- Hắn là cái loại người gì mà lại cường hãn đến mức như vậy. Ta thật sự khó tin tưởng vào tất cả những gì vừa mới phát sinh.
Hi Lặc nhìn bầu trời, thì thào nói. Hắn còn chưa khôi phục lại tinh thần từ một màn hoành tráng vừa rồi. Hắn sở dĩ rất cung kính đối với pháp sư áo bào tro là bởi vì thực lực pháp sư áo bào tro đã đạt tới cấp bậc thánh ma đạo sư, đồng thời cũng tiến hành nghiên cứu đổi mới, nghiên cứu ra mấy ma pháp quái dị có lực sát thương rất mạnh. Ma pháp cự hình tia chớp màu đỏ vừa mới phóng thích chính là một ví dụ. Song hắn thật không ngờ lại có người có thể dùng thân thể manh mẽ ngạnh kháng công kích của pháp sư áo bào tro, cuối cùng lại thành công hóa giải ma pháp này. Thực lực nam tử kia rất hiển nhiên đã đột phá tới cấp bậc kiếm thánh siêu việt khỏi phạm vi nhận thức của mọi người. Một người như thế đột nhiên xuất hiện không thể không làm cho Hi Lặc cảm thấy ngoài ý muốn.
- Mặc kệ hắn là người nào, hiện tại cũng chỉ là một người chết.
Pháp sư áo bào tro sắc mặt xanh mét nói. Biểu hiện của sắc long rất hiển nhiên đã xúc phạm nghiêm trọng tới sự tự tôn của vị pháp sư này. Hắn vốn muốn lấy công kích bất ngờ phối hợp với uy lực thật lớn của ma pháp giết chết thánh ma đạo sư đến từ A Tư Mạn đế quốc. Một kích lập uy chấn nhiếp mọi người. Không nghĩ tới lại bị một kẻ phá hoại.
- Hiện tại A Tư Mạn đã nhúng tay vào chuyện này, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Hi Lặc lo lắng hỏi thăm.
- Nếu người đàn bà A Tư Mạn kia vội vã muốn chết như vậy, chúng ta không thể làm gì khác hơn là thành toàn cho nàng. Sau khi kết thúc chuyện ở đây, chúng ta sẽ đem người A Tư Mạn tế đao đi!
Pháp sư áo bào tro lạnh lùng nói.
- Đại pháp sư, ta xem chúng ta hay là rút lui trước đi!
Hi Lặc nhìn chiến trường ở phía xa xa, hướng pháp sư áo bào tro nói.
Khang Đức tướng quân đã dẫn quân đánh tới bình nguyên, cùng những hành thi may mắn tránh được sự công kích của ma pháp triển khai đánh nhau. Ma Tước cùng thánh ma đạo sư đánh một trận làm kích thích đấu chí của tất cả những quan binh này. Bọn họ giơ vũ khí trong tay điên cuồng, dũng mãnh lao tới những hành thi, phảng phất như trước mắt chỉ là những con sơn dương đang chờ làm thịt chứ không phải là những ác ma đáng sợ.
Một hành thi đưa tay cắm vào lồng ngực một gã binh lính, sau đó kéo mạnh ra, cầm lấy nội tạng đầy máu huyết, điên cuồng đưa vào mồm cắn. Hơn mười thanh đao kiếm chém lên người nó, cắt nó thành một đống thịt nát.
Còn có một gã binh lính sau khi bị hành thi làm bị thương, vứt bỏ vũ khí trong tay, trực tiếp xông tới ôm chặt lấy hành thi này, sau đó lớn tiếng hô với những người phía sau :
- Các huynh đệ, chém!
Mọi nguời thừa cơ cầm vũ khí đem binh linh đó cùng hành thi chém thành đống thịt nát.
