Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 445: Vây khốn

/482


Đúng lúc này, rốt cuộc German Sa mở miệng: “Chủ thần lôi điện trung lập hệ, ngài tiến vào thời không hồng lưu là vì thứ gì?”

Vị chủ thần lôi điện hừ nhẹ một tiếng nói: “Ngươi tới nơi này vì thứ gì thì ta tự nhiên cũng tới vì thứ đó.”

Hắn lạnh lùng cười nói: “Nghe nói ở bên ngoài thời không hồng lưu, nhóm thần linh hắc ám hệ bậc trung đang đuổi nhóm thần linh quang minh hệ và hệ trung lập đi. Hay ở trong này cũng như thế?”

Giọng nói của hắn tràn ngập trào phúng, khuôn mặt đề phòng nhưng không hề sợ hãi.

Thần linh bậc trung bị đuổi đi thì hắn có thể mặc kệ nhưng nếu chuyện này rơi xuống đầu hắn, hắn tự nhiên không thể lưu thủ.

German Sa cười khổ một tiếng nói: “Vị bệ hạ này, ngài nói đùa. Thất thải lưu ly vụ có tác dụng đối với chúng ta như thế nào, trong lòng mọi người đều biết rõ, sẽ không có ai lùi bước.”

Thái độ của vị chủ thần lôi điện bình tĩnh lại, nói: “Ngươi nói không sai, chúng ta ai cũng không thể buông tha được, vậy xem cơ duyên đi.”

Ánh mắt của German Sa sáng lên nói: “Các hạ, ngài muốn rời đi?”

“Không sai.”

“Chẳng lẽ ngài không hiếu kỳ với tình cảnh ở đây?”

“Không.” Chủ thần lôi điện ung dung cười nói: “Đối với ta mà nói, ngoài thất thải lưu ly vụ ra, không có gì đáng chú ý.”

German Sa cười ha ha nói: “Được rồi, nếu mục tiêu của ngài là thất thải lưu ly vụ mà hiện tại ngài rời đi, chắc chắn sau này ngài sẽ hối hận.”

Câu nói này nói ra, không chỉ khiến chủ thần lôi điện chấn động, các chủ thần khác cũng chú ý.

Bọn họ tới đây chẳng qua chỉ ôm hy vọng. Giờ phút này nghe German Sa nói, dường như mục tiêu của bọn họ có liên quan tới tình hình ở đây. Tự nhiên trong lòng bọn họ động.

Đột nhiên một vị chủ thần từ trong hư không tiến lên trước một bước, trên người hắn nguyên bao phủ ánh sáng màu đen, tuy nhiên giờ phút này màu đen trên người hắn tự động tiêu tan, lộ ra một bóng hình nhỏ gầy. Giọng nói của hắn lạnh như băng nói: “German Sa bệ hạ, ngài nói tình hình ở đây có liên quan tới thất thải lưu ly vụ?”

German Sa quay đầu, liếc mắt nhìn thần linh có hình dáng như ải nhân, không khỏi bật cười nói: “David bệ hạ, hóa ra ngài cũng ở đây.”

Ánh mắt David lóe lên nói: “Không sai, German Sa các hạ, ngài tới đây sớm nhất, không biết ở đây xảy ra chuyện gì?”

Khóe miệng của German Sa lộ vẻ tươi cười, ánh mắt nhìn những thần linh còn lại, nói: “Các vị, hiện tại lên báo danh đi.”

Khi thần linh cấp chủ thần xuất hiện, trên người bọn họ đều có năng lượng dao động mơ hồ bao phủ khuôn mặt và hình dáng của bọn họ. Các chủ thần khác cũng đừng mơ nhìn thấu được bộ mặt của những người này.

Đây là loại động tác bảo vệ, nếu chỉ có một thần linh, tự nhiên bọn họ không làm ra loại chuyện nhàm chán này. Nhưng số lượng người ở đây hơi đông, bọn họ đương nhiên phải cẩn thận.

