Chương 23: Đổ thạch
Đời trước những việc liên quan đến đổ thạch này, Kiều Dĩ An chỉ theo Chu Mạn Thanh đến Myanmar một lần. Mặc dù trước đây từng tìm hiểu nhưng không hiểu rõ lắm, cô chỉ biết một chút kỹ xảo cơ bản.
Một là cầm đèn pin có ánh sáng mạnh chiếu vào đá xem hiệu quả khúc xạ ánh sáng bên trong. Hai là xem lớp đá phong hóa bên ngoài của khối phỉ thúy thô này. Thường thì các tinh thể lớp bên ngoài rất lớn, kết cấu lỏng lẻo, độ cứng thấp, phỉ thúy thô như vậy sẽ được đưa vào hàng thứ phẩm, mà tinh thể có kết cấu chặt chẽ, mịn nhẵn, ít bị vỡ thì sẽ được phân vào hàng phỉ thúy thô cao cấp. Thậm chí sự phân hóa cấp bậc liên tục ở các lớp bên trong của phỉ thúy thô còn phải dựa vào độ nhẵn mịn, độ bóng, màu sắc thể hiện bên ngoài để tổng hợp phân tích.
Cho nên, một loại là thứ phẩm tệ lậu, một loại là đồ cao cấp, tính mạo hiểm của đá thô cực cao. Cho dù đó là bậc thầy chuyên về phỉ thúy giỏi nhất cũng không dám khẳng định mình không có ngày phán đoán sai, chỉ có thể nói xác suất lấy được đồ tốt cao hơn người khác mà thôi…
Dù sao thì đá thô không thể nói trước được điều gì, nếu không cũng sẽ không có nhiều người chỉ vì một lần mua nhầm mà sa cơ thất thế!
Kiều Dĩ An lấy đèn pin chiếu vào phỉ thúy thô bên phía tay phải của mình để xem cái nào tốt nhất, giả vờ tỉ mỉ quan sát độ thật của đá thô. Đôi mắt cô dán sát vào khối đá thô trước mặt, mồ hôi ướt đẫm lòng bàn tay, Kiều Dĩ An hơi căng thẳng. Chỉ cần khả năng của cô thật sự có thể nhìn ra viên phỉ thúy thô này là thật hay không thì sau này cô có thể ngẩng cao đầu, tự tin đối mặt với Chu thị và Bùi Nhã Viên.
Khối đá thô này rất lớn, hình sợi dài hơn sáu mươi centimet, cao hơn bốn mươi centimet, được đặt riêng biệt trên một kệ gỗ chắc chắn, nhìn hình dạng bên dưới của khối đá này thì là đồ tốt! Đủ bốn trăm hai mươi kilogram!
Kiều Dĩ An vừa nhìn đến khối đá thô này thì ngay tức khắc bị màu xanh lấp lánh của viên đá thô phát ra ngay góc bên dưới đó làm cho giật mình!
Quầng sáng xanh lục của khối phỉ thúy to bằng nắm tay này chiếu xuyên qua lớp vỏ màu trắng ra bên ngoài tầm ba, bốn mươi centimet! Cái màu trắng như dòng nước ấm chuyển động trong quầng sáng xanh lục giống như cực quang màu trắng lấp lánh trong đại dương xanh ngắt.
Nhìn dòng sinh khí mềm mại giống như mây kia, Kiều Dĩ An vô thức chuyển động cổ họng, cảm giác thèm muốn không thể hiểu được dâng lên… Không giống với dòng sinh khí lúc trước cô thấy ở người khác, dòng sinh khí trong viên phỉ thúy này càng linh hoạt hơn, căng tràn sức sống. Thậm chí Kiều Dĩ An không biết giờ nhìn thấy dòng sinh khí này, cô có bao nhiêu khát vọng! Giống như du khách lạc trong sa mạc khô cạn thấy được hồ nước cứu mạng!
Sự chú ý của Kiều Dĩ An đều tập trung vào dòng sinh khí màu trắng kia, dường như nó muốn nhào vào cô, trong mắt cô toàn bộ đều là hình dạng của dòng sinh khí màu trắng đó…
Đúng vào lúc này, dòng sinh khí màu trắng kia lại như một cô gái ngượng ngùng, chậm rãi hướng về phía Kiều Dĩ An, ngay lập tức chui vào mắt trái của cô! Chỉ trong khoảnh khắc một luồng hơi thở khoan khoái lưu chuyển trong mắt cô, cảm giác thoải mái truyền từ da đầu đến đầu ngón tay, loại cảm giác đó suýt nữa khiến cô rên thành tiếng!
Kiều Dĩ An nhắm mắt lại, cô hồi tưởng lại…
Ngay đúng lúc này, cả người cô bị ai đó đẩy mạnh từ phía sau, đầu suýt đụng vào khối đá thô cứng trước mặt!
“Người này sao lại vô giáo dục thế? Cứ đứng ở đây cản đường người khác xem đá à? Khối đá thô đắt như vậy, cô mua nổi sao?” Cùng lúc, một giọng nữ chế giễu vang lên.
………….
/1565
|