Ngày ngày qua đi, cuộc sống của Thượng Cổ Thánh Tế Tự Sở Thiên ngày càng hạnh phúc. Cùng với việc số lượng ma thú được Sở Thiên và Địch Áo trị khỏi tăng lên, tiền thuốc men trong ma pháp giới chỉ cũng không ngừng được tăng lên, hơn nữa dưới sự nỗ lực của Sở Thiên, nụ cười thật lòng của Sắt Lâm Na cũng càng lúc càng nhiều hơn.
Tình hình của một số bằng hữu cũ cũng rất tốt, điều luyến tiếc duy nhất là Tạp Nạp Tư và Xích Diễm vẫn mãi không xuất hiện trước mặt Sở Thiên, nhưng Sở Thiên cũng hiểu rõ cách nghĩ của họ, dù gì cuộc tình giữa người và thú cũng là một điều cấm kỵ trên đại lục, cũng là điều mà những người bình thường không thể chấp nhận.
Những ngày ở Khải Tát cứ yên bình như vậy, nhưng Sở Thiên lại mơ hồ ngửi thấy bầu không khí nồng nặc thuốc súng trong sự yên bình ấy, thời gian gần đây những đại nhân vật có thế lực đều đến tìm Sở Thiên để chữa trị cho ma thú ngày càng nhiều, hơn nữa đại đa số là những thương thế bệnh tật nhỏ nhặt không đáng để nhắc đến, thậm chí còn có một số những ma thú khỏe mạnh đến chỗ Sở Thiên chỉ để kiểm tra đôi chút, đối với tình hình này, thân phận của Sở Thiên đã có tư cách để biết tại sao, hơn nữa cho dù Lô Địch Tam Thế không thông báo, một thú y như hắn cũng có thể đoán được: chiến tranh, sắp bắt đầu rồi!
Khải Tát có phong trào thượng võ, chiến tranh, đặc biệt là chiến tranh thôn tính, đó là niềm yêu thích nhất của tất cả người dân Khải Tát, mà điều thứ nhất trong quân luật của đế quốc chính là, người nào mở rộng biên giới lãnh thổ xa hơn vạn lý, lập tức phong vương!
Đế quốc đã yên bình hơn ba mươi năm, từ sau chiến dịch Thái Thạch Bảo, ngoài các thú nhân ở phương Bắc và Thiên Hải đảo quốc ở phương Đông xa xôi ra, Khải Tát cũng chỉ xảy ra những xung đột quy mô nhỏ với những tiểu quốc không đáng để nhắc đến, mà những xung đột này chỉ là những đợt tập huấn theo tính chất, cho nên, lưỡi đao sắc của ba mươi vạn thiết kỵ Khải Tát sớm đã không còn chịu đựng được nữa, nhiệt huyết của trăm vạn quân nhân Khải Tát cũng đã sôi sục từ lâu lúc này đã có dấu hiệu bộc phát.
Chiến tranh! Chỉ có chiến tranh! Mới có thể thỏa mãn được khát vọng thăng quan tiến tước của quý tộc Khải Tát! Mới có thể thỏa mãn được dục vọng chiến đấu của mấy chục con ma thú cao cấp!
Tuy rằng Lô Địch Tam Thế đã nghiêm lệnh giữ bí mật, nhưng dù sao Khải Tát và Lôi Tư cũng đều là những cường quốc vượt trội trên đại lục, chiến tranh giữa hai nước tất nhiên cũng là cuộc chiến dai dẳng tiêu hao sinh lực của hai bên, vì vậy sau khi những cỗ máy chiến tranh của cả đế quốc bắt đầu được vận chuyển, điều động hậu cần với quy mô lớn đã khiến cho những người lưu tâm cảm giác được chuyện gì sắp sửa xảy ra.
Ở Khải Tát, chỉ có chiến công mới là con đường tắt để thăng quan nhanh nhất. cũng chỉ có chiến công mới là vốn căn bản để được người khác kính trọng! Muốn có chiến công thì phải dựa vào điều gì? Thực lực! Mà thực lực của cường giả lại tuyệt không thể tách rời ma thú! Muốn làm tốt chuyện gì, đầu tiên phải có sự chuẩn bị tốt! Cho nên, việc làm ăn của bác sỹ thú y như Sở Thiên gần đây phát đạt đến không ngờ!
