Cao Phúc Nguyên là thái tử đương triều của Tiên Thiên đế quốc. 1 trong 3 đế quốc mạnh nhất Đại Lục Hồng Hoang. 3 quốc gia mạnh nhất danh xưng là đế quốc ba người đứng đầu quốc gia được gọi là Tam đế, mặt khác thì cũng có 6 nước thực lực mạnh mẽ nhưng xa xa không bằng tam đại đế quốc, 6 nước đó danh xưng vương quốc, sáu người đứng đầu được gọi là Lục Hoàng. Tiên Thiên Đệ Ngũ Đế bị bệnh, sắp tử vong gọi tam đại triều thần đến bên giường bệnh, dặn dò rằng truyền ngôi báu cho thái tử Cao Phúc Nguyên. Đêm đó Đệ Ngũ Đế băng hà. tuần sau chính là đến lễ đăng quan của tân đế. Một ngày trước khi lễ đăng quan Trương Kính Đức (giữ chức tướng quân và là bạn thân của Cao Phúc Nguyên cũng là anh vợ của Cao Viên) rủ Phúc Nguyên vào phòng mình uống rượu và độc chết phúc nguyên. Sau đó, Cao Viên lên nắm quyền, tự xưng là Thiên đế là tân đế của Tiên Thiên Đế Quốc, phong Trương Kính Đức làm Đại Nguyên Soái chinh chiến thống nhất Tam đại đế quốc và lục đại vương quốc. 500 năm sau, hồn của cao phúc nguyên nhập vào hồn của con trai thứ của tể tướng Kim Thành Tiểu Quốc tên là Cao Vỹ và thật tình cờ, đứa con trai độc nhất ấy của tể tướng cũng tên là Cao Phúc Nguyên.
Nhị Công tử tỉnh lại, cả phủ tể tướng đều vui mừng, bởi vì tuy rằng nhị công tử chưa khai thông khiếu huyệt, chưa mở ra huyết mạch nhưng thường ngày là một con người hiền hòa và tốt bụng, luôn luôn chia sẻ với những người phục vụ trong phủ từ thị nữ, người hầu cho đến gia quân. Tuy nhiên vì là con của vợ lẽ nên luôn luôn có một bức màn đen trong phủ đường luôn luôn chèn ép cậu. Đơn giản vì theo luật đã định, mỗi quan viên sẽ được đề cử ra một người con trai để tập ấm chức vụ của mình, và việc tập ấm sẽ được chỉ định ra dựa theo khả năng và thực lực của người thừa kế.
Vừa mới tỉnh lại, Cao Phúc Nguyên Gặp một hồi áp lực
-Tên phế vật kia, đã tỉnh rồi sao?
Phúc Nguyên nhìn ra buồng cửa, chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc cực quý phái, trang điểm đậm, đầu cài trâm vàng
-Bái kiến phu nhân
2 thị nữ canh cửa vội vàng quỳ xuống thi lễ
-Hừm, phế vật ngươi thật vậy còn tỉnh lại được. Chỉ gặp một toán cướp đường vậy mà đối phó không được làm mất hết cả mặt của Tể Tướng phủ.
Cao Phúc Nguyên từ trong trí nhớ của kiếp này, hiểu đại khái được rằng đứng trước mặt mình là tể tướng phu nhân tên là Khương bất vi, trưởng nữ nhà họ khương, một trong tam đại Thế Gia của Kim Thành Tiểu Quốc.
Nhìn chằm chằm vào mặt của Bất Vi 1 chút, Phúc Nguyên vẫng phải ẩn nhẫn, lấy giọng lễ phép đáp:
- Đa tạ dì quan tâm, bất quá chỉ là chút ít vết thương ngoài da, không đáng nhắc tới
Bất Vi không khỏi suy nghĩ, tiểu tử này hôm nay ăn gì mà có đảm lượng như thế? Phải biết rằng thường ngày Phúc Nguyên thế nhưng là đứng trước mặt nàng đều muốn run rẩy, bị dọa cho sợ, thế nhưng hôm nay lại có thể trấn định tự nhiên nói chuyện với nàng.
Nàng nói:
Vài ngày nữa là khảo sát của Nhân Tài Cung, ngươi lo mà chuẩn bị, nên cố gắng hết sức để đậu vào Nhân Tài Cung, nếu ngươi có thể được học ở ngôi trường danh giá đó, vương gia ắt hẵn rất vui lòng
“Ta sẽ cố gắng hết sức, đa tạ dì đã quan tâm” Phúc Nguyên nói
“Hừm,để xem vài hôm nữa, bản lĩnh của ngươi tới đâu “
Đợi Bất Vi rời đi, Phúc Nguyên quay đầu hỏi thị nữ:
-Nha đầu, Tu Đạo Quán ở đâu?
