Sau khi an bài thỏa đáng cho hai người Tiếu Ân xong. Han Musi lập tức như ngựa không dừng vó đi tới kiếm mấy tên bằng hữu tốt của mình.
Đương nhiên, phàm là kẻ có tư cách cùng hắn giao hảo chắc chắn phải là thượng cổ ngụy thần có sức mạnh thông thiên. Đương nhiên đám ngụy thần này đã trải qua vô số năm khổ tu và chinh chiến, trong tay mỗi người không nhiều thì ít cũng sẽ lưu lại vài cái thần tính tinh phiến.
Hắn đi thẳng vào vấn đề hỏi mua thần tính tinh phiến của đối phương. Đương nhiên, hắn cũng không giấu diếm chuyện đám người Tiếu Ân, nhưng cũng không nói rõ. Ba ngày sau, hắn và bốn người bạn vong linh tương giao hơn vạn năm cùng nhau đi tới trước mặt Tiếu Ân.
Bốn vong linh đều mang theo hai thần tính tinh phiến. Dựa theo yêu cầu trước đó của Tiếu Ân, tổng cộng có ba thần tính tinh phiến hắc ám tính và năm thần tính tinh phiến trung lập tính.
Tiếu Ân kiểm tra cẩn thận từng cái một rồi không chút do dự nhận lấy và cho mỗi người một mảnh vỡ thần cách.
Lần giao dịch này có thể nói là ai cũng vô cùng vui mừng. Bốn vong linh kia dưới sự thúc giục của Han Musi lần lượt rời đi. Bọn họ cũng đều biết Han Musi và hai người này khẳng định còn có một chút giao dịch mà bọn họ cũng không biết được, nhưng hết thảy cùng bọn chúng không có quan hệ. Đối với bọn họ mà nói, trở về nghiên cứu mảnh vỡ thần cách trong tay mới thực sự là việc lớn.
Sau khi tiễn đồng bạn đi. Han Musi cười ha hả xuất ra một thần tính tinh phiến trung lập tính.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu nhưng vẫn lấy ra hai mảnh vỡ thần cách để trao đổi với hắn. Tuy rằng Han Musi nhìn qua thì chiếm đại tiện nghi, nhưng tình hình thực tế như thế nào cũng chỉ có Tiếu Ân mới biết.
Không để ý Han Musi nhiệt tình giữ lại. Tiếu Ân quay người rời đi. Đối với cái danh thần sứ mà bọn họ đang mang thì có động tác như vậy cũng không có gì là kỳ quái. Vài ngày sau khi đám người Tiếu Ân đi rồi, khu vực trung ương đã xảy ra một chuyện vô cùng kỳ quái. Có năm vị vốn là chủ nhân bình đài rốt cục từ bỏ quyền lực vô biên, cùng nhau ra ngoài du ngoạn. Tuy nhiên, trước khi đi, bọn họ gộp năm bình đài làm một và để lại ám ký cho những thủ hạ trung thành nhất. Vì thế, một tổ chức có lực lượng siêu cấp hùng mạnh cứ như thế hình thành trong tình huống như vậy. Ít nhất thì tromg hơn trăm năm thời gian sắp tới cũng không có cường giả nào dám có ý đồ xấu với nơi này.
Tiếu Ân rời khỏi khu vực trung ương. Hắn xé nát áo choàng, lộ ra một khuôn mặt nhìn như bực mình như không, nhẹ giọng nói: “Trách không được khi xua đám Follett Wright tình nguyện tặng cho ta năm thần tính nhưng không muốn ta thu hoạch mảnh vỡ thần cách.”
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu một chút. Vừa nghĩ tới đề nghị khi ấy của Follett Wright, còn vẻ mặt đồng ý của hai tên khác, hắn liền có chút căm tức.
Không nắm rõ tin tức quả nhiên sẽ tạo thành rất nhiều chuyện không cân đối. Không thể tưởng được hắn vẫn luôn tìm cách chiếm tiện nghi kẻ khác mà hôm nay phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Tĩnh lặng, chung quanh không tiếng động và không ánh sáng. Tiếu Ân và Cự Ma Thần giống hắn như đúc vẫn lẳng lặng ngồi đối diện nhau.
Bọn họ đã ở trong không gian nho nhỏ này hai mươi ngày. Không gian nhỏ này chính là chỗ ẩn thân cuối cùng của âm hồn đế vương ngày xưa. Cho dù là kiếm khắp khu mộ của ngụy thần, cũng hiếm có nơi nào vô cùng bí mật như nơi này.
Trong khoảng thời gian ở khu vực trung ương, đám người Tiếu Ân đã âm thầm tìm hiểu được rất nhiều chuyện.
Thật ra khu vực trung ương có ba truyền tống trận thông ra bên ngoài. Mỗi ngày đều có vô số nhân loại và sinh linh cấp bậc ma đạo sĩ trở lên đến chốn này.
Dù sao trên thế giới này có rất nhiều tài liệu không thể thiếu của hắc ám hệ chỉ có thể tìm thấy ở thế giới vong linh. Cho nên thế giới vong linh đối với toàn bộ hắc ám thế giới mà nói là nguồn bổ sung tài liệu vô cùng trọng yếu.
Đám nguời Han Musi vẫn tưởng rẳng hai nguời Tiếu Ân đã theo ba truyền tống trận rời đi. Nhưng họ tuyệt đối không thể tưởng được bọn họ không ngờ lại đi đến vùng ven này. Tuy chỉ là vùng ven, nhưng diện tích vùng ven này lớn hơn rất nhiều so với khu vực trung ương.
Ba người Tiếu Ân lén lút ẩn nấp ở trong này, hơn nữa còn bố trí trận đồ đặc thù để ngụy trang. E rằng ngay cả là thần linh đích thân đến cũng khó có thể tìm ra bọn họ. Chính ở chỗ này, Tiếu Ân bắt đầu ngưng tụ mảnh vỡ thần cách bồi dưỡng thành linh hồn hoàn chỉnh, dung hợp thần tính tinh phiến.
Hai mươi ngày này, bọn họ đã tiêu hao khoảng mười vạn viên thần lực kết tinh.
Tiêu hao khồng lồ như thế, nếu đưa cho Cự Ma Thần chân chính năm xưa e là cũng đủ để hắn xây dựng một thế giới của thần thật tốt.
Số lượng thần lực kết tinh trong tay Tiếu Ân tuy rằng đã đạt tới chín con số, nhưng phung phí như quăng tiền xuống nước kiểu này vẫn thầm kêu to nuốt không trôi cục xương này.
Trách không được đám thần linh đều liều mạng thu thập thần lực kết tinh. Hoá ra muốn tiến bộ thì tiêu hao hơn xa trong tưởng tượng của người thường.
Tuy nhiên, sau khi đã trả một cái giá nhất định, Cự Ma Thần rốt cục cũng tạo thành chín bản thể hợp làm một, chín linh hồn chín vị thần, hấp thu và dung luyện chín thần cách chất lượng kém.
Mỗi người bọn họ đều có thực lực tương đương Cự Ma Thần năm xưa. Nhưng nếu hợp làm một, không ngờ có thể tạo thành uy lực làm người ta khó có thể tượng được, ngay cả bản thân Tiếu Ân cũng còn có suy nghĩ phải cúng bái.
Ngày xưa Vô Danh từng nói qua, khi chín bản thể hợp làm một sẽ trở thành chủ nhân của hắc ám, chỉ cần là người thờ phụng hắc ám, bất kể bọn họ cầu nguyện cái gì, đều đã có một phần tín ngưỡng lực bị hấp thu.
Thần tính này mới thực sự là thần tính đáng sợ nhất.
