Đế Thiếu Sủng Ngọt Giám Bảo Vợ Yêu
Chương 25: Gương mặt tròn như vậy, chắc chắn ngày nào cũng lăn
/1565
|
Chương 25: Gương mặt tròn như vậy, chắc chắn ngày nào cũng lăn
“Ông là ai? Tôi biết ông sao? Tôi có nói khó nghe thì ông đừng nghe là được.” Giọng điệu của Kiều Dĩ An không tốt, người vừa đến liền chỉ trích cô. Loại cảm giác vô cớ bị đổ lỗi này xảy ra với ai, người đó cũng chẳng vui nổi, cũng không biết ông ta lấy đâu ra kiêu ngạo như vậy? Mặt thì lại to? Sao còn không đi sớm cho rồi?
Ông già trước mặt này tên là Cù Trung, đời trước Kiều Dĩ An đã từng gặp ông ta, ông ta là ông dượng của Ninh Hiểu Nhụy, cũng là người trong nghề trang sức châu báo này.
“Tôi là ai không quan trọng, huống gì người như cô, không xứng biết tôi!” Cù Trung vuốt vuốt râu, nhìn cô với vẻ mặt khinh thường, “Vạn vật trên thế giới này đều có linh hồn, ngọc là thứ quý giá nhất ở đây, người xấu xí, tâm địa dơ bẩn như cô cũng không sợ quấy nhiễu đến nó à? Xanh lục biến thành màu trắng luôn?”
“Đây là cái thứ logic quái gì vậy?”
Kiều Dĩ An trợn tròn hai mắt, theo như lời ông ta nói thì những người có mặt ở đây hôm nay nếu không dơ bẩn thì chả phải đang trách cô trông xấu xí sao?
Hai vết bớt đen bên mặt phải của cô, trông rất xấu, ngày thường đều bị người ta châm chọc sau lưng cũng thôi đi, nhưng bây giờ thật sự là lần đầu tiên cô nghe được cái loại logic bôi nhọ người khác lung tung như vậy. Xác suất thật giả khi tách đá thô ra như thế nào đều là do ngoại hình của cô ư? Đây hoàn toàn là điều vô lí! Thế chẳng phải những người giành được quán quân trong cuộc thi Hoa hậu Sắc đẹp Quốc tế hằng năm đều là bậc thầy về đá quý à?
Kiều Dĩ An cười nhạo một tiếng thầm nghĩ: “Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa mà, không chỉ đầu óc Ninh Hiểu Nhụy có vấn đề mà đầu Cù Trung cũng thế. Logic của hai người quả thật không hiểu được!”
Kiều Dĩ An cảm thấy mình hoàn toàn không thể nào nói chuyện được với loại người này. Ninh Hiểu Nhụy thấy Kiều Dĩ An không nói gì, còn nghĩ cô đã chịu thua, trong lòng cô ta vô cùng đắc ý.
Cô ta híp mắt ôm cánh tay ông lão, chỉ vào mũi Kiều Dĩ An lên án hành vi của cô: “Ông Cù, lúc nãy con thích khối đá này, lớp vỏ bên ngoài cực kì đồng đều và tinh tế, bề mặt của lớp ở giữa cũng không tệ. Người này rõ ràng không có tiền mua mà còn chắn đường của con, không cho con xem thật đáng ghét! “
Nghe cô ta nũng nịu nói, nhìn Ninh Hiểu Nhụy dẫn ông già họ Cù này đến trước khối đá kia, Kiều Dĩ An chỉ có thể bĩu môi cho số vận đen đủi của mình. Chắc chắn hôm nay cô không xem hoàng đạo mà đã ra ngoài nên mới gặp phải loại chuyện phiền phức này… Kiều Dĩ An không nhịn được trợn trắng mắt, cũng không nhìn xem tầm mắt của những người xung quanh, cô xoay người đi đến chỗ khác chọn đá, quyết định không để ý hai người này nữa.
Lãng phí nhiều thời gian vậy rồi, cô vẫn phải đi chọn được đá. Nếu đồ tốt bị người khác giành mất thì chẳng phải cô sẽ tức chết sao? Cô cũng lười tính toán với những người đầu có vấn đề.
“Đồ xấu xí, cô còn dám đi lung tung ở đây à! Không xin lỗi mà muốn đi như thế, thật là người gì đâu! Quả nhiên là một kẻ nghèo hèn không có giáo dục.” Kiều Dĩ An muốn đi nhưng Ninh Hiểu Nhụy ở đằng sau lại không muốn bỏ qua cho cô, trong lời nói tràn ngập sự khinh miệt, “Một kẻ nghèo ngay cả quần áo cũng sờn như cô mà xứng đến nơi này làm bẩn mắt mọi người sao? Tự giác chút đi, còn không mau lăn khỏi đây!”
Kiều Dĩ An mới đi được vài bước thì sự tức giận ban đầu vì câu nói này của cô ta lại bùng phát lần nữa . Kiều Dĩ An cực kì tức giận cười mỉa, trong lòng vẫn còn mấy phần tức giận!
Huống gì trước đây cô đã từng ở tù rất lâu, trên người luôn bất giác tản ra vài phần tàn bạo. Nếu không phải sau khi ra tù, vì để báo thù, cô cải trang thành nhân viên bất động sản vào làm việc trong khu biệt thự Cẩm Sơn một thời gian dài thì sợ rằng sớm đã không thể kiềm chế tính tình này của cô.
“Ha ha, tôi lớn vậy rồi mà vẫn chưa học được làm sao để lăn đi đây, cô có thể lăn một cái tôi xem không!” Kiều Dĩ An híp mắt nói: Tôi thấy mặt của cô tròn như vậy chắc chắn ngày nào cũng lăn trên đất nhỉ.”
“Cô, đồ tiện nhân này!” Mặt Ninh Hiểu Nhụy lập tức trở nên đen thui, suýt nữa tức đến phát điên, cô ta tức đến đỏ mặt, hét lên.
…….
/1565
|