Tuy nhiên sau khi German Sa nói rõ, đám chủ thần này tự nhiên hiểu được ý của hắn. Hoặc là lộ mặt thật và tên thật, hoặc hắn sẽ không nói.

Sau khi do dự một chút, những thần linh còn lại đều loại bỏ năng lượng, lộ ra khuôn mặt thật của mình.

Vài chủ thần thoáng nhìn nhau và báo tính danh. Trên cơ bản bọn họ đã gặp nhau vài lần, thậm chí còn từng giao lưu trong hội giao dịch.

Dù sao số lượng chủ thần ở trong toàn bộ thần giới có không nhiều nên việc quen biết lẫn nhau là việc bình thường.

Sau khi mọi người lộ mặt thật, vị thần linh lôi điện hệ trung lập, Calitri hỏi: “German Sa bệ hạ, hiện tại ngài có thể nói.”

German Sa khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn dòng xoáy khổng lồ nói: “Các vị, một ngày trước, ta phát hiện tung tích của thất thải lưu ly vụ.”

Sắc mặt của năm vị thần linh khẽ biến, ánh mắt nhìn về phía German Sa tràn ngập thần thái khác thường. Trong không gian tràn ngập khí tức sắc bén.

Trong lòng German Sa thầm mắng nhưng hắn cũng biết, thời điểm này, nếu hắn nói không tốt, như vậy nghênh đón hắn sẽ là công kích của năm vị chủ thần.

Tuy hắn và vị thần linh ải nhân David có giao tình sâu đậm nhưng đối mặt với thất thải lưu ly vụ, hắn tin tưởng giao tình không tồn tại.

Ho nhẹ một tiếng, cẩn thận đề phòng, thần tình của German Sa nghiêm trọng, vội vàng nói: “Các vị, ta không thu được thất thải lưu ly vụ. Dù các ngươi ra tay, cũng phải tìm chính chủ.”

David, Calitri và vài vị thần linh liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng tin lời hắn.

Nếu hắn thực sự lấy được thất thải lưu ly vụ, chỉ sợ chuyện đầu tiên mà hắn làm là cao chạy xa bay. Làm sao có khả năng lưu lại nơi này.

“German Sa bệ hạ, thế thất thải lưu ly vụ ở nơi nào?” Ánh mắt Calitri nhìn dòng xoáy khổng lồ hỏi: “Nó có liên quan với dòng xoáy này?”

German Sa cười khổ một tiếng nói: “Không sai, có liên quan. Thất thải lưu ly vụ bị cuốn vào trong đó.”

Khuôn mặt của chúng thần mất tự nhiên. Cho dù German Sa không nói dối thì đối mặt với nhiều dòng xoáy như thế, ai cũng không nắm chắc có thể ra vào bình an.

Mặt David nhăn nhó nói: “Thất thải lưu ly vụ sao lại tới đây?”

Hắn nhìn German Sa nói: “German Sa bệ hạ, ta không nghi ngờ ngài nhưng không hiểu rõ đạo lý trong này.”

German Sa cười ha ha nói: “Đó là do nó bị một vị thần linh nhanh chân thu lấy, cho nên mới bị cuốn vào trong đó.”

“Bị bắt?” Gần như tất cả đồng thanh, sắc mặt của vài vị thần linh biến hóa, trong không gian mơ hồ tràn ngập sát khí.

Trong lòng German Sa không kinh sợ, ngược lại còn mừng. Nếu sáu phân thân chủ thần liên thủ, có lẽ có khả năng đoạt được thất thải lưu ly vụ.

Hít sâu một hơi, German Sa kể lại quá trình mình truy tìm thất thải lưu ly vụ, sau đó kể lại lần chiến đấu với vị thần linh thần bí.

Đặc biệt còn nói rõ vị thần linh thần bí có năng lực khống chế dòng xoáy.

Mọi người nghe trên vạn dòng xoáy không phải do tự nhiên hình thành mà do vị thần linh kia triệu hoán, khuôn mặt chấn động.

Một lúc sau, ánh mắt của Calitri nhìn hơn vạn dòng xoáy, giọng nói của hắn tràn ngập tính công kích, đây gần như là bệnh chung của thần linh nắm giữ quy luật lôi điện.

