Hậu sơn Già Nam học viện, một thiếu nữ mỹ lệ đứng yên lặng ánh mắt ngóng trông nhìn về phía đông.
-“Tiểu thư, thuộc hạ có lỗi, không thể truy tung được thiếu gia Tiêu Tà.”-Một hắc bào nhân đứng sau lưng nàng phục mệnh, người này là một cái Đấu Hoàng cường giả thế mà tại sau lưng một Đấu Sư như thế cũng đủ để hiểu thân phận của nàng không một chút nào bình thường cả.
-“Ừm, ta biết rồi, Lăng Phi thúc về gia tộc đi không cần cố theo Tà ca làm gì nữa.”-Thiếu nữ nhẹ nhàng nói, Vô Tà ở đây sẽ đảm bảo sẽ lại tự luyến nữa cho xem khi điều hắn dự đoán hoàn toàn chính xác, thân phận cô gái nhỏ Tiêu Huân Nhi không chút đơn giản.
...
...
...
Trong lúc Tiêu Huân Nhi đang đối thoại với Đấu Hoàng Lăng Phi thì Vô Tà cũng đang đối thoại với một Đấu Hoàng khác, Thanh Liên.
-“Tình hình gia tộc Nạp Lan thế nào?”
-“Tất cả đều có trong này.”-Thanh Liên đưa cho Vô Tà một quyển trục.
-“Cô nương làm tốt lắm.”-Vô Tà nhìn lướt qua một chút thứ viết trong quyển trục, cách sắp xếp thông tin của Thanh Liên quả thật rất tốt. Đại khái chỉ có một mục khiến Vô Tà chú ý Nạp Lan Kiệt gia gia của Nạp Lan Yêu Nhiên bị trúng Lạc độc mà hấp hối trên giường, đan vương Cổ Hà từng tới nhưng cũng lắc đầu bó tay không cách chữa được, mà chỉ nói chỉ có thể dùng dị hỏa mà khu trừ.
-“Lạc độc sao? Tốt!”-Vô Tà vui vẻ đứng bật dậy, tiện tay lấy ra một trục quyển ném cho Thanh Liên-“Thông tin rất đáng giá. Ở đây ta có bộ Địa cấp sơ giai võ kỹ phù hợp với cô.”
-“Cái này.”-Thanh Liên vạn sự ngạc nhiên không nghĩ tới chỉ một chút thông tin vậy mà lại đưa nàng một quyển Địa cấp. Tất nhiên cũng Vô Tà cố ý để thu phục lòng người mà thôi, từ Uyển Nhi biết rằng Thanh Liên là chủ phủ của Thanh Xà phủ, vậy nên thu phục nàng tức là thu phục một cỗ thế lực luôn việc có lợi vậy sao lại bỏ qua cơ chứ.
-“Trước mắt không có việc cần cô nữa, cô đi đâu thì đi, lúc ta cần cô tự nhiên có thể cảm ứng được.”-Vô Tà phất tay nói, rồi đi nhanh vào trong-“Làm việc cho ta, ta ắt sẽ không bạc đãi cô nương.”
-“Được.”-Thanh Liên dù sao cũng là phủ chủ liền chợt hiểu bộ võ kỹ này là để thu phục lòng người, nhưng với một người tùy tiện lấy ra một Địa cấp công pháp thì tất nhiên thân phận không nhỏ chút nào nếu Thanh Xà phủ có thể theo sau người này thì không cần lo lắng về việc cả ngày chém giết sinh tồn nơi Hắc Giáp vực nữa.
...
...
-“Có tin tốt cho cô đây, Tiểu Y Tiên.”-Vô Tà vui vẻ bước vào trong phòng trong.
-“Yên nào! Em đang thua đây.”-Tiểu Y Tiên nói một câu rồi tập chung vào bài của mình. Vô Tà có làm ra một bộ bài rồi chỉ các vị mỹ nữ cách chơi tiến lên, sau một thời gian thì hắn liền bị cho ra rìa vì các vị mỹ nữ đã đủ bốn tay rồi.
