Bởi vì trong tuyệt đại đa số sinh vật trong toàn bộ vũ trụ, hình dạng nhân loại có vẻ thích hợp nhất và được nhiều người tán thành.
Người cá sấu màu trắng lững thững đi trên đường, mục đích của hắn chỉ có một, đó chính là mười cửa hàng khổng lồ ở trung tâm của thành thị.
Có thể ở trong này mở cửa hàng, chủ nhân sau lưng đều là kẻ có thực lực hùng mạnh tới mức làm người ta không dám khiêu khích.
Nếu không, muốn chiếm vị trí trung tâm nhất kia, quả là người si nói mộng.
Theo lời hắc long vương, trong chợ đen tuy rằng đầy nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng đầy kỳ ngộ và của cải.
Chỉ cần ngươi có thể xuất ra hàng hóa, như vậy bất kể hàng hóa của ngươi là từ chỗ quái quỷ nào tìm đến, ở trong này đều có thể dễ dàng bán đi, hơn nữa giá cả cao, tuyệt đối không kém đưa ra đấu giá.
Đương nhiên, đối với thần linh cường đại chân chính, đặc biệt là thần linh đẳng cấp như Odin Lage, thần lực kết tinh có rất nhiều, vung tay hào phóng một chút, đương nhiên là không thành vấn đề.
Dù sao, chỉ cần suy nghĩ một chút đến số lượng tín đồ trung thành đáng sợ của bọn họ, mặc dù có ba mươi phần trăm tín ngưỡng lực trả lại, nhưng còn lại bảy mươi phần trăm đủ để đảm bảo ăn xài của đám thần linh cấp bậc này. Hơn nữa vô số tỉ năm tích góp và thu thập, có trời mới biết trong tay bọn họ đến tột cùng có bao nhiêu thần lực kết tinh.
Còn đám người Tiếu Ân sau khi theo thói quen tiêu tiền như nước, bọn họ đột nhiên phát hiện, thần lực kết tinh đã chẳng còn bao nhiêu. Cho nên dưới tình huống như vậy, chỉ có thể sai người cá sấu mang thần cách đi đổi thần lực kết tinh.
Bọn họ cũng biết nếu tung tin ra, vậy lập tức sẽ có rất nhiều người mang thần lực kết tinh đến giao dịch. Nhưng bọn họ lại sợ kẻ đến mang theo không phải thần lực kết tinh, mà là lòng tham cùng quả đấm và địch ý. Cho nên giấu diếm thân phận giao dịch ở chợ đen là lựa chọn duy nhất của bọn họ.
Ở trung tâm thành thị quả nhiên có mười cửa hàng thật lớn như hắc long vương miêu tả.
Mười cửa hàng này cũng không biết đã tạo nên ở trong này mấy vạn năm, nhưng thủy chung không ai có thể lay động vị trí của bọn họ, hơn nữa cũng thủy chung không ai có thể biết sau lưng bọn họ đến tột cùng là ai.
Những người muốn tìm hiểu vấn đề này sớm đã mất tích một cách mờ ám rồi.
Người cá sấu đứng ngoài cửa hàng cau mày suy nghĩ. Hắn tuy là phân thân của Tiếu Ân cũng có lực lượng thần vực do chín thần tính hợp làm một, nhưng so với Tiếu Ân kém rất xa.
Hơn nữa trên người hắn cũng không trang bị nhiều thứ như Tiếu Ân vậy, bất kể thần thánh quyền trượng hay là thượng cổ thần khí, Tiếu Ân đều không có khả năng giao cho hắn. Cho nên khi hắn lựa chọn phải rất cẩn thận.
Bộ dáng của người cá sấu ở bên ngoài lập tức làm người trong mười cửa hàng lớn nhất chú ý.
Bọn họ đương nhiên không có khả năng hiểu lầm ý đồ người cá sấu đến đây. Tuy rằng bề ngoài người cá sấu quả thật chẳng khác gì hung thần ác sát, nhưng trong thần giới, bề ngoài của hắn so với mấy kẻ khủng bố còn thua xa mấy dặm. Đương nhiên chẳng ai để ý chút chuyện nhỏ nhặt như vậy, lại càng không có ai hiểu lầm hắn đến để cướp.
Huống chi, từ năng lượng dao động tỏa ra từ trên người hắn, hắn là phân thân của một thần thú. Bởi vì chỉ có thần thú mới biến phân thân số lượng hữu hạn thành bộ dạng như thế này.
Nếu Tiếu Ân nói thực mọi chuyện cho bọn họ rằng hắn gần như có thể cô đọng ra vô hạn phân thân, e là sẽ chẳng có ai tin cả.
Khi thấy dáng vẻ của người cá sấu, tất cả đều hiểu, trên người tên này hẳn là có bảo bối gì đó muốn bán. Tuy nhiên hắn lần đầu tiên đến nơi đây, đối với tình huống cụ thể nơi này cũng không quen thuộc, cho nên mới có vẻ do dự không quyết.
Người cá sấu bồi hồi ngoài cửa càng lâu, người bên trong càng khẳng định suy đoán của mình.
Tuy nhiên người trong mười cửa hàng không ai đi ra ngoài chủ động lôi kéo khách. Bởi vì đây là một luật lệ. Người ta đi vào cửa hàng người nào chính là khách người ấy, hết thảy đều là vận khí chọn người, không ai có tư cách chèo kéo ở đây cả.
Sau khi người cá sấu suy nghĩ thật lâu, rốt cục chậm rãi lấy ra từ trong lòng một thứ đặc biệt mà bất cứ ai nhìn thấy cũng không khỏi cảm thấy chóng mặt.
Hóa ra là một con xúc xắc, tuy nhiên khác với xúc xắc sáu mặt bình thường, xúc xắc này có mười mặt, nói cách khác mỗi mặt có một con số từ một tới mười.
Xúc xắc không phải là đặc sản chỉ có riêng trong kiếp trước của Tiếu Ân, ở thế giới này sớm đã có thứ tương tự, hơn nữa có số người chơi nhiều kinh khủng.
Người cá sấu lấy ra xúc xắc mặc dù có chút không hợp lẽ thường, nhưng hắn cũng không ngại người khác nhìn.
Hắn lấy tay lắc lắc, sau đó nhẹ nhàng ném đi.
Người trong mười cửa hàng đều nhìn chăm chú, nhưng trong tình cảnh kiềm chế lẫn nhau, bọn họ không dám động tay chân, chỉ cầu nguyện trong lòng xúc xắc này xuất hiện con số chính là số của cửa hàng bọn họ.
Rất nhanh, xúc xắc ngừng lại, tất cả mọi người đều thấy rất rõ, trên mặt rõ ràng có bảy điểm đỏ.
Không cần hỏi, cửa hàng người cá sấu chọn đã có.
Nhìn người cá sấu thu xúc xắc, dáng như vừa vứt được một cục phiền to đi về phía cái cửa hàng thứ bảy, trong lòng mọi người trong các cửa hàng còn lại đều mắng thầm, thằng kia không chọn cửa hàng chúng ta thật là rất vụng về, chỉ mong hắn chịu thiệt. Bọn họ cũng hiểu đây chẳng qua là một oán niệm mà thôi.
Người cá sấu rất nhanh tiến vào bên trong cửa hàng thứ bảy. Khi hắn quay người lại, không ai thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ đùa cợt.
Hắn ở ngoài cửa làm ra vẻ hoàn toàn là để người ta biết, đồng thời cũng là hướng các cửa hàng khác biểu đạt một tin tức, đó là ở trên người của ta có bảo bối.
Cứ như vậy, bất kể hắn lựa chọn cửa hàng nào đi vào, người ở bên trong cũng không giết hắn ngay tại chỗ.
Cho dù là muốn há miệng quát to cũng sẽ e dè một màn vừa rồi của hắn.
Kinh nghiệm này cũng không phải do hắc long vương dạy bảo, mà là Nhất Hào sau khi phân tích tình hình, và được biết quan hệ giữa mười cửa hàng lớn đã nói ra một chủ ý quan trọng. Đương nhiên ý kiến này lập tức được Tiếu Ân tiếp nhận và người cá sấu thực thi. Ai có lòng mờ ám mà chẳng sợ người ta biết được. Người cá sấu cứ đường đường chính mà làm, tất cả mọi người đều biết. Những hành động mờ ám, thủ đoạn giết người diệt khẩu cũng vì thế mà khó khăn hơn.
Đầu tiên người cá sấu quét ánh mắt một vòng quanh cửa hàng, ánh mắt hắn lập tức ngưng trọng.
Cái cửa hàng này nhìn bề ngoài dường như cũng không phải rất lớn, nhưng khi hắn thực sự bước vào mới phát hiện bên trong rất rộng lớn, vượt rất xa tưởng tượng của hắn, không ngờ là một không gian thật lớn gần mười kilômét vuông. Trong không gian này, đầy hương thơm tươi mát, khắp nơi đều là hoa nở rộ, cỏ xanh um, đối với đại đa số chủng tộc trong thần giới mà nói, đây tuyệt đối là một nơi làm người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nơi này, không ngờ là một không gian kỳ dị khác hẳn bên ngoài. Hơn nữa cũng không phải không gian bình thường mà là một nơi không kém đại lục thần tạo mấy.
Ở một cửa hàng nho nhỏ không ngờ tiêu phí tài liệu như thế. Bởi vậy có thể thấy được, cửa hàng này quả thật là thực lực bất phàm.
Khi hai chân người cá sấu vừa mới bước vào cửa hàng thứ bảy, một vị thiếu nữ thú tộc xinh đẹp cung kính đi lên.
“Tôn kính thần thú các hạ, hoan nghênh ngài đến với gia tộc Phong Linh chúng ta. Xin hỏi ngài cần gì?”