Sở Thiên mấy ngày nay không những kiếm được tiền nhiều, hơn nữa nhân duyên cũng tốt hơn rất nhiều, một số đại nhân vật lúc trước vốn không đoái hoài đến Sở Thiên, cũng bắt đầu xu nịnh hắn. Mà trong đó kẻ quan trọng nhất muốn nịnh bợ bác sỹ thú y, dĩ nhiên là vị đại thần ma thú Bối Tư Đặc rồi. Cho nên hôm nay, một kẻ trước nay nhìn người bằng nửa con mắt như Bối Tư Đặc, cũng mang một loạt lễ vật xếp thành đống đến cầu Sở Thiên.
“Ha ha. Phất Lạp Địch Nặc điện hạ lâu quá không gặp rồi.” Trong sảnh tiếp khách của Sở Thiên, khuôn mặt sắt của Bối Tư Đặc lại lần đầu tiên hiện ra nụ cười, tuy là trông có vẻ còn khó coi hơn là khóc, nhưng hắn đích thực là lần đầu tiên cười với Sở Thiên, “Nghi lễ ngài được thăng làm Thánh Tế Tự ta có chuyện không tham gia được, quả thực rất áy náy, đây là một chút quà nhỏ, xem như ta tạ tội với ngài!”
“Ha ha, đại nhân ngài khách khí quá rồi.” Tuy miệng nói thật dễ nghe, nhưng Sở Thiên tiếp lấy danh mục quà tặng dày cộm rồi đến nhìn cũng chẳng thèm, tiện tay ném cho Ba Bác Tát bên cạnh mình, còn Ba Bác Tát cũng mở danh mục ra tùy tiện xem một chút, sau đó nhét vào trong lòng, chỉ là những thứ trị giá mấy nghìn kim tệ trong phủ của công tước Phất Lạp Địch Nặc, cho dù là hạ nhân cũng nhìn thấy chướng mắt.
“Đại nhân hôm nay đến chỗ ta có chuyện gì không?” Sau khi hàn huyên một hồi, Sở Thiên nheo mắt lại, cười ha hả nhìn Bối Tư Đặc, cái gã vắt chày ra nước này lại tặng lễ vật cho mình, vậy bên trong nhất định là có chuyện muốn yêu cầu mình làm rồi.
“Điều này…” Bối Tư Đặc trưởng quản ma thú của cả nước, quyền cao chức trọng, trước đây đều là người khác cầu hắn, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên hắn cầu người khác, cho nên nhìn có chút gượng gạo, sau khi gương mặt sắt hiện ra vài nếp nhăn xem như là cười, Bối Tư Đặc nói: “Điện hạ người cũng biết, đế quốc sắp phát động chiến tranh rồi, cho nên bệ hạ muốn ta mau chóng chuẩn bị tốt các ma thú tham chiến…”
“Ma thú của đế quốc không phải rất tốt sao?” Sở Thiên bĩu môi, có chút không kiên nhẫn nói: “Mấy ngày nay ta đã kiếm tra mấy chục con rồi, đều không có vấn đề gì!” Y thuật của Sở Thiên không phải là thổi phồng lên mà có, tuy phí kiểm tra có hơi đắt một chút, nhưng những ma thú qua tay hắn, quả thực con nào cũng trở nên khỏe mạnh kiện khang!
“Viễn cổ Tế Tự thuật của điện hạ đương nhiên là thần kỳ không ai sánh được…” Nói rồi Bối Tư Đặc cảm thấy thành ý chưa đủ, thế là lại cố gắng chà đạp lên khuôn mặt sắt của hắn, mở rộng miệng cười nói: “Nhưng điện hạ người chữa trị đều là ma thú riêng, còn ta phụ trách trưởng quản là số…”
“Số đó không phải có những Tế Tự khác lo hay sao?” Sở Thiên chợt mất hứng, kiểm tra thân thể cho ma thú riêng có thể kiếm được những món tiền lớn, nhưng còn ma thú của đế quốc mà, Lô Địch Tam Thế lại không đưa kim tệ cho mình, vậy ai nguyện ý lãng phí tinh lực trên đám ma thú đó, dù gì Tế Tự cao cấp của đế quốc cũng không ít, giao cho bọn họ là được rồi.
“Ha ha, phải, phải!” Bối Tư Đặc gượng cười, “Ma thú bình thường tự nhiên sẽ không cần điện hạ phải ra tay rồi, nhưng ma thú cần điện hạ kiểm tra là Khố Á Tháp.”
Khố Á Tháp? Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Một vụ làm ăn lớn mang đến tận cửa rồi, Sở Thiên lại bày ra bộ dạng thần côn, ra vẻ khó khăn nói: “Chuyện này…Ta gần đây rất bận a.”
