Nghe câu đó, mọi người đều quay sang nhìn.
Lâu Thất hơi chau mày, "Mộ địa sao lại có từ bi phật quang? Có phải ông đã biết điều gì đó không?"
Cho dù là nhìn thất Tần Thúc Bảo thế nhưng cũng không có nghĩa là có người đã động vào bia mộ cất giấu thứ đó. Hiên Viên Chế nói vậy chứng minh hai điểm, một là ông ta biết ở đó có cơ quan, hai là ông ta biết thứ đó được cất giấu ở đâu.
Còn nữa, "Rốt cuộc là phải lấy thứ gì?"
Hiên Viên Chế lúc này trầm tư trong giây lát rồi mới nói tiếp
"Một chiếc chìa khóa"
"Mau nói những điều ông biết ra" Lâu Thất nói, rồi đứng dậy bước tới trước Trầm Hương đang nằm trên ghế, kiểm tra cho cô ta
Trầm Hương chắc chắn là đã dùng cách để tạo ra Khôi Lỗi, thế nhưng cô không hiểu rõ về Vu thuật nên khá khó để hóa giải.
"Nói đi" Trầm Sát nhìn sang ông ta với ánh mắt sắc lẹm, giọng thúc giục. Cho dù Hiên Viên Chế là Thái thượng hoàng của hoàng thất Hiên Viên, thì hắn cũng không hề có ý nhún nhường
Thế nhưng Hiên Viên Chế thì cảm thấy nóng mặt. Tên nhãi này mới chỉ hơn hai mươi tuổi đầu, mà là còn định áp chế ông ta, đúng là chẳng coi ai ra gì.
Còn nữa, trước đây ông ta cũng không hiểu rõ Trầm Sát giỏi giang tới đâu. Sau một đêm bây giờ ông cảm thấy Trầm Sát không thể lường trước được. Chẳng lẽ trước đây hắn ta che dấu đi thực luực của mình
Hiên Viên Chế hoàn toàn không biết sau khi giải được cổ đọc, nội công của Trầm Sát đã tăng lên bội phần.
"Khu mộ địa của Lâu gia có một chiếc chìa khóa, chìa khó đó do Lâu Vân U năm xưa đặt ở đó."
"Năm đó bà ta từng nói, thứ này không phải là của bà ta, mà vô tình mà có được. Thế nhưng nó rất quan trọng, bởi vì..." Hiên Viên Chế nhìn sang Lâu Thất, "Năm đó cô từng ép bà ta đưa chiếc chìa khóa này cho cô"
"Cái gì?" Đúng lúc đó Lâu Hoan Thiên đi vào và nghe thấy câu này, đột nhiên hắn bực mình, "Ông lại định bắt nạt Tiểu Thất phải không?"
Sao lại nói cô ấy ép mẫu thân của mình. Năm đó Lâu Thất mới bé tí xíu, sao có thể ép mẫu thân của mình được. Chẳng lẻ cô ấy là yêu nghiệt hay sao?
"Ta đâu cần phải bịa ra chuyện như thế này" Hiên Viên Chế nhìn Lâu Hoan Thiên, "Chẳng lẽ năm xưa ta ta phải hãm hại cháu gái của mình hay sao?"
Nói vậy cũng có lý. Nếu như đầu óc có vấn đề hay trọng nam khinh nữ thì cũng không đến mức ghét bỏ cháu gái của mình như thế
Lâu Thất cúi mắt, "Nói thế có nghĩa là năm đó ta chỉ như một thứ yêu nghiệt hay sao? Ta cần chiếc chìa khó đó làm gì?"
"Ta làm sao biết được? Chỉ có điều Lâu Vân U khi đó sợ ngươi cầm được chìa khóa đã trở lên rất kỳ lạ. Vì thế bà ta từng nói tuyệt đối không được đưa chìa khóa cho cô" Hiên Viên Chế tiếp tục nói.
Lâu Hoan Thiên nhìn Lâu Thất, trong lòng càm thấy đau đớn, rồi bước sang đặt tay lên vai cô an ủi: "Năm đó hẳn là có sự tình gì đó, không chừng muội cũng đã trúng vu thuật. Huynh sẽ kiểm tra rõ chuyện này, huynh sẽ không tha cho kẻ khiến muội bị oan ức."
