A Mạt Kỳ, NMD, Hãn Mã, AK47, vài trăm con Cuồng Lang, còn cả con Boeing 747 treo lủng lẳng tám con Phi Mao Thối xếp thành một hàng đứng nghênh tiếp Lô Địch Tam Thế đến kiểm duyệt.
Để giúp cho con Boeing 747 hạ cánh được Lô Địch Tam Thế đã phải tốn không ít công sức huy động quân đội dọn dẹp để có được một khu đất trống rộng trong hoàng cung. Nhưng dù vậy thì vẫn khá chật chội.
Sở Thiên giới thiệu từng con ma thú của mình, đồng thời cũng tổng kết lại những gì thu hoạch được trong chuyến đi A Cổ Lạp Sơn này. Tuy Lô Địch Tam Thế đã bị A Mạt Kỳ kích thích đến có phần miễn dịch rồi nhưng khi nghe Sở Thiên kể vẫn đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
“Việc kết đồng minh với Tinh linh tộc ngươi làm rất tốt! Con ma thú cấp tám kia và Tinh linh nữ nô ta sẽ giao cho gia tộc Phan Mạt Tư giải quyết! Ha ha ha…! Chỉ sợ từ nay trở đi Lôi Tư sẽ ăn ngủ không yên rồi!” Đã là những chuyện khiến đế quốc Lôi Tư không vui thì đều làm Lô Địch Tam Thế vô cùng vui sướng. Có điều vẫn còn một nghi vấn, “Ngươi cần giáo luyện tiễn thủ của Tinh linh tộc làm gì? Tuy nước ta kỵ binh là chính nhưng đâu phải thiếu cung thủ giỏi!”
Sở Thiên cười rồi nói ra những ý tưởng của mình về việc xây dựng lại đội cung kỵ binh. Cuối cùng còn bổ sung một câu “Nếu điện hạ thấy chúng vô dụng thì thần có thể thương lượng lại với Tinh linh tộc để đổi lấy thứ khác!”
“Không cần đổi!” Lô Địch Tam Thế suy nghĩ về ý tưởng của Sở Thiên rồi mắt bỗng sáng lên, “Đợi đến khi nhận được giáo luyện tiễn thủ của Tinh linh tộc ngươi sẽ phụ trách một đội kỵ binh như thế đi!” Từng ra chiến trường nên Lô Địch Tam Thế hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nếu thật sự có được một đội kỵ binh như thế thì sẽ rất có uy lực! Dù rằng thắng thua ở Huyễn Thú đại lục này phần lớn được quyết định bởi ma thú, nhưng dù sao có thêm một loại vũ khí cũng rất tốt!
“Điện hạ, thần là Tế Tự làm sao làm được chuyện này chứ?” Dù Sở Thiên có ý tưởng nhưng bảo một thú y xây dựng quân đội thì thật là quá hoang đường! “Thần chỉ có suy nghĩ vậy thôi chứ cụ thể thì thần không thể làm được đâu!”
“Ừm, suy nghĩ của ngươi rất tốt rồi, vậy thì để Tạp Nạp Tư huấn luyện, ngươi ở bên cạnh chỉ dẫn thêm cho hắn!”
“Đa tạ bệ hạ. Có điều thần vẫn còn một chuyện…” nói ra hết công lao xong Sở Thiên lại phô ra bộ dạng đau khổ, “Thần muốn từ chức thủ tịch Tế Tự cung đình hiện nay!” Tuy là nói vậy nhưng thật ra đây là kế lùi một bước để tiến hai bước của Sở Thiên, hắn muốn thăm dò phản ứng của Lô Địch Tam Thế. Sở đại thiếu gia ta đâu có muốn từ chức chứ! Cái chức vụ này có liên quan đến thu nhập hàng năm lên đến ngàn vạn kim tệ đấy!
“Ngươi nói sao?” Lô Địch Tam Thế kinh ngac nhìn Sở Thiên, cau mày nói: “Sao ngươi lại muốn từ chức?” Trước đây chỉ nghe thấy việc thăng quan sau khi lập công chứ làm gì có ai như tên Sở Thiên này, lập công xong muốn từ quan.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên lắc lắc cái đầu, khổ não nói: “Bệ hạ, trước đây tuy là ma pháp của thần bị mất ổn định do chịu ảnh hưởng máu của Xích Diễm, nhưng thần vẫn còn sức mạnh của một Tế Tự cấp tám, còn bây giờ thì…”
“Bây giờ làm sao?” Lô Địch Tam Thế cũng bị bộ dạng đau thương của Sở Thiên làm cho cảm động, “Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?”
