Nhị sư của Tả lộ quân đã khống chế mấy trấn bên ngoài Đại hành sơn, cơ bản nắm giữ quy luật hoạt động của Tam đoàn tại hành tỉnh phía tây nam này, cũng tập binh lực bao vây Đại hành sơn.
Dưới ánh trăng tuần tháng 8, Khắc Lai Mạn tự mình dẫn theo một vạn đại quân tiến vào trong núi. Quân tiên phong của Khắc Lai Mạn nhanh chóng phát hiện tung tích lực lượng phản kháng, lập tức phát động công kích.
Hơn một ngàn tân binh của Tam đoàn dưới sự chỉ huy của Hán Nặc vội vàng rút lui về phía trong núi, kéo theo nhị sư của Khắc Lai Mạn đuổi theo, kéo thành một hàng dài chuyển động trên núi.
- Thủy cô nương, chẳng lẽ chúng ta chỉ chạy vòng quanh địch nhân như thế này thôi sao?
Hán Nặc đi bên cạnh Thủy Linh Nhi, trong lòng có chút uất ức. Hán Nặc có thói quen cùng địch nhân giao phong chính diện, hiện giờ bị địch nhân đuổi theo khắp núi, quả thật có chút làm khó hắn.
Để cho Quý Phong có toàn lực bảo vệ Thủy Linh Nhi, Long Vân để Hán Nặc lại. Hán Nặc năn nỉ Long Vân hồi lâu nhưng không được. Đoàn trưởng đang không rõ ở nơi nào, đối với Long Vân mà nói an toàn của Thủy Linh Nhi so với bất cứ cái gì đều quan trọng hơn.
- Hẳn là sẽ không lâu đâu. Một khi chiến đấu ở Thiên Phong trấn bắt đầu, địch nhân khẳng định biết chủ lực của chúng ta sớm đã không có ở đây, sẽ không có tâm tình đuổi theo nữa.
Thủy Linh Nhi lại nói :
- Trời sắp tối rồi, chúng ta đi qua ngọn núi này hẳn là có thể thoát khỏi truy binh của địch nhân.
Ba ngày sau Long Vân dẫn theo 1000 người tới phía đông của Thiên Phong trấn, cũng thường xuyên điều động bộ đội bên ngoài trấn, tạo thành sự khủng hoảng cho quân phòng thủ trấn. Quân trấn thủ ở Tây Đặc trấn phái ra hai ngàn quân tiếp viện cho Thiên Phong trấn, nhưng trên đường đi lại lọt vào phục kích của Nã Luân Đa cùng Hắc Ưng. Bốn gã cao cấp ma pháp sư đi theo đồng thời làm khó dễ, gây thương vong cho gần 1000 binh lính A Tư Mạn. Dưới sự công kích của Hắc Ưng, quân tiếp viện rất nhanh rút lui về phía Tây Đặc trấn. Nã Luân Đã lập tức cùng Long Vân liên thủ phát động công kích quân trấn thủ Thiên Phong trấn, sau khi tiêu diệt một phần lực lượng quân phòng thủ Thiên Phong trấn thì rút chạy.
Trận đánh ở Thiên Phong trấn mặc dù không gây thương vong nghiêm trọng cho quân đội A Tư Mạn, nhưng lực lượng phản kháng chủ động công kích địch nhân làm cho dân chúng đế quốc thấy được hy vọng, ý thức nhiều hơn về cuộc chiến này. Sau trận chiến này, Tam đoàn sáng tạo ra lá cờ của ‘Thiết quân’, được dân chúng nhiệt liệt ủng hộ, thu hút vô số thanh niên nhiệt huyết gia nhập đội ngũ quân phản kháng chống lại sự thống trị tàn khốc của địch nhân.
“Lực lượng này thật không thể coi thường! Không thể ngờ lại dám không coi địch nhân vào đâu, đánh một trận hay như vậy, ủng hộ sĩ khí, tinh thần quân dân cả chiến tuyến phía nam. Xem ra ta như thế nào cũng phải bảo vệ nó.”
