Một bóng người nhẹ nhàng đáp xuống chính là Lăng Tuyết, hình dáng vẫn hơi mờ như cũ, nàng nhìn thấy Phong Dực thì thập phần cao hứng, tiến lên dịu dàng nói “Dực ca ca, ta còn tưởng rằng sau này Pháp Khắc gia gia không cho ta gặp ngươi nữa”
“Nha đầu, có ca ca liền quên gia gia sao”
Lão Pháp Khắc cười hiền lành nói.
Lăng Tuyết yêu kiều thè lưỡi, vui sướng như chú chim non vừa được phóng thích.
“Lão Pháp Khắc sao ngươi lại không cho phép ta và Lăng Tuyết gặp nhau” Phong Dực hỏi.
“Ha hả, nha đầu kia thiện lương như vậy, nếu như chưa hiểu được ngươi, ta sao yên tâm để nàng gặp ngươi”
Lão Pháp Khắc cười nói
“Dực ca ca, Pháp Khắc gia gia nói, sau này mỗi ngày ta đều có thể ở cùng ngươi” Lăng Tuyết vui vẻ nói.
Phong Dực mang vẻ mặt nghi ngờ nhìn lão Pháp Khắc, Lăng Tuyết mỗi ngày đều ở cùng mình là sao? Sao hắn lại không nghe lão Pháp Khắc nói gì?
“Là thế này, cải tạo lại quang minh thể cho Lăng Tuyết không phải chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành, mà ngươi lại tu luyện chuyển hoán quang minh hắc ám đến thời khắc mấu chốt, nếu có Lăng Tuyết ở bên hỗ trợ, ngươi sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều”
Lão Pháp Khắc nói.
“Hiện tại Lăng Tuyết là âm linh thể, làm sao giúp ta?”
Phong Dực ngạc nhiên hỏi.
“Không sai, mặc dù hiện tại nàng là âm linh thể nhưng lại chứa năng lượng quang minh khổng lồ, lúc ngươi chuyển hoán ma lực thành quang minh lực sẽ có trợ giúp rất lớn, ta sẽ dạy ngươi một phương pháp mượn quang minh lực tinh khiết từ nàng”
Lão Pháp Khắc nói.
Còn có loại phương pháp náy? Phong Dực có chút chần chờ hỏi :
“Vậy có thể tạo ra tổn thương cho Lăng Tuyết không?”
“Không có tốn thương, chỉ làm tổn thất một ít năng lượng quang minh mà thôi, tùy thờ có thể bổ sung được”.
Lăng Tuyết lập tức nói, đôi mắt to chớp chớp nhìn Phong Dực, nàng rất muốn giúp hắn, thế này cũng không thấy có chỗ nào không đúng.
Phong Dực nhìn về phía lão Pháp Khắc, lão Pháp Khắc gật đầu xác nhận lời Lăng Tuyết nói là thật.
*******************
Bối Lệ Tháp hóa thành một đạo huyết ảnh thoát ra khỏi Huyết Ma vương quốc, phía sau là một đám truy binh đang điên cuồng đuổi theo.
“Đi chết hết đi”
Đầu tóc Bối Lệ Tháp rối tung, huyết mâu (con ngươi máu) lộ vẻ băng lãnh đầy sát khí, huyết ngư long chủy trong tay chém xuống tạo thành một mảnh huyết quang, mấy tên nhị dực hồng ma đều bị chém thành hai đoạn.
Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, truy binh phía sau đã đuổi tới, đem vây nàng lại.
Truy binh đều là thủ hạ tinh nhuệ của Huyết Ma Vương, đều là ma tộc cao đẳng, chừng hơn một trăm tên, trong đó có bảy tám tên là lục dực lam ma.
“Bối Lệ Tháp công chủ, trở về cùng chúng tôi, không nên ngoan cố chống lại”
Gã đầu lĩnh lục dực lam ma lạnh giọng nói.
“Muốn cho bản công chủ trở về, trước hết phải hỏi huyết ngư long chủy trong tay ta đã”
Bối Lệ Tháp cắn răng nói, huyết khí trong mắt bắn ra tinh mang đầy kiên quyết.