“Khi thần chữa bệnh cho Long hoàng, chẳng may lại dung hợp với máu của Long hoàng, bây giờ…” Khả năng diễn kịch của Sở Thiên thì khỏi nói rồi, thậm chí còn có cả nước mắt rơi, “Giờ…giờ đây ma pháp của thần bị biến thành thứ Long ngữ ma pháp mà con người không thể sử dụng được!”
“Không thể sử dụng ma pháp?!” Lô Địch Tam Thế có cảm giác như nữ thần Sinh Mệnh đang trêu đùa mình, có được một con ma thú cấp chín lại khiến mình mất đi một Tế Tự mạnh nhất đế quốc này! Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hơn, Lô Địch Tam Thế lấy lại được bình tĩnh. Thuật Tế Tự của Phất Lạp Địch Nặc tuy rất có tác dụng nhưng dùng ma lực của hắn để đổi lấy sự ủng hộ của Cự long tộc và một con ma thú cấp chín cũng rất đáng! “Phất Lạp Địch Nặc, không thể làm Tế Tự nữa cũng không sao, ngươi vẫn còn có A Mạt Kỳ mà!”
Nếu không có A Bạc Kỳ thì ta là vô dụng sao? Sở Thiên thầm cười nhạt, vậy cho ngài một điều bất ngờ trước đã vậy, “Bệ hạ, tuy thần không còn ma pháp nhưng vẫn có thể làm Tế Tự!”
“Vẫn có thể sao?” Lô Địch Tam Thế bị Sở Thiên làm cho hồ đồ rồi, không có ma lực thì không làm được các thuật Tế Tự, mà đã thế thì làm sao làm được Tế Tự?
“Khà khà, thần có thể sử dụng những thuật viễn cổ Tế Tự!” Sở Thiên nheo mắt cười, “Viễn cổ Tế Tự thuật chỉ chữa bệnh được cho ma thú nhưng lại không cần có ma lực! Bệnh của Long Hoàng là do thần sử dụng viễn cổ Tế Tự chữa!”
“Viễn cổ Tế Tự thuật chỉ có thể chữa cho ma thú? Khà khà…!” Lô Địch Tam Thế vỗ vỗ vai Sở Thiên cười: “Thế ngươi còn từ chức làm gì! Ta lệnh cho ngươi hãy làm tốt chức vụ thủ tịch Tế Tự cung đình này cho ta!” Với Lô Địch Tam Thế, tác dụng lớn nhất của Sở Thiên là có thể chữa khỏi cho các ma thú mà ma pháp thông thường không làm được, chỉ cần chữa được cho ma thú, có pháp lực hay không cũng chẳng sao hết!
“Cái này…” Sở Thiên cố tình làm ra vẻ do dự nghĩ một chút, rồi đành nói: “Thần tuân mệnh!”
Hà hà, Sở Thiên nhẹ nhõm rồi, sau này không còn cần tìm lý do che giấu nữa, hứ, lão tử đây không biết ma pháp đấy!
“À phải rồi, Phất Lạp Địch Nặc, lần này ngươi đã lập được đại công, ta sẽ trọng thưởng!” Sau khi xác định Sở Thiên vẫn còn có ích, kế hoạch của Lô Địch Tam Thế sẽ không có gì thay đổi, “Bây giờ ta nên gọi ngươi là Công tước Phất Lạp Địch Nặc rồi!”
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Xin cảm tạ bệ hạ!” Sở thiên cười tít mắt tiếp nhận sắc phong của Lô Địch Tam Thế. Ở Khải Tát, Công tước chính là tước vị cao nhất chỉ đứng sau Thân vương mà thôi. Mà muốn có tước vị Thân vương thì phải có công mở rộng biên cương trên vạn lý mới được. Công tước đã là đỉnh cao nhất mà Sở Thiên có thể đạt được rồi!
“Ngoài ra, ngươi còn phải chuẩn bị một ít tiền.” Vẻ uy nghiêm của Lô Địch Tam Thế đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ tươi cười thân thiện, “Ít nhất cũng phải năm mươi vạn kim tệ!”
Năm mươi vạn kim tệ? Sở Thiên bị con số này dọa chết khiếp rồi. Từ lúc đến vùng đất này, số tiền được cầm trong tay nhiều nhất cũng chỉ là mười mấy vạn! Huống hồ hắn không những phải lo cho nhiều ma thú như vậy mà còn phải tặng Đạt Mã Nhĩ mười vạn nữa. Tính ra thì Sở Thiên sắp nghèo rớt mồng tơi rồi!