Thị Nữ:
-Bẩm Công tử, Tu Đạo Quán Phân bộ ở Kim Thành Quốc Nhiều không kể xiết, nhưng mà gần đâu nhất là ở phía nam hoàng thành, đối diện 1 tiệm buôn bán ngọc của Vũ Văn Thế Gia
- Được rồi
Thị nữ gọi giật lại:
-Công tử không dung kiệu sao?
Phúc Nguyên đáp:
-Ta nằm dưỡng bệnh cũng khá lâu rồi, nên ra ngoài đi bộ cho thoải mái cơ thể nên không dùng kiệu.
Nói xong, Phúc Nguyên đi ra ngoài phủ, hướng phía nam hoàng thành cất bước
Nhị Công tử tỉnh lại, cả phủ tể tướng đều vui mừng, bởi vì tuy rằng nhị công tử chưa khai thông khiếu huyệt, chưa mở ra huyết mạch nhưng thường ngày là một con người hiền hòa và tốt bụng, luôn luôn chia sẻ với những người phục vụ trong phủ từ thị nữ, người hầu cho đến gia quân. Tuy nhiên vì là con của vợ lẽ nên luôn luôn có một bức màn đen trong phủ đường luôn luôn chèn ép cậu. Đơn giản vì theo luật đã định, mỗi quan viên sẽ được đề cử ra một người con trai để tập ấm chức vụ của mình, và việc tập ấm sẽ được chỉ định ra dựa theo khả năng và thực lực của người thừa kế.
Vừa mới tỉnh lại, Cao Phúc Nguyên Gặp một hồi áp lực
-Tên phế vật kia, đã tỉnh rồi sao?
Phúc Nguyên nhìn ra buồng cửa, chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc cực quý phái, trang điểm đậm, đầu cài trâm vàng
-Bái kiến phu nhân
2 thị nữ canh cửa vội vàng quỳ xuống thi lễ
-Hừm, phế vật ngươi thật vậy còn tỉnh lại được. Chỉ gặp một toán cướp đường vậy mà đối phó không được làm mất hết cả mặt của Tể Tướng phủ.
Cao Phúc Nguyên từ trong trí nhớ của kiếp này, hiểu đại khái được rằng đứng trước mặt mình là tể tướng phu nhân tên là Khương bất vi, trưởng nữ nhà họ khương, một trong tam đại Thế Gia của Kim Thành Tiểu Quốc.
Nhìn chằm chằm vào mặt của Bất Vi 1 chút, Phúc Nguyên vẫng phải ẩn nhẫn, lấy giọng lễ phép đáp:
- Đa tạ dì quan tâm, bất quá chỉ là chút ít vết thương ngoài da, không đáng nhắc tới
Bất Vi không khỏi suy nghĩ, tiểu tử này hôm nay ăn gì mà có đảm lượng như thế? Phải biết rằng thường ngày Phúc Nguyên thế nhưng là đứng trước mặt nàng đều muốn run rẩy, bị dọa cho sợ, thế nhưng hôm nay lại có thể trấn định tự nhiên nói chuyện với nàng.
Nàng nói:
Vài ngày nữa là khảo sát của Nhân Tài Cung, ngươi lo mà chuẩn bị, nên cố gắng hết sức để đậu vào Nhân Tài Cung, nếu ngươi có thể được học ở ngôi trường danh giá đó, vương gia ắt hẵn rất vui lòng
“Ta sẽ cố gắng hết sức, đa tạ dì đã quan tâm” Phúc Nguyên nói
“Hừm,để xem vài hôm nữa, bản lĩnh của ngươi tới đâu “
Đợi Bất Vi rời đi, Phúc Nguyên quay đầu hỏi thị nữ:
-Nha đầu, Tu Đạo Quán ở đâu?
Thị Nữ:
-Bẩm Công tử, Tu Đạo Quán Phân bộ ở Kim Thành Quốc Nhiều không kể xiết, nhưng mà gần đâu nhất là ở phía nam hoàng thành, đối diện 1 tiệm buôn bán ngọc của Vũ Văn Thế Gia
- Được rồi
Thị nữ gọi giật lại:
-Công tử không dung kiệu sao?
Phúc Nguyên đáp:
-Ta nằm dưỡng bệnh cũng khá lâu rồi, nên ra ngoài đi bộ cho thoải mái cơ thể nên không dùng kiệu.
Nói xong, Phúc Nguyên đi ra ngoài phủ, hướng phía nam hoàng thành cất bước
/47
|