- Là hắn thì tốt nhất, cho dù không phải hắn làm, chúng ta cũng có thể nói là hắn làm.
Hứa Đan Lộ rũ xuống mí mắt, mặt cười lộ ra một tia châm biếm:
- Có đôi khi, chuyện trên thế giới này, không ở chỗ chuyện này có phát sinh hay không, mà là ở chỗ ngươi có tin nó có phát sinh hay không.
- Đường Đoan chết, người được lợi lớn nhất chính là ai? Thắng Gia, Thắng Gia là người thế nào? Vốn là người phụ trách cam tổ trong Hắc Đào Bát, Cam tổ là tổ thứ ba trong 5 tổ của Hắc Đào Bát, hắn lấy gì có thể kế thừa Hắc Đào Bát tổ chức, ban đầu người phụ trách Hồng tổ cùng Lam tổ, thực lực đứng nhất nhì, đặc biệt bài danh hàng đầu lão Đại của Hồng tổ, khi Thắng Gia kế thừa Hắc Đào Bát không lâu, cũng chết do tai nạn xe cộ ngoài ý muốn. . .
- Em đã xem nhiều tư liệu như vậy?
Trương Dương rất là kinh ngạc, không nghĩ tới Hứa Đan Lộ đã biết nhiều như vậy.
- Vâng, rảnh rỗi mà, em chỉ thuận tiện nhìn nhìn.
Hứa Đan Lộ ảm đạm cười, nói:
- Chúng ta có thể đưa phỏng đoán, đêm hôm đó, người phụ trách đương nhiệm của Hồng tổ là Tiên Tử cùng Thắng Gia, lúc ấy là lão Đại cam tổ, cùng với hai người khác, bốn người cùng bán đứng Đường Đoan, thế cho nên Đường Đoan bị Cường ca phục kích thành công và bắn chết. Sau đó Thắng Gia còn gây trở ngại hại chết cấp trên của hắn, người phụ trách hồng tổ, Đinh Dương, thượng vị. Sau đó được Hoàng tổ cùng Lục tổ cùng với Cam tổ chính mình nắm giữ phù trợ, thành công hủy đi người phụ trách Lam tổ, quyền lực không phải rất mạnh - Phi Long, do đó trở thành tay lái của Hắc Đào Bát.
- Bởi vậy, lãnh đạo Hắc Đào Bát hiện tại, ngoài Lam tổ ra, còn lại thì toàn bộ đều là kẻ thù của Đường Thất Thất.
Trương Dương nhìn nàng một cái, run run. Cho là Hứa Đan Lộ nói có thể là thật, nhưng trinh thám như vậy thật đúng là có thể hại chết người, giả như việc này không phải Thắng Gia làm, chỉ muốn hợp lý mà tạo ra một ít chứng cớ, xứng đáng để hắn bị chết oan.
- Chỉ cần Đường Thất Thất tin tưởng chân tướng này, như vậy Hắc Đào Bát liền biến thành kẻ thù của cô ta . . .
Hứa Đan Lộ thản nhiên mà cười nói.
- Mà đối với Hắc Đào Bát. Chúng ta hẳn là nên đưa thông tin Đường Thất Thất ở trong tay chúng ta ra ngoài, mà còn nói cô ta đã cung khai. . . Cho nên một vấn đề thực mấu chốt, đó chính là chúng ta vừa truyền đi tin tức. Hẳn là nên tìm vài nhân vật Hắc Đào Bát tương đối có phân lượng, để cảnh sát động thủ.
- Đến lúc đó, Đường Thất Thất không có con đường thứ hai có thể đi.
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương.
- Về phần làm sao tìm được danh sách nhân vật nào có trọng lượng thì em nghĩ nếu Ngạo Thiên theo án Hắc Đào Bát đã lâu như vậy, trong tay nắm giữ vài manh mối cũng chẳng có gì lạ, như thế nào để có bộ tư liệu từ trong tay của hắn, cái này chờ anh!
