Một người trong Sáng Thế Cửu Thần sẽ trở về, Sở Thiên không thể không tính toán trước.
“Ngươi thật sự chỉ có yêu cầu này?” Phán Quyết Thần Thú thoáng ngạc nhiên, yêu cầu của Phất Lạp Địch Nặc quá đơn giản.
Sở Thiên gật đầu rất thành khẩn, “Nữ thần tại thượng, ta xin lấy danh nghĩa của vợ ta là nữ thần Sinh Mệnh Ái Lệ Ti để thề, ta thật sự chỉ có một yêu cầu đó!”
Hai con gấu trúc tặc lưỡi , một con nhấc vò rượu lên, cuối cùng cũng uống, sau đó nấc một tiếng, nói: “Sáng Thế Cửu Thần làm gì ngươi có biết không?”
Sở Thiên cười nói: “Ta đã sớm biết nhờ ký ức của Long Thần rồi, họ là thần tộc đời thứ nhất, cũng là do Sáng Thế Thần tự tay sáng tạo ra, giúp ông ấy tạo ra các thần tộc cao đẳng nhất trong tam giới, cũng…”
Bộp!
Kiệt Khắc Tốn làm rơi vỡ vò rượu, ngồi phịch xuống đất, xua tay không ngừng, nóng nảy nói: “Đều là người mình, đừng ăn nói câu nệ thế được không? Chín tên đó, nói trắng ra chính là những tên khổ sai do sự lười nhác của lão bất tử Sáng Thế Thần tạo ra để giúp hắn làm thay những việc nặng nhọc!”
“Ha ha, không sai! Họ chính là đám khổ sai! Kiệt Khắc Tốn huynh đệ, ngươi nói tiếp đi, rượu của ta còn rất nhiều !”
Sở Thiên lấy hết số rượu trong giới chỉ mình ra. Gần đây không có tên ma men Tiểu Bạch, Phục Tư Đặc cực phẩm trong giới chỉ của Sở đại thiếu gia cũng ít tiêu hao hơn nhiều. Chỉ một núi rượu đã chôn vùi Kiệt Khắc Tốn trong đó.
“Ha ha, thoải mái à!” Hai con gấu trúc hạnh phúc nằm trên vò rượu, vừa uống vừa nói: “Thật ra đám thần tộc đầu tiên chỉ có sáu người, họ đại diện cho những nguyên tố cơ bản nhất, vợ và em vợ ngươi, và cả lão đại Tư Đặc Ân của chúng ta, đều là những người sau này Sáng Thế Thần khâm điểm, có điều họ hoặc là con gái của Sáng Thế Thần, hoặc là con nuôi, vì vậy cùng được tính là Sáng Thế Cửu Thần!”
Long Thần biết một chút bí văn của thượng cổ, có điều không nhiều, chí ít hắn không biết chuyện Tư Đặc Ân là nghĩa tử (con nuôi) của Sáng Thế Thần, vì vậy Sở Thiên rất chăm chú lắng nghe Kiệt Khắc Tốn lải nhải.
“Thần tộc đầu tiên mà Sáng Thế Thần tạo ra, chính là Đại Địa Phụ Thần Đặng Khẳng! Hắn chấp chưởng thổ nguyên tố. Nuôi dưỡng vạn vật, vì vậy được danh hiệu là Phụ Thần!”
Sở Thiên nheo mắt lại, lúc này Kiệt Khắc Tốn không cần thiết phải lừa hắn, hơn nữa chuyện này chỉ cần tìm Đặng Khẳng đối chất, thoáng cái là hiểu, vậy thì vị thần đầu tiên mà Sáng Thế Thần tạo ra, là Đặng Khẳng rồi. “Kiệt Khắc Tốn huynh đệ, ngươi có nghe nói qua Thực Thần Sử Đế Phân không!?”
“Nghe qua, còn đã ăn món hắn làm rồi! Ngươi nhắc đến hắn làm gì !?”
“Ồ, lão già này có lẽ đang khoác lác với ta!” Sở Thiên lẩm bẩm nói: “Ngươi nói tiếp đi!”