Dưới sự công kích liều mạng của đại quân của Khang Đức tướng quân, số lượng hành thi nhanh chóng giảm xuống. Mà những binh lính bị thương vẫn xông tới trước, không tiếc hy sinh bản thân mình để các chiến hữu ở phía sau có cơ hội tiêu diệt quái vật. Cho dù có chết cũng phải chết như một nam nhân. Trong lòng các quan binh bị thương đều có một ý nghĩ giống nhau như vậy.
- Bệ hạ, ngươi quá coi thường những huyết ma này. Một ít người như vậy chỉ sợ là không đủ để bọn họ giết. Mặc dù có xảy ra chút việc ngoài ý muốn nhưng đơn vị quân đội này của Khang Đức vẫn không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Pháp sư áo bào tro không vội vàng, bình tĩnh nói.
- Tuy nhiên để phòng ngừa có điều sơ thất, bệ hạ vẫn nên mang vệ đội rời đi trước. Nơi này giao cho ta là được.
- Được rồi, nơi này phải làm phiền đại pháp sư vậy.
Hi Lặc gật đầu, mang theo vệ đội chậm rãi rời khỏi chiến trường. Hắn thực sự không muốn ở lại xem huyết ma biểu diễn, bởi vì điều đó làm cho hắn thật lâu sau cũng không có muốn ăn.
- Để huyết ma đi hưởng thụ mĩ thực của bọn họ đi !
Pháp sư áo bào tro nhe răng cười, phất phất tay ra lệnh cho huyết y sứ giả ở bên cạnh.
Từ trong quân đội Tây Tư lựa chọn trong hàng vạn người, lại phải trải qua sự hành hạ thống khổ phi nhân tính. Mất vô số tính mạng mới bồi dưỡng thành công huyết ma. Lần đầu tiên trên chiến trường biểu hiện ra lực chiến đấu làm người khác sợ hãi. Gân cốt cứng rắn tới mức đao kiếm khó có thể làm bị thương, tốc độ nhanh nhẹn cũng không bởi vì thân thể biến hóa mà chậm lại, trên người lại có độc huyết, chỗ nào trên thân thể cũng thành ám khí. Một khi bị dính lên người sẽ làm cho da thịt thối nát, thống khổ không chịu nổi. Bọn họ vừa gia nhập chiến trường, rất nhanh chóng chặn lại đám quan binh dưới tay Khang Đức tướng quân, thay đổi tình thế chiến trường.
Sau khi trải qua vô số lần chiến đấu cùng hành thi, đám quan binh này đã dần dần mất đi sự sợ hãi ban đầu đối với quái vật. Sau khi huyết ma xuất hiện, bọn họ cũng coi những kẻ máu me đầy người này trở thành quái vật giống hành thi, vẫn không thay đổi đấu pháp liều mạng như cũ, kết quả là nhanh chóng bị tổn thất nặng nề. Binh lính giật mình phát hiện đao kiếm chém vào người quái vật này căn bản không thể tạo thành bất kì thương tổn gì cho bọn chúng. Không ít người còn chưa kịp thu đao kiếm lại đã bị huyết ma một quyền đánh nát đầu hoặc là đập nát ngực, thậm chí bị xé thành hai mảnh. Một số binh lính bị dính độc huyết lại đau đớn tới mức trời đất loạn biến, tận cho tới khi bị chiến hữu dùng một đao bổ vào đầu mới kết thúc tính mạng thống khổ.
Một số quan quân thấy tình huống không tốt, bắt đầu ngăn binh lính công kích mù quáng, phái một đại đội sử dụng trường thương bao quanh huyết ma, hợp lực ngăn cản những huyết ma này nhảy vào trong đám binh lính, giảm bớt thương vong cho binh lính.
