Bố Lỗ Khắc thất bại không có ảnh hưởng tới tâm tình của Lâm Mị hoàng hậu. Khi trở lại trong cùng khuôn mặt nàng mang theo vẻ vui mừng, phảng phất giống như một đứa bé tìm được món đồ chơi yêu thích.
- Tỷ tỷ, đại tướng quân của ngươi thua bi thảm như vậy mà ngươi vẫn còn cao hứng được sao?
Vừa về tới tẩm cung, Bạch Y không nhịn được bèn trêu ghẹo. Lúc ở đấu trường, Lưu Vân đột nhiên biến hóa cũng làm cho nàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tất cả càng có ý tứ sao? Chiến Ưng này quả nhiên rất giỏi. Chức nghiệp ma vũ song tu tới tay hắn không thể ngờ lại xảy ra kỳ tích biến hóa. Thân ở trong hiểm cảnh, cận kề cái chết mà không đầu hàng, gặp phải đại biến không ngờ còn có tâm tư trêu chọc. Đây mới là nam nhân chính trực!
Lâm Mị kéo Bạch Y ngồi xuống, mỉm cười một cách đáng yêu.
- Nhưng mà một người như vậy thiết chút nữa lại chết ở trong tay tỷ đấy!
Bạch Y nói.
- Nếu như Bố Lỗ Khắc dễ dàng giết chết hắn, chỉ có thể nói hắn quá xui xẻo.
- Điều này cũng đúng. Thật ra lúc hắn bị Bố Lỗ Khắc đánh bay, ta vẫn cảm giác hắn sẽ không dễ dàng thất bại như vậy. Người này nếu không bị bức tới tuyệt cảnh, tỷ sẽ không biết trên người hắn rốt cuộc cất giấu bao nhiêu bí mật.
Bạch Y bèn nói, không khỏi nhớ tới ngày đó làm cho Lưu Vân phải nhảy xuống sông Trường Giang.
- Ta thiếu chút nữa thì quên một chuyện trọng yếu!
Lâm Mị đột nhiên kêu lên.
- Ta thật sự đãng trí, nếu như hắn thật sự chết, không phải ước định của hắn với người nào đó trước khi nhảy xuống sông không phải vĩnh viễn không thể thực hiện được sao? Thật sự nguy hiểm!
- Tỷ tỷ, ngươi… …
- Được rồi. Đêm nay ta mở tiệc rượu tại Hoàng Kim bờ biển để mời hắn. Muội còn không đi chuẩn bị trang phục sao? Ta tạo cho các ngươi cơ hội, ở gần nhau các ngươi mới có thể thực hiện ước định!
Lâm Mị nhìn Bạch Y đang ngượng ngùng, nhịn không được che miệng cười nói.
- Sợ là tỷ tỷ mới phải cẩn thận chuẩn bị trang phục! Câu nói cuối cùng của hắn rất là mập mờ đấy!
Bạch Y không khỏi thẹn thùng, khẽ phản kích một câu rồi vội vàng đứng dậy chạy trốn.
- Chẳng lẽ trong lòng ta thật sự khát vọng nam nhân này sao?
Bạch Y đi rồi. Lâm Mị nằm một mình ở trong phòng, nhớ tới lời nói khiêu khích đầy thô tục của Lưu Vân, trên người không nhịn được cảm thấy nóng bỏng.
“Trong chận chiến giữa nam nhân và nữ nhân. Nàng cùng hắn, cuối cùng ai có thể chinh phục ai đây?”
Lâm Mị không biết nhưng nàng tin tưởng quá trình này sẽ rất tuyệt vời, kích thích. Nàng chưa bao giờ cảm thấy hứng thú sôi nổi như hôm nay.
- Mị Ảnh!
Lâm mị ngồi yên lặng một lát, đột nhiên khẽ gọi.
Một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng.
- Xin bệ hạ phân phó!
Bóng đen đứng ở trước mặt Lâm Mị, cung kính nói.
“Tuổi trẻ thật sự tốt. Chỉ tiếc là không ai có thể tránh khỏi nó. Ngay cả ta cho dù có được quyền lực cùng vô số tài phú cũng không thể trở lại thời tuổi trẻ như nàng!”