Nghe thấy thê Lâu Thất cảm thấy được an ủi phần nào, ngẩng đầu nhìn hắn cười, "Huynh, đa tạ huynh nhiều lắm!"
"Đương nhiên rồi, ta là sư huynh của muội mà!" Lâu Hoan Thiên đứng thẳng người rồi tiếp tục nói với vẻ thắc mắc, "Thế nhưng mẫu thân sao chưa từng nói với ta chuyện này"
Hiên Viên Chế đáp lời: "Không thể nào, Lâu Vân U từng nhận lời với ta, đợi ngươi lớn lên sẽ nói chuyện này. Ngươi chính là thái tử của hoàng thất Hiên Viên. Chuyện năm đó lẽ ra ngươi đều phải biết mới đúng"
"Không có, mẫu thân chưa bao giờ nó chuyện này, thậm chí rất ít khi nói về Tiểu Thất."
"Sao có thể như thế được?" Hiên Viên Chế tiếp "Năm đó bà ta nói với ta, chuyện của Lâu Thất sau này sẽ nói cho ngươi biết, để ngươi phải trở thành một vị ca ca tốt. Cho dù cô ta làm chuyện gì thì cũng phải tin tưởng. Năm đó bà ta ngang ngược như thế nên cũng khiến ta khá tức giận"
Lâu Thất và Lâu Hoan Thiên nhìn nhau.
Lâu Thất càng cảm thấy nghi ngờ hơn. Bởi vì nghe những lời Hiên Viên Chế nói thì Lâu Vân U tuyệt đối không phải là người yếu đuối, hơn nữa, rất yêu quý Lâu Thất. Thế nhưng mấy ngày hôm nay Lâu Vân U rất lạ, tỏ ra yêu đuối, thái độ với Lâu Thất vô cùng khác lạ
Rốt cuộc đó là chuyện gì?
"Đợi khi gặp mẫu thân ta sẽ hỏi cụ thể" Lâu Hoan Thiên lúc này cũng không biết nói thế nào, thế nhưng Lâu Thất biết hắn ta cũng đang có chút buồn lòng
Lâu Vân U mà Hiên Viên Chế nói phù hợp hơn với hình ảnh mẫu thân mà cô mong muốn
Thế nhưng Lâu Thất cũng biết, con cái không thể lựa chọn cha mẹ
Lâu Vân U đã đi đâu, không ai biết được cả. Đến lúc này Lâu Thất mới biết Lâu Hoan Thiên đã đi khắp nơi tìm nhưng không thấy. Thế nhưng Lâu Thất nghĩ rằng rất có khả năng bà ấy đã bị Tả Hữu Hộ Pháp của Đoạn Trần Tông Thượng Tông hoặc Hạ Tông mang tới đại lục Long Ngâm rồi.
Lâu Hoan Thiên cũng nghĩ như thế nên mới không tự đi tìm, mà dự định cùng họ tới đại lục Long Ngâm.
"Chiếc chìa khóa đó có tác dụng gì?" Trầm Sát lấy tay gạt tay đang đặt trên vai Lâu Thất của Lâu Hoan Thiên.
"Lâu Vân U nói, đó là chiếc chìa khóa mở cánh đại môn nơi giam giữ Thánh vật của Bạch vu tộc."
Thánh vật ư?
Là thánh vật gì?
Năm đó Lâu Vân U trốn khỏi Bạch Vu Tộc, không lẽ chìa khó đó là bà ấy đánh cắp từ Bạch Vu Tộc? Nếu thứ đó quan trọng, Bạch Vu Tộc lẽ rã sẽ đi tìm bà ấy mới phải
"Cho dù là như thế, chúng ta cũng không cần thánh vật của Bạch Vu Tộc, thì chìa khóa đó chẳng có tác dụng gì với chúng ta cả, không cần phải tới khu mộ địa đó" Lâu Thất nói
Hiên Viên Chế trừng mắt nhìn: "Thánh cốc của Bạch Vu Tộc ba mươi năm mới mở một lần, cần phải có chìa khóa đo. Năm xưa tộc trưởng của Bạch Vu Tộc tìm tới ta, ta đã thỏa thuận với ông ấy rằng khi thánh cốc mở ra, nhất định sẽ đem chìa khóa quay lại. Nếu như không phải trúng cơ quan ở đó thì ta đã sớm đem chìa khóa đó quay lại. Ta bị giam trong bao nhiêu nắm, cố gắng tu luyện nội công cũng chỉ vì muốn thoát khỏi nơi đó trước khi thánh cốc mở ra. Có được chìa khóa để đêm lại Bạch Vu Tộc. Ngươi nói không có tác dụng, chẳng phải muốn ta thất tín hay sao?"
