Mỗi lần Dike Stan tiến lên một bước, hào quang không lồ kia càng lớn một phần.
Chỉ có điều không được bao lâu sắc mặt Dike Stan lập tức đại biến.
Ở trong thân thể lão có dấu ấn thần thánh mà thần vương bệ hạ Odin Lage ban cho, đúng là vì dấu ấn này cho nên lão mới có thể liên hệ với Odin Lage và mượn thần lực và thần vực của thần vương bệ hạ để dùng.
Nhưng khi lão không ngừng tới gần Nuo Weijia thì chợt phát hiện, càng tới gần đối phương, liện hệ của lão với thần vương bệ hạ dường như bị một loại lực lượng nào đó ảnh hưởng mà trở nên có chút suy yếu.
Ðây tuyệt đối là chuyện không có khả năng, trong mắt Dike Stan hiện lên một tia cưc kỳ hoảng sợ. Chỉ có một giải thích cho điều này, đó là có một loại năng lượng không ngờ có thể áp đảo được lực lượng thần thánh của thần vương bệ hạ.
Nhưng Odin Lage là quang huy chi chủ vĩ đại nhất trong thần giới, làm sao có khả năng bị lực lượng khác áp chế?
Ý nghĩ này vừa thoáng hiện lên trong đầu Dike Stan, bước chân của lão theo bản năng ngừng lại. Khi lão dừng lại, lúc này mới phát hiện nguyên bản tốc độ bước đi của minh càng ngày càng chậm, từ đầu đi ra ngoài thần vực quang minh tinh khiết thế như chẻ tre đem hắc ám thần vực của đối phương xua tan, bức lui, thẳng đến giờ phút này bước đi càng gian nan.
Trong một mảnh hắc ám như thực chất chạm vào mắt này dường như ẩn nấp một con ma thú thật lớn đang vận sức chờ phát động, bất cứ lúc nào cũng có thể vồ người mà cắn.
Trong mơ hồ, Dike Stan dường như có một dự cảm mơ hồ lúc này đây sẽ không phải là ‘lật thuyền trong cống’ chứ?
Chân mày lão khẽ nhíu, miệng đột nhiên lớn tiếng ngâm tụng. Theo mỗi một âm tiết vang lên, trong miệng lão dường như phả ra một cỗ năng lượng cường đại. Thần vực quang minh tinh khiết vốn không thể tiến về phía trước một bước lại một lần nữa sinh ra lực lượng gần như cực hạn, không ngờ cứng rắn bước lên được một bước.
Hắc ám đối diện bỗng lay động kịch liệt, nhưng cũng chỉ lay động vài cái rồi tiếp theo liền lập tức ngừng lại.
Loại hắc ám thần vực dày đặc gần như thực chất này không ngờ thật sự có được thưc lực có thể chống lại thần vương bệ bạ.
Sắc mặt Dike Stan đã tái không còn chút máu, lão thể nào cũng không tin người trước mắt này không ngờ chỉ là một thần linh hắc ám bậc trung. Nễu lão không tính sai, trên thế giới này, thần vực hắc ám hệ có thể chống đỡ quang huy chi chủ thật sự chỉ có mấy người, nhưng mấy thần linh đó chính là sinh ra bởi mấy hắc ám chi chủ tối cao.
Mà Nuo Weijia tuyệt đối không có khà năng là một vị hắc ám chỉ chủ tối cao.
Càng thêm đáng sợ chính là, bên trong năng lượng của Dike Stan có một loại cảm giác trước giờ chưa từng có, đó là năng lượng của lão dường như bao hàm huyết sắc vô cùng vô tận, cho lão cảm giác giống như đột nhiên nhảy vào trong một biển rộng mênh mông, xung quanh vô số tiếng linh hồn kêu thảm thiết như thể hãm sâu vào vũng bùn. Dù có thần vực thần thánh quang minh tinh khiết bảo vệ, lão cũng có một loại cảm giác vĩnh viễn không thể đi ra.