Những Tế Tự cung đình do Sở Thiên cai quản có một chức trách vô cùng quan trọng, đó chính là phụ trách bảo đảm an sức khỏe cho ma thú của đế quốc, đương nhiên, những ma thú này chỉ giới hạn trong số ma thú được đế quốc khống chế, ma thú tư nếu cần chữa trị vậy thì phải để chủ nhân của chúng nghĩ cách mới được.
Theo quân luật của đế quốc, ma thú cấp tám trở xuống đều do đại thần ma thú Bối Tư Đặc trực tiếp chưởng quản, nhưng Khố Á Tháp cấp chín thì chỉ có Lô Địch Tam Thế mới có thể điều động, đối với Khố Á Tháp, chuyện duy nhất mà Bối Đặc Tư phải làm là chăm sóc cuộc sống cho nó, nói trắng ra, Bối Tư Đặc chính là bảo mẫu của Khố Á Tháp!
Chiến tranh sắp bắt đầu, trong thời khắc then chốt này, sức mạnh vũ lực lớn nhất của đế quốc là Khố Á Tháp cấp chín lại xảy ra vấn đề, vậy kẻ làm bảo mẫu Bối Tư Đặc hiển nhiên là không làm tốt công việc, cho nên trách nhiệm cần gánh chịu sẽ…
“Lẽ nào sức khỏe Khổ Á Tháp có vấn đề? Bệ hạ có biết chuyện này không?” Sở Thiên làm ra vẻ kinh ngạc hỏi, nhưng trong lòng lại vui vẻ cười thầm, lão tử mới không tin ngươi dám nói cho bệ hạ! Chỉ riêng bệnh của Khố Á Tháp cũng đủ để ngươi bị mất chức rồi, huống hồ bây giờ còn đang chuẩn bị chiến tranh!
Quả nhiên, vừa nghe thấy hai chữ bệ hạ, thần sắc của Bối Tư Đặc đã thay đổi, khuôn mặt sắt tái xanh lại, “Điện hạ, chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến bệ hạ chứ? Ngài chữa trị một lát là được mà…”
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh, ma thú của đế quốc không chỉ có riêng một mình Khố Á Tháp mà!” Sở Thiên lắc đầu, tỏ vẻ hết cách. “Hôm nay ta còn cần đi kiểm tra sức khỏe cho ma thú của cấm vệ quân mà…”
Vô sỉ! Bối Tư Đặc trong lòng thầm chửi một tiếng, cách xưng hô Thánh Tế Tự tôn quý để gọi ngươi đúng là một sự sỉ nhục! Tuy bây giờ danh tiếng của Sở Thiên trong lòng người dân đại lục là chí cao vô thượng, nhưng trong mắt của những quý tộc lại đã là tiếng xấu vang xa rồi, quý tộc nào cũng biết. Muốn ra chiến trường lập công, vậy thì cần có ma thú khỏe mạnh, muốn ma thú khỏe mạnh, vậy thì cần phải tìm đến Phất Lạp Địch Nặc điện hạ, nhưng, chuyện đầu tiên là cần phải chuẩn bị một khoản kim tệ thật lớn!
Chiến tranh đang từng bước đến dần, theo đó thì những người cầu hắn càng lúc càng nhiều, thế là kẻ bận rộn như Sở Thiên đã mở ra một phương pháp đấu giá --- Mỗi ngày chỉ kiểm tra sức khỏe cho ba con ma thú ra giá cao nhất, mà Bối Tư Đặc trước khi gặp Sở Thiên đã nghe được tin, hôm nay người ra giá cao nhất là thống lĩnh cấm vệ quân của đế đô, giá của hắn ra là năm vạn kim tệ!
“Thống lĩnh cấm vệ quân sẽ không được tham gia vào cuộc chiến tranh này!” Bối Tư Đặc lạnh giọng nói. Sức khỏe của Khố Á Tháp lại liên quan đến tiền đồ của hắn, cho nên bất cứ tên nào cản trở Sở Thiên chữa trị cho Khố Á Tháp đều bị dẹp sạch! Hơn nữa Bối Tư Đặc thân là một trong ba thủ lĩnh trong thống soái bộ, quyền thêm bớt vào danh sách người tham chiến là có thể, vậy là, tên thống lĩnh đáng thương kia đã mất đi cơ hội lớn nhất để lập công.
