Pháp Thiên hòa thượng vung tay áo một quyển, thu hồi tranh họa của Thái Hoàng tự viết, đằng đằng sát khí nói:
- Hôm nay chính là ngày Giang mỗ mỗ mạng táng Hoàng Tuyền, hồn thuộc về cực lạc!
Pháp Tướng hòa thượng thấy hắn thu tranh họa của Thái Hoàng tự viết vào trong Tử Phủ của mình, khóe mắt không khỏi nhảy lên, trong lòng rất là khó chịu, Pháp Thiên lấy đi tranh họa của Thái Hoàng tự viết, hiển nhiên là không có ý định để cho hắn tiếp tục tham quan hoc tập cuốn tự viết này, tránh cho hắn cũng đột nhiên đốn ngộ, vọt tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới!
Mặc dù nói hai người bọn họ là sư huynh đệ, sư ra một môn, lại là đệ tử Phật Môn Thánh Địa Kim Cương Pháp Thiện Tông, nhưng lẫn nhau trong lúc đó cũng có cạnh tranh.
Pháp Tướng là đại sư huynh, Pháp Thiên là Nhị sư huynh, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo nhất định là từ hai người bọn họ chọn lựa.
Cho tới nay tu vi cảnh giới của Pháp Tướng đều ở phía xa Pháp Thiên, nhưng nay Pháp Thiên cũng tu luyện tới Minh Đường Thần Phủ cảnh giới, hai người bọn họ liền ở vào cùng một tầng thứ, tu vi thực lực không kém nhiều.
Mặc dù Pháp Thiên không bằng Pháp Tướng, cũng không khác nhau lắm, nhưng nếu như Pháp Tướng đột phá, tu thành Côn Luân Thần Phủ, vậy thì sẽ lần nữa đem thực lực kéo ra, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo sẽ cùng Pháp Thiên vô duyên!
- Con lừa ngốc này, nhìn như trung hậu, nhưng nội tâm gian trá giảo hoạt, bất quá ta cuối cùng là đại sư huynh, tu thực lực so sánh với ngươi vẫn còn cao hơn một bậc!
Pháp Tướng hòa thượng thầm nghĩ trong lòng:
- Ta không chiếm được Thái Hoàng tự viết, ngươi cũng đừng nghĩ chiếm lấy! Đợi sau khi Giang mỗ mỗ chết, ta liền mời Cận sư huynh thu hồi Thái Hoàng tự viết đi, để ngươi cũng không cách nào tìm hiểu nghiên cứu!
Sư huynh đệ hai người đều có tâm tư, đi ra sơn môn, đợi đi ra bên ngoài, chỉ thấy rất nhiều vị trưởng lão của Kim Cương Pháp Thiện Tông cũng riêng phần mình từ trên linh sơn đi ra. Kim Cương Pháp Thiện Tông là Phật Môn Thánh Địa, cùng môn phái Huyền Môn Ma Môn bất đồng, Huyền Môn Ma Môn thường thường chế tạo cung điện là động phủ, mà động phủ Phật Môn thường thường là chùa miểu.
Những trưởng lão này từng cái từng cái tu vi thâm hậu, phật hiệu tinh thâm, rối rít đứng ở trước chùa miểu riêng phần mình hướng sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông nhìn lại, chỉ thấy nơi đó kim quang nhộn nhạo, giữa kim quang, hai đầu cự thú như dãy núi lớn đứng ở trước sơn môn, giống như trên sơn môn dinh ra hai tòa núi lớn.
Hai đầu cự thú này dử tợn kinh khủng, một đầu là ngốc ưng, khắp cả người Long Lân màu vàng, đỉnh đầu trụi lủi không có một cây vũ mao, một đầu là cự thú khắp cả người gai xương, đứng người lên, trong tay nắm hai cây cự chùy, mắt nhỏ lóe lên hung quang.
Hai đầu cự thú này hung khí ngất trời, vừa nhìn liền biết thực lực cực kỳ cường đại, không so với bọn hắn những trưởng lão này thua kém!
Mà ở trước hai đầu cự thú, một thiếu niên mặc đạo phục đứng ở nơi đó, hai đầu cự thú hung khí bức người phảng phất chỉ là người hầu của hắn.
- Pháp Thiên, hôm nay thế đạo không thái bình, ma đầu hoành hành, làm hại nhất phương, hiện có tà ma ngoại đạo tới cửa khiêu chiến, ngươi đi chém giết tà ma, cũng là một đại công đức!
Chỗ sâu trong Kim Cương Pháp Thiện Tông, một thanh
âm già nua nói.
Pháp Thiên hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, khom người thi lễ nói:
- Vâng, sư tôn.
Chúng tăng rối rít nói:
- Pháp Thiên sư điệt yên tâm, chư tăng bọn ta ở chỗ này, vì ngươi đại tụng chân kinh, cổ vũ khí thế của ngươi!
