"Tốt, rất tốt!" Ưng Địch vẻ mặt âm trầm cười nói. Hắn đột nhiên vung tay, một đoàn hỏa diễm hung hãn bắn về phía Phong Dực, đoàn hỏa diễm đi qua khiến không khí bị bành trướng phát ra tiếng "tách tách". Khoảng cách gần như thế, người bình thường căn bản rất khó có thể tránh được. Đây là ma pháp phát ra từ chiếc nhẫn trên tay Ưng Địch, chiếc nhẫn này phong ấn một ma pháp hỏa hệ mà chỉ có cửu tinh ma pháp sư mới có thể phóng ra. Truyện Dị Thế Ma Hoàng Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Không ngờ Phong Dực chẳng chút để ý, hắn chẳng qua là nhẹ nhàng vung tay lên, quang thuẫn nhũ sắc liền xuất hiện, đoàn hỏa diễm vừa chạm vào quang thuẫn lập tức hóa thành vô số tia lửa nhỏ bắn ngược lại với tốc độ nhanh gấp bội.
Ưng Địch đứng trợn mắt há mồm mà nhìn ma pháp do mình phát ra đang hướng phía mình đánh tới, mặc dù nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng cao nhưng từ trong tâm trí của hắn lại cảm thấy lạnh lẽo tuyệt vọng dâng lên, là nhị hoàng tử Kim Ưng đế quốc cao cao tại thượng, chưa bao giờ hắn cảm giác được tử vong đến gần mình như thế. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Ca" một tiếng, một đạo thanh sắc phong mang xẹt qua, mấy tia lửa sắp xuyên thủng trái tim Ưng Địch bị đánh tan, bất quá một mảng vải lớn cỡ bàn tay trên ngực áo hắn trong nháy mắt biến thành cát bụi, làn da bên trong cũng bị nám đen một mảng.
Hư Thần từ từ thu hồi thanh kiếm của bản thân, thấy Ưng Địch vẫn đứng ngây người như một pho tượng điêu khắc hắn khẽ thở dài, ánh mắt ngưng trọng nhìn Phong Dực một thân trang phục mục sư phổ thông, chỉ cần nhẹ nhàng phất tay vậy mà lại có thể phát ra Quang Minh chi thuẫn phản xạ công kích, đây nhất định là một tam tinh Thánh Mục Sư trở lên, người này địa vị trong thần điện chắc chắc là rất cao, nhân vật có thân phận như thế, nói thẳng ra thì có không đem hoàng tử một đế quốc đặt vào trong mắt cũng là bình thường. Mặc dù thần điện suy yếu nhưng tuyệt đối không có bất kỳ thế lực nào có thể đụng tới thần điện. Lúc này Hư Lâm muội muội của hắn đang ở một bên bưng kín miệng, đôi mắt đẹp trợn tròn vẻ mặt không dám tin nhìn Phong Dực, thanh niên này thoạt nhìn chỉ ước chừng hai mươi tuổi vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thánh Mục Sư?
Nếu Phong Dực biết vị thiếu gia của Mãnh Hổ gia tộc này suy đoán thân phận của hắn như thế, chắc chắn hắn sẽ khinh thường nói: Thần điện? Để cho thần điện đi gặp quỷ đi! Bất quá đi lại trên đại lục, để cho mọi người lầm tưởng hắn là người của thần điện thực sự cũng giảm bớt không ít phiền toái a. Phong Dực khẽ vuốt thúy địch đeo bên hông, khóe miệng mang theo vẻ thờ ơ mỉm cười.
Một lúc lâu sau, Nhị hoàng tử Ưng Địch hai đầu gối mềm nhũn, tựa như mới phục hồi tinh thần lại, nếu không phải Hư Thần bên cạnh đỡ hắn chỉ sợ lúc này hắn đã gục xuống.