“German Sa bệ hạ, ngài nói ở bên trong dòng xoáy, có một phân thân chủ thần khống chế dòng xoáy?”

“Không sai.” Khuôn mặt của German Sa rất nghiêm trọng nói: “Các vị, ta có thể cam đoan, nếu chúng ta tách ra, chắc chắn không tạo ảnh hưởng tới người đó.”

Khuôn mặt của vài thần linh nghiêm trọng lại, nhìn dòng xoáy di động, trong lòng bắt đầu tin tưởng.

David đột nhiên thở dài một hơi, vị thần linh ải nhân này tuy không cao, nhưng không có ai dám khinh thường hắn: “Các vị, chúng ta liên thủ. Chỉ có liên thủ mới có cơ hội đạt được thất thải lưu ly vụ.”

Calitri lãnh đạm nói: “Thất thải lưu ly vụ chỉ có một, cho dù chúng ta đắc thủ thì làm thế nào để phân phối?”

Ba vị thần linh khác liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt của mỗi người mang theo ý vị thâm sâu.

Trong lòng German Sa âm thầm lo lắng nhưng hắn là người duy nhất giao thủ với Tiếu Ân, biết vị thần linh đó chẳng những có thần lực và thần vực cường đại, hơn nữa phương diện khống chế dòng xoáy còn vô cùng cường đại. Trừ khi sáu người bọn họ liên thủ, nếu không căn bản không có phần thắng.

Ho nhẹ một tiếng, German Sa cất cao giọng nói: “Các vị, hiện tại thảo luận vấn đề thất thải lưu ly vụ thuộc quyền sở hữu của ai dường như quá sớm. Nếu không bức vị thần linh kia ra và đoạt được bảo vật thì cho dù chúng ta có thảo luận tốt, chỉ sợ cũng không có ý nghĩa gì.”

Đám người David do dự một chút, đồng thời im lặng không nói. Tuy nhiên sáu chủ thần đều lưu tâm, mục tiêu của bọn họ đều giống nhau.

German Sa duỗi tay, vẽ ra vài động tác trong hư không. Mỗi lần hắn vẽ đều có một tia năng lượng nhỏ bám theo. Đám năng lượng này xuất hiện ở nơi này không tính là gì cả nhưng những người còn lại nhìn năng lượng dao động, sắc mặt đều thay đổi.

Khi German Sa dừng lại, trong hư không xuất hiện một đồ án kỳ dị.

Hắn cất cao giọng nói: “Hắc ám chủ thần German Sa hạ khế ước, trước khi chưa đoạt được thất thải lưu ly vụ, tuyệt đối không ra tay với đồng bạn. Nếu không, trong một ngàn năm, thần thể sẽ ngã xuống.”

Nói xong, hắn cứ như thế lui bước, còn đồ án vẫn như trước lóe lên hào quang kỳ dị.

Vài vị thần linh liếc mắt nhìn nhau. Rốt cuộc Calitri hừ lạnh một tiếng, sải bước tiến lên, cao giọng lập lại lời nói của German Sa. Chẳng qua đổi tên German Sa thành tên mình mà thôi.

Có hắn đi đầu, mấy người còn lại cũng hạ khế ước trước đồ án quỷ dị.

Sau khi vị cuối cùng hoàn thành, đồ án rốt cuộc biến mất. Giống như hóa thành một làn khói, tiêu tan trong hư không. Sau khi ký khế ước, quan hệ giữa các chủ thần cải thiện rất nhiều.

Tuy còn lâu mới đạt tới hai chữ thành thật nhưng sự đề phòng đã giảm tới mức độ thấp nhất.

Sau đó bọn họ tiến hành thảo luận, làm thế nào đoạt được thất thải lưu ly vụ trong tay đối phương.

Nhưng bọn họ không cảm ứng được, trong dòng xoáy khổng lồ, có một đôi mắt lóe sáng đang đánh giá bọn họ.