- Cái gì cũng bị em nghĩ được, chút việc nhỏ ấy tự nhiên là của anh.
Trương Dương duỗi tay, ôm cái mông nàng lên.
- Ngày mai để ngày mai nói, hôm nay ngủ một giấc đã.
- Buổi tối không được lại như vậy …
Hứa Đan Lộ nghĩ nghĩ. Đột nhiên cảm thấy có chút không yên lòng.
- Ừ, buổi tối nay không!
Hứa Đan Lộ vươn tay bẹo mặt Trương Dương:
- Người này, sáng mai cũng không được!
- Ngủ. . . Ngủ, như vậy được chưa . . .
- Không được, hứa đi!
Nàng không thuận theo mà ấn vào địa bàn quý giá của người nào đó.
- . . . Hô. . . Hô. . . Hô. . .
- Tiểu gia hỏa. . . Vậy ngươi tốt xấu hãy tìm bao . . .
- Chị Lộ Lộ, một cái mất hơn mười đồng tiền đấy, không mang thứ đó, càng thích. . . Không thể lãng phí!
Hôm sau, sáng sớm, Hứa Đan Lộ liền phát hiện phía dưới mình có vấn đề, mở mắt vừa nhìn. Người nào đó đang đè trên người nàng, chịu khó mà gặm nhấm, mà váy ngủ chính mình sớm đã bị vén đến vị trí cổ.
- Bại hoại. . .
Hứa Đan Lộ nhéo vài cái, đùi tuyết trắng vẫn bị lộ ra.
- Tiểu gia hỏa, ngươi. . . Ngươi lại không mang bao…
Hứa Đan Lộ vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn chằm chằm đại sắc lang này, ngươi có đáng giận hay không!
- Này, lần này sao bộ dáng anh còn mệt hơn em . . .
Hồi lâu qua đi, Hứa Đan Lộ ấn đùi Trương Dương, muốn biết Trương Dương tỉnh chưa. Người kia, mỗi lần tình cảm mãnh liệt qua đi, đều là mệt mỏi đến không chịu được mà ngủ, không nghĩ rằng lần này, hắn cũng là ghé vào trên người mình trực tiếp ngủ.
Nàng cười khổ mà lắc lắc đầu, người này đại khái mấy ngày nay đã mệt muốn chết rồi.
Gây sức ép hắn vài cái, phát hiện hắn đã ngủ say, nàng cúi người nhẹ nhàng hôn hắn vài cái, sau đó chạy đến phòng tắm rửa mặt chải đầu một chút, nhất là ngực, tên vô lại kia lần này hảo tâm không có xuất cái kia bên trong, cho nên cũng không cần uống thuốc, nhưng vú tuyết trắng nàng thì đáng thương . . . Nàng tắm rửa sạch, mặc quần áo tử tế, liền trở lại bên giường, nâng cằm, nhìn hắn, người này ngủ cũng thật ngọt, đã lâu không thấy được hắn như vậy.
Trong đầu không biết vì cái gì, đột nhiên nhiều ra thiệt nhiều đồ vật, trong một đêm, giống như đột nhiên nắm giữ một đống ý tưởng quản lý cao cấp, thuật bắn, thuật lái, thị trường chứng khoán… mình trước kia chưa bao giờ học.
Cứ việc tới kỳ quái, nhưng nàng biết, hết thảy này nhất định là đến từ người trước mắt đang ngủ đến ngọt ngào này.
Nàng không phải ngốc, nàng quen Trương Dương rất sớm, mối tình đầu của thiếu nữ, nàng đã từng vì người kia mà động lòng, đối với hắn có thể nói hiểu rõ, chẳng qua nữ có tình, lang vô tình. Hơn nữa người này tâm tư ở người khác rồi, Hứa Đan Lộ là người kiêu ngạo ra sao, sao có thể chủ động theo đuổi người này, không bao lâu tình cảm liền phai nhạt.