“Gia tộc Phong Linh?” Trong mắt người cá sấu hiện ra vẻ kỳ dị. Không ngờ tùy tiện chọn một chỗ lại chính là của gia tộc Phong Linh. Xem ra hắn và tinh linh bộ tộc quả thật là có duyên phận rất lớn a.
“Đúng vậy, nơi này chính là cửa hàng của gia tộc Phong Linh ở Gal Sly Creek.” Thiếu nữ thú tộc xinh đẹp khẽ cười nói.
Trên người thiếu nữ thú tộc này có thần ân sâu dày. Tuy rằng thực lực của nàng chỉ tương đương với một đại ma pháp sư mà thôi nhưng trước mặt người cá sấu phân thân của Tiếu Ân, vẫn ăn nói từ tốn, ứng xử tự tin bình tĩnh.
Người tài giỏi như thế chắc chắn là đã được huấn luyện đặc biệt. Chỉ cần phân thân của thần linh không sử dụng thần uy áp chế, các nàng tuyệt đối sẽ không xuất hiện vẻ thất kinh.
Người cá sấu hơi hơi gật đầu, ánh mắt đảo qua một lần, quả nhiên thấy được ở trong này đại bộ phận mọi người đều là các tộc tinh linh. Đương nhiên nhân loại, thú nhân, thậm chí còn có các chủng tộc kì quái khác cũng có rất nhiều. Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái bởi vì tín ngưỡng vô cùng khó có thể cân nhắc. Cũng như thần linh nhân loại có tín đồ là các tộc khác vậy, tinh linh thăng cấp thành thần linh cũng có thể có tín đồ là nhân loại, thú nhân và các tộc khác.
Đột nhiên, người cá sấu nhìn về xa xa, hắn ánh mắt hơi hơi mờ mịt một chút, tuy nhiên lập tức khôi phục bình thường.
Ở trong này hắn không ngờ thấy được một người quen, không khỏi có chút kinh ngạc khi trên đường lưu lạc lại có thể gặp được Hi An đại trưởng lão, tuy nhiên đại trưởng lão này cũng không biết người cá sấu trước mắt. Nếu hắn có thể nhận ra người cá sấu là phân thân của Tiếu Ân, vậy hắn sẽ không phải là một nhà tiên tri cửu tinh, mà sẽ là một tồn tại còn cao hơn cả thần linh.
Ho nhẹ một tiếng, người cá sấu nói: “Ta muốn bán một món đồ, nếu nơi này là cửa hàng chính của gia tộc Phong Linh ở chợ đen, có lẽ sẽ không làm ta thất vọng.”
Thiếu nữ thú tộc thi lễ rất tao nhã rồi nói: “Tôn quý các hạ, xin ngài yên tâm, gia tộc Phong Linh chúng ta tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng.”
Thiếu nữ thú tộc này là một vị thiếu nữ miêu tộc, có lẽ là bởi vì thời gian đi theo các tinh linh rất dài cho nên có dáng vẻ phong tình không kém tinh linh là mấy.
May mà các thiếu nữ miêu tộc trong thú tộc cũng giống như các thiếu nữ hồ tộc, đều là một trong những chủng tộc xinh đẹp nhất, cho nên nhìn qua cũng có vẻ hài hòa, không đến mức làm cho người ta có cảm giác bắt chước bừa.
Đôi tai của thiêu nữ miêu tộc dựng thẳng lên, người cá sấu nhạy cảm phát giác một cỗ năng lượng dao động cực kỳ nhỏ, lập tức hiểu được có người vừa ra lệnh cho thiếu nữ miêu tộc này.
Người cá sấu thầm cười lạnh. Hắn tốt xấu gì cũng là một phân thân của thần linh. Hơn nữa còn bày ra dáng vẻ khoa trương như thế, hắn không tin những người này sẽ chỉ phái một miêu nữ ra chiêu đãi hắn.
Quả nhiên, miêu nữ trước mặt đột nhiên bái một cái thật sâu, nói: “Tôn kính các hạ, chúng ta đã vì ngài chuẩn bị một phòng riêng, khẳng định ngài sẽ tha hồ hưởng thụ, xin mời đi theo ta.”
Người cá sấu ngẩn ra, mang theo vẻ nghi hoặc đi theo nàng tiến về phía trước.
Động tác miêu nữ vô cùng nhẹ nhàng, trong lúc đi lại chẳng những tao nhã, hơn nữa còn không tiếng động, tuy nhiên người cá sấu lại không hề chú ý tới phương diện này. Hắn vô cùng kinh ngạc đối với lời nói vừa rồi của miêu nữ, trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, chẳng lẽ trong thời gian ngắn ngủi, các tinh linh không ngờ đã nhìn thấu thân phận của hắn?
Tuy rằng chuyện như vậy về cơ bản không có khả năng xảy ra, nhưng nếu thật sự như thế, vậy người cá sấu hôm nay bất kể như thế nào cũng không thể lấy đồ tốt đã chuẩn bị sẵn ra.
Rất nhanh, miêu nữ dẫn bọn họ đi tới một phòng đóng kín.
Miêu nữ xoay người, cung kính mở ra cửa, nói: “Tôn kính các hạ, mời ngài…”
Người cá sấu hồ nghi nhìn nàng một cái, tin tưởng nàng cũng không có ác ý, lúc này mới đi vào.
Vừa tiến vào phòng này, khuôn mặt dường như vạn năm không đổi của người cá sấu rốt cục có một chút biến hóa.
Bất kể trước khi hắn bước vào đoán như thế nào, đều không trúng. Hóa ra phòng này cũng là một không gian giống như đại lục thần tạo, đương nhiên, phạm vi không gian không thể so với đại lục thần tạo ở hạ giới, nhưng ít nhất cũng hơn vạn thước vuông.
Bên trong không gian này chỉ có một màu xanh lục của cỏ, màu xanh dương của một dòng sông nhỏ chảy quanh, ở trung tâm có một đầm lầy lớn. Hơn nữa đầm lầy này cũng không dơ bẩn như bình thường, mà là đầm lầy dùng vật liệu cực kì trân quý của thần giới chế tạo, rồi gia trì thêm thần lực.
Nhìn tổ hợp kì quái của đầm lầy, nước sông và cỏ xanh, người cá sấu đã hiểu ý tứ trong câu nói vừa rồi của miêu nữ.
Hoàn cảnh này đối với người cá sấu chân chính mà nói, tuyệt đối là đáng hưởng thụ nhất.
Nếu hắn thật sự là một người cá sấu thăng cấp thành thần linh, như vậy đột nhiên quay về hoàn cảnh tương tự như quê hương, vậy tuyệt đối sẽ cảm thấy thích thú từ tận đáy lòng.
Trầm ngâm một chút, nghĩ tới lời miêu nữ nói mới rồi hắn có thể kết luận, không gian này là các tinh linh vừa vội vàng bố trí.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy thay đổi không chỉ biểu hiện các tinh linh hùng mạnh, hơn nữa từ góc độ khách hàng mà nói bọn họ cực kỳ coi trọng mình.
Trong lòng khẽ thở dài một hơi, tinh linh bộ tộc vốn trời sinh chính là một trong những chủng tộc tinh tế nhất, đặc biệt ở phương diện xử lý chi tiết lại có được ưu thế thiên phú rất lớn mà các chủng tộc khác khó có thể với tới.
Xem như ở nhà…
“Con bà nó!” Người cá sấu chửi thầm “Ta cũng không phải là người cá sấu chân chính.”
Tuy nhiên nhìn khắp thần giới, chỉ e trừ Tiếu Ân và một số rất ít thần linh có mục đích riêng ra thì cũng chẳng có ai bỏ tiền vốn lớn như vậy chế tạo một phân thân có chủng tộc hoàn toàn khác với bản thể.
Phải biết rằng phân thân của thần linh có rất nhiều hạn chế khắc nghiệt, thần cách, linh hồn, thần tính, thiếu một thứ cũng không được.
Nếu là cố tạo phân thân, như vậy đối với thần linh sẽ gây ra thương tổn nghiêm trọng, cho dù là rớt xuống một bậc, cũng không phải không có khả năng.
Hơn nữa lúc tu luyện, phân thân tốt nhất là ở bên cạnh bản thể, nếu không bởi vì linh hồn, thần tính và thần cách thiếu sót, sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Còn nữa, một phân thân thuộc chủng tộc hoàn toàn khác với bản thể đối với việc tu hành của bản thể không có nửa điểm tốt, có thể nói hoàn toàn là một tồn tại vô nghĩa.
Trừ Tiếu Ân có thể tự mình tinh luyện thần cách và bù đắp linh hồn, cũng không ai dám chế tạo phân thân theo ý mình.
Cho nên các tinh linh xem Tiếu Ân như một người cá sấu chân chính cũng là dựa trên đạo lý đó. Cánh cửa đối diện chậm rãi mở ra, một bóng người chậm rãi đi ra.
Đây là một vị nữ tinh linh xinh đẹp, nhưng trên người lại mặc một bộ phục sức cực kỳ bình thường. Thân thể của nàng tràn đầy một loại lực lượng kỳ dị. Lực lượng này làm người ta không có nửa điểm cảm thấy bị bức bách, ngược lại còn làm người ta thả lỏng.
Khi người cá sấu cảm ứng được khí tức cường đại tỏa ra từ trên người vị nữ tinh linh này, trong lòng lập tức vô cùng rung động, ngay cả sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi.
“Tinh Linh tộc nguyệt lượng nữ thần bậc thấp Raphael. Xin hỏi các hạ là…” Thanh âm tao nhã từ miệng vị nữ tinh linh xinh đẹp chậm rãi vang lên.