Ngay sau đó, một đạo thanh âm quỷ dị mà bén nhọn từ trong hắc ám thần vực tản ra, từng đạo năng lượng dao động cường đại liều mạng vọt mạnh tới Dike Stan.
Thần vực quang minh tinh khiết của Dike Stan Sau khi lay động vài cái cũng ổn định lại. Rồi đột nhiên hai mắt lão trợn lên, hào quang trên người mãnh liệt cứ vậy tiến hành một loạt đối công về thần vực với đối phương.
Mỗi một lần hắc bạch thần vực tiến công đều có thể mang đến cho đối phương toái nhất định. Nhưng hai bên dường như đều có được năng lượng dự bị cường đại, bất kể thần vực lay động thế nào thì cuối cùng cũng chẳng qua chỉ như sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi.
Đây là đọ sức giữa thần vực và thần vực. Tuy rằng không có ma pháp hào quang muôn màu muôn vẻ, không có uy năng cấm chế tung hoành ngàn dặm, nhưng đây chính là đơn giản nhất, mỗi một lần sử dụng lực lượng thần vực va chạm là khiến bất cứ kẻ nào bị chấn động tâm thần.
Hào quang thần vực, vinh quang chỉ thần linh mới có lập tức hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của mọi người.
Nhưng ngay trong tình huống tất cả mọi người chưa từng chú ý, một đạo bóng đen giống như u linh chậm rãi đến gần chiến trường đôi bên. Thân thể như u linh này đúng là giáo hoàng mới nhậm chức của quang huy chi chủ Odin Lage bệ hạ - Tiếu Ân!
Giờ phút này Tiếu Ân nơi nào có nửa điểm bộ dạng cao thủ. Hắn cúi đầu, khom người đem khí tức toàn thân đều ngung tụ lại thành một điểm nhỏ bé.
Hắn bước đi nhẹ nhàng khéo léo không tiếng động, giộng như một tín đồ hắc ám đi lại ở vùng ven của chiến trường.
Đừng nói lúc này tầm mắt tín đồ hai bên đều bị hai vị cường giả sử dụng thần vực đọ sức hấp dẫn, cho dù là không có trận chiến kinh thế hãi tục này, động tác của Tiếu Ân cũng đủ để cho hắn tránh được tuyệt đại đa số người cảm ứng và tới gần mục tiêu của hắn.
Tuy nhiên Tiếu Ân vừa đi vừa cảm ứng chiến đấu của hai con quái vật lớn trong chiến trường.
Tuy rằng hai người này căn bản không có hình thể khổng lồ nhưng chỉ bằng vào thần ân và thực lực bọn họ nắm giữ liền đủ để xứng với chữ ‘khổng lồ’.
Chỉ có điều trong cảm ứng của Tiếu Ân, lực lượng thần vực của hai người này tuy rằng cường đại vô cùng nhưng thủy chung mang đến cho người ta một loại cảm giác đình trệ.
Dường như năng lượng cường đại như thế đã vượt qua khống chế của bọn họ, xa xa không làm được theo ý mình.
Tiếu Ân biết, Dike Stan được Odin Lage tán thành, từ ngày được sắc phong đã có được quyền lực sử dụng một bộ phận thần vực của thần vương bệ hạ.
Chỉ có điều loại thần vực này dù sao không phải tự thân tu luyện, cho nên bất kể cố gắng thế nào, về mặt vận dụng đều khó có thể dung nhập bản thân, đạt tới cảm giác tùy ý.
Lực lượng cường đại đến đâu, một khi không phải của mình như vậy thì vĩnh viễn cũng không phải lực lượng thích hợp nhất.
Hai nắm tay Tiếu Ân khẽ nắm lại, chợt buông ra. Trong lòng hắn lại một lần nữa hạ quyết tâm, nhất định phải trở thành thần linh chân chính mà cũng không phải là giống như Dike Stan, được thần linh sắc phong.