"Không mang lại thì đã sao?"Lâu Thất nói, trước đó chẳng phải đã nói tới đây là vì tìm phụ thân của cô hay sao. Hóa ra là vì cái chía khóa đó. Lẽ nào trong lòng ông ta, những điều thỏa thuận với người khác quan trọng hơn người thân của mình?
Hiên Viên Chế tức giận với ánh mắt của cô, "Ngươi nhìn như thế là có ý gì? Nếu không phải vì nghe nói phu thê Hiên Viên Ý sẽ quay về Lâu gia thì ta sẽ tới trước? Tìm người và chìa khóa thì đâu có liên quan gì! Hơn nữa, nếu không đem chìa khóa quay lại, thánh cốc không mở ra thì Bạch Vu Tộc tộc trưởng chắc chắn sẽ quy trách nhiệm cho gia tộc Hiên Viên. Tới lúc đó tất cả các vương tộc sẽ coi Hiên Viên thị là kẻ thù."
"Vì sao?" Trầm Sát hỏi, thánh cốc của Bạch Vu Tộc thì có quan hệ thư thế nào với vương tộc của hắn?
"Bởi vì, thánh cốc của Bạch Vu Tộc có vô số bảo vật. Khi mở thánh cốc, bát đại vương tộc đều cử người tới tranh đua để vào thánh cốc, lựa chọn bảo vật mình cần. Mỗi vương tộc đều chỉ có thể lấy hai thứ bảo vật, thế nhưng cho dù là một bảo vật cũng đủ cho cả vương tộc dùng nửa đời"
Đây là những điều Hiên Viên Ý nói
Những chuyện này, họ với tư cách là huyết mạch của hoàng tộc đều biết chuyện đó. Có điều Trầm Sát, Lâu Thất, Lâu Hoan Thiên và còn cả Hiên Viên Trọng Châu đều không lớn lên trong hoàng thất, cũng không ai nói cho họ biết cả. Trước đây cũng không nghĩ chuyện này có liên quan gì.
"Theo ta tính toán, nhiều năm trôi qua như thế, chìa khóa chưa được đem trả lại nên Bạch Vu Tộc cũng lo lắng, khả nắng lớn nhất chính là Hách Liên vương tộc biết, họ muốn lấy chìa khóa, để thỏa thuận với Bạch Vu Tộc, để họ có thể lấy nhiều bảo vật hơn một chút"
"Có thể có bảo vật gì?"Lâu Hoan Thiên thắc mắc.
Hiên Viên Chế tiếp tục giải thích: "Lần trước, tam thúc của người đã lấy được một quyển mật pháp từ đó, vì thế đã luyện thành một thứ võ công đáng sợ. Nghe nói có thể mở cửa tiên giới! Cũng vì thế mà vị thế của chúng ta ở Long Ngâm được đảm bảo. Ngươi nói xem, có thể có bảo vật gì?"
Lâu Thất ngẩn người, nhớ lại chuyện lão đạo sỹ thối có khả năng phá động thời gian, lại có thể đưa cô về thời gian hiện đại. Chẳng lẽ đó là do sư môn của họ lấy được từ trong thánh cốc này?
Nếu là như vậy, thì thánh cốc đúng là nghịch thiên, hoàn tòan có thể khiến thiên hạ điên đảo. Nếu đã như thế vậy họ phải lấy bằng được chìa khóa.
Trầm Sát phía người tới mộ địa trước, nếu nhìn thấy Hách Liên Quyết thì phải ngăn lại trước.
"Bổn Đế Quân cho phép các ngươi lấy thịt đè người" Trầm Sát dặn dò.