“Ha ha.” Bối Tư Đặc sau khi cắt đứt tiền đồ của tên thống lĩnh kia, sắc mặt lại đổi, cười ha hả nói: “Điện hạ, giúp ta việc này, ta tự nhiên sẽ đền đáp ngài cẩn thận.” Nói rồi một miếng vô sắc thủy tinh tạp được lén nhét vào tay Sở Thiên. “Hơn nữa Khố Á Tháp cũng sẽ cảm tạ điện hạ nữa…”
“Ha ha, đại nhân khách khí quá rồi…” Sở Thiên nở một nụ cười đạo mạo, nhưng dưới tay lại mau chóng nhét thủy tinh tạp vào trong ma pháp giới chỉ, “Vậy bây giờ ta cùng ngài đi xem thử Khố Á Tháp thế nào nhé! Ba Bác Tát ngươi đi gọi Địch Áo đến đây!” Hiện nay Địch Áo đã trở thành trợ thủ của Sở Thiên, chuyện lớn như chữa trị cho Khố Á Tháp, đương nhiên phải mang hắn theo rồi.
Khố Á Tháp ngày thường sống trong một hành cung bên ngoài Bàng Bối thành, những ngày tháng sống đều rất thoải mái, nhưng mấy năm gần đây hắn lại không được vui vẻ gì, một là vì năm năm trước Xích Diễm gia nhập vào Khải Tát, điều này trực tiếp đe dọa đến địa vị của hắn, còn một nguyên nhân khác chính là sức khỏe của hắn!
Chiến dịch ở Thái Thạch Bảo ba mươi năm trước, Khố Á Tháp nhờ cấm chú của An Đông Ni đã lập nên chiến công hiển hách, cũng đã nhận được những khoản đền đáp nồng hậu của hoàng để Khải Tát, năm đó ba con Cự Long cấp chín tuy vì bị ràng buộc bởi những quy tắc giữa những ma thú mà không giết hắn, nhưng một số những di chứng vẫn không thể tránh khỏi được.
Khố Á Tháp là ma thú cấp chín có trí tuệ vượt trội, nó dĩ nhiên sẽ hiểu số phận của một vũ khí chiến lược mà lại bị bệnh tật liên tục, cho nên mấy năm đầu hắn cố mượn thực lực mạnh mẽ của mình để che giấu bệnh tình, nhưng tất cả đã thay đổi cùng với sự xuất hiện của Xích Diễm.
Cho dù Khố Á Tháp còn ở trong trạng thái sung mãn nhất cũng chỉ có thể tương đương với Xích Diễm, huống hồ là bây giờ hắn bệnh tật đầy mình, nên bình thường Khố Á Tháp chỉ có thể bày ra cái bộ dáng cao cao tại thượng, đối với ai cũng tỏ vẻ như không đáng để mình phải ra tay, nhưng hắn có một nỗi khổ chỉ riêng mình biết, cũng giống như chuyện lần trước gia tộc Phan Mạt Tư tìm nó cùng hợp tác, thật ra lúc đó cha con Lôi Cát đã đưa ra một cái giá mê mẩn lòng người, nhưng Khố Á Tháp chỉ có thể đau lòng nhẫn nhục dùng giá cắt cổ để dọa đuổi họ đi.
Không kiếm được tiền thì còn tạm, nhưng Lô Địch Tam Thế chuẩn bị phát động chiến tranh lại là một rắc rối lớn, nếu trong tình huống mà không có Xích Diễm, nó có thể mượn cớ cố thủ đế đô mà không tham gia chiến tranh, nhưng kẻ được cố thủ đế đô lại là Xích Diễm! Hơn nữa nếu đối thủ lần này là tầm thường thì có thể bỏ qua, nhưng Lôi Tư lúc này lại có một Thần Thánh Long Kỵ Sĩ cấp chín!
Cho nên Khố Á Tháp đã biết không thể giấu được nữa, bèn nói tình hình của mình cho Bối Tư Đặc, kết quả không ngờ thiếu chút nữa Bối Tư Đặc bị nó dọa cho chết nửa người, khế ước mà Khố Á Tháp ký với đế quốc là bình đẳng, nếu quả thực không được thì nó có thể đi là xong, kết quả tệ nhất là nó bị thất nghiệp mà thôi, nhưng Bối Tư Đặc thân là bảo mẫu cho nó lại phải đối mặt với cơn giận dữ của Lô Địch Tam Thế, vì thế bất đắc dĩ, Bối Tư Đặc cũng phải đành góp đủ mười vạn kim tệ đi cầu Sở Thiên.