Liếc mắt nhìn thần vực tràn ngập hắc ám, Tiếu Ân cũng thẩy rất kỳ quái. Trên người Nuo Weijia không ngờ cũng có cùng loại cảm giác, điều này khiến hắn cảm thấy hết sức khó tin.
Nuo Weijia, đây chính là một vị thần linh hắc ám hệ! Nhưng giờ phút này không chỉ có được thực lực ngang với phân thân của Odin Lage, hơn nữa cỗ lực lượng này giống như đối phương, biểu hiện ra khó thể không chế.
Trong đầu Tiếu Ân chợt nảy lên ý niệm, chẳng lẽ sau khi biến thành thượng cổ ma quái sẽ mất đi quyền khống chế hoàn mỹ đối với năng lượng trong thân thể hay sao?
Trong lòng hắn tuy là suy nghĩ vấn đề này nhưng bước chân không chút chậm trễ, cứ vậy lén lút tránh khỏi sự phát hiện của mọi người, đi tới một góc không bắt mắt của chiến trường.
Thưc lực đám người Dike Stan tuy rằng vô cùng cường đại nhưng bọn họ tu luyện cũng chính là năng lượng quang minh tinh khiết. Dưới loại năng lượng cường đại này áp chế, căn bản không có khả năng có được ma pháp nguyên tố khác. Đám ma pháp võ sĩ tuy rằng lợi hại nhưng thực lực bọn họ đồng dạng được đến từ thần ân.
Về phần ma cung thủ và titan khổng lồ, một khi tinh thần ý niệm tiến vào trong chiến trường lập tức sẽ bị lạc phương hướng.
Chỉ có Tiếu Ân bởi vì từng tu luyện vong linh pháp thuật cho nên hắn mới có thể chân chính cảm ứng được biến hóa thần kỳ trong này.
Nuo Weijia sở dĩ cường đại như vậy, có thể sánh ngang với Dike Stan về uy năng thần vực, đó là bởi vì hắn không ngừng hấp thu năng lượng của một thượng cổ ma khí từ dưới mặt đất kia.
Kiện ma khí này sau khi hấp thu vô số tinh huyết và linh hồn đã sinh ra một loại liên hệ cực kỳ vi diệu với Nuo Weijia, và đem năng lượng huyết sắc khổng lồ dung nhập vào trong đó.
Ðúng là nhờ vào năng lượng huyết quang ngập trời này mới khiến cho Nuo Weijia có thể công bình đối kháng với Dike Stan mà không chút hạ phong.
Mà giờ việc Tiếu Ân muốn làm chính là thừa dip mình có ưu thế đặc biệt, dưới tình huống tất cả mọi người không nghĩ đến thu thượng cổ ma khí tràn ngập lực lượng thần kỳ kia lại cho mình dùng.
Ðơn giản tránh được vài tín đồ hắc ám may mắn chưa chết, đang ngơ ngác nhìn hai đại thần vực va chạm, Tiếu Ân thật cẩn thận rốt cục đi tới một nơi cách đó không xa rồi ngừng lại.
Tuy rằng ánh mắt Tiếu Ân căn bản không liếc mắt một cái tới phương hướng kia nhưng lực chú ý của hắn trên cơ bản đều tập trung tới đó.
Ðó là một mảnh đất màu đen không có gì đặc biệt hơn mảnh đất xung quanh, có lẽ bởi vì hấp thụ quá nhiều máu cho nên giờ phút này trở nên đen sẫm và tràn ngập khí tức hung ác.
Tiếu Ân hít sâu một hơi, hắn biết mình chỉ có một cơ hội. Nếu để cho thượng cổ ma khí này tuột tay và trở lại trong tay Nuo Weijia, như vậy hắn có thể khẳng định ngày sau đừng mơ mộng tranh đoạt ma khí này.
Mắt thấy hai bên đánh ngang nhau, hơn nữa tốc độ Nuo Weijia hấp thu ma khi càng lúc càng nhanh, Tiếu Ân lập tức hiểu được vô luận thế nào cũng không thể chờ đợi thêm được nữa.
