Trong nước Chisa, phản quân do công tước Nelson thống lĩnh, đã công chiếm hơn nửa quốc thổ, dưới khích lệ của phòng nhỏ, công tước đại nhân bùng phát lực chiến đấu và đấu chí kinh người, thống lĩnh quân đội dưới tay, cho thân quân của quốc vương Chisa hoàn toàn hiểu rõ, xem nhẹ đối thủ, thì phải trả cái giá gì.
Trừ cuộc chiến thảm bại ban đầu, mấy trận chiến tiếp theo, phản quân gần như không để thân quân quốc vương chiếm được bất cứ tiện nghi nào, thậm chí xuất hiện dấu hiệu dần áp đảo vây diệt thân quân quốc vương.
Có lẽ chịu đả kích quá lớn, mỗi lần chiến đấu, công tước Nelson đều lao đi xung phong, tuy bên cạnh hắn luôn có không dưới năm kẻ bảo vệ, mỗi lần chiến đấu ngay cả cơ hội mặt đối mặt chém vài đao cũng không có, nhưng tinh thần không sợ hãi này, vẫn khích lệ cổ vũ quân đội dưới tay hắn, nếu công tước đại nhân đã xông lên rồi, bọn họ còn do dự cái gì nữa?!
Ngay cả lính đánh thuê cầm tiền làm việc, cũng có thêm phần kính trọng với Nelson. Kẻ không cần mạng, luôn thích kết giao với kẻ không cần mạng. Bất kể bên trong Nelson rốt cuộc thế nào, biểu hiện thời gian này, tuyệt đối có thể khiến những lính đánh thuê lưỡi đao dính máu phải nhìn bằng con mắt khác.
Nelson bắt đầu nghe lời khuyên, quý tộc và tù binh ở những nơi bị công chiếm, không cần lo lắng đầu mình bất cứ lúc nào cũng sẽ rớt xuống. Đồng thời, công tước Nelson nhận được kiến nghị của Tống Mặc, tiến hành an ủi với nhân dân trên vùng đất bị công chiếm, giảm bớt thuế, lãnh dân bị chiến tranh hủy đi ruộng đất, có thể nhận được bồi thường, nếu bất hạnh bị ảnh hưởng, gia quyến của người chết, cũng có thể nhận được cứu trợ một trăm đồng kim tệ. Gia quyến của binh sĩ thì được nhận hai trăm đồng.
Mấy đại quý tộc ủng hộ Nelson, hiện tại không thiếu tiền.
Lãnh dân đời đời làm việc trong đồng ruộng, gần như không có cơ hội thấy được số tiền lớn như thế, tiền cứu trợ phản quân nhận được, càng khiến thân quân quốc vương đỏ mắt.
Nhiều việc làm như thế, khiến sự thiện lương và dũng mãnh của Nelson ghi sâu vào lòng người, thành công chuyển biến hình tượng, có danh tiếng cực tốt, càng lúc càng nhiều người quên Nelson là người tạo ra phản loạn, hắn là một kẻ phản loạn, bọn họ bắt đầu chờ đợi Nelson có thể thay thế quốc vương Chisa, ngồi lên vương tọa.
Quốc vương nhân từ, lòng dạ khoan dung như thế, mới là quốc vương Chisa cần có!
Đám lão Josh và lão Camer cuối cùng thở phào ra.
Tiếp theo, Tống Mặc phái người đưa tới cho Nelson hai cỗ máy bắn đá bản cải thiện. So với thứ quân đội Obi sử dụng, hai cỗ máy bắn đá này nhỏ hơn một chút, trọng lượng cũng giảm bớt không ít, thích hợp hành quân, nhưng uy lực thì một chút cũng không giảm.
Tảng đá thật lớn như mưa bão tấn công kẻ địch, phản quân gần như không đợi tấn công của máy bắn đá dừng lại, đã lao lên tấn công, vung binh khí, lớn tiếng hô hào, giống như tên điên đã giết chóc đỏ mắt. Thân quân quốc vương bị cách đánh không cần mạng của phản quân dọa vỡ mật, liên tục có binh sĩ buông bỏ vũ khí giơ tay đầu hàng trên chiến trường.
Sự sợ hãi đối với phản quân bắt đầu lan tràn trong thân quân quốc vương, cả đội đào tẩu cũng bắt đầu xuất hiện.
Một đội trưởng kỵ binh, dẫn theo một đội kỵ binh nhỏ dưới tay, nhân cơ hội tuần tra ban đêm chạy khỏi quân doanh thân quân quốc vương, trực tiếp chạy tới quân doanh của phản quân. Ban đầu mọi người còn cho là tập kích, đợi khi chân chính làm rõ ý đồ của đội kỵ binh này, toàn bộ đều trợn mắt nghẹn họng.