“Ngoại trừ thổ nguyên tố của Đặng Khẳng, còn có phong, hỏa, thủy, điện, linh hồn, năm Phụ Thần và Mẫu Thần này, tất cả sáu thần tộc lần lượt chấp chưởng các nguyên tố cơ bản! Còn Ái Lệ Ti - vợ của ngươi điều khiển năng lực “Sáng tạo”, em vợ Cáp Địch Tư của ngươi điều khiển năng lực “Hủy Diệt”! Nói đơn giản chính là năng lực Quang Minh và Hắc Ám, còn lão đại của ta, hắc hắc, tầng thứ tám của hắn có đặc điểm gì, ta không thể nói cho ngươi biết! Phải giữ bí mật cho lão đại!”
“Phong hệ Phụ Thần và Linh Hồn hệ Mẫu Thần đều đã chết rồi, năm đó người cùng đi với Sáng Thế Thần là Hỏa Diệm Phụ Thần Trương Bá Luân. Lôi Điện Phụ Thần Lạp Tắc Nhĩ, ngoài ra còn một Thủy Hệ Mẫu Thần Sắt Mông Đức!”
“Nói như vậy Sáng Thế Cửu Thần chỉ còn lại bảy người rồi.” Sở Thiên gật đầu.
Kiệt Khắc Tốn nói: “Theo ta, người sắp trở về có lẽ là Lôi Điện Phụ Thần Lạp Tắc Nhĩ có tốc độ nhanh nhất, hoặc là Thủy Mẫu Sắt Mông Đức, người điều khiển kính tượng phân thân của không gian đa tầng!”
Sở Thiên vội nói: “Hai người này có dễ đối phó không?”
“Về thực lực đều không dễ đối phó! Nhưng ngươi vẫn nên cầu nguyện đi, hi vọng người trở về là Lạp Tắc Nhĩ, dù gì hắn và ngươi cũng vô oán vô thù, có lẽ nể mặt ngươi là tướng công của Ái Lệ Ti. Còn có thể giúp ngươi một tay!”
“Nếu như là Sắt Mông Đức thì sao? Ta cũng không có thù oán gì với bà ta…”
Kiệt Khắc Tốn thò một cái móng vuốt ra lắc lắc, “Thủy mẫu Sắt Mông Đức, là tổ tiên của thần tộc Hải Thần… Hiểu chưa?” Sở Thiên ngạc nhiên, thì ra bà ta là tổ tiên của Hải Thần Liên Thành! Nếu như bà ta trở về, vậy thì phiền phức to.”
“Còn nữa! Bất kể là ai trở về, Thú Thần tộc các ngươi cũng phải cẩn thận! Bởi vì Sáng Thế Cửu Thần ngoài một bán nhân thần như lão đại ta ra, người khác đều là nhân thần thuần túy! Họ chắc chắn sẽ không thuận mắt với hiện trạng tam giới thuộc về Thú Thần.”
Sở Thiên kinh ngạc nói: “Tư Đặc Ân không phải Nhân Thần?”
“Phí lời!” Kiệt Khắc Tốn bĩu môi nói: “Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Lão đại Tư Đặc Ân có đuôi!”
Sở Thiên suy nghĩ một hồi. Cười nói: “Miện hạ nói cho ta về Sắt Mông Đức đi, thực lực của bà ta thế nào?”
“Sáng Thế Cửu Thần, không có người nào là kẻ yếu! Ngươi nhớ lấy câu nói này là được rồi! Ngoài ra...” Kiệt Khắc Tốn ngẩng đầu lên từ trong vò rượu, chậm rãi nói: “Ngươi thừa kế tất cả của Long Thần, cũng có kinh nghiệm chiến đấu của hắn, hiện tại có lẽ phải hiểu một điều chứ? Đẳng cấp thần lực là căn bản, nhưng không phải là thứ then chốt quyết định thắng bại!” Sở Thiên gật đầu tán đồng, đích thực là như vậy, nếu không A Mạt Kỳ không thể nào vượt cấp đánh bại đối thủ, Mỹ Nhân Ngư có thần lực tầng thứ bảy cũng sẽ không thắng thảm với Bác Đức thượng vị Chủ Thần đỉnh phong, Sở Thiên hắn ngày đó ở dãy núi Lạc Nhật, cũng sẽ không chỉ dựa vào một Lục ngự tỏa hồn trận mà ép cho Tử Thần phải chạy trốn.
Thần lực, bí pháp, kinh nghiệm, thậm chí cả vũ khí, đều là những nhân tố quyết định thắng thua. Sở Thiên thầm nghĩ, thời đại của thần tộc, là thời đại của việc so đấu tố chất toàn diện! Ngược lại, người nhiều không nhất định là hữu dụng.