Na Á đứng ở trong bộ chỉ huy quân đoàn, nhìn bản đồ trên tường, lẳng lặng tự nói. Nhưng nàng thủy chung vẫn không rõ đơn vị bộ đội này vì sao lại cự tuyệt liên lạc cùng nàng.
Sau khi nhân được tin tức chiến đấu từ Thiên Phong trấn, nàng liền ra lệnh cho đệ ngũ quân đoàn di chuyển tới phía tây, tạo thành uy hiếp đối với quân phòng thủ Phổ Lí Tắc Lợi thành, nhằm giảm bớt áp lực cho đơn vị bộ đội này. Mặc dù nàng rất tức giận nhưng không có từ bỏ trợ giúp đơn vị bộ đội này. Đế quốc đang lúc nước sôi lửa bỏng, nàng hy vọng có thể hợp nhất các lực lượng, đánh bại quân xâm lược A Tư Mạn.
- Báo cáo quân đoàn trưởng, Viêm Thiên nguyên soái có lệnh truyền đến.
Một gã tham mưu vội vàng đi đến.
- Đọc đi!
Nguyên soái đế quốc, Viêm Thiên Khải Đức ra lệnh :
- Bổ nhiệm Na Á công chúa, quân đoàn trưởng đệ lục quân đoàn làm tổng chỉ huy chiến trường phía nam, thống soái đệ ngũ, đệ lục quân đoàn đến La Mạn hành tỉnh và Mạt Lạp Tạp hành tỉnh, toàn quyền phụ trách chiến sự phía nam. Bổ nghiệm nguyên đệ nhất quân trưởng của đệ lục quân đoàn lên làm quân đoàn trưởng đệ lục quân đoàn. Nguyên sư trưởng nhất sư của đệ ngũ quân đoàn, sư trưởng Nạp Lan làm đệ nhất quân trưởng của đệ lục quân đoàn.
- Được rồi, ngươi đem lệnh truyền xuống đi. Đồng thời ra lệnh tướng lãnh đệ ngũ, đệ lục quân đoàn ba ngày sau đến Lí Tư thành tham gia hội nghị.
Lưu Vân không nghĩ tới việc mượn đường từ Tây Tư vương quốc cũng gặp phải phiền toái. Thuận dòng xuôi theo hướng bắc vốn chỉ cần nửa tháng là có thể tới ranh giới giữa Tây Tư cùng Hỏa Vân đế quốc, La Mạn hành tỉnh. Nhưng dọc đường quân đội được điều động tới lui làm cho Hắc Ưng cực kì gian nan trong việc di chuyển.
Trong núi rừng, Lưu Vân mang theo mấy người đầu lĩnh của Hắc Ưng nghiên cứu việc điều động quân đội của Tây Tư vương quốc.
- Lão tử muốn quay về quê hương nhưng các ngươi lại lăn qua lăn lại không yên!
Tử Văn Thành nhìn quân đội dưới chân núi, thấp giọng mắng.
- Lão đại, ngươi nói bọn họ có phải là xem nhiệt náo giữa Hỏa Vân cùng A Tư Mạn cho nên cũng ngứa ngáy trong lòng ?
A Húc nghi hoặc hỏi.
- Ngươi tối ngày chỉ có chơi đùa hả? Cái này gọi là thay đổi quân canh phòng đó, hiểu không hả?
Tử Văn Thành mới từ Ngải Phật Sâm biết được vì sao quân đội thường xuyên điều động, liền đắc ý giáo huấn người khác.
- Thay đổi quân canh phòng thật có ý tứ, đều là tân binh thay thế cho lão binh. Tây Tư rốt cuộc đang làm cái gì?
Ánh mắt Uy Kiệt Khắc rất sắc bén, liếc mắt một cái đã nhìn ra sự khác thường trong đó.
- Ngải Phật Sâm đại ca, ta cảm giác được việc này rất không bình thường. Ngươi thấy thế nào?