Ưng Địch từ nhỏ đến lớn chưa từng bị thiệt thòi như thế, lửa giận ngất trời trong lòng khiến hắn quên cả sợ hãi lấy ra một cây ma pháp tiễn màu vàng định hướng cửa sổ phát tín hiệu, ma pháp tiễn này là tín hiệu cầu cứu của hoàng tử và công chúa Kim Ưng đế quốc lúc gặp phải nguy hiểm trí mạng, nếu phát ra tín hiệu này tại đế đô chắc chắn cả đế đô sẽ loạn thành một đống lộn xộn.
"Biểu ca không thể". Hư Thần thấy thế muốn ngăn cản.
"Nếu ngươi cản ta, tình huynh đệ của chúng ta liền đoạn tuyệt." Khuôn mặt Ưng Địch vặn vẹo quát.
Hư Thần do dự một chút rồi im lặng lui về phía sau một bước nhìn vẻ mặt Phong Dực không chút hoảng hốt. Ny Á cũng đứng yên không lên tiếng. Bọn họ tựa hồ đều không để ý việc này a.
Thật ra trong lòng Ny Á cũng không bình tĩnh như bề ngoài, tuy rằng quyền thế Khổng Tước gia tộc như mặt trời giữa trưa nhưng từ trước tới giờ gia tộc đều tuân thủ nghiêm ngặt quân thần chi đạo, đây cũng là lý do khiến lịch đại hoàng đế Kim Ưng đế quốc tín nhiệm Khổng Tước gia tộc như thế. Chẳng qua thời cuộc hiện nay đã khác, đương kim hoàng đế Ưng Dương dường như có ý truyền ngôi cho nhị hoàng tử Ưng Địch, tên Ưng Địch này mặc dù cũng có chút năng lực nhưng không có đế vương chi tâm, thiếu khả năng điều khiển đại cục, hơn nữa lòng dạ hẹp hòi, thiên tính đa nghi, nếu hắn lên ngôi thì không biết sẽ đối xử thế nào với Khổng Tước gia tộc? Nếu nhị hoàng tử này lên rồi ngôi quyết tâm muốn tước bớt quyền lực của Khổng Tước gia tộc thì sợ rằng cũng không phải là việc tốt a.
Phong Dực nhìn Ny Á một cái, khi cứu nàng hắn tình cờ có được một bộ phận trí nhớ của nàng nhưng bởi vì ký ức vô cùng lộn xộn và bị trí nhớ của bản thân bài xích nên cho tới bây giờ hắn cũng chỉ hiểu được một vài bộ phận thôi. Thế nhưng nhờ một ít trí nhớ này hắn lại có một số tin tức khá quan trọng, tỷ như nàng là người phụ trách "Ẩn sát" một trong tam đại hệ thống tình báo của Khổng Tước gia tộc, chỉ bằng một điểm này đã làm cho hắn rất bất ngờ, hơn nữa với một bộ phận trí nhớ này cũng đủ để hắn hiểu rõ tính cách của nàng. Dựa theo bình thường mà nói thì việc Ny Á do dự để cho Ưng Địch phát tín hiệu cầu cứu nhất định sẽ khiến cho hoàng quyền và Khổng Tước gia tộc va chạm, nàng nếu mặc kệ sự tình phát sinh vậy chắc chắn là có chủ tâm, có lẽ là mượn chuyện này đạt tới mục đích nào đó.
Ny Á cũng không ngờ tâm tư của mình lại bị Phong Dực đoán được tám chín phần, thực ra là nàng muốn nhờ chuyện này nói cho hoàng đế hiểu: Khổng Tước gia tộc bất mãn với Nhị hoàng tử Ưng Địch. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Nhưng ngay lúc Ưng Địch định phát ra ma pháp tiễn thì đột nhiên một thanh âm nữ nhân dịu dàng rất quyến rũ tựa như từ bốn phương tám hướng vọng tới: "Nhị điện hạ có thể cho ta một chút mặt mũi bỏ qua chuyện này được không?" Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Trừ Phong Dực và Lệ Phù ra thì mọi người trong phòng khách quý đều vẻ mặt đại biến, ngay cả Ny Á cũng có mấy phần kiêng kỵ. Sắc mặt Ưng Địch một trận biến ảo cuối cùng đành oán hận thu hồi ma pháp tiễn trong tay.
