“Nói!” Phiền phức bao năm đã được giải quyết, nên tâm trạng lúc này của Long Hoàng cũng không tệ, “Chỉ cần không quá đáng, ta đều sẽ chấp nhận!”
Nhìn Long Hoàng sảng khoái như vậy, Sở Thiên lòng đầy hoan hỉ, chuyến đi A Cổ Lạp sơn lần này vô cùng hoàn mỹ, chuyện nên làm đều đã thành cồng rồi, chỉ còn một chuyện cuối cùng, thỉnh cầu Long Hoàng giải trừ phong ấn cho Ba Bác Tát. “Quản gia của ta là Ba Bác Tát bị Hoàng Kim Long Vương…”
“Không thể được!” Sở Thiên còn chưa nói dứt lời, Long Hoàng đã phẫn nộ kiên quyết cự tuyệt, “Chuyện này ta sẽ không giúp ngươi, được rồi, ngươi đi xem con rồng mà ta thưởng cho ngươi trước đi!” Dứt lời, Long Hoàng đứng thẳng dậy, phất áo bước đi.
“Phất La Đa lão ca, bệ hạ.…” Long Hoàng dẫn theo cả đoàn trưởng lão bỏ đi, Sở Thiên cảm thấy trong đầu mờ mịt, đành phải chuyển sang hỏi Phất La Đa, kẻ còn phải đưa mình đi tiếp nhận ma sủng. “Hừ! Phất Lạp Địch Nặc! Ngươi thật là không biết chuyện gì sao?!” Phất La Đa cũng đại nộ vì yêu cầu của Sở Thiên, khuôn mặt bỗng trở nên lạnh lùng, “Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói, chiến tranh Long tộc trên đại lục Huyễn Thú ư?!”
“Chiến tranh Long tộc? Chuyện này quả thật ta không biết?” Sở Thiên tỏ vẻ vô tội, A Mạt Kỳ cũng có vẻ không phục, bất bình cho chủ nhân, “Một ma thú như ta đây còn không biết chiến tranh Long tộc! Chủ nhân ta làm sao biết được?!”
“Ài! Thời gian cũng lâu rồi, xem ra ngoại trừ Long tộc, không ai còn nhớ về cuộc chiến tranh đó.…” Phất La Đa nhìn Sở Thiên thật sự không biết gì nên cũng ôn hòa trở lại, nhẹ giọng kể: “Đó là chuyện của năm nghìn năm trước, lúc đó đại lục Huyễn Thú vẫn trong thời đại ma pháp…”
Trong truyền thuyết, khi Sáng Thế Thần tạo ra loài rồng, liền phân rồng làm hai giống loài, một là Long Hoàng hình dáng giống một con rắn mối có thêm đôi cánh, còn một loại khác chính là Hoàng Kim Long tộc ở phương Đông! Cho nên, Cự Long tộc và Hoàng Kim Long tộc từ lúc được sinh ra, vì để chứng minh mình là huyết mạch long tộc chính thống nên hai tộc đã đấu tranh không ngừng nghỉ!
Cự Long tộc ở một dải A Cổ Lạp sơn tuy có nhiều về số lượng, nhưng tố chất của chúng lại kém xa so với Hoàng Kim Long tộc! Năm nghìn năm trước, Hoàng Kim Long tộc trên đại lục cho dù chỉ có mấy chục con, nhưng thực lực của chúng lại khiến Cự Long tộc phải run sợ, vì con kém nhất trong Hoàng Kim Long tộc cũng đã là cấp chín! Mà Hoàng Kim Long Vương thực lực tương đương với Long Hoàng lại có đến sáu con!