Pháp Thiên hòa thượng khom người, cất cao giọng nói:
- Đa tạ chư vị sư thúc!
Chúng tăng rối rít khoanh chân mà ngồi, miệng tụng Hàng Ma kinh, phật âm đại phát, chỉ thấy phật quang nặng nề từ trên người chúng tăng lan tràn đi ra ngoài, phật quang lấp lánh, bao phủ phạm vi càng lúc càng rộng, cuối cùng phật quang cùng phật quang tương dung, hóa thành một cái lao lung!
Cả Kim Cương Pháp Thiện Tông phật quang nhộn nhạo, đem tất cả Linh sơn che dấu, hóa thành phật quang đại hải, đại dương mênh mông vô tận, chỉ thấy trong phật quang nặng nề, một pho tượng Đại Phật chậm rãi tạo thành, đây là phật quang đạo văn của chúng tăng ngưng tụ tạo thành Đại Phật, một tay nắm Hàng Ma ấn, một tay nắm Liên Hoa Ấn, phía sau có quang huy, nhất trọng tiếp theo nhất trọng, lại có Phi Thiên bị đạo văn hóa sinh đi ra ngoài, quay chung quanh Đại Phật bay múa.
Tôn Đại Phật này đột nhiên mở miệng, phật âm chấn động, nhắn nhủ Thiên Sơn vạn dặm, thanh âm rõ ràng nhưng không điếc tai, càn quét hết thảy Ma khí!
- Kim Cương Pháp Thiện Tông khinh người quá đáng, lại muốn mượn khí thế của cả môn phái tới dọa ta, khiến cho nội tâm ta không tinh khiết, sinh ra tâm mang sợ hãi!
Giang Nam thấy bức đại tràng diện này, không khỏi cười lạnh, hắn một thân một mình tới khiêu chiến, được xưng tụng quang minh chánh đại, lại không nghĩ rằng Kim Cương Pháp Thiện Tông lại vô sỉ tới cực điểm, khí tức chúng tăng tương liên, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, hóa thành một pho tượng Đại Phật trấn áp ở nơi đó!
Mặc dù thế hệ trước của Kim Cương Pháp Thiện Tông không có hướng hắn xuất thủ, nhưng mà khí tức của bọn hắn lại trấn áp ở nơi đó, vô hình trung áp chế tâm cảnh của Giang Nam, để cho tông sư cảnh giới của hắn không yên!
- Phật Môn vô sỉ, Ma Môn mới là ôn nhu động lòng người, thuận mắt vô cùng!
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, Pháp Thiên hòa thượng bước đi, mấy bước trong lúc đó liền tới đến trước sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông, cùng Giang Nam mặt đối mặt, hai tay hợp thành chữ thập nói:
- Giang thí chủ đường xa mà đến, có muốn nghỉ ngơi chốc lát, tiểu tăng vì ngươi tiến cử Phật Môn chư vị sư trưởng của ta hay không?
- Không cần, nếu ta bước vào quý tông, chỉ sợ sẽ bị áp chế đến lợi hại hơn.
Giang Nam cười mà như không cười nói:
- Pháp Thiên sư huynh, tâm cơ của quý tông không khỏi có chút lợi hại? Ta bất quá là Dao Đài Cảnh viên mãn, quý tông lại dùng trận thế lớn như vậy tới đón ta, có chút ỷ thế hiếp người đi?
Pháp Thiên hòa thượng thở dài, nhìn trời nói:
- Hàng yêu trừ ma chính là bổn phận Phật Môn, Tiểu Tà Vương Giang Nam danh tiếng vang dội, ngay cả Phật cũng nhìn không được, vì vậy thật sự nổi giận. Giang sư đệ, Kim Cương Pháp Thiện Tông ta làm sao có ỷ thế hiếp người, mà là ngươi sở tác sở vi chọc giận tới ngã phật, tôn Đại Phật phía sau tiểu tăng này, chính là ngã phật giáng xuống Kim Thân, muốn nhìn tận mắt ngươi bị tiểu tăng đánh chết, thành toàn một đoạn công đức của tiểu tăng.
Chuyện vô sỉ như vậy, đến trong miệng hòa thượng này liền trở nên tràn đầy chánh nghĩa cùng thần thánh, cho dù là Giang Nam cũng không khỏi bội phục miệng lưỡi của hắn.
- Đã như vậy, như vậy ta cũng muốn mời một pho tượng Ma Thần đi ra ngoài, cùng phật của quý tông gặp mặt một lần.
Giang Nam cười lạnh một tiếng, trong Tử Phủ đột nhiên có một pho tượng Ma Thần kim chói, ầm ầm rơi vào phía sau hắn!