Chỉ có điều, bọn họ đương nhiên có thể làm được ngưng kết làm một, nhưng có chín linh hồn đồng thời khống chế. Những linh hồn này do sinh ra từ một thể nên cũng không có khả năng cắn nuốt lẫn nhau. Bình thường chín linh hồn này thay phiên nhau điều khiển. Một khi có bất kỳ linh hồn nào ly khai bản thể, vậy thần cách của vị chủ nhân hắc ám này sẽ lập tức tan rã. Đây cũng là khuyết điểm trí mạng nhất. Nhưng điều này với năng lực hiện nay của Tiếu Ân căn bản là không thể giải quyết được. Nhưng mà, mặc dù có khuyết điểm như vậy nhưng nói gì thì nói thần tính chủ nhân hắc ám này cũng phải xoay sở đủ bề vất vả cực khổ lắm mới tạo ra được, Tiếu Ân đương nhiên sẽ không để hắn lãng phí như vậy.
Rất lâu sau, chín Cự Ma Thần và Tiếu Ân đồng thời mở mắt ra.
Trong ánh mắt Tiếu Ân lấp lánh hào quang kì lạ, nói: “Các ngươi chuẩn bị tốt chưa?”
Chín người kia cùng cười. Thái độ giống nhau như đúc từ một khuôn nhưng ở trong mắt Tiếu Ân lại có sự khác nhau cực kỳ nhỏ.
Có nụ cười đầy ai oán, có nụ cười đầy mê hoặc, lại có nụ cười đầy tham lam và khát vọng. Tóm lại chín Cự Ma Thần khi biểu đạt cùng một ý nghĩ lại thể hiện ra chín cảm xúc khác nhau.
Tiếu Ân thật sự vô cùng hoài nghi, nếu hắn không phải là thần linh thì chỉ e dưới áp lực của chín linh hồn kiểu này chắc chắn sẽ chết sớm thôi.
Chín Cự Ma Thần đứng lên. Bọn họ cùng nhau cất bước, đi tới trước mặt Tiếu Ân. Vị trí đi tới là chính giữa chín người bọn họ, không dư một bước, cũng không thiếu một bước. Khi bọn họ đi tới điểm giữa không sai một ly thì cũng là lúc thân thể chín người vừa đúng đụng phải nhau.
Ánh mắt Tiếu Ân dường như là hoa lên một chút, rồi cứ như vậy trong nháy mắt ngắn ngủi chín Cự Ma Thần đã thành công kết họp thành một thể.
“Thế nào?” Tiếu Ân cẩn thận hỏi. Tuy rằng đã nhiều lần thực nghiệm qua nhưng là mỗi một lần khi bọn họ ngưng kết làm một là một lần Tiếu Ân có chút lo lắng đề phòng.
Chín hắc ám thần tính hơn nữa còn là chủ nhân hắc ám nhân tạo đó. Có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì khiến người không thể gánh vác nổi.
“Tốt lắm. Không có vấn đề gì.” Cự Ma Thần cất cao giọng nói.
Hai người cũng không sử dụng tinh thần ý niệm giao lưu. Vì mỗi khi Tiếu Ân hỏi, trong đầu sẽ xuất hiện chín câu trả lời giống nhau như đúc, nhưng lại không cùng giọng nói.
Bất cứ kẻ nào khi cảm nhận được giọng nói này đều có những cảm xúc không thể khống chế được. Cho nên Tiếu Ân từ đó về sau chỉ dùng miệng để hỏi, tuyệt đối không dại gì tự mình chuốc lấy khổ.
Tiếu Ân dẫn đầu. Cự Ma Thần cùng với Day Ville vẫn luôn bảo vệ bên ngoài cẩn thận rời đi, bay đến chỗ trước kia phát hiện thế giới của thần.
Vừa mới rời khỏi bình đài liền gặp phải ba tên cửu cấp vong linh quân vương đang đi tuần lòng vòng bên ngoài.
Khi vừa nhìn thấy ba người bọn họ, đặc biệt là sau khi thấy Cự Ma Thần, ba cửu cấp vong linh này bắt đầu run cầm cập. Đó là phản ứng tự nhiên của một linh thể bậc thấp khi cảm ứng được hắc ám thần lực.
Cự Ma Thần chau mày, giơ tay lên. Ba đạo hào quang bắn ra từ tay hắn, trong nháy mắt bắn xuyên qua thân thể ba vong linh quân vương.
Ngay sau đó, thân thể bọn họ nổ tung như một quả cầu lửa rồi biến mất.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, tuy nhiên cũng không ngăn cản hắn.
Khi đi ra bọn họ cũng có chút sơ suất, không chú ý tới tình hình bên ngoài. Tuy nhiên nếu bị phát hiện rồi thì đương nhiên là không thể nương tay.
Sau khi gặp phải chuyện bất ngờ này, bọn họ hành sự cẩn thận hơn rất nhiều.
Cự Ma Thần tuy rằng đã cố hết sức áp chế thần lực bản thân nhưng điểm yếu của chín người hợp làm một lúc này đã thể hiện ra một cách rõ ràng. Hắn không ngờ không thể hoàn toàn che dấu thực lực.
Hơn nữa bởi vì thần tính đã thành hình, thân là chủ nhân của hắc ám, nhân vật tối cao của hắc ám, hắn đã không thể trốn vào trong thế giới thần tạo. Không còn cách nào khác, Tiếu Ân và Day Ville đành phải cực khổ chọn những con đường cực kì nhỏ, hao phí không biết bao nhiêu sức lực mới xem như miễn cưỡng đưa hắn tới nơi.
Nhưng cho dù là như thế, cũng có hơn ba nhóm vong linh bị Cự Ma Thần thuận tay tiêu diệt.
Tiếu Ân mặc dù có chút lo lắng, nhưng hắn cũng biết vong linh đứng đầu ở đây cho dù lá gan lớn đến đâu cũng không có khả năng vì một ít vong linh dưới trướng mà đi trêu chọc một vị thần linh. Phỏng chừng mấy tên lúc này chắc là đang hiểu lầm Cự Ma Thần là một phân thân của thần linh. Nếu vậy thì Tiếu Ân tin chắc rằng bọn họ sẽ không có phiền toái gì cả.
Sau khi tới nơi cần tới, Cự Ma Thần đi qua con đường dài lê thê rốt cục đi tới chỗ cửa sáng kia. Khi Cự Ma Thần đi tới trước ánh hào quang, cánh cửa sáng lập tức tỏa ra hào quang rực rỡ như ánh mặt trời. Trước đó Tiếu Ân đã từng kiểm tra qua, thế giới của thần này không có thuộc tính gì cả. Hoàn cảnh bên trong là một màu nhợt nhạt không có ánh sáng, không có sông ngòi, không có mảng xanh. Nó như thể là một mảnh hỗn độn trước khi khai thiên, dựng trời tạo đất.
Tuy nhiên cũng vì như thế mới chứng tỏ rằng thế giới của thần này chưa từng bị người ta sử dụng qua. Nếu không hoàn cảnh bên trong tuyệt đối không có khả năng giống như thời nguyên thủy như vậy.
Tiếu Ân đến đây thì cửa sáng không có phản ứng gì cả nhưng sau khi Cự Ma Thần đi tới nơi này lại lập tức có phản ứng mãnh liệt với hắn.
Gần như cùng lúc đó một cỗ dao động năng lượng hùng mạnh bốc lên từ thân thể Cự Ma Thần, dung hợp với hào quang vô cùng vô tận kia.
Mỗi một cỗ năng lượng dao động trong không gian dường như đều ẩn chứa một niềm sung sướng phát ra từ đáy lòng.
Tiếu Ân hoảng sợ nhìn thế giới của thần trước mặt. Chẳng lẽ nó cũng giống như Vô Danh, đã tiến hóa thành sinh linh kỳ lạ nào đó?
Tuy nhiên cẩn thận cảm ứng một chút thì Tiếu Ân thở phào một hơi nhẹ nhõm. Hoá ra nó cũng không có thần trí gì cả, chỉ là sau vô số năm bị phong ấn, đột nhiên gặp Cự Ma Thần có thần lực mới phát sinh biến hóa kỳ dị như vậy.