Sau đó, cuộc chiến cuối cùng của hai tộc diễn ra ở đầm lầy Trần Nê lúc bấy giờ vẫn còn là một cánh đồng cỏ mênh mông, trong cuộc chiến đó, Hoàng Kim Long tộc bị tổn thất nặng nề, từ đó rút ra khỏi lịch sử của đại lục, nhưng Cự Long tộc cũng không được sống dễ dàng gì, không những số lượng Cự Long cấp tám bị tồn thất nghiêm trọng, hơn nữa Long Hoàng đời trước đến xương cốt cũng không còn! Sau cuộc chiến, Cự Long tộc thậm chí ngay cả người để thu thập lại thi thể của tộc mình cũng không đủ, chỉ có thể mặc cho vô số thi thể Cự Long thất tán trên đại lục, khiến cho cả nghìn dặm đất phì nhiêu màu mỡ bị ăn mòn trở thành đầm Trần Nê ngày nay…
Từ đó về sau, quan hệ hai tộc từ những cuộc chiến tranh danh dự biến thành cuộc chiến sinh tử! Và trải qua năm nghìn năm phục hồi lại sinh khí, Cự Long tộc cũng đã khôi phục lại vinh quang ngày nào, nhưng Hoàng Kim Long tộc cũng bắt đầu chấn hưng lại, một trận chiến khác có thể nói đang căng thẳng chuẩn bị bùng nổ!
Trong tình cảnh này, Sở Thiên lại dám nhắc đến Hoàng Kim Long Vương trước mặt của Long Hoàng, không phải định tìm cái chết sao! Nếu không phải Sở Thiên đã trị khỏi bệnh cho Long Hoàng, e rằng hắn đã bị băm thành trăm ngàn mảnh nhỏ rồi.
“Thì ra là như vậy, Phất La Đa lão ca, phiền ngươi giải thích với Long Hoàng, ta thật sự không biết chuyện này!” Nói rồi, Sở Thiên nhìn bốn phía không người, bèn yên tâm rút từ ma pháp giới chỉ ra một cái túi không gian nhét cho Phất La Đa một cách kín đáo, “Ha ha, lâu như vậy rồi, kẻ làm huynh đệ này chưa có thứ gì để hiếu kính với lão ca, món quà nhỏ này mong lão ca nhận lấy, chỉ là một chút tâm ý mà thôi…” Đây chính là lễ vật mà Lô Địch Tam Thế tặng cho các cường giả các nước, nhưng trước hội nghị A Cổ Lạp sơn, Long Hoàng không hề thiếu chút quà nhỏ này nên chúng không có đất dụng võ, nhưng Sở Thiên lại phát hiện được tổ chức hội nghị tối cao của Long tộc, hơn nữa các trưởng lão trong đó đều quyền cao chức trọng, điều này khiến Sở Thiên tự nhiên thay đổi đối tượng kết thân của mình!
“Ha ha, lão đệ ngươi quá khách khí rồi…” Phất La Đa mỉm cười nhận lấy túi không gian, lén dùng ma pháp kiểm tra đồ bên trong, sau đó hài lòng thu lại, “Chúng ta đã là huynh đệ, sau này có chuyện gì cứ việc nói ra! Cho dù đệ muốn tiêu diệt quốc gia nào, lão ca cũng sẽ giúp đệ giải quyết!” Phất La Đa không hề nói khoác, với thực lực Thủy hệ Cự Long cấp chín của hắn và thân phận trưởng lão của Long tộc, gọi thêm mấy con Cự Long cao cấp để giúp Sở Thiên thật không có vấn đề gì.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Ta lại có một huynh trưởng khảng khái như lão ca!” Sở Thiên ra vẻ xúc động đến hai mắt sáng lên, một tay ôm chặt Phất La Đa, “ Cảm tạ nữ thần để ta gặp được ngươi --- Phất La Đa lão ca”
“Ha ha, được rồi, được rồi,” Phất La Đa rõ ràng không thích ứng được với sự nhiệt tình của Sở Thiên, liền cười gượng nhưng cơ thể lại như dòng nước hiền hòa thoát khỏi lòng của Sở Thiên, “Hay là đi xem ma sủng mới của ngươi trước đi!” Dứt lời, cơ thể của Phất La Đa ưỡn lên, từ từ chuồn ra phía xa.