Khi nhìn thấy năm vị chủ thần xuất hiện, trong lòng Tiếu Ân căng thẳng.

Đấu với một vị chủ thần đã xuất hiện nhiều vấn đề, giờ đối phương có sáu người liên thủ thì dù Tiếu Ân có mạnh hơn cũng không nắm chắc có thể thoát khỏi.

Thần niệm của hắn lập tức khống chế các dòng xoáy. Các dòng xoáy mang tới cho hắn cảm giác khác nhau. Tiếu Ân tìm được dòng xoáy có thuộc tính truyền tống giống như dòng xoáy truyền tống hắc long vương và Christian.

Hắn quyết định, nếu chống không được, như vậy hắn không ngại bỏ đi.

Về phần mấy vị thần linh có nguyện ý cùng tiến vào dòng xoáy hay không thì hắn không thể làm chủ được. Tuy nhiên với thân phận của đối phương chắc không cần phải liều mạng.

Một lát sau, Tiếu Ân tìm được trăm dòng xoáy có thuộc tính truyền tống. Phạm vi truyền tống của những dòng xoáy này cực xa. Hắn đem những dòng xoáy đó ẩn giấu về phía trước. Hắn tuyệt đối nắm chắc, có thể trốn vào bên trong dòng xoáy khi bọn người kia đuổi tới.

Nhiều dòng xoáy như vậy, cam đoan không để lại manh mối gì.

Đồng thời tay hắn vung lên, thất thải lưu ly vụ bị thần lực của hắn giam cầm liền tới bên cạnh hắn.

Do dự một chút, Tiếu Ân nhìn dòng xoáy đó nhưng không có chạm vào. Trời mới biết thất thải lưu ly vụ có năng lực gì, nếu bị hút vào trong đó mới gọi là chuyện cười.

Cẩn thận quan sát một chút, Tiếu Ân đột nhiên phát hiện. Kỳ thật thất thải lưu ly vụ không phải chỉ có bảy màu. Ngoài hồng, vàng, da cam, lam… - không ngờ nó còn có hai loại màu sắc ảm đạm. Đó là màu xám và nâu. Nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra.

Trong lòng hắn tò mò, không phải tên là Thất thải lưu ly vụ sao, như thế nào lại có chín màu? Chẳng qua trước mắt không phải là lúc nghiên cứu vấn đề này. Hắn lấy ra vật phẩm trang sức không gian, thu nó vào bên trong.

Hắn học phương pháp thu thất thải lưu ly vụ từ chỗ Christian.

Kỳ thật việc vị hắc long vương kia không ngờ tới việc có thể thu được toàn bộ thất thải lưu ly vụ. Hắn chỉ hy vọng thu được một bộ phận mà thôi.

Quả thực có thể ở trong thời không hồng lưu thi triển thần vực giam cầm thất thải lưu ly vụ, chỉ sợ chỉ có mình Tiếu Ân.

Thu bảo bối lại, Tiếu Ân cẩn thận thả thần niệm ra ngoài.

Nếu là ở bên ngoài, thần niệm của Tiếu Ân chắc chắn không giấu được linh giác của những người này. Nhưng dựa vào hoàn cảnh đặc thù ở nơi này, thần niệm của Tiếu Ân nghe rõ cuộc nói chuyện của những người này mà không bị phát hiện.

Khi nghe German Sa đánh giá về mình, Tiếu Ân cảm thấy dở khóc dở cười. Mình là thần linh bậc trung lại được đối phương đánh giá thành chủ thần cường đại gần tiếp cận với cảnh giới thần vương nhất. Nếu để bọn họ biết thực lực chân chính của Tiếu Ân, chỉ sợ những người này sẽ nhảy lầu.

Tuy nhiên sau khi thấy những người này ký kết khế ước, Tiếu Ân thấy rõ không khí biến hóa giữa bọn họ. Xem ra có cùng mục tiêu, bọn họ quyết định liên thủ.