Công kích của Bối Lệ Tháp hoàn toàn là liều mạng, trong lòng nàng đã thông suốt, người cha hết mực yêu thương lại đưa nàng vào miệng hổ, không để ý đến chính mình đau khổ cầu xin.
Lúc Bối Lệ Tháp bị mười mấy cây vũ khí chế trụ trên mặt đất không thể động đậy thì nàng nở nụ cười, nụ cười thê lương không gì sánh được, mà cùng lúc đó, trên người nàng bắt đầu nổi lên tia máu nhàn nhạt, tia máu này dần đậm lên, dường như là huyết diễm đang bùng cháy.
“Ma huyết nhiên tình chú, chạy ma”
Gã lục dực lam ma đầu lĩnh giật mình, hét lên khủng khiếp.
“Oanh”
Một tiếng nổ vang, binh khí đang chế trụ Bối Lệ Tháp bị bạo diễm nổ tung, Bối Lệ Tháp như một hỏa nhân, trên người huyết diễm dài đến ba thước.
Bối Lệ Tháp lướt đi, hóa thành vô số đạo huyết ảnh, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những kẻ truy sát lần lượt ngã xuống.
Giữa lúc những tên truy sát đang chạy trối chết, đột nhiên một đạo kim ảnh xuất hiện giữa bầu trời, không khí vặn vẹo, tốc độ Bối Lệ Tháp đang nhanh đến kinh nhân chợt bị kìm hãm, ngay sau đó bắn ngược về sau, mà lúc này giữa không trung hiện ra một lão giả, phía sau có tám đôi cánh, hắn nhìn Bối Lệ Tháp đang nằm trên mặt đất huyết diễm trên người bắt đầu yếu bớt, bỗng nhiên một tia ma khí hướng nàng đánh tới.
Lúc đạo ma khí sắp đánh lên người Bối Lệ Tháp thì một vòng xoáy huyết sắc đột nhiên xuất hiện, đem đạo ma khí kia thôn phệ không còn tăm hơi, một đạo lệ ảnh xuất hiện trước người Bối Lệ Tháp, khóe miệng còn vương một tia máu.
“Ảnh nha đầu”
Thập lục dực kim ma nhìn thấy người đến vẻ mặt có chút biến hóa.
“Ngả Luân thúc thúc, đã lâu không gặp, ta muốn thay cháu gái xin một cái nhân tình, ngươi cũng biết nàng đã phóng ra huyết nhiên tình chú, một thân huyết ma đã hết, ngươi để cho nàng toàn thây đi”
Huyết Tâm Ảnh nhìn thập lục dực kim ma trên không trung cầu xin.
Thập lục dực kim ma trước mặt chính là Ngả Luân trước đây đã từng tỉ thí với Vân Tiêu ca ca của Dạ Ma Vương, hắn nhìn vẻ mặt bi thương của Huyết Tâm Ảnh than khẽ, hắn có thể không nể mặt Huyết Ma Vương, nhưng lại có phần tình cảm với Huyết Tâm Ảnh, trước đây khi lão còn trẻ đã có đoạn tình duyên với sư phụ Huyết Tâm Ảnh.
“Ngươi đưa nàng đi đi, ta sẽ phân phó bọn chúng” Ngả Luân nói xong liền biến mất trong không khí.
Huyết Tâm Ảnh ôm lấy Bối Lệ Tháp, đôi huyết mâu (mâu = mắt) đang dần nhạt màu, đầu nàng cũng từ huyết ảnh chuyển sang xám trắng, một thân ma huyết của nàng đã hết, sống sót chỉ là mỏng manh.
“Phong … Phong Dực…”
Đúng lúc này, môi Bối Lệ Tháp giật giật, lại thì thào tên nam nhân kia, nam nhân đã từng bị nàng coi là phế vật, hiện tại tên hắn đã khắc sâu vào tận đấy lòng, sống chết đều không thể quên.