- Hôm nay chính là ngày Giang mỗ mỗ mạng táng Hoàng Tuyền, hồn thuộc về cực lạc!
Pháp Tướng hòa thượng thấy hắn thu tranh họa của Thái Hoàng tự viết vào trong Tử Phủ của mình, khóe mắt không khỏi nhảy lên, trong lòng rất là khó chịu, Pháp Thiên lấy đi tranh họa của Thái Hoàng tự viết, hiển nhiên là không có ý định để cho hắn tiếp tục tham quan hoc tập cuốn tự viết này, tránh cho hắn cũng đột nhiên đốn ngộ, vọt tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới!
Mặc dù nói hai người bọn họ là sư huynh đệ, sư ra một môn, lại là đệ tử Phật Môn Thánh Địa Kim Cương Pháp Thiện Tông, nhưng lẫn nhau trong lúc đó cũng có cạnh tranh.
Pháp Tướng là đại sư huynh, Pháp Thiên là Nhị sư huynh, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo nhất định là từ hai người bọn họ chọn lựa.
Cho tới nay tu vi cảnh giới của Pháp Tướng đều ở phía xa Pháp Thiên, nhưng nay Pháp Thiên cũng tu luyện tới Minh Đường Thần Phủ cảnh giới, hai người bọn họ liền ở vào cùng một tầng thứ, tu vi thực lực không kém nhiều.
Mặc dù Pháp Thiên không bằng Pháp Tướng, cũng không khác nhau lắm, nhưng nếu như Pháp Tướng đột phá, tu thành Côn Luân Thần Phủ, vậy thì sẽ lần nữa đem thực lực kéo ra, Kim Cương Pháp Thiện Tông kế nhiệm chưởng giáo sẽ cùng Pháp Thiên vô duyên!
- Con lừa ngốc này, nhìn như trung hậu, nhưng nội tâm gian trá giảo hoạt, bất quá ta cuối cùng là đại sư huynh, tu thực lực so sánh với ngươi vẫn còn cao hơn một bậc!
Pháp Tướng hòa thượng thầm nghĩ trong lòng:
- Ta không chiếm được Thái Hoàng tự viết, ngươi cũng đừng nghĩ chiếm lấy! Đợi sau khi Giang mỗ mỗ chết, ta liền mời Cận sư huynh thu hồi Thái Hoàng tự viết đi, để ngươi cũng không cách nào tìm hiểu nghiên cứu!
Sư huynh đệ hai người đều có tâm tư, đi ra sơn môn, đợi đi ra bên ngoài, chỉ thấy rất nhiều vị trưởng lão của Kim Cương Pháp Thiện Tông cũng riêng phần mình từ trên linh sơn đi ra. Kim Cương Pháp Thiện Tông là Phật Môn Thánh Địa, cùng môn phái Huyền Môn Ma Môn bất đồng, Huyền Môn Ma Môn thường thường chế tạo cung điện là động phủ, mà động phủ Phật Môn thường thường là chùa miểu.
Những trưởng lão này từng cái từng cái tu vi thâm hậu, phật hiệu tinh thâm, rối rít đứng ở trước chùa miểu riêng phần mình hướng sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông nhìn lại, chỉ thấy nơi đó kim quang nhộn nhạo, giữa kim quang, hai đầu cự thú như dãy núi lớn đứng ở trước sơn môn, giống như trên sơn môn dinh ra hai tòa núi lớn.
Hai đầu cự thú này dử tợn kinh khủng, một đầu là ngốc ưng, khắp cả người Long Lân màu vàng, đỉnh đầu trụi lủi không có một cây vũ mao, một đầu là cự thú khắp cả người gai xương, đứng người lên, trong tay nắm hai cây cự chùy, mắt nhỏ lóe lên hung quang.
Hai đầu cự thú này hung khí ngất trời, vừa nhìn liền biết thực lực cực kỳ cường đại, không so với bọn hắn những trưởng lão này thua kém!
Mà ở trước hai đầu cự thú, một thiếu niên mặc đạo phục đứng ở nơi đó, hai đầu cự thú hung khí bức người phảng phất chỉ là người hầu của hắn.
- Pháp Thiên, hôm nay thế đạo không thái bình, ma đầu hoành hành, làm hại nhất phương, hiện có tà ma ngoại đạo tới cửa khiêu chiến, ngươi đi chém giết tà ma, cũng là một đại công đức!
Chỗ sâu trong Kim Cương Pháp Thiện Tông, một thanh
âm già nua nói.
Pháp Thiên hòa thượng hai tay hợp thành chữ thập, khom người thi lễ nói:
- Vâng, sư tôn.
Chúng tăng rối rít nói:
- Pháp Thiên sư điệt yên tâm, chư tăng bọn ta ở chỗ này, vì ngươi đại tụng chân kinh, cổ vũ khí thế của ngươi!