Một lát sau, trên người German Sa lại hiện lên cỗ sương trắng thần kỳ. Khi cỗ sương trắng bao phủ toàn thân hắn, thân hình của hắn có vẻ cao lớn lên. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long " Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Sắc mặt Calitri khẽ biến nói: “German Sa bệ hạ, không ngờ ngài có được nguyên thể cao cấp. Thật tốt quá.”

Giọng nói cùa German Sa từ trong màn sương trắng truyền ra: “Calitri bệ hạ, vì khối nguyên thể màu trắng này, ta gần như táng gia bại sản.”

“Ngài đạt được nó ở nơi nào?”

“Ở lần giao dịch trong gia tộc Phong Linh.” Giọng nói của German Sa tràn ngập tiếc nuối: “Đám tinh linh chết tiệt đó nhất định mang ra bán đấu giá. Cuối cùng ta đạt được bốn khối.”

Trong mắt Calitri hiện lên vẻ hâm mộ, lầu bầu nói: “Vận khí của gia tộc Phong Linh thật tốt, không ngờ một lần thu được bốn khối nguyên thể màu trắng. Cơ hội tìm được thất thải lưu ly vụ ở trong này của bọn họ sẽ lớn hơn.”

Tiếu Ân ở trung tâm dòng xoáy thở dốc. Đến bây giờ hắn mới biết lai lịch của sương trắng. Xem ra phân thân German Sa sử dụng thủ đoạn thần kỳ nào đó, trực tiếp kích thích năng lượng trong nguyên thể.

Trong lòng hắn âm thầm nghĩ, Vô Danh từng nói, nguyên thể được dùng để bổ sung năng lượng cho phần lớn thượng cổ thần khí và ma khí nhưng Vô Danh không nói cho hắn, nếu trực tiếp kích thích năng lượng trong nguyên thể, có thể chống lại lực hút của dòng xoáy trong khoảng thời gian ngắn.

Nếu sớm biết nguyên thể có tác dụng như thế, chưa chắc hắn đã mang ra đấu giá. Tuy nhiên nghĩ lại, Tiếu Ân lại cười khổ. Lúc đó hắn không ngờ tới mình gặp phải tình cảnh này mà khi đó đứng trước lợi ích to lớn, hắn không thể không bán nguyên thể.

Từ từ, tay Calitri duỗi ra, một cỗ lôi điện cường đại xuất hiện trong hư không.

Khi cỗ lôi điện này xuất hiện, Tiếu Ân không chỉ cảm nhận được năng lượng siêu cấp cường đại ở trong đó mà còn cảm nhận được sự kính trọng từ ánh mắt của những người còn lại.

Lực lượng lôi điện trong đám chủ thần, tuyệt đối là lực công kích mạnh nhất.

Lôi điện hung mãnh lao về phía trước, bổ xuống một dòng xoáy.

Trong lòng Tiếu Ân hiếu kỳ, không biết hắn định làm gì. Tuy phân thân chủ thần nắm giữ không ít thần lực nhưng dòng xoáy đã tồn tại vô số năm, loại đả kích này không thể làm tổn thương nó.

Nhưng đúng lúc này, chuyện phát sinh lại khiến Tiếu Ân giật mình.

Dòng xoáy bị đạo lôi điện đánh trúng không vỡ tan, nhưng năng lượng trong lôi điện cũng không bùng nổ mà giống như chỉếc dây thừng, cứ như thế lôi dòng xoáy ra ngoài.

Tiếu Ân mở to hai mắt, rốt cuộc hắn mới hiểu. Hóa ra năng lượng lôi điện còn có thể vận dụng như thế.

Thần linh cấp chủ thần quả nhiên không thể khinh thường được. Vận dụng lôi điện tới trình độ như thế, đừng nói là Tiếu Ân không làm được, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ ra.

Dưới sự khống chế của Calitri, đạo lôi điện giằng co hơn nửa phút. Nhưng chỉ trong vòng nửa phút, đạo lôi điện này đã kéo hơn mười dòng xoáy ra ngoài.

Sau khi dòng xoáy bị kéo đi, không ngờ mặt trên còn có điện quang, trông rất chật vật.