Chiến trường rất nhanh chóng hình thành một loại vận mệnh kì quái. Lấy mười mấy tên huyết ma làm trung tâm, gần hai ngàn binh lính làm thành một vòng tròn lớn bao quanh. Trong phạm vi đó toàn là chân tay cụt, thịt nát cùng máu tươi. Huyết ma bị vây ở trung tâm giống như một máy xay thịt đem rất nhiều binh lính còn đang sống sờ sờ đánh cho tan tác thành huyết nhục. Vòng bên ngoài là những binh lính đang giơ cao trường thương trong tay bảo vệ những người ở phía sau, ra sức xử lý huyết ma.
Huyết ma đột phá phương hướng nào cũng đều bị hơn mười trường thương đánh cho phải quay về vị trí ở giữa, không cách nào đi tới. Đồng dạng bởi vì huyết ma xuất hiện, đại quân của Khang Đức tướng quân cũng không có cách nào phá vòng vây đi ra ngoài.
- Thủy trưởng lão, như vậy bọn họ không cách nào phá vòng vây được. Ma Tước để cho ngươi tạm thời chiếu cố, ta qua đó một lát .
Kinh Lôi đang cõng Ma Tước đi đi theo phía sau đại quân đột nhiên dừng lại, nhìn tình thế trên chiến trường một chút rồi nói với Thủy Y Nhiên.
Thủy Y Nhiên lẳng lặng gật đầu, đỡ Ma Tước từ trên lưng Kinh Lôi xuống, kéo vào trong lòng. Kinh Lôi nhìn thoáng qua Ma Tước rồi quay đầu đi nhanh tới phía trước.
Nhìn Ma Tước ở trong lòng, nước mắt Thủy Y Nhiên không ngừng chảy xuống. Nàng đưa tay để lên mũi Ma Tước. Khoảng cách rất gần này đối với nữ tinh linh xinh đẹp này mà nói lại xa xôi giống như từ phía nam đại lục tới phía bắc băng tuyết xa xăm, làm cho nàng không cách nào vượt qua. Nàng muốn mắng Ma Tước để xem hắn có tức giận hay không nhưng nàng lại không dám. Bởi vì không biết nếu như một tia hy vọng cuối cùng này tan biến thì nàng nên làm cái gì bây giờ.
“Ở trong lòng ta ngủ một giấc đi. Khi tỉnh lại tất cả mọi chuyện đều tốt đẹp!”
Thủy Y Nhiên cúi đầu nhìn Ma Tước một chút, khuôn mặt tràn đầy nước mặt đột nhiên hiện ra nụ cười ôn nhu động lòng người.
- Khang Đức tướng quân, cho ta một đội nhân mã, ta sẽ đi làm thịt cái gã pháp sư kia! Không có hắn, những quái vật này sẽ dễ đối phó hơn nhiều!
Kinh Lôi đi tới phía trước Khang Đức, lớn tiếng nói.
- Được. Ngươi cứ lấy người đi!
Nhìn biểu hiện của Ma Tước trong chiến đấu, Khang Đức biết người thanh niên trước mắt hắn cũng cực kì bất phàm, cho nên sáng khoái đáp ứng yêu cầu của hắn.
- Phụ thân, để cho ta đi cùng!
Thanh niên bên cạnh Khang Đức vội vàng nói.
Xoay người lên ngựa, Kinh Lôi trở tay rút long thương phía sau, đưa lên không trung. Long thương đột nhiên dài ra, hàn quang lấp lóe trên mũi thương. Tiếp theo Kinh Lôi cùng thanh niên trẻ suất lĩnh 500 kỵ binh giết tới chỗ mấy tên huyết y sứ giả.
Khi đội nhân mã này đang cố gắng xuyên qua chiến trường thì đội trường thương của các binh lính cũng bị bọn chúng phá vỡ. Một gã huyết ma từ lỗ hổng nhảy ra, chắn trước mặt đám người Kinh Lôi.
- Ma Tước đại ca, lúc này không thể sóng vai cùng ngươi chiến đấu nhưng ta vẫn là Long kỵ sĩ!
Kinh Lôi nhìn huyết ma đang đánh tới mình, trong lòng yên lặng nhớ lại, vô tận hận ý hóa thành độc xà theo trường thương phóng ra, đâm tới ngực huyết ma.