“Bối Lệ ngốc…”
Huyết Tâm Ảnh chảy ra hai hàng nước mắt, khẽ sờ đầu Bối Lệ Tháp, đột nhiên nghĩ tới điều gì bèn chấn động nói :
“Bối Lệ, ngươi nhất định phải chịu đựng, cô cô nhất định phải cứu sống ngươi”
***************
Huyết Ma vương quốc, sắc mặt Huyết Ma Vương ủ rũ nhìn chân trời đang dần về chiều, nghĩ tới nữ nhi, khóe miệng hắn không khỏi co rút lại.
Một đạo huyết ảnh chợt hiện ra, đứng ở phía sau Huyết Ma Vương.
“Tâm Ảnh”
Huyết Ma Vương nhìn thấy vẻ mặt của Huyết Tâm Ảnh kinh dị kêu lên.
“Đại ca, đem lệnh bài tiến nhập vào U Minh Huyết Trì cho ta”
Thanh âm Huyết Tâm Ảnh có chút run run.
“Tâm Ảnh, ngươi bị làm sao vậy”
Huyết Ma Vương cau mày nói.
“Nữ nhi ngươi đã gần tuyệt khí đang nằm trong băng ngọc huyết quan, nếu không muốn nàng chết thì đem lệnh bài cho ta”
Huyết Tâm Ảnh đột nhiên không kiềm chế được hét to.
Huyết Ma Vương cả kinh, huyết quang trên người bạo phát xông vào huyết ma đại điện, chỉ thấy băng ngọc huyết quan vốn để bảo tồn di thể phụ thân hắn thì nay bên trong lại là Bối Lệ Tháp nhi nữ của hắn, mà di thể của phụ thân hắn đã được đặt ở thạch đài bên cạnh, đang nhanh chóng thối rữa.
“Huyết Tâm Ảnh, ngươi sao dám làm thế …”
Huyết Ma Vương tức giận đến run người, xoay người lại lạnh lùng nhìn Huyết Tâm Ảnh.
“Phụ vương đã chết nhưng Bối Lệ còn có thể cứu”
Huyết Tâm Ảnh ẩn chứa nước mắt nhìn chằm chằm Huyết Ma Vương nói.
“Nha đầu, có ca ca liền quên gia gia sao”
Lão Pháp Khắc cười hiền lành nói.
Lăng Tuyết yêu kiều thè lưỡi, vui sướng như chú chim non vừa được phóng thích.
“Lão Pháp Khắc sao ngươi lại không cho phép ta và Lăng Tuyết gặp nhau” Phong Dực hỏi.
“Ha hả, nha đầu kia thiện lương như vậy, nếu như chưa hiểu được ngươi, ta sao yên tâm để nàng gặp ngươi”
Lão Pháp Khắc cười nói
“Dực ca ca, Pháp Khắc gia gia nói, sau này mỗi ngày ta đều có thể ở cùng ngươi” Lăng Tuyết vui vẻ nói.
Phong Dực mang vẻ mặt nghi ngờ nhìn lão Pháp Khắc, Lăng Tuyết mỗi ngày đều ở cùng mình là sao? Sao hắn lại không nghe lão Pháp Khắc nói gì?
“Là thế này, cải tạo lại quang minh thể cho Lăng Tuyết không phải chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành, mà ngươi lại tu luyện chuyển hoán quang minh hắc ám đến thời khắc mấu chốt, nếu có Lăng Tuyết ở bên hỗ trợ, ngươi sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều”
Lão Pháp Khắc nói.
“Hiện tại Lăng Tuyết là âm linh thể, làm sao giúp ta?”
Phong Dực ngạc nhiên hỏi.
“Không sai, mặc dù hiện tại nàng là âm linh thể nhưng lại chứa năng lượng quang minh khổng lồ, lúc ngươi chuyển hoán ma lực thành quang minh lực sẽ có trợ giúp rất lớn, ta sẽ dạy ngươi một phương pháp mượn quang minh lực tinh khiết từ nàng”
Lão Pháp Khắc nói.