Người cá sấu thở dài một tiếng, ánh mắt hắn lộ ra thần sắc cực kỳ kì quái, hóa ra là nàng.
Bất quá ngày xưa ở trước mặt nàng, ta căn bản là không bằng hạt cát. Còn hiện giờ đã có thể cùng nàng ngang hàng trò chuyện, dùng phương thức tuyệt đối bình đẳng giao lưu lẫn nhau.
Sự thay đổi kỳ lạ này thật sự là làm cho người ta như chìm trong mộng.
Chẳng qua điều duy nhất khiến hắn cảm thấy khó có thể chấp nhận chính là, vị Raphael này bản thân là một vị nữ thần, nhưng bất kể cách ăn mặc hay là khẩu khí, lại làm cho người ta cảm thấy rất bình thường, so với hình tượng hắn vẽ nên trong lòng trước kia thật sự là kém quá xa.
Raphael nhấp nháy đôi mắt đẹp, đột nhiên cười nói: “Trong trí nhớ của ta dường như chưa từng gặp qua các hạ, nhưng xem biểu tình các hạ lại dường như đã sớm biết ta. Chẳng lẽ chúng ta đã từng gặp nhau đâu đó?”
Phản ứng của nữ thần đúng là vô cùng mau lẹ.
Do dự một chút, người cá sấu nói: “Đúng vậy, khi ta chưa thăng cấp thần linh từng gặp qua nàng một lần. Tuy nhiên nàng chắc chắn sẽ không nhớ rõ.”
Trong mắt Raphael hiện lên ánh hào quang màu vàng. Nàng hơi hơi gật đầu một cái, nói: “Lần trước yết kiến thần thú bệ hạ đã trôi qua cả vạn năm. Chúc mừng các hạ châm thần hỏa thành công.”
Người cá sấu liên tiếp phát ra tiếng cười sang sảng, dường như là có chút khống chế không được cảm xúc của mình.
Trong lòng Raphael có chút kinh ngạc, bởi vì nàng nghe ra, trong tiếng cười không chỉ có nỗi vui mừng và đắc ý, hơn nữa dường như còn bao hàm ý nghĩa khác nào đó. Chỉ là khi thần lực cảm ứng, nàng đã biết đối phương cũng là một vị phân thân của thần linh bậc thấp, cho nên trong lòng cứ cố gắng suy nghĩ về những thú nhân nổi bật ngày xưa từng gặp qua hòng do thám lai lịch đối phương, nhưng thủy chung vẫn không thu hoạch được gì.
“Raphael các hạ, nếu ta đi tới chợ đen, thì chính là vì không muốn tiết lộ tên của ta.” Sắc mặt người cá sấu đột nhiên hơi trầm xuống, ngưng giọng nói: “Theo ta được biết, ở chợ đen không cần lộ ra lai lịch.”
“Đương nhiên!” Raphael cười nói: “Ở trong này, tên chẳng qua là một xưng hô mà thôi, ngài hoàn toàn có thể không cần trả lời.”
“Tốt!” Người cá sấu hài lòng gật đầu. Hắn rốt cục hiểu, hóa ra thần linh chẳng qua là ở trước mặt phàm nhân ra vẻ cao cao tại thượng, dường như là không để cho xâm phạm. Nhưng nếu gặp kẻ cùng giai cấp với bọn chúng, bọn họ cũng sẽ trở nên giống như người thường. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
“Tôn kính các hạ, ngài đến nơi đây hẳn là vì bán vật phẩm.” Raphael ướm hỏi.
“Đúng vậy!” Người cá sấu trả lời vô cùng thẳng thắn: “Thứ ta bán ra tuyệt đối là đồng tiền mạnh nhất trong thần giới, bất kể bán cho nhà nào, bọn họ đều không tiếc tiền thu mua.”
Raphael bình tĩnh cười, cũng không có bởi vì đối phương nói ngoa mà động tâm.
“Xin hỏi ngài muốn bán ra cái gì? Ta có thể cam đoan với ngài, gia tộc Phong Linh sẽ cho ngài giá cả tuyệt đối là hợp lý và công bằng nhất.”
“Hy vọng như thế!” Người cá sấu vươn một bàn tay, dường như chần chừ một chút, mới mở ra.
Raphael lập tức sáng mắt lên. Đây là lần đầu tiên sau khi tiến vào phòng này vẻ mặt nàng thay đổi.
“Mảnh vỡ thần cách?” Tinh thần ý niệm đảo qua mảnh vỡ thần cách trong suốt óng ánh, Raphael trầm ngâm nói: “Đây là mảnh vỡ thần cách tinh túy nhất, trên nó không có thuộc tính phụ gia, có thể để thần linh hấp thu. Không tồi, đây quả thật là đồng tiền mạnh nhất trong thần giới, bất kể ngài bán nó cho ai, đều có thể được giá rất cao.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Người cá sấu nao nao. Hắn dù sao cũng là lần đầu tiên buôn bán với thần linh bên ngoài. Tinh linh nguyệt lượng nữ thần không ngờ thành thực như thế, một chút cũng không giấu diếm khi nói về giá trị thực của mảnh vỡ này, có thể thấy được thần linh và nhân loại quả thật là ở một số chuyện có suy nghĩ khác hẳn nhau. Đây có lẽ là vấn đề cảnh giới, hoặc là bởi vì nàng biết căn bản là không có khả năng giấu diếm được thần linh khác.
Vẻ mặt Raphael tuy rằng cũng không thay đổi nhiều, nhưng ánh mắt cũng đã có một chút dao động, nàng cân nhắc một lát, hỏi: “Tôn kính các hạ. Ngài hy vọng lấy mảnh thần cách này đổi cái gì vậy?”
Người cá sấu hơi đảo tròng mắt, biểu lộ không chút dấu điếm cái tính xảo trá và ham lợi nhỏ trời sinh của người cá sấu.
Nếu Hắc Toàn Phong ở đây, chắc chắn sẽ hô to kỳ tích. Vì vẻ mặt người cá sấu màu trắng không ngờ giống bản thân hắn đến mức không thể tưởng tượng như vậy, nếu không kể đến thể tích lớn nhỏ chênh lệch mấy chục lần, vậy song phương bất kể là bộ dạng hay là động tác đều có thể trở thành hai anh em sinh đôi đen và trắng.
“Tôn kính Raphael các hạ, trong tay của nàng có cái gì có thể trao đổi với thứ này sao?”
Raphael trầm tư một chút rồi nói: “Các hạ, ngài hẳn là biết, mảnh vỡ thần cách về cơ bản là vật báu vô giá. Nhưng ở thần giới cũng có rất nhiều thứ cũng là vật báu vô giá. Thí dụ như thượng cổ thần khí, thượng cổ ma khí, thí dụ như một ít siêu cấp linh dược truyền lại từ thượng cổ, còn có thần quốc chưa khai phá có thể từ từ sử dụng. Mấy thứ này nếu chỉ lấy giá trị mà nói chỉ e cũng không dưới mảnh vỡ thần cách. Cho nên chúng ta muốn nói cho rõ để sau này dễ cho ngài chọn lựa.”
Người cá sấu khẽ gật đầu, nói: “Đúng vậy, nàng nói rất đúng, như vậy ta càng muốn nhìn xem trong gia tộc Phong Linh có thượng cổ thần khí nào thích hợp không. Nếu có ta hy vọng có thể đổi một ít.”
Raphael rụt rè nói: “Các hạ, giá trị của thượng cổ thần khí ngài cũng có thể hiểu được. Nếu là thượng cổ thần khí hùng mạnh có thể bổ sung năng lượng, chỉ e cũng không phải một mảnh vỡ thần cách có thể đổi.”
Nàng nhìn mảnh vỡ thần cách trong suốt óng ánh trong tay người cá sấu, có chút tiếc nuối nói: “Cho dù là mảnh vỡ thần cách đẳng cấp này cũng không được.”
Người cá sấu ung dung vung tay lên, nói: “Ngươi yên tâm, nếu ta đã nói tự nhiên có suy xét. Chỉ cần các ngươi có thần khí làm ta vừa lòng, ta tuyệt đối sẽ xuất ra cái giá khiến các ngươi động lòng.”
Trong đôi mắt Raphael hiện lên kim quang, hỏi: “Các hạ, trên người ngài còn mảnh vỡ thần cách tương tự?”
Người cá sấu cười ha hả, nhưng không nói gì. Nhưng dáng vẻ của hắn đã nói rõ ý của hắn.
Trong lòng Raphael chợt vui vẻ, sự tò mò đối với kẻ trước mắt tự xưng đã gặp qua mình càng nồng đậm. Trong lòng nàng thầm soát lại tất cả những người cá sấu có tư cách mà vạn năm trước nàng từng gặp qua dưới trướng thần thú bệ hạ.
Nếu đã thành thần, vậy những gì nàng thấy được, nghe được, thậm chí là cảm giác được, đều vĩnh viễn ghi tạc trong lòng.
Đây là một trong những năng lực đặc thù của thần linh. Kể cả là thần linh bậc thấp đều đã có năng lực siêu cường như vậy. Trí nhớ bọn họ như là một ổ cứng, hơn nữa còn vĩnh viễn không cần lo lắng hư hỏng.
Chỉ có điều, mặc cho nàng nghĩ đến nát da đầu, cũng không nghĩ ra đến tột cùng đây là vị người cá sấu tuổi trẻ tuấn kiệt nào đã thăng cấp thành thần linh.
Trên thực tế, nàng đã bị vẻ bề ngoài người cá sấu làm lạc lối, còn muốn suy nghĩ khác đi thì cũng không phải một chuyện đơn giản.
