Phong Dực lẫn ở trong đám người, đánh giá xung quanh đang trùng trùng điệp điệp tiến vào phòng đấu giá.
Lăng Sương, Khải Nhĩ dẫn đầu đoàn người, nàng vận một thân trang phục xa hoa, đầu đội Kim Phượng lưu ly trâm , khí chất trang nhã cao quý, mắt phượng không giận mà uy. Ngược lại Khải Nhĩ mặc vương bào nhưng lại bị Lăng Sương dẫn đến trông láu lỉnh vô cùng.
Mà Phong Vân Tông Dạ trưởng lão lại đi phía sau Tiêu Tiêu tiên tử, nhìn lão bình thản cả ngươi như vô hại, mà Tiêu Tiêu tiên tử được mọi người hâm mộ lại mang ngọc sa che mặt, thân mặc trường sam thanh đạm, khí chất xuất trần. Mặc dù không nhìn thấy diện mục, nhưng chỉ cần nhìn thấy vóc người yểu điệu cũng có thể nghĩ được diện mục sẽ không kém phần nào.
Tham gia đại hội đấu giá này, phải là tử tinh và hắc tinh quý khách mới có tư cách tham gia, một số người đến tham gia náo nhiệt thì chỉ có thể ở trong đại sảnh phổ thông nghe người Khuất thị phách mại hành cử đến tường thuật lại.
Phong Dực cầm hắc tinh quý khách tiến vào hội đấu giá xa hoa, vừa tiến vào liền được nhân viên phục vụ dẫn tới một gian tiểu phòng tinh xảo, thông qua cửa kính gian phòng có thể chứng kiến tình hình đấu giá mà bên ngoài không thể nhìn vào được, đây là đãi ngộ dành cho hắc tinh quý khách.
Đấu giá hội, sau khi gia chủ Khuất Kiếm phát biểu xong thì chính thức bắt đầu, chủ trì đấu giá là thiếu gia Khuất thị Khuất Dịch, từ đó có thể thấy được lần này cách thức tổ chức cao bao nhiêu.
“Kiện vật phẩm đầu tiên, ma pháp quyển trục cấp hoàng kim hai cái…” Khuất Dịch bình thường ăn nói ẻo lả, lúc chủ trì đại hội biểu hiện lại thập phần bình thường, hơn nữa lại khôi hài đùa giỡn, trình độ khá cao.
Bình thường hoàng kim ma pháp quyển trục trân quý nhưng bây giờ lại không có bao nhiêu người cảm thấy hứng thú, giá cả cạnh tranh chỉ đến ba nghìn năm trăm vạn là được, lúc đó ma pháp quyển trục cấp hoàng kim của Phong Dực đấu giá tới ba nghìn chín trăm vạn, là giá cả cao nhất trong lịch sử.
Kế tiếp đều là vật phẩm cực kỳ trân quý, nhưng Phong Dực lại không có nhiều hứng thú, mấy thứ kia đối với hắn cũng vô dụng.
“Vật phẩm thứ mười tám, đồ trận ma pháp Lôi Thần Chi Nộ, ha hả, các ngươi đoán không sai, đây là ma pháp cấm chú của Lôi Hệ, ma pháp đồ trận từ lâu đã thất truyền, uy lực của nó không cần ta phải nói nhiều, hiện tại đã có cơ hội để Lôi Thần Chi Nộ tái hiện nhân gian, giá khởi điểm năm trăm vạn kim tệ” - Khuất Dịch nói đến văng cả nước miếng.
Phía dưới lại vang lên tiếng nghị luận, nhưng cũng không có người đấu giá, ai cũng biết đây là thất hệ ma pháp cấm chú, uy lực Lôi Thần Chi Nộ có nhiều hơn nữa, thế nhưng như vậy thì sao? hiện nay trên đại lục Thần Phong ma pháp quyển trục cấp toản thạch đã không còn vị đại sư nào có thể khả năng vẽ ra, nói trắng ra cũng chỉ là gân gà.