Lâm Mị nhìn nữ tử trước mặt, không khỏi khẽ thở dài. Đây là một nữ nhân cực kì xuất sắc, mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, thân thể toát ra hơi thở thanh xuân mãnh liệt, lộ ra những đường cong hoàn mỹ hấp dẫn chết người.
- Mấy ngày nay chuẩn bị như thế nào rồi?
- Bẩm bệ hạ. Trong lòng thuộc hạ đã có một kế hoạch hoàn mỹ. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh, lúc nào cũng có thể hành động.
Nữ tử được gọi là Mị Ảnh nghe vậy bèn đáp. Sau khi Lâm Thi Nhã rời đi, nàng liền trở thành tân Mị Ảnh.
- Tốt lắm. Tìm kiếm cơ hội thích hợp để hành động đi! Ta chờ tin tức tốt của ngươi!
Lâm Mị đưa tay ra lệnh.
- Dạ!
Mị Ảnh đáp lời rồi lại lặng yên biến mất.
“Mặc dù tuổi xuân không còn nhưng ta vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống nhân sinh.”
Lâm Mị khẽ cười, khóe miệng hện lên nụ cười say đắm lòng người. Thường thường chỉ có lúc nữ nhân ở trên giường được thỏa mãn mới có thể xuất hiện.
Một trận đánh kinh tâm động phách giữa hậu nhân của Khải Đức gia tộc cùng Y Đặc gia tộc với kết thúc ngoài ý muốn. Tin tức này rất nhanh thông qua các khán giả chứng kiến trận đấu phát tán ra ngoài. Sau khi rời khỏi lãnh thổ A Tư Mạn một năm, Chiến Ưng, thủ lĩnh Hắc Ưng lại một lần nữa viết lên thần thoại bất bại của mình ở thủ đô A Tư Mạn.
Dân chúng cường quốc vĩnh viễn luôn tôn trọng cường giả. Điều này đủ để cho bọn họ quên Lưu Vân đã từng là địch nhân. Lúc này hắn chỉ là một nhân vật anh hùng đầy sắc thái truyền kỳ trong mắt bọn họ. Qua trận đánh này, hắn lần đầu tiên biểu hiện uy lực cường đại của ma vũ song tu, làm chấn động cả đại lục. Hắn cũng chứng minh ma pháp cùng vũ kỹ có thể tương trợ lẫn nhâu, khiến cho chức nghiệp vốn đã biến mất một lần nữa xuất hiện trong mắt mọi người. Mà Lâm Mị hoàng hậu dường như cũng có chút ưu ái đối với thanh niên này càng làm cho dân chúng A Tư Mạn điên cuồng. Bọn họ thậm chí hy vọng hắn có thể trở thành tình nhân của hoàng hậu, viết lên một câu chuyện tình yêu lãng mạn anh hùng không thể qua ải mỹ nhân.
“Dân chúng A Tư Mạn thật biến thái. Sau khi nam nhân của bọn họ bị đánh ngã lại nghĩ tới việc dùng nữ nhân đem lão tử lên giường! Dù sao bọn họ cũng không thể chấp nhận sự tồn tại cường đại của hắn!”
Nhưng mà Lưu Vân cũng không cho là như vậy. Thậm chí hắn còn có ý nghĩ như vậy về người A Tư Mạn.
Ngoại trừ Lâm Mị hoàng hậu, những người ở một nơi bí ẩn gần Hải Lam thành cũng bởi vì trận đánh này mà mừng rỡ không thôi. Bởi bọn họ đã đợi thật lâu, rốt cuộc cũng đợi được một cơ hội.
- Không nghĩ tới nữ nhân này lại động sát khí đối với hắn. Ha ha! Người muốn mạng của hắn thật đúng là nhiều!
Huyết Sát sau khi nghe xong tin tức một gã quan quân trung niên mang tới, không khỏi cười to.
- Tuy nhiên sau khi Bố Lỗ Khắc thất bại, thái độ của nàng đối với vị bá tước kia dường như có chút biến hóa!
Trung niên quan quân tên là Ốc Tư, là tên quan đã đón tiếp đám người Huyết Sát tiến vào Hải Lam thành.
- Sao? Nàng không có trở mặt? Ngươi mau nói cho ta nghe một chút.