Một cỗ tinh thần ý niệm dao động từ trong đầu Raphael phát ra, người cá sấu vẫn đứng im không động tĩnh gì, nhìn dáng vẻ của hắn, dường như đối với dự trữ của mình cực kì tin tưởng, căn bản là chưa từng lo lắng các tinh linh lấy ra thứ gì đó mà hắn không thể giao dịch.
Chỉ một lát sau, một đám thiếu nữ tinh linh xinh đẹp xuất hiện, các nàng rải xuống mặt nước, đầm lầy, thậm chí là thảm cỏ một đống bàn to như đài.
Cũng không biết những cái đài này dùng vật phẩm gì chế tạo thành, không ngờ có thể dễ dàng nổi trên mặt nước, hơn nữa còn rất ổn định, không hề có chút dao động.
Sau đó, hơn trăm vị thiếu nữ linh lợi thật cẩn thận bày vài thứ lên trên đài.
Raphael hơi hơi cười, nói: “Tôn kính các hạ, theo ý ngài, chúng ta đã lấy thượng cổ thần khí cất chứa ở nơi này ra, ngài có thể xem qua.”
Người cá sấu không lên tiếng, các vật phẩm đã đi tới này trước mặt.
Ở trước mặt hắn, một đám vật phẩm này lấp lánh hào quang sáng ngời, như là một đám có ý chí chiến đấu bất khuất, liều mạng giãy thoát khỏi lực lượng đang trói buộc chúng.
Những vật phẩm này, bất kể món nào cũng đều là thượng cổ thần khí. Chỉ có điều sau khi người cá sấu cảm ứng một lần liền hơi nhíu mày. Khuôn mặt của hắn vốn lớn hơn rất nhiều so với nhân loại bình thường, lúc này đôi chân mày thật to cau lại, có vẻ cực kỳ đáng sợ.
Trong cảm ứng của hắn, mấy thứ này tuy rằng là thượng cổ thần khí, nhưng phong ấn bên trong đều từ một đến bốn đạo, cao nhất có một món có chín đạo.
Nếu xét số lượng phong ấn mà nói, giá trị mấy thứ này đừng nói là kém tiểu mộc kiếm, cho dù là tiểu viên thuẫn và Tỵ Thủy Châu cũng không bằng.
Raphael dịu dàng hỏi: “Các hạ, có gì không hài lòng sao?”
Trong lòng nàng cũng cảm thấy kỳ quái. Sau khi biết được vị này kỳ thật là một thần linh vừa thăng cấp không đến vạn năm, nàng liền phân phó thủ hạ chuẩn bị thượng cổ thần khí, chọn những thứ bậc thấp nhất mang lên.
Theo nàng, những vật phẩm này tốt xấu gì cũng là thượng cổ thần khí hàng thật giá thật, đối với kẻ vừa thăng cấp thần linh mà nói có sức hấp dẫn rất lớn.
Còn thượng cổ thần khí cấp bậc rất cao, nói thật, không phải là thứ bọn họ có thể sử dụng, lấy ra cũng không tốt. Nhưng tên này tầm mắt quá cao, đối với thượng cổ thần khí bậc thấp, dường như là một cái liếc mắt hứng thú cũng không có, đừng nói đến gì là xem xét.
“Rất xin lỗi, Raphael các hạ, mấy thứ này đối với ta mà nói dường như là không có ích lợi gì. Ta hy vọng sau này chúng ta còn có cơ hội tiếp tục hợp tác.”
Hắn hơi hơi khom người, ra vẻ muốn xoay người bỏ đi.
Raphael vội vàng nói: “Tôn kính các hạ, xin dừng bước. Nếu ngài chướng mắt mấy thứ này, như vậy chúng ta nhất định sẽ xuất ra vật phẩm khiến ngài vừa lòng.”
Người cá sấu lập tức dừng bước, ánh mắt hắn hiện lên vẻ tham lam đầy bất nhã, rốt cục nhìn vào Raphael, nói: “Được rồi, ta hy vọng lần này có thể nhìn thấy thành ý của nàng.”
Raphael ra vẻ mời, nói: “Các hạ, mời…”
Nơi có thể cất chí bảo tuyệt đối là một nơi phi thường an toàn. Điểm này từ thái độ trước sau khác nhau của Raphael có thể thấy được một phần…
Sau khi mở ra không gian cố ý tạo ra trong khoảng thời gian ngắn, người cá sấu thoáng nhìn qua một chút.
Hắn rốt cục hiểu được vì sao các tinh linh có thể trong thời gian ngắn như vậy xây dựng thành công một không gian như thế, hóa ra là bởi vì bên trong cửa hàng không ngờ cũng có thần linh tinh linh trấn thủ.
Tuy rằng chỉ là một phân thân, nhưng muốn kiến tạo không gian quy mô như vậy cũng chỉ như giơ tay phủi bụi mà thôi. Chỉ có điều kiến tạo không gian cần lượng thần lực kết tinh cực xa xỉ, cũng may tinh linh này đều hiểu đạo lý thả dây câu dài câu cá lớn.
Gia tộc Phong Linh xây dựng nội thất theo cái nhìn thẩm mĩ của các tinh linh. Ngay cả người cá sấu đều khen không dứt miệng đối với kiến trúc, hoa văn trang sức và bài trí nơi này. Đặc biệt hoa văn trang trí dưới bàn tay khéo léo của các tinh linh trông rất sống động, gần như biến giả thành thật.
Nếu không phải trên đó không có dấu vết năng lượng gì, có lẽ người cá sấu sẽ cảm thấy, hoa văn trang trí này quả thực là ma pháp của ảo thuật hệ.
Dọc theo đường đi người cá sấu nhìn như nhàn tản, nhưng trong lòng đã sớm đề cao cảnh giác, ghi nhớ toàn bộ lối đi lớn nhỏ dọc theo đường đi.
※※※
Rốt cục, bọn họ đi tới một tòa ma pháp tháp lớn.
Raphael ngừng lại, nói: “Các hạ, nơi này là Tàng Bảo Các của gia tộc Phong Linh chúng ta ở Gal Sly Creek. Bên trong không chỉ có thượng cổ thần khí, các loại thực vật thần thánh và khoáng vật trân quý không thể nuôi trồng và phục chế, còn có các loại đại lục thần tạo vì tôn quý các hạ mà chế tạo riêng. Mỗi một vị tôn quý các hạ đều có thể tìm được ở trong này vật phẩm bọn họ vừa ý.”
Người cá sấu cười, từ chối cho ý kiến. Raphael tuy rằng ba hoa chích chòe thổi phồng mọi thứ, nhưng đến tột cùng như thế nào, thì phải xem qua mới biết được.
Hai người đi vào trong ma pháp tháp, ánh mắt người cá sấu lập tức ngưng trọng.
Bên ngoài ma pháp tháp này không biết là dùng loại tài liệu nào xây dựng nên, cho dù là thần linh cấp bậc như hắn dùng tinh thần ý niệm cũng không thể xuyên thấu. Cho nên cũng không biết trong ma pháp tháp này đến tột cùng có người và vật gì.
Nhưng khi hắn bước vào nơi này rồi không ngờ phát hiện nơi này không chỉ có riêng hai người bọn họ mà còn có thêm bảy người phân thành hai nhóm, dường như đang tán gẫu gì đó.
Từ năng lượng dao động trên người bọn họ, người cá sấu lập tức biết rằng những người này giống mình, đều là phân thân của thần linh. Trong đó có một người năng lượng dao động trên người đặc biệt hùng mạnh, nếu Tiếu Ân tính không sai giai vị thần linh của người này so với bọn họ cao hơn một bậc.
Đương nhiên, thần linh bậc này cũng chẳng thể làm hắn e ngại.
Theo hắn phỏng chừng, thần linh này nhiều nhất chỉ là một vị thần linh bậc trung mà thôi, tuy rằng hùng mạnh, nhưng căn bản là không thể so sánh với hóa thân của thượng cổ ma quái Nuo Weijia.
Mà bản thân hắn với sự trợ giúp của thần thánh quyền trượng, quang minh thủy mẫu và vài món thượng cổ thần khí khác, ngay cả Nuo Weijia đã ma hóa cũng có thể giải quyết, đương nhiên không coi thần linh bậc trung bình thường ra gì cả.
Về phần sáu tên còn lại, thần lực dao động trên người không thua hắn chút nào, hẳn cũng là thần linh bậc thấp.
Chỉ có điều, ở tầng thứ nhất ma pháp tháp đã tụ tập nhiều thần linh như vậy, đương nhiên làm những dự tính trước kia của Tiếu Ân hoàn toàn hỏng hết.
Mấy tên thần linh cũng không chú ý đến hai người người cá sấu, bọn họ sử dụng tinh thần ý niệm âm thầm tiến hành trao đổi, đối với người tiến vào căn bản là không có hứng thú.
“Raphael các hạ, bọn họ là ai?”
Sau khi đi qua một cầu thang uốn khúc bước vào lầu hai, người cá sấu mới nhẹ giọng hỏi. Hắn cũng không muốn cùng những người này phát sinh xung đột vô ích, cho nên mới chọn cách hỏi ở đây.
“Các hạ, bọn họ đều là quý khách của gia tộc Phong Linh, đến nơi này giao dịch cùng chúng ta.” Raphael bình thản giải thích.
Về phần giao dịch cái gì, Raphael cũng không nói, mà người cá sấu cũng vô cùng biết điều không hề hỏi tới.
Tầng thứ hai và tầng thứ ba đều có vô số phòng, nhưng mà Raphael cũng không dừng lại, mà trực tiếp dẫn hắn lên tầng thứ năm.