“Sáng Thế Cửu Thần đều rất hung hãn, thậm chí Đại Địa Phụ Thần khi ra tay toàn lực, chỉ kém một chút ít với Bố Lai Ân Đặc lúc còn đỉnh phong! Còn Sắt Mông Đức và Lạp Tắc Nhĩ theo Sáng Thế Thần bao nhiêu năm rồi, ai biết được họ đã mạnh đến mức nào! Có điều họ không có Sáng Thế Thần Khí, ngươi cũng không cần quá lo lắng.”
Sáng Thế Thần Khí?
“Chính là Thượng Cổ Thất Thần Khí mà các ngươi thường nói!” Kiệt Khắc Nhĩ điểm lại từng thứ một: “Phán Quyết Đao, Thần Giới Kiếm, Tử Thần Giáp, Kinh Cức Hoàn, Sinh Mệnh Quyền Trượng, Trật Tự Thư! Còn cả Vĩnh Hằng Kiếm mà Bố Lai Ân Đặc dùng nguyên tố bản mệnh để tạo ra nữa! Dưới Sáng Thề Thần Khí, còn có rất nhiều vũ khí khác, như là Chiến Thần Kích của Khảm Phổ, Thị Huyết Đao của Bì Bồng, là những thứ đó!”
“Trật Tự Thư và Sinh Mệnh Quyền Trượng là gì?” Sở Thiên tò mò hỏi.
Kiệt Khắc Tốn trợn ngược mắt lên, đau khổ nói: “Làm ơn đi, Phất Lạp Địch Nặc miện hạ! Cái này mà ngươi không biết!? Trật Tự Thư vẫn luôn ở trong tay của Nguyệt Thần. Hiện tại cũng đã biến mất cùng Nguyệt Thần rồi.”
Nói rồi, Kiệt Khắc Tốn có chút nóng nảy, xua tay nói: “Đi đi, mau đi đi! Ta muốn uống rượu rồi! Nhớ đấy, đừng đưa Bố Lai Ân Đặc đi quá xa.”
.................................
Trở lại Tiếp Nguyệt Tháp ở nhân gian, Sở Thiên và A Mạt Kỳ bước vào trạng thái thời gian gia tốc, cuối cùng đến lúc chập tối đã miễn cưỡng sử dụng được hợp thể. Có điều Sở Thiên lo lắng uy lực không đủ, lại gọi thêm cả Anh Cách Lạp Mỗ đến, để hắn phục chế cường hóa.
Trong Tiếp Nguyệt Tháp, Đặng Khẳng giải trừ cấm cố thần lực, sau đó nói: “Phất Lạp Địch Nặc, nếu như đúng như lời Kiệt Khắc Tốn nói, sẽ có một trong số mấy huynh đệ tỷ muội của ta trở về, vậy thì ta kiến nghị, đưa Bố Lai Ân Đặc đưa tới ba tháng sau.”
Sở Thiên cười nói: “Hay là một tháng đi.”
Đặng Khẳng chăm chú nhìn Sở Thiên, mỉm cười, không đưa ra đề nghị khác, đáp: “Được, bắt đầu đi!”
Hai tay của Đại Địa Phụ Thần đưa ngang ra, thổ nguyên tố dày đặc bao Sở Thiên lại, Sở Thiên chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp, máu lưu thông trong cơ thể cũng lập tức nhanh hơn, thần lực vận chuyển đến tốc độ chưa từng thấy, chớp mắt, thần lực tầng thứ tư trên người Sở Thiên đã biến thành màu u lam.
“Đặng Khẳng đại ca giỏi thật!” Sở Thiên tán thưởng chân thành.
Đặng Khẳng mỉm cười, khiêm tốn nói: “Nếu luận về gia trì thần lực, Vận Mệnh nữ thần mới là đệ nhất nhân trong thần tộc! Ta không đáng là gì so với nàng ta!”
Sở Thiên gật đầu với A Mạt Kỳ, “Hợp thể đi!”
Một luồng quang mang vụt qua, A Mạt Kỳ biến mất trong không trung, còn sau lưng Sở Thiên lại có thêm mười hai cánh ưng hoàng kim. Cảm giác huyết mạch tương thông này khiến Sở Thiên cảm thấy thư thái trong lòng.
“Liệt Không Long Ấn!”