Tình huống này liên tục xuất hiện, thậm chí có tướng quân cấp bậc cao lâm trận trở giáo, danh vọng của Nelson càng nâng ột bước.
Bọn họ tin rằng, đã không còn ai có thể ngăn cản bước chân tiến tới của công tước Nelson, hắn cuối cùng sẽ dẫn mọi người, công chiếm vương đô, bảo tọa của quốc vương Chisa, sẽ thuộc về công tước đại nhân! Bọn họ đi theo công tước đại nhân, đều sẽ là công thần phò trợ tân quân! Quyền lực, địa vị, kim tệ, vinh quang gia tộc, đều sẽ thành hiện thực trong tay họ!
Lão hồ ly như lão Josh và lão Camer, đều nhịn không được kích động siết chặt nắm tay. Bọn họ giống như con bạc đã nắm chắc phần thắng, chờ đợi, chính là giây phút con bài cuối cùng được công bố.
Quốc vương Chisa sắp mất đi bảo tọa của hắn, trong vương cung, bắt đầu trở nên thấp thỏm bất an.
Sự việc rốt cuộc tại sao phát sinh?
Quốc vương Chisa nghĩ không hiểu, quân đội của hắn, rõ ràng cường hãn hơn phản quân của Nelson gấp bội! Hắn mới là kẻ thống trị của Chisa, tại sao, nhiều người lại chọn phản bội hắn như thế?!
Quốc vương Chisa ngồi trên vương tọa, cứ như thoáng chốc già đi mười tuổi. Nhìn Calavi dưới vương tọa thỉnh cầu thay hắn thân chinh diệt phản quân, quốc vương Chisa mệt mỏi phất tay, giống như đồng ý thỉnh cầu của Calavi, lại giống như đã mất đi tất cả hy vọng.
Ngay cả bản thân Nelson, cũng không ngờ thành công sẽ tới nhanh như thế.
Nelson rất kích động, cũng có chút mê mang. Khi cách thành công càng lúc càng gần, trong lòng lại dâng lên một sự bất an.
Cảm giác này rất tế nhị, Nelson không có ai có thể thương lượng, hắn không thể nói với đám lão Josh hay lão Camer, những người khác càng không thể nói, hắn chỉ có thể viết thư cho Tống Mặc, cùng đưa đi với tin tức trong nước Chisa.
Thư trả lời của Tống Mặc rất đơn giản, chỉ có một câu: Cạn ly vì tân quốc vương!
Nelson nắm chặt bức thư, xem đi xem lại câu này, bất an và mê mang trong lòng nhất thời tan biến sạch, đúng, hắn sắp trở thành quốc vương Chisa, hắn không cần bất an, cũng không cần mê mang, chỉ cần, tiếp tục bước đi!
Khi nước Chisa ào ào vũ bão, Grilan cũng sắp chào đón một cơn bão.
Thành thương nghiệp ngầm còn chưa khởi công, địa đạo từ thành Cary tới Grilan lại được bảo vệ rất tốt. Tin tức Chisa truyền về, đều do địa tinh thông qua địa đạo ngầm này đưa về Grilan. Vừa có thể giảm không ít thời gian, cũng tránh gặp phải phiền phức khi gặp đội kỵ binh tuần tra biên cảnh của Angris.
Lão Julien gần đây không biết bị giật kinh phong gì, phái nhiều binh sĩ đóng trú ở biên cảnh. May là những đại binh này chỉ giả vờ giả vịt tuần tra biên cảnh, không có ý đi vào Grilan, nếu không, lãnh chủ đại nhân khẳng định sẽ kéo đại bác ra, nã trước vài phát rồi nói.
“Grilan hiện tại hoàn toàn khác trước kia rồi.”
Câu nói này, không chỉ nói không mà thôi. Dựa vào thực lực của Tống Mặc hiện tại, chỉ cần y muốn, dựng cờ tạo phản, võ trang chia đất là không vấn đề.
Tống Mặc tuần tra lãnh địa xong, ngồi lên chòi gác cạnh tường vây, nhìn đội kỵ binh tuần tra của Angris ở xa, không thể không thừa nhận, cho dù bị Chisa đánh bại, đại binh của Angris, cũng không phải chỉ có cái vẻ. Thân hình đó, cơ thịt đó, tuyệt đối là tiêu chuẩn cấp ba sao.