Huyết Sát nghe vậy kinh ngạc hỏi. Hắn không nghĩ ra tại sao sau khi Bố Lỗ Khắc thất bại, dưới tình huống sát khí đã bại lộ mà thái độ của Lâm Mị hoàng hậu lại đột nhiên chuyển biến.
Vì vậy Ốc Tư đem toàn bộ sự việc phát sinh kể rõ lại cho Huyết Sát nghe.
Cuối cùng Ố Tư còn nói thêm.
- Đại nhân. Ta tới A Tư Mạn trong thời gian rất dài, nhưng bởi vì chức vị quá thấp cho nên không hiểu rõ nữ nhân này. Nhưng ta có thể nói cho đại nhân biết nữ nhân này không thể dùng lẽ thường để nhận biết.
- Ta biết nữ nhân này rất không bình thường. Lúc đầu nếu như không phải nàng giơ đồ đao đối với quý tộc A Tư Mạn, lực lượng của chúng ta ở A Tư Mạn như thế nào lại chịu đả kích lớn như thế chứ?
Huyết Sát suy nghĩ trong chốc lát rồi chậm rãi nói.
- Hy vọng chuyển biến của nàng sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với hành động của chúng ta. Tổ chức đã khống chế Tây Tư, đại chiến sắp phải diễn ra. Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm.
- Đại nhân yên tâm. Chuyển biến của nàng không ảnh hưởng tới chúng ta. Ngược lại còn đem cơ hội tới cho chúng ta! Đêm nay nàng sẽ mở tiệc rượu ở Hoàng Kim bờ biển để mời vị bá tước đại nhân kia.
Trung niên quan quân nghe vậy cười nói.
Sau đó trung niên quan quân nói nhỏ vào tai Huyết Sát một lát.
- Hắn mới cùng Bố Lỗ Khắc kịch chiến một hồi, lúc này là thời cơ tốt nhất để chúng ta xuống tay! Hơn nữa cái lão ma pháp sư kia mấy ngày nay cũng không ở bên cạnh hắn. Ha ha, xem ra ông trời cũng giúp chúng ta!
Huyết Sát lớn tiếng cười nói.
- Ốc Tư, hành động thành công ta sẽ báo cáo tổ chức tính cho ngươi công lao này!
- Vì sự huy hoàng của tổ chức, Ốc Tư sẽ cố hết sức!
Trung niên quan quân vừa nói, ánh mắt nhất thời trở nên cực kì cuồng nhiệt.
- Tốt. Như vậy hành động đêm nay không tiếc trả giá cũng phải giết chết hắn tại Hải Lam thành!
Sau khi Lưu Vân trở lại hành quán liền ôm Thủy Linh Nhi về phòng. Sau khi đánh bại Bố Lỗ Khắc, tâm tình của hắn lại trở nên trầm trọng hơn.
“Xem ra ta đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản. Những kẻ khốn kiếp ở Hỏa Vân lại đạt thành hiệp nghị với nàng. Có bọn họ hỗ trợ, cho dù nàng thật sự giết ta cũng chỉ là tranh cãi ngoại giao mà thôi!”
Nhớ tới trong trận đấu, sát khí đột nhiện hiện ra. Nhớ tới những lời của Bố Lỗ Khắc, hắn rốt cuộc cũng biết hắn và hoàng tử Thế Viêm đã vô tình rơi vào trong bẫy.
“Khiêu chiến những quý tộc này xem ra ngoài sự can đảm còn phải có lực lượng đủ mạnh cùng thủ đoạn ác độc! Trong mắt bọn họ sự uy hiếp của ta chậm chí còn vượt qua địch nhân. Ở trận đấu này phải ra tay trước mới có thể sống sót!”
Lưu Vân vẫn hy vọng thong thả tường bước cải cách để tước bớt quyền lực của quý tộc Hỏa Vân. Nhưng chuyện tình lần này tạo thành đả kích rất lớn đối với hắn, cũng làm cho hắn hiểu được trong đấu tranh chính trị không thể thiếu thủ đoạn sấm sét. Vì diệt trừ hắn, quý tộc Hỏa Vân không tiếc bắt tay với hổ, đặt lợi ích quốc gia ở phía sau. Điều này càng làm Lưu Vân kiên định với ý niệm diệt trừ bọn rác rưởi này.