Lưu Vân suy nghĩ hồi lâu rồi thấp giọng hỏi Ngải Phật Sâm.
- Tây Tư là quốc gia có quân lực yếu, cho nên từ trước tới nay vẫn rất chú trọng phòng ngự, bộ đội biên cảnh thường là bộ đội tinh nhuệ nhất. Lấy tân binh thay thế cho lão binh là cách làm rất không hợp lẽ thường. Trừ phi bọn họ muốn tập hợp tất cả bộ đội tinh nhuệ lại, tiến hành một hành động lớn nào đó.
Ngải Phật Sâm nói với vẻ lo lắng.
- Đúng vậy, tuy nhiên hiện thời chúng ta không có thời gian và công sức đi thăm dò chuyện này. Chúng ta cần nhanh chóng trở về. Mấy ngày nay ta vẫn một mực suy nghĩ, sau khi chúng ta nhảy sông tự vẫn, hai nữ nhân lợi hại của A Tư Mạn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha mấy kẻ đã chết chúng ta, nhất định sẽ lấy việc chúng ta nhảy sông tự vẫn làm văn chương đả kích Hỏa Vân đế quốc. Nếu các nàng đem tin tức chúng ta anh dũng hy sinh công bố, cứ như vậy thật sự sẽ loạn hết cả lên.
Lưu Vân thở dài nói. Hắn rõ ràng việc hắn mất tích một tháng nay sẽ làm không ít người lo lắng cho hắn. Người nhà của hắn, Thủy Linh Nhi, quan binh Tam đoàn, bọn họ nếu nghe được tin tức hắn chết đi, sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Không may là lo lắng của Lưu Vân rất nhanh biến thành sự thật. Nhưng hắn không ngờ chính là người bộc phát đầu tiên trước cái chết của hắn lại là một người hoàn toàn khác.
Đế quốc lịch tháng 9 năm 753, A Tư Mạn đế quốc tuyên bố: Lưu Vân tử tước của Hỏa Vân đế quốc, con trai thứ hai của Viêm Thiên nguyên soái, sau khi quân đội A Tư Mạn phát động công kích, đã sợ hãi, buông bỏ phòng thủ ở Tắc phổ trấn, bỏ lại bộ đội của mình, suất lĩnh vệ đội thành viên bỏ chạy vào lãnh thổ A Tư Mạn đế quốc. Tiếp theo đó lại lọt vào vòng vây của quân đội A Tư Mạn, đói khát lưu vong mấy nghìn dặm, cuối cùng bị dồn đến bước đường cùng ở một ngọn núi thuộc Cáp Đạt Nhĩ hành tỉnh, phải nhảy xuống sông tự vẫn.
Khi A Tư Mạn đế quốc phát hành tin tức này còn cố ý chỉ ra rằng Lưu Vân từng hướng quân đội A Tư Mạn đưa ra yêu cầu đầu hàng nhưng bị cự tuyệt. Nguyên nhân thứ nhất bởi vì hắn quá tham lam, thứ hai là quan binh trung thành dũng cảm của A Tư Mạn đế quốc cực kì khinh bỉ hành vi không có khí phách quân nhân này.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp chiến tuyến phía nam. Mặc dù chỉ có A Tư Mạn đế quốc lên tiếng nhằm hạ thấp Hỏa Vân đế quốc nhưng rất nhiều người cũng không có ý kiến gì. Bởi vì đại đa số mọi người đều thấy muốn phá vây thoát đi từ bên trong lãnh thổ A Tư Mạn đế quốc còn khó hơn lên trời, cơ hội sống của Lưu Vân cực kì nhỏ bé. Thậm chí có người còn cảm thấy hành vi đó của Lưu Vân là rất bình thường. Na Á công chúa là một trong những người đó.
Một thùng nước bẩn hất lên đầu Lưu Vân này mang đến cho Tam đoàn sự phiền toái, mang đến cho Na Á công chúa sự phiên toái, cũng mang đến cho người A Tư Mạn vô số phiền toái, trực tiếp làm phát sinh sự kiện “Huyết sắc cửu nguyệt”.