Làm đi tới tầng thứ năm thời điểm, người cá sấu chợt dừng bước, ánh mắt vừa đảo qua tầng này, ngay lập tức trong nháy mắt thân thể hơi hơi run rẩy
Người cá sấu màu trắng lững thững đi trên đường, mục đích của hắn chỉ có một, đó chính là mười cửa hàng khổng lồ ở trung tâm của thành thị.
Có thể ở trong này mở cửa hàng, chủ nhân sau lưng đều là kẻ có thực lực hùng mạnh tới mức làm người ta không dám khiêu khích.
Nếu không, muốn chiếm vị trí trung tâm nhất kia, quả là người si nói mộng.
Theo lời hắc long vương, trong chợ đen tuy rằng đầy nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng đầy kỳ ngộ và của cải.
Chỉ cần ngươi có thể xuất ra hàng hóa, như vậy bất kể hàng hóa của ngươi là từ chỗ quái quỷ nào tìm đến, ở trong này đều có thể dễ dàng bán đi, hơn nữa giá cả cao, tuyệt đối không kém đưa ra đấu giá.
Đương nhiên, đối với thần linh cường đại chân chính, đặc biệt là thần linh đẳng cấp như Odin Lage, thần lực kết tinh có rất nhiều, vung tay hào phóng một chút, đương nhiên là không thành vấn đề.
Dù sao, chỉ cần suy nghĩ một chút đến số lượng tín đồ trung thành đáng sợ của bọn họ, mặc dù có ba mươi phần trăm tín ngưỡng lực trả lại, nhưng còn lại bảy mươi phần trăm đủ để đảm bảo ăn xài của đám thần linh cấp bậc này. Hơn nữa vô số tỉ năm tích góp và thu thập, có trời mới biết trong tay bọn họ đến tột cùng có bao nhiêu thần lực kết tinh.
Còn đám người Tiếu Ân sau khi theo thói quen tiêu tiền như nước, bọn họ đột nhiên phát hiện, thần lực kết tinh đã chẳng còn bao nhiêu. Cho nên dưới tình huống như vậy, chỉ có thể sai người cá sấu mang thần cách đi đổi thần lực kết tinh.
Bọn họ cũng biết nếu tung tin ra, vậy lập tức sẽ có rất nhiều người mang thần lực kết tinh đến giao dịch. Nhưng bọn họ lại sợ kẻ đến mang theo không phải thần lực kết tinh, mà là lòng tham cùng quả đấm và địch ý. Cho nên giấu diếm thân phận giao dịch ở chợ đen là lựa chọn duy nhất của bọn họ.
Ở trung tâm thành thị quả nhiên có mười cửa hàng thật lớn như hắc long vương miêu tả.
Mười cửa hàng này cũng không biết đã tạo nên ở trong này mấy vạn năm, nhưng thủy chung không ai có thể lay động vị trí của bọn họ, hơn nữa cũng thủy chung không ai có thể biết sau lưng bọn họ đến tột cùng là ai.
Những người muốn tìm hiểu vấn đề này sớm đã mất tích một cách mờ ám rồi.
Người cá sấu đứng ngoài cửa hàng cau mày suy nghĩ. Hắn tuy là phân thân của Tiếu Ân cũng có lực lượng thần vực do chín thần tính hợp làm một, nhưng so với Tiếu Ân kém rất xa.
Hơn nữa trên người hắn cũng không trang bị nhiều thứ như Tiếu Ân vậy, bất kể thần thánh quyền trượng hay là thượng cổ thần khí, Tiếu Ân đều không có khả năng giao cho hắn. Cho nên khi hắn lựa chọn phải rất cẩn thận.
Bộ dáng của người cá sấu ở bên ngoài lập tức làm người trong mười cửa hàng lớn nhất chú ý.
Bọn họ đương nhiên không có khả năng hiểu lầm ý đồ người cá sấu đến đây. Tuy rằng bề ngoài người cá sấu quả thật chẳng khác gì hung thần ác sát, nhưng trong thần giới, bề ngoài của hắn so với mấy kẻ khủng bố còn thua xa mấy dặm. Đương nhiên chẳng ai để ý chút chuyện nhỏ nhặt như vậy, lại càng không có ai hiểu lầm hắn đến để cướp.
Huống chi, từ năng lượng dao động tỏa ra từ trên người hắn, hắn là phân thân của một thần thú. Bởi vì chỉ có thần thú mới biến phân thân số lượng hữu hạn thành bộ dạng như thế này.
Nếu Tiếu Ân nói thực mọi chuyện cho bọn họ rằng hắn gần như có thể cô đọng ra vô hạn phân thân, e là sẽ chẳng có ai tin cả.
Khi thấy dáng vẻ của người cá sấu, tất cả đều hiểu, trên người tên này hẳn là có bảo bối gì đó muốn bán. Tuy nhiên hắn lần đầu tiên đến nơi đây, đối với tình huống cụ thể nơi này cũng không quen thuộc, cho nên mới có vẻ do dự không quyết.
Người cá sấu bồi hồi ngoài cửa càng lâu, người bên trong càng khẳng định suy đoán của mình.
Tuy nhiên người trong mười cửa hàng không ai đi ra ngoài chủ động lôi kéo khách. Bởi vì đây là một luật lệ. Người ta đi vào cửa hàng người nào chính là khách người ấy, hết thảy đều là vận khí chọn người, không ai có tư cách chèo kéo ở đây cả.
Sau khi người cá sấu suy nghĩ thật lâu, rốt cục chậm rãi lấy ra từ trong lòng một thứ đặc biệt mà bất cứ ai nhìn thấy cũng không khỏi cảm thấy chóng mặt.
Hóa ra là một con xúc xắc, tuy nhiên khác với xúc xắc sáu mặt bình thường, xúc xắc này có mười mặt, nói cách khác mỗi mặt có một con số từ một tới mười.
Xúc xắc không phải là đặc sản chỉ có riêng trong kiếp trước của Tiếu Ân, ở thế giới này sớm đã có thứ tương tự, hơn nữa có số người chơi nhiều kinh khủng.
Người cá sấu lấy ra xúc xắc mặc dù có chút không hợp lẽ thường, nhưng hắn cũng không ngại người khác nhìn.
Hắn lấy tay lắc lắc, sau đó nhẹ nhàng ném đi.
Người trong mười cửa hàng đều nhìn chăm chú, nhưng trong tình cảnh kiềm chế lẫn nhau, bọn họ không dám động tay chân, chỉ cầu nguyện trong lòng xúc xắc này xuất hiện con số chính là số của cửa hàng bọn họ.
Rất nhanh, xúc xắc ngừng lại, tất cả mọi người đều thấy rất rõ, trên mặt rõ ràng có bảy điểm đỏ.
Không cần hỏi, cửa hàng người cá sấu chọn đã có.
Nhìn người cá sấu thu xúc xắc, dáng như vừa vứt được một cục phiền to đi về phía cái cửa hàng thứ bảy, trong lòng mọi người trong các cửa hàng còn lại đều mắng thầm, thằng kia không chọn cửa hàng chúng ta thật là rất vụng về, chỉ mong hắn chịu thiệt. Bọn họ cũng hiểu đây chẳng qua là một oán niệm mà thôi.
Người cá sấu rất nhanh tiến vào bên trong cửa hàng thứ bảy. Khi hắn quay người lại, không ai thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ đùa cợt.
Hắn ở ngoài cửa làm ra vẻ hoàn toàn là để người ta biết, đồng thời cũng là hướng các cửa hàng khác biểu đạt một tin tức, đó là ở trên người của ta có bảo bối.
Cứ như vậy, bất kể hắn lựa chọn cửa hàng nào đi vào, người ở bên trong cũng không giết hắn ngay tại chỗ.
Cho dù là muốn há miệng quát to cũng sẽ e dè một màn vừa rồi của hắn.
Kinh nghiệm này cũng không phải do hắc long vương dạy bảo, mà là Nhất Hào sau khi phân tích tình hình, và được biết quan hệ giữa mười cửa hàng lớn đã nói ra một chủ ý quan trọng. Đương nhiên ý kiến này lập tức được Tiếu Ân tiếp nhận và người cá sấu thực thi. Ai có lòng mờ ám mà chẳng sợ người ta biết được. Người cá sấu cứ đường đường chính mà làm, tất cả mọi người đều biết. Những hành động mờ ám, thủ đoạn giết người diệt khẩu cũng vì thế mà khó khăn hơn.
Đầu tiên người cá sấu quét ánh mắt một vòng quanh cửa hàng, ánh mắt hắn lập tức ngưng trọng.
Cái cửa hàng này nhìn bề ngoài dường như cũng không phải rất lớn, nhưng khi hắn thực sự bước vào mới phát hiện bên trong rất rộng lớn, vượt rất xa tưởng tượng của hắn, không ngờ là một không gian thật lớn gần mười kilômét vuông. Trong không gian này, đầy hương thơm tươi mát, khắp nơi đều là hoa nở rộ, cỏ xanh um, đối với đại đa số chủng tộc trong thần giới mà nói, đây tuyệt đối là một nơi làm người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nơi này, không ngờ là một không gian kỳ dị khác hẳn bên ngoài. Hơn nữa cũng không phải không gian bình thường mà là một nơi không kém đại lục thần tạo mấy.
Ở một cửa hàng nho nhỏ không ngờ tiêu phí tài liệu như thế. Bởi vậy có thể thấy được, cửa hàng này quả thật là thực lực bất phàm.
Khi hai chân người cá sấu vừa mới bước vào cửa hàng thứ bảy, một vị thiếu nữ thú tộc xinh đẹp cung kính đi lên.
“Tôn kính thần thú các hạ, hoan nghênh ngài đến với gia tộc Phong Linh chúng ta. Xin hỏi ngài cần gì?”