Khi qua cấp 3, hai người cơ duyên xảo hợp mà thi được cùng đại học, còn học trường, chẳng qua khi đó tâm tình đã thay đổi, hơn nữa nhà mình vì bệnh phụ thân mà lâm vào khốn cảnh, nàng nào còn có tâm tư nghĩ mấy thứ này.
Hiện tại, ông trời lại đem hai người bọn họ một lần nữa ghép lại một chỗ, thật giống như vẽ cái vòng tròn lớn cho hai người bọn họ, cuối cùng làm cho bọn họ lại hợp lại, có thể ở bên người lúc ban đầu làm cho mình xúc động, đây là một chuyện khiến người cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Về phần người trước mắt kia còn có phải cái tên trước kia hay không, hoặc giả hắn có được thân thể người địa cầu, những thứ trong đầu hắn chỗ nào tới, gặp kỳ ngộ gì, hết thảy đều không quan trọng, quan trọng là ... Nàng cảm thấy Trương Dương vẫn là Trương Dương nàng biết, vậy cũng đủ rồi.
Dọn phòng của hắn một chút, cúi người lại nhẹ nhàng hôn hắn một cái, liền lặng yên mở cửa phòng đi ra, nhìn đồng hồ đã là chín giờ buổi sáng.
Nàng để Vương tỷ làm bữa sáng, sau đó lên tầng 5. Nhìn một chút Đường Thất Thất, người này còn ngủ say, ngày hôm qua nàng để Vương tỷ cho không ít thuốc, theo thầy thuốc nói, đại khái cũng phải 10h mới tỉnh ngủ đi.
Nhìn nàng không thành vấn đề, liền đi gọi hai cô em còn đang làm biếng dậy, đã sắp đến tết âm lịch. Hiện tại cha mẹ của nàng ở một biệt thự trong thành phố Mai Ninh, đương nhiên cần đến đó thăm.
Ba tỷ muội thu thập đồ đạc sẵn sàng, khi kêu Thanh tỷ chuẩn bị xuất phát. Trương Dương lại cười tủm tỉm mà đứng ở cửa.
- Sao thế, con rể không đến, làm sao có thể gọi là chúc tết được?
Hôm nay ba tỷ muội mặc đồ màu hồng. Hứa Đan Lộ là áo bành tô hồng, bên trong một cái váy ngắn tím, giày cao gót tím, Hứa Đan Đồng lại là áo bành tô lông tơ hồng đậm, mặc một cái váy ngắn màu trắng, cùng một đôi giày màu trắng da dê, trên cổ có một cái vòng màu trắng; Hứa Đan Oánh lại là một cái áo khoác hồng nhạt, dưới chân đi giày cao gót màu lam.
Ba tỷ muội đứng chung một chỗ, thật có thể nói là muốn khuôn mặt nào có khuôn mặt đó, muốn ngực có ngực, eo thon nhỏ tạo đường cong chuẩn. Chỉ nhìn đều khiến người ta nước miếng giàn giụa.
- Không phải anh còn đang ngủ sao?
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương ăn mặc tây trang phẳng phiu, mắt đẹp cũng hơi hơi sáng ngời, người này không ăn diện thì thôi, một khi mặc vào thiệt tình rất đẹp trai. Hơn nữa trong ánh mắt hắn có vẻ tang thương không hợp tuổi. Đủ để thu hút những tiểu nữ sinh ngây thơ.
- Ngủ say là vì chuẩn bị tinh thần, không có tinh thần sao có diện mạo đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu, bọn họ sao có thể giao con gái cho anh được!
Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Đi thôi, hôm nay anh tự mình làm lái xe cho em.
Trương Dương quơ quơ cái chìa khóa xe trong tay. Hiện tại ở nhà xe xe cũng không ít, Thanh tỷ một chiếc Audi A8 màu đen, Kiều Hi Nhi một chiếc A6 hồng, Trương Dương lại có con X6, nhưng hắn phát hiện, xe vẫn là quá ít, về sau cần mua một chiếc siêu cấp hai mươi bốn cái lốp, để mỹ nữ toàn gia toàn bộ vào bên trong, tới chỗ nào ngoại thành cũng có thể dạo chơi.
