- Chư vị tiền bối, các ngươi trước sống ở trong Tử Phủ của ta, đợi lựa chọn một phong thủy bảo địa, lại an táng bọn ngươi.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Nếu có thể biết vị trí bảo vật của những đại phái khác, ta liền có thể vận dụng Loạn Không Đại Trận trực tiếp truyền tống đến trong bảo khố của bọn họ, sau đó cướp sạch. Đáng tiếc, bảo khố của các đại môn phái đều có cường giả trấn thủ...
Pháp bảo của nhiều trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão của Cổ Thần Các giờ phút này đều bị hắn hết thảy thu vào trong Tử Phủ, những pháp bảo này thường thường là Thần Phủ chi bảo, còn có vài món Thiên Cung chi bảo, Thiên Cung chi bảo Giang Nam không cách nào luyện hóa, nhưng mà Thần Phủ chi bảo liền không có bất kỳ khó khăn, hết thảy bị hắn trực tiếp xóa đi ấn ký.
Những pháp bảo này đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, bất quá lại là tài liệu cực kỳ hiếm có, dùng để đổi lấy Linh Dịch có thể để Giang Nam trả hết nợ cho lão long quy, còn có thể dư lại ngàn vạn cân Linh Dịch!
- Khó trách sư tôn ta thích cướp sạch người khác như vậy, Thái Hoàng cũng thích tóm thâu những đại phái khác, xem ra cướp sạch những môn phái khác đích xác là cách tích lũy tài phú nhanh nhất.
Hắn lấy ra vài món Thần Phủ chi bảo, đúc luyện một lần nữa, lại luyện chế hai bộ Loạn Không Đại Trận trận kỳ, nếu trực tiếp dùng những pháp bảo này tới bày trận cũng không phải là không được, nhưng mà thúc dục lên cần hao phí pháp lực thật lớn, không bằng dùng trận kỳ dễ dàng hơn.
- Ta ra cửa là chuẩn bị lịch lãm, tốt nhất là đi tìm một hiểm cảnh, kinh nghiệm sinh tử rèn luyện, mới có thể đột phá Đạo Đài, tu thành Huyền Đài!
Hắn hôm nay đã tu luyện tới Đạo Đài cảnh trung kỳ, cách Huyền Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách xa, Giang Nam đoán chừng, nếu như mình làm từng bước tu luyện, muốn tu thành Huyền Đài, chỉ sợ còn cần hơn một năm thời gian!
Tu luyện tới Đạo Đài bát cảnh trung hậu kỳ, mỗi tiến thêm một bước cần tốn hao thời gian càng dài, đợi đến Thần Phủ cảnh tốn hao thời gian liền sẽ dài hơn.
Cận Đông Lưu từ Thần Phủ nhất trọng tu luyện tới Thần Phủ tam trọng, đi tới hai cảnh giới, túc túc hao tốn hơn mười năm thời gian, Cận Đông Lưu đã coi như là kỳ tài ngút trời, tu thành Đạo Tâm, nhưng tốc độ tu luyện như cũ chậm kinh người, có thể thấy được hậu kỳ cần bao nhiêu nội tình!
- Hôm nay lấy thực lực của ta, địa phương như Loạn Không Ma Vực đã không hề thích hợp lịch lãm, muốn tái tiến một bước, chỉ có đi một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Thần Khư hoặc là Vạn Thi Lộ. Vạn Thi Lộ nghe nói là con đường đi thông Địa Ngục, ở trên đường đều là âm hồn, khống chế thi thể cường giả chết ở trên Vạn Thi Lộ, vô cùng mạnh mẻ, thậm chí có thể gặp phải âm hồn mạnh như Chưởng Giáo Chí Tôn cấp. Chẳng qua nếu như đi tới cuối, là có thể vào Địa Ngục, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta nếu có thể ở trong Địa ngục tu luyện, hấp thu ma khí trong địa ngục, thế tất có thể tái tiến một bước!
Giang Nam nghĩ ngợi nói:
- Mà Thần Khư là Cổ Thần chiến trường, nơi đó không gian thác loạn, nguy hiểm vô cùng, thường xuyên có Thiên Ma tự do ở ngoài nguyên giới xuất hiện, thiên ma là thần trí của Cổ Thần Ma sau khi chết cộng thêm oán khí không chết tạo thành, có đoạt nhục thân người, thậm chí có Thiên Ma lấy huyết nhục thần linh rữa nát tạo thành thân thể, đi đến đó tu luyện, đối với tu luyện thần thức có lợi thật lớn.
Hắn tính toán chốc lát, quyết định đi Thần Khư lịch lãm, Thần Khư không có nguy hiểm như Vạn Thi Lộ, hơn nữa nếu như có thể tìm được thế giới kiều đi thông Trung Thiên thế giới, là có thể tiến vào Trung Thiên thế giới.