“Gia tộc Phong Linh?” Trong mắt người cá sấu hiện ra vẻ kỳ dị. Không ngờ tùy tiện chọn một chỗ lại chính là của gia tộc Phong Linh. Xem ra hắn và tinh linh bộ tộc quả thật là có duyên phận rất lớn a.
“Đúng vậy, nơi này chính là cửa hàng của gia tộc Phong Linh ở Gal Sly Creek.” Thiếu nữ thú tộc xinh đẹp khẽ cười nói.
Trên người thiếu nữ thú tộc này có thần ân sâu dày. Tuy rằng thực lực của nàng chỉ tương đương với một đại ma pháp sư mà thôi nhưng trước mặt người cá sấu phân thân của Tiếu Ân, vẫn ăn nói từ tốn, ứng xử tự tin bình tĩnh.
Người tài giỏi như thế chắc chắn là đã được huấn luyện đặc biệt. Chỉ cần phân thân của thần linh không sử dụng thần uy áp chế, các nàng tuyệt đối sẽ không xuất hiện vẻ thất kinh.
Người cá sấu hơi hơi gật đầu, ánh mắt đảo qua một lần, quả nhiên thấy được ở trong này đại bộ phận mọi người đều là các tộc tinh linh. Đương nhiên nhân loại, thú nhân, thậm chí còn có các chủng tộc kì quái khác cũng có rất nhiều. Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái bởi vì tín ngưỡng vô cùng khó có thể cân nhắc. Cũng như thần linh nhân loại có tín đồ là các tộc khác vậy, tinh linh thăng cấp thành thần linh cũng có thể có tín đồ là nhân loại, thú nhân và các tộc khác.
Đột nhiên, người cá sấu nhìn về xa xa, hắn ánh mắt hơi hơi mờ mịt một chút, tuy nhiên lập tức khôi phục bình thường.
Ở trong này hắn không ngờ thấy được một người quen, không khỏi có chút kinh ngạc khi trên đường lưu lạc lại có thể gặp được Hi An đại trưởng lão, tuy nhiên đại trưởng lão này cũng không biết người cá sấu trước mắt. Nếu hắn có thể nhận ra người cá sấu là phân thân của Tiếu Ân, vậy hắn sẽ không phải là một nhà tiên tri cửu tinh, mà sẽ là một tồn tại còn cao hơn cả thần linh.
Ho nhẹ một tiếng, người cá sấu nói: “Ta muốn bán một món đồ, nếu nơi này là cửa hàng chính của gia tộc Phong Linh ở chợ đen, có lẽ sẽ không làm ta thất vọng.”
Thiếu nữ thú tộc thi lễ rất tao nhã rồi nói: “Tôn quý các hạ, xin ngài yên tâm, gia tộc Phong Linh chúng ta tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng.”
Thiếu nữ thú tộc này là một vị thiếu nữ miêu tộc, có lẽ là bởi vì thời gian đi theo các tinh linh rất dài cho nên có dáng vẻ phong tình không kém tinh linh là mấy.
May mà các thiếu nữ miêu tộc trong thú tộc cũng giống như các thiếu nữ hồ tộc, đều là một trong những chủng tộc xinh đẹp nhất, cho nên nhìn qua cũng có vẻ hài hòa, không đến mức làm cho người ta có cảm giác bắt chước bừa.
Đôi tai của thiêu nữ miêu tộc dựng thẳng lên, người cá sấu nhạy cảm phát giác một cỗ năng lượng dao động cực kỳ nhỏ, lập tức hiểu được có người vừa ra lệnh cho thiếu nữ miêu tộc này.
Người cá sấu thầm cười lạnh. Hắn tốt xấu gì cũng là một phân thân của thần linh. Hơn nữa còn bày ra dáng vẻ khoa trương như thế, hắn không tin những người này sẽ chỉ phái một miêu nữ ra chiêu đãi hắn.
Quả nhiên, miêu nữ trước mặt đột nhiên bái một cái thật sâu, nói: “Tôn kính các hạ, chúng ta đã vì ngài chuẩn bị một phòng riêng, khẳng định ngài sẽ tha hồ hưởng thụ, xin mời đi theo ta.”
Người cá sấu ngẩn ra, mang theo vẻ nghi hoặc đi theo nàng tiến về phía trước.
Động tác miêu nữ vô cùng nhẹ nhàng, trong lúc đi lại chẳng những tao nhã, hơn nữa còn không tiếng động, tuy nhiên người cá sấu lại không hề chú ý tới phương diện này. Hắn vô cùng kinh ngạc đối với lời nói vừa rồi của miêu nữ, trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, chẳng lẽ trong thời gian ngắn ngủi, các tinh linh không ngờ đã nhìn thấu thân phận của hắn?
Tuy rằng chuyện như vậy về cơ bản không có khả năng xảy ra, nhưng nếu thật sự như thế, vậy người cá sấu hôm nay bất kể như thế nào cũng không thể lấy đồ tốt đã chuẩn bị sẵn ra.
Rất nhanh, miêu nữ dẫn bọn họ đi tới một phòng đóng kín.
Miêu nữ xoay người, cung kính mở ra cửa, nói: “Tôn kính các hạ, mời ngài…”
Người cá sấu hồ nghi nhìn nàng một cái, tin tưởng nàng cũng không có ác ý, lúc này mới đi vào.
Vừa tiến vào phòng này, khuôn mặt dường như vạn năm không đổi của người cá sấu rốt cục có một chút biến hóa.
Bất kể trước khi hắn bước vào đoán như thế nào, đều không trúng. Hóa ra phòng này cũng là một không gian giống như đại lục thần tạo, đương nhiên, phạm vi không gian không thể so với đại lục thần tạo ở hạ giới, nhưng ít nhất cũng hơn vạn thước vuông.
Bên trong không gian này chỉ có một màu xanh lục của cỏ, màu xanh dương của một dòng sông nhỏ chảy quanh, ở trung tâm có một đầm lầy lớn. Hơn nữa đầm lầy này cũng không dơ bẩn như bình thường, mà là đầm lầy dùng vật liệu cực kì trân quý của thần giới chế tạo, rồi gia trì thêm thần lực.
Nhìn tổ hợp kì quái của đầm lầy, nước sông và cỏ xanh, người cá sấu đã hiểu ý tứ trong câu nói vừa rồi của miêu nữ.
Hoàn cảnh này đối với người cá sấu chân chính mà nói, tuyệt đối là đáng hưởng thụ nhất.
Nếu hắn thật sự là một người cá sấu thăng cấp thành thần linh, như vậy đột nhiên quay về hoàn cảnh tương tự như quê hương, vậy tuyệt đối sẽ cảm thấy thích thú từ tận đáy lòng.
Trầm ngâm một chút, nghĩ tới lời miêu nữ nói mới rồi hắn có thể kết luận, không gian này là các tinh linh vừa vội vàng bố trí.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy thay đổi không chỉ biểu hiện các tinh linh hùng mạnh, hơn nữa từ góc độ khách hàng mà nói bọn họ cực kỳ coi trọng mình.
Trong lòng khẽ thở dài một hơi, tinh linh bộ tộc vốn trời sinh chính là một trong những chủng tộc tinh tế nhất, đặc biệt ở phương diện xử lý chi tiết lại có được ưu thế thiên phú rất lớn mà các chủng tộc khác khó có thể với tới.
Xem như ở nhà…
“Con bà nó!” Người cá sấu chửi thầm “Ta cũng không phải là người cá sấu chân chính.”
Tuy nhiên nhìn khắp thần giới, chỉ e trừ Tiếu Ân và một số rất ít thần linh có mục đích riêng ra thì cũng chẳng có ai bỏ tiền vốn lớn như vậy chế tạo một phân thân có chủng tộc hoàn toàn khác với bản thể.
Phải biết rằng phân thân của thần linh có rất nhiều hạn chế khắc nghiệt, thần cách, linh hồn, thần tính, thiếu một thứ cũng không được.
Nếu là cố tạo phân thân, như vậy đối với thần linh sẽ gây ra thương tổn nghiêm trọng, cho dù là rớt xuống một bậc, cũng không phải không có khả năng.
Hơn nữa lúc tu luyện, phân thân tốt nhất là ở bên cạnh bản thể, nếu không bởi vì linh hồn, thần tính và thần cách thiếu sót, sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Còn nữa, một phân thân thuộc chủng tộc hoàn toàn khác với bản thể đối với việc tu hành của bản thể không có nửa điểm tốt, có thể nói hoàn toàn là một tồn tại vô nghĩa.
Trừ Tiếu Ân có thể tự mình tinh luyện thần cách và bù đắp linh hồn, cũng không ai dám chế tạo phân thân theo ý mình.
Cho nên các tinh linh xem Tiếu Ân như một người cá sấu chân chính cũng là dựa trên đạo lý đó. Cánh cửa đối diện chậm rãi mở ra, một bóng người chậm rãi đi ra.
Đây là một vị nữ tinh linh xinh đẹp, nhưng trên người lại mặc một bộ phục sức cực kỳ bình thường. Thân thể của nàng tràn đầy một loại lực lượng kỳ dị. Lực lượng này làm người ta không có nửa điểm cảm thấy bị bức bách, ngược lại còn làm người ta thả lỏng.
Khi người cá sấu cảm ứng được khí tức cường đại tỏa ra từ trên người vị nữ tinh linh này, trong lòng lập tức vô cùng rung động, ngay cả sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi.
“Tinh Linh tộc nguyệt lượng nữ thần bậc thấp Raphael. Xin hỏi các hạ là…” Thanh âm tao nhã từ miệng vị nữ tinh linh xinh đẹp chậm rãi vang lên.
Người cá sấu thở dài một tiếng, ánh mắt hắn lộ ra thần sắc cực kỳ kì quái, hóa ra là nàng.