‘Cách’ một tiếng, trường thương đâm xuyên thân thể huyết ma. Bước chân huyết ma cũng theo một thương này mà dừng lại. Nó cúi đầu nhìn trường thương trước ngực, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn Kinh Lôi, rống lên một trang giận dữ, hồng quan trong mắt dại thịnh. Một chút trí tuệ lưu lại làm cho nó hiểu rõ lại có kẻ không biết sống chết liều lĩnh làm bị thương nó, mạo phạm tới nó. Nó muốn đem tên đáng chết này xé nát. Huyết ma đưa tay lên trường thương, chuẩn bị mượn trường thương để kéo kẻ mạo phạm tới nó xuống.
Ngay lúc này huyết ma cảm giác được thân thể của mình đột nhiên nhẹ bỗng, rồi sau đó bay lên không trung giống như người chim.
- Ta làm sao lại bay như thế này?
Huyết ma mặc dù không thể nói chuyện nhưng tất cả mọi người có thể hiểu được tất cả từ ánh mắt hoang mang của nó khi nó bay lên không trung và nhìn xuống mặt đất.
- Đi tìm chết đi!
Sau khi đem huyết ma giơ lên không trung, Kinh Lôi đột nhiên rút thương về nhìn huyết ma đang ở trên không trung, trong mắt hiện hiện sát ý.
Một thương lại lăng không đánh tới huyết ma. Lúc này long thương không có đâm vào thân thể huyết ma nhưng Kinh Lôi lại tập trung đấu khí vào long thương, khiến mũi thương hóa thành một đoàn bạch mang, tỏa ra lực lượng kinh khủng. Khi bạch mang tiếp xúc với thân thể huyết ma, đem cả huyết ma bao phủ vào trong đó. ‘Ping’ một tiếng, thân ảnh huyết ma bị đấu khí đánh tan thành bột phấn, biến mất trong không trung.
Đám quan binh đang đau khổ chiến đấu với huyết ma bắt đầu lớn tiếng ủng hộ một thương này. Một thương của Kinh Lôi làm cho bọn họ thêm tin tưởng.
Tuy nhiên tất cả chỉ mới là bắt đầu!
Kinh Lôi cũng không có bởi vì diệt được một huyết ma mà cảm thấy hưng phấn. Ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào một kẻ đang đứng giữa các huyết y sứ giửa, vội vàng giục ngựa chạy tới.
Pháp sư áo bào tro nhìn thấy huyết ma bị một thanh niên cao gầy vứt lên không rồi đánh nát, trong lòng sinh ra ý muốn rút lui.
“Xem ra, địch nhân âm thầm ẩn núp không ít cao thủ ở bên trong! A Tư Mạn đế quốc như thế nào lại thu được tin tức tình bào để mời tới nơi này hai cao thử thần bí?”
Pháp sư áo bào tro nghĩ tới đau đầu. Chăm chú nghĩ tới các cao thủ trên đại lục nhưng không nghĩ ra lai lịch của Kinh Lôi cùng Ma Tước. Nhưng thủy hệ thánh ma đạo sư Khắc Lý Tư Na của A Tư Mạn đế quốc xuất hiện đã làm cho hắn coi hai người này là của A Tư Mạn.
- Ra lệnh cho huyết ma rời khỏi chiến đấu, phụ trách cản ở phía sau. Sau đó chúng ta rút lui!
Pháp sư áo bào tro ra lệnh cho một gã huyết y sứ giả ở bên cạnh. Huyết y sứ giả bèn móc ra một cái còi rồi bắt đầu thổi.
Ngay lúc này trên không trung lại xuất hiện băng thứ mang theo hàn ý mãnh liệt đánh xuống một gã huyết ma đang bị các binh lính vây quanh. Gã huyết ma liền bị băng thứ đâm trúng đầu, lập tức biến thành một cây băng hình người đóng ở giữa.