Dưới ánh trăng tuần tháng 8, Khắc Lai Mạn tự mình dẫn theo một vạn đại quân tiến vào trong núi. Quân tiên phong của Khắc Lai Mạn nhanh chóng phát hiện tung tích lực lượng phản kháng, lập tức phát động công kích.
Hơn một ngàn tân binh của Tam đoàn dưới sự chỉ huy của Hán Nặc vội vàng rút lui về phía trong núi, kéo theo nhị sư của Khắc Lai Mạn đuổi theo, kéo thành một hàng dài chuyển động trên núi.
- Thủy cô nương, chẳng lẽ chúng ta chỉ chạy vòng quanh địch nhân như thế này thôi sao?
Hán Nặc đi bên cạnh Thủy Linh Nhi, trong lòng có chút uất ức. Hán Nặc có thói quen cùng địch nhân giao phong chính diện, hiện giờ bị địch nhân đuổi theo khắp núi, quả thật có chút làm khó hắn.
Để cho Quý Phong có toàn lực bảo vệ Thủy Linh Nhi, Long Vân để Hán Nặc lại. Hán Nặc năn nỉ Long Vân hồi lâu nhưng không được. Đoàn trưởng đang không rõ ở nơi nào, đối với Long Vân mà nói an toàn của Thủy Linh Nhi so với bất cứ cái gì đều quan trọng hơn.
- Hẳn là sẽ không lâu đâu. Một khi chiến đấu ở Thiên Phong trấn bắt đầu, địch nhân khẳng định biết chủ lực của chúng ta sớm đã không có ở đây, sẽ không có tâm tình đuổi theo nữa.
Thủy Linh Nhi lại nói :
- Trời sắp tối rồi, chúng ta đi qua ngọn núi này hẳn là có thể thoát khỏi truy binh của địch nhân.
Ba ngày sau Long Vân dẫn theo 1000 người tới phía đông của Thiên Phong trấn, cũng thường xuyên điều động bộ đội bên ngoài trấn, tạo thành sự khủng hoảng cho quân phòng thủ trấn. Quân trấn thủ ở Tây Đặc trấn phái ra hai ngàn quân tiếp viện cho Thiên Phong trấn, nhưng trên đường đi lại lọt vào phục kích của Nã Luân Đa cùng Hắc Ưng. Bốn gã cao cấp ma pháp sư đi theo đồng thời làm khó dễ, gây thương vong cho gần 1000 binh lính A Tư Mạn. Dưới sự công kích của Hắc Ưng, quân tiếp viện rất nhanh rút lui về phía Tây Đặc trấn. Nã Luân Đã lập tức cùng Long Vân liên thủ phát động công kích quân trấn thủ Thiên Phong trấn, sau khi tiêu diệt một phần lực lượng quân phòng thủ Thiên Phong trấn thì rút chạy.
Trận đánh ở Thiên Phong trấn mặc dù không gây thương vong nghiêm trọng cho quân đội A Tư Mạn, nhưng lực lượng phản kháng chủ động công kích địch nhân làm cho dân chúng đế quốc thấy được hy vọng, ý thức nhiều hơn về cuộc chiến này. Sau trận chiến này, Tam đoàn sáng tạo ra lá cờ của ‘Thiết quân’, được dân chúng nhiệt liệt ủng hộ, thu hút vô số thanh niên nhiệt huyết gia nhập đội ngũ quân phản kháng chống lại sự thống trị tàn khốc của địch nhân.
“Lực lượng này thật không thể coi thường! Không thể ngờ lại dám không coi địch nhân vào đâu, đánh một trận hay như vậy, ủng hộ sĩ khí, tinh thần quân dân cả chiến tuyến phía nam. Xem ra ta như thế nào cũng phải bảo vệ nó.”