Nếu là vì tình huống bất ngờ mà Dike Stan thua trận mất mạng, như vậy danh dự giáo hoàng của mình sẽ hoàn toàn mất hết.
Tuy rằng giờ phút này trong lòng không quan tâm vị trí giáo hoàng này nhưng lại không thể thật sự mặc kệ sự sống chết của bọn họ được.
Ðôi mắt đột nhiên hiện lên một đạo tinh quang, Tiếu Ân không chút che dấu khí tức của minh, buông hết khí tức vong linh hệ của mình ra, hai tay liên tục bắn, nơi mặt đất kia lập tức bay lên vô số bùn đất và hòn đá.
Không đến một giây đồng hồ, Tiếu Ân đã lột ra tầng đất bùn che dấu, lộ ra diện mạo thật của kiện thượng cổ ma khí kia. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ðó là một cây cờ một mặt màu đen, cả cán cờ có độ cao không quá nửa người.
Tiếu Ân không chút nghĩ ngợi đưa tay vươn ra đặt lên cột cờ.
Ngay trong nháy mắt tay hắn tiếp xúc cột cờ, một cỗ lực lượng tinh thần vô danh lập tức truyền vào trong đầu Tiếu Ân. Ðây là một cỗ năng lượng cực kỳ máu tanh, ngay khoảnh khác tiếp xúc với Tiếu Ân khiến cho Tiếu Ân cảm ứng được biển máu đầy trời. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Một biển máu chân chính được hình thành bởi máu của rất nhiều sinh linh tử vong qua nhiều thế hệ.
Trong biển máu này tràn ngập một loại năng lượng bi thương mà lại có sợ hãi, loại năng lượng này cường đại đến mức ngay cả Tiếu Ân hiện tại cũng tuyệt đối không thể chịu đựng.
Thân thể hắn bị đánh văng ra, gần như bị loại tinh thần khủng bố này trùng kích hôn mê.
Ðến tận lúc này Tiếu Ân mới hiểu được vì sao Nuo Weijia không tùy thân mang theo thứ này mà chôn nó trong đất và sử dụng loại phương thức mờ mịt này đề lấy ra lực lượng.
Hóa ra cũng không phải tên này để lại một sơ hở mà là thần linh hắc ám hệ như hắn cũng không có cách nào đối với loại tinh thần xung kích khủng bố này mà thôi.
Tiếu Ân cười khổ trong lòng liên tục, không thể tưởng được chính mình không ngờ dám hấp thu cả thứ mà ngay thần linh cũng không thể chịu đựng được. Ðây không phải là thọ tinh thắt cổ, ngại sống lâu sao?
Tai, mắt, mũi, miệng Tiếu Ân đến nháy mắt đổ máu tươi, tuy rằng thân thể hắn cường đại hơn xa so với ngụy thần bình thường nhưng dưới xung kích tinh thần thật lớn như vậy lại vẫn có nguy hiểm không thể chống đỡ như trước.
Thân thể hắn nhanh chóng bị bao vây bởi một mảnh đỏ, năng lượng tử vong cuồn cuộn không dứt cứ thế thâm nhập lên người giáo hoàng Tiếu Ân này, khiến cho hắn căn bản không thể động đậy. Cho dù là muốn vứt bỏ ma khí trong tay cũng là lòng có dư mà lực không đủ.
Ngay khi bàn tay Tiếu Ân chạm đến cột cờ, Nuo Weijia phát ra một tiếng rống giận dữ cực kỳ hoảng sợ.
Dike Stan đối diện hắn lập tức nín thở chống đỡ, phòng bị đối phương phóng thích ra đại chiêu trời long đất lở gì.
Nhưng khiến cho Dike Stan nghi ngờ vạn phần chính là Nuo Weijia không những không tăng cường công kích, ngược lại xoay người giống như là tia chớp bay tới một nơi.
Theo sau, một đạo tử sắc hào quang hiện lên, Nuo Weijia không ngờ cùng một bóng đen không hiểu ra sao biến mất.