Hi Lặc nhìn bầu trời, thì thào nói. Hắn còn chưa khôi phục lại tinh thần từ một màn hoành tráng vừa rồi. Hắn sở dĩ rất cung kính đối với pháp sư áo bào tro là bởi vì thực lực pháp sư áo bào tro đã đạt tới cấp bậc thánh ma đạo sư, đồng thời cũng tiến hành nghiên cứu đổi mới, nghiên cứu ra mấy ma pháp quái dị có lực sát thương rất mạnh. Ma pháp cự hình tia chớp màu đỏ vừa mới phóng thích chính là một ví dụ. Song hắn thật không ngờ lại có người có thể dùng thân thể manh mẽ ngạnh kháng công kích của pháp sư áo bào tro, cuối cùng lại thành công hóa giải ma pháp này. Thực lực nam tử kia rất hiển nhiên đã đột phá tới cấp bậc kiếm thánh siêu việt khỏi phạm vi nhận thức của mọi người. Một người như thế đột nhiên xuất hiện không thể không làm cho Hi Lặc cảm thấy ngoài ý muốn.
- Mặc kệ hắn là người nào, hiện tại cũng chỉ là một người chết.
Pháp sư áo bào tro sắc mặt xanh mét nói. Biểu hiện của sắc long rất hiển nhiên đã xúc phạm nghiêm trọng tới sự tự tôn của vị pháp sư này. Hắn vốn muốn lấy công kích bất ngờ phối hợp với uy lực thật lớn của ma pháp giết chết thánh ma đạo sư đến từ A Tư Mạn đế quốc. Một kích lập uy chấn nhiếp mọi người. Không nghĩ tới lại bị một kẻ phá hoại.
- Hiện tại A Tư Mạn đã nhúng tay vào chuyện này, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Hi Lặc lo lắng hỏi thăm.
- Nếu người đàn bà A Tư Mạn kia vội vã muốn chết như vậy, chúng ta không thể làm gì khác hơn là thành toàn cho nàng. Sau khi kết thúc chuyện ở đây, chúng ta sẽ đem người A Tư Mạn tế đao đi!
Pháp sư áo bào tro lạnh lùng nói.
- Đại pháp sư, ta xem chúng ta hay là rút lui trước đi!
Hi Lặc nhìn chiến trường ở phía xa xa, hướng pháp sư áo bào tro nói.
Khang Đức tướng quân đã dẫn quân đánh tới bình nguyên, cùng những hành thi may mắn tránh được sự công kích của ma pháp triển khai đánh nhau. Ma Tước cùng thánh ma đạo sư đánh một trận làm kích thích đấu chí của tất cả những quan binh này. Bọn họ giơ vũ khí trong tay điên cuồng, dũng mãnh lao tới những hành thi, phảng phất như trước mắt chỉ là những con sơn dương đang chờ làm thịt chứ không phải là những ác ma đáng sợ.
Một hành thi đưa tay cắm vào lồng ngực một gã binh lính, sau đó kéo mạnh ra, cầm lấy nội tạng đầy máu huyết, điên cuồng đưa vào mồm cắn. Hơn mười thanh đao kiếm chém lên người nó, cắt nó thành một đống thịt nát.
Còn có một gã binh lính sau khi bị hành thi làm bị thương, vứt bỏ vũ khí trong tay, trực tiếp xông tới ôm chặt lấy hành thi này, sau đó lớn tiếng hô với những người phía sau :
- Các huynh đệ, chém!
Mọi nguời thừa cơ cầm vũ khí đem binh linh đó cùng hành thi chém thành đống thịt nát.