Pháp Thiên hòa thượng khom người, cất cao giọng nói:
- Đa tạ chư vị sư thúc!
Chúng tăng rối rít khoanh chân mà ngồi, miệng tụng Hàng Ma kinh, phật âm đại phát, chỉ thấy phật quang nặng nề từ trên người chúng tăng lan tràn đi ra ngoài, phật quang lấp lánh, bao phủ phạm vi càng lúc càng rộng, cuối cùng phật quang cùng phật quang tương dung, hóa thành một cái lao lung!
Cả Kim Cương Pháp Thiện Tông phật quang nhộn nhạo, đem tất cả Linh sơn che dấu, hóa thành phật quang đại hải, đại dương mênh mông vô tận, chỉ thấy trong phật quang nặng nề, một pho tượng Đại Phật chậm rãi tạo thành, đây là phật quang đạo văn của chúng tăng ngưng tụ tạo thành Đại Phật, một tay nắm Hàng Ma ấn, một tay nắm Liên Hoa Ấn, phía sau có quang huy, nhất trọng tiếp theo nhất trọng, lại có Phi Thiên bị đạo văn hóa sinh đi ra ngoài, quay chung quanh Đại Phật bay múa.
Tôn Đại Phật này đột nhiên mở miệng, phật âm chấn động, nhắn nhủ Thiên Sơn vạn dặm, thanh âm rõ ràng nhưng không điếc tai, càn quét hết thảy Ma khí!
- Kim Cương Pháp Thiện Tông khinh người quá đáng, lại muốn mượn khí thế của cả môn phái tới dọa ta, khiến cho nội tâm ta không tinh khiết, sinh ra tâm mang sợ hãi!
Giang Nam thấy bức đại tràng diện này, không khỏi cười lạnh, hắn một thân một mình tới khiêu chiến, được xưng tụng quang minh chánh đại, lại không nghĩ rằng Kim Cương Pháp Thiện Tông lại vô sỉ tới cực điểm, khí tức chúng tăng tương liên, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, hóa thành một pho tượng Đại Phật trấn áp ở nơi đó!
Mặc dù thế hệ trước của Kim Cương Pháp Thiện Tông không có hướng hắn xuất thủ, nhưng mà khí tức của bọn hắn lại trấn áp ở nơi đó, vô hình trung áp chế tâm cảnh của Giang Nam, để cho tông sư cảnh giới của hắn không yên!
- Phật Môn vô sỉ, Ma Môn mới là ôn nhu động lòng người, thuận mắt vô cùng!
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, Pháp Thiên hòa thượng bước đi, mấy bước trong lúc đó liền tới đến trước sơn môn của Kim Cương Pháp Thiện Tông, cùng Giang Nam mặt đối mặt, hai tay hợp thành chữ thập nói:
- Giang thí chủ đường xa mà đến, có muốn nghỉ ngơi chốc lát, tiểu tăng vì ngươi tiến cử Phật Môn chư vị sư trưởng của ta hay không?
- Không cần, nếu ta bước vào quý tông, chỉ sợ sẽ bị áp chế đến lợi hại hơn.
Giang Nam cười mà như không cười nói:
- Pháp Thiên sư huynh, tâm cơ của quý tông không khỏi có chút lợi hại? Ta bất quá là Dao Đài Cảnh viên mãn, quý tông lại dùng trận thế lớn như vậy tới đón ta, có chút ỷ thế hiếp người đi?
Pháp Thiên hòa thượng thở dài, nhìn trời nói:
- Hàng yêu trừ ma chính là bổn phận Phật Môn, Tiểu Tà Vương Giang Nam danh tiếng vang dội, ngay cả Phật cũng nhìn không được, vì vậy thật sự nổi giận. Giang sư đệ, Kim Cương Pháp Thiện Tông ta làm sao có ỷ thế hiếp người, mà là ngươi sở tác sở vi chọc giận tới ngã phật, tôn Đại Phật phía sau tiểu tăng này, chính là ngã phật giáng xuống Kim Thân, muốn nhìn tận mắt ngươi bị tiểu tăng đánh chết, thành toàn một đoạn công đức của tiểu tăng.
Chuyện vô sỉ như vậy, đến trong miệng hòa thượng này liền trở nên tràn đầy chánh nghĩa cùng thần thánh, cho dù là Giang Nam cũng không khỏi bội phục miệng lưỡi của hắn.
- Đã như vậy, như vậy ta cũng muốn mời một pho tượng Ma Thần đi ra ngoài, cùng phật của quý tông gặp mặt một lần.
Giang Nam cười lạnh một tiếng, trong Tử Phủ đột nhiên có một pho tượng Ma Thần kim chói, ầm ầm rơi vào phía sau hắn!
/2823
|