Cấp năm sao, thì chỉ có hắc giáp kỵ binh của Obi mới đủ. Còn cao hơn, tính ra chỉ có mấy phi nhân loại kia.
Các nữ nhân thấy những kỵ binh tuần tra này, lập tức đôi mắt phát sáng, xúi giục các nam nhân có súng gây mê bản cải thiện của tu sĩ trong tay, “Bắn một phát, thế nào?”
Các nam nhân dưới sự dụ hoặc của từng đôi đại bạch thỏ, lời nói cự tuyệt rất khó thốt ra. Nhưng vô cớ nổ súng với kỵ binh tuần tra biên cảnh của Angris… đây không phải là tìm phiền phức cho lãnh chủ đại nhân sao?
Cuối cùng, các nữ nhân vẫn không thể như nguyện, hiện tại các tu sĩ trong bệnh viện đều đã thông minh rồi, ngày đêm không ngừng nghiên cứu ra thuốc mới, cho dù lúc không có việc gì, cũng tuyệt đối không để mình trở nên rảnh rỗi. Đối tượng thí nghiệm của đám người Roger nhanh chóng giảm xuống, mãnh nam thoát y cũng dần bặt vô âm tính, các nữ sĩ Grilan nói rằng, bọn họ rất trống rỗng cô đơn.
“Lãnh chủ đại nhân, thật sự không thể bắn một phát sao?”
Một ngày nào đó, khi thị nữ trong phủ lãnh chủ hỏi Tống Mặc vấn đề này, Tống Mặc trong một thoáng cho rằng thị nữ này có linh hồn của xương khô chu nho. Ho khan một tiếng, thanh thanh cổ họng: “Hiện tại vẫn không được.”
“Vậy sao?” Thị nữ tiếc hận vô cùng.
“Rồi sẽ có cơ hội thôi.” Lãnh chủ đại nhân chuyển lời, cười vô cùng sáng lạn: “Không cần ủ rũ, hôm đó, rất nhanh sẽ tới thôi.”
Thị nữ lập tức máu dâng sống lại, chạy đi thông báo, “Lãnh chủ đại nhân nói rồi, lập tức có thể tới một phát rồi!”
Tống Mặc: “…”
Lão Julien đột nhiên tăng kỵ binh biên cảnh, mục đích thật sự rất đáng nghi. Bất luận mục đích của lão Julien là gì, muốn triệt để trở mặt với y, hay chỉ đơn thuần muốn uy hiếp y, Tống Mặc đều đã quyết định, kiên quyết không thể để lão như nguyện!
Lão Julien từ đầu tới cuối chưa từng làm Tống Mặc thấy thuận mắt, cơ hội duy nhất có thể khiến y thấy thuận mắt cũng bị lão Julien lãng phí, xém chút phá hoại kế hoạch của Tống Mặc.
“Nếu đã vậy, đừng trách ta thủ đoạn tàn nhẫn.”
Tống Mặc còn chảy hai giọt nước mắt cá sấu vì các kỵ binh Angris còn chưa biết đã sắp gặp nguy hiểm kia, quay đầu liền gọi đám tu sĩ Roger chuẩn bị lượng lớn thuốc gây mê, lãnh chủ đại nhân muốn làm gì, không nói cũng biết.
Đại biểu của người lùn và tinh linh bất cứ lúc nào cũng sẽ tới Grilan, không thể để những đại binh này hai ngày ba lượt đi lòng vòng ở ngoài lãnh địa.
Tống Mặc đang nghiên cứu, nên hạ thủ quang minh chính đại, hay là bắn súng sau lưng, thì một vị khách không mời mà tới đột nhiên xuất hiện.
Nhìn vương kỳ hắc long lất phất trên không, cùng quốc vương cự long cưỡi trên lưng Osafei, trong tim Tống Mặc đột nhiên có một đám ngựa chạy qua. Đáng chết! Sao y lại quên mất tên này!
Người lùn và tinh linh ngồi xuống bàn chuyện hợp tác đã rất khó dẹp yên, con rồng bụng bự lại sọt một chân vào, còn không phải thêm loạn sao?!
Hắc Viêm căn bản không cảm thấy mình là khách không được hoan nghênh, ném công vụ lại cho tể tướng Murphy, cố ý bỏ lơ sắc mặt khó coi của tể tướng, tăng tốc rời khỏi vương đô, thậm chí không dừng lại ở hành tỉnh tây bắc, trực tiếp tới Grilan.