Dưới sự công kích liều mạng của đại quân của Khang Đức tướng quân, số lượng hành thi nhanh chóng giảm xuống. Mà những binh lính bị thương vẫn xông tới trước, không tiếc hy sinh bản thân mình để các chiến hữu ở phía sau có cơ hội tiêu diệt quái vật. Cho dù có chết cũng phải chết như một nam nhân. Trong lòng các quan binh bị thương đều có một ý nghĩ giống nhau như vậy.
- Bệ hạ, ngươi quá coi thường những huyết ma này. Một ít người như vậy chỉ sợ là không đủ để bọn họ giết. Mặc dù có xảy ra chút việc ngoài ý muốn nhưng đơn vị quân đội này của Khang Đức vẫn không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Pháp sư áo bào tro không vội vàng, bình tĩnh nói.
- Tuy nhiên để phòng ngừa có điều sơ thất, bệ hạ vẫn nên mang vệ đội rời đi trước. Nơi này giao cho ta là được.
- Được rồi, nơi này phải làm phiền đại pháp sư vậy.
Hi Lặc gật đầu, mang theo vệ đội chậm rãi rời khỏi chiến trường. Hắn thực sự không muốn ở lại xem huyết ma biểu diễn, bởi vì điều đó làm cho hắn thật lâu sau cũng không có muốn ăn.
- Để huyết ma đi hưởng thụ mĩ thực của bọn họ đi !
Pháp sư áo bào tro nhe răng cười, phất phất tay ra lệnh cho huyết y sứ giả ở bên cạnh.
Từ trong quân đội Tây Tư lựa chọn trong hàng vạn người, lại phải trải qua sự hành hạ thống khổ phi nhân tính. Mất vô số tính mạng mới bồi dưỡng thành công huyết ma. Lần đầu tiên trên chiến trường biểu hiện ra lực chiến đấu làm người khác sợ hãi. Gân cốt cứng rắn tới mức đao kiếm khó có thể làm bị thương, tốc độ nhanh nhẹn cũng không bởi vì thân thể biến hóa mà chậm lại, trên người lại có độc huyết, chỗ nào trên thân thể cũng thành ám khí. Một khi bị dính lên người sẽ làm cho da thịt thối nát, thống khổ không chịu nổi. Bọn họ vừa gia nhập chiến trường, rất nhanh chóng chặn lại đám quan binh dưới tay Khang Đức tướng quân, thay đổi tình thế chiến trường.
Sau khi trải qua vô số lần chiến đấu cùng hành thi, đám quan binh này đã dần dần mất đi sự sợ hãi ban đầu đối với quái vật. Sau khi huyết ma xuất hiện, bọn họ cũng coi những kẻ máu me đầy người này trở thành quái vật giống hành thi, vẫn không thay đổi đấu pháp liều mạng như cũ, kết quả là nhanh chóng bị tổn thất nặng nề. Binh lính giật mình phát hiện đao kiếm chém vào người quái vật này căn bản không thể tạo thành bất kì thương tổn gì cho bọn chúng. Không ít người còn chưa kịp thu đao kiếm lại đã bị huyết ma một quyền đánh nát đầu hoặc là đập nát ngực, thậm chí bị xé thành hai mảnh. Một số binh lính bị dính độc huyết lại đau đớn tới mức trời đất loạn biến, tận cho tới khi bị chiến hữu dùng một đao bổ vào đầu mới kết thúc tính mạng thống khổ.
Một số quan quân thấy tình huống không tốt, bắt đầu ngăn binh lính công kích mù quáng, phái một đại đội sử dụng trường thương bao quanh huyết ma, hợp lực ngăn cản những huyết ma này nhảy vào trong đám binh lính, giảm bớt thương vong cho binh lính.
Chiến trường rất nhanh chóng hình thành một loại vận mệnh kì quái. Lấy mười mấy tên huyết ma làm trung tâm, gần hai ngàn binh lính làm thành một vòng tròn lớn bao quanh. Trong phạm vi đó toàn là chân tay cụt, thịt nát cùng máu tươi. Huyết ma bị vây ở trung tâm giống như một máy xay thịt đem rất nhiều binh lính còn đang sống sờ sờ đánh cho tan tác thành huyết nhục. Vòng bên ngoài là những binh lính đang giơ cao trường thương trong tay bảo vệ những người ở phía sau, ra sức xử lý huyết ma.