- Vân, nhanh chóng xong việc rồi chúng ta rời khỏi nơi này đi!
Sau khi Lưu Vân và Thủy Linh Nhi chui vào trong chăn, hai tay Thủy Linh Nhi nắm lấy tay hắn, ánh mắt lo lắng nói. Vừa mới cùng người yêu gặp lại nhưng thiếu chút nữa lại trở mắt nhìn hắn chết đi. Thủy Linh Nhi chịu đả kích cực kì nghiêm trọng.
- Linh nhi nghỉ ngơi cho tốt. Ta làm sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may chứ? Tiểu nha đầu phải tin tưởng ta, đừng có suy nghĩ lung tung. Đã bao giờ ta khiến nàng phải thất vọng chưa?
Nhìn Thủy Linh Nhi, trong lòng Lưu Vân cảm thấy có lỗi. Hai kiếp làm người, hắn chưa từng đem sinh tử của bản thân để ở trong lòng nhưng lại quên mất cảm thụ của những người thân ở bên cạnh hắn.
- Ngươi không biết lúc đó ta thật sự nhớ… …. Giá như mình có thể thay ngươi đỡ một kiếm kia!
Thủy Linh Nhi thâm tình nói.
- Ta biết. Nàng ở bên đó kêu la ầm ĩ, tích cực cổ vũ cho ta!
Lưu Vân mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mỹ nhân. Tình yêu của nữ nhân là động lực để nam nhân phấn đấu. Lưu Vân âm thầm thề trong lòng sẽ làm một cường giả chân chính, để cho nữ nhân của mình không phải lo lắng nữa.
- Yến hội đêm nay ta muốn đi cùng ngươi!
Hiện tại Thủy Linh Nhi không muốn rời Lưu Vân nửa bước.
- Vậy hiện tại nàng ngủ đi, để lấy lại tinh thần thật tốt!
Lưu Vân cười nói.
- Dạ.
Thủy Linh Nhi nhu thuận gật đầu, nhắm hai mắt lại.
Ps: có người nhận pót tiếp rồi...vậy dừng ở đây thui :113:
- Tỷ tỷ, đại tướng quân của ngươi thua bi thảm như vậy mà ngươi vẫn còn cao hứng được sao?
Vừa về tới tẩm cung, Bạch Y không nhịn được bèn trêu ghẹo. Lúc ở đấu trường, Lưu Vân đột nhiên biến hóa cũng làm cho nàng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tất cả càng có ý tứ sao? Chiến Ưng này quả nhiên rất giỏi. Chức nghiệp ma vũ song tu tới tay hắn không thể ngờ lại xảy ra kỳ tích biến hóa. Thân ở trong hiểm cảnh, cận kề cái chết mà không đầu hàng, gặp phải đại biến không ngờ còn có tâm tư trêu chọc. Đây mới là nam nhân chính trực!
Lâm Mị kéo Bạch Y ngồi xuống, mỉm cười một cách đáng yêu.
- Nhưng mà một người như vậy thiết chút nữa lại chết ở trong tay tỷ đấy!
Bạch Y nói.
- Nếu như Bố Lỗ Khắc dễ dàng giết chết hắn, chỉ có thể nói hắn quá xui xẻo.
- Điều này cũng đúng. Thật ra lúc hắn bị Bố Lỗ Khắc đánh bay, ta vẫn cảm giác hắn sẽ không dễ dàng thất bại như vậy. Người này nếu không bị bức tới tuyệt cảnh, tỷ sẽ không biết trên người hắn rốt cuộc cất giấu bao nhiêu bí mật.
Bạch Y bèn nói, không khỏi nhớ tới ngày đó làm cho Lưu Vân phải nhảy xuống sông Trường Giang.
- Ta thiếu chút nữa thì quên một chuyện trọng yếu!
Lâm Mị đột nhiên kêu lên.
- Ta thật sự đãng trí, nếu như hắn thật sự chết, không phải ước định của hắn với người nào đó trước khi nhảy xuống sông không phải vĩnh viễn không thể thực hiện được sao? Thật sự nguy hiểm!