Không lâu sau, một trận hương thơm như lan xạ thổi qua, trong phòng khách quý đột nhiên có thêm một người.
Phong Dực trong lòng thất kinh, ngay cả hắn cũng không thấy rõ nữ nhân này xuất hiện như thế nào, hắn chỉ thấy một tàn ảnh cùng một trận hương thơm từ cửa phòng khách quý thổi qua. Nhưng hắn biết đây là thuật che mắt, nữ nhân này cũng không phải đi vào từ đại môn, điều này khiến hắn sinh lòng đề phòng.
Công bằng mà nói diện mạo nữ nhân này chỉ có thể coi là đoan chánh nhưng làn da lại thật mịn màng đầy đặn, vóc người lại càng hoàn mỹ, nàng mặc một bộ xiêm y màu tím nhạt toát lên vẻ cao quý mà trang nhã, nhìn từ bên ngoài thì căn bản không cách nào biết được tuổi tác thật sự của nàng, có lẽ là mười tám, hai mươi tám, ba mươi tám cũng có thể.
"Nếu các chủ đã mở lời bổn điện hạ đương nhiên sẽ tôn trọng mặt mũi của các chủ, bất quá Si tình liên kia biểu muội ta đã nhìn trúng." Ưng Địch hứ lạnh một tiếng nói nhưng cũng không dám nhìn Phong Dực. Vẻ mặt vô hại mỉm cười kia đã khiến hắn rất cố kỵ.
"Si tình liên đã bán cho vị thiếu gia này, Tụ Bảo Các chúng ta cũng không thể thất tín với người, như vậy đi, còn lại hai vật trong hai bảo rương còn lại, nhị điện hạ tùy tiện chọn lựa một cái, Tụ Bảo Các chúng ta không thu một kim tệ nào." Nữ tử này khẽ cười nói.
Ưng Địch ra vẻ trầm ngâm trong chốc lát cùng với đôi huynh muội kia hướng hắn nháy mắt liền thuận thế hạ đài: "Như thế liền coi như nể mặt các chủ đi." Vừa nói, hắn tùy tiện cầm một bảo rương rồi cùng đôi huynh muội kia rời đi.
Phong Dực đánh giá Tụ Bảo Các Các chủ, chỉ là một thương nhân cho dù có nhiều tiền bao nhiêu cũng không thể khiến cho Khổng Tước gia tộc và hoàng tộc kiêng kỵ như vậy a. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Ny Á đa tạ các chủ giải vây." Ny Á hướng nữ tử kia thi lễ một cái, lời nói hết sức cung kính.
"Phải tạ ơn chính là ta mới đúng, tại Tụ Bảo Các của ta mà lại để cho khách nhân bị ủy khuất, đó là ta không đúng, các ngươi không cần so đo, đương nhiên phải là ta cám ơn các ngươi." Tụ Bảo Các Các chủ vẻ mặt hết sức thành khẩn nói. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Xin hỏi tiểu thư phương danh?" Đúng lúc ấy thì Phong Dực đột ngột hỏi, hắn gọi là tiểu thư mà không phải là Các chủ.
Đương trường mọi người nhất tề sửng sốt, nữ tử nhìn Phong Dực, khóe miệng mang theo vẻ cười, đôi môi hơi động một chút sau đó khẽ cười nói: "Ta chỉ nói cho một mình người nhưng ngươi không được nói cho người khác biết a." Tiếp theo nàng hướng chưởng quỹ Ân Trạch Tư đang ngây người như phỗng nói: "Hảo hảo chiêu đãi khách quý, ta đi trước." Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Đợi đến khi nữ tử kia hư không tiêu thất Ny Á liền kỳ quái nhìn Phong Dực nói: "Tụ Bảo Các Các chủ tựa hồ đối với ngươi có chút ưu ái a."