Hứa Đan Lộ rũ xuống mí mắt, mặt cười lộ ra một tia châm biếm:
- Có đôi khi, chuyện trên thế giới này, không ở chỗ chuyện này có phát sinh hay không, mà là ở chỗ ngươi có tin nó có phát sinh hay không.
- Đường Đoan chết, người được lợi lớn nhất chính là ai? Thắng Gia, Thắng Gia là người thế nào? Vốn là người phụ trách cam tổ trong Hắc Đào Bát, Cam tổ là tổ thứ ba trong 5 tổ của Hắc Đào Bát, hắn lấy gì có thể kế thừa Hắc Đào Bát tổ chức, ban đầu người phụ trách Hồng tổ cùng Lam tổ, thực lực đứng nhất nhì, đặc biệt bài danh hàng đầu lão Đại của Hồng tổ, khi Thắng Gia kế thừa Hắc Đào Bát không lâu, cũng chết do tai nạn xe cộ ngoài ý muốn. . .
- Em đã xem nhiều tư liệu như vậy?
Trương Dương rất là kinh ngạc, không nghĩ tới Hứa Đan Lộ đã biết nhiều như vậy.
- Vâng, rảnh rỗi mà, em chỉ thuận tiện nhìn nhìn.
Hứa Đan Lộ ảm đạm cười, nói:
- Chúng ta có thể đưa phỏng đoán, đêm hôm đó, người phụ trách đương nhiệm của Hồng tổ là Tiên Tử cùng Thắng Gia, lúc ấy là lão Đại cam tổ, cùng với hai người khác, bốn người cùng bán đứng Đường Đoan, thế cho nên Đường Đoan bị Cường ca phục kích thành công và bắn chết. Sau đó Thắng Gia còn gây trở ngại hại chết cấp trên của hắn, người phụ trách hồng tổ, Đinh Dương, thượng vị. Sau đó được Hoàng tổ cùng Lục tổ cùng với Cam tổ chính mình nắm giữ phù trợ, thành công hủy đi người phụ trách Lam tổ, quyền lực không phải rất mạnh - Phi Long, do đó trở thành tay lái của Hắc Đào Bát.
- Bởi vậy, lãnh đạo Hắc Đào Bát hiện tại, ngoài Lam tổ ra, còn lại thì toàn bộ đều là kẻ thù của Đường Thất Thất.
Trương Dương nhìn nàng một cái, run run. Cho là Hứa Đan Lộ nói có thể là thật, nhưng trinh thám như vậy thật đúng là có thể hại chết người, giả như việc này không phải Thắng Gia làm, chỉ muốn hợp lý mà tạo ra một ít chứng cớ, xứng đáng để hắn bị chết oan.
- Chỉ cần Đường Thất Thất tin tưởng chân tướng này, như vậy Hắc Đào Bát liền biến thành kẻ thù của cô ta . . .
Hứa Đan Lộ thản nhiên mà cười nói.
- Mà đối với Hắc Đào Bát. Chúng ta hẳn là nên đưa thông tin Đường Thất Thất ở trong tay chúng ta ra ngoài, mà còn nói cô ta đã cung khai. . . Cho nên một vấn đề thực mấu chốt, đó chính là chúng ta vừa truyền đi tin tức. Hẳn là nên tìm vài nhân vật Hắc Đào Bát tương đối có phân lượng, để cảnh sát động thủ.
- Đến lúc đó, Đường Thất Thất không có con đường thứ hai có thể đi.
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương.
- Về phần làm sao tìm được danh sách nhân vật nào có trọng lượng thì em nghĩ nếu Ngạo Thiên theo án Hắc Đào Bát đã lâu như vậy, trong tay nắm giữ vài manh mối cũng chẳng có gì lạ, như thế nào để có bộ tư liệu từ trong tay của hắn, cái này chờ anh!
- Cái gì cũng bị em nghĩ được, chút việc nhỏ ấy tự nhiên là của anh.