Na Á đứng ở trong bộ chỉ huy quân đoàn, nhìn bản đồ trên tường, lẳng lặng tự nói. Nhưng nàng thủy chung vẫn không rõ đơn vị bộ đội này vì sao lại cự tuyệt liên lạc cùng nàng.
Sau khi nhân được tin tức chiến đấu từ Thiên Phong trấn, nàng liền ra lệnh cho đệ ngũ quân đoàn di chuyển tới phía tây, tạo thành uy hiếp đối với quân phòng thủ Phổ Lí Tắc Lợi thành, nhằm giảm bớt áp lực cho đơn vị bộ đội này. Mặc dù nàng rất tức giận nhưng không có từ bỏ trợ giúp đơn vị bộ đội này. Đế quốc đang lúc nước sôi lửa bỏng, nàng hy vọng có thể hợp nhất các lực lượng, đánh bại quân xâm lược A Tư Mạn.
- Báo cáo quân đoàn trưởng, Viêm Thiên nguyên soái có lệnh truyền đến.
Một gã tham mưu vội vàng đi đến.
- Đọc đi!
Nguyên soái đế quốc, Viêm Thiên Khải Đức ra lệnh :
- Bổ nhiệm Na Á công chúa, quân đoàn trưởng đệ lục quân đoàn làm tổng chỉ huy chiến trường phía nam, thống soái đệ ngũ, đệ lục quân đoàn đến La Mạn hành tỉnh và Mạt Lạp Tạp hành tỉnh, toàn quyền phụ trách chiến sự phía nam. Bổ nghiệm nguyên đệ nhất quân trưởng của đệ lục quân đoàn lên làm quân đoàn trưởng đệ lục quân đoàn. Nguyên sư trưởng nhất sư của đệ ngũ quân đoàn, sư trưởng Nạp Lan làm đệ nhất quân trưởng của đệ lục quân đoàn.
- Được rồi, ngươi đem lệnh truyền xuống đi. Đồng thời ra lệnh tướng lãnh đệ ngũ, đệ lục quân đoàn ba ngày sau đến Lí Tư thành tham gia hội nghị.
Lưu Vân không nghĩ tới việc mượn đường từ Tây Tư vương quốc cũng gặp phải phiền toái. Thuận dòng xuôi theo hướng bắc vốn chỉ cần nửa tháng là có thể tới ranh giới giữa Tây Tư cùng Hỏa Vân đế quốc, La Mạn hành tỉnh. Nhưng dọc đường quân đội được điều động tới lui làm cho Hắc Ưng cực kì gian nan trong việc di chuyển.
Trong núi rừng, Lưu Vân mang theo mấy người đầu lĩnh của Hắc Ưng nghiên cứu việc điều động quân đội của Tây Tư vương quốc.
- Lão tử muốn quay về quê hương nhưng các ngươi lại lăn qua lăn lại không yên!
Tử Văn Thành nhìn quân đội dưới chân núi, thấp giọng mắng.
- Lão đại, ngươi nói bọn họ có phải là xem nhiệt náo giữa Hỏa Vân cùng A Tư Mạn cho nên cũng ngứa ngáy trong lòng ?
A Húc nghi hoặc hỏi.
- Ngươi tối ngày chỉ có chơi đùa hả? Cái này gọi là thay đổi quân canh phòng đó, hiểu không hả?
Tử Văn Thành mới từ Ngải Phật Sâm biết được vì sao quân đội thường xuyên điều động, liền đắc ý giáo huấn người khác.
- Thay đổi quân canh phòng thật có ý tứ, đều là tân binh thay thế cho lão binh. Tây Tư rốt cuộc đang làm cái gì?
Ánh mắt Uy Kiệt Khắc rất sắc bén, liếc mắt một cái đã nhìn ra sự khác thường trong đó.
- Ngải Phật Sâm đại ca, ta cảm giác được việc này rất không bình thường. Ngươi thấy thế nào?
Lưu Vân suy nghĩ hồi lâu rồi thấp giọng hỏi Ngải Phật Sâm.