Các hắc giáp kỵ binh đi sau quốc vương, giống như một dòng lũ màu đen, khi cách biên cảnh Grilan chừng ba trăm mét, thì dừng lại. Động tác thống nhất, không thẹn là kỵ binh mạnh nhất trên đại lục!
Cảnh này, đúng lúc lọt vào mắt các kỵ binh Angris tuần tra, các kỵ binh giật mình, lẽ nào, quốc vương Obi muốn dẫn binh công đánh Angris sao?
Các đại binh không cho rằng Angris sẽ là đối thủ của Obi. Theo cách nói của Tống Mặc, cái này giống như Chery QQ và Landrover đụng nhau, ai thắng ai bại, nhìn là biết liền.
Đầu xe QQ bị dẹp, mà Landrover thì vẫn có thể phóng một trăm hai mươi cây số.
Hắc Viêm không để ý tới các kỵ binh biên cảnh Angris thấy mình liền chạy về báo tin, vỗ vỗ cổ Osafei, thúc ngựa đi tới, đi thẳng tới cách tường vây không tới hai mươi mét, ngẩng đầu nhìn Tống Mặc trên chòi gác, đôi mắt màu vàng không chớp, giống như mãnh thú nhìn chăm chăm con mồi, giây tiếp theo, sẽ bổ nhào tới, cắn đứt cổ con mồi.
Tống Mặc không tự chủ rùng mình, xoa xoa tay, sao đột nhiên lại thấy hơi lạnh? Nghĩ nghĩ, vẫn mở miệng trước: “Bệ hạ, sao ngài lại tới đây?”
Hắc Viêm mở miệng: “Ta muốn gặp ngươi. Thích quà ta tặng ngươi chứ?”
Nghe Hắc Viêm nói vậy, Tống Mặc trượt chân, xém chút đã rơi tự do từ chòi gác xuống. Theo tính phản xạ quay đầu, may là Rhys không ở đây.
Y xác định rồi, Hắc Viêm thật sự tới thêm phiền phức.
Cùng lúc này, trong rừng Phỉ Thúy cách quân đội Hắc Viêm chừng năm trăm mét, sáu thân người mặc áo khoác màu xanh lục đứng trên cành cây, một trong số đó mở miệng: “Gerrees, đây chính là Grilan?”
“Đúng.”
“Ngươi không phải nói, mối làm ăn này, người hợp tác là người lùn và lãnh chủ Grilan sao?”
“Không sai.”
“Vậy thì.” Tinh linh mở miệng vừa rồi, quay đầu qua, mũ trùm trượt xuống, lộ ra mái tóc dài màu đỏ như lửa, giống y hệt như Bod, “Vậy con cự long lại giống đó, là sao?”
“Ta cũng không rõ.”
Tinh linh vừa hỏi lập tức câm nín.
Được rồi, hắn biết tinh linh của Lục sâm lâm đều là cái điệu bộ này, nhưng tìm bọn họ tới làm ăn, là Gerrees không sai chứ? Hắn bày bộ mặt lạnh này, là muốn nháo cái gì? Chỉ có Bod có thể chịu được hắn.
Mà nhắc mới nhớ, Bod đang ở đâu? Hắn không thể nào rời khỏi Gerrees lâu như thế…
Ngoài tinh linh, đội xe của người lùn cũng đã vượt qua biên cảnh, chạy tới Grilan. Tinh linh chỉ phái ra vài đại biểu, nhưng người lùn là cả hai đội xe! Nguồn :
Rode và Galland ngồi trên xe ngựa dẫn đầu, trên xe còn có ba trưởng lão người lùn, bọn họ đối với kế hoạch xây dựng thành phố thương nghiệp ngầm rất hứng thú, nhưng nghĩ tới phải hợp tác làm ăn với tinh linh, lão người lùn râu dài chạm đất có phản ứng giống y Rode và Galland lúc trước, toàn thân không thoải mái.
“Trưởng lão các hạ, đây chỉ là làm ăn.” Giọng Rode sang sảng, trực tiếp truyền ra ngoài xe, truyền vào trong tai các người lùn đồng hành khác, “Mối làm ăn này một khi thành công, trong tộc không cần phải lo lắng vì kim tệ nữa, hơn nữa, lãnh chủ Grilan đã đáp ứng chúng ta, nếu là người lùn làm ăn ở trong thành thương nghiệp ngầm, thì có thể hưởng thụ các loại ưu đãi…”
Rode nhai đi nhai lại câu nói này, đợi hắn dừng lại, Galland lập tức tiếp lời, tóm lại, trước khi tới Grilan, nhất định phải khiến ba vị trưởng lão hoàn toàn thay đổi thái độ.