Còn có loại phương pháp náy? Phong Dực có chút chần chờ hỏi :
“Vậy có thể tạo ra tổn thương cho Lăng Tuyết không?”
“Không có tốn thương, chỉ làm tổn thất một ít năng lượng quang minh mà thôi, tùy thờ có thể bổ sung được”.
Lăng Tuyết lập tức nói, đôi mắt to chớp chớp nhìn Phong Dực, nàng rất muốn giúp hắn, thế này cũng không thấy có chỗ nào không đúng.
Phong Dực nhìn về phía lão Pháp Khắc, lão Pháp Khắc gật đầu xác nhận lời Lăng Tuyết nói là thật.
*******************
Bối Lệ Tháp hóa thành một đạo huyết ảnh thoát ra khỏi Huyết Ma vương quốc, phía sau là một đám truy binh đang điên cuồng đuổi theo.
“Đi chết hết đi”
Đầu tóc Bối Lệ Tháp rối tung, huyết mâu (con ngươi máu) lộ vẻ băng lãnh đầy sát khí, huyết ngư long chủy trong tay chém xuống tạo thành một mảnh huyết quang, mấy tên nhị dực hồng ma đều bị chém thành hai đoạn.
Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, truy binh phía sau đã đuổi tới, đem vây nàng lại.
Truy binh đều là thủ hạ tinh nhuệ của Huyết Ma Vương, đều là ma tộc cao đẳng, chừng hơn một trăm tên, trong đó có bảy tám tên là lục dực lam ma.
“Bối Lệ Tháp công chủ, trở về cùng chúng tôi, không nên ngoan cố chống lại”
Gã đầu lĩnh lục dực lam ma lạnh giọng nói.
“Muốn cho bản công chủ trở về, trước hết phải hỏi huyết ngư long chủy trong tay ta đã”
Bối Lệ Tháp cắn răng nói, huyết khí trong mắt bắn ra tinh mang đầy kiên quyết.
Công kích của Bối Lệ Tháp hoàn toàn là liều mạng, trong lòng nàng đã thông suốt, người cha hết mực yêu thương lại đưa nàng vào miệng hổ, không để ý đến chính mình đau khổ cầu xin.
Lúc Bối Lệ Tháp bị mười mấy cây vũ khí chế trụ trên mặt đất không thể động đậy thì nàng nở nụ cười, nụ cười thê lương không gì sánh được, mà cùng lúc đó, trên người nàng bắt đầu nổi lên tia máu nhàn nhạt, tia máu này dần đậm lên, dường như là huyết diễm đang bùng cháy.
“Ma huyết nhiên tình chú, chạy ma”
Gã lục dực lam ma đầu lĩnh giật mình, hét lên khủng khiếp.
“Oanh”
Một tiếng nổ vang, binh khí đang chế trụ Bối Lệ Tháp bị bạo diễm nổ tung, Bối Lệ Tháp như một hỏa nhân, trên người huyết diễm dài đến ba thước.
Bối Lệ Tháp lướt đi, hóa thành vô số đạo huyết ảnh, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, những kẻ truy sát lần lượt ngã xuống.
Giữa lúc những tên truy sát đang chạy trối chết, đột nhiên một đạo kim ảnh xuất hiện giữa bầu trời, không khí vặn vẹo, tốc độ Bối Lệ Tháp đang nhanh đến kinh nhân chợt bị kìm hãm, ngay sau đó bắn ngược về sau, mà lúc này giữa không trung hiện ra một lão giả, phía sau có tám đôi cánh, hắn nhìn Bối Lệ Tháp đang nằm trên mặt đất huyết diễm trên người bắt đầu yếu bớt, bỗng nhiên một tia ma khí hướng nàng đánh tới.
Lúc đạo ma khí sắp đánh lên người Bối Lệ Tháp thì một vòng xoáy huyết sắc đột nhiên xuất hiện, đem đạo ma khí kia thôn phệ không còn tăm hơi, một đạo lệ ảnh xuất hiện trước người Bối Lệ Tháp, khóe miệng còn vương một tia máu.