Chỉ có điều không được bao lâu sắc mặt Dike Stan lập tức đại biến.
Ở trong thân thể lão có dấu ấn thần thánh mà thần vương bệ hạ Odin Lage ban cho, đúng là vì dấu ấn này cho nên lão mới có thể liên hệ với Odin Lage và mượn thần lực và thần vực của thần vương bệ hạ để dùng.
Nhưng khi lão không ngừng tới gần Nuo Weijia thì chợt phát hiện, càng tới gần đối phương, liện hệ của lão với thần vương bệ hạ dường như bị một loại lực lượng nào đó ảnh hưởng mà trở nên có chút suy yếu.
Ðây tuyệt đối là chuyện không có khả năng, trong mắt Dike Stan hiện lên một tia cưc kỳ hoảng sợ. Chỉ có một giải thích cho điều này, đó là có một loại năng lượng không ngờ có thể áp đảo được lực lượng thần thánh của thần vương bệ hạ.
Nhưng Odin Lage là quang huy chi chủ vĩ đại nhất trong thần giới, làm sao có khả năng bị lực lượng khác áp chế?
Ý nghĩ này vừa thoáng hiện lên trong đầu Dike Stan, bước chân của lão theo bản năng ngừng lại. Khi lão dừng lại, lúc này mới phát hiện nguyên bản tốc độ bước đi của minh càng ngày càng chậm, từ đầu đi ra ngoài thần vực quang minh tinh khiết thế như chẻ tre đem hắc ám thần vực của đối phương xua tan, bức lui, thẳng đến giờ phút này bước đi càng gian nan.
Trong một mảnh hắc ám như thực chất chạm vào mắt này dường như ẩn nấp một con ma thú thật lớn đang vận sức chờ phát động, bất cứ lúc nào cũng có thể vồ người mà cắn.
Trong mơ hồ, Dike Stan dường như có một dự cảm mơ hồ lúc này đây sẽ không phải là ‘lật thuyền trong cống’ chứ?
Chân mày lão khẽ nhíu, miệng đột nhiên lớn tiếng ngâm tụng. Theo mỗi một âm tiết vang lên, trong miệng lão dường như phả ra một cỗ năng lượng cường đại. Thần vực quang minh tinh khiết vốn không thể tiến về phía trước một bước lại một lần nữa sinh ra lực lượng gần như cực hạn, không ngờ cứng rắn bước lên được một bước.
Hắc ám đối diện bỗng lay động kịch liệt, nhưng cũng chỉ lay động vài cái rồi tiếp theo liền lập tức ngừng lại.
Loại hắc ám thần vực dày đặc gần như thực chất này không ngờ thật sự có được thưc lực có thể chống lại thần vương bệ bạ.
Sắc mặt Dike Stan đã tái không còn chút máu, lão thể nào cũng không tin người trước mắt này không ngờ chỉ là một thần linh hắc ám bậc trung. Nễu lão không tính sai, trên thế giới này, thần vực hắc ám hệ có thể chống đỡ quang huy chi chủ thật sự chỉ có mấy người, nhưng mấy thần linh đó chính là sinh ra bởi mấy hắc ám chi chủ tối cao.
Mà Nuo Weijia tuyệt đối không có khà năng là một vị hắc ám chỉ chủ tối cao.
Càng thêm đáng sợ chính là, bên trong năng lượng của Dike Stan có một loại cảm giác trước giờ chưa từng có, đó là năng lượng của lão dường như bao hàm huyết sắc vô cùng vô tận, cho lão cảm giác giống như đột nhiên nhảy vào trong một biển rộng mênh mông, xung quanh vô số tiếng linh hồn kêu thảm thiết như thể hãm sâu vào vũng bùn. Dù có thần vực thần thánh quang minh tinh khiết bảo vệ, lão cũng có một loại cảm giác vĩnh viễn không thể đi ra.