“Toái Thời Long Ấn!”
Hai tay của Sở Thiên lần lượt dùng hai loại long ấn, Anh Cách Lạp Mỗ được sư giúp đỡ của Đại Địa Phụ Thần cũng phục chế cường hóa. Ngay dưới người Sa Khắc. Một Thời Không Toái Đạo chừng một thước vuông xuất hiện.
Đặng Khẳng đỡ lấy cơ thể của Sa Khắc, ném mạnh vào Thời Không Toái Đạo. Nhưng trước lúc Sa Khắc biến mất, hắn đột nhiên xòe năm ngón tay ra, quét qua trán của Sa Khắc, Kinh Cức Long Hoàn lập tức xuất hiện trên tay Đặng Khẳng.
Không bị Kinh Cức Long Hoàn áp chế, Bố Lai Ân Đặc trong cơ thể Sa Khắc đã thức tỉnh, nhưng cơ thể của hắn lúc này đã rơi vào Thời Không Toái Đạo, chỉ có thể để lại một câu quát lạnh lẽo. “Ta nhất định sẽ quay trở lại…”
Một tiếng phụt nặng nề vang lên, Thời Không Toái Đạo đã đóng lại, còn hợp thể của Sở Thiên và A Mạt Kỳ ngay lập tức bị tách ra, hai ngươi rơi vào trạng thái hôn mê.
Đặng Khẳng dùng thần lực lăng không kéo cơ thể của hai người, đưa Kinh Cức Long Hoàn đội lên đầu Sở Thiên, nói với Anh Cách Lạp Mỗ: “Thực lực của họ vẫn quá yếu, khi mở Thời Không Toái Đạo đã tiêu hao quá nhiều sinh mệnh tiềm lực. Ngươi đi theo con đường nguyệt cầu, đem họ giao cho Bì Bồng! Bảo Bì Bồng bổ sung sinh mệnh cho họ.”
...............................
Khi Sở Thiên tỉnh lại, đã là mười ngày sau.
“Nữ thần tại thượng!” Chuyện đầu tiên mà Sở Thiên sau khi tỉnh lại chính là lớn tiếng kêu lên, bởi vì hắn phát hiện, thần lực của mình đã bị tụt lùi, biến thành Hạ Vị Thần đỉnh phong, đã hạ xuống trọn vẹn một cấp!
“Không có gì đáng ngạc nhiên cả!” Bì Bồng ngồi trước giường Sở Thiên, ôm ngực chậm rãi nói: “Ngươi đã coi như may mắn lắm rồi, trước là được Đặng Khẳng bảo vệ thần lực cho ngươi, sau lại có ta bổ sung sinh mệnh! Tạm thời chỉ hạ một cấp thần lực đã lã vạn hạnh rồi. Thời Không Toái Đoại là thứ dễ để khởi động sao? Năm đó hai người con của Long Thần còn thảm hơn ngươi nhiều.” Nếu huynh đệ muốn truyện ra nhanh hơn, mời vào đây đăng ký góp sức cùng chúng tôi: http:///forum/showthread.php?t=134326999
Sở Thiên xoay người trở dậy, cười nói: “Thì ra là lão tổ tông đã cứu ta, ha ha, đa tạ lão tổ tông! A Mạt Kỳ đâu? Hắn thế nào rồi?”
“Hắn mạnh hơn ngươi, đã tỉnh từ ba ngày trước rồi, chỉ tổn thất một chút thần lực nhưng không giáng cấp, hiện tại đang tác chiến bên ngoài cùng Bác Đức!”
“Tác chiến?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi: “Hiện tại đang có chiến đấu sao!?”
“Đương nhiên là có rồi, Khố Khoa Kỳ và Tử Thần đã đến tương lai, nhưng thủ hạ của chúng vẫn còn ở đây, Hải Thần, Lời Nguyền Chủ Thần, gia tộc Ma Căn đã đầu phục Bố Lai Ân Đặc, thực lực của họ cũng không nhỏ đâu. Ài, dù sao cũng không thể nào đợi Tử Thần và Khố Khoa Kỳ trở về mới thu thập chúng được.”
Khẽ vuốt chòm râu đỏ dưới mũi, Bì Bồng ném một bộ y phục cho Sở Thiên, để hắn thay bộ y phục dành cho người bệnh, cười nói: “Chuẩn bị một chút đi, có lão già đang tìm ngươi liều mạng đấy!”