Trong lòng Phong Dực khẽ động, hiện tại hắn có thể thành công vẽ ra ma pháp quyển trục cấp hoàng kim, tuy rằng tỷ lệ không cao, nhưng hắn còn phát triển lên cao nữa, nói không chừng có một ngày hắn dùng được.
Khuất Dịch không thấy ai ra giá, trong lòng cũng rõ ràng, thứ này là một bảo bối, nhưng mấu chốt là trên đời không có người dùng được, xem ra chỉ có thể lưu lại.
Nhưng đúng lúc này, ma pháp đăng ở ngoài một gian phòng sáng lên, trong lòng Khuất Dịch vui vẻ, lập tức nói :
“Quý khách phòng hai mươi lăm ra giá năm trăm vạn, còn ai ra giá không? Tốt, năm trăm vạn lần một, năm trăm vạn lần hai, năm trăm vạn lần ba, thành giao”
Đây là vật phẩm đầu tiên thành giao nhanh nhất, bất quá lại không được mọi người ước ao, năm trăm vạn không phải họ không bỏ ra được chỉ là không muốn năm trăm vạn ném qua cửa sổ.
Rất nhanh liền có người đem đồ trận Lôi Thần Chi Nộ đến phòng Phong Dực, sau khi xác nhận qua Phong Dực sảng khoái dùng kim tạp trả phí.
Đồ trận ma pháp Lôi Thần Chi Nộ là đồ trận của ma pháp cấm chú, hiiển nhiên độc phức tạp không nhỏ. Đột nhiên Phong Dực nghĩ tới một khả năng, Lôi Thần Chi Nộ đã thất truyền từ lâu, nếu như trước đây nó có thể so sánh cùng với pháp thần thiên ma mười tám cánh sử dụng cấm chú, vậy có lời lớn rồi, mà nhìn độ phức tạp của đồ trận này, khả năng hàng thật là rất lớn.
“Thời khắc kích động nhân tâm nhất đã đến, hiện tại chỉ còn lại hai kiện vật phẩm, tin tưởng hầu như những người ngồi đây đều vì nó mà tới, tốt, lời vô ích cũng không cần nói nhiều, đưa bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan lên”
Khuất Dịch vốn định nói nhiều hơn nữa để khuấy động bầu không khí, nhưng khi nhìn phía dưới rất nhiều người lộ ra vẻ không kiên nhẫn thì cũng biết điều đi thẳng vào vấn đề.
Bản đồ mộ Đồ Lan viễn cổ long tộc không như trước do một thiều nữ đem lên bàn đấu giá mà là do một danh cửu tinh Thánh chiến sĩ Ba Ba Tháp bưng một khay ngọc, hai gã cửu tinh thánh ma pháp sư hộ vệ hai bên, có thể thấy huy chương chứng minh chức nghiệp ánh lên trên ngực áo.
Bản đồ vừa đưa ra lập tức toàn trường lặng ngắt như tờ, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm khay ngọc được đặt lên trên bàn đấu giá.
“Bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan, giá khởi điểm năm ức kim tệ mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm trăm vạn kim tệ …”
“Tám ức”
Khuất Dịch còn chưa nói xong, phía dưới đã có người xuất giá.
Phong Vân Tông Dạ trưởng lão từ trong phòng nhìn người vừa ra giá nói :
“Là Ngọc Thiền gia tộc của đế quốc Kim Ưng, một nhị lưu thế gia cũng muốn tranh giành bản đồ, hừ”
“Sư phụ, chúng ta có cạnh tranh không?” một đệ tử Phong Vân Tông đứng cạnh hỏi.