Phong Dực cười khổ một tiếng nói: "Ưu ái cái xxx, nàng tên gì cũng chưa có nói với ta, rõ ràng là muốn đùa bỡn ta đây."
Ny Á vẫn không tin, thầm nghĩ Tụ Bảo Các Các chủ đã nói hắn không được tiết lộ, lúc này nàng còn suy đoán tại sao Tụ Bảo Các Các chủ lại ưu ái hắn như thế. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Mục Sư ca ca, Lệ Phù tin tưởng huynh." Tiểu Lệ Phù lúc này đột nhiên nói.
"Ừm, vẫn là Lệ Phù hiểu ca ca." Phong Dực cũng lười biếng không cùng Ny Á giải thích thêm nhấc tay khẽ vuốt tóc Lệ Phù nói. Thật ra thì hắn cũng nghĩ không thông vì sao Tụ Bảo Các Các chủ này lại như vậy, từ thái độ của mọi người đối với nàng mà đoán, thân phận nàng hẳn là rất có trọng lượng.
Ân Trạch Tư lúc này ánh mắt lại có điểm khác trước nhìn Phong Dực, nếu như mới vừa rồi là tôn trọng đối với khách hàng thì bây giờ lại có chút điểm muốn lấy lòng ở trong đó.
Còn lại bảo rương cuối cùng, bên trong là một bộ Long Lân nhuyễn khải, nói là Long Lân nhưng thật ra thì bất quá chỉ là từ da của một loại ma thú tên Long Xà chế thành.
"Đừng nghĩ đây chỉ là da Long Xà chế luyện mà xem thường nó, Long Xà mặc dù không phải là ma thú nổi danh nhưng lân giáp của nó có tính phòng ngự vật lý và ma pháp rất mạnh, hơn nữa nó còn là do đại sư Bì Lỗ Kim Lạc Bá đích thân chế tạo, lúc chế tạo đã sử dụng rất nhiều tài liệu quý hiếm, tâm khẩu gia trì một tấm Thiết Mộc tinh có thể kháng cự một kích toàn lực của cửu tinh đại chiến sư, những bộ phận còn lại đều có thể kháng cự một kích toàn lực của nhất tinh đại chiến sư. Ân Trạch Tư tự hào giới thiệu.
"Bì Lỗ đại sư! Hắn không phải là đã sớm ẩn cư lánh thế sao?" Ny Á cả kinh nói.
"Không sai, bất quá Bì Lỗ đại sư thiếu các chủ bổn các một món nhân tình rất lớn nên đã đáp ứng chế tạo cho Tụ Bảo Các chúng ta ba vật, đây chính là một trong số đó, hai vật còn lại thì vẫn đang chế tạo, khi nào xong Tụ Bảo Các chúng ta tất sẽ công bố tin tức." Ân Trạch Tư nói. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Nhuyễn khải này bao nhiêu kim tệ?" Ny Á có chút vội vàng hỏi, may mắn Ưng Địch không chọn cái bảo rương này.
"Tám trăm vạn kim tệ!" Ân Trạch Tư nói.
Ny Á gật đầu, bất luận nhuyễn khải này trị giá bao nhiêu, chỉ cần là do Bì Lỗ Kim Lạc Bá đại sư chế tạo thì chắc chắn là đáng đồng tiền bát gạo. Khổng Tước gia tộc đã sớm muốn lôi kéo Bì Lỗ gia nhập gia tộc nhưng Bì Lỗ ẩn cư nơi nào lại không rõ, hơn nữa người này đã từng cự tuyệt rất nhiều thế lực muốn chiêu mộ hắn.
"Bộ nhuyễn khải này ta mua." Ny Á vừa nói liền móc ra một tầm kim tạp.
Phong Dực kinh ngạc nhìn Ny Á một cái, mới vừa rồi nàng tựa hồ ngay cả năm trăm vạn kim tệ cũng không có, vậy mà hiện tại lập tức có thể xuất ra tám trăm vạn kim tệ? Bất quá chợt nghĩ tới thân phận ngầm của Ny Á Phong Dực liền sáng tỏ, có lẽ chính nàng không đủ tiền, bất quá "cơ quan" của nàng lại có tiền.