Theo sự chỉ dẫn của Bối Tư Đặc, Sở Thiên và Địch Áo đã đến được hành cung của Khố Á Tháp, bắt đầu cuộc phẫu thuật có giá tiền cao nhất trong lịch sử từ trước đến nay của hắn.
Tình hình của một số bằng hữu cũ cũng rất tốt, điều luyến tiếc duy nhất là Tạp Nạp Tư và Xích Diễm vẫn mãi không xuất hiện trước mặt Sở Thiên, nhưng Sở Thiên cũng hiểu rõ cách nghĩ của họ, dù gì cuộc tình giữa người và thú cũng là một điều cấm kỵ trên đại lục, cũng là điều mà những người bình thường không thể chấp nhận.
Những ngày ở Khải Tát cứ yên bình như vậy, nhưng Sở Thiên lại mơ hồ ngửi thấy bầu không khí nồng nặc thuốc súng trong sự yên bình ấy, thời gian gần đây những đại nhân vật có thế lực đều đến tìm Sở Thiên để chữa trị cho ma thú ngày càng nhiều, hơn nữa đại đa số là những thương thế bệnh tật nhỏ nhặt không đáng để nhắc đến, thậm chí còn có một số những ma thú khỏe mạnh đến chỗ Sở Thiên chỉ để kiểm tra đôi chút, đối với tình hình này, thân phận của Sở Thiên đã có tư cách để biết tại sao, hơn nữa cho dù Lô Địch Tam Thế không thông báo, một thú y như hắn cũng có thể đoán được: chiến tranh, sắp bắt đầu rồi!
Khải Tát có phong trào thượng võ, chiến tranh, đặc biệt là chiến tranh thôn tính, đó là niềm yêu thích nhất của tất cả người dân Khải Tát, mà điều thứ nhất trong quân luật của đế quốc chính là, người nào mở rộng biên giới lãnh thổ xa hơn vạn lý, lập tức phong vương!
Đế quốc đã yên bình hơn ba mươi năm, từ sau chiến dịch Thái Thạch Bảo, ngoài các thú nhân ở phương Bắc và Thiên Hải đảo quốc ở phương Đông xa xôi ra, Khải Tát cũng chỉ xảy ra những xung đột quy mô nhỏ với những tiểu quốc không đáng để nhắc đến, mà những xung đột này chỉ là những đợt tập huấn theo tính chất, cho nên, lưỡi đao sắc của ba mươi vạn thiết kỵ Khải Tát sớm đã không còn chịu đựng được nữa, nhiệt huyết của trăm vạn quân nhân Khải Tát cũng đã sôi sục từ lâu lúc này đã có dấu hiệu bộc phát.
Chiến tranh! Chỉ có chiến tranh! Mới có thể thỏa mãn được khát vọng thăng quan tiến tước của quý tộc Khải Tát! Mới có thể thỏa mãn được dục vọng chiến đấu của mấy chục con ma thú cao cấp!
Tuy rằng Lô Địch Tam Thế đã nghiêm lệnh giữ bí mật, nhưng dù sao Khải Tát và Lôi Tư cũng đều là những cường quốc vượt trội trên đại lục, chiến tranh giữa hai nước tất nhiên cũng là cuộc chiến dai dẳng tiêu hao sinh lực của hai bên, vì vậy sau khi những cỗ máy chiến tranh của cả đế quốc bắt đầu được vận chuyển, điều động hậu cần với quy mô lớn đã khiến cho những người lưu tâm cảm giác được chuyện gì sắp sửa xảy ra.
Ở Khải Tát, chỉ có chiến công mới là con đường tắt để thăng quan nhanh nhất. cũng chỉ có chiến công mới là vốn căn bản để được người khác kính trọng! Muốn có chiến công thì phải dựa vào điều gì? Thực lực! Mà thực lực của cường giả lại tuyệt không thể tách rời ma thú! Muốn làm tốt chuyện gì, đầu tiên phải có sự chuẩn bị tốt! Cho nên, việc làm ăn của bác sỹ thú y như Sở Thiên gần đây phát đạt đến không ngờ!
Sở Thiên mấy ngày nay không những kiếm được tiền nhiều, hơn nữa nhân duyên cũng tốt hơn rất nhiều, một số đại nhân vật lúc trước vốn không đoái hoài đến Sở Thiên, cũng bắt đầu xu nịnh hắn. Mà trong đó kẻ quan trọng nhất muốn nịnh bợ bác sỹ thú y, dĩ nhiên là vị đại thần ma thú Bối Tư Đặc rồi. Cho nên hôm nay, một kẻ trước nay nhìn người bằng nửa con mắt như Bối Tư Đặc, cũng mang một loạt lễ vật xếp thành đống đến cầu Sở Thiên.