Trầm Sát vốn có ý định giết chết Hách Liên Quyết từ lâu
Lâu Thất sau đó châm cứu cho Trầm Hương, sắc mặt của bà ta mới hồi tỉnh trở lại
"Trên đường đi ta sẽ tiếp tục điều trị cho Nhị thẩm"
"Tiểu Thất vất vả rồi" Hiên Viên Ý lúc này cảm thấy rất cảm động
Họ quyết định nhanh chóng thu dọn đồ đoàn lên đường. Những việc họ làm cũng đã bị thám tử của Hách Liên Quyết phát hiện ra
Còn nhóm thám tử quay lại lần nữa để thăm dò đều bị Trầm Sát giết sạch. Đến lúc chết vẫn chưa thể hiểu vì sao cách xa như thế mà đối phương vẫn nhận ra chúng. Nhận ra được rồi, tại sao lại có thể bắn đúng vào mắt trúng. Hơn nữa hoàn toàn không phải dùng ám khí gì
Trên xe ngựa Lâu Thất nhìn Trầm Sát mà giật mình. Bời vì trước khi hắn ra tay, cô hoàn toàn không nhận ra những kẻ đó
"Sao nhìn Đế Quân như thế, hay là sáng nay ta chưa cho nàng thỏa mãn?" Trầm Sát ôm cô vào lòng, giọng đầy mê hoặc.
"Nội lực của chàng quả nhiên..." Quả nhiên cao thâm khó đoán. Mẹ kiếp, đúng là không công bằng chút nào. Sao cô lại trở thành món nhân sâm đại bổ cho hắn như thế cơ chứ.
Trầm Sát đưa tay thò vào trong váy của cô, rồi mon men lần mò lên phía trên. Vừa hôn lên môi vừa nói với giọng khiêu khích: "Không tăng nội công, sao có sức mà hầu hạ nàng?"
Cô sắp phát điên lên vì hắn
Qua một đêm mà hắn lại nghiện như thế hay sao?
Cô nắm chặt lấy tay hắn: "Không ngờ chàng là một Đế Quân như thế này"
"Hả, vậy nàng nói vậy là không thích hay sao?"
Lâu Thất hơi chau mày, "Mộ địa sao lại có từ bi phật quang? Có phải ông đã biết điều gì đó không?"
Cho dù là nhìn thất Tần Thúc Bảo thế nhưng cũng không có nghĩa là có người đã động vào bia mộ cất giấu thứ đó. Hiên Viên Chế nói vậy chứng minh hai điểm, một là ông ta biết ở đó có cơ quan, hai là ông ta biết thứ đó được cất giấu ở đâu.
Còn nữa, "Rốt cuộc là phải lấy thứ gì?"
Hiên Viên Chế lúc này trầm tư trong giây lát rồi mới nói tiếp
"Một chiếc chìa khóa"
"Mau nói những điều ông biết ra" Lâu Thất nói, rồi đứng dậy bước tới trước Trầm Hương đang nằm trên ghế, kiểm tra cho cô ta
Trầm Hương chắc chắn là đã dùng cách để tạo ra Khôi Lỗi, thế nhưng cô không hiểu rõ về Vu thuật nên khá khó để hóa giải.
"Nói đi" Trầm Sát nhìn sang ông ta với ánh mắt sắc lẹm, giọng thúc giục. Cho dù Hiên Viên Chế là Thái thượng hoàng của hoàng thất Hiên Viên, thì hắn cũng không hề có ý nhún nhường
Thế nhưng Hiên Viên Chế thì cảm thấy nóng mặt. Tên nhãi này mới chỉ hơn hai mươi tuổi đầu, mà là còn định áp chế ông ta, đúng là chẳng coi ai ra gì.
Còn nữa, trước đây ông ta cũng không hiểu rõ Trầm Sát giỏi giang tới đâu. Sau một đêm bây giờ ông cảm thấy Trầm Sát không thể lường trước được. Chẳng lẽ trước đây hắn ta che dấu đi thực luực của mình
Hiên Viên Chế hoàn toàn không biết sau khi giải được cổ đọc, nội công của Trầm Sát đã tăng lên bội phần.