Tuy nhiên sau một kích này, Calitri không tiếp tục cường công mà ung dung dừng lại. Sau đó duỗi tay ra, trên tay có thêm một khe hở màu đen. Tốc độ của khe hở cực nhanh, chụp lấy các dòng xoáy trên đường đi. Một khi dòng xoáy bị chụp phải, lập tức bị trói chặt, không thể động đậy được. Ngay cả Tứ Hào cũng bị lực lượng của nó trở ngại.

Sau đó, ngoài German Sa, ba vị chủ thần còn lại lần lượt ra tay. Năng lực mà bọn họ nắm giữ không giống nhau nhưng có chung một điểm đó là năng lượng mà bọn họ phát ra đều nhằm vào dòng xoáy. Phàm là dòng xoáy bị bọn họ đánh trúng hoặc bị bắt, trong một khoảng thời gian ngắn không thể chỉ huy được.

Sắc mặt của Tiếu Ân trở nên khó coi, trách không được cấp chủ thần dám đi dạo ở đây. Hóa ra trong tay mỗi người đều nắm giữ một phương pháp đối phó với dòng xoáy. Ngay cả trong lúc vô ý chạm phải dòng xoáy ẩn hình cũng có biện pháp thoát khỏi.

Thần linh cấp chủ thần quả nhiên không phải chó, mèo.

Liếc mắt nhìn về phía sau, Tiếu Ân lùi lại vài bước. Hắn thậm chí còn muốn bước luôn vào bên trong dòng xoáy có tính chất truyền tống.

Dù sao trước mặt hắn có sáu vị thần linh cấp chủ thần. Đội hình này đủ để dọa thần linh bậc trung sợ chết khiếp. Nếu không thể nắm chắc nên xoay người bỏ đi là tốt nhất.

Nhưng ngay khi hắn đang định quyết định thì không ngờ lại cảm ứng nhóm dòng xoáy bị công kích đầu tiên đã khôi phục lại như bình thường, lại trở thành tay sai của Tứ Hào.

Trong lòng hắn ngẩn ra, lập tức vui mừng. Hóa ra công kích của chủ thần đối với dòng xoáy có hạn chế về mặt thời gian, hơn nữa thời gian hạn chế quá ngắn, chỉ chưa tới nửa phút. Hơn nữa nhìn đám chủ thần này ra tay là biết công kích với cường độ đó khiến bọn họ phải chịu gánh nặng lớn.

Luân phiên ra tay.

Như thế thì, với hơn vạn dòng xoáy yểm trợ, có thể từ từ chơi đùa với bọn họ.

Tâm niệm xoay chuyển, Tiếu Ân chỉ huy những dòng xoáy di động về phía sau đồng thời di động những dòng xoáy xung quanh lấp chỗ hổng. Hơn nữa những dòng xoáy khôi phục năng lực hành động vô thanh vô thức hình thành một vòng tròn lớn, từ từ tiến vào đại trận dòng xoáy, theo trận đồ vận chuyển lại lần nữa tới gần phân thân chủ thần.

Ngoài German Sa, năm vị thần linh còn lại liên tục ra tay hoặc vứt dòng xoáy ra xa hoặc giam cầm, giống như một thanh lợi kiếm lao tới trung tâm dòng xoáy.

Đây là đề nghị của German Sa khi đấu với Tiếu Ân.

Tuy nhân số của bọn họ đông nhưng số lượng dòng xoáy ở đây quá nhiều. Nếu dùng thần lực giằng co với dòng xoáy thì dù có nhiều thần linh hơn nữa cũng đừng mơ đạt được thắng lợi cuối cùng.

Cho nên biện pháp duy nhất đó là đột phá dòng xoáy phong tỏa, trực tiếp đối mặt với thần linh.

Nếu chỉ có mình German Sa, tuyệt đối hắn không dám làm như thế nhưng có thêm năm phân thân chủ thần, bọn họ tuyệt đối nắm chắc.

Chỉ có dùng tốc độ nhanh nhất đột phá tới trung tâm dòng xoáy, đối mặt với vị phân thân chủ thần thần bí kia mới có hy vọng cướp được thất thải lưu ly vụ.