“Ngươi thật sự chỉ có yêu cầu này?” Phán Quyết Thần Thú thoáng ngạc nhiên, yêu cầu của Phất Lạp Địch Nặc quá đơn giản.
Sở Thiên gật đầu rất thành khẩn, “Nữ thần tại thượng, ta xin lấy danh nghĩa của vợ ta là nữ thần Sinh Mệnh Ái Lệ Ti để thề, ta thật sự chỉ có một yêu cầu đó!”
Hai con gấu trúc tặc lưỡi , một con nhấc vò rượu lên, cuối cùng cũng uống, sau đó nấc một tiếng, nói: “Sáng Thế Cửu Thần làm gì ngươi có biết không?”
Sở Thiên cười nói: “Ta đã sớm biết nhờ ký ức của Long Thần rồi, họ là thần tộc đời thứ nhất, cũng là do Sáng Thế Thần tự tay sáng tạo ra, giúp ông ấy tạo ra các thần tộc cao đẳng nhất trong tam giới, cũng…”
Bộp!
Kiệt Khắc Tốn làm rơi vỡ vò rượu, ngồi phịch xuống đất, xua tay không ngừng, nóng nảy nói: “Đều là người mình, đừng ăn nói câu nệ thế được không? Chín tên đó, nói trắng ra chính là những tên khổ sai do sự lười nhác của lão bất tử Sáng Thế Thần tạo ra để giúp hắn làm thay những việc nặng nhọc!”
“Ha ha, không sai! Họ chính là đám khổ sai! Kiệt Khắc Tốn huynh đệ, ngươi nói tiếp đi, rượu của ta còn rất nhiều !”
Sở Thiên lấy hết số rượu trong giới chỉ mình ra. Gần đây không có tên ma men Tiểu Bạch, Phục Tư Đặc cực phẩm trong giới chỉ của Sở đại thiếu gia cũng ít tiêu hao hơn nhiều. Chỉ một núi rượu đã chôn vùi Kiệt Khắc Tốn trong đó.
“Ha ha, thoải mái à!” Hai con gấu trúc hạnh phúc nằm trên vò rượu, vừa uống vừa nói: “Thật ra đám thần tộc đầu tiên chỉ có sáu người, họ đại diện cho những nguyên tố cơ bản nhất, vợ và em vợ ngươi, và cả lão đại Tư Đặc Ân của chúng ta, đều là những người sau này Sáng Thế Thần khâm điểm, có điều họ hoặc là con gái của Sáng Thế Thần, hoặc là con nuôi, vì vậy cùng được tính là Sáng Thế Cửu Thần!”
Long Thần biết một chút bí văn của thượng cổ, có điều không nhiều, chí ít hắn không biết chuyện Tư Đặc Ân là nghĩa tử (con nuôi) của Sáng Thế Thần, vì vậy Sở Thiên rất chăm chú lắng nghe Kiệt Khắc Tốn lải nhải.
“Thần tộc đầu tiên mà Sáng Thế Thần tạo ra, chính là Đại Địa Phụ Thần Đặng Khẳng! Hắn chấp chưởng thổ nguyên tố. Nuôi dưỡng vạn vật, vì vậy được danh hiệu là Phụ Thần!”
Sở Thiên nheo mắt lại, lúc này Kiệt Khắc Tốn không cần thiết phải lừa hắn, hơn nữa chuyện này chỉ cần tìm Đặng Khẳng đối chất, thoáng cái là hiểu, vậy thì vị thần đầu tiên mà Sáng Thế Thần tạo ra, là Đặng Khẳng rồi. “Kiệt Khắc Tốn huynh đệ, ngươi có nghe nói qua Thực Thần Sử Đế Phân không!?”
“Nghe qua, còn đã ăn món hắn làm rồi! Ngươi nhắc đến hắn làm gì !?”
“Ồ, lão già này có lẽ đang khoác lác với ta!” Sở Thiên lẩm bẩm nói: “Ngươi nói tiếp đi!”