- Nói không chừng có thể ở nơi đây nhìn thấy Giang Tuyết tỷ tỷ...
Giang Nam tế lên Thiên Dực Thần Chu, mang theo Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú, hướng phương hướng Thần Khư mau chóng đuổi theo.
- Giang Tử Xuyên!
Đột nhiên, nơi xa một chiếc Phượng xa lái qua, vân làm mành, đồng làm hiên, hoàng kim làm mái ngói, Thải Phượng lái xe, hơn mười thiếu nữ quay chung quanh phượng giá này, giật mình nhìn chiếc Thiên Dực Thần Chu kia.
- Thánh Tử, chúng ta nhìn thấy cự thuyền của Giang Tử Xuyên kia!
Những thiếu nữ kia vội vàng hướng trong xe bẩm báo, màn xe mở ra, một công tử vóc người thon dài trẻ tuổi nhẹ nhàng đi ra, tròng mắt hướng phương hướng Thiên Dực Thần Chu đi tới nhìn lại. Vị công tử trẻ tuổi này có một đôi mắt xếch, gương mặt thanh tú tuấn mỹ, song tóc mai như tuyết, sợi tóc theo bên tai buông xuống đến trước ngực.
Tóc của hắn tuyết trắng, nhưng cũng không phải tuổi quá lão, mà là mới sinh chính là màu trắng.
Hắn có một loại phong lưu tự sinh, phảng phất là sủng nhi trời cao chiếu cố, đem tốt đẹp của thế gian tập trung vào một thân, đáng tiếc hắn là nam tử, nếu như hắn là nữ tử, tất nhiên là tuyệt sắc giai nhân nghiêng nước nghiêng thành họa quốc ương dân.
Kim Phượng Các Minh Hiên Thánh Tử!
- Giang Nam?
Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hiện lên một đạo hàn mang, lạnh lùng nói:
- Chính là người này truyền thụ Thái Dương Chân Kinh cho Hoa Liên Hương của Thiên Yêu Cung, thế cho nên Hoa Liên Hương đột phá Thần Phủ nhất trọng, tu thành Côn Luân Thần Phủ?
Trong mắt một thiếu nữ tia sáng nhảy động, cười nói:
- Hơn nữa người này người mang bảo vật có thể luyện hóa Ngũ Sắc Kim, rất nhiều người hoài nghi kia là một loại thần hỏa, thậm chí không thua Niết Bàn thánh hỏa của Phượng Hoàng nhất tộc ta. Nếu Thánh Tử có thể nhận được thần hỏa của hắn, cái gì Hoa Liên Hương, cũng không phải là đối thủ của Thánh Tử!
Trong Phượng giá truyền tới một thanh âm, nhẹ giọng cười nói:
- Thánh Tử, bảo vật trên người Giang Tử Xuyên không chỉ như thế, tiểu tăng nghe nói đoạn thời gian trước, Bách Hiểu Lâu truyền ra tin tức, người này đã từng dùng nhiều tiền từ Nam Hải mua mấy ngàn vạn cân Ngũ Sắc Kim. Ngũ Sắc Kim chỉ có hắn có thể luyện hóa, hôm nay lại càng giá trị liên thành.
Màn xe mở ra, Pháp Tướng hòa thượng đi ra, hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:
- Nếu có thể giết Giang thí chủ, là có thể nhận được những Ngũ Sắc Kim này, chính là ngay cả Thiên Cung chi bảo cũng có thể dễ dàng luyện thành.
Pháp Tướng tới Kim Phượng Các làm khách, Minh Hiên Thánh Tử tự mình đưa hắn trở về núi, trước đó không lâu phát sinh không ít đại sự, đầu tiên chính là vị thần minh chuyển thế thân thứ ba Nhạc Ấu Nương bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông, chuyện thứ hai chính là Giang Nam người mang trọng bảo, chuyện thứ ba là Kim Cương Pháp Thiện Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông thống nhất thành một phái.
Kim Cương Pháp Thiện Tông lịch sử đã lâu từ đó không còn tồn tại, lần này Pháp Tướng hòa thượng đi Kim Phượng Các, chính là báo cho Kim Phượng Các tin tức kia, vì Thái Hoàng lão tổ nhất thống thiên hạ mà bôn tẩu.
Trong lòng Minh Hiên Thánh Tử đối với Pháp Tướng hòa thượng cực kỳ xem thường, theo hắn biết, lúc Kim Cương Pháp Thiện Tông nhập vào Thái Huyền Thánh Tông gặp phải không ít lực cản trong thế hệ trước, chính là Pháp Tướng hòa thượng cùng mấy vị đại cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông liên thủ.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Nếu có thể biết vị trí bảo vật của những đại phái khác, ta liền có thể vận dụng Loạn Không Đại Trận trực tiếp truyền tống đến trong bảo khố của bọn họ, sau đó cướp sạch. Đáng tiếc, bảo khố của các đại môn phái đều có cường giả trấn thủ...
