Hắn vẫn chú ý động tĩnh phía ngoài, trên mặt biển ba đào quay cuồng, trừ nước ra không có vật khác, toà đảo này phảng phất từ trong hư không đột nhiên xuất hiện.
- Chẳng lẽ là trận pháp tương tự Thiện Tâm Đảo? Ân? Phương vị Thái Dương không đúng!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, mới vừa rồi trước lúc Đại Thiên Lâu Thuyền chạy vào hòn đảo này, Thái Dương còn ở chính giữa, mà đến bầu trời nơi này, Thái Dương đã đi tới phương tây, mặt trời chiều ngã về tây!
- Giang lão đệ, ngươi đã nhìn ra?
Cáp Lan Sinh cười nói:
- Mới vừa rồi lâu thuyền chấn động một ít, đã mượn đại trận hướng Đông Phương xuyên qua đếm trăm vạn dặm, đây là trận pháp mà Tam ca ta tự mình bày ra, tên là Loạn Không Đại Trận, đảo loạn không gian, đem trăm vạn dặm khoảng cách, rút ngắn đến trong gang tấc, là trận pháp cao nhất của Loạn Không Ma Giáo! Bách Dục Thí Thần Cốc ta không chỉ có Loạn Không Đại Trận, còn có những loại mê trận khác, cho dù có thể xông vào Loạn Không Đại Trận, cũng không cách nào tìm được phương vị Thí Thần Cốc, ngược lại sẽ bị truyền tống đến một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Vạn Long Sào, Ma Vương Mộ.
Giang Nam bội phục không dứt, Bách Dục Thí Thần Cốc bố trí quả thực chính là thùng sắt, khó trách có thể đứng vững vàng đến nay, không có bị người công phá.
Lâu thuyền chạy nhanh vào đảo, Giang Nam đem lâu thuyền thu hồi, chỉ thấy bốn phía núi cao vây quanh, giống như lợi kiếm thẳng đứng tận trời, khí tượng sâm nghiêm, bên trong quần sơn là sơn cốc, trong sơn cốc là một mảnh hồ màu đen.
Sùng sục, sùng sục...
Bên trong quần sơn hắc khí cả ngày, hướng ra phía ngoài lật lên từng bọt khí khổng lồ màu đen, bọt khí đột nhiên nổ tung, thanh thế kinh người. Mà ở trên mặt hồ, thì nổi lơ lửng chín đóa mây trắng, trong mây là từng ngọn Tử Phủ khí thế rộng rãi.
Nơi này cùng Huyền Thiên Thánh Tông bất đồng, Huyền Thiên Thánh Tông rầm rộ, tường vân bốc hơi, khí lành hàng vạn hàng nghìn, mà Bách Dục Thí Thần Cốc lại là ma khí quay cuồng, kinh khủng âm trầm, rất có khí phái Ma Đạo bá chủ.
Địa phương Thí Thần Cốc không lớn, nhưng có loại khí thế này, không thua đại phái, làm Giang Nam cũng bội phục thủ đoạn của những đại ma đầu này.
Cáp Lan Sinh đối với cái hồ này lộ ra vẻ kiêng kỵ, thấp giọng nói:
- Lão đệ, cẩn thận những hồ nước này, đây là nhị ca vì tu luyện Diêm Phù ma kinh, từ chỗ sâu của Cửu U đoạt tới Hoàng Tuyền Thánh Thủy, Thần Phủ cấp cường giả rơi vào cũng bị hóa sạch không còn một mống.
- Thất đệ đến sao?
Đột nhiên, trong hồ một cái không gian lặng lẽ mở ra, lộ ra không gian bên trong rộng lớn mấy ngàn dặm, linh khí dày đặc, không giống bên ngoài âm trầm như vậy, đây là một bí cảnh.
Giang Nam từng nghe nói về bí cảnh, nghe nói bí cảnh chính là hạng người thần thông quảng đại, sau khi chết Tử Phủ không gian của bọn họ biến thành, những cường giả này khi còn sống càng mạnh, sau khi chết lưu lại bí cảnh liền càng lớn.
Truyền thuyết thần minh sau khi chết lưu lại bí cảnh, thậm chí có thể dung nạp tinh cầu!
Trong Huyền Thiên Thánh Tông cũng có một ít bí cảnh, là chút tuyệt đại cường giả của thánh tông đã đi về cõi tiên lưu lại, những cường giả kia, không có chỗ nào mà không phải là tồn tại gần Thần!
Thiên Cơ Tú Sĩ đứng ở cửa vào bí cảnh nghênh đón hai người, cười nói:
- Thất đệ, bọn ta chờ ngươi đã lâu!
Giang Nam thi lễ, cười nói:
- Làm phiền Tam ca chờ lâu, tiểu đệ thật là băn khoăn.