“Ngoại trừ thổ nguyên tố của Đặng Khẳng, còn có phong, hỏa, thủy, điện, linh hồn, năm Phụ Thần và Mẫu Thần này, tất cả sáu thần tộc lần lượt chấp chưởng các nguyên tố cơ bản! Còn Ái Lệ Ti - vợ của ngươi điều khiển năng lực “Sáng tạo”, em vợ Cáp Địch Tư của ngươi điều khiển năng lực “Hủy Diệt”! Nói đơn giản chính là năng lực Quang Minh và Hắc Ám, còn lão đại của ta, hắc hắc, tầng thứ tám của hắn có đặc điểm gì, ta không thể nói cho ngươi biết! Phải giữ bí mật cho lão đại!”
“Phong hệ Phụ Thần và Linh Hồn hệ Mẫu Thần đều đã chết rồi, năm đó người cùng đi với Sáng Thế Thần là Hỏa Diệm Phụ Thần Trương Bá Luân. Lôi Điện Phụ Thần Lạp Tắc Nhĩ, ngoài ra còn một Thủy Hệ Mẫu Thần Sắt Mông Đức!”
“Nói như vậy Sáng Thế Cửu Thần chỉ còn lại bảy người rồi.” Sở Thiên gật đầu.
Kiệt Khắc Tốn nói: “Theo ta, người sắp trở về có lẽ là Lôi Điện Phụ Thần Lạp Tắc Nhĩ có tốc độ nhanh nhất, hoặc là Thủy Mẫu Sắt Mông Đức, người điều khiển kính tượng phân thân của không gian đa tầng!”
Sở Thiên vội nói: “Hai người này có dễ đối phó không?”
“Về thực lực đều không dễ đối phó! Nhưng ngươi vẫn nên cầu nguyện đi, hi vọng người trở về là Lạp Tắc Nhĩ, dù gì hắn và ngươi cũng vô oán vô thù, có lẽ nể mặt ngươi là tướng công của Ái Lệ Ti. Còn có thể giúp ngươi một tay!”
“Nếu như là Sắt Mông Đức thì sao? Ta cũng không có thù oán gì với bà ta…”
Kiệt Khắc Tốn thò một cái móng vuốt ra lắc lắc, “Thủy mẫu Sắt Mông Đức, là tổ tiên của thần tộc Hải Thần… Hiểu chưa?” Sở Thiên ngạc nhiên, thì ra bà ta là tổ tiên của Hải Thần Liên Thành! Nếu như bà ta trở về, vậy thì phiền phức to.”
“Còn nữa! Bất kể là ai trở về, Thú Thần tộc các ngươi cũng phải cẩn thận! Bởi vì Sáng Thế Cửu Thần ngoài một bán nhân thần như lão đại ta ra, người khác đều là nhân thần thuần túy! Họ chắc chắn sẽ không thuận mắt với hiện trạng tam giới thuộc về Thú Thần.”
Sở Thiên kinh ngạc nói: “Tư Đặc Ân không phải Nhân Thần?”
“Phí lời!” Kiệt Khắc Tốn bĩu môi nói: “Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Lão đại Tư Đặc Ân có đuôi!”
Sở Thiên suy nghĩ một hồi. Cười nói: “Miện hạ nói cho ta về Sắt Mông Đức đi, thực lực của bà ta thế nào?”
“Sáng Thế Cửu Thần, không có người nào là kẻ yếu! Ngươi nhớ lấy câu nói này là được rồi! Ngoài ra...” Kiệt Khắc Tốn ngẩng đầu lên từ trong vò rượu, chậm rãi nói: “Ngươi thừa kế tất cả của Long Thần, cũng có kinh nghiệm chiến đấu của hắn, hiện tại có lẽ phải hiểu một điều chứ? Đẳng cấp thần lực là căn bản, nhưng không phải là thứ then chốt quyết định thắng bại!” Sở Thiên gật đầu tán đồng, đích thực là như vậy, nếu không A Mạt Kỳ không thể nào vượt cấp đánh bại đối thủ, Mỹ Nhân Ngư có thần lực tầng thứ bảy cũng sẽ không thắng thảm với Bác Đức thượng vị Chủ Thần đỉnh phong, Sở Thiên hắn ngày đó ở dãy núi Lạc Nhật, cũng sẽ không chỉ dựa vào một Lục ngự tỏa hồn trận mà ép cho Tử Thần phải chạy trốn.
Thần lực, bí pháp, kinh nghiệm, thậm chí cả vũ khí, đều là những nhân tố quyết định thắng thua. Sở Thiên thầm nghĩ, thời đại của thần tộc, là thời đại của việc so đấu tố chất toàn diện! Ngược lại, người nhiều không nhất định là hữu dụng.