Lãnh chủ đại nhân nói đây gọi là tẩy não, đồng thời từng bảo đảm, hiệu quả sau khi tẩy não thành công, tuyệt đối là cực đỉnh!
Trừ cuộc chiến thảm bại ban đầu, mấy trận chiến tiếp theo, phản quân gần như không để thân quân quốc vương chiếm được bất cứ tiện nghi nào, thậm chí xuất hiện dấu hiệu dần áp đảo vây diệt thân quân quốc vương.
Có lẽ chịu đả kích quá lớn, mỗi lần chiến đấu, công tước Nelson đều lao đi xung phong, tuy bên cạnh hắn luôn có không dưới năm kẻ bảo vệ, mỗi lần chiến đấu ngay cả cơ hội mặt đối mặt chém vài đao cũng không có, nhưng tinh thần không sợ hãi này, vẫn khích lệ cổ vũ quân đội dưới tay hắn, nếu công tước đại nhân đã xông lên rồi, bọn họ còn do dự cái gì nữa?!
Ngay cả lính đánh thuê cầm tiền làm việc, cũng có thêm phần kính trọng với Nelson. Kẻ không cần mạng, luôn thích kết giao với kẻ không cần mạng. Bất kể bên trong Nelson rốt cuộc thế nào, biểu hiện thời gian này, tuyệt đối có thể khiến những lính đánh thuê lưỡi đao dính máu phải nhìn bằng con mắt khác.
Nelson bắt đầu nghe lời khuyên, quý tộc và tù binh ở những nơi bị công chiếm, không cần lo lắng đầu mình bất cứ lúc nào cũng sẽ rớt xuống. Đồng thời, công tước Nelson nhận được kiến nghị của Tống Mặc, tiến hành an ủi với nhân dân trên vùng đất bị công chiếm, giảm bớt thuế, lãnh dân bị chiến tranh hủy đi ruộng đất, có thể nhận được bồi thường, nếu bất hạnh bị ảnh hưởng, gia quyến của người chết, cũng có thể nhận được cứu trợ một trăm đồng kim tệ. Gia quyến của binh sĩ thì được nhận hai trăm đồng.
Mấy đại quý tộc ủng hộ Nelson, hiện tại không thiếu tiền.
Lãnh dân đời đời làm việc trong đồng ruộng, gần như không có cơ hội thấy được số tiền lớn như thế, tiền cứu trợ phản quân nhận được, càng khiến thân quân quốc vương đỏ mắt.
Nhiều việc làm như thế, khiến sự thiện lương và dũng mãnh của Nelson ghi sâu vào lòng người, thành công chuyển biến hình tượng, có danh tiếng cực tốt, càng lúc càng nhiều người quên Nelson là người tạo ra phản loạn, hắn là một kẻ phản loạn, bọn họ bắt đầu chờ đợi Nelson có thể thay thế quốc vương Chisa, ngồi lên vương tọa.
Quốc vương nhân từ, lòng dạ khoan dung như thế, mới là quốc vương Chisa cần có!
Đám lão Josh và lão Camer cuối cùng thở phào ra.
Tiếp theo, Tống Mặc phái người đưa tới cho Nelson hai cỗ máy bắn đá bản cải thiện. So với thứ quân đội Obi sử dụng, hai cỗ máy bắn đá này nhỏ hơn một chút, trọng lượng cũng giảm bớt không ít, thích hợp hành quân, nhưng uy lực thì một chút cũng không giảm.
Tảng đá thật lớn như mưa bão tấn công kẻ địch, phản quân gần như không đợi tấn công của máy bắn đá dừng lại, đã lao lên tấn công, vung binh khí, lớn tiếng hô hào, giống như tên điên đã giết chóc đỏ mắt. Thân quân quốc vương bị cách đánh không cần mạng của phản quân dọa vỡ mật, liên tục có binh sĩ buông bỏ vũ khí giơ tay đầu hàng trên chiến trường.
Sự sợ hãi đối với phản quân bắt đầu lan tràn trong thân quân quốc vương, cả đội đào tẩu cũng bắt đầu xuất hiện.
Một đội trưởng kỵ binh, dẫn theo một đội kỵ binh nhỏ dưới tay, nhân cơ hội tuần tra ban đêm chạy khỏi quân doanh thân quân quốc vương, trực tiếp chạy tới quân doanh của phản quân. Ban đầu mọi người còn cho là tập kích, đợi khi chân chính làm rõ ý đồ của đội kỵ binh này, toàn bộ đều trợn mắt nghẹn họng.