Pháp bảo của nhiều trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão của Cổ Thần Các giờ phút này đều bị hắn hết thảy thu vào trong Tử Phủ, những pháp bảo này thường thường là Thần Phủ chi bảo, còn có vài món Thiên Cung chi bảo, Thiên Cung chi bảo Giang Nam không cách nào luyện hóa, nhưng mà Thần Phủ chi bảo liền không có bất kỳ khó khăn, hết thảy bị hắn trực tiếp xóa đi ấn ký.
Những pháp bảo này đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao, bất quá lại là tài liệu cực kỳ hiếm có, dùng để đổi lấy Linh Dịch có thể để Giang Nam trả hết nợ cho lão long quy, còn có thể dư lại ngàn vạn cân Linh Dịch!
- Khó trách sư tôn ta thích cướp sạch người khác như vậy, Thái Hoàng cũng thích tóm thâu những đại phái khác, xem ra cướp sạch những môn phái khác đích xác là cách tích lũy tài phú nhanh nhất.
Hắn lấy ra vài món Thần Phủ chi bảo, đúc luyện một lần nữa, lại luyện chế hai bộ Loạn Không Đại Trận trận kỳ, nếu trực tiếp dùng những pháp bảo này tới bày trận cũng không phải là không được, nhưng mà thúc dục lên cần hao phí pháp lực thật lớn, không bằng dùng trận kỳ dễ dàng hơn.
- Ta ra cửa là chuẩn bị lịch lãm, tốt nhất là đi tìm một hiểm cảnh, kinh nghiệm sinh tử rèn luyện, mới có thể đột phá Đạo Đài, tu thành Huyền Đài!
Hắn hôm nay đã tu luyện tới Đạo Đài cảnh trung kỳ, cách Huyền Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách xa, Giang Nam đoán chừng, nếu như mình làm từng bước tu luyện, muốn tu thành Huyền Đài, chỉ sợ còn cần hơn một năm thời gian!
Tu luyện tới Đạo Đài bát cảnh trung hậu kỳ, mỗi tiến thêm một bước cần tốn hao thời gian càng dài, đợi đến Thần Phủ cảnh tốn hao thời gian liền sẽ dài hơn.
Cận Đông Lưu từ Thần Phủ nhất trọng tu luyện tới Thần Phủ tam trọng, đi tới hai cảnh giới, túc túc hao tốn hơn mười năm thời gian, Cận Đông Lưu đã coi như là kỳ tài ngút trời, tu thành Đạo Tâm, nhưng tốc độ tu luyện như cũ chậm kinh người, có thể thấy được hậu kỳ cần bao nhiêu nội tình!
- Hôm nay lấy thực lực của ta, địa phương như Loạn Không Ma Vực đã không hề thích hợp lịch lãm, muốn tái tiến một bước, chỉ có đi một chút địa phương nguy hiểm, tỷ như Thần Khư hoặc là Vạn Thi Lộ. Vạn Thi Lộ nghe nói là con đường đi thông Địa Ngục, ở trên đường đều là âm hồn, khống chế thi thể cường giả chết ở trên Vạn Thi Lộ, vô cùng mạnh mẻ, thậm chí có thể gặp phải âm hồn mạnh như Chưởng Giáo Chí Tôn cấp. Chẳng qua nếu như đi tới cuối, là có thể vào Địa Ngục, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của ta nếu có thể ở trong Địa ngục tu luyện, hấp thu ma khí trong địa ngục, thế tất có thể tái tiến một bước!
Giang Nam nghĩ ngợi nói:
- Mà Thần Khư là Cổ Thần chiến trường, nơi đó không gian thác loạn, nguy hiểm vô cùng, thường xuyên có Thiên Ma tự do ở ngoài nguyên giới xuất hiện, thiên ma là thần trí của Cổ Thần Ma sau khi chết cộng thêm oán khí không chết tạo thành, có đoạt nhục thân người, thậm chí có Thiên Ma lấy huyết nhục thần linh rữa nát tạo thành thân thể, đi đến đó tu luyện, đối với tu luyện thần thức có lợi thật lớn.
Hắn tính toán chốc lát, quyết định đi Thần Khư lịch lãm, Thần Khư không có nguy hiểm như Vạn Thi Lộ, hơn nữa nếu như có thể tìm được thế giới kiều đi thông Trung Thiên thế giới, là có thể tiến vào Trung Thiên thế giới.
- Nói không chừng có thể ở nơi đây nhìn thấy Giang Tuyết tỷ tỷ...