“A a…!” Sở Thiên gượng cười, “Điện hạ, chuẩn bị nhiều tiền vậy làm gì ạ? Thần thật sự không có nhiều tiền như vậy!”
“Hừm, năm mươi vạn kim tệ, một xu cũng không được thiếu!” Tuy ngữ khí rất nghiêm khắc nhưng mặt Lô Địch Tam Thế vẫn cứ tươi cười, “Chi cho lễ đính hôn của một Công tước và công chúa đế quốc, năm mươi vạn kim tệ là nhiều sao?”
Công chúa? Sắt Lâm Na?! Sở Thiên cắn môi, tức tối nghĩ: Lôi Cát! Tiểu tử nhà ngươi mau trả ta tiền lợi nhuận đây!
Sự náo loạn ở Đế Đô đã nhanh chóng được Cách Lôi Minh dẹp yên, Lôi Địch Tam Thế cũng không vì thế mà làm khó Sở Thiên, nhưng hiện nay vị Công tước Phất Lạp Địch Nặc thật sự đã gặp rắc rối lớn rồi!
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên đứng ở khoảng đất trống trong nhà, bó tay nhìn diện tích nhà mình rồi nhìn con Boeing 747 không thể hạ cánh đang bay trên trời. Còn cả con Hãn Mã và đám Cuồng Lang đang chen chúc dưới đất kia nữa. “Ba Bác Tát, nhà ta còn bao nhiêu tiền, ta muốn mua một mảnh đất to một chút!”
“Ông chủ, ngài mua đất làm gì? Ba Bác Tát không hiểu ý của Sở Thiên, “Phủ đệ của ngài đủ to rồi mà!”
Sở Thiên chỉ lên con Boeing 747 trên trời, nói ai oán: “Ngay cả chỗ cho ma thú của ta đứng cũng không có, không mua đất thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ cho bọn chúng sang một chiều không gian khác hả?”
“Chiều không gian khác là cái gì vậy ạ?” AK47 hiếu kỳ hỏi: “Sao chúng tôi lại phải sang chiều không gian khác?”
“Các ngươi không biết nó là gì sao?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi.
Để giúp cho con Boeing 747 hạ cánh được Lô Địch Tam Thế đã phải tốn không ít công sức huy động quân đội dọn dẹp để có được một khu đất trống rộng trong hoàng cung. Nhưng dù vậy thì vẫn khá chật chội.
Sở Thiên giới thiệu từng con ma thú của mình, đồng thời cũng tổng kết lại những gì thu hoạch được trong chuyến đi A Cổ Lạp Sơn này. Tuy Lô Địch Tam Thế đã bị A Mạt Kỳ kích thích đến có phần miễn dịch rồi nhưng khi nghe Sở Thiên kể vẫn đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
“Việc kết đồng minh với Tinh linh tộc ngươi làm rất tốt! Con ma thú cấp tám kia và Tinh linh nữ nô ta sẽ giao cho gia tộc Phan Mạt Tư giải quyết! Ha ha ha…! Chỉ sợ từ nay trở đi Lôi Tư sẽ ăn ngủ không yên rồi!” Đã là những chuyện khiến đế quốc Lôi Tư không vui thì đều làm Lô Địch Tam Thế vô cùng vui sướng. Có điều vẫn còn một nghi vấn, “Ngươi cần giáo luyện tiễn thủ của Tinh linh tộc làm gì? Tuy nước ta kỵ binh là chính nhưng đâu phải thiếu cung thủ giỏi!”
Sở Thiên cười rồi nói ra những ý tưởng của mình về việc xây dựng lại đội cung kỵ binh. Cuối cùng còn bổ sung một câu “Nếu điện hạ thấy chúng vô dụng thì thần có thể thương lượng lại với Tinh linh tộc để đổi lấy thứ khác!”
“Không cần đổi!” Lô Địch Tam Thế suy nghĩ về ý tưởng của Sở Thiên rồi mắt bỗng sáng lên, “Đợi đến khi nhận được giáo luyện tiễn thủ của Tinh linh tộc ngươi sẽ phụ trách một đội kỵ binh như thế đi!” Từng ra chiến trường nên Lô Địch Tam Thế hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nếu thật sự có được một đội kỵ binh như thế thì sẽ rất có uy lực! Dù rằng thắng thua ở Huyễn Thú đại lục này phần lớn được quyết định bởi ma thú, nhưng dù sao có thêm một loại vũ khí cũng rất tốt!