Tình huống này liên tục xuất hiện, thậm chí có tướng quân cấp bậc cao lâm trận trở giáo, danh vọng của Nelson càng nâng ột bước.
Bọn họ tin rằng, đã không còn ai có thể ngăn cản bước chân tiến tới của công tước Nelson, hắn cuối cùng sẽ dẫn mọi người, công chiếm vương đô, bảo tọa của quốc vương Chisa, sẽ thuộc về công tước đại nhân! Bọn họ đi theo công tước đại nhân, đều sẽ là công thần phò trợ tân quân! Quyền lực, địa vị, kim tệ, vinh quang gia tộc, đều sẽ thành hiện thực trong tay họ!
Lão hồ ly như lão Josh và lão Camer, đều nhịn không được kích động siết chặt nắm tay. Bọn họ giống như con bạc đã nắm chắc phần thắng, chờ đợi, chính là giây phút con bài cuối cùng được công bố.
Quốc vương Chisa sắp mất đi bảo tọa của hắn, trong vương cung, bắt đầu trở nên thấp thỏm bất an.
Sự việc rốt cuộc tại sao phát sinh?
Quốc vương Chisa nghĩ không hiểu, quân đội của hắn, rõ ràng cường hãn hơn phản quân của Nelson gấp bội! Hắn mới là kẻ thống trị của Chisa, tại sao, nhiều người lại chọn phản bội hắn như thế?!
Quốc vương Chisa ngồi trên vương tọa, cứ như thoáng chốc già đi mười tuổi. Nhìn Calavi dưới vương tọa thỉnh cầu thay hắn thân chinh diệt phản quân, quốc vương Chisa mệt mỏi phất tay, giống như đồng ý thỉnh cầu của Calavi, lại giống như đã mất đi tất cả hy vọng.
Ngay cả bản thân Nelson, cũng không ngờ thành công sẽ tới nhanh như thế.
Nelson rất kích động, cũng có chút mê mang. Khi cách thành công càng lúc càng gần, trong lòng lại dâng lên một sự bất an.
Cảm giác này rất tế nhị, Nelson không có ai có thể thương lượng, hắn không thể nói với đám lão Josh hay lão Camer, những người khác càng không thể nói, hắn chỉ có thể viết thư cho Tống Mặc, cùng đưa đi với tin tức trong nước Chisa.
Thư trả lời của Tống Mặc rất đơn giản, chỉ có một câu: Cạn ly vì tân quốc vương!
Nelson nắm chặt bức thư, xem đi xem lại câu này, bất an và mê mang trong lòng nhất thời tan biến sạch, đúng, hắn sắp trở thành quốc vương Chisa, hắn không cần bất an, cũng không cần mê mang, chỉ cần, tiếp tục bước đi!
Khi nước Chisa ào ào vũ bão, Grilan cũng sắp chào đón một cơn bão.
Thành thương nghiệp ngầm còn chưa khởi công, địa đạo từ thành Cary tới Grilan lại được bảo vệ rất tốt. Tin tức Chisa truyền về, đều do địa tinh thông qua địa đạo ngầm này đưa về Grilan. Vừa có thể giảm không ít thời gian, cũng tránh gặp phải phiền phức khi gặp đội kỵ binh tuần tra biên cảnh của Angris.
Lão Julien gần đây không biết bị giật kinh phong gì, phái nhiều binh sĩ đóng trú ở biên cảnh. May là những đại binh này chỉ giả vờ giả vịt tuần tra biên cảnh, không có ý đi vào Grilan, nếu không, lãnh chủ đại nhân khẳng định sẽ kéo đại bác ra, nã trước vài phát rồi nói.
“Grilan hiện tại hoàn toàn khác trước kia rồi.”
Câu nói này, không chỉ nói không mà thôi. Dựa vào thực lực của Tống Mặc hiện tại, chỉ cần y muốn, dựng cờ tạo phản, võ trang chia đất là không vấn đề.
Tống Mặc tuần tra lãnh địa xong, ngồi lên chòi gác cạnh tường vây, nhìn đội kỵ binh tuần tra của Angris ở xa, không thể không thừa nhận, cho dù bị Chisa đánh bại, đại binh của Angris, cũng không phải chỉ có cái vẻ. Thân hình đó, cơ thịt đó, tuyệt đối là tiêu chuẩn cấp ba sao.
Cấp năm sao, thì chỉ có hắc giáp kỵ binh của Obi mới đủ. Còn cao hơn, tính ra chỉ có mấy phi nhân loại kia.