Huyết ma đột phá phương hướng nào cũng đều bị hơn mười trường thương đánh cho phải quay về vị trí ở giữa, không cách nào đi tới. Đồng dạng bởi vì huyết ma xuất hiện, đại quân của Khang Đức tướng quân cũng không có cách nào phá vòng vây đi ra ngoài.
- Thủy trưởng lão, như vậy bọn họ không cách nào phá vòng vây được. Ma Tước để cho ngươi tạm thời chiếu cố, ta qua đó một lát .
Kinh Lôi đang cõng Ma Tước đi đi theo phía sau đại quân đột nhiên dừng lại, nhìn tình thế trên chiến trường một chút rồi nói với Thủy Y Nhiên.
Thủy Y Nhiên lẳng lặng gật đầu, đỡ Ma Tước từ trên lưng Kinh Lôi xuống, kéo vào trong lòng. Kinh Lôi nhìn thoáng qua Ma Tước rồi quay đầu đi nhanh tới phía trước.
Nhìn Ma Tước ở trong lòng, nước mắt Thủy Y Nhiên không ngừng chảy xuống. Nàng đưa tay để lên mũi Ma Tước. Khoảng cách rất gần này đối với nữ tinh linh xinh đẹp này mà nói lại xa xôi giống như từ phía nam đại lục tới phía bắc băng tuyết xa xăm, làm cho nàng không cách nào vượt qua. Nàng muốn mắng Ma Tước để xem hắn có tức giận hay không nhưng nàng lại không dám. Bởi vì không biết nếu như một tia hy vọng cuối cùng này tan biến thì nàng nên làm cái gì bây giờ.
“Ở trong lòng ta ngủ một giấc đi. Khi tỉnh lại tất cả mọi chuyện đều tốt đẹp!”
Thủy Y Nhiên cúi đầu nhìn Ma Tước một chút, khuôn mặt tràn đầy nước mặt đột nhiên hiện ra nụ cười ôn nhu động lòng người.
- Khang Đức tướng quân, cho ta một đội nhân mã, ta sẽ đi làm thịt cái gã pháp sư kia! Không có hắn, những quái vật này sẽ dễ đối phó hơn nhiều!
Kinh Lôi đi tới phía trước Khang Đức, lớn tiếng nói.
- Được. Ngươi cứ lấy người đi!
Nhìn biểu hiện của Ma Tước trong chiến đấu, Khang Đức biết người thanh niên trước mắt hắn cũng cực kì bất phàm, cho nên sáng khoái đáp ứng yêu cầu của hắn.
- Phụ thân, để cho ta đi cùng!
Thanh niên bên cạnh Khang Đức vội vàng nói.
Xoay người lên ngựa, Kinh Lôi trở tay rút long thương phía sau, đưa lên không trung. Long thương đột nhiên dài ra, hàn quang lấp lóe trên mũi thương. Tiếp theo Kinh Lôi cùng thanh niên trẻ suất lĩnh 500 kỵ binh giết tới chỗ mấy tên huyết y sứ giả.
Khi đội nhân mã này đang cố gắng xuyên qua chiến trường thì đội trường thương của các binh lính cũng bị bọn chúng phá vỡ. Một gã huyết ma từ lỗ hổng nhảy ra, chắn trước mặt đám người Kinh Lôi.
- Ma Tước đại ca, lúc này không thể sóng vai cùng ngươi chiến đấu nhưng ta vẫn là Long kỵ sĩ!
Kinh Lôi nhìn huyết ma đang đánh tới mình, trong lòng yên lặng nhớ lại, vô tận hận ý hóa thành độc xà theo trường thương phóng ra, đâm tới ngực huyết ma.