“Điện hạ, thần là Tế Tự làm sao làm được chuyện này chứ?” Dù Sở Thiên có ý tưởng nhưng bảo một thú y xây dựng quân đội thì thật là quá hoang đường! “Thần chỉ có suy nghĩ vậy thôi chứ cụ thể thì thần không thể làm được đâu!”
“Ừm, suy nghĩ của ngươi rất tốt rồi, vậy thì để Tạp Nạp Tư huấn luyện, ngươi ở bên cạnh chỉ dẫn thêm cho hắn!”
“Đa tạ bệ hạ. Có điều thần vẫn còn một chuyện…” nói ra hết công lao xong Sở Thiên lại phô ra bộ dạng đau khổ, “Thần muốn từ chức thủ tịch Tế Tự cung đình hiện nay!” Tuy là nói vậy nhưng thật ra đây là kế lùi một bước để tiến hai bước của Sở Thiên, hắn muốn thăm dò phản ứng của Lô Địch Tam Thế. Sở đại thiếu gia ta đâu có muốn từ chức chứ! Cái chức vụ này có liên quan đến thu nhập hàng năm lên đến ngàn vạn kim tệ đấy!
“Ngươi nói sao?” Lô Địch Tam Thế kinh ngac nhìn Sở Thiên, cau mày nói: “Sao ngươi lại muốn từ chức?” Trước đây chỉ nghe thấy việc thăng quan sau khi lập công chứ làm gì có ai như tên Sở Thiên này, lập công xong muốn từ quan.
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên lắc lắc cái đầu, khổ não nói: “Bệ hạ, trước đây tuy là ma pháp của thần bị mất ổn định do chịu ảnh hưởng máu của Xích Diễm, nhưng thần vẫn còn sức mạnh của một Tế Tự cấp tám, còn bây giờ thì…”
“Bây giờ làm sao?” Lô Địch Tam Thế cũng bị bộ dạng đau thương của Sở Thiên làm cho cảm động, “Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?”
“Khi thần chữa bệnh cho Long hoàng, chẳng may lại dung hợp với máu của Long hoàng, bây giờ…” Khả năng diễn kịch của Sở Thiên thì khỏi nói rồi, thậm chí còn có cả nước mắt rơi, “Giờ…giờ đây ma pháp của thần bị biến thành thứ Long ngữ ma pháp mà con người không thể sử dụng được!”
“Không thể sử dụng ma pháp?!” Lô Địch Tam Thế có cảm giác như nữ thần Sinh Mệnh đang trêu đùa mình, có được một con ma thú cấp chín lại khiến mình mất đi một Tế Tự mạnh nhất đế quốc này! Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hơn, Lô Địch Tam Thế lấy lại được bình tĩnh. Thuật Tế Tự của Phất Lạp Địch Nặc tuy rất có tác dụng nhưng dùng ma lực của hắn để đổi lấy sự ủng hộ của Cự long tộc và một con ma thú cấp chín cũng rất đáng! “Phất Lạp Địch Nặc, không thể làm Tế Tự nữa cũng không sao, ngươi vẫn còn có A Mạt Kỳ mà!”
Nếu không có A Bạc Kỳ thì ta là vô dụng sao? Sở Thiên thầm cười nhạt, vậy cho ngài một điều bất ngờ trước đã vậy, “Bệ hạ, tuy thần không còn ma pháp nhưng vẫn có thể làm Tế Tự!”
“Vẫn có thể sao?” Lô Địch Tam Thế bị Sở Thiên làm cho hồ đồ rồi, không có ma lực thì không làm được các thuật Tế Tự, mà đã thế thì làm sao làm được Tế Tự?
“Khà khà, thần có thể sử dụng những thuật viễn cổ Tế Tự!” Sở Thiên nheo mắt cười, “Viễn cổ Tế Tự thuật chỉ chữa bệnh được cho ma thú nhưng lại không cần có ma lực! Bệnh của Long Hoàng là do thần sử dụng viễn cổ Tế Tự chữa!”