“A Mạt Kỳ, chúng ta cũng đi thôi!” Sở Thiên vừa dứt lời, A Mạt Kỳ đã phục người xuống để chủ nhân trèo lên, sau đo theo sau Phất La Đa bay ra ngoài A Cổ Lạp sơn.
“Chủ nhân, vừa rồi Phất La Đa nói với Long Hoàng, muốn đem con quái vật đã bắt ta tặng cho người!” A Mạt Kỳ bay rất chậm rãi, cố ý để khoảng cách giữa mình và Phất La Đa cách ra xa, A Mạt Kỳ vừa bay vừa quay đầu lại, hạ thấp giọng tức giận nói với Sở Thiên, “Hình như Long Hoàng rất ghét con quái vật đó mới tặng cho người!”
Khi Long Hoàng và Phất La Đa nói chuyện giọng vô cùng nhỏ, dù sao ý muốn của hắn là để Long Hoàng dùng tên quái vật sớm đã muốn vứt bỏ để đuổi Sở Thiên đi, chuyện này tổn hại đến uy nghiêm của Long Hoàng, cho nên đương nhiên không thể để cho người khác nghe thấy. Nhưng mà, tuy Phất La Đa tưởng rằng không ai có thể nghe được hắn nói gì, thậm chí còn dùng ma pháp ngăn cách để nói, nhưng hắn lại bỏ sót một chuyện, hai xương tai của A Mạt Kỳ đã được Sở Thiên thêm vào Phong hệ quyển trục….
“Quái vật ư? Mà còn là thứ Long Hoàng không cần nữa?” Sở Thiên nheo hai mắt lại, sắc mặt tái xanh, hai tay nắm chặt lông vũ của A Mạt Kỳ! Bản tính loài rồng tham lam yêu tài, chuyện này ai cũng biết, nhưng Á Lợi Tư Thác Đức thân là vua của Long tộc, lại dám đem một con quái vật không muốn giữ lại ném cho mình, thật quá khinh thường người khác rồi!
“Không sai! Hơn nữa lại là một phế vật không có bất cứ công kích lực nào! Hừ!” A Mạt Kỳ càng nói càng điên tiết, tốc độ bay lập tức tăng lên không ít lần.
Một phế vật không có công kích lực sao!? Sở Thiên ngồi không yên nữa, đến tượng đất còn có ba phần nóng tình, huống hồ đây lại là niềm tự hào của Tế Tự trên đại lục, thủ tịch Tế Tự cung đính của Khải Tát!? “Con mẹ nó! A Mạt Kỳ, từ sau cứ ở ngoài A Cổ Lạp sơn nhìn thấy tên Long tộc nào, thì đánh tên đó cho ta!”
“Tuân lệnh! Chủ nhân!” Đôi mắt ưng ẩn hiện những tia sáng dị kỳ của A Mạt Kỳ khi vừa nghe mệnh lệnh của Sở Thiên đã bị kích thích khiến quang mang phóng xa vạn trượng, khe tròn dưới mỏ ưng cũng thoáng hiện lưu quang. Vốn dĩ A Mạt Kỳ mãi mãi sẽ có một bộ dạng kia với Sở Thiên. Vẻ mặt thần côn trang nghiêm thuần khiết khiến nó cảm thấy hơi đáng tiếc, nhưng mệnh lệnh của Sở Thiên vừa phát ra, trong lòng nó chỉ còn lại niềm hưng phấn, Hắc hắc! Đi theo một chủ nhân đến rồng còn dám đánh, quả thực rất có tiền đồ rồi!
“Không đúng!” Tuy rằng giận sữ, nhưng Sở Thiên lại chợt thấy chuyện này có chút kỳ lạ, “A Mạt Kỳ, ngươi nói tên quái vật đó không có công kích lực, vậy sao hắn có thể bắt được ngươi?”