- Tứ ca Ngũ ca tới chưa?
Cáp Lan Sinh hỏi.
Thiên Cơ Tú Sĩ lắc đầu nói:
- Lão Ngũ thần long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung bất định, ngay cả ta cũng tìm không được hắn, vì vậy liền không có báo cho hắn. Người này, một năm cũng không thấy được hắn một lần. Còn có lão Tứ, người này chung quanh tìm nữ thí chủ khai quang, đoán chừng lúc này, không phải là khai quang, chính là bị một đám Chính Đạo nhân sĩ đuổi theo truy sát, chỉ sợ cũng không tới được.
Cáp Lan Sinh thở phào nhẹ nhỏm, hiển nhiên đối với Ngũ Ma rất là sợ hãi, hướng Giang Nam cười nói:
- Lão Thất, Tam ca tinh thông trận pháp, nếu ngươi muốn tu hành Thần Thông trận pháp, còn cần hướng hắn thỉnh giáo. Nếu ngươi muốn nghiên cứu thân thể Thần Thông, vậy thì tìm ta, muốn thực chiến giết người, liền đi tìm Ngũ ca, muốn khai quang, liền đi tìm lão Tứ. Nhị ca pháp lực thâm sâu, đối với Ma Đạo tâm pháp nhất tinh thâm, hắn cùng với đại ca như hình với bóng, ngươi có thể hướng hắn lãnh giáo Ma Đạo tâm pháp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phía trước dẫn đường nói:
- Mấy người huynh đệ chúng ta, rất khó tề tựu một lần, lần trước là Thất Bảo Lâm xuất thế, mới đem chúng ta tụ ở chung một chỗ. Lão Thất, trong Thí Thần Cốc ta không có bao nhiêu quy củ, sau này ngươi muốn đến liền tới, muốn đi liền đi, cũng không có bao nhiêu ước thúc, bất quá gặp phải đại sự, liền cần tới một chuyến, huynh đệ chúng ta cùng chung tiến thối.
Giang Nam gật đầu đồng ý, cùng Cáp Lan Sinh đi theo ở phía sau, đi vào trong bí cảnh này, chỉ thấy trong bí cảnh này cũng có một hồ nước, bất quá bên trong chứa đựng là Linh Dịch!
Linh hồ này cực kỳ rộng lớn, so sánh với linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông nhỏ hơn không được bao nhiêu, làm người ta chắc lưỡi hít hà. Linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông chính là mười vạn năm tích lũy, mới tạo thành kích thước hôm nay, mà Bách Dục Thí Thần Cốc kể từ khi sáng lập đến nay, cũng bất quá là trên dưới một trăm năm thời gian.
- Trong Bách Dục Thí Thần Cốc, có tất cả chín đại bí cảnh, chia ra tồn phóng Linh Dịch, công pháp, pháp bảo, linh tài, linh đan, còn có bí cảnh riêng phần mình tu luyện. Bởi vì Tứ đệ Ngũ đệ hàng năm bên ngoài du đãng, vì vậy không có bí cảnh cho hai người hắn tu luyện, những người khác đều có.
Thiên Cơ Tú Sĩ vừa đi vừa giới thiệu, cười nói:
- Ngươi tới thật không khéo, đại ca nhị ca mới vừa rồi ra ngoài một chuyến, không nói lúc nào trở lại...
- Ta đã trở về!
Một tiếng cười to đột nhiên truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị đại hán cầm phủ khiêng một đầu Xích Long dài đến hơn nghìn trượng bước đi, đợi đi tới trước mặt bọn họ, đại hán đem Xích Long bỏ xuống, cười nói:
- Ta nghe nói Thất đệ muốn nhập Thí Thần Cốc bọn chúng ta, vì vậy đi ra ngoài săn thú, tới đón gió tẩy trần cho Thất đệ!
- Thạch nhị ca, đây là Vạn Long Sào Long Sơn Chân Nhân sao?
Cáp Lan Sinh nhìn Xích Long này, lấy làm kinh hãi, thất thanh nói:
- Lão tiểu tử đó là nhân vật hung ác Thiên Cung nhị trọng!
Giang Nam nhìn về phía Xích Long kia, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, đầu Xích Long này mặc dù chết, nhưng dư uy vẫn còn, cường đại vô cùng, cho dù chết cũng cho hắn áp lực thật lớn!
- Không phải hắn thì ai?
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói:
- Người này hàng năm cùng ta đối nghịch, từng suất lĩnh không biết bao nhiêu Chân Long truy sát ta, mới vừa rồi ta đi Vạn Long Sào một chuyến, điểm danh chỉ họ muốn khiêu chiến hắn, hắn nhịn không được đi ra ngoài ứng chiến, kết quả bị ta ba phủ chém giết.