- Tây Tư là quốc gia có quân lực yếu, cho nên từ trước tới nay vẫn rất chú trọng phòng ngự, bộ đội biên cảnh thường là bộ đội tinh nhuệ nhất. Lấy tân binh thay thế cho lão binh là cách làm rất không hợp lẽ thường. Trừ phi bọn họ muốn tập hợp tất cả bộ đội tinh nhuệ lại, tiến hành một hành động lớn nào đó.
Ngải Phật Sâm nói với vẻ lo lắng.
- Đúng vậy, tuy nhiên hiện thời chúng ta không có thời gian và công sức đi thăm dò chuyện này. Chúng ta cần nhanh chóng trở về. Mấy ngày nay ta vẫn một mực suy nghĩ, sau khi chúng ta nhảy sông tự vẫn, hai nữ nhân lợi hại của A Tư Mạn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha mấy kẻ đã chết chúng ta, nhất định sẽ lấy việc chúng ta nhảy sông tự vẫn làm văn chương đả kích Hỏa Vân đế quốc. Nếu các nàng đem tin tức chúng ta anh dũng hy sinh công bố, cứ như vậy thật sự sẽ loạn hết cả lên.
Lưu Vân thở dài nói. Hắn rõ ràng việc hắn mất tích một tháng nay sẽ làm không ít người lo lắng cho hắn. Người nhà của hắn, Thủy Linh Nhi, quan binh Tam đoàn, bọn họ nếu nghe được tin tức hắn chết đi, sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Không may là lo lắng của Lưu Vân rất nhanh biến thành sự thật. Nhưng hắn không ngờ chính là người bộc phát đầu tiên trước cái chết của hắn lại là một người hoàn toàn khác.
Đế quốc lịch tháng 9 năm 753, A Tư Mạn đế quốc tuyên bố: Lưu Vân tử tước của Hỏa Vân đế quốc, con trai thứ hai của Viêm Thiên nguyên soái, sau khi quân đội A Tư Mạn phát động công kích, đã sợ hãi, buông bỏ phòng thủ ở Tắc phổ trấn, bỏ lại bộ đội của mình, suất lĩnh vệ đội thành viên bỏ chạy vào lãnh thổ A Tư Mạn đế quốc. Tiếp theo đó lại lọt vào vòng vây của quân đội A Tư Mạn, đói khát lưu vong mấy nghìn dặm, cuối cùng bị dồn đến bước đường cùng ở một ngọn núi thuộc Cáp Đạt Nhĩ hành tỉnh, phải nhảy xuống sông tự vẫn.
Khi A Tư Mạn đế quốc phát hành tin tức này còn cố ý chỉ ra rằng Lưu Vân từng hướng quân đội A Tư Mạn đưa ra yêu cầu đầu hàng nhưng bị cự tuyệt. Nguyên nhân thứ nhất bởi vì hắn quá tham lam, thứ hai là quan binh trung thành dũng cảm của A Tư Mạn đế quốc cực kì khinh bỉ hành vi không có khí phách quân nhân này.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp chiến tuyến phía nam. Mặc dù chỉ có A Tư Mạn đế quốc lên tiếng nhằm hạ thấp Hỏa Vân đế quốc nhưng rất nhiều người cũng không có ý kiến gì. Bởi vì đại đa số mọi người đều thấy muốn phá vây thoát đi từ bên trong lãnh thổ A Tư Mạn đế quốc còn khó hơn lên trời, cơ hội sống của Lưu Vân cực kì nhỏ bé. Thậm chí có người còn cảm thấy hành vi đó của Lưu Vân là rất bình thường. Na Á công chúa là một trong những người đó.
Một thùng nước bẩn hất lên đầu Lưu Vân này mang đến cho Tam đoàn sự phiền toái, mang đến cho Na Á công chúa sự phiên toái, cũng mang đến cho người A Tư Mạn vô số phiền toái, trực tiếp làm phát sinh sự kiện “Huyết sắc cửu nguyệt”.
/372
|