Nhìn Long Hoàng sảng khoái như vậy, Sở Thiên lòng đầy hoan hỉ, chuyến đi A Cổ Lạp sơn lần này vô cùng hoàn mỹ, chuyện nên làm đều đã thành cồng rồi, chỉ còn một chuyện cuối cùng, thỉnh cầu Long Hoàng giải trừ phong ấn cho Ba Bác Tát. “Quản gia của ta là Ba Bác Tát bị Hoàng Kim Long Vương…”
“Không thể được!” Sở Thiên còn chưa nói dứt lời, Long Hoàng đã phẫn nộ kiên quyết cự tuyệt, “Chuyện này ta sẽ không giúp ngươi, được rồi, ngươi đi xem con rồng mà ta thưởng cho ngươi trước đi!” Dứt lời, Long Hoàng đứng thẳng dậy, phất áo bước đi.
“Phất La Đa lão ca, bệ hạ.…” Long Hoàng dẫn theo cả đoàn trưởng lão bỏ đi, Sở Thiên cảm thấy trong đầu mờ mịt, đành phải chuyển sang hỏi Phất La Đa, kẻ còn phải đưa mình đi tiếp nhận ma sủng. “Hừ! Phất Lạp Địch Nặc! Ngươi thật là không biết chuyện gì sao?!” Phất La Đa cũng đại nộ vì yêu cầu của Sở Thiên, khuôn mặt bỗng trở nên lạnh lùng, “Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe nói, chiến tranh Long tộc trên đại lục Huyễn Thú ư?!”
“Chiến tranh Long tộc? Chuyện này quả thật ta không biết?” Sở Thiên tỏ vẻ vô tội, A Mạt Kỳ cũng có vẻ không phục, bất bình cho chủ nhân, “Một ma thú như ta đây còn không biết chiến tranh Long tộc! Chủ nhân ta làm sao biết được?!”
“Ài! Thời gian cũng lâu rồi, xem ra ngoại trừ Long tộc, không ai còn nhớ về cuộc chiến tranh đó.…” Phất La Đa nhìn Sở Thiên thật sự không biết gì nên cũng ôn hòa trở lại, nhẹ giọng kể: “Đó là chuyện của năm nghìn năm trước, lúc đó đại lục Huyễn Thú vẫn trong thời đại ma pháp…”
Trong truyền thuyết, khi Sáng Thế Thần tạo ra loài rồng, liền phân rồng làm hai giống loài, một là Long Hoàng hình dáng giống một con rắn mối có thêm đôi cánh, còn một loại khác chính là Hoàng Kim Long tộc ở phương Đông! Cho nên, Cự Long tộc và Hoàng Kim Long tộc từ lúc được sinh ra, vì để chứng minh mình là huyết mạch long tộc chính thống nên hai tộc đã đấu tranh không ngừng nghỉ!
Cự Long tộc ở một dải A Cổ Lạp sơn tuy có nhiều về số lượng, nhưng tố chất của chúng lại kém xa so với Hoàng Kim Long tộc! Năm nghìn năm trước, Hoàng Kim Long tộc trên đại lục cho dù chỉ có mấy chục con, nhưng thực lực của chúng lại khiến Cự Long tộc phải run sợ, vì con kém nhất trong Hoàng Kim Long tộc cũng đã là cấp chín! Mà Hoàng Kim Long Vương thực lực tương đương với Long Hoàng lại có đến sáu con!