“Chúng ta là hướng về phía chiến thần kiếm, tuy bản đồ cũng trân quý, nhưng tham thì thâm, chỉ cần để tinh lực đặt trên chiến thần kiếm là được, bản đồ này để cho người khác đi”
Dạ trưởng lão nói, kỳ thực hắn cũng biết nếu Phong Vân Tông đem hai tuyệt thế bảo vật này toàn bộ thu thập vào trong túi, chỉ sợ là họa không phải là phúc, hôm nay tuy là một phòng đấu giá nho nhỏ nhưng tập hợp các thế lực lớn của đại lục Thần Phong, bọn họ ngoài sáng là quân tử, nhưng những việc ngầm đều có thể làm được.
Tiêu Tiêu tiên tử ngồi một bên lại không nói một lời, mi mắt buông xuống, nếu lúc này ai động vào nàng, tuyệt đối sẽ bị năng lượng khổng lồ bên ngoài thân thể nàng phản phệ, nguyên lai nàng đang tu luyện, đối với hội đấu giá không có nửa điểm hứng thú.
Trong lúc hai thầy trò nói chuyện, bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan đã lên tới mười lăm ức kim tệ. Cạnh tranh giá cả có đế quốc Thiên Lang, đế quốc Thanh Long, đế quốc Kim Ưng, Tạp Kỳ Lạp liên hợp vương quốc đều là các đại thế lực. Chỉ là rất nhiều người đều biết, đây mới chỉ là bắt đầu, các thế lực chân chính tranh đoạt đang còn thờ ơ lạnh nhạt.
Tuy rằng mặt ngoài bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan giá trị không bằng chiến thần kiếm thế nhưng một khi may mắn tìm được mộ viễn cổ Long tộc thu hoạch hơn xa so với chiến thần kiếm, bởi vậy tuy các thế lực có hứng thú so với chiến thần kiếm ít hơn nhưng tuyệt đối cũng không thiếu.”
“Năm mươi ức kim tệ”
Đúng lúc này, một âm thanh già nua trực tiếp từ mười lăm ức lên năm mươi ức, tất cả mọi người đều biết, chân chính long tranh hổ đấu bây giờ mới bắt đầu.
Lăng Sương, Khải Nhĩ dẫn đầu đoàn người, nàng vận một thân trang phục xa hoa, đầu đội Kim Phượng lưu ly trâm , khí chất trang nhã cao quý, mắt phượng không giận mà uy. Ngược lại Khải Nhĩ mặc vương bào nhưng lại bị Lăng Sương dẫn đến trông láu lỉnh vô cùng.
Mà Phong Vân Tông Dạ trưởng lão lại đi phía sau Tiêu Tiêu tiên tử, nhìn lão bình thản cả ngươi như vô hại, mà Tiêu Tiêu tiên tử được mọi người hâm mộ lại mang ngọc sa che mặt, thân mặc trường sam thanh đạm, khí chất xuất trần. Mặc dù không nhìn thấy diện mục, nhưng chỉ cần nhìn thấy vóc người yểu điệu cũng có thể nghĩ được diện mục sẽ không kém phần nào.
Tham gia đại hội đấu giá này, phải là tử tinh và hắc tinh quý khách mới có tư cách tham gia, một số người đến tham gia náo nhiệt thì chỉ có thể ở trong đại sảnh phổ thông nghe người Khuất thị phách mại hành cử đến tường thuật lại.
Phong Dực cầm hắc tinh quý khách tiến vào hội đấu giá xa hoa, vừa tiến vào liền được nhân viên phục vụ dẫn tới một gian tiểu phòng tinh xảo, thông qua cửa kính gian phòng có thể chứng kiến tình hình đấu giá mà bên ngoài không thể nhìn vào được, đây là đãi ngộ dành cho hắc tinh quý khách.
Đấu giá hội, sau khi gia chủ Khuất Kiếm phát biểu xong thì chính thức bắt đầu, chủ trì đấu giá là thiếu gia Khuất thị Khuất Dịch, từ đó có thể thấy được lần này cách thức tổ chức cao bao nhiêu.