Có thể đạt tới bước này, đã là chuyện vô cùng hiếm hoi. Tiếu Ân yên lặng nhìn cửa sáng và cũng vì vận khí của Cự Ma Thần mà cảm thấy cao hứng cho hắn.
Ngay cả Tiếu Ân cũng biết chuyện gì đang xảy ra thì thân là thần linh như Cự Ma Thần đương nhiên không có khả năng hoàn toàn không biết gì cả. Hắn nhìn cửa sáng đang tỏa ra hào quang vạn trượng, khí thế ngập trời, cười cười rồi ung dung bước vào.
Tiếu Ân do dự một chút rồi cũng bước vào trong cửa sáng.
Ánh sáng chợt lóe. Cự Ma Thần và Tiếu Ân cùng xuất hiện giữa một mảnh hỗn độn. Khác với đại lục thần tạo, hỗn độn nơi này dường như chỉ lớn bằng bàn tay. Nhưng khi ý niệm của bọn họ khuếch tán ra thì lại có cảm giác vô biên vô hạn, không bờ không bến. Bọn họ đều có cảm giác mơ hồ rằng thế giới của thần này thật lớn. Bất kể bọn họ đưa vào bao nhiêu thần lực để khai phá thì cũng khó có thể bao trùm toàn bộ thế giới của thần này. Đừng nói là Cự Ma Thần bây giờ, cho dù là sau này khi thành chủ nhân thực sự của hắc ám thì e là cũng không đủ để sử dụng. Hai người liếc mắt nhìn nhau. Nghĩ tới thế giới đỏ đen không quá lớn của Cự Ma Thần năm xưa mà không khỏi ngơ ngác nhìn nhau. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Đây là thế giới của thần được chuẩn bị sẵn cho một vị sắp thành thần linh sao? Không ngờ có diện tích rộng lớn đến mức đáng sợ như vậy sao?
Biến thế giới của thần này thành của mình thì ngày sau có phiền toái gì thì sao?
Bọn họ đều thấy những câu hỏi này trong ánh mắt người kia. Tuy nhiên đáp án của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau. Câu trả lời Tiếu Ân chính là: nếu một ngày kia, có người phát hiện sự khác thường của thế giới của thần này, vậy trước hết phải xem xét thực lực của đối phương, nếu thật sự không thể địch lại, vậy từ bỏ thế giới của thần. Dù sao năm rộng tháng dài, chỉ cần có thể bảo vệ tính mạng thì lo gì không có ngày đòi lại cả vốn lẫn lời?
Nhưng đáp án của Cự Ma Thần lại rất đơn giản, cực kì đơn giản: đây là thế giới của thần của lão tử. Nếu kẻ nào dám đụng vào dù chỉ là một cái móng tay, vậy bất kể là ai đều phải chặt đứt cánh tay của hắn.
Tuy rằng cùng có một linh hồn, nhưng tiếp xúc với những hoàn cảnh khác nhau thì hai bên sẽ có biến hóa khác nhau. Đặc biệt là Cự Ma Thần đã bị lực lượng của hắc ám ảnh hướng, phương thức hành xử đã có thay đổi rất lớn.
Nhưng may mà bọn họ cũng không hoàn toàn biến thành hai người khác nhau.
Từng đạo năng lượng từ trên người Cự Ma Thần tỏa ra một cách cẩn thận tới cùng cực. Những năng lượng này chính là thần lực do vô số tín ngưỡng lực ngưng tụ thành. Mỗi một đạo thần lực giống như một nhát búa khai thiên lập địa, từng bước từng bước khai phá mở rộng mảnh hỗn độn này.
Tiếu Ân cũng không biết những thần linh khác khi xây dựng thế giới của thần có bộ dáng như thế nào. Nhưng là có một điểm hắn có thể khẳng định… Đó là tuyệt đối không thoải mái được như Cự Ma Thần bây giờ.
Theo thần lực không ngừng cuồn cuộn phát ra, thế giới hỗn độn cũng dần dần có một chút sắc thái.
Trong mắt Tiếu Ân hiện lên ý cười. Bản thân hắn không phải một người có khiếu thẩm mỹ. Cự Ma Thần càng lại không phải. Thế giới do Cự Ma Thần khai sáng từ một mảnh hỗn độn không ngờ dường như đúc ra từ cùng một khuôn với đại lục thần tạo. Núi là núi, nước là nước. Không có tiên cảnh lung linh huyền ảo làm người ta có cảm giác trong khi nước từ trên núi chảy xuống phát ra khí thế khổng lồ, dường như có thể làm người ta quên cả đất trời.
Tiếu Ân thở dài một hơi thật sâu. Hắn tận mắt thấy núi cao đột nhiên mọc lên từ mặt đất. Cũng tận mắt thấy được từng mảng đất lớn sụp đổ rồi những dòng nước hung hãn tràn ra hình thành một con sông khổng lồ chảy xuyên qua mảnh đất. Càng thấy rõ từng kiến trúc một lần lượt từ hư không hiện ra trên khắp mặt đất.
Ngay sau đó, trong lòng Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy trống trải lạ lùng.
Thực lực bây giờ của Cự Ma Thần trong giới thần linh chẳng đáng là gì, nhưng trong thế giới của thần của hắn, hắn chính là sáng thế thần.
Sáng thế chính là sáng tạo một thế giới. Chuyện này vĩ đại đến dường nào? Trừ chuyện châm thần hỏa thì chuyện kiến tạo thế giới của thần chính là chuyện mà ngoài chân thần ra không ai có thể tận mắt chứng kiến.
Nhưng lúc này Tiếu Ân lại có thể tận mắt chứng kiến. Hắn cảm nhận được những điều hắn ngộ ra được lúc này cũng đủ để hắn hiểu được rất nhiều chuyện.
Trên người hắn có một cỗ lực lượng thuộc tính khác đang rục rịch.
Tất cả năng lượng trong cơ thể hắn đều được nén chặt hơn một chút. Lực lượng bán thần vực của Tiếu Ân lại một lần nữa bùng nổ.
Hắn có thể cảm ứng được rất rõ ràng nhiệt độ trong cơ thể đang không ngừng tăng lên mạnh mẽ, kèm theo đó là năng lượng không ngừng đề thăng.
Tiếu Ân mơ hồ cảm giác trong quá trình cảm nhận Cự Ma Thần sáng tạo thế giới thì lực lượng bán thần vực trong cơ thể hắn đã xảy ra biến hóa vi diệu. Nếu hắn muốn, chỉ e bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển hoán thành thần, sau đó một đường thẳng tiến chân lên ngọn lửa thần hỏa.
Nhưng mà, ngay tại giờ khắc này, Tiếu Ân trợn hai mắt lên. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng khống chế cỗ lực lượng hung hãn kia.
“Đưa ta ra ngoài.” Tiếu Ân cả người mồ hôi đầm đìa. Vì khống chế cỗ năng lượng dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ kia mà hắn không dám nhúc nhích mảy may.
Cự Ma Thần vung tay lên. Tiếu Ân lập tức rời khỏi thế giới của hắn.
Vừa rời khỏi thế giới của thần, mối liên hệ giữa luồng năng lượng đang rục rịch và năng lượng sáng thế lập tức bị cắt đứt.
Sau khi mất đi viện thủ cường đại, cỗ năng lượng kia rốt cục cũng từ từ bình ổn lại, cuối cùng hoàn toàn bị Tiếu Ân khống chế.
Thở ra một hơi thật dài, Tiếu Ân cũng chẳng để ý đến hình tượng đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất. Hắn cười khổ ngẩng đầu lên nhìn cửa sáng, trong ánh mắt đầy vẻ cảnh giác và hâm mộ.
Day Ville lặng lẽ đi tới bên cạnh hắn, cũng ngồi xuống cùng hắn.
Hai nguời cũng không nói gì. Bọn họ đều yên lặng chờ đợi.
Thần lực mà Cự Ma Thần nắm giữ tuy rằng hùng mạnh vô cùng.