Các nữ nhân thấy những kỵ binh tuần tra này, lập tức đôi mắt phát sáng, xúi giục các nam nhân có súng gây mê bản cải thiện của tu sĩ trong tay, “Bắn một phát, thế nào?”
Các nam nhân dưới sự dụ hoặc của từng đôi đại bạch thỏ, lời nói cự tuyệt rất khó thốt ra. Nhưng vô cớ nổ súng với kỵ binh tuần tra biên cảnh của Angris… đây không phải là tìm phiền phức cho lãnh chủ đại nhân sao?
Cuối cùng, các nữ nhân vẫn không thể như nguyện, hiện tại các tu sĩ trong bệnh viện đều đã thông minh rồi, ngày đêm không ngừng nghiên cứu ra thuốc mới, cho dù lúc không có việc gì, cũng tuyệt đối không để mình trở nên rảnh rỗi. Đối tượng thí nghiệm của đám người Roger nhanh chóng giảm xuống, mãnh nam thoát y cũng dần bặt vô âm tính, các nữ sĩ Grilan nói rằng, bọn họ rất trống rỗng cô đơn.
“Lãnh chủ đại nhân, thật sự không thể bắn một phát sao?”
Một ngày nào đó, khi thị nữ trong phủ lãnh chủ hỏi Tống Mặc vấn đề này, Tống Mặc trong một thoáng cho rằng thị nữ này có linh hồn của xương khô chu nho. Ho khan một tiếng, thanh thanh cổ họng: “Hiện tại vẫn không được.”
“Vậy sao?” Thị nữ tiếc hận vô cùng.
“Rồi sẽ có cơ hội thôi.” Lãnh chủ đại nhân chuyển lời, cười vô cùng sáng lạn: “Không cần ủ rũ, hôm đó, rất nhanh sẽ tới thôi.”
Thị nữ lập tức máu dâng sống lại, chạy đi thông báo, “Lãnh chủ đại nhân nói rồi, lập tức có thể tới một phát rồi!”
Tống Mặc: “…”
Lão Julien đột nhiên tăng kỵ binh biên cảnh, mục đích thật sự rất đáng nghi. Bất luận mục đích của lão Julien là gì, muốn triệt để trở mặt với y, hay chỉ đơn thuần muốn uy hiếp y, Tống Mặc đều đã quyết định, kiên quyết không thể để lão như nguyện!
Lão Julien từ đầu tới cuối chưa từng làm Tống Mặc thấy thuận mắt, cơ hội duy nhất có thể khiến y thấy thuận mắt cũng bị lão Julien lãng phí, xém chút phá hoại kế hoạch của Tống Mặc.
“Nếu đã vậy, đừng trách ta thủ đoạn tàn nhẫn.”
Tống Mặc còn chảy hai giọt nước mắt cá sấu vì các kỵ binh Angris còn chưa biết đã sắp gặp nguy hiểm kia, quay đầu liền gọi đám tu sĩ Roger chuẩn bị lượng lớn thuốc gây mê, lãnh chủ đại nhân muốn làm gì, không nói cũng biết.
Đại biểu của người lùn và tinh linh bất cứ lúc nào cũng sẽ tới Grilan, không thể để những đại binh này hai ngày ba lượt đi lòng vòng ở ngoài lãnh địa.
Tống Mặc đang nghiên cứu, nên hạ thủ quang minh chính đại, hay là bắn súng sau lưng, thì một vị khách không mời mà tới đột nhiên xuất hiện.
Nhìn vương kỳ hắc long lất phất trên không, cùng quốc vương cự long cưỡi trên lưng Osafei, trong tim Tống Mặc đột nhiên có một đám ngựa chạy qua. Đáng chết! Sao y lại quên mất tên này!
Người lùn và tinh linh ngồi xuống bàn chuyện hợp tác đã rất khó dẹp yên, con rồng bụng bự lại sọt một chân vào, còn không phải thêm loạn sao?!
Hắc Viêm căn bản không cảm thấy mình là khách không được hoan nghênh, ném công vụ lại cho tể tướng Murphy, cố ý bỏ lơ sắc mặt khó coi của tể tướng, tăng tốc rời khỏi vương đô, thậm chí không dừng lại ở hành tỉnh tây bắc, trực tiếp tới Grilan.
Các hắc giáp kỵ binh đi sau quốc vương, giống như một dòng lũ màu đen, khi cách biên cảnh Grilan chừng ba trăm mét, thì dừng lại. Động tác thống nhất, không thẹn là kỵ binh mạnh nhất trên đại lục!