Trương Dương duỗi tay, ôm cái mông nàng lên.
- Ngày mai để ngày mai nói, hôm nay ngủ một giấc đã.
- Buổi tối không được lại như vậy …
Hứa Đan Lộ nghĩ nghĩ. Đột nhiên cảm thấy có chút không yên lòng.
- Ừ, buổi tối nay không!
Hứa Đan Lộ vươn tay bẹo mặt Trương Dương:
- Người này, sáng mai cũng không được!
- Ngủ. . . Ngủ, như vậy được chưa . . .
- Không được, hứa đi!
Nàng không thuận theo mà ấn vào địa bàn quý giá của người nào đó.
- . . . Hô. . . Hô. . . Hô. . .
- Tiểu gia hỏa. . . Vậy ngươi tốt xấu hãy tìm bao . . .
- Chị Lộ Lộ, một cái mất hơn mười đồng tiền đấy, không mang thứ đó, càng thích. . . Không thể lãng phí!
Hôm sau, sáng sớm, Hứa Đan Lộ liền phát hiện phía dưới mình có vấn đề, mở mắt vừa nhìn. Người nào đó đang đè trên người nàng, chịu khó mà gặm nhấm, mà váy ngủ chính mình sớm đã bị vén đến vị trí cổ.
- Bại hoại. . .
Hứa Đan Lộ nhéo vài cái, đùi tuyết trắng vẫn bị lộ ra.
- Tiểu gia hỏa, ngươi. . . Ngươi lại không mang bao…
Hứa Đan Lộ vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn chằm chằm đại sắc lang này, ngươi có đáng giận hay không!
- Này, lần này sao bộ dáng anh còn mệt hơn em . . .
Hồi lâu qua đi, Hứa Đan Lộ ấn đùi Trương Dương, muốn biết Trương Dương tỉnh chưa. Người kia, mỗi lần tình cảm mãnh liệt qua đi, đều là mệt mỏi đến không chịu được mà ngủ, không nghĩ rằng lần này, hắn cũng là ghé vào trên người mình trực tiếp ngủ.
Nàng cười khổ mà lắc lắc đầu, người này đại khái mấy ngày nay đã mệt muốn chết rồi.
Gây sức ép hắn vài cái, phát hiện hắn đã ngủ say, nàng cúi người nhẹ nhàng hôn hắn vài cái, sau đó chạy đến phòng tắm rửa mặt chải đầu một chút, nhất là ngực, tên vô lại kia lần này hảo tâm không có xuất cái kia bên trong, cho nên cũng không cần uống thuốc, nhưng vú tuyết trắng nàng thì đáng thương . . . Nàng tắm rửa sạch, mặc quần áo tử tế, liền trở lại bên giường, nâng cằm, nhìn hắn, người này ngủ cũng thật ngọt, đã lâu không thấy được hắn như vậy.
Trong đầu không biết vì cái gì, đột nhiên nhiều ra thiệt nhiều đồ vật, trong một đêm, giống như đột nhiên nắm giữ một đống ý tưởng quản lý cao cấp, thuật bắn, thuật lái, thị trường chứng khoán… mình trước kia chưa bao giờ học.
Cứ việc tới kỳ quái, nhưng nàng biết, hết thảy này nhất định là đến từ người trước mắt đang ngủ đến ngọt ngào này.
Nàng không phải ngốc, nàng quen Trương Dương rất sớm, mối tình đầu của thiếu nữ, nàng đã từng vì người kia mà động lòng, đối với hắn có thể nói hiểu rõ, chẳng qua nữ có tình, lang vô tình. Hơn nữa người này tâm tư ở người khác rồi, Hứa Đan Lộ là người kiêu ngạo ra sao, sao có thể chủ động theo đuổi người này, không bao lâu tình cảm liền phai nhạt.
Khi qua cấp 3, hai người cơ duyên xảo hợp mà thi được cùng đại học, còn học trường, chẳng qua khi đó tâm tình đã thay đổi, hơn nữa nhà mình vì bệnh phụ thân mà lâm vào khốn cảnh, nàng nào còn có tâm tư nghĩ mấy thứ này.