Ba người rời khỏi Tụ Bảo Các, Phong Dực không nhịn được hỏi: "Bì Lỗ đại sư này rất nổi danh sao?"
Không ngờ Phong Dực chẳng chút để ý, hắn chẳng qua là nhẹ nhàng vung tay lên, quang thuẫn nhũ sắc liền xuất hiện, đoàn hỏa diễm vừa chạm vào quang thuẫn lập tức hóa thành vô số tia lửa nhỏ bắn ngược lại với tốc độ nhanh gấp bội.
Ưng Địch đứng trợn mắt há mồm mà nhìn ma pháp do mình phát ra đang hướng phía mình đánh tới, mặc dù nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng cao nhưng từ trong tâm trí của hắn lại cảm thấy lạnh lẽo tuyệt vọng dâng lên, là nhị hoàng tử Kim Ưng đế quốc cao cao tại thượng, chưa bao giờ hắn cảm giác được tử vong đến gần mình như thế. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Ca" một tiếng, một đạo thanh sắc phong mang xẹt qua, mấy tia lửa sắp xuyên thủng trái tim Ưng Địch bị đánh tan, bất quá một mảng vải lớn cỡ bàn tay trên ngực áo hắn trong nháy mắt biến thành cát bụi, làn da bên trong cũng bị nám đen một mảng.
Hư Thần từ từ thu hồi thanh kiếm của bản thân, thấy Ưng Địch vẫn đứng ngây người như một pho tượng điêu khắc hắn khẽ thở dài, ánh mắt ngưng trọng nhìn Phong Dực một thân trang phục mục sư phổ thông, chỉ cần nhẹ nhàng phất tay vậy mà lại có thể phát ra Quang Minh chi thuẫn phản xạ công kích, đây nhất định là một tam tinh Thánh Mục Sư trở lên, người này địa vị trong thần điện chắc chắc là rất cao, nhân vật có thân phận như thế, nói thẳng ra thì có không đem hoàng tử một đế quốc đặt vào trong mắt cũng là bình thường. Mặc dù thần điện suy yếu nhưng tuyệt đối không có bất kỳ thế lực nào có thể đụng tới thần điện. Lúc này Hư Lâm muội muội của hắn đang ở một bên bưng kín miệng, đôi mắt đẹp trợn tròn vẻ mặt không dám tin nhìn Phong Dực, thanh niên này thoạt nhìn chỉ ước chừng hai mươi tuổi vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thánh Mục Sư?
Nếu Phong Dực biết vị thiếu gia của Mãnh Hổ gia tộc này suy đoán thân phận của hắn như thế, chắc chắn hắn sẽ khinh thường nói: Thần điện? Để cho thần điện đi gặp quỷ đi! Bất quá đi lại trên đại lục, để cho mọi người lầm tưởng hắn là người của thần điện thực sự cũng giảm bớt không ít phiền toái a. Phong Dực khẽ vuốt thúy địch đeo bên hông, khóe miệng mang theo vẻ thờ ơ mỉm cười.
Một lúc lâu sau, Nhị hoàng tử Ưng Địch hai đầu gối mềm nhũn, tựa như mới phục hồi tinh thần lại, nếu không phải Hư Thần bên cạnh đỡ hắn chỉ sợ lúc này hắn đã gục xuống.
Ưng Địch từ nhỏ đến lớn chưa từng bị thiệt thòi như thế, lửa giận ngất trời trong lòng khiến hắn quên cả sợ hãi lấy ra một cây ma pháp tiễn màu vàng định hướng cửa sổ phát tín hiệu, ma pháp tiễn này là tín hiệu cầu cứu của hoàng tử và công chúa Kim Ưng đế quốc lúc gặp phải nguy hiểm trí mạng, nếu phát ra tín hiệu này tại đế đô chắc chắn cả đế đô sẽ loạn thành một đống lộn xộn.