Nhưng thế giói của thần kia rõ ràng không phải là thứ để một kẻ vừa mới thăng tiến thành thần linh sử dụng. Hắn có kích phát thành công lực lượng của thế giới của thần kia không, và có thể biến nó thành thứ mình có thể dùng hay không, ngay cả Tiếu Ân cũng không dám khẳng định chắc chắn.
Tuy nhiên lúc này, Tiếu Ân cảm thấy thật là may mắn.
May mà Cự Ma Thần cũng không phải một chân thần bình thường vừa mới châm thần hỏa.
Trong cơ thể hắn có chín linh hồn có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi, có chín thần cách kém chất lượng, có chín loại thần tính khác nhau ngưng kết thành một siêu cấp thần tính chủ nhân của hắc ám. Ngoài ra hắn còn có sự hậu thuẫn vững vàng nhất, đó chính là một sổ lượng thần lực kết tinh đạt đến chín con số.
Chính vì những điểm hoàn toàn khác với những kẻ vừa mới trở thành thần linh khác cho nên Tiếu Ân mới có thể để Cự Ma Thần thử kích hoạt thế giới của thần này.
Dù sao, muốn từ hai bàn tay trắng kiến tạo nên một thế giới của thần cần thời gian ít nhất là từ mười đến một trăm năm. Đây là thế giới của thần đơn giản nhất, kém cỏi nhất. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Cũng giống như mua nhà. Mua một căn nhà ngay cả cọc còn chưa có và mua một căn nhà có sẵn phòng ốc là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Đương nhiên, mua nhà có sẵn phòng cần rất nhiều tiền mặt.
Mà hiện tại Cự Ma Thần đang không ngừng dùng tiền gửi trong ngân hàng để mua phòng. Chỉ có điều không biết tiền gửi ngân hàng của hắn có thể mua được cái phòng mới mấy thước vuông, hay là mua tất cả.
Tiếu Ân và Day Ville đều cùng yên lặng chờ đợi.
Không gian xuất hiện một trận giao động rất nhỏ. Tiếu Ân và Day Ville căn bản là không thèm xoay lưng lại. Có thể lặng yên không tiếng động mà đến như vậy trừ Vô Danh ra e là cũng không có khả năng có ai khác làm được.
Giọng hắn vang lên pha một chút tiếc nuối: “Chỉ cần ngươi chuyển hoán lực lượng bán thần vực thành thần tính. Như vậy khoảng cách đến lúc châm thần hỏa sẽ không còn bao xa nữa.”
Tiếu Ân ngạc nhiên cười to rồi nói: “Vô Danh. Ngươi không phải từng nói chỉ muốn ta tu luyện thêm ba thuộc tính thành bán thần vực rồi mới chuyển hoán sao?”
Vô Danh trầm giọng nói: “Chín tầng bán thần vực tuy rằng hùng mạnh nhất. Nhưng muốn ngưng luyện thành công tuyệt đối không phải sự tình đơn giản. Nếu ngươi có thể thu thập đến ba thần tính là đã có thể trở thành một trong ba đại thần vương.”
Tiếu Ân cười ha hả rồi nói: “Ta biết. Tập hợp thần tính rồi dung hợp thì dễ dàng hơn. Nhưng ta hy vọng có thể ngưng kết chín tầng thuộc tính lực lượng bán thần vực.”
Vô Danh nhìn hắn một cái thật sâu, rốt cuộc thì thở dài một hơi.
Tiếu Ân sở dĩ làm bộ cố hết sức không chịu làm theo lời Vô Danh kỳ thật cũng là do đã thấy được chín Cự Ma Thần. Chín Cự Ma Thần nhưng lại có chín linh hồn. Mà chín linh hồn này lại từ một bản thể sinh ra, trời sinh đã không thể dựa vào cắn nuốt lẫn nhau mà tiến hóa. Mà Tiếu Ân cũng không muốn thể nghiệm tư vị này một chút nào.
Hắn hiện giờ đã thuận lợi cô đọng sáu loại bán thần vực. Khoảng cách đến chín loại bất quá chỉ còn ba loại mà thôi. Đối với bản thân, hắn vẫn có niềm tin rất lớn.
Nếu thật sự ngưng kết vô vọng, như vậy có lẽ sẽ có một ngày Tiếu Ân từ bỏ quyết tâm của ngày hôm nay. Bởi vì hắn cũng không phải một người không biết tiến thoái. Nhưng cái tiến thoái đó cũng tuyệt đối không phải hôm nay.
Day Ville đột nhiên quay đầu lại nói: “Ta cũng muốn thử một chút.”
Những lời này của hắn không đầu không cuối, nhưng Tiếu Ân và Vô Danh đều hiểu.
Tiếu Ân đương nhiên là mỉm cười. Linh hồn của mình quả nhiên có ý tưởng giống mình. Về phần Vô Danh, lại nhíu mày rất sâu rồi nói: “Tiếu Ân còn có hi vọng. Nhưng ngươi quyết không thể.”
Day Ville sang sảng nói: “Ta biết người mang lực lượng dù sao cũng chỉ có một người. Ta cũng không hy vọng xa xôi có thể đạt tới trình độ chín loại thuộc tính bán thần vực. Ngay cả năm loại cũng chẳng trông mong gì. Nhưng ba bốn thuộc tính thượng cổ ngụy thần thì ta nghĩ hẳn là mình cũng coi như có một chút khả năng.”
Vẻ mặt Vô Danh rốt cục xuất hiện một chút kì lạ. Hắn nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Suy nghĩ của các ngươi thật sự là khó có thể lý giải được.”
Tiếu Ân và Day Ville nhìn nhau cười. Suy nghĩ của một kẻ đến từ cái thế giới gọi là địa cầu kia quả thật khác rất xa so với những linh hồn và sinh mạng thuộc về thế giới này, không thể dùng cách nhìn như nhau mà so sánh.
Mười mấy ngày tiếp theo, năng lượng tỏa ra từ cửa sáng thủy chung vẫn từ từ tăng trưởng. Nhờ Vô Danh giải thích, Tiếu Ân mới biết được đây là do Cự Ma Thần không ngừng tiêu xài không tiếc tay thần lực kết tinh mới tạo thành kết quả này. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trong tình trạng năng lượng không ngừng điên cuồng phát ra, Tiếu Ân và Day Ville cuối cùng cũng không thể ngồi không mà chờ đợi.
Bọn họ nghĩ hết mọi biện pháp, bố trí chung quanh bình đài nho nhỏ vô số ma phập trận đồ ẩn dấu khí tức. Vừa khắc xong một cái trận đồ lại tiếp tục khắc cái mới. Tuy nhiên cho dù là như thế, cũng gần như theo không kịp sự tăng lên của hào quang do năng lượng phát ra.
Tiếu Ân cảm khái nghìn vạn. Ngày xưa khi chính bản thân Cự Ma Thần dựng thế giới của thần, khắp cả đại lục trừ truyền kỳ của nguời da đen Rui Deshen thông qua trên dưới một trăm năm âm thầm quan sát mới có chút phát hiện ra còn thì chẳng ai có thể cảm ứng được gì cả.
Cho dù là hắc long vương hay là huy hoàng như nguyệt lượng nữ thần giáng trần cũng không phát giác được gì.
Nhưng lúc này Cự Ma Thần bất chấp tất cả, sử dụng biện pháp bạo lực tuyệt đối để tiến hành xây dựng thế giới của thần.
Hai người này, một là giặc ngoại xâm âm thầm bắn lén, một là cường đạo thổ phỉ không hề kiêng kị.
Tuy nhiên giữa bọn họ chênh lệch cũng đồng dạng là như trời với đất.
Một ngày nọ, Tiếu Ân dựng xong ma pháp trận đồ ẩn dấu khí tức trên không gian cuối cùng chung quanh bình đài, cùng các ma pháp trận đã dựng trước đó liên hợp lại tạo thành một đại trận có thể tuyệt đối ẩn dấu khí tức.
Đại trận này có vô cùng vô tận những lưới năng lượng, nhốt những năng lượng muốn thoát ra vào trong đó.