“Ha ha. Phất Lạp Địch Nặc điện hạ lâu quá không gặp rồi.” Trong sảnh tiếp khách của Sở Thiên, khuôn mặt sắt của Bối Tư Đặc lại lần đầu tiên hiện ra nụ cười, tuy là trông có vẻ còn khó coi hơn là khóc, nhưng hắn đích thực là lần đầu tiên cười với Sở Thiên, “Nghi lễ ngài được thăng làm Thánh Tế Tự ta có chuyện không tham gia được, quả thực rất áy náy, đây là một chút quà nhỏ, xem như ta tạ tội với ngài!”
“Ha ha, đại nhân ngài khách khí quá rồi.” Tuy miệng nói thật dễ nghe, nhưng Sở Thiên tiếp lấy danh mục quà tặng dày cộm rồi đến nhìn cũng chẳng thèm, tiện tay ném cho Ba Bác Tát bên cạnh mình, còn Ba Bác Tát cũng mở danh mục ra tùy tiện xem một chút, sau đó nhét vào trong lòng, chỉ là những thứ trị giá mấy nghìn kim tệ trong phủ của công tước Phất Lạp Địch Nặc, cho dù là hạ nhân cũng nhìn thấy chướng mắt.
“Đại nhân hôm nay đến chỗ ta có chuyện gì không?” Sau khi hàn huyên một hồi, Sở Thiên nheo mắt lại, cười ha hả nhìn Bối Tư Đặc, cái gã vắt chày ra nước này lại tặng lễ vật cho mình, vậy bên trong nhất định là có chuyện muốn yêu cầu mình làm rồi.
“Điều này…” Bối Tư Đặc trưởng quản ma thú của cả nước, quyền cao chức trọng, trước đây đều là người khác cầu hắn, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên hắn cầu người khác, cho nên nhìn có chút gượng gạo, sau khi gương mặt sắt hiện ra vài nếp nhăn xem như là cười, Bối Tư Đặc nói: “Điện hạ người cũng biết, đế quốc sắp phát động chiến tranh rồi, cho nên bệ hạ muốn ta mau chóng chuẩn bị tốt các ma thú tham chiến…”
“Ma thú của đế quốc không phải rất tốt sao?” Sở Thiên bĩu môi, có chút không kiên nhẫn nói: “Mấy ngày nay ta đã kiếm tra mấy chục con rồi, đều không có vấn đề gì!” Y thuật của Sở Thiên không phải là thổi phồng lên mà có, tuy phí kiểm tra có hơi đắt một chút, nhưng những ma thú qua tay hắn, quả thực con nào cũng trở nên khỏe mạnh kiện khang!
“Viễn cổ Tế Tự thuật của điện hạ đương nhiên là thần kỳ không ai sánh được…” Nói rồi Bối Tư Đặc cảm thấy thành ý chưa đủ, thế là lại cố gắng chà đạp lên khuôn mặt sắt của hắn, mở rộng miệng cười nói: “Nhưng điện hạ người chữa trị đều là ma thú riêng, còn ta phụ trách trưởng quản là số…”
“Số đó không phải có những Tế Tự khác lo hay sao?” Sở Thiên chợt mất hứng, kiểm tra thân thể cho ma thú riêng có thể kiếm được những món tiền lớn, nhưng còn ma thú của đế quốc mà, Lô Địch Tam Thế lại không đưa kim tệ cho mình, vậy ai nguyện ý lãng phí tinh lực trên đám ma thú đó, dù gì Tế Tự cao cấp của đế quốc cũng không ít, giao cho bọn họ là được rồi.
“Ha ha, phải, phải!” Bối Tư Đặc gượng cười, “Ma thú bình thường tự nhiên sẽ không cần điện hạ phải ra tay rồi, nhưng ma thú cần điện hạ kiểm tra là Khố Á Tháp.”
Khố Á Tháp? Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Một vụ làm ăn lớn mang đến tận cửa rồi, Sở Thiên lại bày ra bộ dạng thần côn, ra vẻ khó khăn nói: “Chuyện này…Ta gần đây rất bận a.”
