhiệm vụ hệ thống sẽ kết thúc hẳn, hệ thống sẽ xác định là nhiệm vụ thất bại và thu hồi tất cả những phần thưởng từ trước đến nay đã được nhận.

/292

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status