-“Bài đẹp vậy mà đang thua sao? Lúc nãy Uyển Nhi ra bài gì.”-Vô Tà ghé mắt nhìn vào bài trên tay Tiểu Y Tiên. Rồi ngồi xuống bắt đầu chỉ đạo cô nàng đánh bài, một tên cáo già như Vô Tà thì thắng mấy vị mỹ nữ mới chơi không lâu khá là dễ dàng.
-“Không thèm chơi nữa.”-Cơ Diễm ném mất lá bài trên tay xuống, lúc đầu trên tay nàng là còn ít lá nhất nhưng sau khi Vô Tà vào thì biến thành người về cuối cùng.
-“Diễm tỷ thua rồi đó, chớ mà chạy làng đó.”-Thanh Nhi che miệng cười nói, thua có hình phạt hèn gì Cơ Diễm giận dỗi như thế.
-“Biết rồi.”-Cơ Diễm liếc xéo qua Vô Tà-“Cũng tại anh cả đó.”
-“Sao tại anh nhỉ? Bài có mấy lá tốt đánh ra hết để lại mấy lá rác thế không thắng là phải rồi.”-Vô Tà nhún vai nói, thế giới mạnh được yếu thua này dùng là dùng toàn lực đánh ra lá bài mạnh nhất nên Cơ Diễm đánh thế cũng là do nguyên nhân này-“Ừm, lát anh chỉ em đánh được chứ.”
-“Được.”-Cơ Diễm ngay lập tức đồng ý.
-“Giờ vào chuyện chính nào. Anh có tin tức của người trúng Lạc độc rồi.”-Vô Tà vui vẻ nói, Cơ Diễm có nói qua chuyện này. Lạc độc sau khi trúng vào người liền ăn sâu vào đấu khí của người đó mà hấp thu sức mạnh giống sinh vật ký sinh, cấp bậc người trúng càng cao thời gian ấp ủ càng lâu thì Độc Hỏa của Tiểu Y Tiên hấp thụ liền tăng mạnh lên đáng kể, chưa kể có thêm công năng ký sinh của Lạc độc.
-“Cấp độ người trúng độc là cấp nào? Nếu Đại Đấu Sư trở xuống thì không có tác dụng.”
-“Là Đấu Vương cấp, nửa bước đạp Đấu Hoàng.”-Vô Tà cười đáp-“Thời gian trúng độc mấy năm có thừa.”
-“Quá tốt!”-Thông tin này khiến Cơ Diễm đầy vui vẻ, Lạc độc từ thời nàng đã là hàng hiếm rồi chưa kể muốn Đấu Vương trúng thì lại càng hiếm vì nếu cẩn thận Lạc độc khó mà ký sinh vào Đấu Vương được. Chưa kể lúc này Tiểu Y Tiên mới Đấu Giả cấp hấp thụ Lạc độc từ Đấu Vương cấp đảm bảo thực lực sẽ tăng mạnh.
-“Em tính toán thu lấy thế nào?”
-“Tất nhiên là để anh đi rồi. Dùng phương pháp cô đọng Đan Hỏa mà cô đọng lại Lạc độc.”-Cơ Diễm chỉ Vô Tà phương pháp-“Coi dị hỏa của anh như một dòng nước cuốn hết chúng qua cơ thể rồi cô đọng. Phương pháp này khả năng khống hỏa phải tốt nên không để Thanh Nhi đi được còn về phần Y Tiên thì thực lực quá yếu bị Lạc độc cắn trả thì mất nhiều hơn được.”
-“Đành vậy.”-Vô Tà nghĩ một chút, giống những gì Cơ Diễm nói thì người phù hợp nhất là hắn mà thôi khi hắ không hề sợ bất cứ thứ gì vào người mà cắn trả lại được hắn.
...
...
...
Tờ mờ sáng, sương vẫn bao phủ mặt đất một thiếu niên mặc bạch y, nét mặt tuấn tú với nụ cười trên môi khiến cho người khác có cảm giác thân thiện không chút xa cách. Không cần nói cũng biết thiếu niên này chính là Vô Tà giả trang.
-“Đây là Nạp Lan gia tộc?”-Vô Tà tiến tới một gác cổng mà lên tiếng hỏi.