Những Tế Tự cung đình do Sở Thiên cai quản có một chức trách vô cùng quan trọng, đó chính là phụ trách bảo đảm an sức khỏe cho ma thú của đế quốc, đương nhiên, những ma thú này chỉ giới hạn trong số ma thú được đế quốc khống chế, ma thú tư nếu cần chữa trị vậy thì phải để chủ nhân của chúng nghĩ cách mới được.
Theo quân luật của đế quốc, ma thú cấp tám trở xuống đều do đại thần ma thú Bối Tư Đặc trực tiếp chưởng quản, nhưng Khố Á Tháp cấp chín thì chỉ có Lô Địch Tam Thế mới có thể điều động, đối với Khố Á Tháp, chuyện duy nhất mà Bối Đặc Tư phải làm là chăm sóc cuộc sống cho nó, nói trắng ra, Bối Tư Đặc chính là bảo mẫu của Khố Á Tháp!
Chiến tranh sắp bắt đầu, trong thời khắc then chốt này, sức mạnh vũ lực lớn nhất của đế quốc là Khố Á Tháp cấp chín lại xảy ra vấn đề, vậy kẻ làm bảo mẫu Bối Tư Đặc hiển nhiên là không làm tốt công việc, cho nên trách nhiệm cần gánh chịu sẽ…
“Lẽ nào sức khỏe Khổ Á Tháp có vấn đề? Bệ hạ có biết chuyện này không?” Sở Thiên làm ra vẻ kinh ngạc hỏi, nhưng trong lòng lại vui vẻ cười thầm, lão tử mới không tin ngươi dám nói cho bệ hạ! Chỉ riêng bệnh của Khố Á Tháp cũng đủ để ngươi bị mất chức rồi, huống hồ bây giờ còn đang chuẩn bị chiến tranh!
Quả nhiên, vừa nghe thấy hai chữ bệ hạ, thần sắc của Bối Tư Đặc đã thay đổi, khuôn mặt sắt tái xanh lại, “Điện hạ, chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến bệ hạ chứ? Ngài chữa trị một lát là được mà…”
“Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh, ma thú của đế quốc không chỉ có riêng một mình Khố Á Tháp mà!” Sở Thiên lắc đầu, tỏ vẻ hết cách. “Hôm nay ta còn cần đi kiểm tra sức khỏe cho ma thú của cấm vệ quân mà…”
Vô sỉ! Bối Tư Đặc trong lòng thầm chửi một tiếng, cách xưng hô Thánh Tế Tự tôn quý để gọi ngươi đúng là một sự sỉ nhục! Tuy bây giờ danh tiếng của Sở Thiên trong lòng người dân đại lục là chí cao vô thượng, nhưng trong mắt của những quý tộc lại đã là tiếng xấu vang xa rồi, quý tộc nào cũng biết. Muốn ra chiến trường lập công, vậy thì cần có ma thú khỏe mạnh, muốn ma thú khỏe mạnh, vậy thì cần phải tìm đến Phất Lạp Địch Nặc điện hạ, nhưng, chuyện đầu tiên là cần phải chuẩn bị một khoản kim tệ thật lớn!
Chiến tranh đang từng bước đến dần, theo đó thì những người cầu hắn càng lúc càng nhiều, thế là kẻ bận rộn như Sở Thiên đã mở ra một phương pháp đấu giá --- Mỗi ngày chỉ kiểm tra sức khỏe cho ba con ma thú ra giá cao nhất, mà Bối Tư Đặc trước khi gặp Sở Thiên đã nghe được tin, hôm nay người ra giá cao nhất là thống lĩnh cấm vệ quân của đế đô, giá của hắn ra là năm vạn kim tệ!
“Thống lĩnh cấm vệ quân sẽ không được tham gia vào cuộc chiến tranh này!” Bối Tư Đặc lạnh giọng nói. Sức khỏe của Khố Á Tháp lại liên quan đến tiền đồ của hắn, cho nên bất cứ tên nào cản trở Sở Thiên chữa trị cho Khố Á Tháp đều bị dẹp sạch! Hơn nữa Bối Tư Đặc thân là một trong ba thủ lĩnh trong thống soái bộ, quyền thêm bớt vào danh sách người tham chiến là có thể, vậy là, tên thống lĩnh đáng thương kia đã mất đi cơ hội lớn nhất để lập công.