“Kiện vật phẩm đầu tiên, ma pháp quyển trục cấp hoàng kim hai cái…” Khuất Dịch bình thường ăn nói ẻo lả, lúc chủ trì đại hội biểu hiện lại thập phần bình thường, hơn nữa lại khôi hài đùa giỡn, trình độ khá cao.
Bình thường hoàng kim ma pháp quyển trục trân quý nhưng bây giờ lại không có bao nhiêu người cảm thấy hứng thú, giá cả cạnh tranh chỉ đến ba nghìn năm trăm vạn là được, lúc đó ma pháp quyển trục cấp hoàng kim của Phong Dực đấu giá tới ba nghìn chín trăm vạn, là giá cả cao nhất trong lịch sử.
Kế tiếp đều là vật phẩm cực kỳ trân quý, nhưng Phong Dực lại không có nhiều hứng thú, mấy thứ kia đối với hắn cũng vô dụng.
“Vật phẩm thứ mười tám, đồ trận ma pháp Lôi Thần Chi Nộ, ha hả, các ngươi đoán không sai, đây là ma pháp cấm chú của Lôi Hệ, ma pháp đồ trận từ lâu đã thất truyền, uy lực của nó không cần ta phải nói nhiều, hiện tại đã có cơ hội để Lôi Thần Chi Nộ tái hiện nhân gian, giá khởi điểm năm trăm vạn kim tệ” - Khuất Dịch nói đến văng cả nước miếng.
Phía dưới lại vang lên tiếng nghị luận, nhưng cũng không có người đấu giá, ai cũng biết đây là thất hệ ma pháp cấm chú, uy lực Lôi Thần Chi Nộ có nhiều hơn nữa, thế nhưng như vậy thì sao? hiện nay trên đại lục Thần Phong ma pháp quyển trục cấp toản thạch đã không còn vị đại sư nào có thể khả năng vẽ ra, nói trắng ra cũng chỉ là gân gà.
Trong lòng Phong Dực khẽ động, hiện tại hắn có thể thành công vẽ ra ma pháp quyển trục cấp hoàng kim, tuy rằng tỷ lệ không cao, nhưng hắn còn phát triển lên cao nữa, nói không chừng có một ngày hắn dùng được.
Khuất Dịch không thấy ai ra giá, trong lòng cũng rõ ràng, thứ này là một bảo bối, nhưng mấu chốt là trên đời không có người dùng được, xem ra chỉ có thể lưu lại.
Nhưng đúng lúc này, ma pháp đăng ở ngoài một gian phòng sáng lên, trong lòng Khuất Dịch vui vẻ, lập tức nói :
“Quý khách phòng hai mươi lăm ra giá năm trăm vạn, còn ai ra giá không? Tốt, năm trăm vạn lần một, năm trăm vạn lần hai, năm trăm vạn lần ba, thành giao”
Đây là vật phẩm đầu tiên thành giao nhanh nhất, bất quá lại không được mọi người ước ao, năm trăm vạn không phải họ không bỏ ra được chỉ là không muốn năm trăm vạn ném qua cửa sổ.
Rất nhanh liền có người đem đồ trận Lôi Thần Chi Nộ đến phòng Phong Dực, sau khi xác nhận qua Phong Dực sảng khoái dùng kim tạp trả phí.
Đồ trận ma pháp Lôi Thần Chi Nộ là đồ trận của ma pháp cấm chú, hiiển nhiên độc phức tạp không nhỏ. Đột nhiên Phong Dực nghĩ tới một khả năng, Lôi Thần Chi Nộ đã thất truyền từ lâu, nếu như trước đây nó có thể so sánh cùng với pháp thần thiên ma mười tám cánh sử dụng cấm chú, vậy có lời lớn rồi, mà nhìn độ phức tạp của đồ trận này, khả năng hàng thật là rất lớn.