"Khu mộ địa của Lâu gia có một chiếc chìa khóa, chìa khó đó do Lâu Vân U năm xưa đặt ở đó."
"Năm đó bà ta từng nói, thứ này không phải là của bà ta, mà vô tình mà có được. Thế nhưng nó rất quan trọng, bởi vì..." Hiên Viên Chế nhìn sang Lâu Thất, "Năm đó cô từng ép bà ta đưa chiếc chìa khóa này cho cô"
"Cái gì?" Đúng lúc đó Lâu Hoan Thiên đi vào và nghe thấy câu này, đột nhiên hắn bực mình, "Ông lại định bắt nạt Tiểu Thất phải không?"
Sao lại nói cô ấy ép mẫu thân của mình. Năm đó Lâu Thất mới bé tí xíu, sao có thể ép mẫu thân của mình được. Chẳng lẻ cô ấy là yêu nghiệt hay sao?
"Ta đâu cần phải bịa ra chuyện như thế này" Hiên Viên Chế nhìn Lâu Hoan Thiên, "Chẳng lẽ năm xưa ta ta phải hãm hại cháu gái của mình hay sao?"
Nói vậy cũng có lý. Nếu như đầu óc có vấn đề hay trọng nam khinh nữ thì cũng không đến mức ghét bỏ cháu gái của mình như thế
Lâu Thất cúi mắt, "Nói thế có nghĩa là năm đó ta chỉ như một thứ yêu nghiệt hay sao? Ta cần chiếc chìa khó đó làm gì?"
"Ta làm sao biết được? Chỉ có điều Lâu Vân U khi đó sợ ngươi cầm được chìa khóa đã trở lên rất kỳ lạ. Vì thế bà ta từng nói tuyệt đối không được đưa chìa khóa cho cô" Hiên Viên Chế tiếp tục nói.
Lâu Hoan Thiên nhìn Lâu Thất, trong lòng càm thấy đau đớn, rồi bước sang đặt tay lên vai cô an ủi: "Năm đó hẳn là có sự tình gì đó, không chừng muội cũng đã trúng vu thuật. Huynh sẽ kiểm tra rõ chuyện này, huynh sẽ không tha cho kẻ khiến muội bị oan ức."
Nghe thấy thê Lâu Thất cảm thấy được an ủi phần nào, ngẩng đầu nhìn hắn cười, "Huynh, đa tạ huynh nhiều lắm!"
"Đương nhiên rồi, ta là sư huynh của muội mà!" Lâu Hoan Thiên đứng thẳng người rồi tiếp tục nói với vẻ thắc mắc, "Thế nhưng mẫu thân sao chưa từng nói với ta chuyện này"
Hiên Viên Chế đáp lời: "Không thể nào, Lâu Vân U từng nhận lời với ta, đợi ngươi lớn lên sẽ nói chuyện này. Ngươi chính là thái tử của hoàng thất Hiên Viên. Chuyện năm đó lẽ ra ngươi đều phải biết mới đúng"
"Không có, mẫu thân chưa bao giờ nó chuyện này, thậm chí rất ít khi nói về Tiểu Thất."
"Sao có thể như thế được?" Hiên Viên Chế tiếp "Năm đó bà ta nói với ta, chuyện của Lâu Thất sau này sẽ nói cho ngươi biết, để ngươi phải trở thành một vị ca ca tốt. Cho dù cô ta làm chuyện gì thì cũng phải tin tưởng. Năm đó bà ta ngang ngược như thế nên cũng khiến ta khá tức giận"
Lâu Thất và Lâu Hoan Thiên nhìn nhau.
Lâu Thất càng cảm thấy nghi ngờ hơn. Bởi vì nghe những lời Hiên Viên Chế nói thì Lâu Vân U tuyệt đối không phải là người yếu đuối, hơn nữa, rất yêu quý Lâu Thất. Thế nhưng mấy ngày hôm nay Lâu Vân U rất lạ, tỏ ra yêu đuối, thái độ với Lâu Thất vô cùng khác lạ
Rốt cuộc đó là chuyện gì?