Ngay sau đó, một đạo thanh âm quỷ dị mà bén nhọn từ trong hắc ám thần vực tản ra, từng đạo năng lượng dao động cường đại liều mạng vọt mạnh tới Dike Stan.
Thần vực quang minh tinh khiết của Dike Stan Sau khi lay động vài cái cũng ổn định lại. Rồi đột nhiên hai mắt lão trợn lên, hào quang trên người mãnh liệt cứ vậy tiến hành một loạt đối công về thần vực với đối phương.
Mỗi một lần hắc bạch thần vực tiến công đều có thể mang đến cho đối phương toái nhất định. Nhưng hai bên dường như đều có được năng lượng dự bị cường đại, bất kể thần vực lay động thế nào thì cuối cùng cũng chẳng qua chỉ như sợ bóng sợ gió một hồi mà thôi.
Đây là đọ sức giữa thần vực và thần vực. Tuy rằng không có ma pháp hào quang muôn màu muôn vẻ, không có uy năng cấm chế tung hoành ngàn dặm, nhưng đây chính là đơn giản nhất, mỗi một lần sử dụng lực lượng thần vực va chạm là khiến bất cứ kẻ nào bị chấn động tâm thần.
Hào quang thần vực, vinh quang chỉ thần linh mới có lập tức hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của mọi người.
Nhưng ngay trong tình huống tất cả mọi người chưa từng chú ý, một đạo bóng đen giống như u linh chậm rãi đến gần chiến trường đôi bên. Thân thể như u linh này đúng là giáo hoàng mới nhậm chức của quang huy chi chủ Odin Lage bệ hạ - Tiếu Ân!
Giờ phút này Tiếu Ân nơi nào có nửa điểm bộ dạng cao thủ. Hắn cúi đầu, khom người đem khí tức toàn thân đều ngung tụ lại thành một điểm nhỏ bé.
Hắn bước đi nhẹ nhàng khéo léo không tiếng động, giộng như một tín đồ hắc ám đi lại ở vùng ven của chiến trường.
Đừng nói lúc này tầm mắt tín đồ hai bên đều bị hai vị cường giả sử dụng thần vực đọ sức hấp dẫn, cho dù là không có trận chiến kinh thế hãi tục này, động tác của Tiếu Ân cũng đủ để cho hắn tránh được tuyệt đại đa số người cảm ứng và tới gần mục tiêu của hắn.
Tuy nhiên Tiếu Ân vừa đi vừa cảm ứng chiến đấu của hai con quái vật lớn trong chiến trường.
Tuy rằng hai người này căn bản không có hình thể khổng lồ nhưng chỉ bằng vào thần ân và thực lực bọn họ nắm giữ liền đủ để xứng với chữ ‘khổng lồ’.
Chỉ có điều trong cảm ứng của Tiếu Ân, lực lượng thần vực của hai người này tuy rằng cường đại vô cùng nhưng thủy chung mang đến cho người ta một loại cảm giác đình trệ.
Dường như năng lượng cường đại như thế đã vượt qua khống chế của bọn họ, xa xa không làm được theo ý mình.
Tiếu Ân biết, Dike Stan được Odin Lage tán thành, từ ngày được sắc phong đã có được quyền lực sử dụng một bộ phận thần vực của thần vương bệ hạ.
Chỉ có điều loại thần vực này dù sao không phải tự thân tu luyện, cho nên bất kể cố gắng thế nào, về mặt vận dụng đều khó có thể dung nhập bản thân, đạt tới cảm giác tùy ý.
Lực lượng cường đại đến đâu, một khi không phải của mình như vậy thì vĩnh viễn cũng không phải lực lượng thích hợp nhất.
Hai nắm tay Tiếu Ân khẽ nắm lại, chợt buông ra. Trong lòng hắn lại một lần nữa hạ quyết tâm, nhất định phải trở thành thần linh chân chính mà cũng không phải là giống như Dike Stan, được thần linh sắc phong.