Bất quá ngày xưa ở trước mặt nàng, ta căn bản là không bằng hạt cát. Còn hiện giờ đã có thể cùng nàng ngang hàng trò chuyện, dùng phương thức tuyệt đối bình đẳng giao lưu lẫn nhau.
Sự thay đổi kỳ lạ này thật sự là làm cho người ta như chìm trong mộng.
Chẳng qua điều duy nhất khiến hắn cảm thấy khó có thể chấp nhận chính là, vị Raphael này bản thân là một vị nữ thần, nhưng bất kể cách ăn mặc hay là khẩu khí, lại làm cho người ta cảm thấy rất bình thường, so với hình tượng hắn vẽ nên trong lòng trước kia thật sự là kém quá xa.
Raphael nhấp nháy đôi mắt đẹp, đột nhiên cười nói: “Trong trí nhớ của ta dường như chưa từng gặp qua các hạ, nhưng xem biểu tình các hạ lại dường như đã sớm biết ta. Chẳng lẽ chúng ta đã từng gặp nhau đâu đó?”
Phản ứng của nữ thần đúng là vô cùng mau lẹ.
Do dự một chút, người cá sấu nói: “Đúng vậy, khi ta chưa thăng cấp thần linh từng gặp qua nàng một lần. Tuy nhiên nàng chắc chắn sẽ không nhớ rõ.”
Trong mắt Raphael hiện lên ánh hào quang màu vàng. Nàng hơi hơi gật đầu một cái, nói: “Lần trước yết kiến thần thú bệ hạ đã trôi qua cả vạn năm. Chúc mừng các hạ châm thần hỏa thành công.”
Người cá sấu liên tiếp phát ra tiếng cười sang sảng, dường như là có chút khống chế không được cảm xúc của mình.
Trong lòng Raphael có chút kinh ngạc, bởi vì nàng nghe ra, trong tiếng cười không chỉ có nỗi vui mừng và đắc ý, hơn nữa dường như còn bao hàm ý nghĩa khác nào đó. Chỉ là khi thần lực cảm ứng, nàng đã biết đối phương cũng là một vị phân thân của thần linh bậc thấp, cho nên trong lòng cứ cố gắng suy nghĩ về những thú nhân nổi bật ngày xưa từng gặp qua hòng do thám lai lịch đối phương, nhưng thủy chung vẫn không thu hoạch được gì.
“Raphael các hạ, nếu ta đi tới chợ đen, thì chính là vì không muốn tiết lộ tên của ta.” Sắc mặt người cá sấu đột nhiên hơi trầm xuống, ngưng giọng nói: “Theo ta được biết, ở chợ đen không cần lộ ra lai lịch.”
“Đương nhiên!” Raphael cười nói: “Ở trong này, tên chẳng qua là một xưng hô mà thôi, ngài hoàn toàn có thể không cần trả lời.”
“Tốt!” Người cá sấu hài lòng gật đầu. Hắn rốt cục hiểu, hóa ra thần linh chẳng qua là ở trước mặt phàm nhân ra vẻ cao cao tại thượng, dường như là không để cho xâm phạm. Nhưng nếu gặp kẻ cùng giai cấp với bọn chúng, bọn họ cũng sẽ trở nên giống như người thường. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
“Tôn kính các hạ, ngài đến nơi đây hẳn là vì bán vật phẩm.” Raphael ướm hỏi.
“Đúng vậy!” Người cá sấu trả lời vô cùng thẳng thắn: “Thứ ta bán ra tuyệt đối là đồng tiền mạnh nhất trong thần giới, bất kể bán cho nhà nào, bọn họ đều không tiếc tiền thu mua.”
Raphael bình tĩnh cười, cũng không có bởi vì đối phương nói ngoa mà động tâm.
“Xin hỏi ngài muốn bán ra cái gì? Ta có thể cam đoan với ngài, gia tộc Phong Linh sẽ cho ngài giá cả tuyệt đối là hợp lý và công bằng nhất.”
“Hy vọng như thế!” Người cá sấu vươn một bàn tay, dường như chần chừ một chút, mới mở ra.
Raphael lập tức sáng mắt lên. Đây là lần đầu tiên sau khi tiến vào phòng này vẻ mặt nàng thay đổi.
“Mảnh vỡ thần cách?” Tinh thần ý niệm đảo qua mảnh vỡ thần cách trong suốt óng ánh, Raphael trầm ngâm nói: “Đây là mảnh vỡ thần cách tinh túy nhất, trên nó không có thuộc tính phụ gia, có thể để thần linh hấp thu. Không tồi, đây quả thật là đồng tiền mạnh nhất trong thần giới, bất kể ngài bán nó cho ai, đều có thể được giá rất cao.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Người cá sấu nao nao. Hắn dù sao cũng là lần đầu tiên buôn bán với thần linh bên ngoài. Tinh linh nguyệt lượng nữ thần không ngờ thành thực như thế, một chút cũng không giấu diếm khi nói về giá trị thực của mảnh vỡ này, có thể thấy được thần linh và nhân loại quả thật là ở một số chuyện có suy nghĩ khác hẳn nhau. Đây có lẽ là vấn đề cảnh giới, hoặc là bởi vì nàng biết căn bản là không có khả năng giấu diếm được thần linh khác.
Vẻ mặt Raphael tuy rằng cũng không thay đổi nhiều, nhưng ánh mắt cũng đã có một chút dao động, nàng cân nhắc một lát, hỏi: “Tôn kính các hạ. Ngài hy vọng lấy mảnh thần cách này đổi cái gì vậy?”
Người cá sấu hơi đảo tròng mắt, biểu lộ không chút dấu điếm cái tính xảo trá và ham lợi nhỏ trời sinh của người cá sấu.
Nếu Hắc Toàn Phong ở đây, chắc chắn sẽ hô to kỳ tích. Vì vẻ mặt người cá sấu màu trắng không ngờ giống bản thân hắn đến mức không thể tưởng tượng như vậy, nếu không kể đến thể tích lớn nhỏ chênh lệch mấy chục lần, vậy song phương bất kể là bộ dạng hay là động tác đều có thể trở thành hai anh em sinh đôi đen và trắng.
“Tôn kính Raphael các hạ, trong tay của nàng có cái gì có thể trao đổi với thứ này sao?”
Raphael trầm tư một chút rồi nói: “Các hạ, ngài hẳn là biết, mảnh vỡ thần cách về cơ bản là vật báu vô giá. Nhưng ở thần giới cũng có rất nhiều thứ cũng là vật báu vô giá. Thí dụ như thượng cổ thần khí, thượng cổ ma khí, thí dụ như một ít siêu cấp linh dược truyền lại từ thượng cổ, còn có thần quốc chưa khai phá có thể từ từ sử dụng. Mấy thứ này nếu chỉ lấy giá trị mà nói chỉ e cũng không dưới mảnh vỡ thần cách. Cho nên chúng ta muốn nói cho rõ để sau này dễ cho ngài chọn lựa.”
Người cá sấu khẽ gật đầu, nói: “Đúng vậy, nàng nói rất đúng, như vậy ta càng muốn nhìn xem trong gia tộc Phong Linh có thượng cổ thần khí nào thích hợp không. Nếu có ta hy vọng có thể đổi một ít.”
Raphael rụt rè nói: “Các hạ, giá trị của thượng cổ thần khí ngài cũng có thể hiểu được. Nếu là thượng cổ thần khí hùng mạnh có thể bổ sung năng lượng, chỉ e cũng không phải một mảnh vỡ thần cách có thể đổi.”
Nàng nhìn mảnh vỡ thần cách trong suốt óng ánh trong tay người cá sấu, có chút tiếc nuối nói: “Cho dù là mảnh vỡ thần cách đẳng cấp này cũng không được.”
Người cá sấu ung dung vung tay lên, nói: “Ngươi yên tâm, nếu ta đã nói tự nhiên có suy xét. Chỉ cần các ngươi có thần khí làm ta vừa lòng, ta tuyệt đối sẽ xuất ra cái giá khiến các ngươi động lòng.”
Trong đôi mắt Raphael hiện lên kim quang, hỏi: “Các hạ, trên người ngài còn mảnh vỡ thần cách tương tự?”
Người cá sấu cười ha hả, nhưng không nói gì. Nhưng dáng vẻ của hắn đã nói rõ ý của hắn.
Trong lòng Raphael chợt vui vẻ, sự tò mò đối với kẻ trước mắt tự xưng đã gặp qua mình càng nồng đậm. Trong lòng nàng thầm soát lại tất cả những người cá sấu có tư cách mà vạn năm trước nàng từng gặp qua dưới trướng thần thú bệ hạ.
Nếu đã thành thần, vậy những gì nàng thấy được, nghe được, thậm chí là cảm giác được, đều vĩnh viễn ghi tạc trong lòng.
Đây là một trong những năng lực đặc thù của thần linh. Kể cả là thần linh bậc thấp đều đã có năng lực siêu cường như vậy. Trí nhớ bọn họ như là một ổ cứng, hơn nữa còn vĩnh viễn không cần lo lắng hư hỏng.
Chỉ có điều, mặc cho nàng nghĩ đến nát da đầu, cũng không nghĩ ra đến tột cùng đây là vị người cá sấu tuổi trẻ tuấn kiệt nào đã thăng cấp thành thần linh.
Trên thực tế, nàng đã bị vẻ bề ngoài người cá sấu làm lạc lối, còn muốn suy nghĩ khác đi thì cũng không phải một chuyện đơn giản.