“Sáng Thế Cửu Thần đều rất hung hãn, thậm chí Đại Địa Phụ Thần khi ra tay toàn lực, chỉ kém một chút ít với Bố Lai Ân Đặc lúc còn đỉnh phong! Còn Sắt Mông Đức và Lạp Tắc Nhĩ theo Sáng Thế Thần bao nhiêu năm rồi, ai biết được họ đã mạnh đến mức nào! Có điều họ không có Sáng Thế Thần Khí, ngươi cũng không cần quá lo lắng.”
Sáng Thế Thần Khí?
“Chính là Thượng Cổ Thất Thần Khí mà các ngươi thường nói!” Kiệt Khắc Nhĩ điểm lại từng thứ một: “Phán Quyết Đao, Thần Giới Kiếm, Tử Thần Giáp, Kinh Cức Hoàn, Sinh Mệnh Quyền Trượng, Trật Tự Thư! Còn cả Vĩnh Hằng Kiếm mà Bố Lai Ân Đặc dùng nguyên tố bản mệnh để tạo ra nữa! Dưới Sáng Thề Thần Khí, còn có rất nhiều vũ khí khác, như là Chiến Thần Kích của Khảm Phổ, Thị Huyết Đao của Bì Bồng, là những thứ đó!”
“Trật Tự Thư và Sinh Mệnh Quyền Trượng là gì?” Sở Thiên tò mò hỏi.
Kiệt Khắc Tốn trợn ngược mắt lên, đau khổ nói: “Làm ơn đi, Phất Lạp Địch Nặc miện hạ! Cái này mà ngươi không biết!? Trật Tự Thư vẫn luôn ở trong tay của Nguyệt Thần. Hiện tại cũng đã biến mất cùng Nguyệt Thần rồi.”
Nói rồi, Kiệt Khắc Tốn có chút nóng nảy, xua tay nói: “Đi đi, mau đi đi! Ta muốn uống rượu rồi! Nhớ đấy, đừng đưa Bố Lai Ân Đặc đi quá xa.”
.................................
Trở lại Tiếp Nguyệt Tháp ở nhân gian, Sở Thiên và A Mạt Kỳ bước vào trạng thái thời gian gia tốc, cuối cùng đến lúc chập tối đã miễn cưỡng sử dụng được hợp thể. Có điều Sở Thiên lo lắng uy lực không đủ, lại gọi thêm cả Anh Cách Lạp Mỗ đến, để hắn phục chế cường hóa.
Trong Tiếp Nguyệt Tháp, Đặng Khẳng giải trừ cấm cố thần lực, sau đó nói: “Phất Lạp Địch Nặc, nếu như đúng như lời Kiệt Khắc Tốn nói, sẽ có một trong số mấy huynh đệ tỷ muội của ta trở về, vậy thì ta kiến nghị, đưa Bố Lai Ân Đặc đưa tới ba tháng sau.”
Sở Thiên cười nói: “Hay là một tháng đi.”
Đặng Khẳng chăm chú nhìn Sở Thiên, mỉm cười, không đưa ra đề nghị khác, đáp: “Được, bắt đầu đi!”
Hai tay của Đại Địa Phụ Thần đưa ngang ra, thổ nguyên tố dày đặc bao Sở Thiên lại, Sở Thiên chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp, máu lưu thông trong cơ thể cũng lập tức nhanh hơn, thần lực vận chuyển đến tốc độ chưa từng thấy, chớp mắt, thần lực tầng thứ tư trên người Sở Thiên đã biến thành màu u lam.
“Đặng Khẳng đại ca giỏi thật!” Sở Thiên tán thưởng chân thành.
Đặng Khẳng mỉm cười, khiêm tốn nói: “Nếu luận về gia trì thần lực, Vận Mệnh nữ thần mới là đệ nhất nhân trong thần tộc! Ta không đáng là gì so với nàng ta!”
Sở Thiên gật đầu với A Mạt Kỳ, “Hợp thể đi!”
Một luồng quang mang vụt qua, A Mạt Kỳ biến mất trong không trung, còn sau lưng Sở Thiên lại có thêm mười hai cánh ưng hoàng kim. Cảm giác huyết mạch tương thông này khiến Sở Thiên cảm thấy thư thái trong lòng.
“Liệt Không Long Ấn!”
“Toái Thời Long Ấn!”