Hiện tại, ông trời lại đem hai người bọn họ một lần nữa ghép lại một chỗ, thật giống như vẽ cái vòng tròn lớn cho hai người bọn họ, cuối cùng làm cho bọn họ lại hợp lại, có thể ở bên người lúc ban đầu làm cho mình xúc động, đây là một chuyện khiến người cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Về phần người trước mắt kia còn có phải cái tên trước kia hay không, hoặc giả hắn có được thân thể người địa cầu, những thứ trong đầu hắn chỗ nào tới, gặp kỳ ngộ gì, hết thảy đều không quan trọng, quan trọng là ... Nàng cảm thấy Trương Dương vẫn là Trương Dương nàng biết, vậy cũng đủ rồi.
Dọn phòng của hắn một chút, cúi người lại nhẹ nhàng hôn hắn một cái, liền lặng yên mở cửa phòng đi ra, nhìn đồng hồ đã là chín giờ buổi sáng.
Nàng để Vương tỷ làm bữa sáng, sau đó lên tầng 5. Nhìn một chút Đường Thất Thất, người này còn ngủ say, ngày hôm qua nàng để Vương tỷ cho không ít thuốc, theo thầy thuốc nói, đại khái cũng phải 10h mới tỉnh ngủ đi.
Nhìn nàng không thành vấn đề, liền đi gọi hai cô em còn đang làm biếng dậy, đã sắp đến tết âm lịch. Hiện tại cha mẹ của nàng ở một biệt thự trong thành phố Mai Ninh, đương nhiên cần đến đó thăm.
Ba tỷ muội thu thập đồ đạc sẵn sàng, khi kêu Thanh tỷ chuẩn bị xuất phát. Trương Dương lại cười tủm tỉm mà đứng ở cửa.
- Sao thế, con rể không đến, làm sao có thể gọi là chúc tết được?
Hôm nay ba tỷ muội mặc đồ màu hồng. Hứa Đan Lộ là áo bành tô hồng, bên trong một cái váy ngắn tím, giày cao gót tím, Hứa Đan Đồng lại là áo bành tô lông tơ hồng đậm, mặc một cái váy ngắn màu trắng, cùng một đôi giày màu trắng da dê, trên cổ có một cái vòng màu trắng; Hứa Đan Oánh lại là một cái áo khoác hồng nhạt, dưới chân đi giày cao gót màu lam.
Ba tỷ muội đứng chung một chỗ, thật có thể nói là muốn khuôn mặt nào có khuôn mặt đó, muốn ngực có ngực, eo thon nhỏ tạo đường cong chuẩn. Chỉ nhìn đều khiến người ta nước miếng giàn giụa.
- Không phải anh còn đang ngủ sao?
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương ăn mặc tây trang phẳng phiu, mắt đẹp cũng hơi hơi sáng ngời, người này không ăn diện thì thôi, một khi mặc vào thiệt tình rất đẹp trai. Hơn nữa trong ánh mắt hắn có vẻ tang thương không hợp tuổi. Đủ để thu hút những tiểu nữ sinh ngây thơ.
- Ngủ say là vì chuẩn bị tinh thần, không có tinh thần sao có diện mạo đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu, bọn họ sao có thể giao con gái cho anh được!
Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng:
- Đi thôi, hôm nay anh tự mình làm lái xe cho em.
Trương Dương quơ quơ cái chìa khóa xe trong tay. Hiện tại ở nhà xe xe cũng không ít, Thanh tỷ một chiếc Audi A8 màu đen, Kiều Hi Nhi một chiếc A6 hồng, Trương Dương lại có con X6, nhưng hắn phát hiện, xe vẫn là quá ít, về sau cần mua một chiếc siêu cấp hai mươi bốn cái lốp, để mỹ nữ toàn gia toàn bộ vào bên trong, tới chỗ nào ngoại thành cũng có thể dạo chơi.
/292
|