Chương 28: Nơi này chỉ có một người phụ nữ là em đến
Trái tim Hạ Sơ đập rất nhanh, cô sợ người đàn ông này nổi lên thú tính sẽ muốn mình, nhưng sự thực chứng minh cô đã nghĩ nhiều rồi.
Tiêu Lãnh Đình chỉ khẽ hôn Hạ Sơ một cái rồi rời đi, sau đó anh kéo cửa ra đi xuống tầng.
Chờ anh đi rồi Hạ Sơ mới thở hắt ra, cô mở mắt, thiếu chút nữa đã hù chết cô rồi.
Cô vội rời giường, váy của cô tối qua đã bị ướt trong bồn tắm, đêm cô cô là được Tiêu Lãnh Đình quấn khăn tắm trực tiếp mang lên trên giường.
Hạ Sơ tìm đồ trong tủ quần áo, chỉ có đồ cho đàn ông mặc, cô khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ cô lại cởi truồng ra ngoài à?
Cô đành phải tóm lấy một chiếc áo sơ mi trắng của Tiêu Lãnh Đình mặc vào, trong lòng mang theo hi vọng duy nhất là quần áo tối qua đã khô.
Khi thấy quần lót, váy vóc vẫn nổi bồng bềnh trong nước, Hạ Sơ đành phải tuyệt vọng.
Hôm nay cô phải ra khỏi căn biệt thự này thế nào đây, vốn còn muốn im hơi lặng tiếng nhân lúc mọi người không chú ý mà rời đi.
Hiện tại xem ra kế hoạch này bị ngâm nước nóng rồi, cô chỉ có thể yêu cầu người làm mang cho cô một bộ đồ mới.
Ba năm trước cô dễ dàng chạy trốn, là vì khi đó Tiêu Lãnh Đình khinh thường cô, chỉ sợ hôm nay anh sẽ không cô dễ dàng rời đi.
Hạ Sơ vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục tìm kiếm quần áo trong tủ của anh, hi vọng từng có cô gái nào đó đã từng đến đây để lại quần áo.
Trong lòng cô Tiêu Lãnh Đình là người có thân phận, bên cạnh ắt hẳn chưa bao giờ thiếu phụ nữ, đây là chuyện quá bình thường.
Đương lúc cô đang hăng say tìm kiếm, lại không phát hiện cửa đã bị mở ra, Tiêu Lãnh Đình vừa mới ăn xong bữa sáng đi lên xem cô đã tỉnh hay chưa.
Vừa mở cửa liền nhìn thấy cô gái mặc sơ mi trắng
Áo mặc trên người cô rộng thùng thình, nhưng lại mang theo một nét quyến rũ riêng.
Cô không đi dép mà đi chân trần, tóc đen dài xõa tung trên lưng.
Hạ Sơ có vẻ lười biếng mà mê người, Tiêu Lãnh Đình đến gần cô, trên thảm sàn loáng thoáng vọng lại tiếng bước chân anh.
Anh ôm cô từ sau lưng, giọng nói từ tính truyền đến ︰ "Muốn tìm gì, tôi tìm giúp em."
Hạ Sơ đang nghiêm túc tìm đồ đột nhiên nghe thấy tiếng anh, cô sợ tới mức run lên, người này đi rồi mà, sao lại quay về?
Hai tay anh ôm eo cô, chỉ một động tác rất khẽ nhưng lại khiến cô hết hồn.
Cô quá rõ những động tác này có gì gì, nhưng hiện tại trong tay cô lại không có dây thừng để trói Tiêu Lãnh Đình.
Hạ Sơ sẽ không quên cô và Tiêu Lãnh Đình vẫn còn chuyện chưa giải quyết xong, tối hôm qua là cô ngủ thiếp đi nên mới tránh được một kiếp.
Hiện tại dưới tình huống đôi bên đều tỉnh, nếu anh thật sự muốn làm xằng làm bậy thì cô thật sự không có cách nào trốn được.
Cô chỉ có thể im lặng đứng đó, cố gắng không chọc đến anh, coi như không có việc gì mà nói ︰
"Anh Tiêu, anh cho rằng tôi sẽ mặc quần áo không biết xấu hổ này mà ra đường sao?" Hạ Sơ xoay người lạnh lùng nói.
/2677
|