"Đợi khi gặp mẫu thân ta sẽ hỏi cụ thể" Lâu Hoan Thiên lúc này cũng không biết nói thế nào, thế nhưng Lâu Thất biết hắn ta cũng đang có chút buồn lòng
Lâu Vân U mà Hiên Viên Chế nói phù hợp hơn với hình ảnh mẫu thân mà cô mong muốn
Thế nhưng Lâu Thất cũng biết, con cái không thể lựa chọn cha mẹ
Lâu Vân U đã đi đâu, không ai biết được cả. Đến lúc này Lâu Thất mới biết Lâu Hoan Thiên đã đi khắp nơi tìm nhưng không thấy. Thế nhưng Lâu Thất nghĩ rằng rất có khả năng bà ấy đã bị Tả Hữu Hộ Pháp của Đoạn Trần Tông Thượng Tông hoặc Hạ Tông mang tới đại lục Long Ngâm rồi.
Lâu Hoan Thiên cũng nghĩ như thế nên mới không tự đi tìm, mà dự định cùng họ tới đại lục Long Ngâm.
"Chiếc chìa khóa đó có tác dụng gì?" Trầm Sát lấy tay gạt tay đang đặt trên vai Lâu Thất của Lâu Hoan Thiên.
"Lâu Vân U nói, đó là chiếc chìa khóa mở cánh đại môn nơi giam giữ Thánh vật của Bạch vu tộc."
Thánh vật ư?
Là thánh vật gì?
Năm đó Lâu Vân U trốn khỏi Bạch Vu Tộc, không lẽ chìa khó đó là bà ấy đánh cắp từ Bạch Vu Tộc? Nếu thứ đó quan trọng, Bạch Vu Tộc lẽ rã sẽ đi tìm bà ấy mới phải
"Cho dù là như thế, chúng ta cũng không cần thánh vật của Bạch Vu Tộc, thì chìa khóa đó chẳng có tác dụng gì với chúng ta cả, không cần phải tới khu mộ địa đó" Lâu Thất nói
Hiên Viên Chế trừng mắt nhìn: "Thánh cốc của Bạch Vu Tộc ba mươi năm mới mở một lần, cần phải có chìa khóa đo. Năm xưa tộc trưởng của Bạch Vu Tộc tìm tới ta, ta đã thỏa thuận với ông ấy rằng khi thánh cốc mở ra, nhất định sẽ đem chìa khóa quay lại. Nếu như không phải trúng cơ quan ở đó thì ta đã sớm đem chìa khóa đó quay lại. Ta bị giam trong bao nhiêu nắm, cố gắng tu luyện nội công cũng chỉ vì muốn thoát khỏi nơi đó trước khi thánh cốc mở ra. Có được chìa khóa để đêm lại Bạch Vu Tộc. Ngươi nói không có tác dụng, chẳng phải muốn ta thất tín hay sao?"
"Không mang lại thì đã sao?"Lâu Thất nói, trước đó chẳng phải đã nói tới đây là vì tìm phụ thân của cô hay sao. Hóa ra là vì cái chía khóa đó. Lẽ nào trong lòng ông ta, những điều thỏa thuận với người khác quan trọng hơn người thân của mình?
Hiên Viên Chế tức giận với ánh mắt của cô, "Ngươi nhìn như thế là có ý gì? Nếu không phải vì nghe nói phu thê Hiên Viên Ý sẽ quay về Lâu gia thì ta sẽ tới trước? Tìm người và chìa khóa thì đâu có liên quan gì! Hơn nữa, nếu không đem chìa khóa quay lại, thánh cốc không mở ra thì Bạch Vu Tộc tộc trưởng chắc chắn sẽ quy trách nhiệm cho gia tộc Hiên Viên. Tới lúc đó tất cả các vương tộc sẽ coi Hiên Viên thị là kẻ thù."
"Vì sao?" Trầm Sát hỏi, thánh cốc của Bạch Vu Tộc thì có quan hệ thư thế nào với vương tộc của hắn?