"Biểu ca không thể". Hư Thần thấy thế muốn ngăn cản.
"Nếu ngươi cản ta, tình huynh đệ của chúng ta liền đoạn tuyệt." Khuôn mặt Ưng Địch vặn vẹo quát.
Hư Thần do dự một chút rồi im lặng lui về phía sau một bước nhìn vẻ mặt Phong Dực không chút hoảng hốt. Ny Á cũng đứng yên không lên tiếng. Bọn họ tựa hồ đều không để ý việc này a.
Thật ra trong lòng Ny Á cũng không bình tĩnh như bề ngoài, tuy rằng quyền thế Khổng Tước gia tộc như mặt trời giữa trưa nhưng từ trước tới giờ gia tộc đều tuân thủ nghiêm ngặt quân thần chi đạo, đây cũng là lý do khiến lịch đại hoàng đế Kim Ưng đế quốc tín nhiệm Khổng Tước gia tộc như thế. Chẳng qua thời cuộc hiện nay đã khác, đương kim hoàng đế Ưng Dương dường như có ý truyền ngôi cho nhị hoàng tử Ưng Địch, tên Ưng Địch này mặc dù cũng có chút năng lực nhưng không có đế vương chi tâm, thiếu khả năng điều khiển đại cục, hơn nữa lòng dạ hẹp hòi, thiên tính đa nghi, nếu hắn lên ngôi thì không biết sẽ đối xử thế nào với Khổng Tước gia tộc? Nếu nhị hoàng tử này lên rồi ngôi quyết tâm muốn tước bớt quyền lực của Khổng Tước gia tộc thì sợ rằng cũng không phải là việc tốt a.
Phong Dực nhìn Ny Á một cái, khi cứu nàng hắn tình cờ có được một bộ phận trí nhớ của nàng nhưng bởi vì ký ức vô cùng lộn xộn và bị trí nhớ của bản thân bài xích nên cho tới bây giờ hắn cũng chỉ hiểu được một vài bộ phận thôi. Thế nhưng nhờ một ít trí nhớ này hắn lại có một số tin tức khá quan trọng, tỷ như nàng là người phụ trách "Ẩn sát" một trong tam đại hệ thống tình báo của Khổng Tước gia tộc, chỉ bằng một điểm này đã làm cho hắn rất bất ngờ, hơn nữa với một bộ phận trí nhớ này cũng đủ để hắn hiểu rõ tính cách của nàng. Dựa theo bình thường mà nói thì việc Ny Á do dự để cho Ưng Địch phát tín hiệu cầu cứu nhất định sẽ khiến cho hoàng quyền và Khổng Tước gia tộc va chạm, nàng nếu mặc kệ sự tình phát sinh vậy chắc chắn là có chủ tâm, có lẽ là mượn chuyện này đạt tới mục đích nào đó.
Ny Á cũng không ngờ tâm tư của mình lại bị Phong Dực đoán được tám chín phần, thực ra là nàng muốn nhờ chuyện này nói cho hoàng đế hiểu: Khổng Tước gia tộc bất mãn với Nhị hoàng tử Ưng Địch. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Nhưng ngay lúc Ưng Địch định phát ra ma pháp tiễn thì đột nhiên một thanh âm nữ nhân dịu dàng rất quyến rũ tựa như từ bốn phương tám hướng vọng tới: "Nhị điện hạ có thể cho ta một chút mặt mũi bỏ qua chuyện này được không?" Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Trừ Phong Dực và Lệ Phù ra thì mọi người trong phòng khách quý đều vẻ mặt đại biến, ngay cả Ny Á cũng có mấy phần kiêng kỵ. Sắc mặt Ưng Địch một trận biến ảo cuối cùng đành oán hận thu hồi ma pháp tiễn trong tay.
Không lâu sau, một trận hương thơm như lan xạ thổi qua, trong phòng khách quý đột nhiên có thêm một người.