Cảnh này, đúng lúc lọt vào mắt các kỵ binh Angris tuần tra, các kỵ binh giật mình, lẽ nào, quốc vương Obi muốn dẫn binh công đánh Angris sao?
Các đại binh không cho rằng Angris sẽ là đối thủ của Obi. Theo cách nói của Tống Mặc, cái này giống như Chery QQ và Landrover đụng nhau, ai thắng ai bại, nhìn là biết liền.
Đầu xe QQ bị dẹp, mà Landrover thì vẫn có thể phóng một trăm hai mươi cây số.
Hắc Viêm không để ý tới các kỵ binh biên cảnh Angris thấy mình liền chạy về báo tin, vỗ vỗ cổ Osafei, thúc ngựa đi tới, đi thẳng tới cách tường vây không tới hai mươi mét, ngẩng đầu nhìn Tống Mặc trên chòi gác, đôi mắt màu vàng không chớp, giống như mãnh thú nhìn chăm chăm con mồi, giây tiếp theo, sẽ bổ nhào tới, cắn đứt cổ con mồi.
Tống Mặc không tự chủ rùng mình, xoa xoa tay, sao đột nhiên lại thấy hơi lạnh? Nghĩ nghĩ, vẫn mở miệng trước: “Bệ hạ, sao ngài lại tới đây?”
Hắc Viêm mở miệng: “Ta muốn gặp ngươi. Thích quà ta tặng ngươi chứ?”
Nghe Hắc Viêm nói vậy, Tống Mặc trượt chân, xém chút đã rơi tự do từ chòi gác xuống. Theo tính phản xạ quay đầu, may là Rhys không ở đây.
Y xác định rồi, Hắc Viêm thật sự tới thêm phiền phức.
Cùng lúc này, trong rừng Phỉ Thúy cách quân đội Hắc Viêm chừng năm trăm mét, sáu thân người mặc áo khoác màu xanh lục đứng trên cành cây, một trong số đó mở miệng: “Gerrees, đây chính là Grilan?”
“Đúng.”
“Ngươi không phải nói, mối làm ăn này, người hợp tác là người lùn và lãnh chủ Grilan sao?”
“Không sai.”
“Vậy thì.” Tinh linh mở miệng vừa rồi, quay đầu qua, mũ trùm trượt xuống, lộ ra mái tóc dài màu đỏ như lửa, giống y hệt như Bod, “Vậy con cự long lại giống đó, là sao?”
“Ta cũng không rõ.”
Tinh linh vừa hỏi lập tức câm nín.
Được rồi, hắn biết tinh linh của Lục sâm lâm đều là cái điệu bộ này, nhưng tìm bọn họ tới làm ăn, là Gerrees không sai chứ? Hắn bày bộ mặt lạnh này, là muốn nháo cái gì? Chỉ có Bod có thể chịu được hắn.
Mà nhắc mới nhớ, Bod đang ở đâu? Hắn không thể nào rời khỏi Gerrees lâu như thế…
Ngoài tinh linh, đội xe của người lùn cũng đã vượt qua biên cảnh, chạy tới Grilan. Tinh linh chỉ phái ra vài đại biểu, nhưng người lùn là cả hai đội xe! Nguồn :
Rode và Galland ngồi trên xe ngựa dẫn đầu, trên xe còn có ba trưởng lão người lùn, bọn họ đối với kế hoạch xây dựng thành phố thương nghiệp ngầm rất hứng thú, nhưng nghĩ tới phải hợp tác làm ăn với tinh linh, lão người lùn râu dài chạm đất có phản ứng giống y Rode và Galland lúc trước, toàn thân không thoải mái.
“Trưởng lão các hạ, đây chỉ là làm ăn.” Giọng Rode sang sảng, trực tiếp truyền ra ngoài xe, truyền vào trong tai các người lùn đồng hành khác, “Mối làm ăn này một khi thành công, trong tộc không cần phải lo lắng vì kim tệ nữa, hơn nữa, lãnh chủ Grilan đã đáp ứng chúng ta, nếu là người lùn làm ăn ở trong thành thương nghiệp ngầm, thì có thể hưởng thụ các loại ưu đãi…”
Rode nhai đi nhai lại câu nói này, đợi hắn dừng lại, Galland lập tức tiếp lời, tóm lại, trước khi tới Grilan, nhất định phải khiến ba vị trưởng lão hoàn toàn thay đổi thái độ.
Lãnh chủ đại nhân nói đây gọi là tẩy não, đồng thời từng bảo đảm, hiệu quả sau khi tẩy não thành công, tuyệt đối là cực đỉnh!
/165
|