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Ta cũng đã sớm muốn ăn hắn, đáng tiếc không phải là đối thủ của hắn.
- Chẳng lẽ là trận pháp tương tự Thiện Tâm Đảo? Ân? Phương vị Thái Dương không đúng!
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, mới vừa rồi trước lúc Đại Thiên Lâu Thuyền chạy vào hòn đảo này, Thái Dương còn ở chính giữa, mà đến bầu trời nơi này, Thái Dương đã đi tới phương tây, mặt trời chiều ngã về tây!
- Giang lão đệ, ngươi đã nhìn ra?
Cáp Lan Sinh cười nói:
- Mới vừa rồi lâu thuyền chấn động một ít, đã mượn đại trận hướng Đông Phương xuyên qua đếm trăm vạn dặm, đây là trận pháp mà Tam ca ta tự mình bày ra, tên là Loạn Không Đại Trận, đảo loạn không gian, đem trăm vạn dặm khoảng cách, rút ngắn đến trong gang tấc, là trận pháp cao nhất của Loạn Không Ma Giáo! Bách Dục Thí Thần Cốc ta không chỉ có Loạn Không Đại Trận, còn có những loại mê trận khác, cho dù có thể xông vào Loạn Không Đại Trận, cũng không cách nào tìm được phương vị Thí Thần Cốc, ngược lại sẽ bị truyền tống đến một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Vạn Long Sào, Ma Vương Mộ.
Giang Nam bội phục không dứt, Bách Dục Thí Thần Cốc bố trí quả thực chính là thùng sắt, khó trách có thể đứng vững vàng đến nay, không có bị người công phá.
Lâu thuyền chạy nhanh vào đảo, Giang Nam đem lâu thuyền thu hồi, chỉ thấy bốn phía núi cao vây quanh, giống như lợi kiếm thẳng đứng tận trời, khí tượng sâm nghiêm, bên trong quần sơn là sơn cốc, trong sơn cốc là một mảnh hồ màu đen.
Sùng sục, sùng sục...
Bên trong quần sơn hắc khí cả ngày, hướng ra phía ngoài lật lên từng bọt khí khổng lồ màu đen, bọt khí đột nhiên nổ tung, thanh thế kinh người. Mà ở trên mặt hồ, thì nổi lơ lửng chín đóa mây trắng, trong mây là từng ngọn Tử Phủ khí thế rộng rãi.
Nơi này cùng Huyền Thiên Thánh Tông bất đồng, Huyền Thiên Thánh Tông rầm rộ, tường vân bốc hơi, khí lành hàng vạn hàng nghìn, mà Bách Dục Thí Thần Cốc lại là ma khí quay cuồng, kinh khủng âm trầm, rất có khí phái Ma Đạo bá chủ.
Địa phương Thí Thần Cốc không lớn, nhưng có loại khí thế này, không thua đại phái, làm Giang Nam cũng bội phục thủ đoạn của những đại ma đầu này.
Cáp Lan Sinh đối với cái hồ này lộ ra vẻ kiêng kỵ, thấp giọng nói:
- Lão đệ, cẩn thận những hồ nước này, đây là nhị ca vì tu luyện Diêm Phù ma kinh, từ chỗ sâu của Cửu U đoạt tới Hoàng Tuyền Thánh Thủy, Thần Phủ cấp cường giả rơi vào cũng bị hóa sạch không còn một mống.
- Thất đệ đến sao?
Đột nhiên, trong hồ một cái không gian lặng lẽ mở ra, lộ ra không gian bên trong rộng lớn mấy ngàn dặm, linh khí dày đặc, không giống bên ngoài âm trầm như vậy, đây là một bí cảnh.
Giang Nam từng nghe nói về bí cảnh, nghe nói bí cảnh chính là hạng người thần thông quảng đại, sau khi chết Tử Phủ không gian của bọn họ biến thành, những cường giả này khi còn sống càng mạnh, sau khi chết lưu lại bí cảnh liền càng lớn.
Truyền thuyết thần minh sau khi chết lưu lại bí cảnh, thậm chí có thể dung nạp tinh cầu!
Trong Huyền Thiên Thánh Tông cũng có một ít bí cảnh, là chút tuyệt đại cường giả của thánh tông đã đi về cõi tiên lưu lại, những cường giả kia, không có chỗ nào mà không phải là tồn tại gần Thần!
Thiên Cơ Tú Sĩ đứng ở cửa vào bí cảnh nghênh đón hai người, cười nói:
- Thất đệ, bọn ta chờ ngươi đã lâu!
Giang Nam thi lễ, cười nói:
- Làm phiền Tam ca chờ lâu, tiểu đệ thật là băn khoăn.
- Tứ ca Ngũ ca tới chưa?
Cáp Lan Sinh hỏi.