Đương nhiên, phàm là kẻ có tư cách cùng hắn giao hảo chắc chắn phải là thượng cổ ngụy thần có sức mạnh thông thiên. Đương nhiên đám ngụy thần này đã trải qua vô số năm khổ tu và chinh chiến, trong tay mỗi người không nhiều thì ít cũng sẽ lưu lại vài cái thần tính tinh phiến.
Hắn đi thẳng vào vấn đề hỏi mua thần tính tinh phiến của đối phương. Đương nhiên, hắn cũng không giấu diếm chuyện đám người Tiếu Ân, nhưng cũng không nói rõ. Ba ngày sau, hắn và bốn người bạn vong linh tương giao hơn vạn năm cùng nhau đi tới trước mặt Tiếu Ân.
Bốn vong linh đều mang theo hai thần tính tinh phiến. Dựa theo yêu cầu trước đó của Tiếu Ân, tổng cộng có ba thần tính tinh phiến hắc ám tính và năm thần tính tinh phiến trung lập tính.
Tiếu Ân kiểm tra cẩn thận từng cái một rồi không chút do dự nhận lấy và cho mỗi người một mảnh vỡ thần cách.
Lần giao dịch này có thể nói là ai cũng vô cùng vui mừng. Bốn vong linh kia dưới sự thúc giục của Han Musi lần lượt rời đi. Bọn họ cũng đều biết Han Musi và hai người này khẳng định còn có một chút giao dịch mà bọn họ cũng không biết được, nhưng hết thảy cùng bọn chúng không có quan hệ. Đối với bọn họ mà nói, trở về nghiên cứu mảnh vỡ thần cách trong tay mới thực sự là việc lớn.
Sau khi tiễn đồng bạn đi. Han Musi cười ha hả xuất ra một thần tính tinh phiến trung lập tính.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu nhưng vẫn lấy ra hai mảnh vỡ thần cách để trao đổi với hắn. Tuy rằng Han Musi nhìn qua thì chiếm đại tiện nghi, nhưng tình hình thực tế như thế nào cũng chỉ có Tiếu Ân mới biết.
Không để ý Han Musi nhiệt tình giữ lại. Tiếu Ân quay người rời đi. Đối với cái danh thần sứ mà bọn họ đang mang thì có động tác như vậy cũng không có gì là kỳ quái. Vài ngày sau khi đám người Tiếu Ân đi rồi, khu vực trung ương đã xảy ra một chuyện vô cùng kỳ quái. Có năm vị vốn là chủ nhân bình đài rốt cục từ bỏ quyền lực vô biên, cùng nhau ra ngoài du ngoạn. Tuy nhiên, trước khi đi, bọn họ gộp năm bình đài làm một và để lại ám ký cho những thủ hạ trung thành nhất. Vì thế, một tổ chức có lực lượng siêu cấp hùng mạnh cứ như thế hình thành trong tình huống như vậy. Ít nhất thì tromg hơn trăm năm thời gian sắp tới cũng không có cường giả nào dám có ý đồ xấu với nơi này.
Tiếu Ân rời khỏi khu vực trung ương. Hắn xé nát áo choàng, lộ ra một khuôn mặt nhìn như bực mình như không, nhẹ giọng nói: “Trách không được khi xua đám Follett Wright tình nguyện tặng cho ta năm thần tính nhưng không muốn ta thu hoạch mảnh vỡ thần cách.”
Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu một chút. Vừa nghĩ tới đề nghị khi ấy của Follett Wright, còn vẻ mặt đồng ý của hai tên khác, hắn liền có chút căm tức.
Không nắm rõ tin tức quả nhiên sẽ tạo thành rất nhiều chuyện không cân đối. Không thể tưởng được hắn vẫn luôn tìm cách chiếm tiện nghi kẻ khác mà hôm nay phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Tĩnh lặng, chung quanh không tiếng động và không ánh sáng. Tiếu Ân và Cự Ma Thần giống hắn như đúc vẫn lẳng lặng ngồi đối diện nhau.
Bọn họ đã ở trong không gian nho nhỏ này hai mươi ngày. Không gian nhỏ này chính là chỗ ẩn thân cuối cùng của âm hồn đế vương ngày xưa. Cho dù là kiếm khắp khu mộ của ngụy thần, cũng hiếm có nơi nào vô cùng bí mật như nơi này.
Trong khoảng thời gian ở khu vực trung ương, đám người Tiếu Ân đã âm thầm tìm hiểu được rất nhiều chuyện.
Thật ra khu vực trung ương có ba truyền tống trận thông ra bên ngoài. Mỗi ngày đều có vô số nhân loại và sinh linh cấp bậc ma đạo sĩ trở lên đến chốn này.
Dù sao trên thế giới này có rất nhiều tài liệu không thể thiếu của hắc ám hệ chỉ có thể tìm thấy ở thế giới vong linh. Cho nên thế giới vong linh đối với toàn bộ hắc ám thế giới mà nói là nguồn bổ sung tài liệu vô cùng trọng yếu.
Đám nguời Han Musi vẫn tưởng rẳng hai nguời Tiếu Ân đã theo ba truyền tống trận rời đi. Nhưng họ tuyệt đối không thể tưởng được bọn họ không ngờ lại đi đến vùng ven này. Tuy chỉ là vùng ven, nhưng diện tích vùng ven này lớn hơn rất nhiều so với khu vực trung ương.
Ba người Tiếu Ân lén lút ẩn nấp ở trong này, hơn nữa còn bố trí trận đồ đặc thù để ngụy trang. E rằng ngay cả là thần linh đích thân đến cũng khó có thể tìm ra bọn họ. Chính ở chỗ này, Tiếu Ân bắt đầu ngưng tụ mảnh vỡ thần cách bồi dưỡng thành linh hồn hoàn chỉnh, dung hợp thần tính tinh phiến.
Hai mươi ngày này, bọn họ đã tiêu hao khoảng mười vạn viên thần lực kết tinh.
Tiêu hao khồng lồ như thế, nếu đưa cho Cự Ma Thần chân chính năm xưa e là cũng đủ để hắn xây dựng một thế giới của thần thật tốt.
Số lượng thần lực kết tinh trong tay Tiếu Ân tuy rằng đã đạt tới chín con số, nhưng phung phí như quăng tiền xuống nước kiểu này vẫn thầm kêu to nuốt không trôi cục xương này.
Trách không được đám thần linh đều liều mạng thu thập thần lực kết tinh. Hoá ra muốn tiến bộ thì tiêu hao hơn xa trong tưởng tượng của người thường.
Tuy nhiên, sau khi đã trả một cái giá nhất định, Cự Ma Thần rốt cục cũng tạo thành chín bản thể hợp làm một, chín linh hồn chín vị thần, hấp thu và dung luyện chín thần cách chất lượng kém.
Mỗi người bọn họ đều có thực lực tương đương Cự Ma Thần năm xưa. Nhưng nếu hợp làm một, không ngờ có thể tạo thành uy lực làm người ta khó có thể tượng được, ngay cả bản thân Tiếu Ân cũng còn có suy nghĩ phải cúng bái.
Ngày xưa Vô Danh từng nói qua, khi chín bản thể hợp làm một sẽ trở thành chủ nhân của hắc ám, chỉ cần là người thờ phụng hắc ám, bất kể bọn họ cầu nguyện cái gì, đều đã có một phần tín ngưỡng lực bị hấp thu.
Thần tính này mới thực sự là thần tính đáng sợ nhất.