“Thời khắc kích động nhân tâm nhất đã đến, hiện tại chỉ còn lại hai kiện vật phẩm, tin tưởng hầu như những người ngồi đây đều vì nó mà tới, tốt, lời vô ích cũng không cần nói nhiều, đưa bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan lên”
Khuất Dịch vốn định nói nhiều hơn nữa để khuấy động bầu không khí, nhưng khi nhìn phía dưới rất nhiều người lộ ra vẻ không kiên nhẫn thì cũng biết điều đi thẳng vào vấn đề.
Bản đồ mộ Đồ Lan viễn cổ long tộc không như trước do một thiều nữ đem lên bàn đấu giá mà là do một danh cửu tinh Thánh chiến sĩ Ba Ba Tháp bưng một khay ngọc, hai gã cửu tinh thánh ma pháp sư hộ vệ hai bên, có thể thấy huy chương chứng minh chức nghiệp ánh lên trên ngực áo.
Bản đồ vừa đưa ra lập tức toàn trường lặng ngắt như tờ, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm khay ngọc được đặt lên trên bàn đấu giá.
“Bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan, giá khởi điểm năm ức kim tệ mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm trăm vạn kim tệ …”
“Tám ức”
Khuất Dịch còn chưa nói xong, phía dưới đã có người xuất giá.
Phong Vân Tông Dạ trưởng lão từ trong phòng nhìn người vừa ra giá nói :
“Là Ngọc Thiền gia tộc của đế quốc Kim Ưng, một nhị lưu thế gia cũng muốn tranh giành bản đồ, hừ”
“Sư phụ, chúng ta có cạnh tranh không?” một đệ tử Phong Vân Tông đứng cạnh hỏi.
“Chúng ta là hướng về phía chiến thần kiếm, tuy bản đồ cũng trân quý, nhưng tham thì thâm, chỉ cần để tinh lực đặt trên chiến thần kiếm là được, bản đồ này để cho người khác đi”
Dạ trưởng lão nói, kỳ thực hắn cũng biết nếu Phong Vân Tông đem hai tuyệt thế bảo vật này toàn bộ thu thập vào trong túi, chỉ sợ là họa không phải là phúc, hôm nay tuy là một phòng đấu giá nho nhỏ nhưng tập hợp các thế lực lớn của đại lục Thần Phong, bọn họ ngoài sáng là quân tử, nhưng những việc ngầm đều có thể làm được.
Tiêu Tiêu tiên tử ngồi một bên lại không nói một lời, mi mắt buông xuống, nếu lúc này ai động vào nàng, tuyệt đối sẽ bị năng lượng khổng lồ bên ngoài thân thể nàng phản phệ, nguyên lai nàng đang tu luyện, đối với hội đấu giá không có nửa điểm hứng thú.
Trong lúc hai thầy trò nói chuyện, bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan đã lên tới mười lăm ức kim tệ. Cạnh tranh giá cả có đế quốc Thiên Lang, đế quốc Thanh Long, đế quốc Kim Ưng, Tạp Kỳ Lạp liên hợp vương quốc đều là các đại thế lực. Chỉ là rất nhiều người đều biết, đây mới chỉ là bắt đầu, các thế lực chân chính tranh đoạt đang còn thờ ơ lạnh nhạt.
Tuy rằng mặt ngoài bản đồ mộ viễn cổ Long tộc Đồ Lan giá trị không bằng chiến thần kiếm thế nhưng một khi may mắn tìm được mộ viễn cổ Long tộc thu hoạch hơn xa so với chiến thần kiếm, bởi vậy tuy các thế lực có hứng thú so với chiến thần kiếm ít hơn nhưng tuyệt đối cũng không thiếu.”
“Năm mươi ức kim tệ”
Đúng lúc này, một âm thanh già nua trực tiếp từ mười lăm ức lên năm mươi ức, tất cả mọi người đều biết, chân chính long tranh hổ đấu bây giờ mới bắt đầu.
/189
|