“Ảnh nha đầu”
Thập lục dực kim ma nhìn thấy người đến vẻ mặt có chút biến hóa.
“Ngả Luân thúc thúc, đã lâu không gặp, ta muốn thay cháu gái xin một cái nhân tình, ngươi cũng biết nàng đã phóng ra huyết nhiên tình chú, một thân huyết ma đã hết, ngươi để cho nàng toàn thây đi”
Huyết Tâm Ảnh nhìn thập lục dực kim ma trên không trung cầu xin.
Thập lục dực kim ma trước mặt chính là Ngả Luân trước đây đã từng tỉ thí với Vân Tiêu ca ca của Dạ Ma Vương, hắn nhìn vẻ mặt bi thương của Huyết Tâm Ảnh than khẽ, hắn có thể không nể mặt Huyết Ma Vương, nhưng lại có phần tình cảm với Huyết Tâm Ảnh, trước đây khi lão còn trẻ đã có đoạn tình duyên với sư phụ Huyết Tâm Ảnh.
“Ngươi đưa nàng đi đi, ta sẽ phân phó bọn chúng” Ngả Luân nói xong liền biến mất trong không khí.
Huyết Tâm Ảnh ôm lấy Bối Lệ Tháp, đôi huyết mâu (mâu = mắt) đang dần nhạt màu, đầu nàng cũng từ huyết ảnh chuyển sang xám trắng, một thân ma huyết của nàng đã hết, sống sót chỉ là mỏng manh.
“Phong … Phong Dực…”
Đúng lúc này, môi Bối Lệ Tháp giật giật, lại thì thào tên nam nhân kia, nam nhân đã từng bị nàng coi là phế vật, hiện tại tên hắn đã khắc sâu vào tận đấy lòng, sống chết đều không thể quên.
“Bối Lệ ngốc…”
Huyết Tâm Ảnh chảy ra hai hàng nước mắt, khẽ sờ đầu Bối Lệ Tháp, đột nhiên nghĩ tới điều gì bèn chấn động nói :
“Bối Lệ, ngươi nhất định phải chịu đựng, cô cô nhất định phải cứu sống ngươi”
***************
Huyết Ma vương quốc, sắc mặt Huyết Ma Vương ủ rũ nhìn chân trời đang dần về chiều, nghĩ tới nữ nhi, khóe miệng hắn không khỏi co rút lại.
Một đạo huyết ảnh chợt hiện ra, đứng ở phía sau Huyết Ma Vương.
“Tâm Ảnh”
Huyết Ma Vương nhìn thấy vẻ mặt của Huyết Tâm Ảnh kinh dị kêu lên.
“Đại ca, đem lệnh bài tiến nhập vào U Minh Huyết Trì cho ta”
Thanh âm Huyết Tâm Ảnh có chút run run.
“Tâm Ảnh, ngươi bị làm sao vậy”
Huyết Ma Vương cau mày nói.
“Nữ nhi ngươi đã gần tuyệt khí đang nằm trong băng ngọc huyết quan, nếu không muốn nàng chết thì đem lệnh bài cho ta”
Huyết Tâm Ảnh đột nhiên không kiềm chế được hét to.
Huyết Ma Vương cả kinh, huyết quang trên người bạo phát xông vào huyết ma đại điện, chỉ thấy băng ngọc huyết quan vốn để bảo tồn di thể phụ thân hắn thì nay bên trong lại là Bối Lệ Tháp nhi nữ của hắn, mà di thể của phụ thân hắn đã được đặt ở thạch đài bên cạnh, đang nhanh chóng thối rữa.
“Huyết Tâm Ảnh, ngươi sao dám làm thế …”
Huyết Ma Vương tức giận đến run người, xoay người lại lạnh lùng nhìn Huyết Tâm Ảnh.
“Phụ vương đã chết nhưng Bối Lệ còn có thể cứu”
Huyết Tâm Ảnh ẩn chứa nước mắt nhìn chằm chằm Huyết Ma Vương nói.
/189
|