Chỉ có điều, bọn họ đương nhiên có thể làm được ngưng kết làm một, nhưng có chín linh hồn đồng thời khống chế. Những linh hồn này do sinh ra từ một thể nên cũng không có khả năng cắn nuốt lẫn nhau. Bình thường chín linh hồn này thay phiên nhau điều khiển. Một khi có bất kỳ linh hồn nào ly khai bản thể, vậy thần cách của vị chủ nhân hắc ám này sẽ lập tức tan rã. Đây cũng là khuyết điểm trí mạng nhất. Nhưng điều này với năng lực hiện nay của Tiếu Ân căn bản là không thể giải quyết được. Nhưng mà, mặc dù có khuyết điểm như vậy nhưng nói gì thì nói thần tính chủ nhân hắc ám này cũng phải xoay sở đủ bề vất vả cực khổ lắm mới tạo ra được, Tiếu Ân đương nhiên sẽ không để hắn lãng phí như vậy.
Rất lâu sau, chín Cự Ma Thần và Tiếu Ân đồng thời mở mắt ra.
Trong ánh mắt Tiếu Ân lấp lánh hào quang kì lạ, nói: “Các ngươi chuẩn bị tốt chưa?”
Chín người kia cùng cười. Thái độ giống nhau như đúc từ một khuôn nhưng ở trong mắt Tiếu Ân lại có sự khác nhau cực kỳ nhỏ.
Có nụ cười đầy ai oán, có nụ cười đầy mê hoặc, lại có nụ cười đầy tham lam và khát vọng. Tóm lại chín Cự Ma Thần khi biểu đạt cùng một ý nghĩ lại thể hiện ra chín cảm xúc khác nhau.
Tiếu Ân thật sự vô cùng hoài nghi, nếu hắn không phải là thần linh thì chỉ e dưới áp lực của chín linh hồn kiểu này chắc chắn sẽ chết sớm thôi.
Chín Cự Ma Thần đứng lên. Bọn họ cùng nhau cất bước, đi tới trước mặt Tiếu Ân. Vị trí đi tới là chính giữa chín người bọn họ, không dư một bước, cũng không thiếu một bước. Khi bọn họ đi tới điểm giữa không sai một ly thì cũng là lúc thân thể chín người vừa đúng đụng phải nhau.
Ánh mắt Tiếu Ân dường như là hoa lên một chút, rồi cứ như vậy trong nháy mắt ngắn ngủi chín Cự Ma Thần đã thành công kết họp thành một thể.
“Thế nào?” Tiếu Ân cẩn thận hỏi. Tuy rằng đã nhiều lần thực nghiệm qua nhưng là mỗi một lần khi bọn họ ngưng kết làm một là một lần Tiếu Ân có chút lo lắng đề phòng.
Chín hắc ám thần tính hơn nữa còn là chủ nhân hắc ám nhân tạo đó. Có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì khiến người không thể gánh vác nổi.
“Tốt lắm. Không có vấn đề gì.” Cự Ma Thần cất cao giọng nói.
Hai người cũng không sử dụng tinh thần ý niệm giao lưu. Vì mỗi khi Tiếu Ân hỏi, trong đầu sẽ xuất hiện chín câu trả lời giống nhau như đúc, nhưng lại không cùng giọng nói.
Bất cứ kẻ nào khi cảm nhận được giọng nói này đều có những cảm xúc không thể khống chế được. Cho nên Tiếu Ân từ đó về sau chỉ dùng miệng để hỏi, tuyệt đối không dại gì tự mình chuốc lấy khổ.
Tiếu Ân dẫn đầu. Cự Ma Thần cùng với Day Ville vẫn luôn bảo vệ bên ngoài cẩn thận rời đi, bay đến chỗ trước kia phát hiện thế giới của thần.
Vừa mới rời khỏi bình đài liền gặp phải ba tên cửu cấp vong linh quân vương đang đi tuần lòng vòng bên ngoài.
Khi vừa nhìn thấy ba người bọn họ, đặc biệt là sau khi thấy Cự Ma Thần, ba cửu cấp vong linh này bắt đầu run cầm cập. Đó là phản ứng tự nhiên của một linh thể bậc thấp khi cảm ứng được hắc ám thần lực.
Cự Ma Thần chau mày, giơ tay lên. Ba đạo hào quang bắn ra từ tay hắn, trong nháy mắt bắn xuyên qua thân thể ba vong linh quân vương.
Ngay sau đó, thân thể bọn họ nổ tung như một quả cầu lửa rồi biến mất.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, tuy nhiên cũng không ngăn cản hắn.
Khi đi ra bọn họ cũng có chút sơ suất, không chú ý tới tình hình bên ngoài. Tuy nhiên nếu bị phát hiện rồi thì đương nhiên là không thể nương tay.
Sau khi gặp phải chuyện bất ngờ này, bọn họ hành sự cẩn thận hơn rất nhiều.
Cự Ma Thần tuy rằng đã cố hết sức áp chế thần lực bản thân nhưng điểm yếu của chín người hợp làm một lúc này đã thể hiện ra một cách rõ ràng. Hắn không ngờ không thể hoàn toàn che dấu thực lực.
Hơn nữa bởi vì thần tính đã thành hình, thân là chủ nhân của hắc ám, nhân vật tối cao của hắc ám, hắn đã không thể trốn vào trong thế giới thần tạo. Không còn cách nào khác, Tiếu Ân và Day Ville đành phải cực khổ chọn những con đường cực kì nhỏ, hao phí không biết bao nhiêu sức lực mới xem như miễn cưỡng đưa hắn tới nơi.
Nhưng cho dù là như thế, cũng có hơn ba nhóm vong linh bị Cự Ma Thần thuận tay tiêu diệt.
Tiếu Ân mặc dù có chút lo lắng, nhưng hắn cũng biết vong linh đứng đầu ở đây cho dù lá gan lớn đến đâu cũng không có khả năng vì một ít vong linh dưới trướng mà đi trêu chọc một vị thần linh. Phỏng chừng mấy tên lúc này chắc là đang hiểu lầm Cự Ma Thần là một phân thân của thần linh. Nếu vậy thì Tiếu Ân tin chắc rằng bọn họ sẽ không có phiền toái gì cả.
Sau khi tới nơi cần tới, Cự Ma Thần đi qua con đường dài lê thê rốt cục đi tới chỗ cửa sáng kia. Khi Cự Ma Thần đi tới trước ánh hào quang, cánh cửa sáng lập tức tỏa ra hào quang rực rỡ như ánh mặt trời. Trước đó Tiếu Ân đã từng kiểm tra qua, thế giới của thần này không có thuộc tính gì cả. Hoàn cảnh bên trong là một màu nhợt nhạt không có ánh sáng, không có sông ngòi, không có mảng xanh. Nó như thể là một mảnh hỗn độn trước khi khai thiên, dựng trời tạo đất.
Tuy nhiên cũng vì như thế mới chứng tỏ rằng thế giới của thần này chưa từng bị người ta sử dụng qua. Nếu không hoàn cảnh bên trong tuyệt đối không có khả năng giống như thời nguyên thủy như vậy.
Tiếu Ân đến đây thì cửa sáng không có phản ứng gì cả nhưng sau khi Cự Ma Thần đi tới nơi này lại lập tức có phản ứng mãnh liệt với hắn.
Gần như cùng lúc đó một cỗ dao động năng lượng hùng mạnh bốc lên từ thân thể Cự Ma Thần, dung hợp với hào quang vô cùng vô tận kia.
Mỗi một cỗ năng lượng dao động trong không gian dường như đều ẩn chứa một niềm sung sướng phát ra từ đáy lòng.
Tiếu Ân hoảng sợ nhìn thế giới của thần trước mặt. Chẳng lẽ nó cũng giống như Vô Danh, đã tiến hóa thành sinh linh kỳ lạ nào đó?
Tuy nhiên cẩn thận cảm ứng một chút thì Tiếu Ân thở phào một hơi nhẹ nhõm. Hoá ra nó cũng không có thần trí gì cả, chỉ là sau vô số năm bị phong ấn, đột nhiên gặp Cự Ma Thần có thần lực mới phát sinh biến hóa kỳ dị như vậy.
Có thể đạt tới bước này, đã là chuyện vô cùng hiếm hoi. Tiếu Ân yên lặng nhìn cửa sáng và cũng vì vận khí của Cự Ma Thần mà cảm thấy cao hứng cho hắn.