-“Đúng vậy, công tử có chuyện gì không?”-Gác cổng cũng không dám thất lễ, khí chất của Vô Tà khiến người cảm thấy địa vị không thấp.
-“Ta biết nói ngươi cũng không tin. Khi lão gia nhà ngươi đã hết cách sao không thử vận may để ta khu trừ độc. Địa chỉ nhà ta đây, lúc đó tùy các ngươi có dám nắm chắc cọng cỏ cứu mạng này không?”-Vô Tà đưa cho cảnh vệ một tấm thẻ trên có vẽ lại bản đồ đến nhà hắn-“Lạc độc ta có thể khu trừ.”
Chỉ nói mấy lời như thế rồi Vô Tà quay người đi luôn, Cơ Diễm có nói qua cho dù người mang Lạc độc chết cũng có thể thu về Lạc độc từ xác người đó nên Vô Tà không chút vội vã.
Thấy bóng thiếu niên khuất xa trong làn sương mù dày đặc, người gác cổng liền vội vã chạy vào trong.
-“Vẫn là ca trực của ngươi, ngươi chạy vào đây làm gì đây.”-Một lão giả nhìn vào một bảng danh sách trên tay hơi ngẩng đầu lên nhìn người vừa chạy vào, bảng danh sách này là danh sách những luyện dược sư có tiếng quanh đây, tất cả đều đến thử khu độc mà không có kết quả.
-“Có một thiếu niên tới nói có thể khu trừ Lạc độc.”-Gác công cung kính nói.
-“Đẳng cấp gì?”-Vị lão giả cũng nhàn nhạt nói, vì nhiều người đã nói thế nhưng rốt cục chưa có một người nào thành công cả chứ nói gì đến một thiếu niên.
-“Vị thiếu niên đó không đeo huy hiệu luyện dược sư.”-Gác cổng nhớ lại nói, vị thiếu niên đó giống một công tử thế gia hơn là một luyện dược sư.
-“Vậy lấy cớ từ chối đi thôi.”-Vị lão giả phất phất tay nói, nếu ai cũng như vị thiếu niên đó thì chẳng phải ngay cả tên khất cái cũng tới thử vận sao.
-“Vị thiếu niên đó để lại địa chỉ rồi đi luôn không có chút chần chừ.”-Gác cổng vội nói-“Trước khi đi có nói nếu lão gia đã hết cách tại sao không thử vận may một chút để hắn trừ độc.”
-“Tới lúc đó tính.”-Vị lão giả cũng không quan tâm lắm chuyện này mà phất tay đuổi vị gác cổng kia ra ngoài.
Chuyện này đối với vị lão giả quản gia này cũng chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ không đáng nhắc đến lão liền nhanh chóng vất ra sau đầu không suy nghĩ tới nữa. Nhưng vị gác cổng kia vẫn một mực để trong lòng chuyện này, sau này vì chuyện này mà hắn cảm thấy thật hạnh phúc về chuyện luôn để đến chuyện này.
...
...
Sau khi để lại địa chỉ của mình Vô Tà liền rời đi, trời vẫn còn rất sớm trên đường không có nhiều bóng người qua lại. Vô Tà đầy thảnh thơi đi dạo một vòng quanh đế đô, không hổ danh là đế đô độ rộng lớn và xa hoa hơn hẳn ở Ô Thản thành. Đi dạo một chút, Vô Tà mua mấy món đồ ăn vặt mang về, mấy cô nàng bắt đầu có giấu hiệu nghiền đánh bài rồi khiến hắn cảm thấy cực kỳ đau đầu chỉ ước trước đó đừng có chỉ cho họ các chơi. Cũng không trách được họ, ở thế giới nào đi chăng nữa thì cũng cần phải có hành động giải trí thôi, mà ở đây hoạt động giải trí hầu như chẳng có gì cả nên tiếp xúc với đánh bài thì bị nghiền cũng là điều dễ hiểu.
-“ Ở đây mở mấy cái lầu xanh, mấy cái sòng bài chắc kiếm khẳm.”-Vô Tà xuất hiện một ý nghĩ đen tối muốn đưa các thể loại ăn chơi du nhập vào thế giới này.