Sau đó, cuộc chiến cuối cùng của hai tộc diễn ra ở đầm lầy Trần Nê lúc bấy giờ vẫn còn là một cánh đồng cỏ mênh mông, trong cuộc chiến đó, Hoàng Kim Long tộc bị tổn thất nặng nề, từ đó rút ra khỏi lịch sử của đại lục, nhưng Cự Long tộc cũng không được sống dễ dàng gì, không những số lượng Cự Long cấp tám bị tồn thất nghiêm trọng, hơn nữa Long Hoàng đời trước đến xương cốt cũng không còn! Sau cuộc chiến, Cự Long tộc thậm chí ngay cả người để thu thập lại thi thể của tộc mình cũng không đủ, chỉ có thể mặc cho vô số thi thể Cự Long thất tán trên đại lục, khiến cho cả nghìn dặm đất phì nhiêu màu mỡ bị ăn mòn trở thành đầm Trần Nê ngày nay…
Từ đó về sau, quan hệ hai tộc từ những cuộc chiến tranh danh dự biến thành cuộc chiến sinh tử! Và trải qua năm nghìn năm phục hồi lại sinh khí, Cự Long tộc cũng đã khôi phục lại vinh quang ngày nào, nhưng Hoàng Kim Long tộc cũng bắt đầu chấn hưng lại, một trận chiến khác có thể nói đang căng thẳng chuẩn bị bùng nổ!
Trong tình cảnh này, Sở Thiên lại dám nhắc đến Hoàng Kim Long Vương trước mặt của Long Hoàng, không phải định tìm cái chết sao! Nếu không phải Sở Thiên đã trị khỏi bệnh cho Long Hoàng, e rằng hắn đã bị băm thành trăm ngàn mảnh nhỏ rồi.
“Thì ra là như vậy, Phất La Đa lão ca, phiền ngươi giải thích với Long Hoàng, ta thật sự không biết chuyện này!” Nói rồi, Sở Thiên nhìn bốn phía không người, bèn yên tâm rút từ ma pháp giới chỉ ra một cái túi không gian nhét cho Phất La Đa một cách kín đáo, “Ha ha, lâu như vậy rồi, kẻ làm huynh đệ này chưa có thứ gì để hiếu kính với lão ca, món quà nhỏ này mong lão ca nhận lấy, chỉ là một chút tâm ý mà thôi…” Đây chính là lễ vật mà Lô Địch Tam Thế tặng cho các cường giả các nước, nhưng trước hội nghị A Cổ Lạp sơn, Long Hoàng không hề thiếu chút quà nhỏ này nên chúng không có đất dụng võ, nhưng Sở Thiên lại phát hiện được tổ chức hội nghị tối cao của Long tộc, hơn nữa các trưởng lão trong đó đều quyền cao chức trọng, điều này khiến Sở Thiên tự nhiên thay đổi đối tượng kết thân của mình!
“Ha ha, lão đệ ngươi quá khách khí rồi…” Phất La Đa mỉm cười nhận lấy túi không gian, lén dùng ma pháp kiểm tra đồ bên trong, sau đó hài lòng thu lại, “Chúng ta đã là huynh đệ, sau này có chuyện gì cứ việc nói ra! Cho dù đệ muốn tiêu diệt quốc gia nào, lão ca cũng sẽ giúp đệ giải quyết!” Phất La Đa không hề nói khoác, với thực lực Thủy hệ Cự Long cấp chín của hắn và thân phận trưởng lão của Long tộc, gọi thêm mấy con Cự Long cao cấp để giúp Sở Thiên thật không có vấn đề gì.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Ta lại có một huynh trưởng khảng khái như lão ca!” Sở Thiên ra vẻ xúc động đến hai mắt sáng lên, một tay ôm chặt Phất La Đa, “ Cảm tạ nữ thần để ta gặp được ngươi --- Phất La Đa lão ca”
“Ha ha, được rồi, được rồi,” Phất La Đa rõ ràng không thích ứng được với sự nhiệt tình của Sở Thiên, liền cười gượng nhưng cơ thể lại như dòng nước hiền hòa thoát khỏi lòng của Sở Thiên, “Hay là đi xem ma sủng mới của ngươi trước đi!” Dứt lời, cơ thể của Phất La Đa ưỡn lên, từ từ chuồn ra phía xa.