Ngay cả Tiếu Ân cũng biết chuyện gì đang xảy ra thì thân là thần linh như Cự Ma Thần đương nhiên không có khả năng hoàn toàn không biết gì cả. Hắn nhìn cửa sáng đang tỏa ra hào quang vạn trượng, khí thế ngập trời, cười cười rồi ung dung bước vào.
Tiếu Ân do dự một chút rồi cũng bước vào trong cửa sáng.
Ánh sáng chợt lóe. Cự Ma Thần và Tiếu Ân cùng xuất hiện giữa một mảnh hỗn độn. Khác với đại lục thần tạo, hỗn độn nơi này dường như chỉ lớn bằng bàn tay. Nhưng khi ý niệm của bọn họ khuếch tán ra thì lại có cảm giác vô biên vô hạn, không bờ không bến. Bọn họ đều có cảm giác mơ hồ rằng thế giới của thần này thật lớn. Bất kể bọn họ đưa vào bao nhiêu thần lực để khai phá thì cũng khó có thể bao trùm toàn bộ thế giới của thần này. Đừng nói là Cự Ma Thần bây giờ, cho dù là sau này khi thành chủ nhân thực sự của hắc ám thì e là cũng không đủ để sử dụng. Hai người liếc mắt nhìn nhau. Nghĩ tới thế giới đỏ đen không quá lớn của Cự Ma Thần năm xưa mà không khỏi ngơ ngác nhìn nhau. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Đây là thế giới của thần được chuẩn bị sẵn cho một vị sắp thành thần linh sao? Không ngờ có diện tích rộng lớn đến mức đáng sợ như vậy sao?
Biến thế giới của thần này thành của mình thì ngày sau có phiền toái gì thì sao?
Bọn họ đều thấy những câu hỏi này trong ánh mắt người kia. Tuy nhiên đáp án của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau. Câu trả lời Tiếu Ân chính là: nếu một ngày kia, có người phát hiện sự khác thường của thế giới của thần này, vậy trước hết phải xem xét thực lực của đối phương, nếu thật sự không thể địch lại, vậy từ bỏ thế giới của thần. Dù sao năm rộng tháng dài, chỉ cần có thể bảo vệ tính mạng thì lo gì không có ngày đòi lại cả vốn lẫn lời?
Nhưng đáp án của Cự Ma Thần lại rất đơn giản, cực kì đơn giản: đây là thế giới của thần của lão tử. Nếu kẻ nào dám đụng vào dù chỉ là một cái móng tay, vậy bất kể là ai đều phải chặt đứt cánh tay của hắn.
Tuy rằng cùng có một linh hồn, nhưng tiếp xúc với những hoàn cảnh khác nhau thì hai bên sẽ có biến hóa khác nhau. Đặc biệt là Cự Ma Thần đã bị lực lượng của hắc ám ảnh hướng, phương thức hành xử đã có thay đổi rất lớn.
Nhưng may mà bọn họ cũng không hoàn toàn biến thành hai người khác nhau.
Từng đạo năng lượng từ trên người Cự Ma Thần tỏa ra một cách cẩn thận tới cùng cực. Những năng lượng này chính là thần lực do vô số tín ngưỡng lực ngưng tụ thành. Mỗi một đạo thần lực giống như một nhát búa khai thiên lập địa, từng bước từng bước khai phá mở rộng mảnh hỗn độn này.
Tiếu Ân cũng không biết những thần linh khác khi xây dựng thế giới của thần có bộ dáng như thế nào. Nhưng là có một điểm hắn có thể khẳng định… Đó là tuyệt đối không thoải mái được như Cự Ma Thần bây giờ.
Theo thần lực không ngừng cuồn cuộn phát ra, thế giới hỗn độn cũng dần dần có một chút sắc thái.
Trong mắt Tiếu Ân hiện lên ý cười. Bản thân hắn không phải một người có khiếu thẩm mỹ. Cự Ma Thần càng lại không phải. Thế giới do Cự Ma Thần khai sáng từ một mảnh hỗn độn không ngờ dường như đúc ra từ cùng một khuôn với đại lục thần tạo. Núi là núi, nước là nước. Không có tiên cảnh lung linh huyền ảo làm người ta có cảm giác trong khi nước từ trên núi chảy xuống phát ra khí thế khổng lồ, dường như có thể làm người ta quên cả đất trời.
Tiếu Ân thở dài một hơi thật sâu. Hắn tận mắt thấy núi cao đột nhiên mọc lên từ mặt đất. Cũng tận mắt thấy được từng mảng đất lớn sụp đổ rồi những dòng nước hung hãn tràn ra hình thành một con sông khổng lồ chảy xuyên qua mảnh đất. Càng thấy rõ từng kiến trúc một lần lượt từ hư không hiện ra trên khắp mặt đất.
Ngay sau đó, trong lòng Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy trống trải lạ lùng.
Thực lực bây giờ của Cự Ma Thần trong giới thần linh chẳng đáng là gì, nhưng trong thế giới của thần của hắn, hắn chính là sáng thế thần.
Sáng thế chính là sáng tạo một thế giới. Chuyện này vĩ đại đến dường nào? Trừ chuyện châm thần hỏa thì chuyện kiến tạo thế giới của thần chính là chuyện mà ngoài chân thần ra không ai có thể tận mắt chứng kiến.
Nhưng lúc này Tiếu Ân lại có thể tận mắt chứng kiến. Hắn cảm nhận được những điều hắn ngộ ra được lúc này cũng đủ để hắn hiểu được rất nhiều chuyện.
Trên người hắn có một cỗ lực lượng thuộc tính khác đang rục rịch.
Tất cả năng lượng trong cơ thể hắn đều được nén chặt hơn một chút. Lực lượng bán thần vực của Tiếu Ân lại một lần nữa bùng nổ.
Hắn có thể cảm ứng được rất rõ ràng nhiệt độ trong cơ thể đang không ngừng tăng lên mạnh mẽ, kèm theo đó là năng lượng không ngừng đề thăng.
Tiếu Ân mơ hồ cảm giác trong quá trình cảm nhận Cự Ma Thần sáng tạo thế giới thì lực lượng bán thần vực trong cơ thể hắn đã xảy ra biến hóa vi diệu. Nếu hắn muốn, chỉ e bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển hoán thành thần, sau đó một đường thẳng tiến chân lên ngọn lửa thần hỏa.
Nhưng mà, ngay tại giờ khắc này, Tiếu Ân trợn hai mắt lên. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng khống chế cỗ lực lượng hung hãn kia.
“Đưa ta ra ngoài.” Tiếu Ân cả người mồ hôi đầm đìa. Vì khống chế cỗ năng lượng dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ kia mà hắn không dám nhúc nhích mảy may.
Cự Ma Thần vung tay lên. Tiếu Ân lập tức rời khỏi thế giới của hắn.
Vừa rời khỏi thế giới của thần, mối liên hệ giữa luồng năng lượng đang rục rịch và năng lượng sáng thế lập tức bị cắt đứt.
Sau khi mất đi viện thủ cường đại, cỗ năng lượng kia rốt cục cũng từ từ bình ổn lại, cuối cùng hoàn toàn bị Tiếu Ân khống chế.
Thở ra một hơi thật dài, Tiếu Ân cũng chẳng để ý đến hình tượng đặt mông ngồi phịch xuống mặt đất. Hắn cười khổ ngẩng đầu lên nhìn cửa sáng, trong ánh mắt đầy vẻ cảnh giác và hâm mộ.
Day Ville lặng lẽ đi tới bên cạnh hắn, cũng ngồi xuống cùng hắn.
Hai nguời cũng không nói gì. Bọn họ đều yên lặng chờ đợi.
Thần lực mà Cự Ma Thần nắm giữ tuy rằng hùng mạnh vô cùng.