-“Tiểu thư, thuộc hạ có lỗi, không thể truy tung được thiếu gia Tiêu Tà.”-Một hắc bào nhân đứng sau lưng nàng phục mệnh, người này là một cái Đấu Hoàng cường giả thế mà tại sau lưng một Đấu Sư như thế cũng đủ để hiểu thân phận của nàng không một chút nào bình thường cả.
-“Ừm, ta biết rồi, Lăng Phi thúc về gia tộc đi không cần cố theo Tà ca làm gì nữa.”-Thiếu nữ nhẹ nhàng nói, Vô Tà ở đây sẽ đảm bảo sẽ lại tự luyến nữa cho xem khi điều hắn dự đoán hoàn toàn chính xác, thân phận cô gái nhỏ Tiêu Huân Nhi không chút đơn giản.
...
...
...
Trong lúc Tiêu Huân Nhi đang đối thoại với Đấu Hoàng Lăng Phi thì Vô Tà cũng đang đối thoại với một Đấu Hoàng khác, Thanh Liên.
-“Tình hình gia tộc Nạp Lan thế nào?”
-“Tất cả đều có trong này.”-Thanh Liên đưa cho Vô Tà một quyển trục.
-“Cô nương làm tốt lắm.”-Vô Tà nhìn lướt qua một chút thứ viết trong quyển trục, cách sắp xếp thông tin của Thanh Liên quả thật rất tốt. Đại khái chỉ có một mục khiến Vô Tà chú ý Nạp Lan Kiệt gia gia của Nạp Lan Yêu Nhiên bị trúng Lạc độc mà hấp hối trên giường, đan vương Cổ Hà từng tới nhưng cũng lắc đầu bó tay không cách chữa được, mà chỉ nói chỉ có thể dùng dị hỏa mà khu trừ.
-“Lạc độc sao? Tốt!”-Vô Tà vui vẻ đứng bật dậy, tiện tay lấy ra một trục quyển ném cho Thanh Liên-“Thông tin rất đáng giá. Ở đây ta có bộ Địa cấp sơ giai võ kỹ phù hợp với cô.”
-“Cái này.”-Thanh Liên vạn sự ngạc nhiên không nghĩ tới chỉ một chút thông tin vậy mà lại đưa nàng một quyển Địa cấp. Tất nhiên cũng Vô Tà cố ý để thu phục lòng người mà thôi, từ Uyển Nhi biết rằng Thanh Liên là chủ phủ của Thanh Xà phủ, vậy nên thu phục nàng tức là thu phục một cỗ thế lực luôn việc có lợi vậy sao lại bỏ qua cơ chứ.
-“Trước mắt không có việc cần cô nữa, cô đi đâu thì đi, lúc ta cần cô tự nhiên có thể cảm ứng được.”-Vô Tà phất tay nói, rồi đi nhanh vào trong-“Làm việc cho ta, ta ắt sẽ không bạc đãi cô nương.”
-“Được.”-Thanh Liên dù sao cũng là phủ chủ liền chợt hiểu bộ võ kỹ này là để thu phục lòng người, nhưng với một người tùy tiện lấy ra một Địa cấp công pháp thì tất nhiên thân phận không nhỏ chút nào nếu Thanh Xà phủ có thể theo sau người này thì không cần lo lắng về việc cả ngày chém giết sinh tồn nơi Hắc Giáp vực nữa.
...
...
-“Có tin tốt cho cô đây, Tiểu Y Tiên.”-Vô Tà vui vẻ bước vào trong phòng trong.
-“Yên nào! Em đang thua đây.”-Tiểu Y Tiên nói một câu rồi tập chung vào bài của mình. Vô Tà có làm ra một bộ bài rồi chỉ các vị mỹ nữ cách chơi tiến lên, sau một thời gian thì hắn liền bị cho ra rìa vì các vị mỹ nữ đã đủ bốn tay rồi.