‘Cách’ một tiếng, trường thương đâm xuyên thân thể huyết ma. Bước chân huyết ma cũng theo một thương này mà dừng lại. Nó cúi đầu nhìn trường thương trước ngực, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn Kinh Lôi, rống lên một trang giận dữ, hồng quan trong mắt dại thịnh. Một chút trí tuệ lưu lại làm cho nó hiểu rõ lại có kẻ không biết sống chết liều lĩnh làm bị thương nó, mạo phạm tới nó. Nó muốn đem tên đáng chết này xé nát. Huyết ma đưa tay lên trường thương, chuẩn bị mượn trường thương để kéo kẻ mạo phạm tới nó xuống.
Ngay lúc này huyết ma cảm giác được thân thể của mình đột nhiên nhẹ bỗng, rồi sau đó bay lên không trung giống như người chim.
- Ta làm sao lại bay như thế này?
Huyết ma mặc dù không thể nói chuyện nhưng tất cả mọi người có thể hiểu được tất cả từ ánh mắt hoang mang của nó khi nó bay lên không trung và nhìn xuống mặt đất.
- Đi tìm chết đi!
Sau khi đem huyết ma giơ lên không trung, Kinh Lôi đột nhiên rút thương về nhìn huyết ma đang ở trên không trung, trong mắt hiện hiện sát ý.
Một thương lại lăng không đánh tới huyết ma. Lúc này long thương không có đâm vào thân thể huyết ma nhưng Kinh Lôi lại tập trung đấu khí vào long thương, khiến mũi thương hóa thành một đoàn bạch mang, tỏa ra lực lượng kinh khủng. Khi bạch mang tiếp xúc với thân thể huyết ma, đem cả huyết ma bao phủ vào trong đó. ‘Ping’ một tiếng, thân ảnh huyết ma bị đấu khí đánh tan thành bột phấn, biến mất trong không trung.
Đám quan binh đang đau khổ chiến đấu với huyết ma bắt đầu lớn tiếng ủng hộ một thương này. Một thương của Kinh Lôi làm cho bọn họ thêm tin tưởng.
Tuy nhiên tất cả chỉ mới là bắt đầu!
Kinh Lôi cũng không có bởi vì diệt được một huyết ma mà cảm thấy hưng phấn. Ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào một kẻ đang đứng giữa các huyết y sứ giửa, vội vàng giục ngựa chạy tới.
Pháp sư áo bào tro nhìn thấy huyết ma bị một thanh niên cao gầy vứt lên không rồi đánh nát, trong lòng sinh ra ý muốn rút lui.
“Xem ra, địch nhân âm thầm ẩn núp không ít cao thủ ở bên trong! A Tư Mạn đế quốc như thế nào lại thu được tin tức tình bào để mời tới nơi này hai cao thử thần bí?”
Pháp sư áo bào tro nghĩ tới đau đầu. Chăm chú nghĩ tới các cao thủ trên đại lục nhưng không nghĩ ra lai lịch của Kinh Lôi cùng Ma Tước. Nhưng thủy hệ thánh ma đạo sư Khắc Lý Tư Na của A Tư Mạn đế quốc xuất hiện đã làm cho hắn coi hai người này là của A Tư Mạn.
- Ra lệnh cho huyết ma rời khỏi chiến đấu, phụ trách cản ở phía sau. Sau đó chúng ta rút lui!
Pháp sư áo bào tro ra lệnh cho một gã huyết y sứ giả ở bên cạnh. Huyết y sứ giả bèn móc ra một cái còi rồi bắt đầu thổi.
Ngay lúc này trên không trung lại xuất hiện băng thứ mang theo hàn ý mãnh liệt đánh xuống một gã huyết ma đang bị các binh lính vây quanh. Gã huyết ma liền bị băng thứ đâm trúng đầu, lập tức biến thành một cây băng hình người đóng ở giữa.
/372
|