Nhưng một lát sau, bọn họ lập tức phát hiện tình huống ngoài ý muốn.

Dựa theo tốc độ của bọn họ, lúc này hẳn phải tới trung tâm dòng xoáy mới đúng. Nhưng trước mắt bọn họ, dòng xoáy vẫn tầng tầng lớp lớp như thể vô cùng vô tận, căn bản không thấy điểm cuối. Cảnh tượng này đừng nói là vùng đất trung tâm, cho dù là khi mới tới đây cũng chỉ như thế này là cùng.

Thần linh đều là hạng người thông minh, ánh mắt quan sát bốn phía, David đột nhiên kêu lên: “Không tốt, trận đồ này có thể di động, hơn nữa tốc độ cực nhanh.”

Sắc mặt của tất cả thần linh hơi thay đổi. Tuy bọn họ biết thần linh ở trung tâm trận đồ có thể khống chế dòng xoáy, nếu không không có khả năng hội tụ nhiều dòng xoáy như thế được. Nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ, tốc độ di động của dòng xoáy cực nhanh, không hề thua kém tốc độ tiến công của bọn họ.

“Không có khả năng.” German Sa nói: “Từ bên ngoài nhìn tốc độ di chuyên của dòng xoáy, tuyệt đối không thể nhanh như vậy.”

Calitri bổ ra một đạo lôi điện, hừ nhẹ một tiếng nói: “Khoảng cách.”

Chúng thần ngẩn ra, lúc này ngay cả German Sa cũng trầm mặc. Bởi vì bọn họ đều rõ ý của Calitri.

Khoảng cách giữa vị thần linh và dòng xoáy ở bên ngoài rất xa. Cho nên thoạt nhìn thì thong thả nhưng thực chất thần linh cách dòng xoáy rất xa.

“Trước lui ra ngoài, sau đó thương lượng lại.” Một thần linh nhẹ giọng nói, lập tức đạt được sự đồng ý của mọi người. Tất cả thần linh thay đổi phương thức công kích, lập tức bay ra ngoài.

Nhưng lực chú ý của Tiếu Ân đã sớm tập trung trên người bọn họ. Ngay khi bọn họ bắt đầu chuyển hướng, hắn lập tức cho Tứ Hào hạ lệnh tiêu diệt. Đồng thời khóe miệng nở nụ cười trào phúng, trong lòng thầm nghĩ, thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại xông vào. Nếu thuận lợi tiến vào thì đừng mong đi ra ngoài. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "

Phân thân chủ thần ở ngoài dòng xoáy thì Tiếu Ân muốn đối phó là chuyện không thể. Nhưng bọn họ mạo muội xông vào dòng xoáy mà Tiếu Ân không lợi dụng cơ hội này thì đúng là ngu ngốc.

Nhất thời, những dòng xoáy bên ngoài nhanh chóng tập trung lại.

Tốc độ cùa dòng xoáy cực nhanh đồng thời dày đặc, dần dần biến thành một trận hình hình ellipse, giống như trong trận đồ có hai trung tâm.

Một tự nhiên là vị trí của Tiếu Ân còn vị trí còn lại là nơi sáu vị thần linh đứng.

Chẳng qua hai nơi này có đãi ngộ khác nhau. Một bên thì nhàn nhã xem náo nhiệt còn bên kia thì phải cẩn thận trước dòng xoáy dày đặc.

Một lát sau, sáu vị chủ thần hiểu rõ một việc, vị thần linh thần bí dường như quyết tâm muốn lưu bọn họ lại.

Tuy nhiên sáu người là thần linh cường đại, đều có thể dùng thần lực chống lại dòng xoáy. Mỗi phân thân đều mang theo số lượng thần lực kết tinh lớn, có thể bổ sung thần lực bất cứ lúc nào. Cho dù bị nhốt trăm ngàn năm thì với tốc độ và số lượng của dòng xoáy trước mắt, chưa chắc có thể khiến bọn họ ngã xuống.