Liếc mắt nhìn thần vực tràn ngập hắc ám, Tiếu Ân cũng thẩy rất kỳ quái. Trên người Nuo Weijia không ngờ cũng có cùng loại cảm giác, điều này khiến hắn cảm thấy hết sức khó tin.
Nuo Weijia, đây chính là một vị thần linh hắc ám hệ! Nhưng giờ phút này không chỉ có được thực lực ngang với phân thân của Odin Lage, hơn nữa cỗ lực lượng này giống như đối phương, biểu hiện ra khó thể không chế.
Trong đầu Tiếu Ân chợt nảy lên ý niệm, chẳng lẽ sau khi biến thành thượng cổ ma quái sẽ mất đi quyền khống chế hoàn mỹ đối với năng lượng trong thân thể hay sao?
Trong lòng hắn tuy là suy nghĩ vấn đề này nhưng bước chân không chút chậm trễ, cứ vậy lén lút tránh khỏi sự phát hiện của mọi người, đi tới một góc không bắt mắt của chiến trường.
Thưc lực đám người Dike Stan tuy rằng vô cùng cường đại nhưng bọn họ tu luyện cũng chính là năng lượng quang minh tinh khiết. Dưới loại năng lượng cường đại này áp chế, căn bản không có khả năng có được ma pháp nguyên tố khác. Đám ma pháp võ sĩ tuy rằng lợi hại nhưng thực lực bọn họ đồng dạng được đến từ thần ân.
Về phần ma cung thủ và titan khổng lồ, một khi tinh thần ý niệm tiến vào trong chiến trường lập tức sẽ bị lạc phương hướng.
Chỉ có Tiếu Ân bởi vì từng tu luyện vong linh pháp thuật cho nên hắn mới có thể chân chính cảm ứng được biến hóa thần kỳ trong này.
Nuo Weijia sở dĩ cường đại như vậy, có thể sánh ngang với Dike Stan về uy năng thần vực, đó là bởi vì hắn không ngừng hấp thu năng lượng của một thượng cổ ma khí từ dưới mặt đất kia.
Kiện ma khí này sau khi hấp thu vô số tinh huyết và linh hồn đã sinh ra một loại liên hệ cực kỳ vi diệu với Nuo Weijia, và đem năng lượng huyết sắc khổng lồ dung nhập vào trong đó.
Ðúng là nhờ vào năng lượng huyết quang ngập trời này mới khiến cho Nuo Weijia có thể công bình đối kháng với Dike Stan mà không chút hạ phong.
Mà giờ việc Tiếu Ân muốn làm chính là thừa dip mình có ưu thế đặc biệt, dưới tình huống tất cả mọi người không nghĩ đến thu thượng cổ ma khí tràn ngập lực lượng thần kỳ kia lại cho mình dùng.
Ðơn giản tránh được vài tín đồ hắc ám may mắn chưa chết, đang ngơ ngác nhìn hai đại thần vực va chạm, Tiếu Ân thật cẩn thận rốt cục đi tới một nơi cách đó không xa rồi ngừng lại.
Tuy rằng ánh mắt Tiếu Ân căn bản không liếc mắt một cái tới phương hướng kia nhưng lực chú ý của hắn trên cơ bản đều tập trung tới đó.
Ðó là một mảnh đất màu đen không có gì đặc biệt hơn mảnh đất xung quanh, có lẽ bởi vì hấp thụ quá nhiều máu cho nên giờ phút này trở nên đen sẫm và tràn ngập khí tức hung ác.
Tiếu Ân hít sâu một hơi, hắn biết mình chỉ có một cơ hội. Nếu để cho thượng cổ ma khí này tuột tay và trở lại trong tay Nuo Weijia, như vậy hắn có thể khẳng định ngày sau đừng mơ mộng tranh đoạt ma khí này.
Mắt thấy hai bên đánh ngang nhau, hơn nữa tốc độ Nuo Weijia hấp thu ma khi càng lúc càng nhanh, Tiếu Ân lập tức hiểu được vô luận thế nào cũng không thể chờ đợi thêm được nữa.