- Tỷ tỷ, ngươi… …
- Được rồi. Đêm nay ta mở tiệc rượu tại Hoàng Kim bờ biển để mời hắn. Muội còn không đi chuẩn bị trang phục sao? Ta tạo cho các ngươi cơ hội, ở gần nhau các ngươi mới có thể thực hiện ước định!
Lâm Mị nhìn Bạch Y đang ngượng ngùng, nhịn không được che miệng cười nói.
- Sợ là tỷ tỷ mới phải cẩn thận chuẩn bị trang phục! Câu nói cuối cùng của hắn rất là mập mờ đấy!
Bạch Y không khỏi thẹn thùng, khẽ phản kích một câu rồi vội vàng đứng dậy chạy trốn.
- Chẳng lẽ trong lòng ta thật sự khát vọng nam nhân này sao?
Bạch Y đi rồi. Lâm Mị nằm một mình ở trong phòng, nhớ tới lời nói khiêu khích đầy thô tục của Lưu Vân, trên người không nhịn được cảm thấy nóng bỏng.
“Trong chận chiến giữa nam nhân và nữ nhân. Nàng cùng hắn, cuối cùng ai có thể chinh phục ai đây?”
Lâm Mị không biết nhưng nàng tin tưởng quá trình này sẽ rất tuyệt vời, kích thích. Nàng chưa bao giờ cảm thấy hứng thú sôi nổi như hôm nay.
- Mị Ảnh!
Lâm mị ngồi yên lặng một lát, đột nhiên khẽ gọi.
Một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng.
- Xin bệ hạ phân phó!
Bóng đen đứng ở trước mặt Lâm Mị, cung kính nói.
“Tuổi trẻ thật sự tốt. Chỉ tiếc là không ai có thể tránh khỏi nó. Ngay cả ta cho dù có được quyền lực cùng vô số tài phú cũng không thể trở lại thời tuổi trẻ như nàng!”
Lâm Mị nhìn nữ tử trước mặt, không khỏi khẽ thở dài. Đây là một nữ nhân cực kì xuất sắc, mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, thân thể toát ra hơi thở thanh xuân mãnh liệt, lộ ra những đường cong hoàn mỹ hấp dẫn chết người.
- Mấy ngày nay chuẩn bị như thế nào rồi?
- Bẩm bệ hạ. Trong lòng thuộc hạ đã có một kế hoạch hoàn mỹ. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh, lúc nào cũng có thể hành động.
Nữ tử được gọi là Mị Ảnh nghe vậy bèn đáp. Sau khi Lâm Thi Nhã rời đi, nàng liền trở thành tân Mị Ảnh.
- Tốt lắm. Tìm kiếm cơ hội thích hợp để hành động đi! Ta chờ tin tức tốt của ngươi!
Lâm Mị đưa tay ra lệnh.
- Dạ!
Mị Ảnh đáp lời rồi lại lặng yên biến mất.
“Mặc dù tuổi xuân không còn nhưng ta vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống nhân sinh.”
Lâm Mị khẽ cười, khóe miệng hện lên nụ cười say đắm lòng người. Thường thường chỉ có lúc nữ nhân ở trên giường được thỏa mãn mới có thể xuất hiện.
Một trận đánh kinh tâm động phách giữa hậu nhân của Khải Đức gia tộc cùng Y Đặc gia tộc với kết thúc ngoài ý muốn. Tin tức này rất nhanh thông qua các khán giả chứng kiến trận đấu phát tán ra ngoài. Sau khi rời khỏi lãnh thổ A Tư Mạn một năm, Chiến Ưng, thủ lĩnh Hắc Ưng lại một lần nữa viết lên thần thoại bất bại của mình ở thủ đô A Tư Mạn.