“A Mạt Kỳ, chúng ta cũng đi thôi!” Sở Thiên vừa dứt lời, A Mạt Kỳ đã phục người xuống để chủ nhân trèo lên, sau đo theo sau Phất La Đa bay ra ngoài A Cổ Lạp sơn.
“Chủ nhân, vừa rồi Phất La Đa nói với Long Hoàng, muốn đem con quái vật đã bắt ta tặng cho người!” A Mạt Kỳ bay rất chậm rãi, cố ý để khoảng cách giữa mình và Phất La Đa cách ra xa, A Mạt Kỳ vừa bay vừa quay đầu lại, hạ thấp giọng tức giận nói với Sở Thiên, “Hình như Long Hoàng rất ghét con quái vật đó mới tặng cho người!”
Khi Long Hoàng và Phất La Đa nói chuyện giọng vô cùng nhỏ, dù sao ý muốn của hắn là để Long Hoàng dùng tên quái vật sớm đã muốn vứt bỏ để đuổi Sở Thiên đi, chuyện này tổn hại đến uy nghiêm của Long Hoàng, cho nên đương nhiên không thể để cho người khác nghe thấy. Nhưng mà, tuy Phất La Đa tưởng rằng không ai có thể nghe được hắn nói gì, thậm chí còn dùng ma pháp ngăn cách để nói, nhưng hắn lại bỏ sót một chuyện, hai xương tai của A Mạt Kỳ đã được Sở Thiên thêm vào Phong hệ quyển trục….
“Quái vật ư? Mà còn là thứ Long Hoàng không cần nữa?” Sở Thiên nheo hai mắt lại, sắc mặt tái xanh, hai tay nắm chặt lông vũ của A Mạt Kỳ! Bản tính loài rồng tham lam yêu tài, chuyện này ai cũng biết, nhưng Á Lợi Tư Thác Đức thân là vua của Long tộc, lại dám đem một con quái vật không muốn giữ lại ném cho mình, thật quá khinh thường người khác rồi!
“Không sai! Hơn nữa lại là một phế vật không có bất cứ công kích lực nào! Hừ!” A Mạt Kỳ càng nói càng điên tiết, tốc độ bay lập tức tăng lên không ít lần.
Một phế vật không có công kích lực sao!? Sở Thiên ngồi không yên nữa, đến tượng đất còn có ba phần nóng tình, huống hồ đây lại là niềm tự hào của Tế Tự trên đại lục, thủ tịch Tế Tự cung đính của Khải Tát!? “Con mẹ nó! A Mạt Kỳ, từ sau cứ ở ngoài A Cổ Lạp sơn nhìn thấy tên Long tộc nào, thì đánh tên đó cho ta!”
“Tuân lệnh! Chủ nhân!” Đôi mắt ưng ẩn hiện những tia sáng dị kỳ của A Mạt Kỳ khi vừa nghe mệnh lệnh của Sở Thiên đã bị kích thích khiến quang mang phóng xa vạn trượng, khe tròn dưới mỏ ưng cũng thoáng hiện lưu quang. Vốn dĩ A Mạt Kỳ mãi mãi sẽ có một bộ dạng kia với Sở Thiên. Vẻ mặt thần côn trang nghiêm thuần khiết khiến nó cảm thấy hơi đáng tiếc, nhưng mệnh lệnh của Sở Thiên vừa phát ra, trong lòng nó chỉ còn lại niềm hưng phấn, Hắc hắc! Đi theo một chủ nhân đến rồng còn dám đánh, quả thực rất có tiền đồ rồi!
“Không đúng!” Tuy rằng giận sữ, nhưng Sở Thiên lại chợt thấy chuyện này có chút kỳ lạ, “A Mạt Kỳ, ngươi nói tên quái vật đó không có công kích lực, vậy sao hắn có thể bắt được ngươi?”
/597
|