Nếu là vì tình huống bất ngờ mà Dike Stan thua trận mất mạng, như vậy danh dự giáo hoàng của mình sẽ hoàn toàn mất hết.
Tuy rằng giờ phút này trong lòng không quan tâm vị trí giáo hoàng này nhưng lại không thể thật sự mặc kệ sự sống chết của bọn họ được.
Ðôi mắt đột nhiên hiện lên một đạo tinh quang, Tiếu Ân không chút che dấu khí tức của minh, buông hết khí tức vong linh hệ của mình ra, hai tay liên tục bắn, nơi mặt đất kia lập tức bay lên vô số bùn đất và hòn đá.
Không đến một giây đồng hồ, Tiếu Ân đã lột ra tầng đất bùn che dấu, lộ ra diện mạo thật của kiện thượng cổ ma khí kia. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Ðó là một cây cờ một mặt màu đen, cả cán cờ có độ cao không quá nửa người.
Tiếu Ân không chút nghĩ ngợi đưa tay vươn ra đặt lên cột cờ.
Ngay trong nháy mắt tay hắn tiếp xúc cột cờ, một cỗ lực lượng tinh thần vô danh lập tức truyền vào trong đầu Tiếu Ân. Ðây là một cỗ năng lượng cực kỳ máu tanh, ngay khoảnh khác tiếp xúc với Tiếu Ân khiến cho Tiếu Ân cảm ứng được biển máu đầy trời. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Một biển máu chân chính được hình thành bởi máu của rất nhiều sinh linh tử vong qua nhiều thế hệ.
Trong biển máu này tràn ngập một loại năng lượng bi thương mà lại có sợ hãi, loại năng lượng này cường đại đến mức ngay cả Tiếu Ân hiện tại cũng tuyệt đối không thể chịu đựng.
Thân thể hắn bị đánh văng ra, gần như bị loại tinh thần khủng bố này trùng kích hôn mê.
Ðến tận lúc này Tiếu Ân mới hiểu được vì sao Nuo Weijia không tùy thân mang theo thứ này mà chôn nó trong đất và sử dụng loại phương thức mờ mịt này đề lấy ra lực lượng.
Hóa ra cũng không phải tên này để lại một sơ hở mà là thần linh hắc ám hệ như hắn cũng không có cách nào đối với loại tinh thần xung kích khủng bố này mà thôi.
Tiếu Ân cười khổ trong lòng liên tục, không thể tưởng được chính mình không ngờ dám hấp thu cả thứ mà ngay thần linh cũng không thể chịu đựng được. Ðây không phải là thọ tinh thắt cổ, ngại sống lâu sao?
Tai, mắt, mũi, miệng Tiếu Ân đến nháy mắt đổ máu tươi, tuy rằng thân thể hắn cường đại hơn xa so với ngụy thần bình thường nhưng dưới xung kích tinh thần thật lớn như vậy lại vẫn có nguy hiểm không thể chống đỡ như trước.
Thân thể hắn nhanh chóng bị bao vây bởi một mảnh đỏ, năng lượng tử vong cuồn cuộn không dứt cứ thế thâm nhập lên người giáo hoàng Tiếu Ân này, khiến cho hắn căn bản không thể động đậy. Cho dù là muốn vứt bỏ ma khí trong tay cũng là lòng có dư mà lực không đủ.
Ngay khi bàn tay Tiếu Ân chạm đến cột cờ, Nuo Weijia phát ra một tiếng rống giận dữ cực kỳ hoảng sợ.
Dike Stan đối diện hắn lập tức nín thở chống đỡ, phòng bị đối phương phóng thích ra đại chiêu trời long đất lở gì.
Nhưng khiến cho Dike Stan nghi ngờ vạn phần chính là Nuo Weijia không những không tăng cường công kích, ngược lại xoay người giống như là tia chớp bay tới một nơi.
Theo sau, một đạo tử sắc hào quang hiện lên, Nuo Weijia không ngờ cùng một bóng đen không hiểu ra sao biến mất.
/482
|