Dân chúng cường quốc vĩnh viễn luôn tôn trọng cường giả. Điều này đủ để cho bọn họ quên Lưu Vân đã từng là địch nhân. Lúc này hắn chỉ là một nhân vật anh hùng đầy sắc thái truyền kỳ trong mắt bọn họ. Qua trận đánh này, hắn lần đầu tiên biểu hiện uy lực cường đại của ma vũ song tu, làm chấn động cả đại lục. Hắn cũng chứng minh ma pháp cùng vũ kỹ có thể tương trợ lẫn nhâu, khiến cho chức nghiệp vốn đã biến mất một lần nữa xuất hiện trong mắt mọi người. Mà Lâm Mị hoàng hậu dường như cũng có chút ưu ái đối với thanh niên này càng làm cho dân chúng A Tư Mạn điên cuồng. Bọn họ thậm chí hy vọng hắn có thể trở thành tình nhân của hoàng hậu, viết lên một câu chuyện tình yêu lãng mạn anh hùng không thể qua ải mỹ nhân.
“Dân chúng A Tư Mạn thật biến thái. Sau khi nam nhân của bọn họ bị đánh ngã lại nghĩ tới việc dùng nữ nhân đem lão tử lên giường! Dù sao bọn họ cũng không thể chấp nhận sự tồn tại cường đại của hắn!”
Nhưng mà Lưu Vân cũng không cho là như vậy. Thậm chí hắn còn có ý nghĩ như vậy về người A Tư Mạn.
Ngoại trừ Lâm Mị hoàng hậu, những người ở một nơi bí ẩn gần Hải Lam thành cũng bởi vì trận đánh này mà mừng rỡ không thôi. Bởi bọn họ đã đợi thật lâu, rốt cuộc cũng đợi được một cơ hội.
- Không nghĩ tới nữ nhân này lại động sát khí đối với hắn. Ha ha! Người muốn mạng của hắn thật đúng là nhiều!
Huyết Sát sau khi nghe xong tin tức một gã quan quân trung niên mang tới, không khỏi cười to.
- Tuy nhiên sau khi Bố Lỗ Khắc thất bại, thái độ của nàng đối với vị bá tước kia dường như có chút biến hóa!
Trung niên quan quân tên là Ốc Tư, là tên quan đã đón tiếp đám người Huyết Sát tiến vào Hải Lam thành.
- Sao? Nàng không có trở mặt? Ngươi mau nói cho ta nghe một chút.
Huyết Sát nghe vậy kinh ngạc hỏi. Hắn không nghĩ ra tại sao sau khi Bố Lỗ Khắc thất bại, dưới tình huống sát khí đã bại lộ mà thái độ của Lâm Mị hoàng hậu lại đột nhiên chuyển biến.
Vì vậy Ốc Tư đem toàn bộ sự việc phát sinh kể rõ lại cho Huyết Sát nghe.
Cuối cùng Ố Tư còn nói thêm.
- Đại nhân. Ta tới A Tư Mạn trong thời gian rất dài, nhưng bởi vì chức vị quá thấp cho nên không hiểu rõ nữ nhân này. Nhưng ta có thể nói cho đại nhân biết nữ nhân này không thể dùng lẽ thường để nhận biết.
- Ta biết nữ nhân này rất không bình thường. Lúc đầu nếu như không phải nàng giơ đồ đao đối với quý tộc A Tư Mạn, lực lượng của chúng ta ở A Tư Mạn như thế nào lại chịu đả kích lớn như thế chứ?
Huyết Sát suy nghĩ trong chốc lát rồi chậm rãi nói.
- Hy vọng chuyển biến của nàng sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với hành động của chúng ta. Tổ chức đã khống chế Tây Tư, đại chiến sắp phải diễn ra. Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm.
- Đại nhân yên tâm. Chuyển biến của nàng không ảnh hưởng tới chúng ta. Ngược lại còn đem cơ hội tới cho chúng ta! Đêm nay nàng sẽ mở tiệc rượu ở Hoàng Kim bờ biển để mời vị bá tước đại nhân kia.
Trung niên quan quân nghe vậy cười nói.
Sau đó trung niên quan quân nói nhỏ vào tai Huyết Sát một lát.
- Hắn mới cùng Bố Lỗ Khắc kịch chiến một hồi, lúc này là thời cơ tốt nhất để chúng ta xuống tay! Hơn nữa cái lão ma pháp sư kia mấy ngày nay cũng không ở bên cạnh hắn. Ha ha, xem ra ông trời cũng giúp chúng ta!
Huyết Sát lớn tiếng cười nói.
- Ốc Tư, hành động thành công ta sẽ báo cáo tổ chức tính cho ngươi công lao này!