Phong Dực trong lòng thất kinh, ngay cả hắn cũng không thấy rõ nữ nhân này xuất hiện như thế nào, hắn chỉ thấy một tàn ảnh cùng một trận hương thơm từ cửa phòng khách quý thổi qua. Nhưng hắn biết đây là thuật che mắt, nữ nhân này cũng không phải đi vào từ đại môn, điều này khiến hắn sinh lòng đề phòng.
Công bằng mà nói diện mạo nữ nhân này chỉ có thể coi là đoan chánh nhưng làn da lại thật mịn màng đầy đặn, vóc người lại càng hoàn mỹ, nàng mặc một bộ xiêm y màu tím nhạt toát lên vẻ cao quý mà trang nhã, nhìn từ bên ngoài thì căn bản không cách nào biết được tuổi tác thật sự của nàng, có lẽ là mười tám, hai mươi tám, ba mươi tám cũng có thể.
"Nếu các chủ đã mở lời bổn điện hạ đương nhiên sẽ tôn trọng mặt mũi của các chủ, bất quá Si tình liên kia biểu muội ta đã nhìn trúng." Ưng Địch hứ lạnh một tiếng nói nhưng cũng không dám nhìn Phong Dực. Vẻ mặt vô hại mỉm cười kia đã khiến hắn rất cố kỵ.
"Si tình liên đã bán cho vị thiếu gia này, Tụ Bảo Các chúng ta cũng không thể thất tín với người, như vậy đi, còn lại hai vật trong hai bảo rương còn lại, nhị điện hạ tùy tiện chọn lựa một cái, Tụ Bảo Các chúng ta không thu một kim tệ nào." Nữ tử này khẽ cười nói.
Ưng Địch ra vẻ trầm ngâm trong chốc lát cùng với đôi huynh muội kia hướng hắn nháy mắt liền thuận thế hạ đài: "Như thế liền coi như nể mặt các chủ đi." Vừa nói, hắn tùy tiện cầm một bảo rương rồi cùng đôi huynh muội kia rời đi.
Phong Dực đánh giá Tụ Bảo Các Các chủ, chỉ là một thương nhân cho dù có nhiều tiền bao nhiêu cũng không thể khiến cho Khổng Tước gia tộc và hoàng tộc kiêng kỵ như vậy a. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Ny Á đa tạ các chủ giải vây." Ny Á hướng nữ tử kia thi lễ một cái, lời nói hết sức cung kính.
"Phải tạ ơn chính là ta mới đúng, tại Tụ Bảo Các của ta mà lại để cho khách nhân bị ủy khuất, đó là ta không đúng, các ngươi không cần so đo, đương nhiên phải là ta cám ơn các ngươi." Tụ Bảo Các Các chủ vẻ mặt hết sức thành khẩn nói. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Xin hỏi tiểu thư phương danh?" Đúng lúc ấy thì Phong Dực đột ngột hỏi, hắn gọi là tiểu thư mà không phải là Các chủ.
Đương trường mọi người nhất tề sửng sốt, nữ tử nhìn Phong Dực, khóe miệng mang theo vẻ cười, đôi môi hơi động một chút sau đó khẽ cười nói: "Ta chỉ nói cho một mình người nhưng ngươi không được nói cho người khác biết a." Tiếp theo nàng hướng chưởng quỹ Ân Trạch Tư đang ngây người như phỗng nói: "Hảo hảo chiêu đãi khách quý, ta đi trước." Truyện Dị Thế Ma Hoàng
Đợi đến khi nữ tử kia hư không tiêu thất Ny Á liền kỳ quái nhìn Phong Dực nói: "Tụ Bảo Các Các chủ tựa hồ đối với ngươi có chút ưu ái a."
Phong Dực cười khổ một tiếng nói: "Ưu ái cái xxx, nàng tên gì cũng chưa có nói với ta, rõ ràng là muốn đùa bỡn ta đây."
Ny Á vẫn không tin, thầm nghĩ Tụ Bảo Các Các chủ đã nói hắn không được tiết lộ, lúc này nàng còn suy đoán tại sao Tụ Bảo Các Các chủ lại ưu ái hắn như thế. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Mục Sư ca ca, Lệ Phù tin tưởng huynh." Tiểu Lệ Phù lúc này đột nhiên nói.