“Viễn cổ Tế Tự thuật chỉ có thể chữa cho ma thú? Khà khà…!” Lô Địch Tam Thế vỗ vỗ vai Sở Thiên cười: “Thế ngươi còn từ chức làm gì! Ta lệnh cho ngươi hãy làm tốt chức vụ thủ tịch Tế Tự cung đình này cho ta!” Với Lô Địch Tam Thế, tác dụng lớn nhất của Sở Thiên là có thể chữa khỏi cho các ma thú mà ma pháp thông thường không làm được, chỉ cần chữa được cho ma thú, có pháp lực hay không cũng chẳng sao hết!
“Cái này…” Sở Thiên cố tình làm ra vẻ do dự nghĩ một chút, rồi đành nói: “Thần tuân mệnh!”
Hà hà, Sở Thiên nhẹ nhõm rồi, sau này không còn cần tìm lý do che giấu nữa, hứ, lão tử đây không biết ma pháp đấy!
“À phải rồi, Phất Lạp Địch Nặc, lần này ngươi đã lập được đại công, ta sẽ trọng thưởng!” Sau khi xác định Sở Thiên vẫn còn có ích, kế hoạch của Lô Địch Tam Thế sẽ không có gì thay đổi, “Bây giờ ta nên gọi ngươi là Công tước Phất Lạp Địch Nặc rồi!”
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Xin cảm tạ bệ hạ!” Sở thiên cười tít mắt tiếp nhận sắc phong của Lô Địch Tam Thế. Ở Khải Tát, Công tước chính là tước vị cao nhất chỉ đứng sau Thân vương mà thôi. Mà muốn có tước vị Thân vương thì phải có công mở rộng biên cương trên vạn lý mới được. Công tước đã là đỉnh cao nhất mà Sở Thiên có thể đạt được rồi!
“Ngoài ra, ngươi còn phải chuẩn bị một ít tiền.” Vẻ uy nghiêm của Lô Địch Tam Thế đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ tươi cười thân thiện, “Ít nhất cũng phải năm mươi vạn kim tệ!”
Năm mươi vạn kim tệ? Sở Thiên bị con số này dọa chết khiếp rồi. Từ lúc đến vùng đất này, số tiền được cầm trong tay nhiều nhất cũng chỉ là mười mấy vạn! Huống hồ hắn không những phải lo cho nhiều ma thú như vậy mà còn phải tặng Đạt Mã Nhĩ mười vạn nữa. Tính ra thì Sở Thiên sắp nghèo rớt mồng tơi rồi!
“A a…!” Sở Thiên gượng cười, “Điện hạ, chuẩn bị nhiều tiền vậy làm gì ạ? Thần thật sự không có nhiều tiền như vậy!”
“Hừm, năm mươi vạn kim tệ, một xu cũng không được thiếu!” Tuy ngữ khí rất nghiêm khắc nhưng mặt Lô Địch Tam Thế vẫn cứ tươi cười, “Chi cho lễ đính hôn của một Công tước và công chúa đế quốc, năm mươi vạn kim tệ là nhiều sao?”
Công chúa? Sắt Lâm Na?! Sở Thiên cắn môi, tức tối nghĩ: Lôi Cát! Tiểu tử nhà ngươi mau trả ta tiền lợi nhuận đây!
Sự náo loạn ở Đế Đô đã nhanh chóng được Cách Lôi Minh dẹp yên, Lôi Địch Tam Thế cũng không vì thế mà làm khó Sở Thiên, nhưng hiện nay vị Công tước Phất Lạp Địch Nặc thật sự đã gặp rắc rối lớn rồi!
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên đứng ở khoảng đất trống trong nhà, bó tay nhìn diện tích nhà mình rồi nhìn con Boeing 747 không thể hạ cánh đang bay trên trời. Còn cả con Hãn Mã và đám Cuồng Lang đang chen chúc dưới đất kia nữa. “Ba Bác Tát, nhà ta còn bao nhiêu tiền, ta muốn mua một mảnh đất to một chút!”
“Ông chủ, ngài mua đất làm gì? Ba Bác Tát không hiểu ý của Sở Thiên, “Phủ đệ của ngài đủ to rồi mà!”
Sở Thiên chỉ lên con Boeing 747 trên trời, nói ai oán: “Ngay cả chỗ cho ma thú của ta đứng cũng không có, không mua đất thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ cho bọn chúng sang một chiều không gian khác hả?”
“Chiều không gian khác là cái gì vậy ạ?” AK47 hiếu kỳ hỏi: “Sao chúng tôi lại phải sang chiều không gian khác?”
“Các ngươi không biết nó là gì sao?” Sở Thiên ngạc nhiên hỏi.
/597
|