“Ha ha.” Bối Tư Đặc sau khi cắt đứt tiền đồ của tên thống lĩnh kia, sắc mặt lại đổi, cười ha hả nói: “Điện hạ, giúp ta việc này, ta tự nhiên sẽ đền đáp ngài cẩn thận.” Nói rồi một miếng vô sắc thủy tinh tạp được lén nhét vào tay Sở Thiên. “Hơn nữa Khố Á Tháp cũng sẽ cảm tạ điện hạ nữa…”
“Ha ha, đại nhân khách khí quá rồi…” Sở Thiên nở một nụ cười đạo mạo, nhưng dưới tay lại mau chóng nhét thủy tinh tạp vào trong ma pháp giới chỉ, “Vậy bây giờ ta cùng ngài đi xem thử Khố Á Tháp thế nào nhé! Ba Bác Tát ngươi đi gọi Địch Áo đến đây!” Hiện nay Địch Áo đã trở thành trợ thủ của Sở Thiên, chuyện lớn như chữa trị cho Khố Á Tháp, đương nhiên phải mang hắn theo rồi.
Khố Á Tháp ngày thường sống trong một hành cung bên ngoài Bàng Bối thành, những ngày tháng sống đều rất thoải mái, nhưng mấy năm gần đây hắn lại không được vui vẻ gì, một là vì năm năm trước Xích Diễm gia nhập vào Khải Tát, điều này trực tiếp đe dọa đến địa vị của hắn, còn một nguyên nhân khác chính là sức khỏe của hắn!
Chiến dịch ở Thái Thạch Bảo ba mươi năm trước, Khố Á Tháp nhờ cấm chú của An Đông Ni đã lập nên chiến công hiển hách, cũng đã nhận được những khoản đền đáp nồng hậu của hoàng để Khải Tát, năm đó ba con Cự Long cấp chín tuy vì bị ràng buộc bởi những quy tắc giữa những ma thú mà không giết hắn, nhưng một số những di chứng vẫn không thể tránh khỏi được.
Khố Á Tháp là ma thú cấp chín có trí tuệ vượt trội, nó dĩ nhiên sẽ hiểu số phận của một vũ khí chiến lược mà lại bị bệnh tật liên tục, cho nên mấy năm đầu hắn cố mượn thực lực mạnh mẽ của mình để che giấu bệnh tình, nhưng tất cả đã thay đổi cùng với sự xuất hiện của Xích Diễm.
Cho dù Khố Á Tháp còn ở trong trạng thái sung mãn nhất cũng chỉ có thể tương đương với Xích Diễm, huống hồ là bây giờ hắn bệnh tật đầy mình, nên bình thường Khố Á Tháp chỉ có thể bày ra cái bộ dáng cao cao tại thượng, đối với ai cũng tỏ vẻ như không đáng để mình phải ra tay, nhưng hắn có một nỗi khổ chỉ riêng mình biết, cũng giống như chuyện lần trước gia tộc Phan Mạt Tư tìm nó cùng hợp tác, thật ra lúc đó cha con Lôi Cát đã đưa ra một cái giá mê mẩn lòng người, nhưng Khố Á Tháp chỉ có thể đau lòng nhẫn nhục dùng giá cắt cổ để dọa đuổi họ đi.
Không kiếm được tiền thì còn tạm, nhưng Lô Địch Tam Thế chuẩn bị phát động chiến tranh lại là một rắc rối lớn, nếu trong tình huống mà không có Xích Diễm, nó có thể mượn cớ cố thủ đế đô mà không tham gia chiến tranh, nhưng kẻ được cố thủ đế đô lại là Xích Diễm! Hơn nữa nếu đối thủ lần này là tầm thường thì có thể bỏ qua, nhưng Lôi Tư lúc này lại có một Thần Thánh Long Kỵ Sĩ cấp chín!
Cho nên Khố Á Tháp đã biết không thể giấu được nữa, bèn nói tình hình của mình cho Bối Tư Đặc, kết quả không ngờ thiếu chút nữa Bối Tư Đặc bị nó dọa cho chết nửa người, khế ước mà Khố Á Tháp ký với đế quốc là bình đẳng, nếu quả thực không được thì nó có thể đi là xong, kết quả tệ nhất là nó bị thất nghiệp mà thôi, nhưng Bối Tư Đặc thân là bảo mẫu cho nó lại phải đối mặt với cơn giận dữ của Lô Địch Tam Thế, vì thế bất đắc dĩ, Bối Tư Đặc cũng phải đành góp đủ mười vạn kim tệ đi cầu Sở Thiên.
Theo sự chỉ dẫn của Bối Tư Đặc, Sở Thiên và Địch Áo đã đến được hành cung của Khố Á Tháp, bắt đầu cuộc phẫu thuật có giá tiền cao nhất trong lịch sử từ trước đến nay của hắn.
/597
|