Nhưng thế giói của thần kia rõ ràng không phải là thứ để một kẻ vừa mới thăng tiến thành thần linh sử dụng. Hắn có kích phát thành công lực lượng của thế giới của thần kia không, và có thể biến nó thành thứ mình có thể dùng hay không, ngay cả Tiếu Ân cũng không dám khẳng định chắc chắn.
Tuy nhiên lúc này, Tiếu Ân cảm thấy thật là may mắn.
May mà Cự Ma Thần cũng không phải một chân thần bình thường vừa mới châm thần hỏa.
Trong cơ thể hắn có chín linh hồn có thể thay phiên nhau nghỉ ngơi, có chín thần cách kém chất lượng, có chín loại thần tính khác nhau ngưng kết thành một siêu cấp thần tính chủ nhân của hắc ám. Ngoài ra hắn còn có sự hậu thuẫn vững vàng nhất, đó chính là một sổ lượng thần lực kết tinh đạt đến chín con số.
Chính vì những điểm hoàn toàn khác với những kẻ vừa mới trở thành thần linh khác cho nên Tiếu Ân mới có thể để Cự Ma Thần thử kích hoạt thế giới của thần này.
Dù sao, muốn từ hai bàn tay trắng kiến tạo nên một thế giới của thần cần thời gian ít nhất là từ mười đến một trăm năm. Đây là thế giới của thần đơn giản nhất, kém cỏi nhất. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Cũng giống như mua nhà. Mua một căn nhà ngay cả cọc còn chưa có và mua một căn nhà có sẵn phòng ốc là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Đương nhiên, mua nhà có sẵn phòng cần rất nhiều tiền mặt.
Mà hiện tại Cự Ma Thần đang không ngừng dùng tiền gửi trong ngân hàng để mua phòng. Chỉ có điều không biết tiền gửi ngân hàng của hắn có thể mua được cái phòng mới mấy thước vuông, hay là mua tất cả.
Tiếu Ân và Day Ville đều cùng yên lặng chờ đợi.
Không gian xuất hiện một trận giao động rất nhỏ. Tiếu Ân và Day Ville căn bản là không thèm xoay lưng lại. Có thể lặng yên không tiếng động mà đến như vậy trừ Vô Danh ra e là cũng không có khả năng có ai khác làm được.
Giọng hắn vang lên pha một chút tiếc nuối: “Chỉ cần ngươi chuyển hoán lực lượng bán thần vực thành thần tính. Như vậy khoảng cách đến lúc châm thần hỏa sẽ không còn bao xa nữa.”
Tiếu Ân ngạc nhiên cười to rồi nói: “Vô Danh. Ngươi không phải từng nói chỉ muốn ta tu luyện thêm ba thuộc tính thành bán thần vực rồi mới chuyển hoán sao?”
Vô Danh trầm giọng nói: “Chín tầng bán thần vực tuy rằng hùng mạnh nhất. Nhưng muốn ngưng luyện thành công tuyệt đối không phải sự tình đơn giản. Nếu ngươi có thể thu thập đến ba thần tính là đã có thể trở thành một trong ba đại thần vương.”
Tiếu Ân cười ha hả rồi nói: “Ta biết. Tập hợp thần tính rồi dung hợp thì dễ dàng hơn. Nhưng ta hy vọng có thể ngưng kết chín tầng thuộc tính lực lượng bán thần vực.”
Vô Danh nhìn hắn một cái thật sâu, rốt cuộc thì thở dài một hơi.
Tiếu Ân sở dĩ làm bộ cố hết sức không chịu làm theo lời Vô Danh kỳ thật cũng là do đã thấy được chín Cự Ma Thần. Chín Cự Ma Thần nhưng lại có chín linh hồn. Mà chín linh hồn này lại từ một bản thể sinh ra, trời sinh đã không thể dựa vào cắn nuốt lẫn nhau mà tiến hóa. Mà Tiếu Ân cũng không muốn thể nghiệm tư vị này một chút nào.
Hắn hiện giờ đã thuận lợi cô đọng sáu loại bán thần vực. Khoảng cách đến chín loại bất quá chỉ còn ba loại mà thôi. Đối với bản thân, hắn vẫn có niềm tin rất lớn.
Nếu thật sự ngưng kết vô vọng, như vậy có lẽ sẽ có một ngày Tiếu Ân từ bỏ quyết tâm của ngày hôm nay. Bởi vì hắn cũng không phải một người không biết tiến thoái. Nhưng cái tiến thoái đó cũng tuyệt đối không phải hôm nay.
Day Ville đột nhiên quay đầu lại nói: “Ta cũng muốn thử một chút.”
Những lời này của hắn không đầu không cuối, nhưng Tiếu Ân và Vô Danh đều hiểu.
Tiếu Ân đương nhiên là mỉm cười. Linh hồn của mình quả nhiên có ý tưởng giống mình. Về phần Vô Danh, lại nhíu mày rất sâu rồi nói: “Tiếu Ân còn có hi vọng. Nhưng ngươi quyết không thể.”
Day Ville sang sảng nói: “Ta biết người mang lực lượng dù sao cũng chỉ có một người. Ta cũng không hy vọng xa xôi có thể đạt tới trình độ chín loại thuộc tính bán thần vực. Ngay cả năm loại cũng chẳng trông mong gì. Nhưng ba bốn thuộc tính thượng cổ ngụy thần thì ta nghĩ hẳn là mình cũng coi như có một chút khả năng.”
Vẻ mặt Vô Danh rốt cục xuất hiện một chút kì lạ. Hắn nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Suy nghĩ của các ngươi thật sự là khó có thể lý giải được.”
Tiếu Ân và Day Ville nhìn nhau cười. Suy nghĩ của một kẻ đến từ cái thế giới gọi là địa cầu kia quả thật khác rất xa so với những linh hồn và sinh mạng thuộc về thế giới này, không thể dùng cách nhìn như nhau mà so sánh.
Mười mấy ngày tiếp theo, năng lượng tỏa ra từ cửa sáng thủy chung vẫn từ từ tăng trưởng. Nhờ Vô Danh giải thích, Tiếu Ân mới biết được đây là do Cự Ma Thần không ngừng tiêu xài không tiếc tay thần lực kết tinh mới tạo thành kết quả này. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trong tình trạng năng lượng không ngừng điên cuồng phát ra, Tiếu Ân và Day Ville cuối cùng cũng không thể ngồi không mà chờ đợi.
Bọn họ nghĩ hết mọi biện pháp, bố trí chung quanh bình đài nho nhỏ vô số ma phập trận đồ ẩn dấu khí tức. Vừa khắc xong một cái trận đồ lại tiếp tục khắc cái mới. Tuy nhiên cho dù là như thế, cũng gần như theo không kịp sự tăng lên của hào quang do năng lượng phát ra.
Tiếu Ân cảm khái nghìn vạn. Ngày xưa khi chính bản thân Cự Ma Thần dựng thế giới của thần, khắp cả đại lục trừ truyền kỳ của nguời da đen Rui Deshen thông qua trên dưới một trăm năm âm thầm quan sát mới có chút phát hiện ra còn thì chẳng ai có thể cảm ứng được gì cả.
Cho dù là hắc long vương hay là huy hoàng như nguyệt lượng nữ thần giáng trần cũng không phát giác được gì.
Nhưng lúc này Cự Ma Thần bất chấp tất cả, sử dụng biện pháp bạo lực tuyệt đối để tiến hành xây dựng thế giới của thần.
Hai người này, một là giặc ngoại xâm âm thầm bắn lén, một là cường đạo thổ phỉ không hề kiêng kị.
Tuy nhiên giữa bọn họ chênh lệch cũng đồng dạng là như trời với đất.
Một ngày nọ, Tiếu Ân dựng xong ma pháp trận đồ ẩn dấu khí tức trên không gian cuối cùng chung quanh bình đài, cùng các ma pháp trận đã dựng trước đó liên hợp lại tạo thành một đại trận có thể tuyệt đối ẩn dấu khí tức.
Đại trận này có vô cùng vô tận những lưới năng lượng, nhốt những năng lượng muốn thoát ra vào trong đó.
/482
|