Editor: Mộ Hàn
Nhưng mà lúc này bạn học Cửu cũng không có trả lời tin tức trên weibo.
Bởi vì điện thoại của cô hiện lên một mail.
Cái mail kia từ rất sớm đã nhắc trước rồi.
Trừ Nhất Tinh Dã, sẽ không có bất cứ kẻ nào biết.
Nội dung mail lời ít mà ý nhiều, chỉ có một câu ngắn ngủn: “Cảnh sát đã tra được tư liệu khi cậu đi học, hiện tại hẳn là đã biết tên thật của cậu, cẩn thận.”
Câu ‘cẩn thận’ sau cùng kia, là Nhất Tinh Dã muốn dặn dò Z.
Cho đến bây giờ, Z đều không có nói cho hắn, cô rốt cuộc là ở chỗ nào.
Có lẽ là bởi vì thời cơ còn chưa tới.
Chỉ là Nhất Tinh Dã đã nhận ra có chỗ nào không thích hợp mà.
Vì sao cảnh sát lại đột nhiên bắt đầu điều tra hành tung của Z.
Hơn nữa khí thế lần này to lớn, làm cho bọn họ có chút khó lòng phòng bị.
Không giống biện pháp vòng vèo trước kia.
Hắn rất lo lắng người kia sẽ xảy ra chuyện gì……
“Phó đội trưởng, phó đội trưởng!” Một thiếu niên bên cạnh đẩy cánh tay Nhất Tinh Dã: “Người chủ trì đang hỏi cậu, vừa rồi nhắn tin cho ai mà mê mẩn như vậy. “
Tinh Dã cười một cái. Trong bộ đồ thi đấu chuyên nghiệp, điệu cười này của hắn trông như một tên chỉ huy hạm đội vũ trụ đang lạc đường vậy: “Nếu tôi nói là người tôi yêu thầm, vậy thì có bị mất fan không ta?”
“Người cậu thích?”
Không chỉ có là người chủ trì, ngay cả thiếu niên kia cũng trợn tròn hai mắt.
Đùa cái gì vậy?
Phó đội trưởng trừ ngủ, chính là chơi game, vươn vai cho người đỡ mỏi, sao có thể sẽ có người yêu thầm chứ!
“Tinh Thần thật là biết nói đùa.” Người chủ trì cho rằng đối phương là đang nói đùa, dù sao nam nhân như vậy, sao có thể sẽ yêu thầm ai, một khi mở miệng thì ai sẽ đồng ý được chứ.
“Được rồi, vì đề phòng Tinh Thần lại không muốn trả lời vấn đề, chúng ta tới hỏi về phương diện Điện Cạnh.” Người chủ trì đem micro đưa qua: “Thi đấu cả nước đã bắt đầu rồi, mười hai đội quán quân của cả nước đều sẽ tiến hành một trân đấu, xin hỏi Tinh Dã, cậu cảm thấy chiến đội của quốc gia nào cho cậu ấn tượng sâu sắc nhất. “
Vấn đề như vậy, không cần Tinh Dã Nhất trả lời.
Thiếu niên bên cạnh liền nở nụ cười: “Mỹ nữ, chúng ta chỉ mới so đấu với Tương Nam, những chiến đội khác còn chưa có tiếp xúc qua, chờ về sau khi tiếp xúc, rồi sẽ đánh giá đi.”
Người chủ trì nghe vậy, thầm nghĩ cũng là, ở phương diện điện cạnh, Hoa Hạ vẫn luôn ở trình độ bậc trung.
Mà Đông Doanh cũng là bên nổi bật.
Mặc dù là Tương Nam, trước mặt họ cũng chỉ là một chiến đội bình thường mà thôi, càng khỏi cần nói đến những chiến đội khác trong nước.
Người chủ trì cũng không có ý hạ thấp chiến đội nào, ngược lại, chính cô là fan của Đế Minh, fan rất nhiều năm rồi.
Một thoáng khi cô nghe được câu trả lời của đối phương, cô suýt nữa đã nói ra rằng, năm đó từng có một chiến đội hoàn toàn có khả năng chiến thắng Đông Doanh, chỉ là khi đó Tần thần không biết đang ở đâu, và khi trở về thì đã bị thương mà thôi.
Cô còn nhớ rõ, bộ dáng người kia rất mạnh mẽ, một người đánh năm, sau khi giết cả đội, vẫn còn máu để trở về thành, sắc bén giống như gió.
Chỉ là hiện tại…… Cô lo lắng tay Tần thần cũng không có hoàn toàn khỏi hẳn.
Bằng không không có khả năng cho tới nay, Tần thần đánh đều là phụ trợ công kích……
Từng phút trôi qua, cũng ở cùng thời gian này, ở nhà ăn lớn, thiếu niên sau khi xem xong cái mail kia, trong lòng rất rõ ràng cảnh sát sở dĩ sẽ tra được tên họ thật của mình, là bởi vì có đại thần ở sau lưng sắp xếp.
Nói cách khác, rất có khả năng đại thần đã biết được toàn bộ thông tin về cô.
Không có sai.
Bạc Cửu.
Đây mới chân chính là cô.
Cô sống ở bóng tối.
Là thời điểm cô dùng lại tên thật.
Thiếu niên ngẩng đầu lên, con ngươi đen đến cực hạn.
Bởi vì chỉ có như vậy, mới là cô hoàn chỉnh nhất.
Không hoàn toàn đen, cũng không hoàn toàn trắng.
Dùng Z để viết tắt cho Zero
Chỉ là, tiếp theo, cô phải đối mặt với nghi ngờ của đại thần như thế nào……
Nhưng mà lúc này bạn học Cửu cũng không có trả lời tin tức trên weibo.