"Bởi vì, thánh cốc của Bạch Vu Tộc có vô số bảo vật. Khi mở thánh cốc, bát đại vương tộc đều cử người tới tranh đua để vào thánh cốc, lựa chọn bảo vật mình cần. Mỗi vương tộc đều chỉ có thể lấy hai thứ bảo vật, thế nhưng cho dù là một bảo vật cũng đủ cho cả vương tộc dùng nửa đời"
Đây là những điều Hiên Viên Ý nói
Những chuyện này, họ với tư cách là huyết mạch của hoàng tộc đều biết chuyện đó. Có điều Trầm Sát, Lâu Thất, Lâu Hoan Thiên và còn cả Hiên Viên Trọng Châu đều không lớn lên trong hoàng thất, cũng không ai nói cho họ biết cả. Trước đây cũng không nghĩ chuyện này có liên quan gì.
"Theo ta tính toán, nhiều năm trôi qua như thế, chìa khóa chưa được đem trả lại nên Bạch Vu Tộc cũng lo lắng, khả nắng lớn nhất chính là Hách Liên vương tộc biết, họ muốn lấy chìa khóa, để thỏa thuận với Bạch Vu Tộc, để họ có thể lấy nhiều bảo vật hơn một chút"
"Có thể có bảo vật gì?"Lâu Hoan Thiên thắc mắc.
Hiên Viên Chế tiếp tục giải thích: "Lần trước, tam thúc của người đã lấy được một quyển mật pháp từ đó, vì thế đã luyện thành một thứ võ công đáng sợ. Nghe nói có thể mở cửa tiên giới! Cũng vì thế mà vị thế của chúng ta ở Long Ngâm được đảm bảo. Ngươi nói xem, có thể có bảo vật gì?"
Lâu Thất ngẩn người, nhớ lại chuyện lão đạo sỹ thối có khả năng phá động thời gian, lại có thể đưa cô về thời gian hiện đại. Chẳng lẽ đó là do sư môn của họ lấy được từ trong thánh cốc này?
Nếu là như vậy, thì thánh cốc đúng là nghịch thiên, hoàn tòan có thể khiến thiên hạ điên đảo. Nếu đã như thế vậy họ phải lấy bằng được chìa khóa.
Trầm Sát phía người tới mộ địa trước, nếu nhìn thấy Hách Liên Quyết thì phải ngăn lại trước.
"Bổn Đế Quân cho phép các ngươi lấy thịt đè người" Trầm Sát dặn dò.
Trầm Sát vốn có ý định giết chết Hách Liên Quyết từ lâu
Lâu Thất sau đó châm cứu cho Trầm Hương, sắc mặt của bà ta mới hồi tỉnh trở lại
"Trên đường đi ta sẽ tiếp tục điều trị cho Nhị thẩm"
"Tiểu Thất vất vả rồi" Hiên Viên Ý lúc này cảm thấy rất cảm động
Họ quyết định nhanh chóng thu dọn đồ đoàn lên đường. Những việc họ làm cũng đã bị thám tử của Hách Liên Quyết phát hiện ra
Còn nhóm thám tử quay lại lần nữa để thăm dò đều bị Trầm Sát giết sạch. Đến lúc chết vẫn chưa thể hiểu vì sao cách xa như thế mà đối phương vẫn nhận ra chúng. Nhận ra được rồi, tại sao lại có thể bắn đúng vào mắt trúng. Hơn nữa hoàn toàn không phải dùng ám khí gì
Trên xe ngựa Lâu Thất nhìn Trầm Sát mà giật mình. Bời vì trước khi hắn ra tay, cô hoàn toàn không nhận ra những kẻ đó
"Sao nhìn Đế Quân như thế, hay là sáng nay ta chưa cho nàng thỏa mãn?" Trầm Sát ôm cô vào lòng, giọng đầy mê hoặc.
"Nội lực của chàng quả nhiên..." Quả nhiên cao thâm khó đoán. Mẹ kiếp, đúng là không công bằng chút nào. Sao cô lại trở thành món nhân sâm đại bổ cho hắn như thế cơ chứ.
Trầm Sát đưa tay thò vào trong váy của cô, rồi mon men lần mò lên phía trên. Vừa hôn lên môi vừa nói với giọng khiêu khích: "Không tăng nội công, sao có sức mà hầu hạ nàng?"
Cô sắp phát điên lên vì hắn
Qua một đêm mà hắn lại nghiện như thế hay sao?
Cô nắm chặt lấy tay hắn: "Không ngờ chàng là một Đế Quân như thế này"
"Hả, vậy nàng nói vậy là không thích hay sao?"
/659
|