Hai tay của Sở Thiên lần lượt dùng hai loại long ấn, Anh Cách Lạp Mỗ được sư giúp đỡ của Đại Địa Phụ Thần cũng phục chế cường hóa. Ngay dưới người Sa Khắc. Một Thời Không Toái Đạo chừng một thước vuông xuất hiện.
Đặng Khẳng đỡ lấy cơ thể của Sa Khắc, ném mạnh vào Thời Không Toái Đạo. Nhưng trước lúc Sa Khắc biến mất, hắn đột nhiên xòe năm ngón tay ra, quét qua trán của Sa Khắc, Kinh Cức Long Hoàn lập tức xuất hiện trên tay Đặng Khẳng.
Không bị Kinh Cức Long Hoàn áp chế, Bố Lai Ân Đặc trong cơ thể Sa Khắc đã thức tỉnh, nhưng cơ thể của hắn lúc này đã rơi vào Thời Không Toái Đạo, chỉ có thể để lại một câu quát lạnh lẽo. “Ta nhất định sẽ quay trở lại…”
Một tiếng phụt nặng nề vang lên, Thời Không Toái Đạo đã đóng lại, còn hợp thể của Sở Thiên và A Mạt Kỳ ngay lập tức bị tách ra, hai ngươi rơi vào trạng thái hôn mê.
Đặng Khẳng dùng thần lực lăng không kéo cơ thể của hai người, đưa Kinh Cức Long Hoàn đội lên đầu Sở Thiên, nói với Anh Cách Lạp Mỗ: “Thực lực của họ vẫn quá yếu, khi mở Thời Không Toái Đạo đã tiêu hao quá nhiều sinh mệnh tiềm lực. Ngươi đi theo con đường nguyệt cầu, đem họ giao cho Bì Bồng! Bảo Bì Bồng bổ sung sinh mệnh cho họ.”
...............................
Khi Sở Thiên tỉnh lại, đã là mười ngày sau.
“Nữ thần tại thượng!” Chuyện đầu tiên mà Sở Thiên sau khi tỉnh lại chính là lớn tiếng kêu lên, bởi vì hắn phát hiện, thần lực của mình đã bị tụt lùi, biến thành Hạ Vị Thần đỉnh phong, đã hạ xuống trọn vẹn một cấp!
“Không có gì đáng ngạc nhiên cả!” Bì Bồng ngồi trước giường Sở Thiên, ôm ngực chậm rãi nói: “Ngươi đã coi như may mắn lắm rồi, trước là được Đặng Khẳng bảo vệ thần lực cho ngươi, sau lại có ta bổ sung sinh mệnh! Tạm thời chỉ hạ một cấp thần lực đã lã vạn hạnh rồi. Thời Không Toái Đoại là thứ dễ để khởi động sao? Năm đó hai người con của Long Thần còn thảm hơn ngươi nhiều.” Nếu huynh đệ muốn truyện ra nhanh hơn, mời vào đây đăng ký góp sức cùng chúng tôi: http:///forum/showthread.php?t=134326999
Sở Thiên xoay người trở dậy, cười nói: “Thì ra là lão tổ tông đã cứu ta, ha ha, đa tạ lão tổ tông! A Mạt Kỳ đâu? Hắn thế nào rồi?”
“Hắn mạnh hơn ngươi, đã tỉnh từ ba ngày trước rồi, chỉ tổn thất một chút thần lực nhưng không giáng cấp, hiện tại đang tác chiến bên ngoài cùng Bác Đức!”
“Tác chiến?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi: “Hiện tại đang có chiến đấu sao!?”
“Đương nhiên là có rồi, Khố Khoa Kỳ và Tử Thần đã đến tương lai, nhưng thủ hạ của chúng vẫn còn ở đây, Hải Thần, Lời Nguyền Chủ Thần, gia tộc Ma Căn đã đầu phục Bố Lai Ân Đặc, thực lực của họ cũng không nhỏ đâu. Ài, dù sao cũng không thể nào đợi Tử Thần và Khố Khoa Kỳ trở về mới thu thập chúng được.”
Khẽ vuốt chòm râu đỏ dưới mũi, Bì Bồng ném một bộ y phục cho Sở Thiên, để hắn thay bộ y phục dành cho người bệnh, cười nói: “Chuẩn bị một chút đi, có lão già đang tìm ngươi liều mạng đấy!”
/597
|