-“Bài đẹp vậy mà đang thua sao? Lúc nãy Uyển Nhi ra bài gì.”-Vô Tà ghé mắt nhìn vào bài trên tay Tiểu Y Tiên. Rồi ngồi xuống bắt đầu chỉ đạo cô nàng đánh bài, một tên cáo già như Vô Tà thì thắng mấy vị mỹ nữ mới chơi không lâu khá là dễ dàng.
-“Không thèm chơi nữa.”-Cơ Diễm ném mất lá bài trên tay xuống, lúc đầu trên tay nàng là còn ít lá nhất nhưng sau khi Vô Tà vào thì biến thành người về cuối cùng.
-“Diễm tỷ thua rồi đó, chớ mà chạy làng đó.”-Thanh Nhi che miệng cười nói, thua có hình phạt hèn gì Cơ Diễm giận dỗi như thế.
-“Biết rồi.”-Cơ Diễm liếc xéo qua Vô Tà-“Cũng tại anh cả đó.”
-“Sao tại anh nhỉ? Bài có mấy lá tốt đánh ra hết để lại mấy lá rác thế không thắng là phải rồi.”-Vô Tà nhún vai nói, thế giới mạnh được yếu thua này dùng là dùng toàn lực đánh ra lá bài mạnh nhất nên Cơ Diễm đánh thế cũng là do nguyên nhân này-“Ừm, lát anh chỉ em đánh được chứ.”
-“Được.”-Cơ Diễm ngay lập tức đồng ý.
-“Giờ vào chuyện chính nào. Anh có tin tức của người trúng Lạc độc rồi.”-Vô Tà vui vẻ nói, Cơ Diễm có nói qua chuyện này. Lạc độc sau khi trúng vào người liền ăn sâu vào đấu khí của người đó mà hấp thu sức mạnh giống sinh vật ký sinh, cấp bậc người trúng càng cao thời gian ấp ủ càng lâu thì Độc Hỏa của Tiểu Y Tiên hấp thụ liền tăng mạnh lên đáng kể, chưa kể có thêm công năng ký sinh của Lạc độc.
-“Cấp độ người trúng độc là cấp nào? Nếu Đại Đấu Sư trở xuống thì không có tác dụng.”
-“Là Đấu Vương cấp, nửa bước đạp Đấu Hoàng.”-Vô Tà cười đáp-“Thời gian trúng độc mấy năm có thừa.”
-“Quá tốt!”-Thông tin này khiến Cơ Diễm đầy vui vẻ, Lạc độc từ thời nàng đã là hàng hiếm rồi chưa kể muốn Đấu Vương trúng thì lại càng hiếm vì nếu cẩn thận Lạc độc khó mà ký sinh vào Đấu Vương được. Chưa kể lúc này Tiểu Y Tiên mới Đấu Giả cấp hấp thụ Lạc độc từ Đấu Vương cấp đảm bảo thực lực sẽ tăng mạnh.
-“Em tính toán thu lấy thế nào?”
-“Tất nhiên là để anh đi rồi. Dùng phương pháp cô đọng Đan Hỏa mà cô đọng lại Lạc độc.”-Cơ Diễm chỉ Vô Tà phương pháp-“Coi dị hỏa của anh như một dòng nước cuốn hết chúng qua cơ thể rồi cô đọng. Phương pháp này khả năng khống hỏa phải tốt nên không để Thanh Nhi đi được còn về phần Y Tiên thì thực lực quá yếu bị Lạc độc cắn trả thì mất nhiều hơn được.”
-“Đành vậy.”-Vô Tà nghĩ một chút, giống những gì Cơ Diễm nói thì người phù hợp nhất là hắn mà thôi khi hắ không hề sợ bất cứ thứ gì vào người mà cắn trả lại được hắn.
...
...
...
Tờ mờ sáng, sương vẫn bao phủ mặt đất một thiếu niên mặc bạch y, nét mặt tuấn tú với nụ cười trên môi khiến cho người khác có cảm giác thân thiện không chút xa cách. Không cần nói cũng biết thiếu niên này chính là Vô Tà giả trang.
-“Đây là Nạp Lan gia tộc?”-Vô Tà tiến tới một gác cổng mà lên tiếng hỏi.