Đôi bên giằng co với nhau, đều có hiểu biết đối với thực lực của nhau. Tiếu Ân tất nhiên hiểu không thể giết chết đám phân thân này, đồng thời cũng biết bọn họ khó có khả năng thoát được.

Hắn quan sát bốn phía. Tuy hơn vạn dòng xoáy nhìn thì khổng lồ nhưng trước mắt sáu vị chủ thần dường như có vẻ bạc nhược. Mặt hắn đỏ lên, thần lực tiếp tục truyền vào dòng xoáy, lại một lần triệu tập.

Lần triệu tập này có thể nói hắn làm hết sức. Thần niệm của hắn được dòng xoáy tăng cường trở nên to lớn, lấy hắn làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán về phương xa.

Tốc độ của lần này không nhanh. Mỗi lần tiếp xúc với một dòng xoáy đều dừng lại một chút. Sau khi truyền ý niệm của mình vào trong thì hút lấy một ít năng lượng trong đó, sau đó tiếp tục khuếch tán.

Tiếu Ân từ từ đắm chìm vào trong, hắn cứ như thế ngồi trong hư không, chuyển giao quyền khống chế cho Tứ Hào.

Trong quá trình này, mỗi một lần hắn lấy năng lượng bên trong dòng xoáy, thực lực của hắn lại được đề cao. Tuy tiến bộ không lớn nhưng sau khi tiếp xúc với nhiều dòng xoáy, cảm giác này ngày càng trở nên mãnh liệt.

Tuy hắn muốn dừng quá trình này nhưng rất nhanh hắn phát hiện, quá trình này không chịu sự khống chế của hắn.

Tương tự ở bên trong thời không hồng lưu, càng ngày càng có nhiều chủ thần phát hiện năng lượng dao động kỳ dị. Tuy thần lực và thần vực của bọn họ khi tiếp xúc với dòng xoáy vô hình bị hấp thu nhưng thần niệm của bọn họ không mất năng lực cảm ứng.

Nhìn vô số dòng xoáy cùng lao về một hướng, nhóm thần linh này đều lựa chọn giống nhóm David, lao tới nơi xảy ra dị biến.

Dị biến xảy ra, càng ngày càng có nhiều phân thân chủ thần lao về khu vực đó.

‎※※※‎

Bên trong thần giới, bốn thần quốc hướng về phía thời không hồng lưu. Khi không có người chứng kiến, tốc độ của chúng đạt tới cực hạn. Nhưng khi có người chứng kiến, tốc độ của chúng chậm lại, như thể nhàn nhã di động.

Thần quốc nhàn nhã di chuyển trong thần giới là chuyện rất bình thường. Thậm chí nó còn không hấp dẫn ánh mắt chú ý của dân tự do và thần linh.

Bởi vì thực lực của bốn thần quốc không nhỏ yếu, dân tự do còn lâu mới có thể săn bắt được.

Nếu biết mình không có khả năng chiếm được, tự nhiên không có nhiều người quan tâm.

Tuy nhiên chủ nhân của bốn thần quốc không vì vậy mà lơi lỏng. Từ khi khởi hành, bốn thần quốc luôn duy trì trạng thái cảnh giác cao nhất.

Giờ phút này, ở trong thiên không thần điện của Day Ville có Tiếu Ân, Cự Ma Thần, thậm chí có cả hình chiếu của hắc long vương.

“Tiếu Ân, chỉ còn ba ngày nữa là tới thời không hồng lưu, ngươi tính sao?” Hắc long vương trầm giọng dò hỏi.

Tuy thực lực của lão long chỉ là thần linh sơ cấp, hơn nữa ở trong này hắn chỉ là hình chiếu, nhưng do hình chiếu của lão long và phân thân của Tiếu Ân cùng tiến vào thời không hồng lưu nên hắn hiểu rõ tình hình trong đó.

Tiếu Ân cúi đầu, cười khổ nói: “Các vị, ta không thể liên hệ với phân thân, ngay cả dùng phương pháp liên lạc linh hồn cũng không đươc.”


/482

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status