Bởi vì điện thoại của cô hiện lên một mail.
Cái mail kia từ rất sớm đã nhắc trước rồi.
Trừ Nhất Tinh Dã, sẽ không có bất cứ kẻ nào biết.
Nội dung mail lời ít mà ý nhiều, chỉ có một câu ngắn ngủn: “Cảnh sát đã tra được tư liệu khi cậu đi học, hiện tại hẳn là đã biết tên thật của cậu, cẩn thận.”
Câu ‘cẩn thận’ sau cùng kia, là Nhất Tinh Dã muốn dặn dò Z.
Cho đến bây giờ, Z đều không có nói cho hắn, cô rốt cuộc là ở chỗ nào.
Có lẽ là bởi vì thời cơ còn chưa tới.
Chỉ là Nhất Tinh Dã đã nhận ra có chỗ nào không thích hợp mà.
Vì sao cảnh sát lại đột nhiên bắt đầu điều tra hành tung của Z.
Hơn nữa khí thế lần này to lớn, làm cho bọn họ có chút khó lòng phòng bị.
Không giống biện pháp vòng vèo trước kia.
Hắn rất lo lắng người kia sẽ xảy ra chuyện gì……
“Phó đội trưởng, phó đội trưởng!” Một thiếu niên bên cạnh đẩy cánh tay Nhất Tinh Dã: “Người chủ trì đang hỏi cậu, vừa rồi nhắn tin cho ai mà mê mẩn như vậy. “
Tinh Dã cười một cái. Trong bộ đồ thi đấu chuyên nghiệp, điệu cười này của hắn trông như một tên chỉ huy hạm đội vũ trụ đang lạc đường vậy: “Nếu tôi nói là người tôi yêu thầm, vậy thì có bị mất fan không ta?”
“Người cậu thích?”
Không chỉ có là người chủ trì, ngay cả thiếu niên kia cũng trợn tròn hai mắt.
Đùa cái gì vậy?
Phó đội trưởng trừ ngủ, chính là chơi game, vươn vai cho người đỡ mỏi, sao có thể sẽ có người yêu thầm chứ!
“Tinh Thần thật là biết nói đùa.” Người chủ trì cho rằng đối phương là đang nói đùa, dù sao nam nhân như vậy, sao có thể sẽ yêu thầm ai, một khi mở miệng thì ai sẽ đồng ý được chứ.
“Được rồi, vì đề phòng Tinh Thần lại không muốn trả lời vấn đề, chúng ta tới hỏi về phương diện Điện Cạnh.” Người chủ trì đem micro đưa qua: “Thi đấu cả nước đã bắt đầu rồi, mười hai đội quán quân của cả nước đều sẽ tiến hành một trân đấu, xin hỏi Tinh Dã, cậu cảm thấy chiến đội của quốc gia nào cho cậu ấn tượng sâu sắc nhất. “
Vấn đề như vậy, không cần Tinh Dã Nhất trả lời.
Thiếu niên bên cạnh liền nở nụ cười: “Mỹ nữ, chúng ta chỉ mới so đấu với Tương Nam, những chiến đội khác còn chưa có tiếp xúc qua, chờ về sau khi tiếp xúc, rồi sẽ đánh giá đi.”
Người chủ trì nghe vậy, thầm nghĩ cũng là, ở phương diện điện cạnh, Hoa Hạ vẫn luôn ở trình độ bậc trung.
Mà Đông Doanh cũng là bên nổi bật.
Mặc dù là Tương Nam, trước mặt họ cũng chỉ là một chiến đội bình thường mà thôi, càng khỏi cần nói đến những chiến đội khác trong nước.
Người chủ trì cũng không có ý hạ thấp chiến đội nào, ngược lại, chính cô là fan của Đế Minh, fan rất nhiều năm rồi.
Một thoáng khi cô nghe được câu trả lời của đối phương, cô suýt nữa đã nói ra rằng, năm đó từng có một chiến đội hoàn toàn có khả năng chiến thắng Đông Doanh, chỉ là khi đó Tần thần không biết đang ở đâu, và khi trở về thì đã bị thương mà thôi.
Cô còn nhớ rõ, bộ dáng người kia rất mạnh mẽ, một người đánh năm, sau khi giết cả đội, vẫn còn máu để trở về thành, sắc bén giống như gió.
Chỉ là hiện tại…… Cô lo lắng tay Tần thần cũng không có hoàn toàn khỏi hẳn.
Bằng không không có khả năng cho tới nay, Tần thần đánh đều là phụ trợ công kích……
Từng phút trôi qua, cũng ở cùng thời gian này, ở nhà ăn lớn, thiếu niên sau khi xem xong cái mail kia, trong lòng rất rõ ràng cảnh sát sở dĩ sẽ tra được tên họ thật của mình, là bởi vì có đại thần ở sau lưng sắp xếp.
Nói cách khác, rất có khả năng đại thần đã biết được toàn bộ thông tin về cô.
Không có sai.
Bạc Cửu.
Đây mới chân chính là cô.
Cô sống ở bóng tối.
Là thời điểm cô dùng lại tên thật.
Thiếu niên ngẩng đầu lên, con ngươi đen đến cực hạn.
Bởi vì chỉ có như vậy, mới là cô hoàn chỉnh nhất.
Không hoàn toàn đen, cũng không hoàn toàn trắng.
Dùng Z để viết tắt cho Zero
Chỉ là, tiếp theo, cô phải đối mặt với nghi ngờ của đại thần như thế nào……
/717
|