- Vì sự huy hoàng của tổ chức, Ốc Tư sẽ cố hết sức!
Trung niên quan quân vừa nói, ánh mắt nhất thời trở nên cực kì cuồng nhiệt.
- Tốt. Như vậy hành động đêm nay không tiếc trả giá cũng phải giết chết hắn tại Hải Lam thành!
Sau khi Lưu Vân trở lại hành quán liền ôm Thủy Linh Nhi về phòng. Sau khi đánh bại Bố Lỗ Khắc, tâm tình của hắn lại trở nên trầm trọng hơn.
“Xem ra ta đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản. Những kẻ khốn kiếp ở Hỏa Vân lại đạt thành hiệp nghị với nàng. Có bọn họ hỗ trợ, cho dù nàng thật sự giết ta cũng chỉ là tranh cãi ngoại giao mà thôi!”
Nhớ tới trong trận đấu, sát khí đột nhiện hiện ra. Nhớ tới những lời của Bố Lỗ Khắc, hắn rốt cuộc cũng biết hắn và hoàng tử Thế Viêm đã vô tình rơi vào trong bẫy.
“Khiêu chiến những quý tộc này xem ra ngoài sự can đảm còn phải có lực lượng đủ mạnh cùng thủ đoạn ác độc! Trong mắt bọn họ sự uy hiếp của ta chậm chí còn vượt qua địch nhân. Ở trận đấu này phải ra tay trước mới có thể sống sót!”
Lưu Vân vẫn hy vọng thong thả tường bước cải cách để tước bớt quyền lực của quý tộc Hỏa Vân. Nhưng chuyện tình lần này tạo thành đả kích rất lớn đối với hắn, cũng làm cho hắn hiểu được trong đấu tranh chính trị không thể thiếu thủ đoạn sấm sét. Vì diệt trừ hắn, quý tộc Hỏa Vân không tiếc bắt tay với hổ, đặt lợi ích quốc gia ở phía sau. Điều này càng làm Lưu Vân kiên định với ý niệm diệt trừ bọn rác rưởi này.
- Vân, nhanh chóng xong việc rồi chúng ta rời khỏi nơi này đi!
Sau khi Lưu Vân và Thủy Linh Nhi chui vào trong chăn, hai tay Thủy Linh Nhi nắm lấy tay hắn, ánh mắt lo lắng nói. Vừa mới cùng người yêu gặp lại nhưng thiếu chút nữa lại trở mắt nhìn hắn chết đi. Thủy Linh Nhi chịu đả kích cực kì nghiêm trọng.
- Linh nhi nghỉ ngơi cho tốt. Ta làm sao có thể dễ dàng gặp chuyện không may chứ? Tiểu nha đầu phải tin tưởng ta, đừng có suy nghĩ lung tung. Đã bao giờ ta khiến nàng phải thất vọng chưa?
Nhìn Thủy Linh Nhi, trong lòng Lưu Vân cảm thấy có lỗi. Hai kiếp làm người, hắn chưa từng đem sinh tử của bản thân để ở trong lòng nhưng lại quên mất cảm thụ của những người thân ở bên cạnh hắn.
- Ngươi không biết lúc đó ta thật sự nhớ… …. Giá như mình có thể thay ngươi đỡ một kiếm kia!
Thủy Linh Nhi thâm tình nói.
- Ta biết. Nàng ở bên đó kêu la ầm ĩ, tích cực cổ vũ cho ta!
Lưu Vân mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mỹ nhân. Tình yêu của nữ nhân là động lực để nam nhân phấn đấu. Lưu Vân âm thầm thề trong lòng sẽ làm một cường giả chân chính, để cho nữ nhân của mình không phải lo lắng nữa.
- Yến hội đêm nay ta muốn đi cùng ngươi!
Hiện tại Thủy Linh Nhi không muốn rời Lưu Vân nửa bước.
- Vậy hiện tại nàng ngủ đi, để lấy lại tinh thần thật tốt!
Lưu Vân cười nói.
- Dạ.
Thủy Linh Nhi nhu thuận gật đầu, nhắm hai mắt lại.
Ps: có người nhận pót tiếp rồi...vậy dừng ở đây thui :113:
/372
|