-“Đúng vậy, công tử có chuyện gì không?”-Gác cổng cũng không dám thất lễ, khí chất của Vô Tà khiến người cảm thấy địa vị không thấp.
-“Ta biết nói ngươi cũng không tin. Khi lão gia nhà ngươi đã hết cách sao không thử vận may để ta khu trừ độc. Địa chỉ nhà ta đây, lúc đó tùy các ngươi có dám nắm chắc cọng cỏ cứu mạng này không?”-Vô Tà đưa cho cảnh vệ một tấm thẻ trên có vẽ lại bản đồ đến nhà hắn-“Lạc độc ta có thể khu trừ.”
Chỉ nói mấy lời như thế rồi Vô Tà quay người đi luôn, Cơ Diễm có nói qua cho dù người mang Lạc độc chết cũng có thể thu về Lạc độc từ xác người đó nên Vô Tà không chút vội vã.
Thấy bóng thiếu niên khuất xa trong làn sương mù dày đặc, người gác cổng liền vội vã chạy vào trong.
-“Vẫn là ca trực của ngươi, ngươi chạy vào đây làm gì đây.”-Một lão giả nhìn vào một bảng danh sách trên tay hơi ngẩng đầu lên nhìn người vừa chạy vào, bảng danh sách này là danh sách những luyện dược sư có tiếng quanh đây, tất cả đều đến thử khu độc mà không có kết quả.
-“Có một thiếu niên tới nói có thể khu trừ Lạc độc.”-Gác công cung kính nói.
-“Đẳng cấp gì?”-Vị lão giả cũng nhàn nhạt nói, vì nhiều người đã nói thế nhưng rốt cục chưa có một người nào thành công cả chứ nói gì đến một thiếu niên.
-“Vị thiếu niên đó không đeo huy hiệu luyện dược sư.”-Gác cổng nhớ lại nói, vị thiếu niên đó giống một công tử thế gia hơn là một luyện dược sư.
-“Vậy lấy cớ từ chối đi thôi.”-Vị lão giả phất phất tay nói, nếu ai cũng như vị thiếu niên đó thì chẳng phải ngay cả tên khất cái cũng tới thử vận sao.
-“Vị thiếu niên đó để lại địa chỉ rồi đi luôn không có chút chần chừ.”-Gác cổng vội nói-“Trước khi đi có nói nếu lão gia đã hết cách tại sao không thử vận may một chút để hắn trừ độc.”
-“Tới lúc đó tính.”-Vị lão giả cũng không quan tâm lắm chuyện này mà phất tay đuổi vị gác cổng kia ra ngoài.
Chuyện này đối với vị lão giả quản gia này cũng chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ không đáng nhắc đến lão liền nhanh chóng vất ra sau đầu không suy nghĩ tới nữa. Nhưng vị gác cổng kia vẫn một mực để trong lòng chuyện này, sau này vì chuyện này mà hắn cảm thấy thật hạnh phúc về chuyện luôn để đến chuyện này.
...
...
Sau khi để lại địa chỉ của mình Vô Tà liền rời đi, trời vẫn còn rất sớm trên đường không có nhiều bóng người qua lại. Vô Tà đầy thảnh thơi đi dạo một vòng quanh đế đô, không hổ danh là đế đô độ rộng lớn và xa hoa hơn hẳn ở Ô Thản thành. Đi dạo một chút, Vô Tà mua mấy món đồ ăn vặt mang về, mấy cô nàng bắt đầu có giấu hiệu nghiền đánh bài rồi khiến hắn cảm thấy cực kỳ đau đầu chỉ ước trước đó đừng có chỉ cho họ các chơi. Cũng không trách được họ, ở thế giới nào đi chăng nữa thì cũng cần phải có hành động giải trí thôi, mà ở đây hoạt động giải trí hầu như chẳng có gì cả nên tiếp xúc với đánh bài thì bị nghiền cũng là điều dễ hiểu.
-“ Ở đây mở mấy cái lầu xanh, mấy cái sòng bài chắc kiếm khẳm.”-Vô Tà xuất hiện một ý nghĩ đen tối muốn đưa các thể loại ăn chơi du nhập vào thế giới này.
/92
|