"Ừm, vẫn là Lệ Phù hiểu ca ca." Phong Dực cũng lười biếng không cùng Ny Á giải thích thêm nhấc tay khẽ vuốt tóc Lệ Phù nói. Thật ra thì hắn cũng nghĩ không thông vì sao Tụ Bảo Các Các chủ này lại như vậy, từ thái độ của mọi người đối với nàng mà đoán, thân phận nàng hẳn là rất có trọng lượng.
Ân Trạch Tư lúc này ánh mắt lại có điểm khác trước nhìn Phong Dực, nếu như mới vừa rồi là tôn trọng đối với khách hàng thì bây giờ lại có chút điểm muốn lấy lòng ở trong đó.
Còn lại bảo rương cuối cùng, bên trong là một bộ Long Lân nhuyễn khải, nói là Long Lân nhưng thật ra thì bất quá chỉ là từ da của một loại ma thú tên Long Xà chế thành.
"Đừng nghĩ đây chỉ là da Long Xà chế luyện mà xem thường nó, Long Xà mặc dù không phải là ma thú nổi danh nhưng lân giáp của nó có tính phòng ngự vật lý và ma pháp rất mạnh, hơn nữa nó còn là do đại sư Bì Lỗ Kim Lạc Bá đích thân chế tạo, lúc chế tạo đã sử dụng rất nhiều tài liệu quý hiếm, tâm khẩu gia trì một tấm Thiết Mộc tinh có thể kháng cự một kích toàn lực của cửu tinh đại chiến sư, những bộ phận còn lại đều có thể kháng cự một kích toàn lực của nhất tinh đại chiến sư. Ân Trạch Tư tự hào giới thiệu.
"Bì Lỗ đại sư! Hắn không phải là đã sớm ẩn cư lánh thế sao?" Ny Á cả kinh nói.
"Không sai, bất quá Bì Lỗ đại sư thiếu các chủ bổn các một món nhân tình rất lớn nên đã đáp ứng chế tạo cho Tụ Bảo Các chúng ta ba vật, đây chính là một trong số đó, hai vật còn lại thì vẫn đang chế tạo, khi nào xong Tụ Bảo Các chúng ta tất sẽ công bố tin tức." Ân Trạch Tư nói. Truyện Dị Thế Ma Hoàng
"Nhuyễn khải này bao nhiêu kim tệ?" Ny Á có chút vội vàng hỏi, may mắn Ưng Địch không chọn cái bảo rương này.
"Tám trăm vạn kim tệ!" Ân Trạch Tư nói.
Ny Á gật đầu, bất luận nhuyễn khải này trị giá bao nhiêu, chỉ cần là do Bì Lỗ Kim Lạc Bá đại sư chế tạo thì chắc chắn là đáng đồng tiền bát gạo. Khổng Tước gia tộc đã sớm muốn lôi kéo Bì Lỗ gia nhập gia tộc nhưng Bì Lỗ ẩn cư nơi nào lại không rõ, hơn nữa người này đã từng cự tuyệt rất nhiều thế lực muốn chiêu mộ hắn.
"Bộ nhuyễn khải này ta mua." Ny Á vừa nói liền móc ra một tầm kim tạp.
Phong Dực kinh ngạc nhìn Ny Á một cái, mới vừa rồi nàng tựa hồ ngay cả năm trăm vạn kim tệ cũng không có, vậy mà hiện tại lập tức có thể xuất ra tám trăm vạn kim tệ? Bất quá chợt nghĩ tới thân phận ngầm của Ny Á Phong Dực liền sáng tỏ, có lẽ chính nàng không đủ tiền, bất quá "cơ quan" của nàng lại có tiền.
Ba người rời khỏi Tụ Bảo Các, Phong Dực không nhịn được hỏi: "Bì Lỗ đại sư này rất nổi danh sao?"
/189
|