Thiên Cơ Tú Sĩ lắc đầu nói:
- Lão Ngũ thần long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung bất định, ngay cả ta cũng tìm không được hắn, vì vậy liền không có báo cho hắn. Người này, một năm cũng không thấy được hắn một lần. Còn có lão Tứ, người này chung quanh tìm nữ thí chủ khai quang, đoán chừng lúc này, không phải là khai quang, chính là bị một đám Chính Đạo nhân sĩ đuổi theo truy sát, chỉ sợ cũng không tới được.
Cáp Lan Sinh thở phào nhẹ nhỏm, hiển nhiên đối với Ngũ Ma rất là sợ hãi, hướng Giang Nam cười nói:
- Lão Thất, Tam ca tinh thông trận pháp, nếu ngươi muốn tu hành Thần Thông trận pháp, còn cần hướng hắn thỉnh giáo. Nếu ngươi muốn nghiên cứu thân thể Thần Thông, vậy thì tìm ta, muốn thực chiến giết người, liền đi tìm Ngũ ca, muốn khai quang, liền đi tìm lão Tứ. Nhị ca pháp lực thâm sâu, đối với Ma Đạo tâm pháp nhất tinh thâm, hắn cùng với đại ca như hình với bóng, ngươi có thể hướng hắn lãnh giáo Ma Đạo tâm pháp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phía trước dẫn đường nói:
- Mấy người huynh đệ chúng ta, rất khó tề tựu một lần, lần trước là Thất Bảo Lâm xuất thế, mới đem chúng ta tụ ở chung một chỗ. Lão Thất, trong Thí Thần Cốc ta không có bao nhiêu quy củ, sau này ngươi muốn đến liền tới, muốn đi liền đi, cũng không có bao nhiêu ước thúc, bất quá gặp phải đại sự, liền cần tới một chuyến, huynh đệ chúng ta cùng chung tiến thối.
Giang Nam gật đầu đồng ý, cùng Cáp Lan Sinh đi theo ở phía sau, đi vào trong bí cảnh này, chỉ thấy trong bí cảnh này cũng có một hồ nước, bất quá bên trong chứa đựng là Linh Dịch!
Linh hồ này cực kỳ rộng lớn, so sánh với linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông nhỏ hơn không được bao nhiêu, làm người ta chắc lưỡi hít hà. Linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông chính là mười vạn năm tích lũy, mới tạo thành kích thước hôm nay, mà Bách Dục Thí Thần Cốc kể từ khi sáng lập đến nay, cũng bất quá là trên dưới một trăm năm thời gian.
- Trong Bách Dục Thí Thần Cốc, có tất cả chín đại bí cảnh, chia ra tồn phóng Linh Dịch, công pháp, pháp bảo, linh tài, linh đan, còn có bí cảnh riêng phần mình tu luyện. Bởi vì Tứ đệ Ngũ đệ hàng năm bên ngoài du đãng, vì vậy không có bí cảnh cho hai người hắn tu luyện, những người khác đều có.
Thiên Cơ Tú Sĩ vừa đi vừa giới thiệu, cười nói:
- Ngươi tới thật không khéo, đại ca nhị ca mới vừa rồi ra ngoài một chuyến, không nói lúc nào trở lại...
- Ta đã trở về!
Một tiếng cười to đột nhiên truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị đại hán cầm phủ khiêng một đầu Xích Long dài đến hơn nghìn trượng bước đi, đợi đi tới trước mặt bọn họ, đại hán đem Xích Long bỏ xuống, cười nói:
- Ta nghe nói Thất đệ muốn nhập Thí Thần Cốc bọn chúng ta, vì vậy đi ra ngoài săn thú, tới đón gió tẩy trần cho Thất đệ!
- Thạch nhị ca, đây là Vạn Long Sào Long Sơn Chân Nhân sao?
Cáp Lan Sinh nhìn Xích Long này, lấy làm kinh hãi, thất thanh nói:
- Lão tiểu tử đó là nhân vật hung ác Thiên Cung nhị trọng!
Giang Nam nhìn về phía Xích Long kia, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, đầu Xích Long này mặc dù chết, nhưng dư uy vẫn còn, cường đại vô cùng, cho dù chết cũng cho hắn áp lực thật lớn!
- Không phải hắn thì ai?
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói:
- Người này hàng năm cùng ta đối nghịch, từng suất lĩnh không biết bao nhiêu Chân Long truy sát ta, mới vừa rồi ta đi Vạn Long Sào một chuyến, điểm danh chỉ họ muốn khiêu chiến hắn, hắn nhịn không được đi ra ngoài ứng chiến, kết quả bị ta ba phủ chém giết.
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
- Ta cũng đã sớm muốn ăn hắn, đáng tiếc không phải là đối thủ của hắn.
/2823
|