Giang Nam tế lên Thiên Dực Thần Chu, mang theo Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh cự thú, hướng phương hướng Thần Khư mau chóng đuổi theo.
- Giang Tử Xuyên!
Đột nhiên, nơi xa một chiếc Phượng xa lái qua, vân làm mành, đồng làm hiên, hoàng kim làm mái ngói, Thải Phượng lái xe, hơn mười thiếu nữ quay chung quanh phượng giá này, giật mình nhìn chiếc Thiên Dực Thần Chu kia.
- Thánh Tử, chúng ta nhìn thấy cự thuyền của Giang Tử Xuyên kia!
Những thiếu nữ kia vội vàng hướng trong xe bẩm báo, màn xe mở ra, một công tử vóc người thon dài trẻ tuổi nhẹ nhàng đi ra, tròng mắt hướng phương hướng Thiên Dực Thần Chu đi tới nhìn lại. Vị công tử trẻ tuổi này có một đôi mắt xếch, gương mặt thanh tú tuấn mỹ, song tóc mai như tuyết, sợi tóc theo bên tai buông xuống đến trước ngực.
Tóc của hắn tuyết trắng, nhưng cũng không phải tuổi quá lão, mà là mới sinh chính là màu trắng.
Hắn có một loại phong lưu tự sinh, phảng phất là sủng nhi trời cao chiếu cố, đem tốt đẹp của thế gian tập trung vào một thân, đáng tiếc hắn là nam tử, nếu như hắn là nữ tử, tất nhiên là tuyệt sắc giai nhân nghiêng nước nghiêng thành họa quốc ương dân.
Kim Phượng Các Minh Hiên Thánh Tử!
- Giang Nam?
Trong mắt Minh Hiên Thánh Tử hiện lên một đạo hàn mang, lạnh lùng nói:
- Chính là người này truyền thụ Thái Dương Chân Kinh cho Hoa Liên Hương của Thiên Yêu Cung, thế cho nên Hoa Liên Hương đột phá Thần Phủ nhất trọng, tu thành Côn Luân Thần Phủ?
Trong mắt một thiếu nữ tia sáng nhảy động, cười nói:
- Hơn nữa người này người mang bảo vật có thể luyện hóa Ngũ Sắc Kim, rất nhiều người hoài nghi kia là một loại thần hỏa, thậm chí không thua Niết Bàn thánh hỏa của Phượng Hoàng nhất tộc ta. Nếu Thánh Tử có thể nhận được thần hỏa của hắn, cái gì Hoa Liên Hương, cũng không phải là đối thủ của Thánh Tử!
Trong Phượng giá truyền tới một thanh âm, nhẹ giọng cười nói:
- Thánh Tử, bảo vật trên người Giang Tử Xuyên không chỉ như thế, tiểu tăng nghe nói đoạn thời gian trước, Bách Hiểu Lâu truyền ra tin tức, người này đã từng dùng nhiều tiền từ Nam Hải mua mấy ngàn vạn cân Ngũ Sắc Kim. Ngũ Sắc Kim chỉ có hắn có thể luyện hóa, hôm nay lại càng giá trị liên thành.
Màn xe mở ra, Pháp Tướng hòa thượng đi ra, hai tay hợp thành chữ thập, cười nói:
- Nếu có thể giết Giang thí chủ, là có thể nhận được những Ngũ Sắc Kim này, chính là ngay cả Thiên Cung chi bảo cũng có thể dễ dàng luyện thành.
Pháp Tướng tới Kim Phượng Các làm khách, Minh Hiên Thánh Tử tự mình đưa hắn trở về núi, trước đó không lâu phát sinh không ít đại sự, đầu tiên chính là vị thần minh chuyển thế thân thứ ba Nhạc Ấu Nương bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông, chuyện thứ hai chính là Giang Nam người mang trọng bảo, chuyện thứ ba là Kim Cương Pháp Thiện Tông cùng Thái Huyền Thánh Tông thống nhất thành một phái.
Kim Cương Pháp Thiện Tông lịch sử đã lâu từ đó không còn tồn tại, lần này Pháp Tướng hòa thượng đi Kim Phượng Các, chính là báo cho Kim Phượng Các tin tức kia, vì Thái Hoàng lão tổ nhất thống thiên hạ mà bôn tẩu.
Trong lòng Minh Hiên Thánh Tử đối với Pháp Tướng hòa thượng cực kỳ xem thường, theo hắn biết, lúc Kim Cương Pháp Thiện Tông nhập vào Thái Huyền Thánh Tông gặp phải không ít lực cản trong thế hệ trước, chính là Pháp Tướng hòa thượng cùng mấy vị đại cao thủ của Thái Huyền Thánh Tông liên thủ.
/2823
|