Một cỗ tinh thần ý niệm dao động từ trong đầu Raphael phát ra, người cá sấu vẫn đứng im không động tĩnh gì, nhìn dáng vẻ của hắn, dường như đối với dự trữ của mình cực kì tin tưởng, căn bản là chưa từng lo lắng các tinh linh lấy ra thứ gì đó mà hắn không thể giao dịch.
Chỉ một lát sau, một đám thiếu nữ tinh linh xinh đẹp xuất hiện, các nàng rải xuống mặt nước, đầm lầy, thậm chí là thảm cỏ một đống bàn to như đài.
Cũng không biết những cái đài này dùng vật phẩm gì chế tạo thành, không ngờ có thể dễ dàng nổi trên mặt nước, hơn nữa còn rất ổn định, không hề có chút dao động.
Sau đó, hơn trăm vị thiếu nữ linh lợi thật cẩn thận bày vài thứ lên trên đài.
Raphael hơi hơi cười, nói: “Tôn kính các hạ, theo ý ngài, chúng ta đã lấy thượng cổ thần khí cất chứa ở nơi này ra, ngài có thể xem qua.”
Người cá sấu không lên tiếng, các vật phẩm đã đi tới này trước mặt.
Ở trước mặt hắn, một đám vật phẩm này lấp lánh hào quang sáng ngời, như là một đám có ý chí chiến đấu bất khuất, liều mạng giãy thoát khỏi lực lượng đang trói buộc chúng.
Những vật phẩm này, bất kể món nào cũng đều là thượng cổ thần khí. Chỉ có điều sau khi người cá sấu cảm ứng một lần liền hơi nhíu mày. Khuôn mặt của hắn vốn lớn hơn rất nhiều so với nhân loại bình thường, lúc này đôi chân mày thật to cau lại, có vẻ cực kỳ đáng sợ.
Trong cảm ứng của hắn, mấy thứ này tuy rằng là thượng cổ thần khí, nhưng phong ấn bên trong đều từ một đến bốn đạo, cao nhất có một món có chín đạo.
Nếu xét số lượng phong ấn mà nói, giá trị mấy thứ này đừng nói là kém tiểu mộc kiếm, cho dù là tiểu viên thuẫn và Tỵ Thủy Châu cũng không bằng.
Raphael dịu dàng hỏi: “Các hạ, có gì không hài lòng sao?”
Trong lòng nàng cũng cảm thấy kỳ quái. Sau khi biết được vị này kỳ thật là một thần linh vừa thăng cấp không đến vạn năm, nàng liền phân phó thủ hạ chuẩn bị thượng cổ thần khí, chọn những thứ bậc thấp nhất mang lên.
Theo nàng, những vật phẩm này tốt xấu gì cũng là thượng cổ thần khí hàng thật giá thật, đối với kẻ vừa thăng cấp thần linh mà nói có sức hấp dẫn rất lớn.
Còn thượng cổ thần khí cấp bậc rất cao, nói thật, không phải là thứ bọn họ có thể sử dụng, lấy ra cũng không tốt. Nhưng tên này tầm mắt quá cao, đối với thượng cổ thần khí bậc thấp, dường như là một cái liếc mắt hứng thú cũng không có, đừng nói đến gì là xem xét.
“Rất xin lỗi, Raphael các hạ, mấy thứ này đối với ta mà nói dường như là không có ích lợi gì. Ta hy vọng sau này chúng ta còn có cơ hội tiếp tục hợp tác.”
Hắn hơi hơi khom người, ra vẻ muốn xoay người bỏ đi.
Raphael vội vàng nói: “Tôn kính các hạ, xin dừng bước. Nếu ngài chướng mắt mấy thứ này, như vậy chúng ta nhất định sẽ xuất ra vật phẩm khiến ngài vừa lòng.”
Người cá sấu lập tức dừng bước, ánh mắt hắn hiện lên vẻ tham lam đầy bất nhã, rốt cục nhìn vào Raphael, nói: “Được rồi, ta hy vọng lần này có thể nhìn thấy thành ý của nàng.”
Raphael ra vẻ mời, nói: “Các hạ, mời…”
Nơi có thể cất chí bảo tuyệt đối là một nơi phi thường an toàn. Điểm này từ thái độ trước sau khác nhau của Raphael có thể thấy được một phần…
Sau khi mở ra không gian cố ý tạo ra trong khoảng thời gian ngắn, người cá sấu thoáng nhìn qua một chút.
Hắn rốt cục hiểu được vì sao các tinh linh có thể trong thời gian ngắn như vậy xây dựng thành công một không gian như thế, hóa ra là bởi vì bên trong cửa hàng không ngờ cũng có thần linh tinh linh trấn thủ.
Tuy rằng chỉ là một phân thân, nhưng muốn kiến tạo không gian quy mô như vậy cũng chỉ như giơ tay phủi bụi mà thôi. Chỉ có điều kiến tạo không gian cần lượng thần lực kết tinh cực xa xỉ, cũng may tinh linh này đều hiểu đạo lý thả dây câu dài câu cá lớn.
Gia tộc Phong Linh xây dựng nội thất theo cái nhìn thẩm mĩ của các tinh linh. Ngay cả người cá sấu đều khen không dứt miệng đối với kiến trúc, hoa văn trang sức và bài trí nơi này. Đặc biệt hoa văn trang trí dưới bàn tay khéo léo của các tinh linh trông rất sống động, gần như biến giả thành thật.
Nếu không phải trên đó không có dấu vết năng lượng gì, có lẽ người cá sấu sẽ cảm thấy, hoa văn trang trí này quả thực là ma pháp của ảo thuật hệ.
Dọc theo đường đi người cá sấu nhìn như nhàn tản, nhưng trong lòng đã sớm đề cao cảnh giác, ghi nhớ toàn bộ lối đi lớn nhỏ dọc theo đường đi.
※※※
Rốt cục, bọn họ đi tới một tòa ma pháp tháp lớn.
Raphael ngừng lại, nói: “Các hạ, nơi này là Tàng Bảo Các của gia tộc Phong Linh chúng ta ở Gal Sly Creek. Bên trong không chỉ có thượng cổ thần khí, các loại thực vật thần thánh và khoáng vật trân quý không thể nuôi trồng và phục chế, còn có các loại đại lục thần tạo vì tôn quý các hạ mà chế tạo riêng. Mỗi một vị tôn quý các hạ đều có thể tìm được ở trong này vật phẩm bọn họ vừa ý.”
Người cá sấu cười, từ chối cho ý kiến. Raphael tuy rằng ba hoa chích chòe thổi phồng mọi thứ, nhưng đến tột cùng như thế nào, thì phải xem qua mới biết được.
Hai người đi vào trong ma pháp tháp, ánh mắt người cá sấu lập tức ngưng trọng.
Bên ngoài ma pháp tháp này không biết là dùng loại tài liệu nào xây dựng nên, cho dù là thần linh cấp bậc như hắn dùng tinh thần ý niệm cũng không thể xuyên thấu. Cho nên cũng không biết trong ma pháp tháp này đến tột cùng có người và vật gì.
Nhưng khi hắn bước vào nơi này rồi không ngờ phát hiện nơi này không chỉ có riêng hai người bọn họ mà còn có thêm bảy người phân thành hai nhóm, dường như đang tán gẫu gì đó.
Từ năng lượng dao động trên người bọn họ, người cá sấu lập tức biết rằng những người này giống mình, đều là phân thân của thần linh. Trong đó có một người năng lượng dao động trên người đặc biệt hùng mạnh, nếu Tiếu Ân tính không sai giai vị thần linh của người này so với bọn họ cao hơn một bậc.
Đương nhiên, thần linh bậc này cũng chẳng thể làm hắn e ngại.
Theo hắn phỏng chừng, thần linh này nhiều nhất chỉ là một vị thần linh bậc trung mà thôi, tuy rằng hùng mạnh, nhưng căn bản là không thể so sánh với hóa thân của thượng cổ ma quái Nuo Weijia.
Mà bản thân hắn với sự trợ giúp của thần thánh quyền trượng, quang minh thủy mẫu và vài món thượng cổ thần khí khác, ngay cả Nuo Weijia đã ma hóa cũng có thể giải quyết, đương nhiên không coi thần linh bậc trung bình thường ra gì cả.
Về phần sáu tên còn lại, thần lực dao động trên người không thua hắn chút nào, hẳn cũng là thần linh bậc thấp.
Chỉ có điều, ở tầng thứ nhất ma pháp tháp đã tụ tập nhiều thần linh như vậy, đương nhiên làm những dự tính trước kia của Tiếu Ân hoàn toàn hỏng hết.
Mấy tên thần linh cũng không chú ý đến hai người người cá sấu, bọn họ sử dụng tinh thần ý niệm âm thầm tiến hành trao đổi, đối với người tiến vào căn bản là không có hứng thú.
“Raphael các hạ, bọn họ là ai?”
Sau khi đi qua một cầu thang uốn khúc bước vào lầu hai, người cá sấu mới nhẹ giọng hỏi. Hắn cũng không muốn cùng những người này phát sinh xung đột vô ích, cho nên mới chọn cách hỏi ở đây.
“Các hạ, bọn họ đều là quý khách của gia tộc Phong Linh, đến nơi này giao dịch cùng chúng ta.” Raphael bình thản giải thích.
Về phần giao dịch cái gì, Raphael cũng không nói, mà người cá sấu cũng vô cùng biết điều không hề hỏi tới.
Tầng thứ hai và tầng thứ ba đều có vô số phòng, nhưng mà Raphael cũng không dừng lại, mà trực tiếp dẫn hắn lên tầng thứ năm.
Làm đi tới tầng thứ năm thời điểm, người cá sấu chợt dừng bước, ánh mắt vừa đảo qua tầng này, ngay lập tức trong nháy mắt thân thể hơi hơi run rẩy
/482
|